Tag

thành công

Browsing

Tìm kiếm bước đột phá

Mỗi khó khăn lớn mà bạn gặp phải trong đời cũng giống như một ngã rẽ trên con đường. Bạn sẽ quyết định đi con đường nào, tiến đến thành công hay thất bại? Dick Bigg, một tư vấn viên, người giúp các công ty Fortune 500 tăng lợi nhuận và năng suất viết rằng, tất cả mọi người đều có những trải nghiệm cay đắng; và kết quả, một số ít chấp nhận tâm lý “buông xuôi”.

Một trong những người thầy dạy bạn bài học về lòng can đảm là những bước ngoặt quan trọng trong đời bạn. Hãy hy vọng mình sẽ trải qua ba đến chín bước ngoặt hay “những thay đổi to lớn” trong cuộc đời. Chúng có thể là những trải nghiệm hạnh phúc hay cũng có thể là những khoảng thời gian bế tắc như: thất nghiệp, ly dị, khủng hoảng tài chính, bệnh tật hay sự ra đi của những người mình yêu thương. 

Những bước ngoặt có thể đem đến lòng can đảm – khả năng nhìn nhận những thay đổi to lớn trong cuộc đời bạn và hãy để thời gian xoa dịu mọi vết thương. Bằng những gì học được qua các bước ngoặt, bạn có thể phát triển tới một trình độ cao hơn trong nghề nghiệp cũng như trong cuộc sống.

Nếu bạn từng bị tổn thương, hãy nhìn nhận nỗi đau ấy và hãy đau buồn vì những tổn thất bạn phải chịu. Sau đó hãy tha thứ cho những người có liên quan – gồm cả chính bạn. Điều này sẽ giúp bạn tiếp tục cuộc hành trình. Hãy nghĩ rằng, ngày hôm nay có thể là ngày bạn biến đau thương trong quá khứ thành bước đột phá của tương lai.

Hãy để thất bại dẫn dắt bạn tới thành công

Oliver Goldsmith sinh ra trong những năm 1700 và là con trai của một nhà thuyết pháp nghèo ở Ireland. Ông không phải là một học sinh xuất sắc. Thậm chí, ông còn bị liệt vào danh sách những học sinh “chậm tiến”. Nhưng cuối cùng, Goldsmith cũng có được tấm bằng đại học dù ông xếp ở cuối lớp. 

Ông không rõ mình muốn làm gì. Ban đầu ông cố trở thành một người thuyết pháp như cha mình, nhưng công việc này không phù hợp với ông. Sau đó, ông chuyển sang nghề luật nhưng cũng không mấy thành công. Rồi ông làm nghề y, nhưng cũng chỉ là một bác sỹ thờ ơ và không mấy hứng thú với công việc của mình. Ông đã làm vài công việc nhưng đều chỉ trong một thời gian ngắn. Goldsmith sống trong đói nghèo (đã có lần ông phải cầm cố quần áo của mình để mua thức ăn) và thường xuyên đau ốm.

Có vẻ Goldsmith sẽ không bao giờ tìm được đường đi. Nhưng rồi ông nhận thấy mình thật sự say mê và có năng khiếu viết văn cũng như dịch thuật. Ban đầu, ông làm công việc này ở tờ Fleet Street. Sau đó, ông bắt đầu viết những tác phẩm lấy cảm hứng từ những gì ông say mê. Ông củng cố danh tiếng tiểu thuyết gia của mình bằng tác phẩm The Vicar of Wakefield (Vị mục sư tại Wakefield), hay như một nhà thơ với bài The Deserted Village (Ngôi làng hoang vắng), và một nhà viết kịch với vở She Stoops to Conquer (Cúi xuống để chinh phục).

Thất bại là một phần tạo ra thành công. Nó cho bạn biết, những con đường mà bạn không phải đi qua, những ngọn núi bạn không phải trèo và những đầm lầy không cần vượt qua. Khi bạn mắc lỗi, sai lầm của bạn chưa chắc là “nụ hôn của chúa Jesus”, cụm từ mà Mẹ Teresa dùng để chỉ những thất bại dồn ta đến với Chúa. Nếu có một quan điểm đúng đắn, thì thất bại có thể dẫn bạn tới thành công.

Tập trung vào bức tranh lớn 

Muốn thành công nhưng không rèn luyện lòng can đảm thì mãi mãi bạn chỉ đang mơ hão mà thôi - Ảnh 1.

Buổi tối tháng 10 năm 1968, một nhóm khán giả kiên trì ở lại sân vận động Olympic thuộc thành phố Mexico để chờ vận động viên cuối cùng kết thúc phần thi chạy. Hơn một giờ trước, vận động viên Mamo Wolde của Ethiopia đã giành chiến thắng trong tiếng reo hò cổ vũ của khán giả. Nhưng đám đông vẫn tiếp tục dõi theo và chờ đợi vận động viên cuối cùng, dù cho trời về đêm càng lúc càng lạnh.

Đó là John Stephen Akhwari, người Tanzania. Khi anh chạy vòng tròn 400m, người xem nhận thấy chân anh bị băng bó và vẫn đang chảy máu. Akhwari đã ngã và bị thương trên đường chạy, nhưng anh không bỏ cuộc. Tất cả mọi người đều đứng dậy và vỗ tay cho tới khi anh về đích.

Khi anh ra về, người ta đã hỏi vì sao anh không bỏ cuộc khi đang bị thương và không còn có cơ hội giành huy chương. John trả lời: “Đất nước tôi không cử tôi đến Mexico chỉ để tham gia cuộc thi, mà tôi được cử đến đây để hoàn thành cuộc thi.”

Akhwari đã quên đi nỗi đau trước mắt và chỉ chú tâm vào mục đích lớn hơn – lý do mà anh có mặt ở cuộc thi. Tương tự như thế, khi bạn đang thành công, hãy nhớ rằng mục tiêu của bạn là kết thúc cuộc đua – hãy làm những điều tốt nhất bạn có thể.

Luôn hướng đến giải pháp

Bạn nhìn nhận cuộc sống như thế nào? Bạn có tìm được giải pháp cho mỗi thách thức hay khó khăn trong mọi hoàn cảnh không? Để rèn luyện cho bản thân đức tính luôn hướng đến giải pháp hãy nghĩ tới lý do bạn bắt đầu. Không chấp nhận từ bỏ. Hãy nghĩ tới một tình huống bất khả thi mà bạn và các đồng sự gặp phải. 

Thêm vào nữa bạn hãy tập trung suy nghĩ lại. Không một vấn đề nào không bị khuất phục trước sự bền bỉ. Hãy dành thời gian để cùng các cộng sự giải quyết vấn đề. Hãy đảm bảo đó là thời gian dành riêng cho việc suy nghĩ, chứ không phải thời gian nghỉ ngơi.

Xem xét lại chiến lược. Hãy thoát khỏi lối tư duy thông thường. Hãy phá lệ và thử vạch ra các ý tưởng dù có vẻ ngốc nghếch. Xác định lại vấn đề và tìm ra những ý tưởng và giải pháp mới cho vấn đề.

Lặp lại quá trình. Nếu ngay từ đầu bạn không giải quyết được vấn đề, hãy kiên trì. Nếu bạn đã thành công, hãy áp dụng quá trình này để giải quyết các vấn đề khác. Hãy nhớ rằng mục tiêu của bạn là tạo lập một thái độ luôn hướng đến giải pháp.



Yên Nhiên


Theo Trí Thức Trẻ/Tổng hợp

Tôi là một người thường xuyên cảm thấy chán và sống trong một thế giới nơi tính kiên trì, nhẫn nại được đề cao. Tôi lại càng… chán bản thân mình. Vì tôi chưa bao giờ là một người kiên trì nhẫn nại cả. Tôi rất hay thấy chán, chán về mọi thứ.

Người ta thấy chán khi không có tiền. Tôi thấy chán ngay cái khoảnh khắc tôi có nhiều tiền nhất.

Người ta chán khi không có tình yêu. Tôi thấy chán ngay cả khi tôi đang trong tình yêu.

Người ta chán khi không được đi du lịch đây đó. Tôi thấy chán ngay cả trong lúc đi du lịch.

Người ta thấy chán khi không tìm được ý nghĩa cuộc đời. Tôi thấy chán ngay cả khi tìm được ý nghĩa cuộc đời. Nếu chỉ dùng một từ để diễn tả cảm xúc nào tôi thường trải qua nhất, có lẽ chính là chán.

Đang đọc một cuốn sách, chán.

Đang ngồi trò chuyện bên bạn bè, chán.

Đang ở cùng gia đình người thân, chán.

Đang kinh doanh thuận lợi, chán.

Đang chơi với những đứa trẻ con, năm phút thôi là thấy chán.

Chán ngắt!

Tôi đang ở cái độ tuổi muốn lập gia đình nhất của phụ nữ. Và tôi hiểu tại sao mọi người lại muốn lập gia đình. Vì họ chán. Họ chán cuộc sống của họ, họ chán gia đình của họ, họ chán công việc của họ. Mọi thứ đều quá nhàm chán, nhàn nhạt và vô nghĩa đến nỗi họ cho rằng phải tìm một cái gì đó để thay thế cái chán này – kết hôn có vẻ là lựa chọn hoàn hảo.

Hôm nay tôi... chán: Tại sao tuổi trẻ muốn thành công, bạn càng phải học cách chán đời? - Ảnh 1.

Người ta kết hôn để trốn chạy cái chán khi ở một mình, trốn chạy cái chán trong cuộc sống của họ. Hai người chán nản dễ dàng kết hôn với nhau, bao phủ bên ngoài là những nụ cười hạnh phúc. Cả hai mang cái chán của mình đến cho người kia, mong rằng người kia sẽ xóa nó đi. Nhưng không, chỉ được một thời gian ngắn, nhất định cả hai sẽ bắt đầu cảm thấy không chỉ chán chính mình, họ còn chán cả người kia nữa. Cái chán lên đến đỉnh điểm, họ quyết định có con.

Toàn bộ cuộc sống của chúng ta xoay quanh cái trục của thành công, và đặt được cái gì đó hơn là hạnh phúc. Ý nghĩa cuộc sống cũng luôn được đặt vào đâu đó khác, ai đó khác chứ không ai đặt nó vào bản thân mình. Bởi ai cũng chán bản thân mình.

Là một người chán chính mình. Chán đến nỗi tôi sẵn sàng nói xấu, chê cười bản thân. Khổ cái, mỗi lần tôi nói vậy, người ta lại khen tôi khiêm tốn. Chán hơn cả việc nói xấu mình là khi ai đó khen ngợi, tâng bốc tôi. Chưa bao giờ tôi thấy mình xứng đáng với những lời khen ngợi. Bạn nghĩ tôi khiêm tốn? Không, chỉ là tôi thấy chán.

Tôi chán mọi thứ. Hôm nay tôi tuyên bố với bạn một sự thật, tôi chán tất cả mọi thứ trên đời. Tôi chán thế giới, tôi chán đất nước, tôi chán đám đông, tôi chán cá nhân, chán chính mình. Tôi chán kinh doanh, chán nghệ thuật, chán cuộc sống an nhàn, chán du lịch và đôi khi chán cả yêu lẫn được yêu…

Tất cả những gì tôi cần làm và đang muốn làm lúc này, không phải là làm sao cho hết chán. Nhưng như cách Phật đã làm, tôi muốn đi sâu vào trong cái chán ấy, đến tận cùng, để xem liệu nó có là một sự giác ngộ hay không? Hay lại là một cái chán khác nữa?

Vâng, chỉ riêng hôm nay, cho phép tôi được tự hào về cái sự chán của mình!

Hôm nay tôi... chán: Tại sao tuổi trẻ muốn thành công, bạn càng phải học cách chán đời? - Ảnh 2.

Tôi nghĩ chán là một việc rất cần thiết. Nó giống như một dấu hiệu. Khi khát bạn uống, khi đói bạn biết mình phải ăn, khi ngứa bạn phải gãi. Những lúc ấy cơ thể đang cố nói với bạn điều gì đó, truyền cho bạn thông điệp gì đó. Cũng như vậy.

Cái chán là một dấu hiệu, dấu hiệu cho bạn biết rằng cần thay đổi bản thân.

Chán nản không có gì là sai. Chấp nhận đó, nói về nói, đùa giỡn với nó. Tìm cách để biến nó trở thành một bước đệm dẫn bạn tới trạng thái tốt hơn đấy là cái đúng. Cái chán sâu sắc nhất lại chính là điểm chốt để bạn tìm ra ý nghĩa cuộc đời.

Như tôi chẳng hạn có lẽ vì từng chán mà tôi làm nhiều trải nghiệm nhiều, thử thách nhiều, và viết ra tất cả những điều mình biết cũng nhiều…

Chán ấy hả? Cũng vui mà.

*Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả Phi Tuyết, tác giả cuốn sách “Khi ta muốn ta sẽ tìm cách, khi ta không muốn ta sẽ tìm lý do”.



Phi Tuyết


Theo Trí Thức Trẻ

Ngày hôm qua, thí sinh cả nước đều đã biết điểm thi trong đợt THPT Quốc gia vừa rồi. Sau những cảm giác hồi hộp, lo lắng không biết mình đạt bao nhiêu điểm là sự vui mừng, hạnh phúc xen lẫn với cảm giác thất vọng, hốt hoảng khi nhìn vào điểm số. 

Không phải ai cũng có tài năng trong học tập và gặp may mắn trong việc thi cử. Chắc hẳn có không ít bạn trẻ đang cảm thấy sợ hãi khi nghĩ đến “tương lai gần” của mình. Với số điểm như thế này, liệu có đi học đại học được không hay sẽ chọn một trường để học nghề hay lựa chọn ‘gap year’, năm sau thi lại…

Những suy nghĩ ấy cứ xoay vòng trong tâm trí, không thể biết câu trả lời là gì và ai sẽ là người trả lời những câu hỏi ấy. Tác giả Huyền Chip đã có chia sẻ những suy nghĩ của cô quanh vấn đề này. Hi vọng các bạn trẻ sẽ có được câu trả lời của riêng mình sau kì thi cam go này.

“Rất nhiều phụ huynh và học sinh đã hỏi mình: “Nếu trượt đại học thì em phải làm sao?”, câu trả lời của mình: chẳng làm sao cả.

1. Đại học không phải con đường duy nhất, càng không phải là con đường ngắn nhất dẫn đến thành công. Không cần phải mượn đến hình ảnh những tỉ phú trên thế giới không học đại học, ở Việt Nam thôi, mình biết rất nhiều người có cuộc sống êm ấm mà chưa từng vào đại học. 

Mở cửa hàng, học nghề đều có thể cho bạn một cuộc sống ổn định. Những nghề như công nghệ thông tin, thiết kế đồ hoạ trả lương rất cao và không yêu cầu bằng cấp. Những nghề này có thể học được dễ dàng qua mạng. Ngược lại, mình biết nhiều bạn học đại học ra vẫn thất nghiệp hay phải nhờ bố mẹ xin việc.

2. Trượt đại học không biến bạn thành tội đồ. Bạn thi đại học vì bản thân bạn, không phải vì bố mẹ bạn hay bất cứ ai, nên không ai được quyền yêu cầu bạn phải đỗ đại học vì họ. Nếu bạn đã cố gắng hết sức mà gia đình bạn vẫn thất vọng vì bạn, bạn có thể thất vọng vì họ đã không yêu thương bạn một cách không điều kiện.

Trượt đại học thì phải làm sao: Đỗ hay trượt không làm thay đổi giá trị con người, điểm số không thể chứng minh bạn có thành công hay không - Ảnh 1.

3. Đỗ trượt đại học không làm thay đổi giá trị con người bạn. Bạn trước và sau khi biết điểm thi vẫn chỉ là bản thân bạn. Bạn không thua kém bạn của bạn chỉ vì nó đậu, bạn trượt. Bạn là một con người đầy đủ và hoàn thiện, bao nhiêu điểm số cũng không thể thay thế được bạn.

4. Nhiều bạn băn khoăn có nên thi lại hay không. Suy nghĩ của mình là: nếu bạn thực sự muốn làm một điều gì đó, thất bại một hay hai lần sẽ không làm bạn bỏ cuộc. Nếu bạn thực sự muốn học đại học, trượt năm nay thì thi lại năm tiếp theo. Nếu bạn không đủ động lực thi lại, rất có thể trong thâm tâm bạn chưa thực sự muốn học đại học, và như vậy, trượt đại học thì có làm sao?

5. Có bạn bảo với mình: nếu em trượt đại học em chẳng thiết sống nữa. Con người chúng ta mạnh mẽ hơn mình nghĩ, và những người thành công là những người có đủ tự tin sử dụng sức mạnh đó. Bạn đã vượt qua chọn lọc tự nhiên hàng triệu năm nay để có mặt trên cõi đời, bạn có thể vượt qua cái thất bại cỏn con mang tên trượt đại học này để tiếp tục tồn tại.

