Tag

thành công

Browsing

Sáng lập SpaceX và Tesla, Elon Musk chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn với Autobild.tv về Biil Gates và Steve Jobs: “Họ đều vô cùng nỗ lực và tài năng”.

Tuy nhiên, điều thực sự giúp họ xây dựng nên những công ty thành công là kỹ năng thu hút nhân tài và lấy được sự trung thành của nhân viên.

Musk giải thích: “Khả năng thu hút và bồi dưỡng nhân tài rất quan trọng đối với thành công của một công ty, bởi thành công của một công ty chỉ là sự phối hợp của một nhóm người để tạo ra một sản phẩm hay dịch vụ”. Ông còn nhấn mạnh rằng một số người thường quên mất “thực tế” này.

“Nếu bạn có thể thu hút được những người tài năng về công ty và cùng làm việc hướng đến một mục tiêu chung, bạn sẽ tạo ra được những sản phẩm tuyệt vời. Musk cho biết thêm, một sản phẩm tuyệt vời sẽ thu hút người mua hàng, càng nhiều người mua hàng, công ty bạn càng phát triển”.

Việc tìm kiếm và thu hút nhân tài vẫn còn là một thách thức. Đó là lý do vì sao nhiều công ty sử dụng các chiến lược khác nhau để thu hút nguồn nhân lực mới. Trong những năm qua, các đãi ngộ này ngày càng trở nên cao cấp, với những đặc quyền như văn phòng thân thiện với vật nuôi và bữa trưa có phục vụ trở nên phổ biến hơn, đặc biệt trong lĩnh vực công nghệ – lĩnh vực thiếu nhân tài.

Elon Musk tiết lộ kỹ năng quan trọng giúp Steve Jobs và Bill Gates thành công: Đáng tiếc không phải ai cũng có! - Ảnh 1.

Tại trụ sở ở Redmond, Washington, nhân viên của Microsoft có thể sử dụng spa và nhận được các quyền lợi như bảo hiểm vật nuôi, xe đưa đón miễn phí. Nhân viên của Apple nhận được ưu đãi cho các sản phẩm của công ty và có quyền sử dụng trung tâm chăm sóc sức khỏe tại chỗ tại trụ sở chính ở Cupertino, California.

Hiệu quả mà những lợi ích này mang lại cho thấy cả Microsoft và Apple đều đứng đầu danh sách các công ty mà người tìm kiếm việc muốn làm việc.

Tuy nhiên, các công ty này phải cung cấp thêm nhiều ưu đãi miễn phí hơn nữa để thu hút và giữ chân nhân tài. Theo chuyên gia, khi các nhân viên cảm thấy họ đang được đóng góp vào tầm nhìn chung của công ty thì hiệu quả đạt được sẽ cao hơn.

Ví dụ, trong những năm đầu của Microsoft, tất cả nhân viên đều được quyền mua bán cổ phần. Ưu đãi này đã khuyến khích nhân viên trở thành những nhà sáng tạo và tạo nên “triệu phú Microsoft” khi công ty ra mắt vào năm 2003. (Hiện giờ, Microsoft đã bỏ chương trình này).

Giáo sư quản lý tại trường Kinh doanh Columbia, tác giả của “Strategic Learning: How to Be Smarter Than Your Competition and Turn Key Insights into Competitive Advantage” (Tạm dịch: Học tập chiến lược: Làm thế nào để thông minh hơn đối thủ và biến những hiểu biết thành lợi thế cạnh tranh) cho biết tại Apple, Jobs cho phép các nhân viên của mình tự đưa ra quyết định.

Nhà sáng lập quá cố sẽ lập ra các nhóm khác nhau phụ trách các dự án giàu tiềm năng. Khi họ báo cáo những phát hiện, ông lắng nghe tất cả ý tưởng của họ trước khi chọn ra những ý tưởng hay nhất.

Mặc dù được coi là một nhà lãnh đạo nghiêm khắc vào thời điểm đó, nhưng chiến lược quản lý của ông dựa trên việc tạo ra những sản phẩm sáng tạo nhất, khích lệ nhân viên và lấy được sự tín nhiệm của họ.

Tương tự, Musk cũng sử dụng những chiến lược của riêng mình để truyền cảm hứng cho nhân viên, giúp họ cảm thấy họ là một phần của SpaceX. Tỷ phú yêu cầu các giám đốc điều hành cấp cao hãy dẫn dắt nhân viên bằng lòng ‘vị tha’.

Musk chia sẻ với Glassdoor: “Chúng tôi muốn các nhà lãnh đạo tìm cách khích lệ và truyền cảm hứng cho nhân viên của họ, giảm những ồn ào trong công việc và loại bỏ các trở ngại. Nếu bạn là người quản lý hay đang đứng đầu ở bất kỳ bộ phận nào tại SpaceX, chúng tôi nhấn mạnh rằng nhân viên của bạn không phải ở đó để phục vụ bạn, mà bạn đang ở đó để phục vụ đội nhóm của bạn và giúp họ hoàn thành công việc tốt nhất có thể cho công ty”.



Theo Nguyễn Nguyễn


CNBC

Hãy nhìn lại những doanh nghiệp với khởi điểm khiêm tốn nhưng đã thay đổi cả thế giới như Apple, HP, Google, Walt Disney, Mattel hay Amazon. Bạn sẽ thấy, tất cả những doanh nghiệp này đều có một điểm chung, đó là sẵn sàn phá vỡ các quy tắc và thử thách điều không ai dám,

Dưới đây là 7 quy tắc mà các doanh nghiệp nhỏ nên tự tin phá hơn hơn là làm theo một cách mù quáng. Nó có thể phù hợp, có thể không, tùy thuộc vào lĩnh vực mà doanh nghiệp đang kinh doanh. Nhưng nó có ý nghĩa thực tế rất lớn và bạn chắc chắn nên tham khảo:

1. Đừng kéo bạn bè hay gia đình vào chuyện kinh doanh

Điều này giống như một “quy tắc ngầm” mà không cần nói thì ai cũng biết, rằng tốt nhất đừng để người thân hoặc bạn bè can thiệp quá sâu vào việc kinh doanh. Nhưng bạn có biết, chuỗi cà phê Starbucks yêu thích của bạn được thành lập vào năm 1971 bởi 3 sinh viên Đại học San Francisco còn nhà hàng McDonald gốc ở California được thành lập bởi anh em McDonald Maurice và Richard McDonald.

Bởi thế, cái gì cũng có ngoại lệ! Hãy hợp tác với những người có tiềm năng và thực sự có thể cùng bạn làm nên thành công.

2. Nếu bạn giỏi thứ gì đó, đừng bao giờ làm nó miễn phí

7 nguyên tắc kinh doanh mà người khởi nghiệp nên chủ động phá bỏ nếu không muốn thất bại - Ảnh 1.

Đúng là không nên bán rẻ công sức của mình nhưng ở vị trí những start-up , đôi khi miễn phí là một cách để quảng cáo vô cùng hiệu quả. Giả sử bạn có 1 doanh nghiệp cung cấp dịch vụ viết bài luận trực tuyến.

Hãy mở dịch vụ tư vấn miễn phí cho các sinh viên quan tâm và chỉ đưa ra các dịch vụ mất tiền khi họ thực sự quan tâm và muốn trợ giúp. Như thế, bạn sẽ thu được không ít sự chú ý của khách hàng mục tiêu.

3. Không bằng cấp thì không thể kinh doanh thịnh vượng

Bên cạnh những biểu tượng như Steve Jobs hay Zuckerberg, chúng ta còn có Michael Dell (Larry), Larry Ellison (Oracle), Jan Koum (Giám đốc điều hành WhatsApp) và Evan Williams (đồng sáng lập Twitter) – những ví dụ tiêu biểu về các tỷ phú kinh doanh mà không hề hoàn thành Đại học.

Điều này không có nghĩa là hãy bỏ phắt trường lớp đi và bắt tay ngay vào đam mê kinh doanh của mình. Nhưng trong trường hợp bạn không thể hoàn thành chương trình tốt nghiệp hoặc phải rời bỏ Đại học giữa chừng, thì cũng đừng lo, nó chẳng ảnh hưởng lắm đến doanh nghiệp của bạn nếu bạn thực sự muốn cống hiến cho nó.

4. Bạn còn quá trẻ để tự lập doanh nghiệp

Đây lại là một quy tắc kinh doanh không chính thức nữa mà chúng ta vẫn thường ngầm hiểu với nhau. Nhưng tuổi tác có thực sự có ý nghĩa khi bạn có đam mê và một tư duy tập trung cao độ?

Trẻ tuổi có nhiều lợi thể hơn bạn nghĩ rất nhiều. Một doanh nhân trẻ nhanh nhẹn hơn, tự do hơn, cởi mở với những thay đổi và liều lĩnh với các thử thách hơn. Và ai cũng biết, việc mạo hiểm trong kinh doanh là bước đầu tiên để đạt được thành công.

5. Không phải chiến dịch truyền thông xã hội nào cũng tốt cho doanh nghiệp của bạn

Không thể phủ nhận, truyền thông xã hội là một nền tảng tuyệt vời, mang lại rất nhiều lợi ích cho doanh nghiệp. Đối với doanh nghiệp nhỏ, nó yêu cầu đầu tư ít hơn nhưng vẫn có thể mang lại lợi nhuận. Tuy nhiên, bạn không thể quá tự tin về điều đó bởi không biết có những ai đón nhận chiến dịch của bạn. Internet là một thế giới rộng lớn mà bạn không bao giờ biết hết.

Vì thế, hãy chọn tạo ra sự khác biệt, bán ý tưởng của bạn, quảng cáo sản phẩm càng nhiều càng tốt, chắc chắn rằng bạn không để lỡ sự có mặt của mình trên bất kỳ một kênh truyền thông xã hội nào. Hãy nhớ rằng, chi phí tiếp thị kỹ thuật số vẫn ít hơn nhiều so với các phương pháp truyền thống.

6. Nhất định phải lập kế hoạch cho những hoạt động liên tục

7 nguyên tắc kinh doanh mà người khởi nghiệp nên chủ động phá bỏ nếu không muốn thất bại - Ảnh 2.

Lập kế hoạch là việc làm bắt buộc đối với mọi cá nhân, mọi doanh nghiệp. Nhưng ép buộc mọi hoạt động phải đi theo những nguyên tắc và những đầu dòng gạch sẵn đem lại rất nhiều hạn chế bởi sẽ có những lúc bạn cần phải lên kế hoạch nhanh chóng và đưa ra quyết định linh hoạt, không hề nằm trong kế hoạch ban đầu.

Mỗi khi bạn ngồi họp với nhóm để đưa ra các kế hoạch, rất có thể đối thủ đã nắm được cơ hội với sự nhanh nhẹn, tự tin và thông minh. Đôi khi, bạn cần suy nghĩ vượt ra ngoài các kế hoạch đã được lên lịch sẵn, linh động chuyển đổi cho phù hợp với thực tế!

7. Theo dõi những hoạt động của đối thủ thành công hơn

Nếu để theo dõi hướng đi cũng như tìm kiếm ý tưởng và cảm hứng thì được, nhưng nếu bạn theo dõi đối thủ để bắt chước thì thật sự là một sai lầm. Cùng một sản phẩm, cùng một nhóm khách hàng, điều khiến bạn có thể vượt qua khỏi cái bóng của đối thủ (khi họ đang thành công hơn) chỉ có thể là thử nghiệm những ý tưởng mới lạ và khác biệt hoàn toàn.

Phá vỡ những định kiến và vượt ra ngoài ranh giới là điều bạn nên tập trung làm thay vì chăm chăm theo dõi xem đối thủ đang làm gì để ốp vào mô hình của mình. Doanh nghiệp của bạn nằm trong tay bạn, vì thế hãy tự quyết định nó theo cách của bạn.



Theo Minh An


Nhịp sống kinh tế/CNBC

Nếu người thật thà muốn thành công, hãy từ bỏ 4 thói quen xấu này:

Cam chịu rất giỏi nhưng diễn đạt kém

Nhiều người rất thật thà tại nơi làm việc. Họ cố gắng trở thành một đồng nghiệp kiên nhẫn. Đây không phải là phong thái của người thật thà, đó chỉ là sự yếu đuối của họ mà thôi. Khi gặp những điều bất công trong công việc, thay vì lên tiếng thì họ lại bấm bụng cho qua. Nếu gặp phải những vấn đề cần trao đổi thẳng thắn, họ cũng chẳng dám nói. Trong suy nghĩ của họ, nếu lên tiếng sẽ bị đồng nghiệp khác coi thường, hoặc tạo ra xích mích giữa đôi bên. Đây là lý do chính khiến những người thật thà thường thất bại. Cho nên, người thật thà gặp phải những đồng nghiệp đối xử bất công thì nên học cách cứng rắn, quyết liệt hơn.

Muốn thành công nên học nói Không, bạn là người thật thà chứ không phải con rối của đồng nghiệp! - Ảnh 1.

Làm việc quá thận trọng và kém hiệu quả

Nhân viên thật thà thường thích sự dè dặt, thái độ ôn hòa, ít khi thể hiện tài năng của mình tại chỗ làm việc. Họ hoàn toàn không để tâm đến việc cạnh tranh với các đồng nghiệp khác trong công ty. Đây cũng là một nguyên nhân không kém phần quan trọng khiến những người không dám cạnh tranh với đồng nghiệp không thể thành công.

Rất nhiều người thật thà là những người có năng lực trong công ty, nhưng ngặt nỗi những người này lại không muốn phát huy hết sở trường của bản thân. Họ trông mong năng lực của họ sớm được đồng nghiệp phát hiện và công nhận. Nhưng họ quên rằng bản thân không dám phát huy sở trường thì làm sao người khác phát hiện ra?

Không dám từ chối và tình nguyện làm “đầy tớ” cho đồng nghiệp

Một số nhân viên thường phải làm thêm những chuyện lặt vặt khác và những việc vặt này không thuộc chuyên môn của họ ví dụ mua cà phê hay đồ ăn trưa mỗi ngày. Trong công ty, người thật thà luôn suy xét và cân nhắc mọi chuyện. Nhiều lúc sự việc vốn dĩ đơn giản nhưng nó sẽ trở nên phức tạp đối với họ.  Họ cũng không biết cách từ chối khi đồng nghiệp nhờ vả, và dần dần họ trở nên thụ động. Đây cũng là lí do góp phần vào sự thất bại của họ.

Muốn thành công nên học nói Không, bạn là người thật thà chứ không phải con rối của đồng nghiệp! - Ảnh 2.

Dễ tin người khác nên càng lúc càng nhiều việc hơn

Làm việc trong môi trường cạnh tranh, những người thật thà sẽ tiếp xúc với những đồng nghiệp luôn toan tính và thủ đoạn. Những người này sẽ thốt ra những lời đường mật  để những người thật thà tin tưởng và trở thành công cụ đắc lực giúp họ đạt được mục tiêu. Vấn đề là những người thật thà sẽ luôn tin tưởng đồng nghiệp của mình, cho rằng đồng nghiệp làm như vậy là muốn tốt cho mình. Cứ như thế, họ miệt mài giải quyết công việc của cả hai, khiến công việc của họ càng ngày càng nhiều thêm. Đáng nói, cuối cùng, toàn bộ thành quả lao động sau bao tháng ngày cực khổ lại “bàn giao”cho người khác.

Vì vậy, quá tin người có thể khiến cho những người thật thà bị lừa bởi những lời dụ dỗ ngọt ngào của những đồng nghiệp và vô tình đẩy bản thân trở thành “tay sai” của người khác. Những điều này chỉ khiến bản thân những người thật thà chịu khổ và chịu thiệt mà thôi. 

Người thật thà nên tập nói ” không” với bốn thói quen xấu trên, phát huy hết khả năng của mình tại nơi làm việc nếu họ muốn thành công.



Xuân Thảo


Theo Trí Thức Trẻ

Người lãnh đạo cần kiên trì giữ vững quan điểm của mình, ví dụ như đi Tây Thiên thỉnh kinh, người lãnh đạo cho dù trên đường gặp bao khó khăn gian nguy những vẫn quyết tâm đi, các bạn có thể bỏ cuộc nhưng tôi vẫn sẽ tiếp tục đi. Đó mới là lãnh đạo. Vì vậy tôi nghĩ rằng doanh nghiệp nào cũng sẽ có một nhà lãnh đạo như Đường Tăng. Đừng nghĩ sức ảnh hưởng của anh ta không bằng Jack Ma, chỉ có điều chúng ta chưa nhận ra mà thôi.

Tôn Ngộ Không thần thông quảng đại nhưng hay phạm sai lầm, người này doanh nghiệp nào cũng có, đúng không nào? Công ty toàn là Tôn Ngộ Không thì không thể hoạt động được, nhưng không có Tôn Ngộ Không cũng không thể hoạt động được. Trư Bát Giới tham ăn tục uống nhưng rất hài hước, công ty rất cần những người như thế này. Nghe nói anh ta là người có tình có lý, là một người chồng lý tưởng.

Sa Hòa Thượng cần cù, thật thà và chăm chỉ nhất, anh ta nói: “Ông không cần phải nói với tôi về lý tưởng hay mục tiêu phấn đấu nào cả, tôi chỉ cần một ngày làm 8 tiếng, sáng đến làm việc, tối về với vợ”, người như thế này trong mỗi doanh nghiệp cũng không thiếu. Bốn người này trải qua 81 kiếp nạn và đến được Tây Thiên thỉnh chân kinh, đội ngũ này đâu đâu cũng thấy. Mỗi người có tính cách riêng, quan trọng người lãnh đạo làm thế nào để phát huy tinh thần đồng đội, hợp sức lại mới trở thành một đội ngũ mạnh.

Jack Ma cho rằng: “Làm người cần học tập Sa Hòa Thượng, làm lãnh đạo cần giống Đường Tăng, làm việc cần giống Tôn Ngộ Không, sống cần giống Trư Bát Giới. Alibaba từ chỗ chỉ có 18 người đến nay đã có hơn 10.000 nhân viên, chúng tôi càng ngày càng ung dung tự tại. Văn hóa tập thể của chúng tôi là gì? Chúng tôi đều là người bình thường, hợp sức lại để làm những điều phi thường.

Chúng tôi không cần người tài trí kiệt xuất, Alibaba cũng không chào đón người tài trí kiệt xuất. Nếu anh cho rằng anh tài trí hơn người, mời anh hãy rời khỏi đội ngũ chúng tôi, bởi vì tôi tin rằng nếu có ai nói “Tôi là người tài năng”, thì chắc chắn đây không phải là người tài năng. Một người có tài năng thực sự sẽ đặt mình ở vị trí rất thấp, gia nhập đội ngũ với tâm thái bình thường, như vậy mới làm nên sự nghiệp.”

Khi trả lời phỏng vấn trên chương trình “Đối thoại”, Jack Ma đã ca ngợi đội ngũ của mình hết lời: “Bản thân tôi nghĩ đội ngũ của mình rất giỏi. Rất khó để ai đó có thể phá tan đội ngũ của chúng tôi, bạn có thể hạ gục Jack Ma, có thể hạ gục một đội ngũ nhưng để dập tắt ý tưởng của chúng tôi là rất khó”.

