Tag

jack ma

Browsing

“Đọc sách giống như đổ xăng xe ô tô vậy, đổ đầy xăng rồi bạn cần phải biết đi đâu. Đổ quá nhiều xăng sẽ trở thành xe chở xăng. Tôi thấy có nhiều người đọc quá nhiều sách. Có hai loại người sẽ không bao giờ thành công: Một là người không đọc sách, hai là người đọc sách quá nhiều. Vì vậy hôm nay chúng ta chủ yếu là nói vui một chút, tôi đến để nói với các bạn rằng đừng nên đọc sách quá nhiều.

Mọi người đều cho rằng tôi không thích lắm những quyển sách hay. Lúc còn nhỏ tôi nhớ bố mẹ tôi có nói Hồng Lâu Mộng hay như thế nào, người không đọc Hồng Lâu Mộng là người không có văn hóa. Tôi lướt qua vài trang đầu rồi gập lại không đọc nữa, dù sao tôi cũng không đọc lại. Tôi nhớ hồi học cao trung có một quyển sách tên là Vây Thành, mọi người đều nói quyển sách này rất hay, tôi không thể nào đọc hết được. Có thể điều này có liên quan đến tôi, tôi thường có kỳ vọng quá lớn. Người khác nếu nói quyển sách hay, tôi đọc cũng không thấy hay lắm, tôi cũng không ghét quyển sách nào.”

Jack Ma cũng nói: “Tôi không nói dối với các bạn, thật ra tôi rất ít đọc sách. Thư viện mời tôi đến nhưng tôi từ chối, tôi nói tôi rất ít khi đọc sách. Thành công hay không không liên quan gì đến đọc sách, thế nhưng bạn thành công rồi thì đọc sách rất quan trọng. Tôi thấy nhiều người thành công nhưng lại không liên quan gì đến đọc sách cả, thế nhưng người đã thành công nếu không đọc sách sẽ trượt dốc, không những thế còn trượt dốc thê thảm. Tôi đã thấy nhiều ví dụ như vậy. Tôi nghĩ rằng đọc sách nên biết cách đọc, tôi không tính là người biết cách đọc sách, nhưng tôi sẽ cố gắng trở thành người biết cách đọc sách.

Jack Ma chỉ ra 2 kiểu người không bao giờ thành công: Một là chẳng bao giờ đọc sách, hai là người đọc sách quá nhiều! - Ảnh 1.

Ở công ty tôi gặp rất nhiều người rất biết đọc sách, họ đều là những người có chỉ số thông minh rất cao, thế nhưng chỉ số cảm xúc lại rất thấp. Thành công có liên quan đến chỉ số cảm xúc hay không? Tôi coi mỗi con người là một quyển sách, mỗi khi gặp ai đó, cho dù là người như thế nào tôi đều rất ngưỡng mộ anh ta. Tôi thường nói, anh chàng này khá thú vị, có cả những ý tưởng như vậy cơ à. Trong khi phần lớn sách tôi chỉ lướt qua mấy trang đầu, nội dung phía sau về cơ bản có thể đoán ra được, vì vậy đa phần tôi đều vứt đi. Dĩ nhiên, sách của Kim Dung thì tôi không bao giờ đoán ra được kết cục, tôi cho rằng khá thú vị”.

“Bản thân tôi cảm thấy rằng ít nhất 24,000 nhân viên của công ty là 24,000 quyển sách, đa dạng và phong phú. Những trải nghiệm và sự việc mà mỗi con người trong số họ đã trải qua, mỗi cách xử lý vấn đề đều nằm ngoài dự đoán của tôi. Với các bạn trẻ ngồi đây, mặc dù đọc sách rất quan trọng, nhưng nhìn người và cách sống lại quan trọng hơn. Tôi nhớ khi Taobao và eBay cạnh tranh rất khốc liệt, có một người bạn cho tôi mượn một quyển sách và nói: “Jack Ma à, quyển sách này nên xem, anh xem xong quyển sách này sẽ đánh bại được eBay”. eBay năm đó xuất bản quyển sách Thị trường hoàn hảo trong đó trình bày làm thế nào mà eBay đánh bại được Yahoo. Tôi liền vứt quyển sách đó vào trong thùng rác, tôi hy vọng có ngày eBay sẽ nhìn thấy chúng tôi làm thế nào để đánh bại họ. Nếu bạn xem xong quyển sách này, bạn sẽ làm theo lộ trình đã được trình bày trong quyển sách, bạn cũng sẽ quá hiểu rõ họ, cũng như quá hiểu chiến lược của họ, càng xem bạn sẽ càng rơi vào tình trạng nguy hiểm”.

“Đọc sách là một cách giải trí, đọc xong sẽ cảm thấy cũng thú vị, hoặc là cười ha ha mà cũng có thể khóc sướt mướt. Tuy nhiên nếu bắt tôi học thuộc một đoạn hoặc kể lại một đoạn thì quả thực không thể làm được. Não tôi khá nhỏ, nên tôi hiểu được phương pháp vận dụng hợp lý não nhỏ, đó chính là hãy quên thật nhanh những thứ vừa đọc. Đọc sách giống như máy tính vậy, máy tính không phải cứ cài đặt nhiều phần mềm là sẽ chạy nhanh. Phần mềm cài càng nhiều, máy tính sẽ chạy càng chậm. Não tôi nhỏ, Thẩm Quốc Quân chạy được một vòng, tôi đã chạy được bốn vòng rưỡi rồi, chỉ có thể so tốc độ với người khác”.