Nếu bạn trượt đại học, bạn có thể dành một vài ngày, hay một tuần, để buồn, để suy nghĩ về những điều bạn có thể làm tốt hơn, để lên kế hoạch cho tương lai. Có rất nhiều lựa chọn cho bạn vào năm tới:

– Thi lại năm tới

– Học một nghề

– Học các khoá học trực tuyến

– Tìm việc và đi làm

– Xách ba lô lên và đi

– Theo đuổi một dự án cá nhân

– Tham gia một câu lạc bộ

– Đọc thật nhiều sách

– Viết một cuốn sách

– Học một ngôn ngữ mới

– Đi tình nguyện

– Viết một ứng dụng trên điện thoại

Trượt đại học thì phải làm sao: Đỗ hay trượt không làm thay đổi giá trị con người, điểm số không thể chứng minh bạn có thành công hay không - Ảnh 2.

Biết đâu, mười năm nữa nhìn lại, rất có thể bạn sẽ cảm ơn cuộc đời đã cho bạn cơ hội trượt đại học để bạn có thời gian phát triển đam mê thực sự của bản thân.

Chúc các bạn may mắn!”



V.D


Theo Trí Thức Trẻ

Hai ngày trước tôi đã tham dự một bữa tiệc tối, khi nói về cách quản lý công ty, một giám đốc công ty Internet đã kể một câu chuyện.

Ông nói: “Tháng trước tôi đã đưa ra một quyết định vô cùng khó khăn, là sa thải một nhân viên, lý do tại sao tôi cảm thấy rằng đưa ra quyết định này khó khăn bởi vì điều kiện kinh tế của nhân viên này không tốt lắm, sa thải anh ta có nghĩa là thu nhập của gia đình anh ta sẽ bị gián đoạn một thời gian. 

Tuy nhiên, tôi bắt buộc phải sa thải anh ta, những người làm việc qua loa cần phải thanh lý, nếu không cả đội không cách nào gánh được.

Về vấn đề này, hiện tại, với tư cách là một doanh nhân, tôi thể hiện sự nhận thức và giải thích đầy đủ của mình. Tôi thà cấp dưới không có ai, cũng không cần loại người chỉ làm qua loa đại khái như thế, có câu “thà ít mà tốt” chính là đạo lý này.”

Trong thời đại này, nhiều lúc, không phải những người cùng độ tuổi vứt bỏ bạn, mà chính bạn đã từ bỏ cơ hội trưởng thành.

1. Những người làm việc qua loa, cuối cùng sẽ bị “thanh lý”

Tại bàn ăn, giám đốc của một công ty bất động sản nói về tình hình thị trường hiện nay, cá lớn nuốt cá bé, cá bé nuốt tôm, xu hướng của các doanh nghiệp đều như vậy, xáo trộn là điều không thể tránh khỏi.

Công ty làm ăn qua loa sẽ phá sản, các nhân viên làm việc qua loa sẽ bị xử lý, và sau này sẽ càng ngày càng khó khăn để trộn lẫn.

Không ít độc giả đã rất ngạc nhiên khi biết rằng tôi 9x, hôm qua, một số độc giả còn gửi tin nhắn cho tôi: “Tôi thực sự không ngờ rằng bạn lại là dân 9x, quá ưu tú”.

Tôi không cho rằng tôi ưu tú đến mức nào, đây là sự thật, điều duy nhất làm tôi tự hào là tôi làm mọi việc với thái độ rất nghiêm túc.

Xin lỗi, công ty chúng tôi buộc phải sa thải bạn: Bài học dành cho những kẻ tự kiêu tự đại, làm việc qua loa, đối phó với sếp - Ảnh 1.

Lúc trước khi tôi còn làm thuê cho người khác, mấy năm liền tôi không đi làm trễ, không về sớm, không nghỉ phép, không bao giờ trốn làm thêm giờ, và đôi khi tôi còn chủ động làm thêm giờ.

Tôi nghiêm túc xử lý công việc, nếu có thể làm 90 điểm, tôi sẽ không hài lòng khi đạt 70 điểm, đây là điểm mà tôi cảm thấy kiêu ngạo nhất.

Có lẽ chính vì điều này, tốc độ phát triển của tôi sẽ nhanh hơn, và mỗi năm sẽ có những bước đột phá khác nhau.

Tôi cảm thấy may mắn khi sớm nhận ra đạo lý này: “Miễn cưỡng làm việc, thực ra không phải lừa bịp ai khác, mà là lừa chính bản thân bạn, chẳng khác nào bạn đang tự sát”.

Tôi thường nói chuyện với nhân viên của mình rằng bản chất của công việc và đi học ở trường không giống nhau.

Bạn thường làm việc qua loa và đối phó, vậy chắc chắn năng lực của bạn sẽ không đi đến đâu, cũng giống như lên lớp mà bạn không tập trung nghe giảng, về nhà không ôn và làm bài, cuối cùng thành tích học tập cũng sẽ không ra gì.

Ai có những hành động nhỏ trong phòng thi, ai lo lắng do dự, giao viên coi thi liếc qua sẽ thấy ngay, chỉ là giáo viên có muốn bắt bạn hay không mà thôi. Trong môi trường nghề nghiệp cũng vậy, làm việc chăm chỉ và làm qua quýt đều không giống nhau, vốn không thể dung hòa được, chỉ là công ty không muốn “xử lý” bạn mà thôi.

“Đừng làm việc qua loa đối phó nữa, cẩn thận đừng để cuối cùng bản thân trở thành một mớ hỗn độn”.

Xin lỗi, công ty chúng tôi buộc phải sa thải bạn: Bài học dành cho những kẻ tự kiêu tự đại, làm việc qua loa, đối phó với sếp - Ảnh 2.

2. Chăm chỉ làm việc, là con đường phát triển đáng tin cậy nhất

Có hai vấn đề rất thực tế:

– Bạn có thể làm qua loa đại khái đến lúc nào? 

– Bản chất con người bạn vốn có sự qua loa nào không?

20 năm trước, bạn làm việc trong một nhà máy, bước vào một công ty lớn thực sự bạn có thể làm qua loa cả đời, cho đến khi nghỉ hưu.

Nhưng thời đại không giống nhau, bây giờ bạn vào một công ty, đừng nói là làm việc qua loa, cho dù không làm qua loa cũng có khả năng sẽ bị những người ưu tú hơn, nỗ lực hơn thay thế bạn.

Đây cũng là một lý do tại sao người đi làm thời nay cảm thấy mệt mỏi, áp lực lớn và không an toàn, tốc độ phát triển của thời đại càng nhanh, và những người ở thời đại đó chỉ có thể không bị loại nếu họ cố gắng theo kịp tốc độ và nhịp điệu.

Trong hoàn cảnh như vậy, nếu bạn không làm tốt công việc, bạn nghĩ mớ hỗn độn đó sẽ duy trì được trong bao lâu?

Áp lực tồn tại của doanh nghiệp hiện tại lớn hơn nhiều so với nhân viên, công ty không nuôi người nhàn hạ, nếu gà không đẻ trứng được chắc chắn sẽ bị giết.

Xin lỗi, công ty chúng tôi buộc phải sa thải bạn: Bài học dành cho những kẻ tự kiêu tự đại, làm việc qua loa, đối phó với sếp - Ảnh 3.

Do đó, nếu bạn không sinh ta trong một gia đình giàu có, thì bạn không có tư cách để qua loa.

Những người có tiền nhưng làm qua loa, đó gọi là tính tự do, theo đuổi những năm tháng an nhiên, không có tiền mà làm qua loa, chỉ có thể được gọi là mớ hỗn độn và đợi cho đến chết.

Thế giới luôn tồn tại những tiêu chuẩn khác nhau, đừng phàn nàn, phàn nàn tới chết cũng không thể thay đổi bất cứ điều gì, những gì bạn có thể làm là làm việc chăm chỉ, đây là con đường phát triển đáng tin cậy nhất và nhanh nhất.

Nếu bạn không thích công việc hiện tại và sếp của bạn, vậy bạn có thể nghỉ việc, còn nếu bạn không có cách nào nghỉ việc vậy thì bạn nên làm việc chăm chỉ, đừng có chiếu lệ, đừng làm bừa, công việc không phải làm vì người khác, mà vì bản thân bạn.

Một nhân viên ưu tú, trong công việc không nên chỉ nhận tiền lương, mà nên thu hoạch những thứ khác, chẳng hạn như nhân phẩm, kinh nghiệm, năng lực quản lý…

Mặc dù cuộc sống không thể quay lại quá khứ, nhưng bạn có thể quyết định tương lai, làm việc chăm chỉ, không làm qua loa, bạn không đủ khả năng làm bừa đâu!



Thảo Hiền


Theo Trí Thức Trẻ

Trong cuộc sống, mỗi người có một quan điểm nên sẽ có những cách lựa chọn công việc khác nhau. Thực tế cho thấy, nhiều bạn trẻ sau khi ra trường làm trái ngành, trái nghề hay phải bỏ công việc mình thích để tìm một công việc ổn định và mang lại thu nhập cao hơn. Chính thực trạng trên mà sau một vài năm đi làm, nhiều bạn sẽ đưa ra những lời khuyên cho đàn em như: “Tuổi trẻ nên làm việc vì tiền chứ đừng theo đuổi đam mê một cách mù quáng”. 

Nhiều tháng trước, trên mạng xã hội chia sẻ câu chuyện cô sinh viên năm 3 chuyên ngành An toàn thông tin, trường Học viện Kỹ thuật mật mã đặt câu hỏi với nhà tuyển dụng rằng: “Em phải học tập và làm việc như thế nào để các nhà tuyển dụng ở đây nhận em vào làm với mức lương khởi điểm 2.000 đô la/ tháng?” 

Câu hỏi đã trở thành tâm điểm bàn tán xôn xao dư luận. Ngày hôm đó, một trong những nhà tuyển dụng đã trả lời: “Tôi tin rằng sau 10-15 năm nữa, ít nhất một nửa các bạn ngồi đây có mức lương như vậy. Nếu bạn giỏi hơn những người khác thì có thể bạn chỉ cần 5 năm thôi. Bạn nên kiên nhẫn một chút”. Kiên nhẫn – đó chính là lời khuyên mà nhà tuyển dụng dành cho cô gái. 

Ngày nay, nhiều bạn trẻ quá nôn nóng nghĩ đến chuyện mình sẽ kiếm được bao nhiêu tiền khi đi làm mà chưa nghĩ đến mình sẽ làm việc như thế nào để khẳng định bản thân trong mội trường mới. Các bạn lấy tiền làm mục tiêu để hướng đến chứ không phải là những kĩ năng mà công việc mang lại.

Tuy nhiên, bên cạnh đó cũng không ít các bạn trẻ đam mê với nghề, mong muốn được làm việc đúng sở thích, dù mức lương chưa cao với suy nghĩ: “Hãy theo đuổi đam mê, thành công sẽ theo đuổi bạn”. Những tranh luận về ý kiến trái chiều chưa bao giờ kết thúc, câu hỏi ấy vẫn bỏ ngỏ vì suy cho cùng mỗi người một hoàn cảnh sống, suy nghĩ khác nhau. 

Trả lời thật đi, bạn đi làm vì điều gì? Vì tiền hay vì đam mê? - Ảnh 1.

Giữa niềm đam mê và tiền, đó là ranh giới mỏng manh mà bất kì một ai cũng đều phải lựa chọn. Nhưng nếu chúng ta còn trẻ vậy tại sao chúng ta không thử sức theo đuổi đam mê mà không lo sợ bất cứ điều gì? Nếu phải lựa chọn các bạn trẻ mới ra trường nên lựa chọn theo đam mê vì nếu có đam mê sẽ có lòng nhiệt huyết, hăng hái, sáng tạo để làm công việc một cách tốt nhất. 

Còn nếu các bạn đặt mục tiêu kiếm tiền lên trên hết mà phải làm công việc mình không thích thì cơ hội thành công sẽ rất ít. Có thể trước mắt kiếm được nhiều tiền nhưng không có cơ hội phát triển năng lực bản thân.

“Nếu bạn được làm công việc mình thích thì cả đời này bạn sẽ không phải làm việc”. Chẳng phải ngẫu nhiên mà câu nói đó được rất nhiều người xem như quan điểm sống. Khi làm việc bạn thích, bạn sẽ làm việc có trách nhiệm chứ không phải làm cẩu thả, hời hợt chỉ mong đến ngày nhận lương. 

Thế hệ trẻ trong thời hiện đại mới phải là những người dám nghĩ, dám làm, dám theo đuổi niềm đam mê của bản thân để khẳng định mình chứ không phải bỏ rơi đam mê, làm công việc nhàm chán vì tiền.

Tất nhiên nếu không thể nuôi được bản thân mình khi đã đến tuổi trưởng thành là một điều hèn kém, vậy sao chúng ta không nghĩ đến chuyện hãy làm việc một cách đam mê để kiếm tiền với bất kì công việc nào. 

Tiền hết có thể tìm cách để kiếm lại nhưng một khi đam mê đã tắt thì chẳng thể nào lấy lại niềm đam mê. Dù trong hoàn cảnh nào, mỗi bạn trẻ cần có một suy nghĩ, thái độ sống và làm việc tích cực. Khi còn trẻ, chúng ta có thể chưa có nhiều tiền, có thể vấp ngã nhưng tuyệt đối chúng ta không thể không có đam mê.

*Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả, được trích từ YBOX.VN |Youth Confession.



PV


Theo Trí Thức Trẻ/Youth Confessions

01

Mấy hôm trước, bạn tôi chỉ cho tôi xem cái cây cao nhất trong vườn nhà anh ấy. Cây rất to cao, cành lá xum xuê, tỏa bóng mát cả một góc sân.

Bạn chỉ vào cái cây ấy rồi hỏi tôi: “Em có thấy mấy vết thương trên đó không?”

Tôi nhìn vài vết chém trên thân cây, đáp: “Có thấy.”

Anh ấy nói, cái cây này mấy năm trước bị người ta cầm dao chặt, suýt nữa thì chết. May mà nhà anh ngăn lại kịp rồi mang nó về trồng, nó mới sống đến tận bây giờ, sân nhà anh mới được mát thế này. Nay cây đã lớn lên nhiều, nhưng mỗi lần nhìn thấy vết chém đó, anh lại thấy thương.

Nói xong anh ấy rủ tôi chụp cái ảnh kỉ niệm. Anh quay người, giẫm chân lên cỏ, tìm góc chụp đẹp và nói: “Nào, cười lên.”

Tôi nhìn cây cỏ dưới đất bị anh giẫm lên, chợt nghĩ:

Tại sao người ta có thể thương cảm cho vết thương của cây đại thụ che bóng mát mà lại không quan tâm đến nỗi đau của cây cỏ nhỏ bé? Bởi vì cỏ quá nhỏ mà cây đại thụ lại to hay sao? Nếu cây cỏ đó có thể lớn thêm gấp mười lần thành cây lau, rồi lại lớn lên gấp mười lần thành cây đại thụ, thì sẽ không ai giẫm lên nó nữa đúng không? Khi đó người ta cũng sẽ thương cảm cho vết thương trên thân mình nó, lên án người đã chà đạp nó, phải chứ?

Tương tự như vậy, nếu một con kiến có thể lớn hơn 100 lần, để cho biểu cảm của nó có thể được người khác nhìn thấy, để những đau đớn của nó có thể được người ta đồng cảm, thì sẽ không còn ai dễ dàng nhấc chân giết chết nó, hoặc ít nhất là sau khi giết nó, người đó sẽ ít nhiều thấy áy náy.

Bạn ôm một bó hồng, người ta chỉ ngưỡng mộ hoặc chê bai hoa hồng đẹp xấu, chẳng ai quan tâm tay bạn gai đâm rướm máu - Ảnh 1.

02

Một ngày đẹp trời nọ, cô bạn thân nhắn tin hỏi tôi: “Cậu có tin vào ý nghĩa của cố gắng không?”

Tôi nói: “Tin chứ.”

Cậu ấy nói: “Vậy tại sao tớ cố gắng như thế, mà vẫn không ai công nhận?”

Tôi ngồi đơ ra một lúc, không thể nghĩ ra được câu trả lời.

Tối đó, tôi đã nghĩ rất nhiều, uống hết mấy lon bia, đột nhiên thông suốt: Thế giới này căn bản chẳng bao giờ quan tâm bạn nỗ lực thế nào, chỉ quan tâm đến việc bạn có thành quả gì hay không, cố gắng của bạn có ích hay không mà thôi.

Cũng giống như, khi bạn ôm một bó hồng mỉm cười với thế giới này, người ta chỉ ngưỡng mộ hoặc chê bai hoa hồng đẹp xấu, chẳng ai quan tâm tay bạn gai đâm rướm máu.