Người dẫn chương trình: “Thực ra, bên cạnh ông đều là những người có chung lý tưởng. Tôi biết năm 1997 khi ông từ Hàng Châu đến Bắc Kinh đem theo 7 người. Sau này năm 1999 khi từ Bắc Kinh trở về Hàng Châu, 7 người này không những không thiếu đi một ai mà còn phát triển lên 17 người. Rốt cục điều gì đã giữ chân những người này lại, mà còn thu hút thêm nhiều người khác nữa?”

Jack Ma: Làm người cần học tập Sa Hòa Thượng, làm lãnh đạo cần giống Đường Tăng, làm việc cần giống Tôn Ngộ Không, sống phải như Trư Bát Giới - Ảnh 1.

Jack Ma: “7 người này cho đến nay vẫn chưa rời khỏi Alibaba. Tôi nghĩ rằng quan hệ giữa chúng tôi là sự tin tưởng, bù đắp cho nhau. 7 người này rất ít khi tiếp xúc với truyền thông. Ngoại trừ duy nhất chỉ có Tôn Đồng Vũ, Tổng giám đốc của Taobao, những người khác điều rất kín tiếng. Tôi nghĩ rằng chúng tôi vừa vặn bổ sung lẫn nhau, tôi nói có nhiều một chút thì họ làm nhiều hơn một chút. Cứ như vậy chúng tôi đã hợp tác với nhau khá nhiều năm rồi”.

Người dẫn chương trình: “Có một số người đoán rằng có thể Jack Ma đã trả mức lương hậu hĩnh để níu chân những người này lại?”

Jack Ma: “Không thể nói là mức lương cao, làm sao có thể là mức lương cao được? Lúc đó tôi cho rằng có một sự việc khá cảm động, sau khi quyết định rời Bắc Kinh chúng tôi đã làm một chuyến đến Vạn Lý Trường Thành. Tình cảnh lúc đó cho đến hiện tại tôi vẫn thường nằm mơ thấy. Thời tiết lúc đó rất lạnh, sau khi leo lên Trường Thành thì có một người trong số chúng tôi đã khóc tu tu và nói: “Chúng ta sao vậy? Đã rất thành công ở Hàng Châu rồi, đến Bắc Kinh cũng thành công tại sao lại bỏ dở.” Sau đó 8 người chúng tôi đã đưa ra lời thề, chúng tôi không tin rằng khi trở về Hàng Châu lại không thể xây dựng một công ty lớn mạnh.

Vì vậy ở Trường Thành chúng tôi đã nói quyết tâm xây dựng một công ty tốt nhất thế giới do người Trung Quốc sáng lập, trong giai đoạn khó khăn nhất chúng tôi đều nhớ lại giây phút đó. Mỗi năm, tôi đều cùng 17 người này ăn với nhau một bữa, nhưng có lúc cũng không thể gặp nhau. Tất nhiên chúng tôi tranh luận cũng khá nhiều, phạm sai lầm cũng không ít, tuy nhiên chúng tôi tin tưởng lẫn nhau.

Một đội ngũ dù giỏi đến đâu cũng mãi mãi không thể hợp tác cùng nhau, thiên hạ không có bữa tiệc nào là không tàn, có người nhập cuộc cũng sẽ có người rời bỏ. Một doanh nghiệp muốn phát triển cần không ngừng đổi mới. Jack Ma có cách nhìn như vậy đối với sự ra đi của một ai đó trong đội ngũ của mình.

Người dẫn chương trình: “Năm đó không có tình trạng rời bỏ một đội ngũ như vậy, ngày nay thì sao? Hãy xem số liệu mà chúng tôi ghi trên tấm bảng này, một sự thật là 40% nhân viên kỳ cựu đã rời bỏ công ty cũ”.

Jack Ma: “Sự thực là có thể xảy ra việc ấy. Không rời bỏ công ty mới là điều kỳ lạ. Tôi từng nói rằng mùa đông năm ngoái chúng tôi đã phạm một sai lầm hết sức trầm trọng. Khi có tiền chúng tôi cũng giống như những người khác, cũng mời quản lý cấp cao, cũng mời người nước ngoài, mời cả Phó Giám đốc điều hành của top 500 doanh nghiệp hàng đầu thế giới đến làm việc.

Jack Ma: Làm người cần học tập Sa Hòa Thượng, làm lãnh đạo cần giống Đường Tăng, làm việc cần giống Tôn Ngộ Không, sống phải như Trư Bát Giới - Ảnh 2.

Chúng tôi mời cả một đống người, bao gồm cả luật sư, tất cả đều là những người giỏi, nhưng khi làm đều sai cả. Chúng tôi không biết ai sai, nhưng nói tóm lại là chúng tôi đã phạm phải sai lầm. Trong thời khắc then chốt cần đưa ra quyết định, nếu không họ sẽ rời bỏ công ty. Đây là danh sách 100 người đầu tiên, cũng là sự đau khổ lớn nhất. Giống như động cơ của máy bay Boeing 747 lắp trên máy cày, không những không thể khiến máy cày có thể bay được mà còn làm máy cày vỡ tan. Nếu lúc đó không đưa ra quyết định này, có lẽ công ty đến nay chắc cũng sẽ không còn. Vì vậy chúng tôi mời đến rất nhiều quản lý cấp cao, 100 người đầu tiên mời đến đều là những người tài. Tuy nhiên đến ngày nay ở lại công ty cũng chỉ còn 30-40%. Thời điểm khó khăn nhất, năm 2002 và năm 2003 bắt đầu xây dựng đội ngũ bán hàng, sức ảnh hưởng của đội ngũ bán hàng của chúng tôi là khá lớn”.

Người dẫn chương trình: “Ông cho rằng nguyên nhân họ rời khỏi công ty là gì?”

Jack Ma: “Tôi nghĩ rằng có nhiều lý do: Thứ nhất, văn hóa doanh nghiệp của chúng tôi rất mạnh; Thứ hai, chúng tôi không giỏi như mọi người vẫn nghĩ. Bởi vì công ty cũng chỉ mới thành lập được 5 năm, đặc biệt là sau năm 2004 chúng tôi đặc biệt lo lắng về thế hệ trẻ gia nhập đội ngũ công ty chúng tôi, những con người tràn trề chủ nghĩa lý tưởng. Bạn có thể nói rất tốt, làm việc rất cẩn thận. Ngoài ra còn lý do khác nữa, tôi nghĩ rằng năng lực lãnh đạo của đội ngũ quản lý của chúng tôi có vấn đề rất lớn. Có thể họ giao tiếp với tôi rất tốt, nhưng khi trao đổi với các giám đốc trực tiếp, giám đốc điều hành thì lại có vấn đề.

Vấn đề này xuất phát từ tuổi đời còn trẻ của công ty. Hay nói cách khác trên đường chạy, trong đội ngũ chắc chắn sẽ có người rớt lại. Nếu bạn có thể kể với tôi một công ty nào đó hoạt động trong 5 năm, số lượng nhân viên lên tới 2,000 người, độ tuổi bình quân chỉ 26 tuổi, trải qua giai đoạn khởi sắc và suy thoái của Internet vẫn có thể vực dậy, phát triển trên 200 quốc gia, có hơn 7 triệu người dùng, mà không có một ai xin nghỉ việc, có đánh chết tôi cũng không tin. Công ty chúng tôi có một chiến thuật gọi là 271, trong số đó 20% là nhân viên xuất sắc, 7% là nhân viên bình thường và 10% là số nhân viên rời công ty mỗi năm”.

Người dẫn chương trình: “Ông nói như vậy, liệu trong lòng của nhân viên của ông họ sẽ khen ngợi ông nhiều hơn hay phê bình ông nhiều hơn?”.

Jack Ma: “Tôi không hy vọng chạy theo những lời khen ngợi của nhân viên đối với mình, tôi cũng không hy vọng nhân viên sẽ yêu quý, tôi chỉ hy vọng họ sẽ tôn trọng mình. Và khi nhắc về tôi họ sẽ tôn trọng và nói rằng chúng tôi có một CEO như vậy, chứ không phải nói tôi yêu ông ấy, như thế cũng không nghĩa lý gì”.

* Bài viết trích nội dung sách “Quản Trị Kinh Doanh Kiểu Jack Ma” của tác giả Triệu Vỹ.



Mộc Dương


Theo Nhịp Sống Kinh Tế

Một buối sáng nóng bức tại Kazan, Nga, khoảng hai tuần trước, một nhà báo người Anh đã quyết định đương đầu với cái nóng và đi chạy. Căn hộ anh ở trong thời gian diễn ra World Cup nhìn ra sân vận động , vì thế anh quyết định chạy vài vòng.

Khi đã chạy đến vòng thứ 2, anh chỉ còn có thể đi bộ với mặt đỏ bừng và áo phông đẫm mồ hôi. Hai nhân viên an ninh nhìn anh với ánh mắt ngờ vực. Họ trao đổi ngắn trước khi chặn anh lại.

Lo lắng rằng mình có thể bị hỏi giấy tờ tuỳ thân trong khi lại không nói được nhiều tiếng Nga, phóng viên người Anh sẵn sàng giải thích anh đã quên hộ chiếu ở nhà và sẵn lòng quay lại lấy.

Thế nhưng trước khi anh kịp nói gì, một trong hai viên cảnh sát đã nói một câu ngắn vào chiếc điện thoại của anh ta và giơ về phía nhà báo người Anh. Một giọng nói điện tử phát ra, bằng tiếng Anh, “bạn có cần sự trợ giúp y tế không?”

Đây là anh hùng giấu mặt giúp World Cup 2018 thành công hơn nhưng lại ít được nhắc đến - Ảnh 1.

Google Translate hiện có khoảng 500 triệu người dùng và thực hiện dịch thuộc khoảng 143 tỷ từ mỗi ngày.

World Cup 2018 chính là một World Cup của công nghệ khi FIFA và nước chủ nhà đã áp dụng rất nhiều công nghệ mới, trong đó đáng chú ý nhất là công nghệ hỗ trợ trọng tài qua video V.A.R. Tuy nhiên, ở bên ngoài sân vận động, người ta còn nhìn thấy một xu hướng công nghệ rõ nét hơn và ảnh hưởng đến nhiều người hơn.

Hình ảnh điểm nhấn của kì World Cup này là người hâm mộ từ khắp nơi trên thế giới, chủ nhà và khách tới thăm cùng cầm những chiếc điện thoại để giao tiếp được với nhau bằng thứ ngôn ngữ họ chưa từng học, chưa nói đến chuyện đã từng dùng. Đây là kì World Cup của Google Translate.

Ở Nga, trong tháng vừa qua, người hâm mộ đã dùng ứng dụng dịch thuật cho mọi thứ: hỏi đường, trò chuyện với lái xe taxi, cắt tóc, check-in khách sạn, kết bạn và thậm chí là tán tỉnh người khác. Tính năng camera của ứng dụng với khả năng quét và dịch các đoạn văn bản cũng giúp người hâm mộ “giải mã” được các kí tự trông chẳng khác gì mật thư.

“Nó thực sự rất có ích,” Rodrigo Ferrreira, một người hâm mộ người Brazil chia sẻ. Anh đã ở Nga cùng người anh của mình tên Arthur trong gần hai tuần. “Nó đáp ứng được mọi thứ. Chúng tôi cũng cố gắng nói bằng tiếng Anh nhưng nó có ích ở các quán bar, nhà hàng hay khi nói chuyện với phụ nữ.”

Đây là anh hùng giấu mặt giúp World Cup 2018 thành công hơn nhưng lại ít được nhắc đến - Ảnh 2.

Một phụ nữ người Colombia và một người Nga vượt qua rào cản ngôn ngữ ở Samara, Nga.

Điều này không quá ngạc nhiên với Jalie Cattiau, giám đốc sản phẩm Google Translate. “Brazil là thị trường lớn nhất của chúng tôi, nhưng Nga cũng xếp ở thứ hạng khá cao,” bà chia sẻ.

Google đã kì vọng ứng dụng Google Translate sẽ được sử dụng nhiều tại World Cup – tương tự những gì đã xảy ra tại 2016 Olympics Rio de Janeiro – thế nhưng sự tăng trưởng là thực sự ấn tượng: số lượng yêu cầu dịch thuật trên điện thoại đã tăng lên gấp đôi bình thường, bà Cattiau tiết lộ.

Mauricio và Eduardo Contró, hai anh em người Mexico, đến Nga để xem trận bán kết và chung kết World Cup, nhận thấy người Nga dùng điện thoại để giao tiếp với khách nước ngoài rất nhiều.

“Chúng tôi cần sạc pin điện thoại, vì thế chúng tôi và một quán cafe và hỏi nguồn điện,” Maurico, 27 tuổi, kể lại. “Trước khi kịp nói xong, họ đã lấy điện thoại ra, mở Google Translate và nhờ chúng tôi nói vào đó.”

“Không nhiều người có thể nói Tiếng Nga và điều này có thể khiến bạn lo lắng,” Hedi Salem, 31 tuổi, một người hâm mộ người Pháp đến từ Marseille nói. “Ở các thành phố nhỏ, ít người lại nói được tiếng Anh.

Chúng tôi đã học một chút tiếng Nga. Chúng tôi thử chỉ trỏ hoặc mô tả trước nhưng Google Translate khiến mọi thứ dễ dàng hơn. Thật tuyệt vời khi thấy mọi người có thể trò chuyện mà không biết ngôn ngữ của đối phương.”

Thực tế, trong một tháng trở lại đây, mọi thứ như thể đang mang đến một cái nhìn vào tương lai: một thế giới mà ở đó ngôn ngữ không còn là điều kiện tiên quyết để mọi người hiểu nhau.

Đây là anh hùng giấu mặt giúp World Cup 2018 thành công hơn nhưng lại ít được nhắc đến - Ảnh 3.

Google Translate được sử dụng tại một khách sạng ở St. Petersburg.

“Đối với những dân du lịch trẻ, tháng ngày của những cuốn sổ tay câu nói in sẵn đã qua,” Joss Moorkens, trợ lý giáo sư tại Trường Ứng dụng Ngôn ngữ và Đa văn hoá, Đại học thành phố Dublin chia sẻ. “Điều này rất ấn tượng: Khi mọi người đã quen với các công cụ dịch thuật trên di động, họ sẽ sẵn lòng tương tác với khách hơn dù không biết ngôn ngữ chung.”

Đó cũng chính là tầm nhìn Google dành cho ứng dụng của mình. Bà Cattiau chia sẻ “tham vọng và tầm nhìn là phá vỡ các rào cản ngôn ngữ của mọi người theo nhiều cách khác nhau,” và trong nhiều hoản cảnh, không chỉ là du lịch. 95% người dùng Google Translate nằm bên ngoài nước Mỹ và thường rất lớn ở các quốc gia đa ngôn ngữ như Ấn Độ hay Indonesia.

Bà Cattiau nói thêm về mục tiêu khiến chất lượng dịch thuật tiệm cận được chất lượng do con người thực hiện. Đội ngũ của cô không chỉ khiến ứng dụng này chính xác nhất có thể mà còn muốn cải thiện sự dễ sử dụng, “Chúng tôi muốn người dùng có thể trò chuyện tự nhiên và trơn tru nhất có thể,” bà chia sẻ.



Theo Lê Nam Khánh


Saostar

Xếp thứ tự ưu tiên dựa trên những niềm đam mê

Những người có đam mê nhưng lại thiếu trọng điểm cũng giống như những người ở một túp lều gỗ trong rừng sâu vào một đêm mưa tuyết giá lạnh và đang thắp các ngọn nến. Những ngọn nến không đủ ánh sáng để họ có thể nhìn rõ, và cũng không phát đủ nhiệt để họ sưởi ấm. Cùng lắm thì, chúng cũng chỉ khiến căn phòng trông bớt lạnh lẽo.

 Trái lại, những người có ưu tiên nhưng lại không có đam mê thì giống như những người chỉ biết chất củi lại một chỗ trong căn phòng lạnh lẽo, nhưng không thể nào nhóm được lửa. Chỉ những người có đam mê và biết dành ưu tiên mới giống những người có thể chất củi một chỗ, nhóm lửa lên để thưởng thức ánh sáng và hơi ấm.

Đầu những năm 1970, tác giả nổi tiếng John C.Maxwell nhận ra rằng tài năng chỉ có thể phát huy cao nhất và tiềm năng chỉ có thể được khám phá khi biết kết hợp đam mê và những mối ưu tiên. Khi ấy, ông đã dành quá nhiều thời gian để làm những việc mình không có khả năng cũng như đam mê. Ông phải thay đổi ‒ bằng cách sắp xếp những việc mình cảm thấy hứng thú và những việc mình đang làm.

 Điều này đã thay đổi cuộc đời John C.Maxwell. Nó không xua tan những khó khăn hay xóa bỏ được những trở ngại, nhưng nó tiếp cho ông sức mạnh để đối diện với khó khăn, trở ngại bằng năng lượng và lòng nhiệt tình. Hơn 30 năm qua, tác giả này vẫn nỗ lực duy trì sự liên kết giữa những mối ưu tiên và niềm đam mê. Ông luôn tâm niệm câu nói của nhà báo Tim Redmond để giúp mình khỏi chệch đường: “Có nhiều thứ thu hút ánh mắt của tôi, nhưng chỉ có một vài điều chinh phục được trái tim tôi. Đó là những điều tôi sẽ theo đuổi.”

Sức mạnh của những giấc mơ

Mỗi chúng ta đều có giấc mơ cho riêng mình. Đó là những mơ ước sâu thẳm trong mỗi tâm hồn. Đó là những điều bẩm sinh. Nó dẫn dắt ta đến với tài năng. Nó khơi gợi những ý tưởng ưu việt nhất. Nó phát động những suy nghĩ về định mệnh. Và nó không thể tách rời khỏi những mục tiêu trong cuộc sống mỗi người. Mơ ước thúc giục ta bắt đầu con đường tới thành công của riêng mình.

Chỉ cần đam mê thì sẽ thành công: Nhầm lẫn trói chân nhiều người tới đích mà không hề hay biết - Ảnh 1.

Mơ ước có thể mang lại cho ta nhiều điều:

– Mơ ước cho ta phương hướng

– Mơ ước giúp ta phát huy năng lực tiềm ẩn

– Mơ ước giúp ta chọn lựa những mối ưu tiên

– Mơ ước làm tăng giá trị công việc của ta

– Mơ ước phỏng đoán tương lai ta

Oliver Wendell Holmes từng lưu ý: “Điều quan trọng nhất trên cuộc đời này không phải là chúng ta đang ở đâu mà là chúng ta đang đi hướng nào.” Đây là một trong những điều tuyệt vời nhất khi ta có mơ ước. Bạn có thể theo đuổi mơ ước của mình ở bất cứ nơi đâu. Những gì đã xảy ra trong quá khứ không quan trọng bằng những gì đang ở phía trước. 

Tận dụng tài năng và cơ hội

Huấn luyện viên của đội UCLA, John Wooden từng nói nói: “Hãy biến mỗi ngày trong cuộc sống của mình thành một kiệt tác.” Nếu lúc nào cũng cố gắng hết sức, bạn có thể khiến cuộc sống của mình trở nên đặc biệt. Điều này cũng truyền sang cuộc sống của những người khác.