“Ngoài ra, đọc sách đúng là đọc gì bổ nấy. Có người nói, Jack Ma ông đưa tôi mấy quyển sách, xem là ông đang đọc sách gì, tôi sẽ đọc hết số sách đó. Tôi nói, thứ nhất, tôi đúng là không thích đọc sách; thứ hai, sách tôi thích không có nghĩa là bạn sẽ thích, tôi lại thích đọc sách tiểu nhân đó.

Jack Ma chỉ ra 2 kiểu người không bao giờ thành công: Một là chẳng bao giờ đọc sách, hai là người đọc sách quá nhiều! - Ảnh 2.

Có người nói: Jack Ma, sao ông thích xem tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung vậy. Tôi đúng là thích xem tiểu thuyết do Kim Dung viết, thích xem, không có gì là đúng hay sai cả. Vì vậy, đọc sách cần tìm những loại sách mà bạn thích đọc. Hàng xóm của tôi Lão Thẩm rất chăm chỉ, ngày nào cũng đọc những quyển sách uyên thâm, tôi cũng xem được vài trang đã hoa hết cả mắt. Mỗi người nên lựa chọn cho mình những quyển sách mà mình cảm thấy có hứng thú. Khi mới khởi nghiệp tôi thường lựa chọn những việc khiến mình vui vẻ, chọn những việc dễ dàng nhất để làm, những việc mà người khác yêu thích để làm, những việc quan trọng nhất, khó làm nhất tôi để dành cho người khác. Tôi nói thật, đó chính là bí quyết khởi nghiệp.

Cuộc sống đã quá mệt mỏi, làm việc cho một ông chủ cũng đủ mệt rồi, không làm việc cho ông chủ nào thì vừa thích làm những việc đem lại niềm vui cho mình, vừa chọn đọc những quyển sách Lão Thẩm hàng xóm hay xem, bạn sẽ còn mệt mỏi hơn. Cuộc đời con người vốn ngắn ngủi, đọc sách là để đem lại niềm vui chứ không phải để đem lại áp lực cho bạn, đọc sách cũng không phải là để so bì xem ai đọc nhiều hơn, không nên như thế. Nhân viên công ty tôi hay các bạn trẻ cũng vậy, họ chăm chỉ đọc sách, tôi rất khâm phục họ, họ giống như cuốn từ điển sống vậy. Tôi hỏi anh ta cuộc biến pháp của Vương An Thạch xảy ra vào năm nào? Năm 1069. Mấy nhân mấy chỉ cần tra mạng là ra.

Tôi dù sao cũng lớn tuổi rồi, đến cái tuổi này, sách đọc cũng không nhiều nữa rồi, vì vậy lời khuyên của tôi đối với mọi người là không đọc sách cũng tốt. Thích đọc sách cũng rất tốt, đừng bao giờ nghĩ nếu không đọc nhiều sách sẽ khó chịu hay cảm thấy mất mặt cả. Con người có thể ít đọc sách nhưng làm nhiều việc. Có người làm rất nhiều, tất nhiên thời gian là có hạn, coi cuộc đời của mình như một bộ sách, lật qua lật lại là quên ngay được”.

* Bài viết trích nội dung sách “Quản Trị Kinh Doanh Kiểu Jack Ma” của tác giả Triệu Vỹ.



Mộc Dương


Theo Nhịp Sống Kinh Tế

Trong buổi diễn thuyết tại Quý Châu (Trung Quốc) được tổ chức cách đây không lâu, Jack Ma đã phát biểu một nhận định khiến dư luận không khỏi kinh ngạc: “Nếu như chúng ta vẫn tiếp tục áp dụng phương pháp dạy học cũ để giáo dục con trẻ ngày nay, những thứ ấy khiến cho con em của chúng ta không có cơ hội thể nghiệm, không được chơi, không được thử cầm, kỳ, thi, họa… thì tôi có thể đảm bảo, 30 năm sau, các em sẽ không tìm được việc làm”.

Lý giải cho nhận định của mình, Jack Ma cho rằng phương pháp giáo dục hiện nay sẽ khiến thế hệ sau của chúng ta không thể nào cạnh tranh với máy móc, với trí tuệ nhân tạo.

Cũng theo dự đoán của ông, trong tương lai gần, máy móc hoàn toàn có thể thay thế vị trí của con người trong công việc.

Nếu thế hệ tương lai muốn cạnh tranh cùng máy móc, mấu chốt không nằm ở kiến thức, mà nằm ở trí khôn. Bởi lẽ, kiến thức có thể học, nhưng trí khôn thì chỉ có được nhờ trải nghiệm.

 Jack Ma khẳng định, nếu không để trẻ làm việc này, 30 năm sau khó có thể tìm được việc làm - Ảnh 1.

Cũng tại Diễn đàn kinh tế thế giới năm 2018, Jack Ma từng đưa ra vấn đề thay đổi phương pháp giáo dục để thế hệ sau có thể bắt kịp xu thế phát triển của tương lai. (Ảnh minh họa).