Trước khi bạn đạt được thành quả nhất định, thì sẽ chẳng ai khen ngợi, ca tụng sự cố gắng của bạn cả. Chỉ khi bạn trưởng thành làm một cây đại thụ, lúc đó người ta mới nhìn thấy, xuýt xoa, ca tụng những cố gắng và thương tích của bạn.

Nghĩ đến đây, tôi cuối cùng cũng ngộ ra cách mà thế giới này vận hành: Sẽ chẳng ai để ý đến cố gắng của bạn nếu bạn còn nhỏ bé. Chỉ khi bạn đã thành công, người ta mới bằng lòng lắng nghe, những câu chuyện của bạn đến lúc đó mới trở nên sinh động, sâu sắc, đáng nghe.

Có người nói thế giới này rất tàn nhẫn, đúng vậy, bởi vì thượng đế sẽ luôn tha thứ mọi lỗi lầm, con người thỉnh thoảng sẽ cao cả, nhưng hiện thực thì không bao giờ.

Bạn ôm một bó hồng, người ta chỉ ngưỡng mộ hoặc chê bai hoa hồng đẹp xấu, chẳng ai quan tâm tay bạn gai đâm rướm máu - Ảnh 2.

03

Đây là thế giới do kẻ mạnh tạo nên, một thế giới chỉ công nhận kẻ mạnh và phớt lờ kẻ yếu, tất cả lịch sử đều do người thắng cuộc viết ra. Nếu bạn không phải người thắng cuộc, thì không thể nào viết nên trang sử của bản thân để người đời sau nhìn thấy. Thế giới này là thế giới của công danh lợi lộc, chỉ nhìn kết quả, không xem quá trình. Chỉ khi kết quả tốt, quá trình mới có tư cách được người khác quan tâm đến.

Tôi nhớ đến thời học cấp 3, mỗi một học sinh giỏi sau khi thi xong đều chia sẻ phương pháp học tập của bản thân. Đáng tiếc, nếu lần tiếp theo cậu bạn đó không được đứng nhất nữa, người ngồi trên bục chia sẻ lại là một người khác.

Tôi nghĩ đến những người lập nghiệp, khi sản phẩm tung ra thị trường và đạt thành công bước đầu, báo chí săn đuổi họ, đăng lên những chia sẻ, lí tưởng, kế hoạch, hoài bão… của họ. Nhưng khi công ty phá sản, những cái tên ấy liền biến mất như chưa từng xuất hiện.

Nghĩ đến những câu chuyện xưa, những hồi ức, kỷ niệm, khó khăn… của người nổi tiếng đã khiến bao trái tim đồng cảm, xót thương. Nhưng cùng câu chuyện ấy, người kể đổi lại thành một nhân vật không tên không tuổi, lại chẳng mấy ai nhớ đến.

Tại sao?

Bởi vì thế giới này chưa từng tin nước mắt, chỉ nhìn kết quả. Trước khi bạn thành công, không ai quan tâm cố gắng của bạn. Nỗi buồn của bạn chỉ là của một mình bạn, gánh nặng của bạn cũng là của một mình bạn. Bạn bắt buộc phải học cách chống đỡ, trưởng thành, trong im lặng.

Bạn ôm một bó hồng, người ta chỉ ngưỡng mộ hoặc chê bai hoa hồng đẹp xấu, chẳng ai quan tâm tay bạn gai đâm rướm máu - Ảnh 3.

04

Bây giờ, tôi có thể trả lời câu hỏi của cậu bạn tôi: Đừng oán trách cố gắng của cậu không có thu hoạch, ít nhất cậu có tư cách cố gắng, có một số người đến tư cách cố gắng cũng chẳng có. Trước khi cậu có thành quả, thì không cần đi rêu rao mình đã nỗ lực bao nhiêu. Mọi người đều chỉ nhìn kết quả, nhớ những kinh nghiệm sau khi cậu đã thành công, không ai thích nghe cậu oán trách trong thất bại cả.

Trước hết hãy nhẫn nhịn những khó khăn. Hãy tin rằng những tháng ngày khổ cực này không hề vô ích. Một ngày nào đó khi cậu thành công, nó sẽ trở thành nguồn cảm hứng để chia sẻ, là câu chuyện khiến người đời ngưỡng mộ. Còn khi cậu vẫn chưa có gì, im lặng cố gắng, là con đường duy nhất dành cho cậu.

Tớ chỉ muốn nói với cậu rằng, cố gắng chưa chắc đã thành công, nhưng không cố gắng thì chắc chắn sẽ hối hận. Hãy im lặng cố gắng, cần cù phấn đấu, tận tâm tận lực, bớt kêu ca kể khổ. Không có vất vả nào là vô nghĩa.

Những vất vả đó, rồi sẽ có ngày tỏa sáng, được người khác nhìn nhận, khiến người ta cảm động. Mà khoảnh khắc tỏa sáng ấy đang vẫy gọi cậu đó, cậu có thấy chưa?



Sandy


Theo Trí Thức Trẻ

Thành công là mục tiêu mọi người đều hướng tới. Nhưng bạn đã bao giờ tự hỏi, tại sao trong khi những người cùng trang lứa với mình đang gặt hái hết thành quả này đến thành tựu khác thì bản thân vẫn giậm chân tại chỗ? Họ đã là khác bạn điều gì?

Đôi khi, những người thành công chỉ khác bạn ở những điều đơn giản, như họ dám vượt qua các rào cản vô hình, những giới hạn, quy tắc ngăn cản họ đạt được mục tiêu. Giới hạn được đặt ra để đảm bảo cho sự an toàn, nhưng nó cũng chính là điều khiến bạn không thể làm được những thành công khác biệt.

Nếu muốn thành công, đừng đóng mình trong những chiếc hộp kín, an toàn mà hãy tìm cách vượt qua nó, dám đương đầu với thử thách để mạnh mẽ tiến vào thế giới rộng lớn. Những bước đi càng vững chắc, sải bước càng rộng thì bạn càng sớm tìm thấy con đường thành công.

Nếu bạn đang đi tìm đích đến của thành công mà vẫn cảm thấy thật mông lung, có thể bạn đang rơi vào vòng xoáy của những rào cản này:

1. Sự thờ ơ

Sự thờ ơ là một biểu hiện của sự thiếu quan tâm, xảy ra khi bạn quá mệt mỏi hoặc quá căng thẳng. Rất nhiều doanh nhân tham lam, ôm đồm nhiều việc trong khi đang cố gắng gây dựng một doanh nghiệp của riêng mình. Hệ quả tất yếu là họ không thể sát sao trong mọi việc. Nên khi công việc gặp trở ngại, họ không thể nắm rõ được vấn đề đang xảy ra và dễ dàng từ bỏ nó.

2. Sự trì hoãn

Sự trì hoãn vô cùng phổ biến, nó đến ngay khi bạn đang hào hứng vô cùng với một ý tưởng nhưng chỉ một việc xen vào giữa như xem một tập phim yêu thích, nghe một bản nhạc mới cũng có thể khiến bạn quên đi ngay sự nhiệt tình ban đầu. Mặc dù bạn vẫn ôm ấp ý tưởng đó nhưng nó không còn gây được nhiều hào hứng nữa và bạn lựa chọn trì hoãn nó cho lần sau, tệ hơn nữa là “bỏ rơi” nó.

3. Cảm giác sợ hãi

Sợ hãi là một cảm giác quen thuộc mà chúng ta phải đối diện gần như mỗi ngày. Nếu bạn vượt qua thì nó sẽ là nguồn cơn sức mạnh nhưng nếu không, nỗi sợ sẽ “nuốt chửng” và ngăn bạn theo đuổi những điều mình đam mê. 

Ngay cả những doanh nhân hay nhà lãnh đạo cấp cao cũng phải vật lộn với nỗi sự lo lắng, nỗi sợ hãi mỗi ngày nhưng hiếm khi bị chúng chi phối. Điều quan trọng là bạn cần phải nhìn rõ nỗi sợ của mình thì mới tìm được cách đánh bại nó. Nếu không thể tự mình đối diện thì các cố vấn tâm lý có thể giúp bạn đấy.

Hãy nhớ rằng: “Sự tò mò chinh phục nỗi sợ hãi thậm chí còn hơn cả sự can đảm”, danh ngôn.

4. Sự quá tải

Sự quá tải xảy ra khi bạn lỡ cam kết nhiều hơn những gì mình thực sự có thể làm. Không phải ai cũng có khả năng cân bằng và đưa ra thời gian thích hợp để giải quyết mọi việc. Đó có thể là nỗi bồn chồn khi bạn bè rủ rê nhưng bạn còn bận dự án của công ty. Đó cũng có thể là nỗi lo quá hạn deadline với sếp. Đáng tiếc là khi đối diện với những vấn đề này, chúng ta thường lựa chọn thoái lui và không làm gì cả.

Những rào cản khiến bạn mãi giậm chân tại chỗ trong khi bạn bè cùng trang lứa thăng tiến không ngừng - Ảnh 1.

Để chống lại 4 yếu tố ở trên, bạn cần phải xác định “lý do” của từng vấn đề, từ đó khai thác những yếu tố trái ngược, những điểm tích cực có thể giúp bạn đạt được mục tiêu của mình. Những điều chúng tôi có thể gợi ý cho bạn là:

Làm gì cũng có mục đích: Sống có mục đích là cách bạn nói với mọi người ý nghĩa sự tồn tại của bản thân, là chìa khóa chống lại sự thờ ơ. Mục đích sống cũng chính là thước đo cho những tiến bộ của bạn, thúc đẩy bạn suy nghĩ và hành động để thành công.

Lập tức hành động: Hành động là đối lập của sự trì hoãn. Khi bạn nỗ lực tập trung vào một mục tiêu nào đó, hành động sẽ thúc đẩy bạn tiến lên. Từng bước đạt được những thành công nhỏ cũng sẽ là động lực để bước những bước dài hơn.

Can đảm theo đuổi: Nếu bạn còn mơ hồ về nỗi sợ của bản thân, có thể tìm đến những cố vấn để được nhìn rõ bản thân mình hơn, từ đó xác định những điều chỉnh cần thiết để giải phóng nỗi sợ đó. Can đảm được xây dựng bằng cách đối diện với nỗi sợ và đi qua nỗi sợ đó một cách bình tĩnh. Can đảm mang lại cho bạn sức mạnh để làm những điều mà trước đây bạn nghĩ là không thể.

Sự tập trung: Điều bạn đặt nhiều sự chú ý sẽ có ảnh hưởng nhất đến sự thành công của bạn. Bạn sẽ trở thành những gì bạn tập trung vào và vì thế hãy nhìn thẳng vào mục đích cuối cùng để hành động những điều cần thiết.

Đây không phải tất cả những điều có thể giúp bạn thành công nhưng đó những bước đầu tiên để bạn khắc phục khuyết điểm và làm việc tích cực hơn cho mục tiêu cuối cùng. Với một tinh thần sẵn sàng, tràn đầy năng lượng cũng như sự quả quyết, niềm tin vào bản thân, bạn nhất định sẽ trở thành người chiến thắng!



Theo Hà Lê


Trí thức trẻ

Mỗi chúng ta đều có một cuộc đời để sống, để làm việc và để cống hiến. Mỗi chúng ta đều có những quyết định của riêng mình cho những ngã rẽ cuộc đời. Mỗi chúng ta đều có những tham vọng riêng, ước mơ riêng, và cả những sự hứng khởi riêng.

Ấy vậy mà, dường như nhiều người chẳng hề biết điều đó. Họ cứ cố gắng chạy theo mục tiêu của những người khác – những người được xã hội coi là chuẩn mực thành công. Họ lấy chuẩn mực đó rồi tự ép mình vào khuôn khổ, tự đày ải mình phải giống họ.

Phải chăng từ năm 18 tuổi, chúng ta đã được “uốn” theo một con đường như thế này: “Trong 2 năm nữa, các em sẽ kết thúc học phần bậc A. Trong 3 năm tới, các em sẽ đi du học khắp thế giới, học ở trường đại học mà các em chọn. Trong 5 năm nữa, các em sẽ bắt đầu đi làm. 

Nhiều người trong số các em sẽ làm việc cho những viện quốc tế hàng top trên thế giới. Các em sẽ kết hôn, sau đó có thể mua nhà. Trong 10 năm tới, cuộc đời các em sẽ được định hình. Trong 15 năm nữa, các em sẽ 30 tuổi và từ sau đó, sự nghiệp, cuộc sống của các em sẽ được định hình.”

Chẳng ai trên thế giới này giống nhau cả. Mỗi người đều là một cá thể khác biệt tạo ra những điều khác biệt. Bài diễn thuyết “Đừng đuổi theo đồng hồ của người khác” của Jay Shetty chính là nguồn cảm hứng lớn nhất để mỗi người tìm về bản thân mình. Hãy là mình, hãy kiên nhẫn, rồi thành công sẽ đáp trả lại đúng công sức của bạn!

Bài diễn thuyết thức tỉnh người trẻ: Đừng đuổi theo đồng hồ của người khác, sống có mục đích thì thành công sẽ theo đuổi bạn! - Ảnh 1.

“Tôi biết rằng tất cả mọi người đều tốt nghiệp ở tuổi 21 và thất nghiệp đến khi họ 27 tuổi. 

Tôi biết rằng cũng có người tốt nghiệp năm 25 tuổi và tìm được việc ngay sau đó. 

Tôi cũng biết có người không bao giờ học đại học nhưng lại tìm được đam mê của chính mình năm họ 18 tuổi. 

Tôi biết có người tìm thấy công việc cứng hái ra tiền, nhưng lại chán ghét điều họ làm. 

Tôi biết có người nghỉ ngơi vài năm và tìm thấy mục tiêu đời họ. 

Tôi biết có người rất chắc chắn về điều họ dự định làm năm 16 tuổi, nhưng họ lại thay đổi dự định đó năm 26 tuổi. 

Tôi biết có người đã có con những vẫn một mình và tôi biết có người đã kết hôn nhưng phải chờ 8 đến 10 năm mới có con. 

Tôi biết có người đang trong mối quan hệ yêu đương nhưng lại có tình cảm với người khác. 

Tôi biết có đôi rất yêu nhau nhưng lại không thể đến được với nhau. 

Vậy quan điểm của tôi là: Tất cả mọi thứ trong cuộc sống diễn biến theo thời gian của chúng ta, đồng hồ của chúng ta. Bạn có thể nhìn vài đứa bạn của chúng ta và nghĩ họ giỏi hơn bạn, có lẽ bạn thấy vài người có vẻ tụt lại phía sau, nhưng mọi thứ đều diễn biến theo nhịp độ của họ. Họ có lộ trình của họ và bạn cũng vậy. Hãy kiên nhẫn! 

Ở tuổi 25, Mark Cuban là một nhân viên pha chế ở Dallas. 

Cho đến tuổi 32, J.K.Rowling mới được xuất bản Harry Potter sau khi bị 12 nhà xuất bản từ chối.

Virgin được Richard Branson thành lập năm ông 34 tuổi. 

Jack Ma khởi nghiệp Albaba năm 35 tuổi. 

Ortega cho ra đời Zara năm ông 39 tuổi. 

Steve Carell nổi tiếng sau 40 tuổi. 

Morgan Freeman nổi tiếng năm 52 tuổi. 

Lấy bằng tốt nghiệp sau 25 tuổi vẫn là một thành tựu. Chưa kết hôn khi đã 30 nhưng vẫn hạnh phúc và trẻ đẹp. Có gia đình sau 34 tuổi vẫn có thể được và mua được nhà sau 40 tuổi vẫn rất tuyệt vời. Đừng để ai đó thúc giục bạn theo thời gian của họ. 

Như Einstein đã nói: “Không phải tất cả mọi thứ đếm được đều đáng kể và không phải tất cả mọi thứ đáng kể đều đếm được”. 

Nhưng điều quan trọng nhất là tôi muốn các bạn có thể tạo ra một cuộc sống có ý nghĩa, có mục đích và đong đầy nhất cho chính mình và học cách dùng nó để tạo ảnh hưởng và sự khác biệt lên cuộc đời người khác, khi đó mới thực sự thành công.”



V.D


Theo Trí Thức Trẻ

Chuyện kể rằng, có một con cá sấu già đang ung dung thả mình trôi theo dòng nước, sát bờ sông thì một con cá sấu trẻ hơn bơi lại gần nó và nói: “Tôi nghe nói, ông là tay thợ săn khét tiếng nhất trong vùng. Ông có thể chỉ cho tôi cách săn mồi được không?”.