Có một câu chuyện về Tổng thống Dwight Eisenhower mà được rất nhiều người Mỹ ưa thích. Tổng thống từng nói với Hiệp hội Báo chí Quốc gia rằng ông rất tiếc vì không có một nền tảng chính trị tốt hơn để có thể trở thành một nhà hùng biện giỏi. Chính việc thiếu kỹ năng diễn thuyết này khiến ông nhớ lại những ngày thơ ấu ở Kanas khi một ông lão nông dân đem bò đi bán. 

Người mua hỏi ông lão về nòi của con bò, chất lượng bơ và sản lượng sữa hàng tháng. Người nông dân trả lời: “Tôi không biết nòi là gì và cũng chẳng hiểu chất lượng bơ là như thế nào nhưng tôi biết nó là một con bò tốt và nó sẽ cho ông tất cả sữa mà nó có.” Ai trong chúng ta cũng có thể làm được điều đó – cho đi tất cả những gì mình có. Như vậy là đủ.

Tiếp lửa đam mê

Đam mê có phải là một đặc trưng trong cuộc sống của bạn không? Mỗi sáng bạn có thức giấc với cảm giác phấn chấn về một ngày sắp tới không? Ngày đầu tiên của một tuần có phải là ngày bạn yêu thích, hay bạn chỉ thật sự “sống” vào ngày cuối tuần? Đã bao lâu rồi kể từ lần cuối bạn mất ngủ vì quá phấn chấn với một ý tưởng nào đó? Bạn sẽ không thể lãnh đạo nếu không có niềm đam mê. Bạn không thể nhóm lửa nhiệt tình trong công ty nếu trong bạn lửa không cháy. 

Để tiếp lửa đam mê, hãy làm những việc sau:

Tự đo nhiệt độ. Bạn sôi nổi nhiệt tình với cuộc sống và công việc đến đâu? Điều này có thể hiện ra bên ngoài không? Hãy đánh giá khách quan bằng cách hỏi một vài đồng sự hay bạn đời về mức độ nhiệt tình của bạn.

Tìm lại những đam mê trước đây. Hãy nghĩ về thời gian khi bạn mới bắt đầu lập nghiệp – thậm chí xa hơn nữa, khi bạn chỉ là một đứa trẻ. Điều gì khiến bạn có những hành động ngớ ngẩn? Bạn có thể dành hàng giờ để làm việc gì? Hãy lấy lại những sôi nổi nhiệt tình trong quá khứ. Sau đó, hãy đánh giá cuộc sống và công việc của bạn trên cơ sở những tình cảm xưa cũ đó.

Kết giao với những người sôi nổi. Những người giống nhau thường kết giao với nhau. Nếu bạn đánh mất ngọn lửa nhiệt tình, hãy đi tìm những người mang lửa. Nhiệt tình dễ lan truyền. Hãy lên kế hoạch, dành thời gian với những người có thể truyền đam mê cho bạn.



Thảo Nguyên


Theo Trí Thức Trẻ

1. Đứng thẳng

Đứng thẳng là một trong 10 hành động quan trọng nhất để luôn tự tin. Nếu bạn hay cúi đầu, vai lệch thì trong cuộc sống thường ngày chắc chắn bạn là người hay gặp khó khăn, bởi thế bạn phải khắc phụ được nhược điểm này. Đứng thẳng là cách quan trọng nhất để thể hiện sự tự tin trong quá trình giao tiếp. 

Để duy trì và phát triển thói quen đứng thẳng, khi đi bộ hoặc lúc đứng, vai phải được đẩy về phía sau và ngực phải vững chắc . Hành động này tuy đơn giản nhưng có thể tạo ra sự thay đổi lớn trong suy nghĩ của bạn. Hãy đứng thẳng người và nhìn vào gương, bạn sẽ ngạc nhiên khi thấy rằng mình đã tự tin lên rất nhiều.

2. Đi bộ

Dáng đi của một người tự tin sẽ không bao giờ siêu vẹo, bước từng bước chậm chạp hay lén la lén lút. Dáng đi có liên quan chặt chẽ đến sự tự tin. Khi đi bộ bước những bước lớn, chắc nịch là một biểu hiện của tự tin. 

Khi bạn đi bộ, bạn hãy bước những bước lớn và thật dứt khoát, nó sẽ làm cho bạn trông quyết đoán hơn, bình tĩnh hơn, và mạnh mẽ hơn. Làm được những điều đó có nghĩa là bạn là một người tràn đầy tự tin.

Đây là đặc điểm của người đàn ông dễ đạt được thành công, chính xác đến 99% - Ảnh 1.

3. Cái bắt tay mạnh mẽ

Trong tiếng Anh có câu: “Như cầm một con cá chết” để mô tả cái bắt tay nhẹ và không có lực trong giao tiếp. Hãy bắt đầu bắt tay ngay sau khi đã tự giới thiệu, cái bắt tay yếu ớt và không có lực cho thấy sự thiếu tự tin. 

Ngược lại, một cái bắt tay chặt là người mạnh mẽ, đầy nhiệt huyết và sự tự tin. Nếu gặp gỡ lần đầu tiên, cách bắt tay đầy tự tin của bạn chính là một phương thức mạnh mẽ để giới thiệu về con người bạn và gây ấn tượng với đối phương. 

Khi bạn bắt tay với người bạn đã từng gặp, hãy cân nhắc về việc sử dụng đôi bàn tay của bạn, một tay nắm lấy bàn tay của đối phương và tay còn lại đặt trên khuỷu tay của bạn, như vậy sẽ nhiệt tình hơn. 

Hãy nhớ rằng bắt tay là thủ tục giao tiếp chứ không phải là thi “vật tay”. Khi bắt tay, tránh nhiệt tình quá mà bóp tay người ta quá mạnh, véo tay của người khác, và bắt tay không nên quá lâu (nhất là đối với phụ nữ).

Đây là đặc điểm của người đàn ông dễ đạt được thành công, chính xác đến 99% - Ảnh 2.

4. “Make-up” đúng cách

Hãy tưởng tượng nhé, nếu bạn bước vào một căn phòng với nhiều phụ nữ xinh đẹp hoặc đồng nghiệp, nhưng bản thân bạn lại quá lôi thôi, mái tóc rối bù, làn da thô ráp, và bạn không khác gì “cậu bé bụi đời ngoài phố.” Và bạn có thể tưởng tượng được phản ứng của những người trong phòng đối với bạn như thế nào rồi chứ. 

Thực ra, quần áo và ngoại hình là một “ngôn ngữ khách quan” có thể truyền tải thông tin quan trọng trong quá trình giao tiếp. Các yếu tố như sự gọn gàng, kiểu dáng cơ thể, khuôn mặt sạch sẽ và mùi cơ thể hấp dẫn có thể giúp cải thiện sự tự tin và thành công. Nếu cần thiết, bạn có thể sử dụng mỹ phẩm làm đẹp và làm tóc phù hợp với bạn.

5. Luôn luôn mỉm cười

Những người tự tin có thể cười mọi lúc, mọi thứ vì đơn giản là họ không có gì phải lo lắng, phiền não. Hãy thử một thí nghiệm nho nhỏ nhé: Khi bạn đi xuống phố hoặc bước vào văn phòng, hãy mỉm cười với người bạn đi ngang qua và xem người kia phản ứng như thế nào. Kết quả là 90% bên kia sẽ mỉm cười lại với bạn. Do đó, nụ cười có tác dụng rất lớn đối với con người. Nụ cười có thể tăng thêm sự tự tin và khiến mọi người xích lại gần nhau.

Như vậy, 99% những người đàn ông dễ đạt được thành công đều đến từ sự tự tin. Tự tin, cùng với diện mạo và sự nỗ lực là những nhân tố không chỉ giúp bạn dễ gặt hái được thành công mà còn khiến bạn hấp dẫn hơn trong mắt đối phương.  



Thu Hoài


Theo Trí Thức Trẻ

Chúng ta thường tìm nhiều cách để trốn chạy khỏi những mối nguy hiểm đang đe dọa bản thân, chạy tới một nơi “an toàn” để biến mình thành một con người khác – con người mà chúng ta nghĩ rằng mọi người muốn thấy và sẽ thích.

Bạn thử ngẫm lại xem. Đã bao nhiêu lần bạn ngồi trong phòng chờ tại một cuộc phỏng vấn xin việc, thấy một ứng cử viên tràn đầy tự tin, nói chuyện phiếm với nhân viên lễ tân, mỉm cười với những ứng viên khác, và rồi bạn ước gì mình có thể giống như anh ấy, cô ấy?

Đã bao nhiêu lần bạn nhìn thấy ai đó ở bữa tiệc rượu – người có thể dễ dàng hòa nhập vào đám đông, đi từ nhóm này sang nhóm khác và bắt chuyện với người lạ, và bạn lại ước gì mình có siêu năng lực đó?

Đã bao nhiêu lần bạn nhìn thấy một anh chàng trong chiếc áo kỳ lạ màu neon của người Hawaii với đôi giày thể thao sáng bóng luôn phớt lờ những lời không hay, những tiếng cười nhạo của người khác, và ước gì bạn cũng có thể không cần để tâm đến ngoại hình của mình?

Những người xung quanh quả thực có nhiều điểm mạnh mà chúng ta không có nhưng bạn từng nghĩ tới chưa, họ cũng đã phải trải qua cảm giác tự ti, cũng nếm qua vài thất bại… mới được như vậy.

Tính cách là vũ khí bí mật dẫn bạn tới thành công: Không biết tận dụng và phát huy thì con đường thăng tiến còn lắm chông gai - Ảnh 1.

Việc muốn trở thành người khác, hành động như người khác là một phần tự nhiên trong quá trình trải nghiệm, trưởng thành của con người. Tuy nhiên, hãy luôn nhớ rằng mỗi người chúng ta sinh ra là một bản thể, đều có những nét tính cách khác nhau và chính điều đó khiến chúng ta trở nên đặc biệt.

Vì thế, hãy luôn là chính mình thay vì cố gắng trở thành kẻ khác! Chỉ chúng ta mới biết bản thân mình thực sự là ai và phải tôi luyện bản thân như thế nào trên con đường vươn tới thành công.

Việc hẹn hò là một minh chứng chân thực nhất cho điều này. Trong ngày hẹn đầu tiên, bạn ngồi trước đối phương và cố gắng đoán xem họ đang tìm kiếm điều gì, mẫu bạn đời lý tưởng của họ là gì thay vì thể hiện con người thật của mình. Việc này thực sự đang tiêu tốn thời gian của cả hai nhưng lại không đưa mối quan hệ tới đâu.

Bạn cứ thử tưởng tượng một chút: một người phụ nữ chua ngoa và bi quan cư xử theo phong cách ngọt ngào và nữ tính chỉ vì nghĩ rằng đàn ông có lẽ sẽ thích; hay đổi lại, một người đàn ông tốt bụng, tử tế lại hành động như một anh chàng “bad boy” vì cho rằng phụ nữ thích vậy.

Chuyện gì sẽ xảy ra? Liệu những việc làm đó có hiệu quả không? Hẳn là không bởi trong một mối quan hệ, không ai muốn mình bị đối phương lừa dối cả.

Tính cách là vũ khí bí mật dẫn bạn tới thành công: Không biết tận dụng và phát huy thì con đường thăng tiến còn lắm chông gai - Ảnh 2.

Vì thế, bạn đừng cố sức đoán xem người khác đang kiếm tìm điều gì, muốn mẫu người như thế nào mà hãy giả sử chính bạn là người họ muốn tìm và đặt bản thân mình vào những tình huống xảy ra. Nhờ đó, những thành công bạn đạt được sẽ trở nên ý nghĩa hơn bởi những mối quan hệ, sự kết nối mà bạn tạo lập phù hợp với con người đích thực của bạn.

Tiến lên phía trước bằng cách là chính mình

Hãy cố gắng thể hiện con người, tính cách thực sự của bạn với mọi người nhiều nhất có thể. Sống với con người thật của mình, bạn sẽ cảm thấy tự do, dễ dàng, nhẹ nhõm và thoải mái hơn dù lúc đầu có thể bạn thấy nó thật tồi tệ.

Mục tiêu tuyệt vời nhất trong cuộc sống, kinh doanh hay nghệ thuật đều nên phản ánh đúng con người chân thật của doanh nhân, của tác giả phía sau nó. Đây là một quan điểm đầy cảm hứng, nhưng làm thế nào để bạn thực sự làm được điều đó?

Câu trả lời là bạn hãy kiểm soát bản thân, chú ý tới những thiếu sót của mình và tất cả mọi thứ khác, đặc biệt là khi bạn ở gần mọi người. Bên cạnh đó, bạn cũng đừng vì một điều gì đó mà tạo dựng cho mình vẻ bề ngoài giả tạo, đừng cố làm hài lòng tất cả mọi người và quan trọng hơn, đừng tự so sánh mình với người khác mà lãng quên giá trị của bản thân.

Những mối quan hệ mới được xây dựng bằng con người thật của bạn sẽ dễ dàng khơi gợi phản ứng tích cực từ người khác hơn. Đồng thời, khi bạn ngừng cố gắng thay đổi bản thân thành một con người khác, bạn tự nhiên sẽ thành công và đạt được nhiều thành tựu hơn trong cuộc sống.

Tính cách là vũ khí bí mật dẫn bạn tới thành công: Không biết tận dụng và phát huy thì con đường thăng tiến còn lắm chông gai - Ảnh 3.

Bạn cũng sẽ trở nên thu hút hơn trong mắt mọi người bởi cái mà họ công nhận và yêu mến là bạn chân thực, không phải là ai khác, không phải lớp mặt nạ hay vỏ bọc bên ngoài do bạn tạo ra.

Kết lại, bạn hãy cứ sống đúng với tính cách, con người thật của mình. Bằng cách này, bạn không cần phải bận rộn, mệt mỏi để tìm hiểu xem người khác muốn gì và cố làm theo, trái lại, bạn có thể tận hưởng những giây phút vui vẻ bên họ.

Nhà thơ Ralph Waldo Emerson cũng từng nói: “Sống như chính mình trong một thế giới luôn cố biến mình thành người khác là thành tựu lớn nhất.” Đúng vậy! Trong khi bạn ngưỡng mộ người khác và muốn trở thành phiên bản thứ hai của họ, biết đâu chính họ lại đang ngưỡng mộ và muốn trở thành bạn. Vì thế, hãy cứ là mình duy nhất, là bản thể đặc biệt thay vì tự biến mình thành bản sao!



Theo Nguyễn Nguyễn


Theo Trí Thức Trẻ/Nhịp sống kinh tế

Không vấp ngã, không thành công.

Ngày nay chịu cực, ngày sau thành tài.

Có thể là nói hơi quá nhưng những câu châm ngôn này đã ảnh hưởng đến rất nhiều người khi nghĩ tới việc đạt được thành công trong công việc và cuộc sống. Lí do đơn giản cho điều này là hầu hết những việc đáng làm ít nhất đều có một điểm khó và cần sự hi sinh. Những việc này đều tốn nhiều thời gian, trí lực và mồ hôi công sức.

Nhưng câu chuyện còn dài hơn thế. Theo như nhiều nghiên cứu phát triển con người, một số niềm tin cố hữu của chúng ta về việc làm thế nào để thành công trong công việc và cuộc sống thực sự đều đã tụt hậu. Khi bạn mong đợi rằng hạnh phúc sẽ đến sau khi mình thành công thì khoa học lại nói rằng chúng ta đang cố đuổi theo cái đuôi của mình và bỏ lỡ thành công cũng vì điều đó.

Một thống kê về số người kiệt sức cũng đã chỉ ra điều này. Tỉ lệ bị kiệt sức trong công việc đã lên tới 50%, có nghĩa là khoảng 2 người thì sẽ có 1 người bị mệt mỏi, hay quên và cả lơ đãng. Đương nhiên khi chúng ta cảm thấy kiệt sức, chúng ta sẽ không thể bộc lộ hết khả năng của mình. Nhưng không chỉ có vậy, khoảng 18% người Mỹ trải qua triệu chứng lo lắng cực độ, tỉ lệ trầm cảm và cảm giác cô đơn luôn nằm ở mức cao.

Thật may mắn, có những thói quen đã được khoa học ủng hộ có thể thực hiện trong ngày để giảm áp lực và tăng sự bình tĩnh – và từ đó giúp chúng ta đạt được thành công lớn hơn trong công việc.

Bác sĩ Emma Seppala, giám đốc khoa học của Trung tâm Nghiên cứu và Giáo dục về Lòng Từ bi và Vị tha thuộc Đại học Stanford, giám đốc của Dự án Trí tuệ cảm xúc Đại học Yale đã chia sẻ sâu về những điều trên và lí do tại sao niềm vui, chứ không phải sự chịu đựng, lại là chìa khóa của thành công trong cuốn sách “The Happiness Track” (Đường mòn hạnh phúc) của bà.

Không phải tất cả niềm vui đều được tạo ra giống nhau

Làm việc cật lực để theo đuổi thành công, hy vọng sẽ hạnh phúc nhưng cuối cùng bạn nhận ra, mình đã bỏ lỡ cả cuộc đời - Ảnh 1.

Có hai kiểu hạnh phúc khác nhau: “hedonistic” (sự khoái lạc) và “eudaimonic”. Thực tế, niềm hạnh phúc khoái lạc thường rất ngắn ngủi và chỉ có tự mình tạo ra. Seppala giải thích: “Theo đuổi niềm hạnh phúc khoái lạc một mình là một cái bẫy, một sự theo đuổi ngu ngốc không bao giờ ngưng”.

Mặt khác, hạnh phúc eudaimonic lại là nhìn ra ngoài bản thân, kết nối cùng người khác và làm lợi cho người khác. Bà gợi ý rằng: “Điều này có thể hiểu là bắt đầu mỗi ngày với ý nghĩ nâng mọi người xung quanh lên, làm những việc tử tế hoặc hòa mình vào một công việc xã hội. Hãy sử dụng những kĩ năng đặc biệt của bản thân để giúp đỡ mọi người”.

Việc kết nối và giúp đỡ người khác không chỉ làm tăng mức độ hoàn thành công việc mà nó còn cải thiện sức khỏe, làm giảm sự kích động của cơ thể và tăng tuổi thọ, có lợi đủ đường.

Vì sao niềm vui lại là điềm báo của sự thành công?

Làm việc cật lực để theo đuổi thành công, hy vọng sẽ hạnh phúc nhưng cuối cùng bạn nhận ra, mình đã bỏ lỡ cả cuộc đời - Ảnh 2.

Trong cuốn “Đường mòn hạnh phúc”, Seppala đã giải thích một triết lý sâu sắc: “Nghiên cứu trong nhiều thế kỷ đã chỉ ra rằng hạnh phúc không phải kết quả của thành công, mà là điềm báo của thành công”.

Nghiên cứu từ đại học North Carolina và các viện nghiên cứu khác cho thấy cảm giác hạnh phúc giúp cải thiện khả năng nhận biết, sức mạnh tâm lý, mối quan hệ xã hội và thể chất, tất cả đều biến thành sự hiệu quả rõ rệt trong công việc.