Đối với vấn đề này, hai nhà văn gạo cội của Trung Quốc từng đưa ra quan điểm tương đối giống nhau:

Nữ nhà văn nổi tiếng Long Ứng Đài cho rằng: “Học 100 tiết mỹ thuật không bằng để con trẻ tự thể nghiệm ngoài tự nhiên 1 ngày; dạy 100 tiết thiết kế không bằng để học sinh tự mình đi ngắm nhìn những thành phố cổ xưa; giảng 100 lần kỹ năng sáng tác văn học, không bằng để cho tác giả tự dấn thân vào cuộc đời…”.

Tác giả Tịch Mộ Dung cũng đưa ra quan điểm tương tự: “Nếu như một đứa trẻ sống cuộc sống không được tiếp xúc với thế giới bên ngoài, ví dụ như chúng chưa một lần sờ vào thân cây, chưa một lần giẫm lên lá khô, thì chẳng có cách nào dạy mỹ thuật cho các em, bởi chúng chưa từng tiếp xúc với cái đẹp”.

Bởi vậy, có thể nói việc tạo điều kiện cho con trẻ chơi đùa, thể nghiệm là vô cùng trọng yếu.

Vui chơi đóng vai trò quan trọng đối với sự phát triển của trẻ

 Jack Ma khẳng định, nếu không để trẻ làm việc này, 30 năm sau khó có thể tìm được việc làm - Ảnh 2.

Để con trẻ dành thời gian cho những hoạt động vui chơi, giải trí bổ ích cũng là một cách giáo dục hiệu quả. (Ảnh minh họa).

Vui chơi có vai trò vô cùng quan trọng đối với sự phát triển và hình thành nhân cách con người.

Người biết vui chơi một cách thông minh thì cuộc sống cũng như công việc của họ luôn thú vị. Những người này cũng sở hữu năng lực sáng tạo mạnh mẽ và luôn tràn đầy niềm vui.

Ngược lại, người không biết vui chơi, không có điều kiện giải trí thường trải qua một cuộc sống tẻ nhạt, thiếu năng lực sáng tạo.

Những kiến thức mà con trẻ học tập, tiếp thu phần lớn đều từ quá trình vui chơi giải trí mà ra.

Mỗi một độ tuổi khác nhau, con người đều có những việc nên làm, nên thể nghiệm.

Ví dụ như ở giai đoạn sơ sinh, yêu thương và hưởng thụ là điều tất yếu. Tới giai đoạn niên thiếu, vui chơi, nô đùa là đặc điểm nổi bật.

Khi bước sang độ tuổi thanh niên, thể nghiệm yêu đương và khám phá là việc nên làm. Tới lúc trưởng thành, cuộc đời của con người lại gắn với thực tế và trách nhiệm.

Chỉ khi có được tất cả các đặc thù cho mỗi lứa tuổi kể trên, cuộc đời con người mới thực sự trở nên hoàn chỉnh.

Vì thế, việc hạn chế con trẻ chơi đùa sẽ khiến nhân cách của các em bị tổn thương, khuyết thiếu.

Trên thực tế, nhiều gia đình châu Á thường không khuyến khích con cái giải trí, vui chơi. Nguyên nhân là bởi họ thường áp đặt trách nhiệm của người lớn lên con trẻ quá sớm.

Trẻ em trưởng thành nhờ vui chơi. Những người không biết vui chơi, giải trí sẽ thiếu đi niềm vui trong cuộc sống, trở thành một con người khô khan, cứng nhắc.

Những trò chơi bổ ích có thể diễn ra ở khắp mọi nơi

 Jack Ma khẳng định, nếu không để trẻ làm việc này, 30 năm sau khó có thể tìm được việc làm - Ảnh 3.

Những phụ huynh thông minh và tinh tế hoàn toàn có thể biến việc nhà, việc học thành trò chơi khiến con trẻ say mê, hứng thú. (Ảnh minh họa).

Không ít các bậc phụ huynh cho rằng, con trẻ mải chơi sẽ làm trễ nải việc học tập. Vì vậy họ luôn tìm cách giới hạn thời gian chơi đùa và hình thức giải trí của con cái.

Nhưng ít ai biết rằng, quá trình vui chơi của con trẻ không đơn thuần chỉ là tiếp xúc với đồ chơi, trò chơi. Bạn hoàn toàn có thể giúp con vừa chơi, vừa học thông qua những việc đơn giản trong gia đình.

Có đôi khi, chúng ta không nhất thiết phải phân chia rạch ròi giữa chơi đùa với công việc. Bởi thực tế là việc vui chơi, giải trí của con cái có thể tiến hành ở mọi nơi, thậm chí diễn ra ngay trong gian bếp nhà bạn.

Thay vì để con giải trí bằng những hình thức thiếu thực tế, bạn hoàn toàn có thể cho con vui chơi ngay trong căn bếp, biến đồ ăn thức uống, dụng cụ chế biến thành đồ chơi, dạy con cách phân biệt rau củ, cách nấu nướng…

Đừng vội tìm cách để con được mở rộng tầm mắt và cố gắng biến con thành những hình mẫu xa xăm, bạn nên tạo điều kiện cho con em của mình tìm thú vui từ những điều thiết thực, bình dị trong cuộc sống.

Muốn con vui chơi bổ ích, đừng quên tạo ra nguyên tắc

 Jack Ma khẳng định, nếu không để trẻ làm việc này, 30 năm sau khó có thể tìm được việc làm - Ảnh 4.