Bị tiếng của con cá sấu nhỏ đánh thức, con cá sấu già mở mắt, liếc nhìn kẻ vừa gọi nó dậy. Thế nhưng, con cá sấu già chẳng nói một lời mà chỉ im lặng rồi… ngủ tiếp. Tức giận và cảm thấy bị xem thường, con cá sấu trẻ đùng đùng bỏ đi săn, để lại làn nước sủi bọt đục ngầu sau đuôi. Nó nghĩ thầm: “Được lắm, tôi sẽ cho ông thấy”.

Vài tiếng sau, nó quay trở lại và thấy con sấu già vẫn đang say giấc. Thế là, nó bắt đầu khoe khoang về chuyến đi săn thành công của mình: “Hôm nay tôi đã bắt được 2 con cá béo nich này. Thế ông đã bắt được gì rồi? Không có gì sao? Tưởng gì, hoá ra ông cũng có đâu có khét tiếng cho lắm nhỉ?”.

Mắt nhắm mắt mở, con sấu già lần nữa nhìn kẻ đang vênh mặt lên, không nói một lời. Nó khép mắt và tiếp tục thả mình trên dòng nước, đám cá lòng tong thản nhiên đớp tảo dưới bụng nó. Giận dữ vì không nhận được bất cứ lời đáp nào, con sấu trẻ lại bơi đi săn tìm thứ khác.

Sau vài tiếng, nó quay lại, miệng đã ngậm một con cò nhỏ. Nó tiến lại gần con cá sấu già, chắc mẩm bấy nhiêu là đủ để chứng minh ai mới là tay thợ săn thực thụ. Con cá sấu già thì vẫn đang ở nguyên chỗ cũ.

Tuy nhiên, lần này thì khác. Có một con linh dương lớn đang cúi đầu uống nước rất gần chỗ của con sấu già. Nhanh như cắt, con sấu già phóng khỏi mặt nước, mở to miệng ngoạm chặt lấy cổ con linh dương, giật mạnh nó xuống làn nước đục ngầu và nhanh chóng kết liễu đời con vật xấu số.

Sững sờ, con cò ở miệng rớt xuống. Tròn mắt nhìn lão thợ săn cự phách thưởng thức bữa ăn hơn 200 kg của mình, giọng nó mới run run: “Ông… làm ơn… làm ơn chỉ cho tôi biết ông làm cách nào được như thế vậy?”.

Nuốt một miếng thịt linh dương khổng lồ, con sấu già cuối cùng cũng mở miệng đáp gọn lỏn: “Ta không làm gì cả”.

Chuyện 2 con cá sấu và bài học thấm thía cho những kẻ cứ mải lao mình vào làm việc, cho rằng bận rộn mới đem lại thành quả mà không hề biết đôi khi những người chẳng làm gì mới thành công rực rỡ - Ảnh 1.

Làm những điều thực sự cần thiết hay làm việc chăm chỉ và cật lực

Khi mới khởi nghiệp với JotForm, tôi cũng giống như con cá sấu trẻ: Tin rằng bản thân lúc nào cũng phải làm việc chăm chỉ mới có kết quả. Lúc ấy, nếu ai đó bảo rằng tôi sẽ đạt được kết quả tốt hơn nếu dành nhiều thời gian hơn để nghỉ ngơi chắc tôi sẽ trợn tròn mắt rồi lại tiếp tục với lịch làm việc 16h/ngày của mình. Đã một thời tôi cho rằng: Để thành công, bản thân phải liên tục làm việc, xây dựng và phát triển sản phẩm kế tiếp, bất chấp “sản phẩm” đó là gì đi nữa.

Dường như tất cả chúng ta đều bị ám ảnh ít nhiều với việc phải lao động cật lực, luôn tay luôn chân mới có thể chạm vào thành công. Thế nhưng, bận rộn và thành công lại là 2 khái niệm hoàn toàn khác nhau. Còn tôi nghĩ rằng, nếu chúng ta biết ưu tiên cho việc “không làm gì cả”, chúng ta hoàn toàn có thể bắt được nhiều con linh dương to lớn hơn chỉ vài con cá trê như trong câu chuyện trên.

Song, quả thực, điều này nói thì dễ hơn làm. Dù là CEO của các tập đoàn lớn hay nhân viên văn phòng bình thường đều đang hối hả trong guồng quay của sự bận rộn. Mà cũng chẳng biết kể từ khi nào, những người xung quanh chúng ta nhìn nhận giá trị của một cá nhân dựa trên sự bận rộn thay vì chất lượng công việc của họ. Bằng cách này hay cách khác, hai chữ “bận rộn” đã trở thành tính từ được gắn liền với những người thành công và có địa vị trong xã hội.

Thế nhưng, không sớm thì muộn, tất cả chúng ta đều sẽ phải tự hỏi bản thân rằng: Sứ mệnh của chúng ta là gì? Là trở thành người bận rộn nhất, hay là trở thành người mang đến nhiều đóng góp nhất cho xã hội? Và, điều thú vị hơn cả là khi quan sát những bộ óc lỗi lạc nhất trên thế giới, chúng ta dễ dàng nhận thấy ở họ một điểm chung: Tất cả đều thường xuyên dành thời gian để… không làm gì cả.

Chuyện 2 con cá sấu và bài học thấm thía cho những kẻ cứ mải lao mình vào làm việc, cho rằng bận rộn mới đem lại thành quả mà không hề biết đôi khi những người chẳng làm gì mới thành công rực rỡ - Ảnh 2.

Sức mạnh của không làm gì

Việc dành ra một khoảng thời gian để nghỉ xả hơi và không làm gì cả có thể khá khó khăn. Nhất là khi bạn liên tục bị “bỏ bom” với hàng loạt các cuộc họp, thông báo hay một danh sách công việc dài dằng dặc. Trên thực tế, nhiều nhà sáng lập của các doanh nghiệp lớn đã bắt đầu đưa thời gian nghỉ ngơi vào lịch làm việc hằng năm của mình thường xuyên hơn.

Họ gọi khoảng thời gian này là Think Week (Tuần lễ suy nghĩ). Khoảng thời gian này thường kéo dài 1 tuần, là thời gian để đọc sách, suy nghĩ, tự vấn và thoát ly khỏi cuộc sống bí bách chốn công sở

Mặc dù Steve Jobs, Mark Zuckerberg hay Tim Ferriss cũng có áp dụng bí quyết này nhưng chính tỷ phú Bill Gates mới là người khiến cho khái niệm Think Week được trở nên phổ biến. Suốt những năm điều hành Microsoft, Gates luôn dành thời gian cho Think Week 2 lần mỗi năm. Không công việc, không nghỉ mát, chỉ đơn thuần đọc sách và suy nghĩ mà thôi.

Thậm chí, ông còn quyết tâm thực hiện Think Week đến mức cả gia đình, bạn bè và nhân viên cũng không được phép can thiệp vào khoảng thời gian này. Ngày hôm nay, khi chia sẻ về những thành công của Microsoft, Gates cho biết phần lớn chúng đều đến từ những ý tưởng độc đáo loé lên trong thời gian ông không làm gì cả.

Hãy không làm gì cả

Dĩ nhiên, bạn không nhất thiết thực hiện Think Week một cách cứng nhắc như Bill Gates. Như tôi chẳng hạn: Hằng năm, tôi đều rời khỏi công ty ít nhất 1 tuần để về quê giúp bố mẹ thu hoạch ô liu.

Tất cả mọi suy nghĩ như làm cách nào để startup tăng trưởng hay tỷ lệ chuyển đổi của khách hàng là bao nhiêu đều sẽ đồng loạt tan biến khi bạn hái ô liu. Đó vừa là một phương pháp thiền, vừa là cách để tịnh tâm. Bằng một cách thần kỳ nào đó mà những ý tưởng tốt nhất của tôi cũng thường xuất hiện trong khoảng thời gian không làm gì cả này.

Còn nếu bạn không thể dành nổi một tuần trong năm cách ly khỏi công việc, bạn có thể thử phương pháp khác. Đó là: Tránh xa khỏi công nghệ. Vào thứ bảy hay chủ nhật hằng tuần, hãy cách ly bản thân khỏi mọi loại hình công nghệ. Hãy tắt điện thoại, tắt laptop và giấu nó đi. Hết sức hạn chế xem TV hay Netflix.

Hãy để cho não của bạn có không gian suy nghĩ bằng cách bước ra ngoài guồng quay bận rộn mỗi ngày. Bằng cách này, những ý tưởng mới sẽ lóe lên và bạn cũng sẽ có thêm thời gian để xử lý hay cải tiến những ý tưởng cũ. Bạn sẽ nhận ra những kết quả đến từ phương pháp này rất giống với những gì mà con cá sấu già đã thực hiện trong câu chuyện kể trên. Đôi khi, điều tốt hơn cả đơn giản là nhắm mắt lại để “ung dung thả mình trôi theo dòng nước”. Hãy kiên nhẫn chờ đợi, rồi “con linh dương” của bạn cũng sẽ xuất hiện mà thôi.



Mộc Dương


Theo Nhịp Sống Kinh Tế/Medium

Quãng đường từ nhà tới chỗ làm của CEO của Twitter Jack Dorsey chỉ dài khoảng 5 dặm (tương đương với 8 km) nhưng mỗi ngày anh vẫn mất tới hơn 1 giờ đồng hồ để đi làm. Đó là bởi vì anh đi bộ.

Trên Twitter, Jack Dorsey đã đăng tải thống kê số bước đi bộ của anh vào hôm thứ tư vừa rồi, với dòng caption: “Tôi có thói quen đi bộ để đến chỗ làm từ 2 năm nay. Quãng đường 5 dặm thường mất 1h15p”.

CEO của mạng xã hội Twitter: Tôi đi bộ hơn 8 km mỗi ngày để đến chỗ làm, đó là khoản đầu tư đáng giá nhất cho mọi thành công - Ảnh 1.

Như tác giả Tim Ferriss viết trong cuốn sách “Công cụ của những gã khổng lồ”, Dorsey tin rằng đầu tư đáng giá nhất mà anh từng làm là “dành thời gian đi bộ mỗi ngày.” Trong chuyến đi năm dặm mỗi ngày, Jack không gửi email hoặc nhắn tin. Thay vào đó, anh thường sử dụng thời gian để nghe nhạc và audio book, hoặc chỉ đơn giản là suy nghĩ và tìm cảm hứng từ các con phố của San Francisco.

Trên CNN Money, CEO của Twitter chia sẻ: “Buổi sáng là khoảng thời gian dễ chịu. Tôi có thể thoải mái suy nghĩ mà không cần bận tâm đến các kế hoạch”.

Đi bộ cũng là một bài tập tốt đối với sức khỏe, là một phần quan trọng trong lối sống và thành công của Dorsey. Từ lâu nay, anh duy trì thói quen thức dậy vào lúc 5 giờ sáng, ngồi thiền trong nửa tiếng và dành 7 phút tập thể dục. Jack cho biết rằng: “Một lối sống lành mạnh sẽ giúp cho tôi sáng tạo hơn và cho phép tôi suy nghĩ nhiều hơn”.

CEO của mạng xã hội Twitter: Tôi đi bộ hơn 8 km mỗi ngày để đến chỗ làm, đó là khoản đầu tư đáng giá nhất cho mọi thành công - Ảnh 2.

Không chỉ riêng Jack Dorsey , các tỷ phú nổi tiếng khác, bao gồm Richard Branson, Mark Zuckerberg và Mark Cuban, cũng đồng ý rằng tập thể dục là chìa khóa để thành công.

CEO của mạng xã hội Twitter: Tôi đi bộ hơn 8 km mỗi ngày để đến chỗ làm, đó là khoản đầu tư đáng giá nhất cho mọi thành công - Ảnh 3.

Trên trang blog cá nhân của mình, Richard Branson từng viết: “Một cách nghiêm túc, tôi ngờ rằng mình sẽ không bao giờ đạt được thành công trong sự nghiệp (và cả hạnh phúc trong đời sống cá nhân) nếu như tôi không đề cao vai trò của sức khỏe và thể lực”. Được biết, vị tỷ phú này rất thích chơi tennis, đi xe đạp, chạy và lướt ván diều.

CEO của mạng xã hội Twitter: Tôi đi bộ hơn 8 km mỗi ngày để đến chỗ làm, đó là khoản đầu tư đáng giá nhất cho mọi thành công - Ảnh 4.

Zuckerberg cũng ưu tiên việc tập thể dục bởi vì, như anh nói trong một Q & A trên Facebook, “Làm bất cứ điều gì tốt cũng đòi hỏi năng lượng, và bạn chỉ có nhiều năng lượng hơn khi bạn chịu tập luyện chăm chỉ”.

CEO của mạng xã hội Twitter: Tôi đi bộ hơn 8 km mỗi ngày để đến chỗ làm, đó là khoản đầu tư đáng giá nhất cho mọi thành công - Ảnh 5.

Còn với Cuban, ông luôn cố gắng thu xếp một giờ tập các bài tập cardio, sáu hoặc bảy ngày một tuần. Đó là nguồn nhiên liệu mạnh cho một tinh thần làm việc tích cực. Ông coi việc tập thể dục đều đặn cũng giống như các cam kết kinh doanh: “Khi bạn cố gắng tìm cách để tập thể dục thường xuyên, điều đó phản ánh rằng bạn cũng sẽ cố gắng làm điều tương tự trong kinh doanh”.



theo Minh An


Trí thức trẻ/CNBC

Có một câu nói mà hầu hết chúng ta đều quen thuộc: “Kẻ thù lớn nhất của mỗi người chính là bản thân họ”. Chính sự do dự, thiếu tự tin, lười biếng và không nắm bắt cơ hội đã trở thành vật cản ngăn bước tới thành công của cá nhân mỗi người. Thay vì tìm kiếm hàng loạt phương pháp làm việc, kinh doanh với mong muốn gặt hái được thành công, đôi khi, chúng ta đơn giản chỉ cần được “đánh thức” nhận thức, ý thức được sai lầm của bản thân và thay đổi chính mình.

6 điểm khác biệt căn bản giữa người thành công và kẻ thất bại: Khoảng cách xa nhất giữa giàu - nghèo hoá ra cũng chính là đây! - Ảnh 1.

Dưới đây là những thói quen, điểm khác biệt giữa người thành công và kẻ thất bại. Nếu bạn nhận thấy mình đang có những dấu hiệu tiêu cực được nêu, đừng coi đó là một sự xúc phạm mà hãy xem nó như một lời thức tỉnh kịp thời và cần thiết để thay đổi bản thân, thay đổi sự nghiệp.

1. Kiên trì hành động # Dễ dàng bỏ cuộc 

Khi thực sự muốn một điều gì đó, người thành công sẽ kiên trì tìm mọi cách để có được nó. Họ sẽ hành động thực tế thay vì buông những lời nó suông. Họ không ngại khó khăn và luôn sẵn sàng vượt qua chúng.

Ngược lại, với những người luôn chùn bước trước trở ngại, dễ dàng bỏ cuộc và bao biện cho hành động của mình bằng vô số lý do, rằng “vì thế này nên tôi không làm được”, “vì thế kia nên tôi không đi được”… thì rõ ràng, quãng đường đến thành công của họ vẫn còn là một khoảng cách rất xa.

2. Dám chịu trách nhiệm # Đổ lỗi cho người khác

Trong thực tế, những thăng trầm trong công việc và cuộc sống là điều không thể tránh khỏi đối với bất kì ai. Cách mà bạn đối mặt và xử lí chúng sẽ quyết định mức độ thành công trong công việc của bạn. Người thành công sẽ phân tích nguyên nhân thất bại, chịu trách nhiệm cho sai lầm của mình. Trong khi đó, người thất bại sẽ thường trốn tránh trách nhiệm và đổ lỗi cho người khác.

Việc phàn nàn về mọi người, phàn nàn về mọi thứ và chối bỏ những sai lầm do thiếu sót của bản thân không những sẽ khiến bạn trở nên không đáng tin cậy mà còn ngăn trở bạn rút ra bài học từ những sai lầm đó. Vì vậy, khi gặp phải sai lầm, hãy dũng cảm đối mặt và tìm ra phương pháp hiệu quả để không gặp lại nó trong lần sau sẽ là sự lựa chọn đúng đắn cho sự nghiệp của bạn.

3. Nắm bắt cơ hội # Sợ phải đổi thay

Thay đổi mang lại những cơ hội mới, cũng mang lại những thách thức mới. Cùng với sự chuyển mình và thay đổi ngày càng nhanh của thế giới, người thành công luôn kịp thời thích ứng và có những thay đổi để phù hợp với thời đại. Nếu bạn chỉ khư khư ôm mình, tìm kiếm cảm giác an toàn trong sự cũ kỹ của bản thân, từ chối yêu cầu đổi mới của thời gian, chắc chắn bạn sẽ bị bỏ lại trong cuộc đua của thời đại này.

Hãy nhớ rằng, những thay đổi, dù là không như mong muốn cũng sẽ là một cánh cửa đưa bạn khám phá và tìm kiếm những cơ hội, những viễn cảnh mà bạn chưa từng biết tới hay hình dung đến.