Khi chúng ta cảm thấy vui vẻ, chúng ta suy nghĩ sáng suốt hơn, giải quyết vấn đề sáng tạo hơn, làm việc năng suất hơn, xây dựng được các mối quan hệ có lợi và giúp tăng hiệu quả làm việc của cả đồng nghiệp. Khi chúng ta bình tĩnh lại thay vì áp lực và lo lắng, chúng ta cũng đưa ra được các quyết định sáng suốt hơn, ít sai sót hơn.

Nên thay vì nghĩ rằng hạnh phúc là điều mà chúng ta cố gắng để đạt được, chúng ta cần ưu tiên nó ngay từ bây giờ. Hạnh phúc và thành công không chỉ cùng tồn tại, mà hạnh phúc còn ươm mầm cho thành công.

Nhưng làm thế nào để chúng ta có thể gặt hái được thành quả lâu dài đó? 

Seppala đã đưa ra 5 cách đã được khoa học ủng hộ giúp làm tăng mức độ hạnh phúc:

Thiền

Làm việc cật lực để theo đuổi thành công, hy vọng sẽ hạnh phúc nhưng cuối cùng bạn nhận ra, mình đã bỏ lỡ cả cuộc đời - Ảnh 3.

    Bất kể kiểu thiền nào cũng có cả lợi ích tức thì và lợi ích lâu dài. Nó giúp thư giãn và suy nghĩ sáng suốt hơn, giúp bảo toàn năng lượng và làm tăng ý thức cũng như sự tập trung.

    Học cách biết ơn

      Bạn có biết rằng những điều tích cực xảy ra mỗi ngày nhiều gấp 3 lần những điều tiêu cực nhưng chúng ta lại cứ tập trung vào những điều không hay đó? Sự biết ơn sẽ giúp chúng ta nhận ra nhiều điều tốt đẹp hơn. Cố gắng viết ra 3 việc mà bạn cảm thấy biết ơn mỗi ngày, bất kể là việc lớn hay nhỏ.

      Dành thời gian tận hưởng thiên nhiên

        “Thiên nhiên có ảnh hưởng sâu sắc tới hành động tử tế của con người cũng như khả năng suy nghĩ tốt đẹp.” – Seppala chia sẻ. Bạn nên thử đi bộ đường dài, đi dạo hoặc ra công viên.

        Tự tạo cho mình sự tự giác

        Làm việc cật lực để theo đuổi thành công, hy vọng sẽ hạnh phúc nhưng cuối cùng bạn nhận ra, mình đã bỏ lỡ cả cuộc đời - Ảnh 4.

          Tin nhắn quảng cáo gửi tới chúng ta cả ngày qua các phương tiện xã hội. Những lời nhắc về những gì chúng ta chưa có dễ khiến chúng ta cảm thấy thiếu thốn, tạo ra tâm lý khó chịu. Seppala nhắc nhở chúng ta hãy giữ cho mình tính tự giác, điều này có thể đạt được bằng việc thiền và luyện tập sự biết ơn – trân trọng những gì đang có.

          Tập thở 

            Một trong những thứ hữu hiệu nhất để giảm stress và tăng hạnh phúc là hơi thở của chúng ta. Hơi thở nông từ ngực có thể tạo nên stress, trong khi hơi thở sâu từ bụng sẽ tăng thư giãn. Để học cách sử dụng hơi thở giúp bình tĩnh, Seppala gợi ý rằng hãy dành vài phút mỗi ngày chỉ tập trung vào hơi thở. Qua thời gian, bạn sẽ cảm nhận được từng hơi thở của mình và nhắc nhở bản thân thở thật sâu.

            Vậy lời khuyên số 1 của Seppala là gì? Đó là hãy dành thời gian nghỉ ngơi, gác công việc lại. Việc này đơn giản nhưng không hề dễ dàng.



            Theo Hà Lê


            Trí thức trẻ

Bạn ngưỡng mộ đám bạn của mình ngày một bay cao bay xa, bạn muốn được như vậy, ấy vậy mà hằng ngày bạn vẫn luôn phải giằng co với sự lựa chọn rằng mấy giờ mình nên thức dậy?

Cái bạn cho rằng là giới hạn thì lại là điểm khởi đầu của người khác.

Trái tim yếu đuối chỉ là lời biện hộ cho việc bạn quá nhàn rỗi.

Có khi nào mà bạn cách ước mơ ngày một xa không?

Khi 30, chúng ta thường thích nói về suy nghĩ của chính mình, hoặc do cuộc sống hàng ngày bình thường quá, bạn muốn làm chút việc gì đó, nhưng năm này qua năm khác, ngày hôm nay dường như vẫn chỉ là ngày hôm qua với suy nghĩ y hệt như thế. Đợi cho đến khi người khác làm được rồi bạn mới nước mắt lưng tròng mà nói rằng lúc đó bản thân mình cũng muốn làm như vậy mà rốt cuộc lại không hề làm. Bạn không làm thì còn khóc cái nỗi gì?

01

Đêm giao thừa năm ấy, thầy giáo Hà nói với tôi rằng: “Tết năm nay thầy không nghỉ, đang thiết kế giáo án dậy hai môn nữa.”

Lúc đó tôi nghĩ thầy điên mất rồi.

Tôi và thầy giáo Hà quen biết khá lâu. Tôi thường hay ngồi dưới phát biểu cảm nghĩ trước những tác phẩm của thầy, còn thầy vừa hay lần ấy lên thủ đô lại mời tôi ăn cơm. Nhưng gặp đúng lúc tôi đang ốm, không thể lết ra khỏi cửa nên đã từ chối. 

Lúc đó, tôi chỉ mơ hồ biết được rằng thầy đang chạy một tài khoản facebook, có cả triệu người theo dõi. Thầy ấy còn đang viết một cuốn sách về quản lý tài chính và phần mềm…

Có một thời kỳ tôi đã mua rất nhiều các chương trình học tập của thầy giáo Hà. Nói chuyện nhiều với thầy tôi mới nhận ra rằng thầy ấy không hề đơn giản. Nhà thầy rất nghèo, dù thi đỗ đại học nhưng biểu hiện trong học tập cũng rất bình thường, thế là thầy đã nghiên cứu phương pháp học tập trong vòng nửa năm và nhanh chóng trở thành học sinh xuất sắc của trường. 

Sau khi tốt nghiệp thầy làm việc trong doanh nghiệp quốc doanh một thời gian. Thầy cảm thấy công việc này không phải thứ bản thân mình mong muốn, thế là thầy chuyển sang làm việc cho công ty tiền tệ. Làm được một thời gian, thầy liền từ bỏ công việc này với mức lương lúc đó lên tới mấy chục triệu đồng và bắt đầu khởi nghiệp. 

Hiện tại thầy đang nghiên cứu về account. Đây là lần khởi nghiệp thứ ba của thầy. Doanh thu thì tôi không biết rõ, nhưng thầy chỉ tùy ý nói ra một con số thôi cũng khiến tôi cảm thấy sao mà ghét những người giàu có đến thế!

Cái bạn cho là GIỚI HẠN thì lại là ĐIỂM KHỞI ĐẦU của người khác: Bứt phá sớm để không hấp hối ở tuổi 40 - Ảnh 1.

Sau năm đó, vào một buổi tối, tôi có nhờ thầy chỉ giáo một vấn đề, tiện thể tôi hỏi: ” Tại sao thầy học bất cứ thứ gì cũng vừa giỏi vừa nhanh vậy? Tại sao học cái gì thầy cũng có thể nhanh chóng trở thành cao thủ, lại còn kiếm được nhiều tiền? Đến ngay cả chạy một account có ba bốn tháng mà cũng hơn hẳn tụi em chạy cả một hai năm? Thầy có bí mật gì đúng không? Thầy nói cho em đi?

Thầy chỉ đáp đúng một câu: “Tôi có một mục tiêu, đó là có thể giúp mọi người cùng nhau học tập, cùng nhau trưởng thành, nên cả năm tôi không nghỉ ngơi, cần mẫn, chăm chỉ, cố gắng, không ngừng suy nghĩ, sáng tạo và đột phát.”

Đương nhiên có thể bạn sẽ nói liều mạng như vậy thì không hề tốt cho sức khỏe. Cả năm không nghỉ ngơi sẽ không biết gì đến việc tận hưởng cuộc sống. Sống như vậy thì làm gì có ý nghĩa? Thực ra không hẳn là như vậy. Nếu như bạn muốn làm điều gì đó, nhưng cứ tan ca là bạn về nhà xem tivi, tết nhất đánh bài thì nghĩ xem bạn có thể thực hiện được điều muốn làm hay không?

02

Gần đây tôi có quen một tiền bối, bà ấy họ Hoàng, lúc trước là Phó Tổng Giám đốc của một doanh nghiệp lớn, giờ bỏ việc về mở công ty, chuyên làm về tương mè. Em gái bà là đồng nghiệp trước đây của tôi, biết tôi mới sinh xong liền nhờ chị gái mang vài chai tương mè tới cho tôi. Bà Hoàng khi mang quà tới mới phát hiện ra mình chính là độc giả của tôi, follow tài khoản của tôi từ khá lâu rồi, thế là bà hẹn gặp.

Lần gặp gỡ ấy đã khiến tôi vô cùng xúc động.

Bà Hoàng đến sớm hơn nửa giờ đồng hồ so với thời gian chúng tôi đã hẹn trước. Bà rất hiền hòa, lại còn mang đến cảm giác thân mật. Tôi thật sự rất tò mò, một vị lãnh đạo của một Công ty lớn, rời vị trí Phó Tổng Giám đốc, một người mà được cả gia tộc vô cùng hãnh diện, tại sao lại có thể đi kinh doanh tương mè chứ?

Cái bạn cho là GIỚI HẠN thì lại là ĐIỂM KHỞI ĐẦU của người khác: Bứt phá sớm để không hấp hối ở tuổi 40 - Ảnh 2.

Bà ấy nói với tôi rằng: “Tôi đã làm mười mấy năm ở đó rồi. Có một ngày tôi tự nhiên muốn đi xem thế giới bên ngoài như thế nào. Nhưng lúc đó tôi đã hơn bốn mươi, mọi người khuyên tôi hãy an phận, đợi công thành danh toại là ok rồi. Cả nhà đều tự hào về tôi, nhưng họ không biết tôi có nỗi khổ và sự bất an của riêng mình. Mọi thứ đối với tôi đã quá thuần thục, lẽ nào những ngày tháng tiếp theo tôi cứ phải lặp đi lặp lại những công việc ấy cho đến khi nghỉ hưu hay sao?”

“Cô có biết thân làm một vị lãnh đạo cấp cao, ra quyết tâm từ bỏ chức vị khó khăn đến mức nào không? Cả gia đình và bạn bè đều khuyên tôi hãy suy nghĩ kỹ, họ đều cho rằng tôi chỉ nghĩ vậy thôi. Chỉ có chồng tôi là đồng ý. Tôi lập tức từ chức. 

Dựa vào kinh nghiệm và mối quan hệ nhiều năm của mình, tôi đã chọn được công xưởng và nguồn nguyên liệu tốt nhất. Lúc trước tôi là Phó Giám đốc sản xuất, chưa từng kinh doanh bao giờ, thế là tôi chỉ biết không ngừng học hỏi, đi gặp từng người, mang sản phẩm đến từng nhà và giới thiệu. 

Tôi làm được một năm, từ không có gì, giờ tôi đã quen được khá nhiều người cùng trong ngành kinh doanh. Mặc dù họ đều nhỏ tuổi hơn, nhưng tôi học hỏi được rất nhiều điều từ họ. Giờ lợi nhuận một tháng cũng không tồi, tôi cảm thấy khá hài lòng.”

Tôi nhìn bà ấy nói, thấy dáng vẻ đầy phấn khích của bà mà cảm thấy bà thật tuyệt. Bà là người mà chỉ cần nói đến ước mơ thôi là đôi mắt sẽ sáng rực lên. Có thể thứ ánh sáng đó sẽ luôn sáng chói khi bạn mới hai mươi, nhưng cùng với thời gian ánh sáng ấy sẽ nhạt dần.

Không phải ai ở độ tuổi 40 cũng có thể đưa ra những lựa chọn mới.

Không phải ai ở độ tuổi 40 cũng có thể từ bỏ cuộc sống vốn đã yên phận, bắt đầu xuất phát lại từ đầu trước sự đồng loạt phản đối của mọi người.

Ước mơ là gì? Không ai biết! Nhưng ở độ tuổi 20 nó sẽ luôn là ánh sáng chói lòa, còn đến 30 thì nó đã dần hấp hối chứ đừng nói tới độ tuổi 40.

Khi tôi 20, tôi thích thao thao bất tuyệt về những kế hoach của mình, cảm thấy mình có quá nhiều sáng kiến, và sáng kiến nào cũng thật lợi hại, nếu thực hiện ắt hẳn sẽ kinh thiên động địa lắm. Ấy thế nhưng càng trưởng thành tôi càng không thích nói nhiều, bởi tôi phát hiện ra nói thì dễ mà làm mới khó. Giấc mơ mà chỉ biết nói miệng thì nó mãi mãi chỉ là lời nói mà thôi.

Khi 30, ai cũng muốn bản thân mình làm một nên một điều gì đó, nhưng đến cuối cùng lại chọn cuộc sống an phận. Tôi cảm thấy tiếc nuối khi nhìn thấy vấn đề này trong đám bạn của mình, phần lớn con người ta thất bại chỉ vì hai chữ ” chờ đợi”



Thu Hằng


Theo Trí Thức Trẻ

Tập đoàn Amazon đang phát triển không ngừng, thành công nối tiếp thành công. Gần đây nhất là cuộc thu mua nhà thuốc trực tuyến PillPack trị giá hàng tỷ USD, giúp giá trị cổ phiếu của công ty tăng đáng kể. Cùng với sự phát triển của Amazon, Jeff Bezos – nhà sáng lập kiêm CEO của tập đoàn Amazon đã trở thành vị tỷ phú giàu nhất thế giới. Theo Bloomberg, tài sản của Jeff Bezos đạt tới 141 tỷ USD.

Thành công của ông đã truyền cảm hứng cho nhiều người, đặc biệt là các doanh nhân khác. Và mới đây, ông đã tiết lộ nguồn cảm hứng mỗi ngày của mình. Đó là một bài thơ mà ông luôn gắn trên cửa tủ lạnh.

Hồi tháng 5, Bezos đăng tải một hình ảnh của một bài thơ được in ra với chú thích: “Tôi yêu bài thơ này. Bài thơ đã được đính trên cửa tủ lạnh của tôi nhiều năm qua và tôi nhìn thấy nó mỗi khi mở cửa tủ. #Emerson”.

 Bài thơ truyền động lực cho tỷ phú Jeff Bezos mỗi ngày: Đơn giản nhưng thâm thúy, ai cũng nên đọc và ngẫm để thấy ý nghĩa đích thực của thành công - Ảnh 1.

Nguyên văn bài thơ là: “Để cười thường xuyên hơn và nhiều hơn; để giành được sự tôn trọng của những người thông minh và tình cảm của trẻ nhỏ, để có được sự đánh giá cao của các nhà phê bình trung thực và chịu đựng sự phản bội của những người bạn xấu; để hiểu rõ giá trị của cái đẹp; để tìm ra được người tốt nhất trong mọi người, điều tốt nhất trong mọi điều; để thế giới tốt hơn một chút dù là nhờ vào một đứa trẻ khỏe mạnh, một mảnh vườn hay một tình trạng xã hội được giải quyết; để biết được cuộc sống của một ai đó dễ thở hơn vì bạn còn sống. Như vậy là đã thành công rồi.”

Bezos tin rằng tác giả của bài thơ là Ralph Waldo Emerson và nhiều người cũng tin như vậy. Tuy nhiên, cho tới nay vẫn còn nhiều tranh cãi về nguồn gốc của bài thơ này. Nhưng dù ai là tác giả của bài thơ thì nội dung bài thơ vẫn nói về sự thành công và Jeff Bezos chắc chắn đã đạt được thành công theo những cách thức thông thường khi công ty của ông có tới 807 tỷ USD vốn thị trường.

Tuy nhiên, qua bài thơ này, ta có thể thấy những gì mà Bezos gặt hái được còn nhiều hơn và giá trị hơn cả tiền bạc.

Nổi tiếng với tập đoàn Amazon nhưng Bezos cũng biết một, hai điều về việc làm những điều bạn yêu thích, trong khi vẫn tạo ra ảnh hưởng tích cực đến thế giới. Đây cũng là nội dung chính, sợi chỉ đỏ xuyên suốt bài thơ.

Ông miêu tả không gian ở xa bên ngoài như niềm đam mê của mình và rằng ông là nhà sáng lập công ty vũ trụ Blue Origin. Theo lời ông nói, ông đầu tư cho công ty này một tỷ USD mỗi năm. Gần đây, ông gọi nỗ lực của mình với công ty Blue Origin là công việc quan trọng nhất mà ông đang làm. Theo ông, đây không chỉ là công việc bắt buộc phải làm mà còn là một niềm đam mê của ông.

 Bài thơ truyền động lực cho tỷ phú Jeff Bezos mỗi ngày: Đơn giản nhưng thâm thúy, ai cũng nên đọc và ngẫm để thấy ý nghĩa đích thực của thành công - Ảnh 2.

Mới đây, ông đã nói về cam kết của mình về việc thám hiểm không gian trong một diễn đàn về lãnh đạo: “Bạn không chọn đam mê mà đam mê chọn bạn. Tất cả chúng ta đều có năng khiếu với những niềm đam mê nhất định và những người may mắn là những người làm theo đam mê đó.”

“Nếu tôi 80 tuổi, khi nhìn lại cuộc sống của mình, tôi thấy điều duy nhất mà tôi đã hoàn thành là lập nên công ty này, tạo ra sự bùng nổ của công cuộc kinh doanh khổng lồ trong không gian cho thế hệ tiếp theo. Tôi sẽ trở thành một người hạnh phúc” – ông chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn năm 2016.

Trong quá khứ, ông cũng đã tìm thấy niềm vui để xây dựng nên Amazon. Nhiều báo cáo cho thấy ông yêu thích và luôn đắm mình trong công việc.

Đối với tầm quan trọng của việc chiến thắng tình cảm của trẻ em, trên mạng truyền thông xã hội, Bezos đã cho thấy sự ôn hòa, nhẹ nhàng của bản thân khi nói về những đứa con của ông. Vừa qua, ông đã chia sẻ một bài đăng trên Instagram với hình ảnh một con thú nhồi bông khổng lồ kèm dòng chú thích: “Viết thư và đặt những nét bút cuối cùng lên bức thư gửi cổ đông hàng năm của năm nay trên con gấu trúc khổng lồ của những đứa trẻ đáng yêu của tôi thật là thoải mái. Chuẩn bị đưa bọn trẻ đi xem Rampage nào…”.