Quá trình vui chơi của con trẻ cũng cần áp dụng nguyên tắc về thời gian và tần suất mới có thể thu được hiệu quả. (Ảnh minh họa).

Bất cứ trò chơi bổ ích nào cũng khó có thể phát huy tác dụng nếu không được lặp đi lặp lại.

Ví dụ, nếu bạn cho con trẻ làm sủi cảo và đổ rác, chắc chắn và các bé sẽ làm tốt việc đổ rác hơn.

Bởi sủi cảo không được làm hàng ngày, nên các em chưa nắm được các bước tuần tự, chỉ có thể tự thực hiện theo trí nhớ và cách thức của mình.

Trong khi đó, đổ rác là việc ngày nào cũng diễn ra, con trẻ có điều kiện quan sát, học tập, từ đó sẽ thực hiện một cách thành thạo, thậm chí tiến bộ và sáng tạo rất nhanh.

Nguyên tắc lựa chọn và xây dựng trò chơi cho con trẻ cũng tương tự như vậy. Nếu trò chơi bổ ích ấy muốn đem lại công dụng thiết thực, hãy tạo điều kiện cho chúng lặp lại nhiều lần để các em có thời gian làm quen, tiếp thu và sáng tạo.

Kiên trì và tìm tòi là đức tính không thể thiếu khi vui chơi

 Jack Ma khẳng định, nếu không để trẻ làm việc này, 30 năm sau khó có thể tìm được việc làm - Ảnh 5.

Thay vì làm hộ con tất cả, hãy dẫn dắt con trẻ và để các em tự hoàn thành trò chơi của mình. (Ảnh minh họa).

Ngoài việc quan sát, tiếp xúc, mấu chốt để quá trình vui chơi đem lại lợi ích cho con trẻ nằm ở yếu tố tính kiên trì và khả năng đi sâu tìm tòi khám phá của các em.

Khi gặp khó khăn trong lúc chơi đùa, con trẻ thường tìm đến sự giúp đỡ từ phía cha mẹ. Tuy nhiên, nếu việc này lặp đi lặp lại, các em sẽ hình thành thói quen dễ bỏ cuộc khi gặp khó khăn.

Đối với những lời “cầu cứu” từ trẻ, cha mẹ không nên giúp đỡ ngay lập tức, mà cần hướng dẫn các bé một cách tường tận hơn.

Hành động thiết thực này sẽ tạo điều kiện cho con em của chúng ta tích lũy kinh nghiệm và kỹ năng giải quyết vấn đề, từ đó biến sân chơi trở thành nơi để các bé rèn luyện bản thân mình.

 Jack Ma khẳng định, nếu không để trẻ làm việc này, 30 năm sau khó có thể tìm được việc làm - Ảnh 6.

Vui chơi là đặc quyền của con trẻ. Đừng bao giờ cố gắng tước đi đặc quyền ấy của các em vì bất kỳ lý do gì. (Ảnh minh họa).

Nuôi dạy con cái không phải một cuộc thi, vì thế các bậc cha mẹ cần sự kiên nhẫn chứ không phải thái độ hấp tấp.

Trước tiên, bạn hãy dạy con mình cách vui chơi, giải trí, biến sân chơi thành trường học thiết thực thay vì vội vàng tìm cách nhồi nhét kiến thức nơi giảng đường.

Đừng quên rằng, kiến thức là thứ có thể học, còn trí khôn chỉ vào thể nghiệm mới hình thành.



Theo Trần Quỳnh


Trí thức trẻ

Gần đây tôi có nghe một doanh nhân nổi tiếng Trung Quốc phát biểu chương trình “Đối thoại” của đài truyền hình CCTV rằng: “Doanh nghiệp của tôi rất khó quản lý, cho dù là CEO tiền nhiệm của General Electric – Jack Welch đi chăng nữa cũng không trụ được quá 3 ngày”. Tôi không đồng tình với câu nói này.

Thứ nhất, Jack Welch sẽ không chỉ ở lại 3 ngày; Thứ hai, Jack Welch đến chắc chắn sẽ thay đổi doanh nghiệp của anh. Điều đáng sợ không phải là khoảng cách, mà là anh không biết có khoảng cách. Điều này tôi đã viết trên mạng Internet.

Xin lấy một ví dụ, tôi có một người bạn làm huấn luyện viên đội tuyển võ thuật tỉnh Chiết Giang, anh ấy kể cho tôi một câu chuyện như thế này:

Dưới núi Võ Đang có một anh chàng võ công hết sức cao cường, anh ta đã đánh bại tất cả mọi người ở đó. Anh chàng này cho rằng mình là thiên hạ vô địch, liền khăn gói quả mướp lên Bắc Kinh tìm đến huấn luyện viên đội tuyển võ thuật Bắc Kinh, thách thức: “Tôi muốn tỉ thí võ thuật với thành viên đội tuyển võ thuật của anh”. Vị huấn luyện viên không đồng ý, điều này khiến anh ta càng nóng lòng muốn được đấu võ. Cuối cùng vị huấn luyện viên cũng đồng ý, chưa đầy 5 phút anh chàng kia đã bại trận. Vị huấn luyện viên nói: “Chàng trai à, anh mỗi ngày luyện 2 tiếng đồng hồ, chỉ đánh bại được người mỗi ngày luyện nửa tiếng mà thôi. Thành viên đội tuyển chúng tôi mỗi ngày luyện 10 tiếng, anh làm sao mà thắng nổi? Đấy là chưa kể thành viên đội tuyển chúng tôi còn chưa đánh hết sức. Núi này cao còn có núi khác cao hơn, cao nhân ắt có cao nhân trị”.