4. Lập kế hoạch, mục tiêu rõ ràng # Chờ đợi và hy vọng vào những điều kỳ diệu sẽ xảy đến

Tỷ phú Richard Branson vẫn luôn khẳng định về sự cần thiết của việc lập danh sách những ý tưởng và mục tiêu của bản thân. Đây cũng là lý do những người thành công thường mang theo sổ ghi chép để họ có thể ghi lại mục tiêu của mình và biến chúng thành kế hoạch cụ thể.

Trái lại, có nhiều người thường để ý tưởng của họ trôi qua một cách hời hợt và hy vọng vào “một ngày nào đó”, phép màu sẽ xảy đến và biến chúng thành sự thật. Nếu bạn cũng đang bám lấy hy vọng thay vì viết xuống mục tiêu của mình thì hẳn đã đến lúc nên dừng lại sự mơ mộng viển vông đó và nhận ra rằng, cách duy nhất để ước mơ trở thành hiện thực là bạn phải hành động với toàn bộ sự nỗ lực của bản thân.

Hãy thử bắt đầu bằng hành động đơn giản nhất – viết xuống những ý tưởng, mục tiêu và mình và lập kế hoạch cho chúng.

5. Không ngừng học hỏi # Nghĩ mình biết mọi thứ

Trong một cuốn sách nghiên cứu của mình, nhà tâm lý học nổi tiếng Carol S. Dweck đến từ Đại học Standford đã nêu ra hai loại tư duy: tư duy tăng trưởng và tư duy cố định. Những người thành công thường có tư duy tăng trưởng bởi họ có đam mê học hỏi.

Như Elon Musk, dù đã trở thành một tấm gương thiên tài với nhiều người, ông vẫn luôn để tâm quan sát và tìm tòi học hỏi mỗi lúc có thể. Ngược lại, những người không thành công lại giữ cho mình một tư duy cố định, họ cảm thấy phiền phức và từ chối việc tiếp nhận những lời khuyên hay học bất cứ thứ gì bởi cho rằng bản thân đã biết đủ. Đây chắc chắn là một sai lầm lớn, bởi trên hết, nó sẽ cản trở sự phát triển của chính bản thân bạn.

6. Thói quen đọc sách # Thói quen xem tivi

Lời khuyên đọc sách hẳn đã quá quen thuộc với nhiều người, nhưng rõ ràng không nhiều người làm được. Theo Business Insider, nhiều nghiên cứu đã cho thấy việc đọc sách sẽ làm giảm căng thẳng, tăng sự đồng cảm và trí thông minh. Trong khi đó, việc xem tivi hay điện thoại di động liên tục sẽ có những tác động xấu tới não bộ, ảnh hưởng cả trí tuệ và thể chất của bạn. Đây cũng là lý do vì sao những người thành công thường tranh thủ dành thời gian cho việc đọc bất cứ khi nào họ có thể.

Rõ ràng, việc thay đổi tư tưởng và thói quen không phải là chuyện dễ dàng và nhanh chóng đạt được. Hãy khách quan đánh giá lại bản thân, sửa chữa những sai lầm, bù đắp những thiếu sót, học hỏi không ngừng. Đừng nóng vội, hãy từ từ từng bước một, tiến về phía trước một cách vững vàng, thành công sẽ đến với bạn.



Theo Nguyễn Nguyễn


Nhịp sống kinh tế

Thành công của mỗi người không chỉ dựa vào năng lực bản thân mà còn phải dựa vào nhiều yếu tố khách quan khác. Một công việc tốt, đúng chuyên môn, sở trường cũng sẽ không thể khiến chúng ta thành công nếu như gặp phải một người lãnh đạo tồi.

William Raduchel – đạo diễn, nhà đầu tư và chuyên gia tư vấn chiến lược đã từng khuyên “Đừng chỉ chọn công việc. Hãy chọn sếp. Người sếp đầu tiên sẽ là nhân tố có ảnh hưởng lớn tới thành công sự nghiệp của bạn. Sếp không tin tưởng vào bạn sẽ không cho bạn cho cơ hội phát triển.” Đây sẽ là lời khuyên rất hữu dụng cho những ai đang muốn tìm con đường đi cho sự nghiệp của mình.

Tuy nhiên điều này không dễ thực hiện bởi quy trình tuyển dụng lại diễn ra theo hướng ngược lại: sếp chọn bạn chứ không phải bạn chọn sếp. Thông báo tuyển dụng không hề đưa ra thông tin như “mức độ khó chịu của sếp” hay bất cứ yếu tố nào liên quan. Thường thì bạn chỉ có thể khai thác phần nào những yêu tố đó thông qua buổi phỏng vấn xin việc và quãng thời gian ít ỏi này dường như cũng không đủ để giúp bạn phán đoán chính xác về con người sếp. 

Thế nhưng thay vì tập trung vào những tiêu chí đánh giá thông thường khác (như địa điểm làm việc, mức lương, trách nhiệm công việc, cơ hội thăng tiến…) con đường theo đuổi sự nghiệp của bạn sẽ thay đổi khi tìm được đúng người kéo cả đoàn tàu để mình cống hiến. 

Không chỉ công việc mà lựa chọn sếp cũng có tầm quan trọng nhiều hơn bạn nghĩ, nhất định bạn phải ghi nhớ 3 điều:

– Một vị sếp tốt trong một công ty bình thường có thể bảo vệ và hỗ trợ bạn.

– Một vị sếp tồi trong một công ty tốt sẽ khiến bạn phát điên và còn hủy hoại bạn.

– Một vị sếp tốt trong một công ty tốt sẽ mở khóa mọi tiềm năng mà bạn có.

Muốn thành công, bạn phải chọn đúng nghề, đúng việc và đặc biệt Hãy chọn sếp đúng - Ảnh 1.

Vậy làm thế nào để tìm được lãnh đạo tốt? 

Đầu tiên và quan trọng nhất, hãy hiểu chính mình. Bạn đã lập kế hoạch cho mình chưa? Nếu có, tham vọng của mình là gì (những gì bạn cần đạt được trong 3 – 5 năm tới)? Bằng cách xác định một lộ trình rõ ràng cho những gì bạn muốn đạt được, bạn có thể tiến hành phân tích những kỹ năng bạn có khi đó bạn sẽ xác định được cần tìm Sếp thế nào để huấn luyện và cố vấn cho mục tiêu của bạn.

Thứ hai, lựa chọn được 1 vị sếp tốt cũng đòi hỏi phải có mạng lưới quan hệ rộng lớn. Qua bạn bè, qua việc chia sẻ bạn sẽ biết được trong ngành của mình vị lãnh đạo nào bạn có thể gửi gắm. Việc này sẽ mất thời gian nhưng cũng rất đáng để đánh đổi bởi có được một vị sếp tốt đồng nghĩa với việc bạn có được tài sản quý nhất cho sự nghệp lâu dài của mình.  Nếu đã nghĩ tới một hay hai công ty thì hãy thử tìm hiểu xem có vị sếp nào thuộc chức năng công việc của bạn hay không.

Cuối cùng, hãy tìm cơ hội để có thể ngồi với những người mà có thể trong tương lai sẽ là sếp của bạn. Bạn có thể cùng họ đi ăn trưa, đi cà phê để tìm hiểu thêm về con người cũng như cuộc sống của họ. Ngoài ra bạn cũng thể tìm hiểu cách người đó có thể hỗ trợ bạn để đạt được mục tiêu công việc cũng như cuộc sống của bạn.

Một vị sếp tốt có thể nhận ra tài năng của bạn và phát triển chúng nhưng một vị sếp tồi sẽ chẳng bao giờ nhận ra những gì bạn có thể làm hay trao cơ hội để bạn tự phát triển mình.

Khi nói nghĩ về sự nghiệp của mình, cho dù tiềm năng phát triển của bạn đến đâu, bạn có hạnh phúc hay không và mức thưởng của bạn là bao nhiêu thì yếu tố quyết định chính là ông chủ của bạn tại thời điểm đó. Như Jim Rohn đã từng nói, “Bạn là tổng hòa của năm người bạn dành nhiều thời gian nhất.” Hãy tìm kiếm công việc với mục tiêu rõ ràng và ưu tiên chọn sếp trước khi chọn chức vụ hay tên công ty. Sự nghiệp hay giấc mơ của bạn sẽ bắt đầu từ đó.



An Chi


Theo Trí Thức Trẻ

1. Nếu không biết phát triển khả năng cũng như thu thập tri thức chuyên môn, bạn mãi chỉ là một lao động giản đơn. Bạn không thể trở nên giỏi giang và chưa xứng đáng đảm nhận một trách nhiệm quan trọng. Nếu ỷ lại vào người chủ để họ rèn luyện bạn trở thành giỏi giang, bạn cũng phải tốn tiền và như thế bạn phải nhận giúp việc cho họ với một mức lương rất thấp. Bất luận người nào muốn hưởng lương cao cũng phải biết phát triển tài năng và tri thức của mình.

2. Bạn phải biết thu thập, tích trữ những “giá trị” bản thân. Đó là mục đích của một cuộc sống lao động hiệu quả. Những “giá trị” đó là tài năng, là những tri thức có thể dùng, có thể đem bán. Giữa người này với người kia thường tồn tại một sự cách biệt to lớn. Bởi chỉ có một vài người biết thu thập những “giá trị” vô giá, còn rất nhiều người khác lại không đáng giá một xu. 

Đồng lương chúng ta nhận sẽ tuỳ thuộc yếu tố quan trọng này, đó là công việc mà chúng ta đang làm có nhiều người khác làm được không? Bạn sẽ được trả giá cao hơn nếu công việc đang tiến hành ít người có thể làm được. Đó là lý lẽ thực tiễn để chúng ta thấy cần phải phát triển tài nghệ và tri thức. Bạn phải trở nên có “giá trị”.

3. Cần phải nhắc bạn một điều là có nhiều lương tri và đạo đức thì vẫn chưa đủ. Nó phải là một nền tảng, trên đó người ta có thể phát triển và thành đạt. Dù khả năng đến bậc nào, nếu thiếu lương tri bạn có thể làm hỏng cuộc đời. Tuy thế, trong môi trường doanh nghiệp, trong địa hạt khoa học hay mỹ thuật cũng thế, chỉ có lương tri thôi chưa đủ. Lương tri không thể thay thế những tri thức chuyên môn. 

Nó chỉ là một cớ rất tiện lợi để cho những người không làm nên trò trống viện dẫn, tự bào chữa cho sự bất lực của họ. Bạn cần có lương tri nhưng cũng cần có nhiều tri thức và tài năng.

4. Có một quy tắc mà những người dưới ba mươi tuổi nên áp dụng là dành nửa thời giờ của mình để học và một nửa để giải trí. Ai cũng cần học, nhưng ai cũng cần giải trí. Giải trí cần thiết nhưng học cũng cần không kém. Trong kinh doanh, doanh nghiệp nào cũng có sách vở và những lớp học. Bạn nên đi học, nên đọc sách, nên tìm hiểu, nên trưởng thành, vừa học vừa chơi.

Muốn thành công, kiếm được nhiều tiền đã đến lúc người trẻ bớt lười, bớt lướt Facebook và ghi nhớ 7 điều sau - Ảnh 1.

5. Công việc bạn làm không quan trọng bằng cách bạn làm. Dù làm một công việc gì bạn cũng phải nghiên cứu trước. Bạn phải làm cho đàng hoàng và làm đến cùng. Một công việc dù đơn giản đến mấy cũng có thể làm khéo léo hay vụng về, làm theo cách khôn ngoan hay ngờ nghệch. 

Bất cứ công việc nào cũng đòi hỏi ít nhiều sự khéo léo. Luôn luôn có một cách hay hơn nữa để làm một công việc. Chỗ kinh doanh hiện giờ sẽ trở nên thành công hơn nếu bạn biết cách làm việc và làm hiệu quả. Nó là bàn đạp để bạn tiến lên một công việc, một chức vụ lớn lao hơn. Hiện giờ, người ta thử bạn, coi có xứng đáng tiến lên cấp trên chăng. Người chủ luôn cho cơ hội để bạn chứng tỏ rằng mình là một người tài giỏi.

6. Bạn chưa nghiên cứu kỹ công việc mình làm tức là chưa học được kỹ thuật và công nghệ của nó. Lúc đó, bạn chỉ được coi như một “tay mơ” hoặc một người máy. Làm việc một cách “tài tử” trong nghề bao giờ cũng hỏng việc, còn người máy chỉ biết làm việc như cái máy, không chút suy nghĩ. 

Bạn phải nỗ lực để trở nên một người chuyên nghiệp, một tay nhà nghề, sành sỏi. Bạn có thể giữ chỗ làm hiện giờ với đôi chút cố gắng song bạn phải cố gắng làm công việc ấy theo cách hay hơn những người khác đã làm. Đó là cách khôn ngoan để bước chân vào nghề. Đó cũng là cách nâng từ bậc nghiệp dư lên thành người chuyên nghiệp.

7. Bạn nên nhớ kỹ điều này, bất luận trong công việc gì dù nhỏ hay lớn cũng có phần kỹ thuật của nó. Trong mỗi công việc ít ra có ba mươi sáu cách làm vụng về và chỉ có một cách làm hay và khôn ngoan. Trong mỗi bài toán thường chỉ có một lời giải đúng. Chỉ có một cách đánh bản nhạc cho đúng, chỉ có một lối gói hàng cho khéo cũng như chỉ có một lối phục vụ khách hàng hiệu quả.

 Muốn tìm ra cách đó, bạn phải nghiên cứu công việc mình làm và lắng nghe lời chỉ bảo của những nhà chuyên môn. Bấy luận công việc bạn làm hiện giờ là công việc gì, nó cũng đòi hỏi sự khéo léo. Chỉ khéo vừa vừa chưa phải là khéo. Muốn làm việc hiệu quả, trước hết bạn phải tìm cách làm việc để đạt được nhiều kết quả mà ít hao tốn công sức và thời gian.



Thảo Nguyên


Theo Trí Thức Trẻ

“Đọc sách giống như đổ xăng xe ô tô vậy, đổ đầy xăng rồi bạn cần phải biết đi đâu. Đổ quá nhiều xăng sẽ trở thành xe chở xăng. Tôi thấy có nhiều người đọc quá nhiều sách. Có hai loại người sẽ không bao giờ thành công: Một là người không đọc sách, hai là người đọc sách quá nhiều. Vì vậy hôm nay chúng ta chủ yếu là nói vui một chút, tôi đến để nói với các bạn rằng đừng nên đọc sách quá nhiều.

Mọi người đều cho rằng tôi không thích lắm những quyển sách hay. Lúc còn nhỏ tôi nhớ bố mẹ tôi có nói Hồng Lâu Mộng hay như thế nào, người không đọc Hồng Lâu Mộng là người không có văn hóa. Tôi lướt qua vài trang đầu rồi gập lại không đọc nữa, dù sao tôi cũng không đọc lại. Tôi nhớ hồi học cao trung có một quyển sách tên là Vây Thành, mọi người đều nói quyển sách này rất hay, tôi không thể nào đọc hết được. Có thể điều này có liên quan đến tôi, tôi thường có kỳ vọng quá lớn. Người khác nếu nói quyển sách hay, tôi đọc cũng không thấy hay lắm, tôi cũng không ghét quyển sách nào.”

Jack Ma cũng nói: “Tôi không nói dối với các bạn, thật ra tôi rất ít đọc sách. Thư viện mời tôi đến nhưng tôi từ chối, tôi nói tôi rất ít khi đọc sách. Thành công hay không không liên quan gì đến đọc sách, thế nhưng bạn thành công rồi thì đọc sách rất quan trọng. Tôi thấy nhiều người thành công nhưng lại không liên quan gì đến đọc sách cả, thế nhưng người đã thành công nếu không đọc sách sẽ trượt dốc, không những thế còn trượt dốc thê thảm. Tôi đã thấy nhiều ví dụ như vậy. Tôi nghĩ rằng đọc sách nên biết cách đọc, tôi không tính là người biết cách đọc sách, nhưng tôi sẽ cố gắng trở thành người biết cách đọc sách.

Jack Ma chỉ ra 2 kiểu người không bao giờ thành công: Một là chẳng bao giờ đọc sách, hai là người đọc sách quá nhiều! - Ảnh 1.

Ở công ty tôi gặp rất nhiều người rất biết đọc sách, họ đều là những người có chỉ số thông minh rất cao, thế nhưng chỉ số cảm xúc lại rất thấp. Thành công có liên quan đến chỉ số cảm xúc hay không? Tôi coi mỗi con người là một quyển sách, mỗi khi gặp ai đó, cho dù là người như thế nào tôi đều rất ngưỡng mộ anh ta. Tôi thường nói, anh chàng này khá thú vị, có cả những ý tưởng như vậy cơ à. Trong khi phần lớn sách tôi chỉ lướt qua mấy trang đầu, nội dung phía sau về cơ bản có thể đoán ra được, vì vậy đa phần tôi đều vứt đi. Dĩ nhiên, sách của Kim Dung thì tôi không bao giờ đoán ra được kết cục, tôi cho rằng khá thú vị”.