 Bài thơ truyền động lực cho tỷ phú Jeff Bezos mỗi ngày: Đơn giản nhưng thâm thúy, ai cũng nên đọc và ngẫm để thấy ý nghĩa đích thực của thành công - Ảnh 3.

Bài đăng hình ảnh bài thơ truyền cảm hứng của ông đã thu hút hơn 11.000 lời hồi đáp cùng với hơn 33.500 lượt thích. Tình yêu của ông đối với bài thơ này cũng phù hợp với sở thích ham đọc sách của ông khi ông được biết đến là một người có khao khát cháy bỏng với việc đọc sách.

Amazon khởi đầu là một cửa hàng bán lẻ sách trực tuyến và thậm chí còn có cả một danh sách những cuốn sách mà nhân viên của Amazon gọi là “Danh sách sách đọc của Jeff”. Những cuốn sách có tác động tới phong cách lãnh đạo của Jeff bao gồm những cuốn sách về quản lý kinh doanh như “Built to Last: Successful Habits of Visionary Companies” của Jim Collins và cuốn tiểu thuyết “The Remains of the Day” của Kazuo Ishiguro.

Và trong khi Bezos lấy cảm hứng, động lực từ những câu từ của bài thơ mà ông vẫn đính trên cửa tủ lạnh, ông cũng chia sẻ lời khuyên chân thành của bản thân ông về cách thức để đạt được thành công.

Ngoài ra, ông cũng được biết đến với những bức thư truyền cảm hứng gửi tới các cổ đông hàng năm. Những bức thư này được các chuyên gia kinh doanh coi là cái phải đọc. Trong các cuộc phỏng vấn, ông cũng hay chia sẻ những lời khuyên đầy cảm hứng về con đường đi tới thành công.



Theo Nguyễn Nguyễn


Nhịp sống kinh tế

Giao tiếp giỏi là một nghệ thuật, người giao tiếp giỏi là một nghệ sĩ. Chỉ một lỗi lầm nhỏ mà bạn không chú ý vào cuộc nói chuyện thì bạn sẽ bị đánh giá ngay là “vô duyên”. Tất nhiên, bạn chẳng cần phải trở thành bậc thầy giao tiếp để làm hài lòng tất cả mọi người nhưng ít nhất với 10 bí quyết này, bạn sẽ thoải mái hơn khi gặp gỡ người khác, thoải mái trò chuyện mà không sợ bị người khác lắc đầu.

Bí quyết 1: Đừng làm nhiều việc cùng một lúc

Khi nói chuyện với người khác, bạn không nên “dán mặt” vào điện thoại hay miệng nói nhưng tâm trí để nơi khác. Nếu rơi vào tình huống như vậy, chắc hẳn bạn sẽ bị đánh giá là không tôn trọng người đối diện. Bí quyết là hãy gạt bỏ tất cả những suy nghĩ vẩn vơ xung quanh, dừng lại mọi hoạt động để tập trung 100% vào cuộc trò chuyện. 

Đừng bận tâm về việc vừa tranh cãi với sếp. Đừng suy nghĩ xem tối nay ăn gì. Bởi người bạn đang nói chuyện có thể là người bạn thân đi du học 3, 4 năm mới có cơ hội về nước, hoặc đó có thể là một người đang rất khẩn thiết xin lời khuyên của bạn. 

Bí quyết 2: Đừng luôn cho mình đúng

Thật tồi tệ nếu ai đó luôn cho rằng những suy nghĩ, những ý kiến của họ luôn luôn đúng. Bởi nếu không bao giờ chịu sửa thì họ sẽ chẳng khi nào được lắng nghe những điều tuyệt vời nhất thế giới này. Bill Nye từng nói: “Mỗi người bạn gặp đều biết thứ gì đó”, tức là mỗi người đều là chuyên gia trong lĩnh vực nào đó. Dẫu sao, có giỏi đến đâu, bạn cũng chỉ là một hạt cát nhỏ trong đại dương mà thôi.

Làm sao để bớt “vô duyên” trong giao tiếp: Đây là 10 bí quyết vàng cần “đào sâu chôn chặt” trong trí nhớ - Ảnh 1.

Bí quyết 3: Sử dụng những câu hỏi mở

Nếu bạn là người luôn lúng túng trong mọi cuộc nói chuyện, hãy bắt đầu với những câu hỏi như sau: Ai? Điều gì? Khi nào? Ở đâu? Tại sao? Như thế nào? Nếu bạn đặt một câu hỏi đơn giản, bạn sẽ nhận được một câu trả lời đơn giản. Nếu tôi hỏi: “Bạn có sợ không?”, bạn sẽ có phản ứng với chữ mạnh nhất trong câu, chắc chắn là chữ “sợ” và bạn sẽ trả lời “Tôi có” hoặc “Tôi không”. Bạn sẽ không cần phải lo lắng tới việc mình nên hỏi như thế nào và người đối diện sẽ trả lời ra sao mà không làm ảnh hưởng tới cuộc nói chuyện.

Hãy để họ mô tả vì họ chính là người hiểu câu chuyện nhất. Hãy thử hỏi họ: “Chuyện đó như thế nào?”, “Việc đó cảm giác như thế nào?”. Khi họ có thể ngừng lại để suy nghĩ về chuyện đó, bạn sẽ nhận được câu trả lời thú vị hơn nhiều.

Bí quyết 4: Thuận theo tự nhiên

Một khi những suy nghĩ “ùa” đến tâm trí bạn, hãy để miệng bạn mở ra và trình bày những suy nghĩ ấy thành lời. Chúng ta thường nghe các cuộc phỏng vấn khi khách mời đang nói trong vài phút rồi tới lượt người dẫn chương trình đặt câu hỏi có vẻ chẳng ăn nhập gì hoặc có vẻ đã chuẩn bị trước, có lẽ là người dẫn đã ngừng nghe cách đó 2 phút vì anh ta đang nghĩ đến một câu hỏi vô cùng thông minh và anh ta nhất quyết phải hỏi. Chúng ta cũng làm y chang như thế trong khi đang ngồi nói chuyện với ai đó. 

Bí quyết 5: Nếu không biết thì hãy nói thật đi

Đây là một lời khuyên rất chân thật. Thay vì ba hoa về điều mình không biết, hãy nói thẳng ra là: “Tôi không biết” hoặc “Tôi chưa tìm hiểu về vấn đề đó” bởi bạn chẳng biết hậu quả to lớn của việc mình “chém gió” đâu. Người đối diện có thể nhìn thấy sự ấp úng đến từ bạn, rồi sau đó là một người “kiến thức rỗng” nhưng lại thích “ba hoa chích chòe”, ảnh hưởng rất nhiều đến hình ảnh và danh dự của bạn.

Làm sao để bớt “vô duyên” trong giao tiếp: Đây là 10 bí quyết vàng cần “đào sâu chôn chặt” trong trí nhớ - Ảnh 2.

Bí quyết 6: Đừng đánh đồng trải nghiệm của mình với người khác

Nếu họ đang nói về việc mất người thân của họ, xin đừng nói về lúc người thân của bạn qua đời. 

Nếu họ đang kể về trục trặc trong công ty, đừng kể với họ bạn ghét công việc của mình như nào.

Những chuyện đó không bao giờ giống nhau đâu. Tất cả trải nghiệm đều riêng biệt. Quan trọng nhất là mọi câu chuyện không chỉ dẫn đến bạn, bạn không cần tận dụng giây phút nào đó để chứng tỏ minh tuyệt vời như thế nào hay bạn đang phải chịu đựng như nào. Có lần ai đó đã hỏi Stephen Hawking về chỉ số IQ của ông, ông đã trả lời: “Tôi không biết. Ai khoác lác về chỉ số IQ chỉ là người thất bại”. Trò chuyện không phải để quảng bá điều gì cả.

Bí quyết 7: Không lặp lại điều đã nói

Làm vậy trông rất trịch thượng và rất tẻ nhạt, đặc biệt khi nói chuyện ở nơi làm việc hoặc nói chuyện với bọn trẻ, chúng ta cứ nhai đi nhai lại một điệp khúc. Đừng làm thế nữa, đến bạn còn chẳng muốn nghe người khác “lải nhải” nguyên một câu chuyện vào buổi sáng thì chắc chắn người khác cũng không muốn như thế rồi.

Bí quyết 8: Loại bỏ cỏ dại

Nói thật, người ta không quan tâm đến số năm, tên gọi, ngày tháng, những thông tin kiểu như vậy mà bạn đang cố “vắt óc” ra để nhớ. Điều họ quan tâm là tính cách bạn ra sao, bạn có điểm chung gì với họ. Vì vậy, hãy quên các chi tiết này đi, loại chúng khỏi cuộc trò chuyện càng sớm càng tốt.

Làm sao để bớt “vô duyên” trong giao tiếp: Đây là 10 bí quyết vàng cần “đào sâu chôn chặt” trong trí nhớ - Ảnh 3.

Bí quyết 9: Không phải cái cuối cùng nhưng là quan trọng nhất

Hãy lắng nghe. Tôi không biết liệt kê đến bao giờ nhưng có rất nhiều người đã nói rằng lắng nghe có lẽ là kĩ năng quan trọng nhất. Đức Phật đã nói: “Nếu bạn mở miệng nói, bạn không học thêm được gì”. Coolidge từng nói: “Chưa từng ai mất việc vì lắng nghe quá nhiều”. 

Vậy tại sao chúng ta không chịu lắng nghe nhau? Lý do thứ nhất, chúng ta thích nói hơn. Chẳng phải bạn luôn giữ suy nghĩ rằng “Khi tôi nói, tôi nắm toàn bộ thông tin, tôi không phải nghe những điều tôi không quan tâm. Tôi là trung tâm sự chú ý”. 

Lý do khác là chúng ta bị phân tâm. Một người trung bình nói khoảng 225 từ/phút nhưng chúng ta có thể nghe 500 từ/phút, nên tâm trí ta bị 275 chữ còn lại lấp đầy. Cần rất nhiều nỗ lực và năng lượng mới thực sự dành chú ý cho một ai đó nhưng nếu bạn không làm được điều đó thì tức là bạn đang không trò chuyện. Cuộc trò chuyện ấy suy cho cùng cũng chỉ là hai người bật ra câu chữ không liên quan đến nhau ở cùng một nơi.

Stephen Covey từng nói câu rất hay: “Nếu chúng ta không lắng nghe với ý định thấu hiểu, chúng ta hãy lắng nghe để trả lời”.

Bí quyết 10: Đừng dài dòng, hãy ngắn gọn 

Một cuộc trò chuyện thú vị giống một chiếc váy ngắn, phải đủ ngắn để gây thích thú nhưng phải đủ dài để bao trùm chủ đề. Cả thế giới thu bé lại bằng một nguyên tắc cơ bản. Hãy quan tâm đến người khác khi họ đang nói chuyện với mình. Đừng để họ cô đơn trong chính câu chuyện của chính họ.



V.D


Theo Trí Thức Trẻ

– 01 – 

Hãy để tôi kể cho bạn câu chuyện về hai đàn gà. 

Một nhà tiến hóa sinh vật học tên là William Muir tại trường đại học Purdue đã nghiên cứu về vấn đề gà đẻ trứng. Chúng ta đều biết rằng, để tính toán năng suất đẻ trứng của gà rất đơn giản, chỉ cần đếm thử số trứng là được. Nhưng điều mà ông muốn biết là: làm thế nào để tăng năng suất đẻ trứng của gà? 

Thế là, vị tiến sĩ này đã khéo léo làm một thí nghiệm, ông chia những con gà thành hai nhóm trước: Một nhóm là những con gà bình thường, một nhóm là những con gà có khả năng sinh sản cực kì mạnh mẽ, chúng ta tạm gọi là “gà siêu cấp”.

Trải qua 6 đời sinh sôi và sinh tồn, ông đã khám phá ra điều gì?

Những con “gà bình thường” ở nhóm thứ nhất đều béo tốt, hơn nữa số lượng trứng gà còn tăng lên nhanh chóng.

Vậy những con “gà siêu cấp” ở nhóm thứ hai thì sao? Chỉ còn lại 3 con, số khác đều đã chết hết.

Hóa ra, những con khác đều đã bị ba con này mổ chết. Chỉ khi chiến đấu với đồng loại, những con gà có khả năng sinh sản vô cùng tốt này mới có thể thành công. 

Đến bây giờ, mỗi khi tôi kể câu chuyện này, mọi người hầu như ngay lập tức đã hiểu ra ý nghĩa bên trong và nói với tôi: “Công ty của chúng tôi đúng thật là kiểu đàn gà “siêu cấp” đó!” hoặc là “đây chính là cuộc đời của tôi!” 

Thật vậy, chúng ta được bảo rằng: muốn thành công, bạn phải không ngừng cạnh tranh, dù là để vào trường loại ưu, tìm một công việc tốt hay để ở vị trí cao hơn người khác. Nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy những lời này có tác dụng khích lệ là bao. 

 Trong nhiều năm qua, chúng ta vẫn luôn sử dụng mô hình “gà siêu cấp” để điều hành hầu hết các tổ chức và công ty. Rất nhiều người cho rằng, thành công phụ thuộc vào việc lựa chọn những nhân tài, chỉ cần tập hợp những người thông minh nhất lại, sau đó giao hết nguồn lực và quyền lợi cho họ là đủ. Tuy nhiên, kết quả của việc này hoàn toàn giống với thí nghiệm trên: mọi người đều muốn mình đứng thứ nhất, chức năng các thành viên trong nhóm bị mất kiểm soát, đồng thời xuất hiện tình trạng lãng phí các loại nguồn lực.

Không thể phủ nhận khi tuyển dụng, đa phần các ông chủ đều không chịu thỏa hiệp, họ khao khát tìm được những người giỏi nhất, không muốn nhận nhân viên bình thường. Họ thử những phương thức tuyển dụng khác nhau (cho dù đôi lúc không hề có hiệu quả) để khai thác nhân tài ở khắp mọi nơi.

Nhưng một khi những nhân tài gia nhập vào công ty, ông chủ cũng đã chuẩn bị trước cho việc từ chức của họ. Các ông chủ cho rằng những nhân viên ưu tú này luôn phát triển rất nhanh, họ tràn đầy dã tâm nên luôn tìm kiếm cơ hội tốt hơn. Thực tế thì trước sau gì những nhân viên ưu tú này cũng sẽ rời khỏi công ty để nâng cao cuộc đời sự nghiệp của mình, tiến thẳng về phía trước. Do đó, chúng ta cần khẩn trương tìm con đường khác, ví dụ như: một đội nhóm thật sự.

Trong công việc, bạn là con át chủ bài hay chỉ là chú gà siêu cấp? Thăng tiến hơn nhau ở chỗ hiểu mình, hiểu sếp! - Ảnh 1.

– 02 – 

Thế nào là một đội nhóm thật sự? 

Một nhóm nghiên cứu tại Viện công nghệ Massachusetts đã mời hàng trăm người tình nguyện và chia họ thành nhóm để giải quyết các vấn đề nan giải. Kết quả cho thấy, những đội thể hiện xuất sắc không chỉ là đội sở hữu vài thành viên có chỉ số IQ vượt trội, đội có toàn bộ thành viên đều có chỉ số IQ cao càng không lọt vào danh sách. 

Ngược lại, những đội đạt được thành công đều có ba đặc điểm sau: 

– Đầu tiên, họ đều có độ nhanh nhạy và đồng cảm cao về mặt xã giao. 

– Thứ hai, đội nhóm thành công đưa ra cho mỗi người một khoảng thời gian như nhau, như vậy sẽ không ai có thể trở thành chủ đạo, cũng không ai có cơ hội để gian lận. 

– Thứ ba, trong đội nhóm thành công có nhiều nhân viên nữ hơn. Điều này có nghĩa là phụ nữ có sự đồng cảm cao hơn? 

Chúng tôi không biết, nhưng điều quan trọng là, thí nghiệm này đã chứng thực lý luận của chúng tôi: chìa khóa cho sự xuất sắc của những đội nhóm nằm ở mối quan hệ giữa các thành viên với nhau. Trong đời sống, điều này có nghĩa sự tương tác giữa mọi người với nhau là vô cùng quan trọng. Nhờ mức độ ăn ý và nhanh nhạy cao giữa các thành viên, sự sáng tạo của họ mới có thể tiếp tục cuộn trào và không ngừng phát triển. 

Những thành viên bên trong sẽ không bị gây trở ngại bởi một ý tưởng nào, cũng sẽ không lãng phí sức lực để lưu tâm vào những chuyện vụn vặt. 

Xin lấy một ví dụ: Arup, một trong những công ty công trình tốt nhất trên thế giới, họ đã từng đảm nhận công việc xây dựng trung tâm cưỡi ngựa cho Olympic Bắc Kinh. Trong thời kì thế vận hội, nhóm này phải phụ trách 2500 con ngựa thuần chủng chất lượng cao vừa được chuyển đến bằng máy bay đường dài, chúng bị chênh lệch múi giờ rất nghiêm trọng và tình trạng sức khỏe cũng không được coi là tốt. Nhưng vấn đề lớn hơn mà các kỹ sư phải đối mặt là: phải xử lí bao nhiêu phân ngựa? Điều này chưa từng được dạy ở học viện kỹ thuật. 

Vốn dĩ Arup cần mất vài tháng để trò chuyện với bác sĩ thú y, thực hiện nhiều nghiên cứu, điều chỉnh bảng số liệu điện tử, nhưng trên thực tế họ đã lựa chọn một cách khác: tìm kiếm sự giúp đỡ. 

Nhóm này đã tìm một người từng thiết kế trường đua ngựa tại New York, chưa đầy một ngày thì họ đã giải quyết xong vấn đề. Có thể thấy, chính nền văn hóa giúp đỡ lẫn nhau đã giúp Arup thành công. 

Giúp đỡ lẫn nhau, nghe có vẻ không có sĩ khí, nhưng lại rất quan trọng trong một đội nhóm thành công, hiệu quả mà nó mang đến thường vượt trên trí tuệ của cá nhân. Nó có nghĩa “tôi không cần phải biết hết tất cả mọi thứ mà chỉ cần làm việc trong một nhóm có những thành viên sẵn sàng tìm kiếm và cho đi sự giúp đỡ.” Mặc dù nghe có vẻ đơn giản, đến nỗi chúng ta cảm thấy hành động giúp đỡ lẫn nhau sẽ xảy ra một cách tự nhiên, nhưng thực tế thì không như vậy.

Trong công việc, bạn là con át chủ bài hay chỉ là chú gà siêu cấp? Thăng tiến hơn nhau ở chỗ hiểu mình, hiểu sếp! - Ảnh 2.

– 03 –

Lúc tôi đang điều hành công ty phần mềm đầu tiên của mình, chúng tôi đã rơi vào tình cảnh khó khăn: ngoài việc va chạm nhiều ra, những thứ khác chúng tôi đều không có. Sau này, tôi dần dần nhận ra, những người thông minh và sáng tạo trong nhóm của tôi vốn không thấu hiểu nhau, họ chỉ đặt hết công sức vào công việc riêng của mỗi người, thậm chí không biết là ai đang ngồi cạnh họ. 

Thế là, tôi kiên quyết bảo mọi người ngừng làm việc và dành thời gian để làm quen với những người khác, nhờ vậy mà về sau chúng tôi mới có được những tiến bộ mang tính đột phá. 