Jack Ma cho rằng: “Trên phương tiện quản trị doanh nghiệp, sử dụng vốn đầu tư, hoạt động trên quy mô toàn cầu cần sáng suốt xúc tiến quá trình toàn cầu hóa một cách toàn diện. Điều mà Alibaba cần làm là phải có tầm nhìn xa, thách thức với cả thế giới, thực sự xâm nhập vào thị trường thế giới”. Dù mục tiêu mà Jack Ma đặt ra là lâu dài và đúng đắn, nhưng lại sai lầm về thời điểm, sử dụng sai sách lược dẫn đến suýt nữa thất bại thảm hại khi tham gia cuộc chiến thương mại toàn cầu.

Đừng đổ lỗi tại định mệnh, định mệnh là khi con người biết rằng mình thua kém mà không chịu nỗ lực để thay đổi - Ảnh 1.

Sau đó, Jack Ma đã ý thức được khoảng cách giữa mình và thế giới, ông bắt đầu suy ngẫm về những sai lầm, từ đó rút ra được bài học kinh nghiệm cho bản thân. Trong bài diễn thuyết tại Trường Đại học Stanford, Jack Ma có nhắc đến điều này: “Hôm nay, mọi người thường viết về câu chuyện thành công của Alibaba. Nhưng tôi không cho rằng chúng tôi thông minh đến vậy, chúng tôi vi phạm rất nhiều sai lầm, và quả thực lúc đó chúng tôi rất ngu ngốc, cho nên tôi nghĩ rằng nếu một ngày nào đó tôi muốn viết một cuốn sách nói về Alibaba, tôi sẽ lựa chọn viết về 1001 sai lầm của Alibaba.

Đó mới chính là những điều mà mọi người cần ghi nhớ, cần học tập. Nếu bạn muốn biết người khác thành công như thế nào, điều này rất khó, bởi để có được thành công ẩn chứa rất nhiều yếu tố may mắn. Tuy nhiên nếu bạn muốn tìm hiểu xem người khác thất bại như thế nào, bạn sẽ thu được rất nhiều bài học.

Tôi rất thích đọc những quyển sách nghiên cứu thảo luận vì sao người ta thất bại. Bởi vì nếu anh đã tìm hiểu kĩ lưỡng thì sẽ biết rằng, nguyên nhân dẫn đến thất bại của mỗi công ty đều không giống nhau, đây mới là điều quan trọng nhất. Sau khi trang web Taobao thành công, chúng tôi bắt đầu tập trung nghiên cứu phát triển công cụ thanh toán Alipay. Mọi người đều nói Trung Quốc vẫn chưa có một hệ thống tín dụng, từ dịch vụ ngân hàng cho đến dịch vụ logistics đều rất tệ hại, tại sao anh lại đâm đầu nghiên cứu và phát triển thương mại điện tử?

Hôm nay, tôi đứng đây không phải là để giảng giải với mọi người “thánh kinh” về kinh doanh, tôi không chuẩn bị bản trình chiếu PPT bởi vì tôi vẫn chưa có cổ phiếu để bán cho mọi người. Tuy nhiên, tôi nghĩ, bởi chính sự lạc hâu của hệ thống logistics, hệ thống tín dụng và hệ thống ngân hàng nên chúng tôi mới cần có tinh thần khởi nghiệp và xây dựng một bản kế hoạch cho riêng mình. Cho nên tôi tin tưởng rằng cứ mạnh dạn làm trước, dần dần rồi sẽ trở thành tiêu chuẩn của Trung Quốc”.

Nhiệm Chính Phi – người sáng lập ra Huawei đã từng nói: “Giữa người với người vốn tồn tại sự chênh lệch, chúng ta cần phải thừa nhận điều đó chứ không nên có sự so bì tị nạnh. Nếu chúng ta không thỏa mãn với sự nỗ lực của bản thân thì sẽ không ngừng tự dằn vặt làm khổ mình. Đừng đổ lỗi tại định mệnh, định mệnh là khi con người biết rằng mình thua kém mà không chịu nỗ lực để thay đổi.”

* Bài viết trích nội dung sách “Quản Trị Kinh Doanh Kiểu Jack Ma” của tác giả Triệu Vỹ.



Mộc Dương


Theo Nhịp Sống Kinh Tế

Người lãnh đạo cần kiên trì giữ vững quan điểm của mình, ví dụ như đi Tây Thiên thỉnh kinh, người lãnh đạo cho dù trên đường gặp bao khó khăn gian nguy những vẫn quyết tâm đi, các bạn có thể bỏ cuộc nhưng tôi vẫn sẽ tiếp tục đi. Đó mới là lãnh đạo. Vì vậy tôi nghĩ rằng doanh nghiệp nào cũng sẽ có một nhà lãnh đạo như Đường Tăng. Đừng nghĩ sức ảnh hưởng của anh ta không bằng Jack Ma, chỉ có điều chúng ta chưa nhận ra mà thôi.