“Bản thân tôi cảm thấy rằng ít nhất 24,000 nhân viên của công ty là 24,000 quyển sách, đa dạng và phong phú. Những trải nghiệm và sự việc mà mỗi con người trong số họ đã trải qua, mỗi cách xử lý vấn đề đều nằm ngoài dự đoán của tôi. Với các bạn trẻ ngồi đây, mặc dù đọc sách rất quan trọng, nhưng nhìn người và cách sống lại quan trọng hơn. Tôi nhớ khi Taobao và eBay cạnh tranh rất khốc liệt, có một người bạn cho tôi mượn một quyển sách và nói: “Jack Ma à, quyển sách này nên xem, anh xem xong quyển sách này sẽ đánh bại được eBay”. eBay năm đó xuất bản quyển sách Thị trường hoàn hảo trong đó trình bày làm thế nào mà eBay đánh bại được Yahoo. Tôi liền vứt quyển sách đó vào trong thùng rác, tôi hy vọng có ngày eBay sẽ nhìn thấy chúng tôi làm thế nào để đánh bại họ. Nếu bạn xem xong quyển sách này, bạn sẽ làm theo lộ trình đã được trình bày trong quyển sách, bạn cũng sẽ quá hiểu rõ họ, cũng như quá hiểu chiến lược của họ, càng xem bạn sẽ càng rơi vào tình trạng nguy hiểm”.

“Đọc sách là một cách giải trí, đọc xong sẽ cảm thấy cũng thú vị, hoặc là cười ha ha mà cũng có thể khóc sướt mướt. Tuy nhiên nếu bắt tôi học thuộc một đoạn hoặc kể lại một đoạn thì quả thực không thể làm được. Não tôi khá nhỏ, nên tôi hiểu được phương pháp vận dụng hợp lý não nhỏ, đó chính là hãy quên thật nhanh những thứ vừa đọc. Đọc sách giống như máy tính vậy, máy tính không phải cứ cài đặt nhiều phần mềm là sẽ chạy nhanh. Phần mềm cài càng nhiều, máy tính sẽ chạy càng chậm. Não tôi nhỏ, Thẩm Quốc Quân chạy được một vòng, tôi đã chạy được bốn vòng rưỡi rồi, chỉ có thể so tốc độ với người khác”.

“Ngoài ra, đọc sách đúng là đọc gì bổ nấy. Có người nói, Jack Ma ông đưa tôi mấy quyển sách, xem là ông đang đọc sách gì, tôi sẽ đọc hết số sách đó. Tôi nói, thứ nhất, tôi đúng là không thích đọc sách; thứ hai, sách tôi thích không có nghĩa là bạn sẽ thích, tôi lại thích đọc sách tiểu nhân đó.

Jack Ma chỉ ra 2 kiểu người không bao giờ thành công: Một là chẳng bao giờ đọc sách, hai là người đọc sách quá nhiều! - Ảnh 2.

Có người nói: Jack Ma, sao ông thích xem tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung vậy. Tôi đúng là thích xem tiểu thuyết do Kim Dung viết, thích xem, không có gì là đúng hay sai cả. Vì vậy, đọc sách cần tìm những loại sách mà bạn thích đọc. Hàng xóm của tôi Lão Thẩm rất chăm chỉ, ngày nào cũng đọc những quyển sách uyên thâm, tôi cũng xem được vài trang đã hoa hết cả mắt. Mỗi người nên lựa chọn cho mình những quyển sách mà mình cảm thấy có hứng thú. Khi mới khởi nghiệp tôi thường lựa chọn những việc khiến mình vui vẻ, chọn những việc dễ dàng nhất để làm, những việc mà người khác yêu thích để làm, những việc quan trọng nhất, khó làm nhất tôi để dành cho người khác. Tôi nói thật, đó chính là bí quyết khởi nghiệp.

Cuộc sống đã quá mệt mỏi, làm việc cho một ông chủ cũng đủ mệt rồi, không làm việc cho ông chủ nào thì vừa thích làm những việc đem lại niềm vui cho mình, vừa chọn đọc những quyển sách Lão Thẩm hàng xóm hay xem, bạn sẽ còn mệt mỏi hơn. Cuộc đời con người vốn ngắn ngủi, đọc sách là để đem lại niềm vui chứ không phải để đem lại áp lực cho bạn, đọc sách cũng không phải là để so bì xem ai đọc nhiều hơn, không nên như thế. Nhân viên công ty tôi hay các bạn trẻ cũng vậy, họ chăm chỉ đọc sách, tôi rất khâm phục họ, họ giống như cuốn từ điển sống vậy. Tôi hỏi anh ta cuộc biến pháp của Vương An Thạch xảy ra vào năm nào? Năm 1069. Mấy nhân mấy chỉ cần tra mạng là ra.

Tôi dù sao cũng lớn tuổi rồi, đến cái tuổi này, sách đọc cũng không nhiều nữa rồi, vì vậy lời khuyên của tôi đối với mọi người là không đọc sách cũng tốt. Thích đọc sách cũng rất tốt, đừng bao giờ nghĩ nếu không đọc nhiều sách sẽ khó chịu hay cảm thấy mất mặt cả. Con người có thể ít đọc sách nhưng làm nhiều việc. Có người làm rất nhiều, tất nhiên thời gian là có hạn, coi cuộc đời của mình như một bộ sách, lật qua lật lại là quên ngay được”.

* Bài viết trích nội dung sách “Quản Trị Kinh Doanh Kiểu Jack Ma” của tác giả Triệu Vỹ.



Mộc Dương


Theo Nhịp Sống Kinh Tế

Hôm nay tôi phải giảm cân rồi!

Tôi quyết định mỗi ngày phải học thuộc 30 từ mới

Tôi muốn học nhảy

Miệng thì hô hào khẩu hiệu, nhưng vẫn không chịu hành động.

Hoặc là bắt đầu được một, hai ngày liền vì đủ loại lý do mà từ bỏ.

Ví dụ như: Hôm nay hơi mệt, thôi để mai bắt đầu vậy!

Ví dụ như: hôm nay mình ăn ít mà nên không cần tập nữa!

Mình chơi điện thoại một lúc rồi đi tập luyện, rốt cuộc là chơi điện thoại tận tới lúc đi ngủ luôn.

Mỗi người trong chúng ta đều không muốn bị thua kém so với người khác, hy vọng bản thân ngày càng ưu tú mà đặt ra cho bản thân hết mục tiêu này đến mục tiêu khác, nhưng mà lại luôn thiếu đi sự hành động cụ thể.

Hiện tại, bạn chưa thành công không phải vì bộ não của bạn không đủ nhanh nhạy, giỏi giang mà là vì bạn thích “trì hoãn”.

Hiện tại nếu bạn chưa thành công thì đừng trách bộ não không đủ giỏi giang, hãy trách bản thân kém nhạy bén với những điều này! - Ảnh 1.

Đặc điểm của những người thích trì hoãn như sau:

– Tự so sánh mình với những người cũng thích trì hoãn: Lúc nhiệm vụ của bản thân chưa hoàn thành, deadline luôn ập đến, là lúc mà người làm việc bắt đầu lo lắng, nhưng lại vẫn không muốn hành động. Khi đó, người trong cuộc sẽ làm chuyện gì?

Đó là, quan sát trạng thái của mọi người xung quanh mình. Một khi biết được những người khác cũng làm chưa xong việc, anh ta sẽ liền thấy bình tĩnh hơn và cho rằng hóa ra còn có người chậm hơn mình, lười hơn mình và thích trì hoãn hơn mình. Anh ta thậm chí còn cảm thấy tự hào, cảm thấy bản thân lợi hại hơi người khác nữa.

– Trốn tránh những việc đáng lẽ cần phải làm: Không biết mọi người có hay không loại kinh nghiệm này. Rõ ràng biết là cần phải kiểm tra và làm vô vàn những việc quan trọng khác cần xử lý, thế nhưng khi ngồi trước bàn thì lại lựa chọn đi dọn dẹp bàn đọc sách, bàn làm việc. Thậm chí có người còn lựa chọn ngồi ăn vặt, uống nước tán gẫu thay vì bắt tay vào xử lý công việc tồn đọng.

– Ưa nói, không ưa làm: Còn có kiểu người ưa trì hoãn như thế này: Những lúc chưa hoàn thành một việc nào đó, sẽ luôn miệng nói bản thân làm chưa xong, nhưng lại không chịu ngồi lại làm cho ra hồn.

Chúng ta vì sao mà lại thích “trì hoãn” như vậy

– Cảm thấy năng suất của bản thân thấp kém: Có một kiểu người có lẽ vì thường xuyên bị thất bại, bị thất vọng, cho nên về sau mỗi khi đối mặt với chuyện gì quan trọng đều cảm thấy bản thân sẽ làm không tốt. đương nhiên, đây cũng là một biểu hiện của sự sợ hãi, sợ bản thân đầu tư vào nó rồi đến lúc kết quả đạt được lại không như mong đợi, sợ bị người khác chê cười.

– Theo đuổi chủ nghĩa “hoàn mỹ”: Có kiểu người vì luôn theo đuổi sự hoàn mỹ, cho nên trước khi bắt đầu làm một việc gì đó đều phải suy nghĩ rất nhiều lần, suy đi tính lại rồi kết quả cảm thấy vẫn không ổn, không chắc chắn để bắt tay vào làm và thế là từ bỏ.

– Căn bản không muốn làm: Những người này có thể là vì bản thân việc đó không phải là công việc mà mình thích làm, cho nên không muốn làm việc. Đương nhiên, cũng có người là vì quá lười, cảm thấy nếu không làm thì cũng chẳng sao, hoặc là cảm thấy cuối cùng rồi cũng sẽ có người làm giúp mình thôi.

Hiện tại nếu bạn chưa thành công thì đừng trách bộ não không đủ giỏi giang, hãy trách bản thân kém nhạy bén với những điều này! - Ảnh 2.

Chúng ta làm thế nào để triệt tiêu thói quen thích “trì hoãn” xấu xí này?

– Đề cao hiệu suất của bản thân: Có lẽ vì kinh nghiệm của lần thất bại trước đó khiến chúng ta dừng bước lại. Nhưng mà chúng ta có thể bắt đầu lại từ những việc nhỏ, dần dần lấy lại sự tự tin vào bản thân.

Ví dụ như, mỗi ngày chỉ cần học thuộc một từ mới, mỗi ngày chỉ đọc một trang sách, kiên trì trong một tháng, cảm giác hiệu quả trong bạn sẽ tự nhiên được nâng cao trở lại.

– Tháo gỡ từng nhiệm vụ: Nếu như bạn là người quá cầu toàn, số lượng công việc quá lớn, khiến bạn không thể tìm ra được một phương pháp phù hợp, không chắc chắn để làm gì đó. Thế thì bạn hãy đưa toàn bộ nhiệm vụ đó bổ xẻ ra thành các công việc nhỏ hơn, hoàn thành từng việc từng việc một, đến lúc đó não của bạn sẽ thông thoáng hơn nhiều.

– Nhìn nhận thực tế: Sẽ không có ai đó có thể giúp được bạn, cứ cho là lần này có người giúp đỡ, nhưng lần sau nữa liệu sẽ còn có ai giúp bạn không? Con người vốn là vẫn phải tự dựa vào bản thân, phải tự thân vận động.

Cuối cùng, tôi xin được trích lại một câu nói như sau: “15 tuổi cảm thấy học bơi khó, bạn liền từ bỏ học bơi, đến năm 18 gặp được người mà bạn thích rủ bạn đi bơi, bạn chỉ có thể nói mình không biết bơi. 18 tuổi cảm thấy học tiếng Anh khó, liền từ bỏ việc học tiếng Anh, đến năm 28 tuổi phát hiện ra mọi công việc tốt đều yêu cầu có tiếng Anh, bạn cũng chỉ đành nói mình không đủ tiêu chuẩn rồi.”

Vứt bỏ sự “trì hoãn”, lập tức bắt tay vào hành động, cuộc sống của bạn sẽ tốt hơn rất nhiều.



Tiểu Lý


Theo Trí Thức Trẻ

Một lần đi uống cafe Hồ Tây, tôi nghe được cuộc nói chuyện của một nhóm các bạn trẻ ngồi cạnh bàn tôi. Các bạn đang bàn tán về những người “thứ ba”- những người không có mặt ở buổi nói chuyện hôm đó. Trong số những cái tên không có mặt được nhắc đến, tôi ấn tượng nhất với A và B (tôi xin đặt tên cho hai bạn như vậy thay vì tên thật). 

“Cái A ngày xưa đi học bình thường thế mà bây giờ lại xin được học bổng đi khắp nơi, thằng B ngày trước học giỏi thế mà bây giờ cũng không có gì đặc biệt”. Đó là những nhận xét của nhóm bạn dành cho A và B. Sự ngạc nhiên lúc nào cũng tìm đến tôi mỗi khi tôi nghe những câu nói như thế. 

Tôi chột dạ tự hỏi: Thế nào là người “bình thường”, thế nào là người “giỏi”? Và quan trọng hơn dựa vào tiêu chí nào chúng nào ta có thể đánh giá một người là “bình thường”, và một người khác là “giỏi”? Tại sao mỗi khi một người “bình thường” đi được xa, ta lại ngạc nhiên? Tôi chợt nhận ra rằng những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường đã đóng khung chúng ta trong khái niệm “bình thường”, và “giỏi”. 

Từ cấp một đến cấp ba, chúng ta luôn nâng niu, ưu ái những học sinh giỏi các môn học chính. (Thật lòng đến bây giờ tôi vẫn không hiểu sao ta lại chia ra “môn chính” và “môn phụ”, tại sao học thể dục lại không quan trọng bằng học toán? Tại sao học giỏi toán lại được coi là thông minh còn học giỏi địa lý thì lại “bình thường”?) 

Những học sinh không đạt tiêu chuẩn này là những người “bình thường”. Nói một cách khác, ta đánh giá độ “giỏi” của học sinh dựa trên chỉ số IQ (mà thậm chí chỉ giới hạn ở những môn chính). Và dù sau này có trưởng thành đến đâu ta cũng vô thức sử dụng tiêu chuẩn này như một cơ sở để đánh giá sự thành công của người đó trong tương lai. Chính vì thế, ta mới hay có những nhận xét như “Ngày xưa nó học bình thường thôi mà bây giờ lại làm được những việc như thế”.

Tại sao học tốt môn Thể dục lại không được coi là học sinh giỏi: Một người bình thường, chỉ số IQ thấp, vẫn thành công đấy thôi! - Ảnh 1.

Tuy nhiên, đôi khi những người “bình thường” lại sở hữu nhiều yếu tố mà người được cho là “giỏi” lại không có. Nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng, chỉ số thông minh cảm xúc, khả năng giao tiếp, tương tác với người xung quanh, tính cần cù, bền bỉ, kiên nhẫn là những phẩm chất quan trọng quyết định một cá nhân có thể tiến xa trong cuộc sống hay không. (Tất nhiên nếu một người vừa có chỉ số IQ cao, lại vừa có những đặc điểm của một người “bình thường” thành công thì người đó sẽ đi được rất xa, và tôi sẽ không bàn đến trong bài viết này). 

Những tính chất này của “người bình thường thành công” lại khó được đong đếm và “lượng hoá”. Đâu có học bạ nào chấm điểm cho sự cần cù, hay tính bền bỉ phải không?

Tôi rút ra được điều này từ kinh nghiệm làm trợ giảng trong năm đầu nghiên cứu sinh tại Mỹ. Nhiều khi tôi vô cùng ngạc nhiên trước bài viết sắc sảo của những sinh viên mà ban đầu tôi cho là “bình thường”. Các em không hay phát biểu trong lớp, và nhìn qua không quá thông minh. Nhưng tôi dần nhận ra các em có một số điểm chung, đó là sự trách nhiệm, tinh thần cầu tiến, chăm chỉ, luôn lắng nghe góp ý của người khác. 

Tôi còn ấn tượng bởi cách giao tiếp lịch sự và khéo léo của các em (thật sự trải nghiệm đáng nhớ nhất của một trợ giảng là được nói chuyện với sinh viên của mình). Meggie và Mary, hai cô bạn thân cùng học lớp Nhập môn Chính trị học so sánh, là hai trong số sinh viên để lại trong tôi nhiều ấn tượng nhất. 