Tôi đã ghé thăm nhiều công ty không cho phép nhân viên đặt ly cà phê trên bàn, bởi vì họ mong muốn mọi người có thể đi đến trước máy pha cà phê và trò chuyện cùng nhau. 

Ở Thụy Sĩ thậm chí còn có một danh từ độc đáo có liên quan gọi là “fika”, có nghĩa là các hoạt động chuyện trò trong lúc trà nước không chỉ vì đang giờ nghỉ. 

Công ty Idexx ở Maine thậm chí còn “điên rồ” hơn, họ xây dựng một vườn rau trong khu vườn của công ty, để mọi người ở tất cả các phòng ban cùng nhau chăm bón, từ đó hiểu được tình hình hoạt động của cả một công ty. Nhưng những người này có thật sự điên rồ không khi mà sự việc tiến triển không thuận lợi, mọi người cần đến sự hỗ trợ từ việc xã giao, cũng cần biết có thể cầu cứu với ai? Công ty không thể tự sáng tạo được, chỉ con người mới có thể. Mà điều thật sự truyền cảm hứng, khích lệ mọi người, là sự kết nối, lòng trung thành và sự tin tưởng mà họ đã cùng nhau xây dựng nên. Cần phải biết rằng, quan trọng là vữa, chứ không chỉ là gạch. 

Alex Pentland, từng đề nghị với một công ty đồng bộ hóa thời gian nghỉ giải lao của tất cả nhân viên, để mọi người đều có thể giao lưu với những người khác. Sau này, lợi nhuận của công ty được tăng lên đáng kể, còn tuyệt vời hơn là, mức độ hài lòng của nhân viên đã nâng cao 10%. 

Không bao giờ có một ý tưởng nào vừa nảy mầm đã hoàn hảo, nó giống như đứa con mới được sinh ra vậy, có chút thiếu trật tự và mơ hồ, nhưng đầy tính khả thi. Chỉ khi đón nhận sự giúp đỡ rộng rãi từ bên ngoài, sau khi cho đi niềm tin và đánh bại thử thách, ý tưởng của bạn mới có thể phát huy được tiềm năng lớn nhất. 

Trong công việc, bạn là con át chủ bài hay chỉ là chú gà siêu cấp? Thăng tiến hơn nhau ở chỗ hiểu mình, hiểu sếp! - Ảnh 3.

– 04 – 

Trong một nhóm, xung đột là không thể tránh khỏi, và thẳng thắn là cách tốt nhất để giải quyết xung đột. Nhưng trên thực tế, chúng ta lại hiếm khi sử dụng cách này để nuôi dưỡng trí tuệ và năng lực sáng tạo, thay vào đó, chúng ta đã quen với việc bàn luận về cái gọi là nhân viên thiên tài. 

Tôi đã từng nghĩ, nếu như ban đầu chúng tôi bồi dưỡng người giỏi theo cách này, có phải là sẽ không còn những nhân viên thiên tài rồi không? Nhưng khi tôi đang thưởng thức buổi diễn thử của Học viện nghệ thuật hoàng gia ở London, những gì diễn ra trước mặt thật sự khiến tôi rất ngạc nhiên. Hóa ra, những giáo sư với vai trò giám khảo không hề coi trọng năng lực biểu diễn của cá nhân, mà là sự tương tác, hỗ trợ giữa các sinh viên. Bởi vì, cái gọi là phim kịch, được tạo ra nhờ vào chính sự tương tác lẫn nhau. 

Tương tự như vậy, một số nhà sản xuất âm nhạc từng làm ra nhiều album bán chạy cũng nói với tôi: “Quả thật là chúng tôi có rất nhiều siêu sao âm nhạc, chỉ có điều hầu hết trong số họ không giữ độ hot được bao lâu. Chỉ những người có tinh thần hợp tác vô cùng mạnh mẽ, mới có thể duy trì tên tuổi ở tầm cao.” 

 Ngoài các diễn viên và ca sĩ, rất nhiều công ty cũng như vậy. Tôi đã từng đến thăm nhiều công ty nổi tiếng về tính độc đáo và sáng tạo, hầu như không nhìn thấy bóng dáng nào của nhân viên thiên tài, bởi vì những công ty này không cần đến “gà siêu cấp”, mỗi một người trong số họ đều rất quan trọng. Một khi bạn đã thật sự hiểu được tầm quan trọng của sự tương tác giữa mọi người với nhau, nhiều vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng. Phương pháp quản lý khuyến khích nhân tài cạnh tranh nhau đã hết thời rồi, ngày nay, cùng nhau hợp tác đã thay thế vị trí của cạnh tranh. 

Trong nhiều năm qua, chúng ta đã từng sử dụng tiền bạc để khích lệ mọi người, nhưng đã có rất nhiều nghiên cứu cho thấy tiền bạc sẽ phá hủy mối liên hệ xã hội giữa con người. Vì vậy, ngay lúc này chúng ta nên để mọi người khuyến khích lẫn nhau thay vì bị kiểm soát bởi tiền bạc. 

Tương tự như vậy, trước đây chúng ta từng cho rằng các nhà lãnh đạo nên tự giải quyết các vấn đề phức tạp như một đấng cứu thế, nhưng ngày nay, chúng ta nên định nghĩa lại “khả năng lãnh đạo”. Khả năng lãnh đạo chính là khả năng tạo ra một loại môi trường để mỗi người trong đó đều có thể tiếp thu ý kiến hữu ích, tập trung trí tuệ của các thành viên. 

Trong lịch sử bảo vệ môi trường, có một thỏa thuận nổi tiếng có tên là “Nghị định thư Montreal”, ủng hộ việc từng bước loại bỏ chất chlorofluorocarbons gây ra lỗ thủng của tầng ozon. Mặc dù xuất phát điểm rất tốt, nhưng khi đó mọi người phải đối mặt với một vấn đề nan giải: làm thế nào để tìm ra những vật thay thế? 

Có một nhóm đã đón nhận thử thách này, nhưng nêu ra ba nguyên tắc chính: 

– Thứ nhất, trong nhóm không nên có thành viên thiên tài, chúng ta cần tất cả mọi người, vì mỗi người đều có những góc nhìn độc đáo. 

– Thứ hai, chúng ta làm việc chỉ tuân theo một tiêu chuẩn: không có tốt nhất, chỉ có tốt hơn. 

– Thứ ba, sếp không can thiệp vào, chỉ cần đảm bảo hoạt động bình thường của nhóm và đảm bảo các nguyên tắc trên. 

Cuối cùng, việc làm này đã có hiệu quả, nhóm này đã vượt xa các công ty khác để giải quyết thành công vấn đề gai góc đe dọa sự sống còn của con người. Đến nay, nghị định thư Montreal là hợp đồng môi trường quốc tế được thực hiện thành công nhất. 

Tuy nhiên, ngoại trừ lỗ thủng tầng ozon, vẫn còn nhiều thứ cần được giải quyết trong tương lai. Nếu như chúng ta chỉ gửi gắm hy vọng vào một hoặc hai người tài, vậy thì nhất định sẽ không thể giải quyết vấn đề, trái lại, chúng ta cần đến tất cả các thành viên. Cho dù là điều hành một công ty hay bảo vệ môi trường toàn cầu, chỉ khi thừa nhận rằng mỗi người đều có giá trị riêng, chúng ta mới có thể giải phóng hoàn toàn nguồn năng lượng, trí tưởng tượng và động lực lớn hơn nữa để tạo ra một thế giới mới.



Tu An


Theo Trí Thức Trẻ

1. Tương lai trao thưởng cho những ai luôn tiến lên phía trước. Tôi không có thời gian để cảm thấy tiếc nuối cho những quyết định đời mình. Tôi không có thời gian để phàn nàn. Bởi tôi còn bận tiến về phía trước.

2. Nếu bạn đi đúng con đường và luôn luôn sẵn sàng bước tiếp, sớm muộn gì bạn cũng đạt được thành công.

3. Sự thay đổi sẽ không đến nếu chúng ta mãi chờ đợi ở một người khác hoặc một thời điểm khác. Người duy nhất ta nên trông đợi đó là chính mình. Chúng ta là sự thay đổi mà chúng ta cần tìm kiếm.

4. Thay đổi chẳng bao giờ dễ dàng, nhưng điều đó luôn luôn khả thi.

5. Chúng ta có thể không ngăn nổi cái ác trên thế gian, nhưng cách đối xử với nhau hoàn toàn phụ thuộc vào chúng ta.

Barack Obama: Điều làm nên giá trị người đàn ông không chỉ là khả năng có con mà là khả năng nuôi dậy chúng - Ảnh 1.

6. Thay đổi luôn xuất hiện từ những người bình thường làm những chuyện phi thường.

7. Cách tốt nhất để không cảm thấy vô vọng là đứng dậy và làm gì đó. Đừng đợi chuyện tốt đẹp xảy ra với mình. Nếu bạn ra ngoài và khiến điều gì đó tốt đẹp xảy ra, bạn sẽ khiến thế giới tràn đầy sự hy vọng, bản thân của bạn tràn đầy hy vọng.

8. Điều làm nên giá trị người đàn ông không chỉ là khả năng có con mà là khả năng nuôi dậy chúng.

9. Việc đọc rất quan trọng. Nếu bạn biết cách đọc, cả thế giới sẽ mở ra cho bạn.

10. Nếu bắt đầu thì có khả năng bạn sẽ nhận lấy thất bại, nhưng nếu không bắt đầu thì bạn đã thất bại rồi.

Barack Obama: Điều làm nên giá trị người đàn ông không chỉ là khả năng có con mà là khả năng nuôi dậy chúng - Ảnh 2.

11. Bạn không thể để thất bại định hình mình. Bạn phải để thất bại tặng mình những bài học.

12. Tiền bạc không phải là câu trả lời duy nhất song nó tạo nên sự khác biệt.

13. Nếu chúng ta không sẵn sàng trả giá cho những giá trị mình tin tưởng thì hãy tự hỏi xem bạn có thực sự tin tưởng những giá trị ấy hay không.

14. Tôi nhận ra một điều rằng cuộc sống không có nghĩa gì nhiều nếu bạn không sẵn lòng đóng góp phần nhỏ bé của mình nhằm để lại cho con cháu chúng ta – tất cả con cháu chúng ta – một thế giới tốt đẹp hơn. Kẻ ngốc nào cũng có thể có con. Điều đó không khiến bạn trở thành một người cha. Chính lòng can đảm trong việc nuôi dạy đứa trẻ mới khiến bạn là một người cha.

15. Lời nhạo báng là một dạng lỗi của trí khôn.



V.D


Theo Trí Thức Trẻ

Hơn 2,500 năm trước, Lão Tử dạy rằng những lời nói sẽ thể hiện hành động cũng như số phận của chúng ta.

Ở Hy Lạp thế kỷ thứ nhất, nhà sử gia Plutarch đã tuyên bố rằng tâm trí, cá tính và thiên hướng của con người được hiển thị rõ qua lời nói của họ. Còn Napoleon Hill khẳng định rằng lời nói gieo hạt giống dù là thành công hay thất bại trong tâm trí của người khác.

Lời nói có uy quyền lớn lao và nên được lựa chọn và nói ra một cách cẩn thận, vì chúng là ‘thứ thuốc phiện mạnh nhất được sử dụng bởi nhân loại. Những gì chúng ta nói với bản thân mình và người khác đóng một vai trò quan trọng trong việc giúp chúng ta đạt được thành công.

Bất kể bạn định nghĩa thành công theo cách nào, ngôn từ sẽ giúp thể hiện tầm nhìn đó thành hiện thực. Nhiều từ và cụm từ mà có thể làm hỏng hình ảnh bản thân, làm hại danh tiếng của và gây nguy hiểm cho sự thành công của bạn. Để tối ưu hóa sự thành công của mình, hãy loại bỏ thứ ngôn ngữ này từ vốn từ vựng của bạn và không bao giờ nói chúng cho chính mình hoặc người khác.

Dưới đây là những cụm từ mà người thành công sẽ không bao giờ nói:

“Tôi không có sự lựa chọn” hay “Tôi đã không có lựa chọn.”

Những người thành công luôn luôn nhìn thấy các lựa chọn, không phụ thuộc vào hoàn cảnh. Khi một người nói rằng mình không có sự lựa chọn trong một vấn đề có nghĩa là họ nhận thức mình là một nạn nhân rằng chúng ta là ít mạnh mẽ hơn môi trường của chúng ta.” Những lời này giải phóng người nói khỏi tất cả mọi trách nhiệm.

Những người thành công nói: “Tôi có một sự lựa chọn”, “Đây là lựa chọn của chúng tôi”, hay “Hãy tưởng tượng tất cả các khả năng”. Họ biết rằng việc lựa chọn là bước đầu tiên hướng tới việc đạt được mục tiêu của mình.

“Tôi cần phải có” hay “Tôi có thể có.”

Dòng chữ “nên”, “có thể”, và “đã có thể” bao hàm sự hối tiếc, đổ lỗi, chỉ trích người khác. Những người thành công không đắm mình trong quá khứ. Họ hiếm khi hối tiếc một quyết định hoặc hành động. Ngay cả khi bị người khác coi là một thất bại, họ chấp nhận nó như là một kinh nghiệm học tập giupd họ tiến thêm một bước gần hơn tới mục tiêu của họ.

Tương tự như vậy, họ tránh: “Bạn cần phải có”, và “Bạn có thể có.” Những câu này chỉ gây bực bội cho một ông chủ, đồng nghiệp, khách hàng vì chúng ám chỉ họ phạm tội gì đó. Thay vào đó, hãy dùng một cách tiếp cận hợp tác. Nói, “Xin hãy giúp tôi hiểu lý do tại sao …” hoặc “Lần sau chúng ta có thể áp dụng một cách tiếp cận khác …”

Bất công là điều bình thường xảy ra mỗi ngày, than vãn chỉ làm mất thời gian của bạn mà thôi! - Ảnh 1.

“Tôi không thể làm điều đó”, “Không thể nào” hay, “Điều đó không thể thực hiện được.”

Những câu nói này khiến người nghe cảm nhận tinh thần bi quan, không xây dựng, thậm chí là chủ bại. Những người thành đạt luôn biết có vô số chướng ngại vật trên con đường thành công – các rào cản có thể làm họ trì hoãn hoặc vấp ngã, nhưng không bao giờ ngăn chặn được họ. Họ sẽ lựa chọn loại bỏ các rào cản hoặc tìm ra một cách để đi tránh nó.

Các từ “không thể” hay “không có khả năng” hiếm khi có trong tâm trí của những người thành công. Thay vì giơ cờ trắng đầu hàng, họ nói về những cách khác để hoàn thành công việc: “Những gì tôi có thể làm được là …”, “Tôi chắc rằng có một cách để…”, “Thay vì …, chúng ta hãy thử…. ‘”

Như Henry Ford từng nói: “Bất kể anh nghĩ rằng anh có thể hay anh nghĩ rằng mình không thể thì anh đều nói đúng”

“Đó không phải là công việc của tôi”, “Tôi không được trả tiền đủ cho việc này,” hay “Đó không phải là vấn đề của tôi.”

Người thành công là người giúp người khác thành công.

Như tỷ phú Warren Buffett từng nói: “Chúng ta đang ngồi trong bóng râm hôm nay là bởi vì có những người trồng cây trước đây.”

Hãy nghĩ việc trồng cây như công việc của bạn. Nếu bạn được ông chủ, đồng nghiệp hay khách hàng yêu cầu làm điều gì đó. Đó là bởi vì nó quan trọng với họ. Do đó, bạn cần tìm ra cách để giúp họ hoàn thành điều đó.

Thậm chí nếu nó không có trong mô tả công việc của bạn thì cũng đừng từ chối bởi chúng sẽ hiển thị một thái độ xấu, hạn chế sự nghiệp của bạn. Ngay cả khi ông chủ của bạn đặt một yêu cầu không hợp lý với bạn, hãy trả lời tích cực bằng cách nói: “Chắc chắn, tôi sẽ rất vui nếu giúp anh thực hiện được điều này. Với nhiệm vụ hiện tại của tôi A, B, và C, tôi có thể hoãn công việc nào để hoàn thiện giúp anh việc này?”. Phản ứng này rõ ràng truyền đạt một khối lượng công việc ưu tiên, cùng với một thái độ sẵn sàng giúp đỡ.

Bất công là điều bình thường xảy ra mỗi ngày, than vãn chỉ làm mất thời gian của bạn mà thôi! - Ảnh 2.

“Nhưng chúng tôi đã luôn luôn thực hiện nó theo cách đó” hoặc: “Đó không phải là cách chúng tôi làm điều đó ở đây.”

Những người thành công có đam mê sáng tạo, luôn tìm kiếm những cách tối ưu hơn để giải quyết một vấn đề. Trong thực tế, Steve Jobs cho biết: “Đổi mới giúp phân biệt giữa một nhà lãnh đạo và một người theo sau.” Vì lý do này mà các nhà quản lý đánh giá cao những nhân viên chứng minh tư duy sáng tạo, linh hoạt và kỹ năng giải quyết vấn đề.

Những cụm từ này sẽ tiết lộ bạn là người bị mắc kẹt trong quá khứ, không linh hoạt và có đầu óc khép kín. Thậm chí nếu bạn không đồng ý với ý tưởng của ai đó, hãy nói: “Đó là một ý tưởng thú vị. làm thế nào để thực hiện được nhỉ?” hoặc “Đó là một cách tiếp cận khác, hãy cùng thử thảo luận về những ưu và khuyết điểm.”

“Thật không công bằng”

Cô ta thì được tăng lương, bạn thì không. Anh ta được công nhận, bạn thì không. Bộ phận đó nhận được tài trợ, bộ phận của bạn thì không. Bất công xảy ra trong công việc và trên thế giới mỗi ngày. Những người thành công là chủ động về các vấn đề thay với phản ứng. Thay vì phàn nàn hãy hành động: hãy ghi chép lại các sự thật, trình bày một lập luận thông minh tới cá nhân hoặc nhóm có thể giúp bạn.”

“Hắn ta là một gã ngốc”, “Cô ấy lười biếng” hay “Tôi ghét công ty này.”

Những người thành công tránh những từ lên án, sỉ nhục và tiêu cực. Bất kể cảm xúc hay hoàn cảnh của bạn, hãy tránh tạo ra những lời tuyên bố phá hoại hay phán xét mà truyền đi thái độ tiêu cực đối với người khác hay công việc. Không có gì làm chìm một sự nghiệp nhanh hơn so với việc đặt điều hoặc vu khống. Nó không chỉ tiết lộ sự non nớt chưa trưởng thành, đó là ngôn ngữ có thể phỉ báng và gây tai họa. Những người thành công luôn lựa chọn từ ngữ cẩn thận để phát biểu các sự kiện quan sát được và tránh ngôn ngữ chê bai. 