Tôn Ngộ Không thần thông quảng đại nhưng hay phạm sai lầm, người này doanh nghiệp nào cũng có, đúng không nào? Công ty toàn là Tôn Ngộ Không thì không thể hoạt động được, nhưng không có Tôn Ngộ Không cũng không thể hoạt động được. Trư Bát Giới tham ăn tục uống nhưng rất hài hước, công ty rất cần những người như thế này. Nghe nói anh ta là người có tình có lý, là một người chồng lý tưởng.

Sa Hòa Thượng cần cù, thật thà và chăm chỉ nhất, anh ta nói: “Ông không cần phải nói với tôi về lý tưởng hay mục tiêu phấn đấu nào cả, tôi chỉ cần một ngày làm 8 tiếng, sáng đến làm việc, tối về với vợ”, người như thế này trong mỗi doanh nghiệp cũng không thiếu. Bốn người này trải qua 81 kiếp nạn và đến được Tây Thiên thỉnh chân kinh, đội ngũ này đâu đâu cũng thấy. Mỗi người có tính cách riêng, quan trọng người lãnh đạo làm thế nào để phát huy tinh thần đồng đội, hợp sức lại mới trở thành một đội ngũ mạnh.

Jack Ma cho rằng: “Làm người cần học tập Sa Hòa Thượng, làm lãnh đạo cần giống Đường Tăng, làm việc cần giống Tôn Ngộ Không, sống cần giống Trư Bát Giới. Alibaba từ chỗ chỉ có 18 người đến nay đã có hơn 10.000 nhân viên, chúng tôi càng ngày càng ung dung tự tại. Văn hóa tập thể của chúng tôi là gì? Chúng tôi đều là người bình thường, hợp sức lại để làm những điều phi thường.

Chúng tôi không cần người tài trí kiệt xuất, Alibaba cũng không chào đón người tài trí kiệt xuất. Nếu anh cho rằng anh tài trí hơn người, mời anh hãy rời khỏi đội ngũ chúng tôi, bởi vì tôi tin rằng nếu có ai nói “Tôi là người tài năng”, thì chắc chắn đây không phải là người tài năng. Một người có tài năng thực sự sẽ đặt mình ở vị trí rất thấp, gia nhập đội ngũ với tâm thái bình thường, như vậy mới làm nên sự nghiệp.”

Khi trả lời phỏng vấn trên chương trình “Đối thoại”, Jack Ma đã ca ngợi đội ngũ của mình hết lời: “Bản thân tôi nghĩ đội ngũ của mình rất giỏi. Rất khó để ai đó có thể phá tan đội ngũ của chúng tôi, bạn có thể hạ gục Jack Ma, có thể hạ gục một đội ngũ nhưng để dập tắt ý tưởng của chúng tôi là rất khó”.

Người dẫn chương trình: “Thực ra, bên cạnh ông đều là những người có chung lý tưởng. Tôi biết năm 1997 khi ông từ Hàng Châu đến Bắc Kinh đem theo 7 người. Sau này năm 1999 khi từ Bắc Kinh trở về Hàng Châu, 7 người này không những không thiếu đi một ai mà còn phát triển lên 17 người. Rốt cục điều gì đã giữ chân những người này lại, mà còn thu hút thêm nhiều người khác nữa?”

Jack Ma: Làm người cần học tập Sa Hòa Thượng, làm lãnh đạo cần giống Đường Tăng, làm việc cần giống Tôn Ngộ Không, sống phải như Trư Bát Giới - Ảnh 1.

Jack Ma: “7 người này cho đến nay vẫn chưa rời khỏi Alibaba. Tôi nghĩ rằng quan hệ giữa chúng tôi là sự tin tưởng, bù đắp cho nhau. 7 người này rất ít khi tiếp xúc với truyền thông. Ngoại trừ duy nhất chỉ có Tôn Đồng Vũ, Tổng giám đốc của Taobao, những người khác điều rất kín tiếng. Tôi nghĩ rằng chúng tôi vừa vặn bổ sung lẫn nhau, tôi nói có nhiều một chút thì họ làm nhiều hơn một chút. Cứ như vậy chúng tôi đã hợp tác với nhau khá nhiều năm rồi”.

Người dẫn chương trình: “Có một số người đoán rằng có thể Jack Ma đã trả mức lương hậu hĩnh để níu chân những người này lại?”

Jack Ma: “Không thể nói là mức lương cao, làm sao có thể là mức lương cao được? Lúc đó tôi cho rằng có một sự việc khá cảm động, sau khi quyết định rời Bắc Kinh chúng tôi đã làm một chuyến đến Vạn Lý Trường Thành. Tình cảnh lúc đó cho đến hiện tại tôi vẫn thường nằm mơ thấy. Thời tiết lúc đó rất lạnh, sau khi leo lên Trường Thành thì có một người trong số chúng tôi đã khóc tu tu và nói: “Chúng ta sao vậy? Đã rất thành công ở Hàng Châu rồi, đến Bắc Kinh cũng thành công tại sao lại bỏ dở.” Sau đó 8 người chúng tôi đã đưa ra lời thề, chúng tôi không tin rằng khi trở về Hàng Châu lại không thể xây dựng một công ty lớn mạnh.