Hai em dường như không quá nổi bật trên lớp, bài luận nháp cuối kỳ đầu tiên của các em cũng không quá xuất sắc. (Theo yêu cầu của khoá học, sinh viên được khuyến khích nộp bản nháp để chúng tôi góp ý trước khi nộp bài hoàn chỉnh). Nhưng tôi thấy ở hai em tinh thần ham học hỏi, sự nỗ lực và quyết tâm. 

Dựa trên gợi ý của tôi, các em sửa lại bài viết rất cẩn thận. Mỗi một bản nháp mới là một bước tiến vượt bậc so với bản cũ. Và bài luận cuối cùng của Maggie và Mary thật sự xuất sắc. Giáo sư và tôi đều cho rằng, với tính cách này, hai em sẽ đi được rất xa trong cuộc sống.

Tại sao học tốt môn Thể dục lại không được coi là học sinh giỏi: Một người bình thường, chỉ số IQ thấp, vẫn thành công đấy thôi! - Ảnh 2.

Tôi nhận thấy thật sai lầm khi đánh giá sự “giỏi” của học sinh dựa trên khả năng học một số môn nhất định. Cách đánh giá này khiến các em được cho là “giỏi” không chú ý đến, hoặc thậm chí xem thường những đặc điểm của những bạn được cho là “bình thường”. 

Ví dụ, tôi lúc nào cũng mở to mắt kinh ngạc trước những nhận xét như thế này từ các sinh viên và thậm chí là các bậc phụ huynh: “Con gái tôi thi đỗ ĐH điểm cao lắm, mà nó… lười lắm, có học mấy đâu?”, “Em lười lắm, chả học bao giờ nhưng thi đâu đỗ đấy, “Em chuẩn bị hồ sơ học bổng trong có mấy ngày, mà may mắn là đậu” hay “Nó chỉ được cái chăm chỉ mà thôi”. 

Có lần tôi còn đọc được bài phỏng vấn một du học sinh Mỹ trên mạng. Em kể, trước kỳ thi các bạn cùng lớp học ngày học đêm, em không học mấy mà vẫn được điểm cao nhất lớp. Tôi “kinh hãi” khi đọc comment của các bạn dành cho em “Giỏi quá, xuất sắc quá”, “Người Việt Nam thật thông minh”. Tôi tự hỏi những lời tự khen như thế nhằm mục đích gì? 

Thế mới biết xã hội vẫn còn có cái nhìn lệch lạc về sự giỏi và chưa đánh giá đúng những phẩm chất của một người “bình thường thành công”. Tôi chưa thể gọi là thành công, và tôi vẫn đang miệt mài thu thập thêm kinh nghiệm sống cho bản thân, nhưng tôi có thể tự tin nói rằng: Không thành tựu nào chỉ đến từ sự “giỏi” mà thôi, mọi bước tiến dù ngắn cũng cần đến sự nỗ lực, bền bỉ và nhiều yếu tố khác. 

Nhiều người nói rằng sinh viên PhD toàn là những người IQ rất cao, nhưng sự thật không phải thế. Tất nhiên bạn cũng cần thông minh một chút nhưng yếu tố để làm PhD thành công vẫn là sự bền bỉ, nỗ lực, và khả năng làm việc độc lập. Nếu cha mẹ vẫn còn tự hào là con “giỏi” mà lười thì chắc chắn sẽ làm hại con. Nó sẽ quá tự tin vào năng lực của mình, và sẽ dễ dàng chán nản, bỏ cuộc khi phải làm những việc cần nhiều tố chất của một người “bình thường thành công”.

Tại sao học tốt môn Thể dục lại không được coi là học sinh giỏi: Một người bình thường, chỉ số IQ thấp, vẫn thành công đấy thôi! - Ảnh 3.

Lại nữa, bạn hãy suy ngẫm kỹ khi nghe ai đó nói “X thật may mắn, không thông minh lắm nhưng lại đi được xa”. Trước đây, tôi sẽ nuốt trôi câu nhận xét đó không một chút hoài nghi, nhưng bây giờ tôi sẽ vặn lại người nói “Thế nào là thông minh và thế nào là không thông minh”. 

Có phải người nói vẫn sử dụng khái niệm thông minh truyền thống (IQ, các môn học chính, vân vân) để đánh giá một người. Các nhà khoa học đã chỉ ra rằng có tất cả chín loại trí thông minh: trí thông minh ngôn ngữ, trí thông minh logic – toán học, trí thông minh vận động cơ thể, trí thông minh không gian, trí thông minh tương tác (giỏi tương tác, giao tiếp với những người xung quanh), trí thông minh nội tâm (khả năng khám phá chiều sâu bản thân), trí thông minh về tự nhiên (khả năng nhận biết và phân loại thực vật, động vật trong tự nhiên), trí thông minh hiện sinh (giỏi triết học, tư tưởng). 

Vì vậy, đằng sau một người có vẻ không thông minh theo quan điểm truyền thống, biết đâu lại là một người khéo léo khi tương tác với người xung quanh, một người nhạy cảm trong sử dụng ngôn ngữ khi giao tiếp (nói và viết), một người yêu và hiểu thế giới tự nhiên. Và biết đâu chính sự thông minh “phi truyền thống” này mà họ có thể đi được rất xa trong cuộc sống. Chính vì sự đa dạng này, mà tôi luôn tin rằng thông minh/giỏi, hay “bình thường” là một khái niệm rất tương đối. 

Chỉ cần thay đổi cách nhìn thì ta sẽ thấy một người mà ta cho là chỉ “bình thường” lại “giỏi” một cách kỳ lạ. Cũng chính vì sự đa dạng này, mà tôi tin rằng mỗi cá nhân đều có một khả năng nào đó, nếu được đặt vào đúng môi trường, hoàn cảnh, họ có thể toả sáng. Và tôi cũng mang theo quan điểm này khi tiếp xúc và hướng dẫn sinh viên của mình. Nếu tôi khăng khăng ôm quan niệm truyền thống, có thể tôi đã không nhận ra rằng Meggie và Mary có những đức tính thật đáng quý, và hai cô bé có thể tiến được rất xa trong tương lai.

Tại sao học tốt môn Thể dục lại không được coi là học sinh giỏi: Một người bình thường, chỉ số IQ thấp, vẫn thành công đấy thôi! - Ảnh 4.

Vì thích chia sẻ trải nghiệm du học trên trang blog cá nhân, mà nhiều bạn lầm tưởng tôi là một người rất… giỏi. Thật lòng, tôi là một người rất bình thường. Tôi chưa bao giờ là người giỏi nhất trong bất cứ hoàn cảnh nào. Và tin tôi đi, bạn không cần là một người giỏi nhất để đạt được học bổng hay bất cứ thành công nào. Nhưng chắc chắn bạn phải là người cố gắng, chăm chỉ, và ham học hỏi nhất!

Vậy nếu bạn là một người trẻ, một người “bình thường” từ bé đến lớn, và đang hoang mang liệu mình có thể tiến xa trong tương lai hay không, hãy cố gắng phát huy những đức tính của một người “bình thường” thành công. Tôi tin bạn sẽ làm được!

*Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả.



Trương Thanh Mai


Theo Trí Thức Trẻ

Tay to hay tay nhỏ sẽ tốt? Người xưa thường hay nói rằng tay to sẽ nắm được rừng còn tay nhỏ sẽ nắm được vàng, tay to nắm cả trái đất còn tay nhỏ sẽ nắm bắt được vận may, tài lộc.

Do đó, có thể nói rằng tay nhỏ hay tay to đều có ưu điểm, nhược điểm riêng. Vậy làm thế nào để xác định được kích cỡ của bàn tay?

Không có một tiêu chuẩn cố định nào để xác định kích cỡ của bàn tay mà chỉ có thể xác định nó to hay nhỏ theo vóc dáng của một người.

Một người được cho là có bàn tay nhỏ khi vóc dáng của họ lớn và bàn tay trông nhỏ hơn so với vóc dáng.

Ngược lại, một người được cho là bàn tay lớn nếu vóc dáng của họ nhỏ nhắn còn bàn tay lại trông to, không cân đối với cơ thể.

Bàn tay trông hài hòa với các bộ phận khác trên cơ thể thì sẽ có một vận mệnh tốt hơn.

Chưa cần xem đến chỉ tay, bàn tay to hay nhỏ cũng nói lên vận mệnh của một người, nhìn thoáng qua là biết được ngay - Ảnh 1.

Theo nhân tướng học , một người nhỏ nhắn nhưng có tay to thường gặp may mắn trong tài lộc nhưng vì thói quen tiêu tiền không biết kiểm soát, họ thường xài nhiều hơn số tiền họ kiếm được.

Nói về tính cách, người có bàn tay to lại rất thận trọng, không bao giờ làm mà chưa lên kế hoạch kỹ lưỡng. Do đó, những người này rất thích hợp để làm những việc phức tạp, cần kỹ năng phân tích tốt.

Ngoài ra, những người này thường bảo thủ, không quá đề cao vật chất. Nếu là phụ nữ, người có tay to lại thường bồng bột khi giải quyết những vấn đề phát sinh trong các mối quan hệ.

Trong khi đó, theo nhân tướng học, những người có bàn tay nhỏ lại thường nhỏ nhen, hay chấp nhặt, keo kiệt.

Họ nhanh nhạy, dễ thích ứng, quyết đoán nhưng lại bốc đồng, không biết sợ điều gì cả. Họ táo bạo, cởi mở, rất rõ ràng, dứt khoát trong công việc.

Phụ nữ có bàn tay to so với cơ thể thường không giỏi may vá, nấu nướng, phù hợp với những ngành nghề sản xuất, ngoại giao. Đàn ông có bàn tay nhỏ so với cơ thể và hình dạng bàn tay cân đối thường giàu có.

Và nếu màu sắc bàn tay hồng hào thì người này rất giàu có, phát đạt nhưng không phải giàu “từ trong trứng nước” mà là do biết tích lũy, không bao giờ chi xài hoang phí.

Còn lại, những người có kích cỡ bàn tay cân đối với cơ thể, được xếp vào bàn tay có kích cỡ trung bình, thường rất hiểu biết, giỏi giang.

Nếu có lý trí và khả năng chịu áp lực tốt, người này sẽ thành công khi xác định được mục tiêu và tập trung để đi đến được đích đến đã đề ra. Nếu bàn tay này còn mềm mại, bạn sẽ có một tương lai thịnh vượng.

(Nguồn: yourchineseastrology)



Theo Newben


Helino

Theo nhiều nghiên cứu, trực giác là khả năng phán đoán bằng những hoạt động suy luận của não ở trạng thái tiềm thức, vô thức. Trực giác giúp chúng ta ra quyết định trước khi ý thức kịp biết chuyện gì xảy ra, do đó không lý giải được bằng logic thông thường.

Trong thực tế, hầu hết mỗi chúng ta đều từng đôi lần, hoặc thường xuyên, có cảm giác xấu về một buổi gặp mặt hay một buổi đi chơi nào đó sắp diễn ra, nhưng rồi ta lại lờ chúng đi và khi chuyện xấu ập đến, ta nói với người bên cạnh rằng: Tôi đã linh cảm rằng nó sẽ xảy ra mà!

Không phải trí tuệ, đây mới là thứ được Steve Jobs đánh giá là vô cùng mạnh mẽ và ảnh hưởng lớn tới sự nghiệp của ông - Ảnh 1.

Thực ra, việc nhiều người không tin vào trực giác khá dễ hiểu, bởi chúng ta không thể lý giải được nó, sự thiếu cảm giác an toàn sẽ khiến ta không đủ can đảm để hành động theo. Tuy nhiên với nhiều người, với một trực giác nhạy bén trời sinh hoặc do nuôi dưỡng theo thời gian và trải nghiệm mà thành, thì trực giác sẽ trở thành vũ khí lợi hại giúp họ tránh được nhiều rắc rối, nguy hiểm và tiến tới thành công, như nhà vật lý vĩ đại người Đức Albert Einstein, hay huyền thoại sáng tạo Steve Jobs.

Albert Einstein từng nói rằng: “Tôi tin vào trực giác và cảm hứng… Những lúc đó tôi cảm thấy chắc chắn tôi đúng mặc dù không hiểu tại sao. Tri thức đóng vai trò thứ yếu trên con đường khám phá. Có một bước nhảy vọt trong ý thức, được gọi là trực giác hoặc gọi thế nào tùy bạn, lời giải đến với bạn mà bạn không biết như thế nào và tại sao… thứ có giá trị thực sự là trực giác”.

Steve Jobs đã khám phá ra sức mạnh của trực giác như thế nào?

Trong suốt bài phát biểu nổi tiếng của mình tại trường Đại học Stanford năm 2005, Steve Jobs cho biết, trực giác đã giúp ông đưa ra nhiều quyết định và sự lựa chọn đúng đắn trong cuộc đời. Ông cũng nhắc lại quãng thời gian lang thang khắp Ấn Độ vào giữa những năm 70 nhằm tìm kiếm một hướng dẫn tinh thần trước khi sáng lập ra Apple. Trong những tháng ngày sống tại đây, ông dần nhận ra sự khác biệt trong cách tư duy và hành động của họ.

“Những người dân sống ở vùng nông thôn Ấn Độ không sử dụng trí tuệ như chúng ta. Thay vào đó, họ sử dụng trực giác. Theo quan điểm của tôi, trực giác là một thứ vô cùng mạnh mẽ, thậm chí mạnh mẽ hơn cả trí tuệ. Và nó đã ảnh hưởng rất lớn tới sự nghiệp của tôi”, Jobs nói.

Làm thế nào để nuôi dưỡng trực giác?

Trước hết, bạn phải xóa bỏ định kiến rằng trực giác là một thứ gì đó tâm linh và ngớ ngẩn, vô căn cứ. Trong thực tế, trực giác có tính chuẩn xác nhiều hơn bạn vẫn nghĩ. Nhiều thám tử, hay thậm chí ngay cả Hải quân Mỹ cũng từng nhiều lần sử dụng linh cảm của mình để hành động, bởi họ không có đủ thời gian và căn cứ để thực hiện phân tích não bộ.

Thứ 2, lắng nghe tiếng gọi của bản thân. Khi cảm giác về một điều gì đó đến một cách mãnh liệt, đừng phớt lờ nó. Hãy lắng nghe và đưa ra phán đoán, quyết định kịp thời.

Thứ 3, rèn luyện chuyên tâm. Bạn có thể thực hiện điều này thông qua việc ngồi thiền, hoặc dành một khoảng thời gian nhất định mỗi ngày để lắng nghe bản thân mình. Sự rèn luyện chuyên tâm này có thể nâng cao nhận thức của bản thân đối với nội tâm, hiểu rõ suy nghĩ của chính mình, khai phá được tư tưởng lẫn sức mạnh nội tại.

Thứ 4, có những bài kiểm tra nhỏ dành cho trực giác của mình. Thông qua những phán đoán nhỏ trong những diễn biến đời thường, hay thử đoán kết quả thông qua những trò chơi nho nhỏ như xúc xắc, bạn sẽ biết được trực giác của bản thân đúng nhiều hay sai nhiều để từ đó quyết định việc có nên nghe theo trực giác hay không.

Cuối cùng, quan trọng nhất, hãy rèn luyện trực giác thông qua việc quan sát, học hỏi và trải nghiệm hàng ngày. Trong kinh doanh, các nhà quản lý, lãnh đạo giỏi luôn cố gắng quan sát và học được các mô thức lặp đi lặp lại ở nhiều quy mô khác nhau của vấn đề. Do vậy khi những vấn đề tương tự phát sinh, họ gần như ngay lập tức đề ra được một phương án giải quyết tối ưu, hiệu quả nhất.

Rõ ràng, nhìn từ thành công của những người đi trước, sức mạnh của trực giác đang ngày càng được mọi người công nhận. Vậy nên, hãy rèn luyện cho mình những thói quen tốt để nuôi dưỡng trực giác và lắng nghe nó khi cần!



Theo Nguyễn Nguyễn


Theo Nhịp sống kinh tế/Goal Cast

Dưới đây là 8 dấu hiệu phổ biến nhất nhưng cũng thường bị bỏ qua nhất của stress. Nếu nhận thấy mình có bất kỳ biểu hiện nào tương tự, hãy ngay lập tức “xả stress” đi vì cơ thể bạn đang “kêu cứu” đấy:

Lúc nào cũng gà gật

 Những dấu hiệu tưởng như không liên quan lại chứng tỏ bạn đang stress nghiêm trọng, nhận biết sớm trước khi bản thân kiệt sức - Ảnh 1.

Đã bao giờ bạn mệt đến mức ngủ quên chưa? Đó có thể là sự mệt mỏi về thể chất, nhưng nó cũng có thể báo hiệu sự căng thẳng về tinh thần đến nỗi cơ thể tự tìm cách điều hòa thông qua việc nghỉ ngơi. Theo Hiệp hội tâm lý Hoa Kỳ, 50% những người bị căng thẳng gặp tình trạng buồn ngủ gà gật, còn nhiều hơn cả những triệu chứng như đau đầu, căng cơ hay thèm ăn.