Mai Lâm


BI

Tìm kiếm bước đột phá

Mỗi khó khăn lớn mà bạn gặp phải trong đời cũng giống như một ngã rẽ trên con đường. Bạn sẽ quyết định đi con đường nào, tiến đến thành công hay thất bại? Dick Bigg, một tư vấn viên, người giúp các công ty Fortune 500 tăng lợi nhuận và năng suất viết rằng, tất cả mọi người đều có những trải nghiệm cay đắng; và kết quả, một số ít chấp nhận tâm lý “buông xuôi”.

Một trong những người thầy dạy bạn bài học về lòng can đảm là những bước ngoặt quan trọng trong đời bạn. Hãy hy vọng mình sẽ trải qua ba đến chín bước ngoặt hay “những thay đổi to lớn” trong cuộc đời. Chúng có thể là những trải nghiệm hạnh phúc hay cũng có thể là những khoảng thời gian bế tắc như: thất nghiệp, ly dị, khủng hoảng tài chính, bệnh tật hay sự ra đi của những người mình yêu thương. 

Những bước ngoặt có thể đem đến lòng can đảm – khả năng nhìn nhận những thay đổi to lớn trong cuộc đời bạn và hãy để thời gian xoa dịu mọi vết thương. Bằng những gì học được qua các bước ngoặt, bạn có thể phát triển tới một trình độ cao hơn trong nghề nghiệp cũng như trong cuộc sống.

Nếu bạn từng bị tổn thương, hãy nhìn nhận nỗi đau ấy và hãy đau buồn vì những tổn thất bạn phải chịu. Sau đó hãy tha thứ cho những người có liên quan – gồm cả chính bạn. Điều này sẽ giúp bạn tiếp tục cuộc hành trình. Hãy nghĩ rằng, ngày hôm nay có thể là ngày bạn biến đau thương trong quá khứ thành bước đột phá của tương lai.

Hãy để thất bại dẫn dắt bạn tới thành công

Oliver Goldsmith sinh ra trong những năm 1700 và là con trai của một nhà thuyết pháp nghèo ở Ireland. Ông không phải là một học sinh xuất sắc. Thậm chí, ông còn bị liệt vào danh sách những học sinh “chậm tiến”. Nhưng cuối cùng, Goldsmith cũng có được tấm bằng đại học dù ông xếp ở cuối lớp. 

Ông không rõ mình muốn làm gì. Ban đầu ông cố trở thành một người thuyết pháp như cha mình, nhưng công việc này không phù hợp với ông. Sau đó, ông chuyển sang nghề luật nhưng cũng không mấy thành công. Rồi ông làm nghề y, nhưng cũng chỉ là một bác sỹ thờ ơ và không mấy hứng thú với công việc của mình. Ông đã làm vài công việc nhưng đều chỉ trong một thời gian ngắn. Goldsmith sống trong đói nghèo (đã có lần ông phải cầm cố quần áo của mình để mua thức ăn) và thường xuyên đau ốm.

Có vẻ Goldsmith sẽ không bao giờ tìm được đường đi. Nhưng rồi ông nhận thấy mình thật sự say mê và có năng khiếu viết văn cũng như dịch thuật. Ban đầu, ông làm công việc này ở tờ Fleet Street. Sau đó, ông bắt đầu viết những tác phẩm lấy cảm hứng từ những gì ông say mê. Ông củng cố danh tiếng tiểu thuyết gia của mình bằng tác phẩm The Vicar of Wakefield (Vị mục sư tại Wakefield), hay như một nhà thơ với bài The Deserted Village (Ngôi làng hoang vắng), và một nhà viết kịch với vở She Stoops to Conquer (Cúi xuống để chinh phục).

Thất bại là một phần tạo ra thành công. Nó cho bạn biết, những con đường mà bạn không phải đi qua, những ngọn núi bạn không phải trèo và những đầm lầy không cần vượt qua. Khi bạn mắc lỗi, sai lầm của bạn chưa chắc là “nụ hôn của chúa Jesus”, cụm từ mà Mẹ Teresa dùng để chỉ những thất bại dồn ta đến với Chúa. Nếu có một quan điểm đúng đắn, thì thất bại có thể dẫn bạn tới thành công.

Tập trung vào bức tranh lớn 

Muốn thành công nhưng không rèn luyện lòng can đảm thì mãi mãi bạn chỉ đang mơ hão mà thôi - Ảnh 1.

Buổi tối tháng 10 năm 1968, một nhóm khán giả kiên trì ở lại sân vận động Olympic thuộc thành phố Mexico để chờ vận động viên cuối cùng kết thúc phần thi chạy. Hơn một giờ trước, vận động viên Mamo Wolde của Ethiopia đã giành chiến thắng trong tiếng reo hò cổ vũ của khán giả. Nhưng đám đông vẫn tiếp tục dõi theo và chờ đợi vận động viên cuối cùng, dù cho trời về đêm càng lúc càng lạnh.

Đó là John Stephen Akhwari, người Tanzania. Khi anh chạy vòng tròn 400m, người xem nhận thấy chân anh bị băng bó và vẫn đang chảy máu. Akhwari đã ngã và bị thương trên đường chạy, nhưng anh không bỏ cuộc. Tất cả mọi người đều đứng dậy và vỗ tay cho tới khi anh về đích.

Khi anh ra về, người ta đã hỏi vì sao anh không bỏ cuộc khi đang bị thương và không còn có cơ hội giành huy chương. John trả lời: “Đất nước tôi không cử tôi đến Mexico chỉ để tham gia cuộc thi, mà tôi được cử đến đây để hoàn thành cuộc thi.”

Akhwari đã quên đi nỗi đau trước mắt và chỉ chú tâm vào mục đích lớn hơn – lý do mà anh có mặt ở cuộc thi. Tương tự như thế, khi bạn đang thành công, hãy nhớ rằng mục tiêu của bạn là kết thúc cuộc đua – hãy làm những điều tốt nhất bạn có thể.

Luôn hướng đến giải pháp

Bạn nhìn nhận cuộc sống như thế nào? Bạn có tìm được giải pháp cho mỗi thách thức hay khó khăn trong mọi hoàn cảnh không? Để rèn luyện cho bản thân đức tính luôn hướng đến giải pháp hãy nghĩ tới lý do bạn bắt đầu. Không chấp nhận từ bỏ. Hãy nghĩ tới một tình huống bất khả thi mà bạn và các đồng sự gặp phải. 

Thêm vào nữa bạn hãy tập trung suy nghĩ lại. Không một vấn đề nào không bị khuất phục trước sự bền bỉ. Hãy dành thời gian để cùng các cộng sự giải quyết vấn đề. Hãy đảm bảo đó là thời gian dành riêng cho việc suy nghĩ, chứ không phải thời gian nghỉ ngơi.

Xem xét lại chiến lược. Hãy thoát khỏi lối tư duy thông thường. Hãy phá lệ và thử vạch ra các ý tưởng dù có vẻ ngốc nghếch. Xác định lại vấn đề và tìm ra những ý tưởng và giải pháp mới cho vấn đề.

Lặp lại quá trình. Nếu ngay từ đầu bạn không giải quyết được vấn đề, hãy kiên trì. Nếu bạn đã thành công, hãy áp dụng quá trình này để giải quyết các vấn đề khác. Hãy nhớ rằng mục tiêu của bạn là tạo lập một thái độ luôn hướng đến giải pháp.



Yên Nhiên


Theo Trí Thức Trẻ/Tổng hợp

Tôi là một người thường xuyên cảm thấy chán và sống trong một thế giới nơi tính kiên trì, nhẫn nại được đề cao. Tôi lại càng… chán bản thân mình. Vì tôi chưa bao giờ là một người kiên trì nhẫn nại cả. Tôi rất hay thấy chán, chán về mọi thứ.

Người ta thấy chán khi không có tiền. Tôi thấy chán ngay cái khoảnh khắc tôi có nhiều tiền nhất.

Người ta chán khi không có tình yêu. Tôi thấy chán ngay cả khi tôi đang trong tình yêu.

Người ta chán khi không được đi du lịch đây đó. Tôi thấy chán ngay cả trong lúc đi du lịch.

Người ta thấy chán khi không tìm được ý nghĩa cuộc đời. Tôi thấy chán ngay cả khi tìm được ý nghĩa cuộc đời. Nếu chỉ dùng một từ để diễn tả cảm xúc nào tôi thường trải qua nhất, có lẽ chính là chán.

Đang đọc một cuốn sách, chán.

Đang ngồi trò chuyện bên bạn bè, chán.

Đang ở cùng gia đình người thân, chán.

Đang kinh doanh thuận lợi, chán.

Đang chơi với những đứa trẻ con, năm phút thôi là thấy chán.

Chán ngắt!

Tôi đang ở cái độ tuổi muốn lập gia đình nhất của phụ nữ. Và tôi hiểu tại sao mọi người lại muốn lập gia đình. Vì họ chán. Họ chán cuộc sống của họ, họ chán gia đình của họ, họ chán công việc của họ. Mọi thứ đều quá nhàm chán, nhàn nhạt và vô nghĩa đến nỗi họ cho rằng phải tìm một cái gì đó để thay thế cái chán này – kết hôn có vẻ là lựa chọn hoàn hảo.

Hôm nay tôi... chán: Tại sao tuổi trẻ muốn thành công, bạn càng phải học cách chán đời? - Ảnh 1.

Người ta kết hôn để trốn chạy cái chán khi ở một mình, trốn chạy cái chán trong cuộc sống của họ. Hai người chán nản dễ dàng kết hôn với nhau, bao phủ bên ngoài là những nụ cười hạnh phúc. Cả hai mang cái chán của mình đến cho người kia, mong rằng người kia sẽ xóa nó đi. Nhưng không, chỉ được một thời gian ngắn, nhất định cả hai sẽ bắt đầu cảm thấy không chỉ chán chính mình, họ còn chán cả người kia nữa. Cái chán lên đến đỉnh điểm, họ quyết định có con.

Toàn bộ cuộc sống của chúng ta xoay quanh cái trục của thành công, và đặt được cái gì đó hơn là hạnh phúc. Ý nghĩa cuộc sống cũng luôn được đặt vào đâu đó khác, ai đó khác chứ không ai đặt nó vào bản thân mình. Bởi ai cũng chán bản thân mình.

Là một người chán chính mình. Chán đến nỗi tôi sẵn sàng nói xấu, chê cười bản thân. Khổ cái, mỗi lần tôi nói vậy, người ta lại khen tôi khiêm tốn. Chán hơn cả việc nói xấu mình là khi ai đó khen ngợi, tâng bốc tôi. Chưa bao giờ tôi thấy mình xứng đáng với những lời khen ngợi. Bạn nghĩ tôi khiêm tốn? Không, chỉ là tôi thấy chán.

Tôi chán mọi thứ. Hôm nay tôi tuyên bố với bạn một sự thật, tôi chán tất cả mọi thứ trên đời. Tôi chán thế giới, tôi chán đất nước, tôi chán đám đông, tôi chán cá nhân, chán chính mình. Tôi chán kinh doanh, chán nghệ thuật, chán cuộc sống an nhàn, chán du lịch và đôi khi chán cả yêu lẫn được yêu…

Tất cả những gì tôi cần làm và đang muốn làm lúc này, không phải là làm sao cho hết chán. Nhưng như cách Phật đã làm, tôi muốn đi sâu vào trong cái chán ấy, đến tận cùng, để xem liệu nó có là một sự giác ngộ hay không? Hay lại là một cái chán khác nữa?

Vâng, chỉ riêng hôm nay, cho phép tôi được tự hào về cái sự chán của mình!

Hôm nay tôi... chán: Tại sao tuổi trẻ muốn thành công, bạn càng phải học cách chán đời? - Ảnh 2.

Tôi nghĩ chán là một việc rất cần thiết. Nó giống như một dấu hiệu. Khi khát bạn uống, khi đói bạn biết mình phải ăn, khi ngứa bạn phải gãi. Những lúc ấy cơ thể đang cố nói với bạn điều gì đó, truyền cho bạn thông điệp gì đó. Cũng như vậy.

Cái chán là một dấu hiệu, dấu hiệu cho bạn biết rằng cần thay đổi bản thân.

Chán nản không có gì là sai. Chấp nhận đó, nói về nói, đùa giỡn với nó. Tìm cách để biến nó trở thành một bước đệm dẫn bạn tới trạng thái tốt hơn đấy là cái đúng. Cái chán sâu sắc nhất lại chính là điểm chốt để bạn tìm ra ý nghĩa cuộc đời.

Như tôi chẳng hạn có lẽ vì từng chán mà tôi làm nhiều trải nghiệm nhiều, thử thách nhiều, và viết ra tất cả những điều mình biết cũng nhiều…

Chán ấy hả? Cũng vui mà.

*Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả Phi Tuyết, tác giả cuốn sách “Khi ta muốn ta sẽ tìm cách, khi ta không muốn ta sẽ tìm lý do”.



Phi Tuyết


Theo Trí Thức Trẻ

Ngày hôm qua, thí sinh cả nước đều đã biết điểm thi trong đợt THPT Quốc gia vừa rồi. Sau những cảm giác hồi hộp, lo lắng không biết mình đạt bao nhiêu điểm là sự vui mừng, hạnh phúc xen lẫn với cảm giác thất vọng, hốt hoảng khi nhìn vào điểm số. 

Không phải ai cũng có tài năng trong học tập và gặp may mắn trong việc thi cử. Chắc hẳn có không ít bạn trẻ đang cảm thấy sợ hãi khi nghĩ đến “tương lai gần” của mình. Với số điểm như thế này, liệu có đi học đại học được không hay sẽ chọn một trường để học nghề hay lựa chọn ‘gap year’, năm sau thi lại…

Những suy nghĩ ấy cứ xoay vòng trong tâm trí, không thể biết câu trả lời là gì và ai sẽ là người trả lời những câu hỏi ấy. Tác giả Huyền Chip đã có chia sẻ những suy nghĩ của cô quanh vấn đề này. Hi vọng các bạn trẻ sẽ có được câu trả lời của riêng mình sau kì thi cam go này.

“Rất nhiều phụ huynh và học sinh đã hỏi mình: “Nếu trượt đại học thì em phải làm sao?”, câu trả lời của mình: chẳng làm sao cả.

1. Đại học không phải con đường duy nhất, càng không phải là con đường ngắn nhất dẫn đến thành công. Không cần phải mượn đến hình ảnh những tỉ phú trên thế giới không học đại học, ở Việt Nam thôi, mình biết rất nhiều người có cuộc sống êm ấm mà chưa từng vào đại học. 

Mở cửa hàng, học nghề đều có thể cho bạn một cuộc sống ổn định. Những nghề như công nghệ thông tin, thiết kế đồ hoạ trả lương rất cao và không yêu cầu bằng cấp. Những nghề này có thể học được dễ dàng qua mạng. Ngược lại, mình biết nhiều bạn học đại học ra vẫn thất nghiệp hay phải nhờ bố mẹ xin việc.

2. Trượt đại học không biến bạn thành tội đồ. Bạn thi đại học vì bản thân bạn, không phải vì bố mẹ bạn hay bất cứ ai, nên không ai được quyền yêu cầu bạn phải đỗ đại học vì họ. Nếu bạn đã cố gắng hết sức mà gia đình bạn vẫn thất vọng vì bạn, bạn có thể thất vọng vì họ đã không yêu thương bạn một cách không điều kiện.

Trượt đại học thì phải làm sao: Đỗ hay trượt không làm thay đổi giá trị con người, điểm số không thể chứng minh bạn có thành công hay không - Ảnh 1.

3. Đỗ trượt đại học không làm thay đổi giá trị con người bạn. Bạn trước và sau khi biết điểm thi vẫn chỉ là bản thân bạn. Bạn không thua kém bạn của bạn chỉ vì nó đậu, bạn trượt. Bạn là một con người đầy đủ và hoàn thiện, bao nhiêu điểm số cũng không thể thay thế được bạn.

4. Nhiều bạn băn khoăn có nên thi lại hay không. Suy nghĩ của mình là: nếu bạn thực sự muốn làm một điều gì đó, thất bại một hay hai lần sẽ không làm bạn bỏ cuộc. Nếu bạn thực sự muốn học đại học, trượt năm nay thì thi lại năm tiếp theo. Nếu bạn không đủ động lực thi lại, rất có thể trong thâm tâm bạn chưa thực sự muốn học đại học, và như vậy, trượt đại học thì có làm sao?

5. Có bạn bảo với mình: nếu em trượt đại học em chẳng thiết sống nữa. Con người chúng ta mạnh mẽ hơn mình nghĩ, và những người thành công là những người có đủ tự tin sử dụng sức mạnh đó. Bạn đã vượt qua chọn lọc tự nhiên hàng triệu năm nay để có mặt trên cõi đời, bạn có thể vượt qua cái thất bại cỏn con mang tên trượt đại học này để tiếp tục tồn tại.

Nếu bạn trượt đại học, bạn có thể dành một vài ngày, hay một tuần, để buồn, để suy nghĩ về những điều bạn có thể làm tốt hơn, để lên kế hoạch cho tương lai. Có rất nhiều lựa chọn cho bạn vào năm tới:

– Thi lại năm tới

– Học một nghề

– Học các khoá học trực tuyến

– Tìm việc và đi làm

– Xách ba lô lên và đi

– Theo đuổi một dự án cá nhân

– Tham gia một câu lạc bộ

– Đọc thật nhiều sách

– Viết một cuốn sách

– Học một ngôn ngữ mới

– Đi tình nguyện

– Viết một ứng dụng trên điện thoại

Trượt đại học thì phải làm sao: Đỗ hay trượt không làm thay đổi giá trị con người, điểm số không thể chứng minh bạn có thành công hay không - Ảnh 2.

Biết đâu, mười năm nữa nhìn lại, rất có thể bạn sẽ cảm ơn cuộc đời đã cho bạn cơ hội trượt đại học để bạn có thời gian phát triển đam mê thực sự của bản thân.

Chúc các bạn may mắn!”



V.D


Theo Trí Thức Trẻ

Hai ngày trước tôi đã tham dự một bữa tiệc tối, khi nói về cách quản lý công ty, một giám đốc công ty Internet đã kể một câu chuyện.

Ông nói: “Tháng trước tôi đã đưa ra một quyết định vô cùng khó khăn, là sa thải một nhân viên, lý do tại sao tôi cảm thấy rằng đưa ra quyết định này khó khăn bởi vì điều kiện kinh tế của nhân viên này không tốt lắm, sa thải anh ta có nghĩa là thu nhập của gia đình anh ta sẽ bị gián đoạn một thời gian. 

Tuy nhiên, tôi bắt buộc phải sa thải anh ta, những người làm việc qua loa cần phải thanh lý, nếu không cả đội không cách nào gánh được.

Về vấn đề này, hiện tại, với tư cách là một doanh nhân, tôi thể hiện sự nhận thức và giải thích đầy đủ của mình. Tôi thà cấp dưới không có ai, cũng không cần loại người chỉ làm qua loa đại khái như thế, có câu “thà ít mà tốt” chính là đạo lý này.”

Trong thời đại này, nhiều lúc, không phải những người cùng độ tuổi vứt bỏ bạn, mà chính bạn đã từ bỏ cơ hội trưởng thành.