Vì vậy ở Trường Thành chúng tôi đã nói quyết tâm xây dựng một công ty tốt nhất thế giới do người Trung Quốc sáng lập, trong giai đoạn khó khăn nhất chúng tôi đều nhớ lại giây phút đó. Mỗi năm, tôi đều cùng 17 người này ăn với nhau một bữa, nhưng có lúc cũng không thể gặp nhau. Tất nhiên chúng tôi tranh luận cũng khá nhiều, phạm sai lầm cũng không ít, tuy nhiên chúng tôi tin tưởng lẫn nhau.

Một đội ngũ dù giỏi đến đâu cũng mãi mãi không thể hợp tác cùng nhau, thiên hạ không có bữa tiệc nào là không tàn, có người nhập cuộc cũng sẽ có người rời bỏ. Một doanh nghiệp muốn phát triển cần không ngừng đổi mới. Jack Ma có cách nhìn như vậy đối với sự ra đi của một ai đó trong đội ngũ của mình.

Người dẫn chương trình: “Năm đó không có tình trạng rời bỏ một đội ngũ như vậy, ngày nay thì sao? Hãy xem số liệu mà chúng tôi ghi trên tấm bảng này, một sự thật là 40% nhân viên kỳ cựu đã rời bỏ công ty cũ”.

Jack Ma: “Sự thực là có thể xảy ra việc ấy. Không rời bỏ công ty mới là điều kỳ lạ. Tôi từng nói rằng mùa đông năm ngoái chúng tôi đã phạm một sai lầm hết sức trầm trọng. Khi có tiền chúng tôi cũng giống như những người khác, cũng mời quản lý cấp cao, cũng mời người nước ngoài, mời cả Phó Giám đốc điều hành của top 500 doanh nghiệp hàng đầu thế giới đến làm việc.

Jack Ma: Làm người cần học tập Sa Hòa Thượng, làm lãnh đạo cần giống Đường Tăng, làm việc cần giống Tôn Ngộ Không, sống phải như Trư Bát Giới - Ảnh 2.

Chúng tôi mời cả một đống người, bao gồm cả luật sư, tất cả đều là những người giỏi, nhưng khi làm đều sai cả. Chúng tôi không biết ai sai, nhưng nói tóm lại là chúng tôi đã phạm phải sai lầm. Trong thời khắc then chốt cần đưa ra quyết định, nếu không họ sẽ rời bỏ công ty. Đây là danh sách 100 người đầu tiên, cũng là sự đau khổ lớn nhất. Giống như động cơ của máy bay Boeing 747 lắp trên máy cày, không những không thể khiến máy cày có thể bay được mà còn làm máy cày vỡ tan. Nếu lúc đó không đưa ra quyết định này, có lẽ công ty đến nay chắc cũng sẽ không còn. Vì vậy chúng tôi mời đến rất nhiều quản lý cấp cao, 100 người đầu tiên mời đến đều là những người tài. Tuy nhiên đến ngày nay ở lại công ty cũng chỉ còn 30-40%. Thời điểm khó khăn nhất, năm 2002 và năm 2003 bắt đầu xây dựng đội ngũ bán hàng, sức ảnh hưởng của đội ngũ bán hàng của chúng tôi là khá lớn”.

Người dẫn chương trình: “Ông cho rằng nguyên nhân họ rời khỏi công ty là gì?”

Jack Ma: “Tôi nghĩ rằng có nhiều lý do: Thứ nhất, văn hóa doanh nghiệp của chúng tôi rất mạnh; Thứ hai, chúng tôi không giỏi như mọi người vẫn nghĩ. Bởi vì công ty cũng chỉ mới thành lập được 5 năm, đặc biệt là sau năm 2004 chúng tôi đặc biệt lo lắng về thế hệ trẻ gia nhập đội ngũ công ty chúng tôi, những con người tràn trề chủ nghĩa lý tưởng. Bạn có thể nói rất tốt, làm việc rất cẩn thận. Ngoài ra còn lý do khác nữa, tôi nghĩ rằng năng lực lãnh đạo của đội ngũ quản lý của chúng tôi có vấn đề rất lớn. Có thể họ giao tiếp với tôi rất tốt, nhưng khi trao đổi với các giám đốc trực tiếp, giám đốc điều hành thì lại có vấn đề.

Vấn đề này xuất phát từ tuổi đời còn trẻ của công ty. Hay nói cách khác trên đường chạy, trong đội ngũ chắc chắn sẽ có người rớt lại. Nếu bạn có thể kể với tôi một công ty nào đó hoạt động trong 5 năm, số lượng nhân viên lên tới 2,000 người, độ tuổi bình quân chỉ 26 tuổi, trải qua giai đoạn khởi sắc và suy thoái của Internet vẫn có thể vực dậy, phát triển trên 200 quốc gia, có hơn 7 triệu người dùng, mà không có một ai xin nghỉ việc, có đánh chết tôi cũng không tin. Công ty chúng tôi có một chiến thuật gọi là 271, trong số đó 20% là nhân viên xuất sắc, 7% là nhân viên bình thường và 10% là số nhân viên rời công ty mỗi năm”.

Người dẫn chương trình: “Ông nói như vậy, liệu trong lòng của nhân viên của ông họ sẽ khen ngợi ông nhiều hơn hay phê bình ông nhiều hơn?”.