Những giấc ngủ ngắn mang lại nhiều lợi ích, nhưng đó là khi bạn kiểm soát được đồng hồ sinh học của bản thân. Còn nếu tình trạng buồn ngủ, ngáp ngắn ngáp dài suốt ngày, không tập trung được vào công việc thì bạn nên xem lại khối lượng công việc cũng như những vấn đề trong cuộc sống của mình, có thể chúng đang khiến bạn cảm thấy quá tải đấy.

Có nhiều cảm xúc rối loạn

 Những dấu hiệu tưởng như không liên quan lại chứng tỏ bạn đang stress nghiêm trọng, nhận biết sớm trước khi bản thân kiệt sức - Ảnh 2.

Cuộc sống thì lúc nào cũng tràn đầy cảm xúc, nhưng khi bạn trải qua nhiều cảm xúc cùng lúc, như giận dữ, thất vọng, cô đơn và sợ hãi… mà không thể quản lý được thì tất cả chúng trở thành một trái bóng đánh mạnh vào tinh thần.

Bạn có thể sẽ cảm thấy nặng nề trong lồng ngực, suy nghĩ thì chạy đua nhưng không thể tập trung vào bất cứ việc gì. Bạn lo lắng cho tương lai nhưng đồng thời lại mắc kẹt với quá khứ. Bạn không biết làm gì cho phải và cảm thấy bất lực. Đó chính là một trạng thái của stress quá độ mà bạn nên chú ý.

Cảm thấy bị “đóng băng”

 Những dấu hiệu tưởng như không liên quan lại chứng tỏ bạn đang stress nghiêm trọng, nhận biết sớm trước khi bản thân kiệt sức - Ảnh 3.

Trong một số tình huống căng thẳng, nỗi sợ hãi có thể khiến chúng ta cảm thấy bị “đóng băng”, không biết phải làm gì cho phải. Trạng thái này xuất hiện phổ biến khi chúng ta phải đối mặt với nguy hiểm, sự tấn công vật lý hay những thảm họa. Nhưng trong chính cuộc sống thường ngày này, chúng ta cũng vẫn bị cảm giác đó chi phối mỗi khi cảm thấy bất lực, thất vọng hay lo sợ.

Tiến sĩ tâm lý Leon F. Seltzer đã viết trong cuốn “Psychology Today”: “Bạn bị ám ảnh bởi một nỗi sợ hãi vô hình, phóng đại và nó khiến bạn không biết hành động sao cho hợp lý. Trớ trêu thay, trạng thái cảm xúc này xuất hiện khi bạn buộc phải lựa chọn giữa việc trốn tránh hay dũng cảm đối diện và chiến đấu với nó”.

Dễ dàng thỏa hiệp

 Những dấu hiệu tưởng như không liên quan lại chứng tỏ bạn đang stress nghiêm trọng, nhận biết sớm trước khi bản thân kiệt sức - Ảnh 4.

Những cuộc tranh cãi khiến bạn cảm thấy ức chế nhưng như thế còn tốt hơn là sự thỏa hiệp. Theo Tiến sĩ Curtis Reisinger, một nhà tâm lý học lâm sàng tại Bệnh viện Zucker Hillside thì thái độ hòa hoãn, hay thậm chí “gió chiều nào che chiều đấy” cũng là một dấu hiệu cho biết bạn đang bị stress.

Vì những lý do liên quan đế tình cảm, mối quan hệ, công việc hay nỗi sợ tiềm ẩn, bạn không dám thể hiện hết những điều mình suy nghĩ và mong muốn. Thay vào đó bạn lựa chọn tuân theo ý kiến nào được số đông tán thành nhất để tránh xung đột. Và như thế, những ức chế dồn nén một ngày nào đó sẽ đánh bại chính bạn.

Cảm thấy buồn nôn

 Những dấu hiệu tưởng như không liên quan lại chứng tỏ bạn đang stress nghiêm trọng, nhận biết sớm trước khi bản thân kiệt sức - Ảnh 5.

Buồn nôn là một trong những cảm giác phổ biến nhất mà người bị căng thẳng quá độ thường trải qua. Đây là kết quả của một quá trình stress lâu dài, khiến cho người bệnh cảm thấy chóng mặt và cần được nghỉ ngơi. Cảm giác bất lực này có thể kéo dài ngay cả khi những căng thẳng dữ dội đã trôi qua.

Đau nhức mình mẩy

 Những dấu hiệu tưởng như không liên quan lại chứng tỏ bạn đang stress nghiêm trọng, nhận biết sớm trước khi bản thân kiệt sức - Ảnh 6.

Đã bao giờ bạn thức dậy mà cảm thấy cả người rệu rã như vừa chạy một cuốc marathon chưa? Ngoại trừ những lý do từ hoạt động thể chất thì đây cũng là một dấu hiệu cảnh báo bạn đang bị stress “tấn công”.

Tiến sĩ David Clarke, – Chủ tịch Hiệp hội rối loạn tâm lý sinh lý, nói: “Đau đầu, đau lưng, đau cơ và các triệu chứng tiêu hóa là phổ biến nhất khi bạn bị căng thẳng, nhưng không loại trừ những triệu chứng khác – chúng có thể diễn ra nhiều lần”. Nếu bạn thấy mình thường xuyên bị đau nhức cơ thể, hãy tìm đến các chuyên gia để có xác định nguyên nhân chính xác nhất.

Thường xuyên nghiến răng

 Những dấu hiệu tưởng như không liên quan lại chứng tỏ bạn đang stress nghiêm trọng, nhận biết sớm trước khi bản thân kiệt sức - Ảnh 7.

Trong chương trình The Tonight Show, nữ diễn viên Demi Moore nói với Jimmy Fallon rằng căng thẳng là lý do khiến cô phải thay 2 răng cửa. Việc nghiến răng liên quan đến mất ổn định cảm xúc, và nó có thể dẫn đến nhiều căn bệnh khác như đau đầu, đau hàm, đau nhức cơ mặt và khả năng cảm nhận của răng, khiến răng bị mài mòn, lung lay…

Khám răng thường xuyên có thể giúp bạn phát hiện sớm tình trạng căng thẳng, vì những áp lực bạn đặt lên răng mình có thể phản ánh phần nào những áp lực cuộc sống mà bạn đang phải gánh chịu.

Ăn uống mất kiểm soát

 Những dấu hiệu tưởng như không liên quan lại chứng tỏ bạn đang stress nghiêm trọng, nhận biết sớm trước khi bản thân kiệt sức - Ảnh 8.

Khi bạn bị căng thẳng, ăn uống không đơn thuần là đáp ứng nhu cầu của cơ thể nữa. Đó có thể là dấu hiệu cho thấy cảm xúc của bạn đang mất cân bằng và bạn ăn để an ủi tinh thần chứ không vì thân thể nữa. Hay nói cách khác, bạn đang ngấu nghiến cảm xúc của mình chứ không phải vì thức ăn ngon hay đang cảm thấy vui sướng.

Elizabeth Trattner, MD, một bác sĩ được chứng nhận của hội đồng quốc gia chuyên về y học tích hợp, nói rằng về mặt sinh lý học, những người chịu áp lực thường bị tăng cân khó kiểm soát. Tin tốt là có những loại thực phẩm giúp giảm stress mà bạn có thể nạp vào để giúp cơ thể và tinh thần thư giãn hơn.



Theo Hà Lê


Trí thức trẻ

Đều thành công hơn người nhưng quan điểm khác nhau về trường đại học của các tỷ phú sẽ làm bạn bất ngờ - Ảnh 1.

Tôi bắt đầu công việc đầu tiên khi ra trường trên phổ Wall và tôi đã làm việc ở đó trong suốt 15 năm. Đó thực sự là khoảng thời gian tuyệt vời với nhiều điều thú vị và vô số lời khen ngợi từ ông chủ của tôi. Mọi người đều yêu mến tôi nhưng rồi một ngày họ đã đuổi tôi ra đường. Tôi vẫn học cách lạc quan bởi hạnh phúc chỉ đến với ai biết bước tiếp và cố gắng. Chính xác là ngày hôm sau, sau khi tôi mất việc, tôi đã bắt đầu làm việc với một công ty mới.

Michael Bloomberg- Thị trưởng thành phố New York

Đều thành công hơn người nhưng quan điểm khác nhau về trường đại học của các tỷ phú sẽ làm bạn bất ngờ - Ảnh 2.

Tôi chẳng thấy được ích lợi gì của việc học đại học. Tôi chẳng có một câu trả lời nào về việc tôi sẽ làm gì với cuộc đời của mình và cũng chẳng tin rằng trường đại học có thể giúp tôi trả lời câu hỏi đó.

Steve Jobs

Đều thành công hơn người nhưng quan điểm khác nhau về trường đại học của các tỷ phú sẽ làm bạn bất ngờ - Ảnh 3.

Trước 20 tuổi, việc quan trọng nhất của bạn là học giỏi. 20 – 30 tuổi, hãy tìm một người sếp tốt, đừng tìm một công ty tốt. 30 – 40 tuổi, muốn làm gì thì hãy làm. 50 tuổi, hãy làm thứ bạn giỏi nhất. 50 – 60 tuổi, trao cơ hội cho người trẻ. Ngoài 60, hãy dành thời gian cho các cháu.

Jack Ma

Đều thành công hơn người nhưng quan điểm khác nhau về trường đại học của các tỷ phú sẽ làm bạn bất ngờ - Ảnh 4.

Khi còn trẻ thì đừng e ngại sự nghèo khó. Bạn cần học cách đầu tư để phát triển trí tuệ, tầm vóc của bản thân. Bản chất của sự tự kỉ luật là học cách nhận thức những điều cần thiết và đáng đầu tư. Ăn ở ngoài ít hơn, nếu có hãy cân nhắc chi phí. Khi mời ai đó dùng bữa, hãy chắc chắn đó là những người có mơ ước lớn và làm việc chăm chỉ hơn bạn.

Lý Gia Thành

Đều thành công hơn người nhưng quan điểm khác nhau về trường đại học của các tỷ phú sẽ làm bạn bất ngờ - Ảnh 5.

Ý nghĩa của trường Đại học không nằm ở điểm số của học kỳ kế tiếp, hoặc sinh viên sẽ trở thành ai sau khi tốt nghiệp. Ý nghĩa của nó là tạo ra nền giáo dục có thể vun đắp một cuộc đời, truyền tải di sản tri thức, và định hình tương lai.

Drew Gilpin Faust – Nữ hiệu trưởng đầu tiên của Harvard

Đều thành công hơn người nhưng quan điểm khác nhau về trường đại học của các tỷ phú sẽ làm bạn bất ngờ - Ảnh 6.

Cuộc sống không được chia thành những học kỳ. Bạn cũng chẳng có mùa hè để nghỉ ngơi và rất ít ông chủ nào quan tâm và giúp bạn tìm ra cơ hội này. Hãy tự làm điều mình muốn trong thời gian nhàn rỗi của bạn.

Bill Gates

Đều thành công hơn người nhưng quan điểm khác nhau về trường đại học của các tỷ phú sẽ làm bạn bất ngờ - Ảnh 7.

Đừng bao giờ trốn những môn như Toán, Anh, Tin học cơ bản… Bởi vì dù sau này bạn có làm gì thì vẫn cần đến chúng.

Khuyết danh

Đều thành công hơn người nhưng quan điểm khác nhau về trường đại học của các tỷ phú sẽ làm bạn bất ngờ - Ảnh 8.

Dù thực sự không thích ngành mình đang học cũng như ngôi trường mình đang học, nhưng cũng phải cam đoan không nợ môn, cố gắng lấy cho được cái bằng, hoặc là học tiếp lên cao, hoặc là đi du học.

Khuyết danh

Đều thành công hơn người nhưng quan điểm khác nhau về trường đại học của các tỷ phú sẽ làm bạn bất ngờ - Ảnh 9.

“Trong thời đại cạnh tranh hiện nay, người tài giỏi sẽ chiến thắng, kẻ bất tài sẽ bị đào thải; muốn tồn tại phải thích nghi, chờ đợi sự giúp đỡ của người khác hoặc cầu cứu sự ban ơn của thần linh hiển nhiên là không phù hợp. Chỉ có biết khó mà vẫn tiến lên, dám dũng cảm là người đầu tiên thì mới có thể nắm bắt được cơ hội của mình”.

Bill Gates

Đều thành công hơn người nhưng quan điểm khác nhau về trường đại học của các tỷ phú sẽ làm bạn bất ngờ - Ảnh 10.

“Thành công là một giáo viên tồi. Nó dụ dỗ người thông minh nghĩ rằng họ chẳng bao giờ thất bại”.

Bill Gates

Đều thành công hơn người nhưng quan điểm khác nhau về trường đại học của các tỷ phú sẽ làm bạn bất ngờ - Ảnh 11.



Theo Minh Hải


Helino

Sara Blakely sinh ngày 27/1/1971 ở Clearwater, Florida. Cô là một nữ doanh nhân người Mỹ và người sáng lập của công ty nội y tỷ đô Spanx. Năm 2012, Sara Blakely được tạp chí Forbes bình chọn là nữ tỷ trẻ nhất thế giới. Thương hiệu Spanx của Sara là niềm mơ ước của tất cả các doanh nhân bởi vì cô chẳng phải đi vay mượn ngân hàng và cũng chẳng hề tốn kém tiền quảng cáo cho nó. Khi thành lập hàng đồ lót Spnax, Sara chẳng thể kiếm đâu ra kinh phí cho việc quảng cáo. Vì thế, cô đã táo bạo áp dụng phương thức quảng cáo truyền miệng để sản phẩm tiếp cận khách hàng một cách tự nhiên nhất.

Không cần 1 tách cà phê nào, đây là cách nữ tỷ phú Sara Blakely khởi động ngày mới để đạt được mọi thành công - Ảnh 1.

Trước những thành công đầy ấn tượng của Sara, nhiều người không khỏi thắc mắc bí quyết nào đã giúp cô một tay xây dựng nên cơ nghiệp bạc tỷ?

Điều đáng ngạc nhiên là dù phải trải qua không ít thăng trầm, thử thách nhưng nữ doanh nhân trẻ cho biết cô không bao giờ sử dụng cà phê . Thay vào đó, để khởi đầu một ngày mới bằng một ly sinh tố lành mạnh. Mặc dù chính chồng cô cũng đã nói rằng điều đó thật khác lạ.

Không cần 1 tách cà phê nào, đây là cách nữ tỷ phú Sara Blakely khởi động ngày mới để đạt được mọi thành công - Ảnh 2.

Trên trang The Cut, Sara cho biết: “Ly sinh tố buổi sáng của tôi thường có một ít quả việt quất đông lạnh, một vài quả anh đào, cải xoăn, bột quế, rau bina, rau mùi, bạc hà tươi, chanh, nước đá, chia, và quả óc chó. Hỗn hợp xay ra có dạng mịn mượt như kem nên tôi có cảm giác mình đng dùng món tráng miệng”.

Cô cũng thường hay uống trà xanh với mật ong có nguồn gốc từ Georgia và sữa hạt điều tự làm thay cho các thức uống đóng chai vô bổ.

Nữ tỷ phú luôn đề cao vai trò của việc giữ gìn sức khỏe cả về thể chất lẫn tinh thần. Mỗi ngày, cô thức dậy lúc 6 giờ 30 và đều đặn tập yoga. Cô cũng thường tắm tinh dầu buổi tối để cơ thể được thư giãn.

Không cần 1 tách cà phê nào, đây là cách nữ tỷ phú Sara Blakely khởi động ngày mới để đạt được mọi thành công - Ảnh 3.

Blakely nói: “Tôi thường ngâm mình trong bồn tắm có chứa tinh dầu oải hương và muối từ năm đến mười phút. Nó làm dịu cơ thể của tôi và giúp tôi có được giấc ngủ ngon hơn sau đó”. Sara cũng cho biết nếu như cà phê đem lại nguồn cảm hứng sáng tạo cho hầu hết các doanh nhân khác, thì với cô làm việc ở trong xe là cách giúp mọi thứ diễn ra hiệu quả nhất.

Không cần 1 tách cà phê nào, đây là cách nữ tỷ phú Sara Blakely khởi động ngày mới để đạt được mọi thành công - Ảnh 4.

Trên chương trình podcast Masters of Scale with Reid Hoffman, cô chia sẻ: “Tôi sống ngay gần Spanx nhưng mỗi ngày tôi vẫn dậy sớm cả tiếng đồng hồ để lái xe đi làm. Tôi thường chạy xe trên những con đường vùng Atlanta trước khi đến công ty. Đó là thời gian tuyệt vời cho những ý tưởng được sinh ra”.



Theo Hoài Thu


Nhịp sống kinh tế