1. Những người làm việc qua loa, cuối cùng sẽ bị “thanh lý”

Tại bàn ăn, giám đốc của một công ty bất động sản nói về tình hình thị trường hiện nay, cá lớn nuốt cá bé, cá bé nuốt tôm, xu hướng của các doanh nghiệp đều như vậy, xáo trộn là điều không thể tránh khỏi.

Công ty làm ăn qua loa sẽ phá sản, các nhân viên làm việc qua loa sẽ bị xử lý, và sau này sẽ càng ngày càng khó khăn để trộn lẫn.

Không ít độc giả đã rất ngạc nhiên khi biết rằng tôi 9x, hôm qua, một số độc giả còn gửi tin nhắn cho tôi: “Tôi thực sự không ngờ rằng bạn lại là dân 9x, quá ưu tú”.

Tôi không cho rằng tôi ưu tú đến mức nào, đây là sự thật, điều duy nhất làm tôi tự hào là tôi làm mọi việc với thái độ rất nghiêm túc.

Xin lỗi, công ty chúng tôi buộc phải sa thải bạn: Bài học dành cho những kẻ tự kiêu tự đại, làm việc qua loa, đối phó với sếp - Ảnh 1.

Lúc trước khi tôi còn làm thuê cho người khác, mấy năm liền tôi không đi làm trễ, không về sớm, không nghỉ phép, không bao giờ trốn làm thêm giờ, và đôi khi tôi còn chủ động làm thêm giờ.

Tôi nghiêm túc xử lý công việc, nếu có thể làm 90 điểm, tôi sẽ không hài lòng khi đạt 70 điểm, đây là điểm mà tôi cảm thấy kiêu ngạo nhất.

Có lẽ chính vì điều này, tốc độ phát triển của tôi sẽ nhanh hơn, và mỗi năm sẽ có những bước đột phá khác nhau.

Tôi cảm thấy may mắn khi sớm nhận ra đạo lý này: “Miễn cưỡng làm việc, thực ra không phải lừa bịp ai khác, mà là lừa chính bản thân bạn, chẳng khác nào bạn đang tự sát”.

Tôi thường nói chuyện với nhân viên của mình rằng bản chất của công việc và đi học ở trường không giống nhau.

Bạn thường làm việc qua loa và đối phó, vậy chắc chắn năng lực của bạn sẽ không đi đến đâu, cũng giống như lên lớp mà bạn không tập trung nghe giảng, về nhà không ôn và làm bài, cuối cùng thành tích học tập cũng sẽ không ra gì.

Ai có những hành động nhỏ trong phòng thi, ai lo lắng do dự, giao viên coi thi liếc qua sẽ thấy ngay, chỉ là giáo viên có muốn bắt bạn hay không mà thôi. Trong môi trường nghề nghiệp cũng vậy, làm việc chăm chỉ và làm qua quýt đều không giống nhau, vốn không thể dung hòa được, chỉ là công ty không muốn “xử lý” bạn mà thôi.

“Đừng làm việc qua loa đối phó nữa, cẩn thận đừng để cuối cùng bản thân trở thành một mớ hỗn độn”.

Xin lỗi, công ty chúng tôi buộc phải sa thải bạn: Bài học dành cho những kẻ tự kiêu tự đại, làm việc qua loa, đối phó với sếp - Ảnh 2.

2. Chăm chỉ làm việc, là con đường phát triển đáng tin cậy nhất

Có hai vấn đề rất thực tế:

– Bạn có thể làm qua loa đại khái đến lúc nào? 

– Bản chất con người bạn vốn có sự qua loa nào không?

20 năm trước, bạn làm việc trong một nhà máy, bước vào một công ty lớn thực sự bạn có thể làm qua loa cả đời, cho đến khi nghỉ hưu.

Nhưng thời đại không giống nhau, bây giờ bạn vào một công ty, đừng nói là làm việc qua loa, cho dù không làm qua loa cũng có khả năng sẽ bị những người ưu tú hơn, nỗ lực hơn thay thế bạn.

Đây cũng là một lý do tại sao người đi làm thời nay cảm thấy mệt mỏi, áp lực lớn và không an toàn, tốc độ phát triển của thời đại càng nhanh, và những người ở thời đại đó chỉ có thể không bị loại nếu họ cố gắng theo kịp tốc độ và nhịp điệu.

Trong hoàn cảnh như vậy, nếu bạn không làm tốt công việc, bạn nghĩ mớ hỗn độn đó sẽ duy trì được trong bao lâu?

Áp lực tồn tại của doanh nghiệp hiện tại lớn hơn nhiều so với nhân viên, công ty không nuôi người nhàn hạ, nếu gà không đẻ trứng được chắc chắn sẽ bị giết.

Xin lỗi, công ty chúng tôi buộc phải sa thải bạn: Bài học dành cho những kẻ tự kiêu tự đại, làm việc qua loa, đối phó với sếp - Ảnh 3.

Do đó, nếu bạn không sinh ta trong một gia đình giàu có, thì bạn không có tư cách để qua loa.

Những người có tiền nhưng làm qua loa, đó gọi là tính tự do, theo đuổi những năm tháng an nhiên, không có tiền mà làm qua loa, chỉ có thể được gọi là mớ hỗn độn và đợi cho đến chết.

Thế giới luôn tồn tại những tiêu chuẩn khác nhau, đừng phàn nàn, phàn nàn tới chết cũng không thể thay đổi bất cứ điều gì, những gì bạn có thể làm là làm việc chăm chỉ, đây là con đường phát triển đáng tin cậy nhất và nhanh nhất.

Nếu bạn không thích công việc hiện tại và sếp của bạn, vậy bạn có thể nghỉ việc, còn nếu bạn không có cách nào nghỉ việc vậy thì bạn nên làm việc chăm chỉ, đừng có chiếu lệ, đừng làm bừa, công việc không phải làm vì người khác, mà vì bản thân bạn.

Một nhân viên ưu tú, trong công việc không nên chỉ nhận tiền lương, mà nên thu hoạch những thứ khác, chẳng hạn như nhân phẩm, kinh nghiệm, năng lực quản lý…

Mặc dù cuộc sống không thể quay lại quá khứ, nhưng bạn có thể quyết định tương lai, làm việc chăm chỉ, không làm qua loa, bạn không đủ khả năng làm bừa đâu!



Thảo Hiền


Theo Trí Thức Trẻ

Trong cuộc sống, mỗi người có một quan điểm nên sẽ có những cách lựa chọn công việc khác nhau. Thực tế cho thấy, nhiều bạn trẻ sau khi ra trường làm trái ngành, trái nghề hay phải bỏ công việc mình thích để tìm một công việc ổn định và mang lại thu nhập cao hơn. Chính thực trạng trên mà sau một vài năm đi làm, nhiều bạn sẽ đưa ra những lời khuyên cho đàn em như: “Tuổi trẻ nên làm việc vì tiền chứ đừng theo đuổi đam mê một cách mù quáng”. 

Nhiều tháng trước, trên mạng xã hội chia sẻ câu chuyện cô sinh viên năm 3 chuyên ngành An toàn thông tin, trường Học viện Kỹ thuật mật mã đặt câu hỏi với nhà tuyển dụng rằng: “Em phải học tập và làm việc như thế nào để các nhà tuyển dụng ở đây nhận em vào làm với mức lương khởi điểm 2.000 đô la/ tháng?” 

Câu hỏi đã trở thành tâm điểm bàn tán xôn xao dư luận. Ngày hôm đó, một trong những nhà tuyển dụng đã trả lời: “Tôi tin rằng sau 10-15 năm nữa, ít nhất một nửa các bạn ngồi đây có mức lương như vậy. Nếu bạn giỏi hơn những người khác thì có thể bạn chỉ cần 5 năm thôi. Bạn nên kiên nhẫn một chút”. Kiên nhẫn – đó chính là lời khuyên mà nhà tuyển dụng dành cho cô gái. 

Ngày nay, nhiều bạn trẻ quá nôn nóng nghĩ đến chuyện mình sẽ kiếm được bao nhiêu tiền khi đi làm mà chưa nghĩ đến mình sẽ làm việc như thế nào để khẳng định bản thân trong mội trường mới. Các bạn lấy tiền làm mục tiêu để hướng đến chứ không phải là những kĩ năng mà công việc mang lại.

Tuy nhiên, bên cạnh đó cũng không ít các bạn trẻ đam mê với nghề, mong muốn được làm việc đúng sở thích, dù mức lương chưa cao với suy nghĩ: “Hãy theo đuổi đam mê, thành công sẽ theo đuổi bạn”. Những tranh luận về ý kiến trái chiều chưa bao giờ kết thúc, câu hỏi ấy vẫn bỏ ngỏ vì suy cho cùng mỗi người một hoàn cảnh sống, suy nghĩ khác nhau. 

Trả lời thật đi, bạn đi làm vì điều gì? Vì tiền hay vì đam mê? - Ảnh 1.

Giữa niềm đam mê và tiền, đó là ranh giới mỏng manh mà bất kì một ai cũng đều phải lựa chọn. Nhưng nếu chúng ta còn trẻ vậy tại sao chúng ta không thử sức theo đuổi đam mê mà không lo sợ bất cứ điều gì? Nếu phải lựa chọn các bạn trẻ mới ra trường nên lựa chọn theo đam mê vì nếu có đam mê sẽ có lòng nhiệt huyết, hăng hái, sáng tạo để làm công việc một cách tốt nhất. 

Còn nếu các bạn đặt mục tiêu kiếm tiền lên trên hết mà phải làm công việc mình không thích thì cơ hội thành công sẽ rất ít. Có thể trước mắt kiếm được nhiều tiền nhưng không có cơ hội phát triển năng lực bản thân.

“Nếu bạn được làm công việc mình thích thì cả đời này bạn sẽ không phải làm việc”. Chẳng phải ngẫu nhiên mà câu nói đó được rất nhiều người xem như quan điểm sống. Khi làm việc bạn thích, bạn sẽ làm việc có trách nhiệm chứ không phải làm cẩu thả, hời hợt chỉ mong đến ngày nhận lương. 

Thế hệ trẻ trong thời hiện đại mới phải là những người dám nghĩ, dám làm, dám theo đuổi niềm đam mê của bản thân để khẳng định mình chứ không phải bỏ rơi đam mê, làm công việc nhàm chán vì tiền.

Tất nhiên nếu không thể nuôi được bản thân mình khi đã đến tuổi trưởng thành là một điều hèn kém, vậy sao chúng ta không nghĩ đến chuyện hãy làm việc một cách đam mê để kiếm tiền với bất kì công việc nào. 

Tiền hết có thể tìm cách để kiếm lại nhưng một khi đam mê đã tắt thì chẳng thể nào lấy lại niềm đam mê. Dù trong hoàn cảnh nào, mỗi bạn trẻ cần có một suy nghĩ, thái độ sống và làm việc tích cực. Khi còn trẻ, chúng ta có thể chưa có nhiều tiền, có thể vấp ngã nhưng tuyệt đối chúng ta không thể không có đam mê.

*Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả, được trích từ YBOX.VN |Youth Confession.



PV


Theo Trí Thức Trẻ/Youth Confessions

01

Mấy hôm trước, bạn tôi chỉ cho tôi xem cái cây cao nhất trong vườn nhà anh ấy. Cây rất to cao, cành lá xum xuê, tỏa bóng mát cả một góc sân.

Bạn chỉ vào cái cây ấy rồi hỏi tôi: “Em có thấy mấy vết thương trên đó không?”

Tôi nhìn vài vết chém trên thân cây, đáp: “Có thấy.”

Anh ấy nói, cái cây này mấy năm trước bị người ta cầm dao chặt, suýt nữa thì chết. May mà nhà anh ngăn lại kịp rồi mang nó về trồng, nó mới sống đến tận bây giờ, sân nhà anh mới được mát thế này. Nay cây đã lớn lên nhiều, nhưng mỗi lần nhìn thấy vết chém đó, anh lại thấy thương.

Nói xong anh ấy rủ tôi chụp cái ảnh kỉ niệm. Anh quay người, giẫm chân lên cỏ, tìm góc chụp đẹp và nói: “Nào, cười lên.”

Tôi nhìn cây cỏ dưới đất bị anh giẫm lên, chợt nghĩ:

Tại sao người ta có thể thương cảm cho vết thương của cây đại thụ che bóng mát mà lại không quan tâm đến nỗi đau của cây cỏ nhỏ bé? Bởi vì cỏ quá nhỏ mà cây đại thụ lại to hay sao? Nếu cây cỏ đó có thể lớn thêm gấp mười lần thành cây lau, rồi lại lớn lên gấp mười lần thành cây đại thụ, thì sẽ không ai giẫm lên nó nữa đúng không? Khi đó người ta cũng sẽ thương cảm cho vết thương trên thân mình nó, lên án người đã chà đạp nó, phải chứ?

Tương tự như vậy, nếu một con kiến có thể lớn hơn 100 lần, để cho biểu cảm của nó có thể được người khác nhìn thấy, để những đau đớn của nó có thể được người ta đồng cảm, thì sẽ không còn ai dễ dàng nhấc chân giết chết nó, hoặc ít nhất là sau khi giết nó, người đó sẽ ít nhiều thấy áy náy.

Bạn ôm một bó hồng, người ta chỉ ngưỡng mộ hoặc chê bai hoa hồng đẹp xấu, chẳng ai quan tâm tay bạn gai đâm rướm máu - Ảnh 1.

02

Một ngày đẹp trời nọ, cô bạn thân nhắn tin hỏi tôi: “Cậu có tin vào ý nghĩa của cố gắng không?”

Tôi nói: “Tin chứ.”

Cậu ấy nói: “Vậy tại sao tớ cố gắng như thế, mà vẫn không ai công nhận?”

Tôi ngồi đơ ra một lúc, không thể nghĩ ra được câu trả lời.

Tối đó, tôi đã nghĩ rất nhiều, uống hết mấy lon bia, đột nhiên thông suốt: Thế giới này căn bản chẳng bao giờ quan tâm bạn nỗ lực thế nào, chỉ quan tâm đến việc bạn có thành quả gì hay không, cố gắng của bạn có ích hay không mà thôi.

Cũng giống như, khi bạn ôm một bó hồng mỉm cười với thế giới này, người ta chỉ ngưỡng mộ hoặc chê bai hoa hồng đẹp xấu, chẳng ai quan tâm tay bạn gai đâm rướm máu.

Trước khi bạn đạt được thành quả nhất định, thì sẽ chẳng ai khen ngợi, ca tụng sự cố gắng của bạn cả. Chỉ khi bạn trưởng thành làm một cây đại thụ, lúc đó người ta mới nhìn thấy, xuýt xoa, ca tụng những cố gắng và thương tích của bạn.

Nghĩ đến đây, tôi cuối cùng cũng ngộ ra cách mà thế giới này vận hành: Sẽ chẳng ai để ý đến cố gắng của bạn nếu bạn còn nhỏ bé. Chỉ khi bạn đã thành công, người ta mới bằng lòng lắng nghe, những câu chuyện của bạn đến lúc đó mới trở nên sinh động, sâu sắc, đáng nghe.

Có người nói thế giới này rất tàn nhẫn, đúng vậy, bởi vì thượng đế sẽ luôn tha thứ mọi lỗi lầm, con người thỉnh thoảng sẽ cao cả, nhưng hiện thực thì không bao giờ.

Bạn ôm một bó hồng, người ta chỉ ngưỡng mộ hoặc chê bai hoa hồng đẹp xấu, chẳng ai quan tâm tay bạn gai đâm rướm máu - Ảnh 2.

03

Đây là thế giới do kẻ mạnh tạo nên, một thế giới chỉ công nhận kẻ mạnh và phớt lờ kẻ yếu, tất cả lịch sử đều do người thắng cuộc viết ra. Nếu bạn không phải người thắng cuộc, thì không thể nào viết nên trang sử của bản thân để người đời sau nhìn thấy. Thế giới này là thế giới của công danh lợi lộc, chỉ nhìn kết quả, không xem quá trình. Chỉ khi kết quả tốt, quá trình mới có tư cách được người khác quan tâm đến.

Tôi nhớ đến thời học cấp 3, mỗi một học sinh giỏi sau khi thi xong đều chia sẻ phương pháp học tập của bản thân. Đáng tiếc, nếu lần tiếp theo cậu bạn đó không được đứng nhất nữa, người ngồi trên bục chia sẻ lại là một người khác.

Tôi nghĩ đến những người lập nghiệp, khi sản phẩm tung ra thị trường và đạt thành công bước đầu, báo chí săn đuổi họ, đăng lên những chia sẻ, lí tưởng, kế hoạch, hoài bão… của họ. Nhưng khi công ty phá sản, những cái tên ấy liền biến mất như chưa từng xuất hiện.

Nghĩ đến những câu chuyện xưa, những hồi ức, kỷ niệm, khó khăn… của người nổi tiếng đã khiến bao trái tim đồng cảm, xót thương. Nhưng cùng câu chuyện ấy, người kể đổi lại thành một nhân vật không tên không tuổi, lại chẳng mấy ai nhớ đến.

Tại sao?

Bởi vì thế giới này chưa từng tin nước mắt, chỉ nhìn kết quả. Trước khi bạn thành công, không ai quan tâm cố gắng của bạn. Nỗi buồn của bạn chỉ là của một mình bạn, gánh nặng của bạn cũng là của một mình bạn. Bạn bắt buộc phải học cách chống đỡ, trưởng thành, trong im lặng.

Bạn ôm một bó hồng, người ta chỉ ngưỡng mộ hoặc chê bai hoa hồng đẹp xấu, chẳng ai quan tâm tay bạn gai đâm rướm máu - Ảnh 3.

04

Bây giờ, tôi có thể trả lời câu hỏi của cậu bạn tôi: Đừng oán trách cố gắng của cậu không có thu hoạch, ít nhất cậu có tư cách cố gắng, có một số người đến tư cách cố gắng cũng chẳng có. Trước khi cậu có thành quả, thì không cần đi rêu rao mình đã nỗ lực bao nhiêu. Mọi người đều chỉ nhìn kết quả, nhớ những kinh nghiệm sau khi cậu đã thành công, không ai thích nghe cậu oán trách trong thất bại cả.

Trước hết hãy nhẫn nhịn những khó khăn. Hãy tin rằng những tháng ngày khổ cực này không hề vô ích. Một ngày nào đó khi cậu thành công, nó sẽ trở thành nguồn cảm hứng để chia sẻ, là câu chuyện khiến người đời ngưỡng mộ. Còn khi cậu vẫn chưa có gì, im lặng cố gắng, là con đường duy nhất dành cho cậu.

Tớ chỉ muốn nói với cậu rằng, cố gắng chưa chắc đã thành công, nhưng không cố gắng thì chắc chắn sẽ hối hận. Hãy im lặng cố gắng, cần cù phấn đấu, tận tâm tận lực, bớt kêu ca kể khổ. Không có vất vả nào là vô nghĩa.

Những vất vả đó, rồi sẽ có ngày tỏa sáng, được người khác nhìn nhận, khiến người ta cảm động. Mà khoảnh khắc tỏa sáng ấy đang vẫy gọi cậu đó, cậu có thấy chưa?



Sandy


Theo Trí Thức Trẻ