Jack Ma: “Tôi không hy vọng chạy theo những lời khen ngợi của nhân viên đối với mình, tôi cũng không hy vọng nhân viên sẽ yêu quý, tôi chỉ hy vọng họ sẽ tôn trọng mình. Và khi nhắc về tôi họ sẽ tôn trọng và nói rằng chúng tôi có một CEO như vậy, chứ không phải nói tôi yêu ông ấy, như thế cũng không nghĩa lý gì”.

* Bài viết trích nội dung sách “Quản Trị Kinh Doanh Kiểu Jack Ma” của tác giả Triệu Vỹ.



Mộc Dương


Theo Nhịp Sống Kinh Tế

Jack Ma- Ông chủ của Alibaba từng nhiều lần thất bại trước khi lập nên Alibaba và trở thành người giàu có nhất nhì Châu Á sở hữu khối tài sản lên đến 41,8 tỷ USD. Những bài phát biểu của ông đã truyền cảm hứng cho rất nhiều doanh nhân trên con đường chinh phục giấc mơ của chính mình. Ba trong số những câu nói truyền cảm hứng ấy được cho là ấn tượng nhất đó là:

1. Lãnh đạo cần phải biết yêu thương

Theo Jack Ma, để có thể trở thành một nhà lãnh đạo tài ba thì chúng ta cần đạt được 3 tố chất. Thứ nhất là IQ – chỉ số thông minh, thứ hai là EQ – chỉ số cảm xúc và cuối cùng là LQ – chỉ số yêu thương. Theo đó thì LQ cũng vô cùng quan trọng, tuy nhiên với những nhà lãnh đạo nó lại ít được nhắc tới nhất. Bạn phải thực sự yêu mến đồng đội của mình và sản phẩm các bạn đang cùng nhau xây dựng. Bởi lẽ, các bạn càng phát triển thì sẽ càng phải đối mặt với nhiều khó khăn – và đó là lúc cần sức mạnh tập thể để cùng nhau vượt qua.

Nhiều nhà lãnh đạo thường cô đơn và không thành công, bởi lẽ họ ít thế hiện chỉ số LQ khiến cho đồng nghiệp cảm thấy có khoảng cách với họ. Thậm chí, nếu không biết yêu thương nhân viên của mình, sự thành công, giàu có sẽ khó bền vững, chưa nói tới là sụp đổ. 

Một nhà lãnh đạo thực thụ phải luôn đặt lợi ích của nhân viên lên hàng đầu, đảm bảo cho họ có được những điều kiện cần thiết để phát triển, hoàn thành công việc một cách tốt nhất.

2. Làm lãnh đạo không phải công việc thú vị

Jack Ma là một nhà lãnh đạo, chủ tịch của doanh nghiệp lớn với hàng chục nghìn nhân viên, tuy bề ngoài của ông vô cùng giản dị và điều hành công việc khá trơn chu mọi việc tưởng chừng như khá đơn giản nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại. Ông đã từng khẳng định rằng: ” Muốn sống cuộc sống đơn giản, đừng làm lãnh đạo”.

Một nhà lãnh đạo sẽ phải chấp nhận hi sinh, không chỉ cho công việc mà còn cả cuộc sống cá nhân của họ. Công việc của họ luôn đối mặt với áp lực, phải giải quyết công việc ở mọi lúc, mọi nơi và gần như không có thời gian dành cho bản thân và gia đình, cho dù là đang tham dự bữa tiệc sinh nhật của người thân.

Jack Ma: Là nhà lãnh đạo tài ba, chỉ số IQ và EQ cao vút, nhưng nếu không có LQ, bạn sẽ không bao giờ được tôn trọng - Ảnh 1.

3. Lãnh đạo cần phải biết “truyền lửa” cho nhân viên

Khi nhắc đến việc giải quyết những vấn đề thực sự khó khăn, Jack Ma từng nói một câu khá ấn tượng rằng: “Hôm nay khó khăn. Ngày mai sẽ càng tệ hơn. Ngày sau đó chắc chắn sẽ tốt đẹp. Tuy nhiên, phần lớn lại không thể vượt qua được ngày mai“.

Chính vì vậy, là một nhà lãnh đạo bạn không được gục gã trước những khó khăn, phải có lòng tin và nhiệt huyết để có thể vượt qua, tiếp tục truyền lửa lòng nhiệt huyết cho nhân viên và  giúp họ vượt qua những khó khăn nhất trong công việc.

Để truyền lửa cho nhân viên, “sếp” cũng phải có lửa. Một nhà quản lý không có động lực thì không thể nào tạo động lực cho cấp dưới. Một người sếp làm việc với tâm trạng bình bình, kiểu “sao cũng được” thì khó mà có đội ngũ nhân viên hăng hái.

Nhiệm vụ của người lãnh đạo là phải giúp cho nhân viên nhận thấy rằng, công việc mà họ đang làm hợp với chuyên môn, kỹ năng của mình, cũng như có thể giúp họ phát triển về nghề nghiệp và tương lai. Song song đó là làm cho nhân viên cảm nhận mình là một phần tử quan trọng của công ty. Người lãnh đạo nên “kéo” tất cả nhân viên của mình vào mọi hoạt động quan trọng của công ty. Khi đó họ sẽ yêu công ty và làm việc hăng say.



An Chi


Theo Trí Thức Trẻ