Category

Tin Tức Khỏe

Category

Bên cạnh các trường công lập thì trường tư thục ngày nay cũng là một lựa chọn được nhiều phụ huynh và học sinh yêu thích. Tuy nhiên, nó sinh ra không dành cho số đông vì học phí ở đây lên tới hàng chục triệu đồng mỗi tháng.

Trường tư nhân, còn được gọi là trường độc lập, không phải là quản lý của chính quyền hay cơ quan địa phương, do đó, trường được giữ được quyền lựa chọn sinh viên, học sinh của họ và được tài trợ toàn bộ hoặc một phần bằng cách thu học phí sinh viên…

Hệ thống trường tư thục ở TP HCM ngày càng đông, và tất nhiên, đó là những trường “con nhà giàu” và cũng chỉ có “con nhà giàu” mới đủ điều kiện theo học ở đây.

Những ngôi trường chỉ dành cho con nhà giàu ở Sài Gòn: Học phí 48 triệu/tháng - Ảnh 1.

Những ngôi trường này sinh ra chỉ dành cho con nhà giàu

Dưới đây là một số mức học phí mà Sở GD-ĐT TPHCM vừa công bố của hệ thống trường lớp tuyển sinh trung học năm học 2018-2019:

Trường có mức học phí gần như là khủng nhất là Trường Tiểu học, THCS và THPT Bắc Mỹ đóng ở huyện Bình Chánh. Học phí 2 buổi/ngày của trường là 48.060.000đ/tháng. Mức học phí này chưa tính chi phí nội trú 9.600.000đ/tháng hoặc phí bán trú 3.375.000đ/tháng.

Những ngôi trường chỉ dành cho con nhà giàu ở Sài Gòn: Học phí 48 triệu/tháng - Ảnh 2.
Những ngôi trường chỉ dành cho con nhà giàu ở Sài Gòn: Học phí 48 triệu/tháng - Ảnh 3.

Điều kiện học ở đây thực sự đáng để mọi người ngưỡng mộ

Trường Tiểu học, THCS và THPT Việt Úc: Học 2 buổi/ngày, bán trú là 24.917.600 đ/tháng.

Trường Song ngữ Quốc tế Horizon, ở quận 2, học 2 buổi/ngày: 23.000.000đ/tháng. Phí nội trú 7.500.000đ/tháng và phí bán trú 1.000.000đ/tháng.

Trường Tiểu học, THCS – THPT Quốc tế Canada có mức học phí học 2 buổi/ngày là 21.000.000đ/tháng.

Những ngôi trường chỉ dành cho con nhà giàu ở Sài Gòn: Học phí 48 triệu/tháng - Ảnh 4.

Học phí trường THCS và THPT Sao Việt ở quận 7

Trường THCS và THPT Sao Việt ở quận 7 có mức học phí dao động từ 72.732.000 đồng (đối với lớp 1) đến 201.438.000 đồng/năm (đối với lớp 12) áp dụng trước ngày 30/6. Sau ngày 30/6, mức học phí dao động 80.000.000 đồng đến 221.500.000 đồng/năm. Học phí này chưa bao gồm tiền bán trú.

Trường THCS – THPT Châu Á Thái Bình Dương học phí 19.000.000; Trường THCS – THPT Việt Anh gần 11.000.000 đồng; Trường Ngôi Sao Nhỏ học phí ở mức 11.899.000 đồng…

Những ngôi trường chỉ dành cho con nhà giàu ở Sài Gòn: Học phí 48 triệu/tháng - Ảnh 5.

Bậc Trung học trường Quốc tế Á Châu AHS nhận học sinh từ lớp 6 đến 12. Trường có bốn cơ sở tuyển sinh lớp 10 ở các quận 1, 3, 10 và Tân Bình với 800 chỉ tiêu.

Học phí lớp 10 bán trú là 13.657.000 đồng mỗi tháng, gồm chương trình tiếng Việt và quốc tế; sinh hoạt vui chơi, học tập dã ngoại, câu lạc bộ, hoạt động thể thao. Phí xét tuyển 1,9 triệu đồng; tiền ăn 2,9 triệu đồng mỗi tháng.

Những ngôi trường chỉ dành cho con nhà giàu ở Sài Gòn: Học phí 48 triệu/tháng - Ảnh 6.

Trường Tiểu học, THCS và THPT Bắc Mỹ đóng ở huyện Bình Chánh. Học phí 2 buổi/ngày của trường là 48.060.000đ/tháng



Theo Minh Hải


Trí Thức Trẻ

Người lãnh đạo cần kiên trì giữ vững quan điểm của mình, ví dụ như đi Tây Thiên thỉnh kinh, người lãnh đạo cho dù trên đường gặp bao khó khăn gian nguy những vẫn quyết tâm đi, các bạn có thể bỏ cuộc nhưng tôi vẫn sẽ tiếp tục đi. Đó mới là lãnh đạo. Vì vậy tôi nghĩ rằng doanh nghiệp nào cũng sẽ có một nhà lãnh đạo như Đường Tăng. Đừng nghĩ sức ảnh hưởng của anh ta không bằng Jack Ma, chỉ có điều chúng ta chưa nhận ra mà thôi.

Tôn Ngộ Không thần thông quảng đại nhưng hay phạm sai lầm, người này doanh nghiệp nào cũng có, đúng không nào? Công ty toàn là Tôn Ngộ Không thì không thể hoạt động được, nhưng không có Tôn Ngộ Không cũng không thể hoạt động được. Trư Bát Giới tham ăn tục uống nhưng rất hài hước, công ty rất cần những người như thế này. Nghe nói anh ta là người có tình có lý, là một người chồng lý tưởng.

Sa Hòa Thượng cần cù, thật thà và chăm chỉ nhất, anh ta nói: “Ông không cần phải nói với tôi về lý tưởng hay mục tiêu phấn đấu nào cả, tôi chỉ cần một ngày làm 8 tiếng, sáng đến làm việc, tối về với vợ”, người như thế này trong mỗi doanh nghiệp cũng không thiếu. Bốn người này trải qua 81 kiếp nạn và đến được Tây Thiên thỉnh chân kinh, đội ngũ này đâu đâu cũng thấy. Mỗi người có tính cách riêng, quan trọng người lãnh đạo làm thế nào để phát huy tinh thần đồng đội, hợp sức lại mới trở thành một đội ngũ mạnh.

Jack Ma cho rằng: “Làm người cần học tập Sa Hòa Thượng, làm lãnh đạo cần giống Đường Tăng, làm việc cần giống Tôn Ngộ Không, sống cần giống Trư Bát Giới. Alibaba từ chỗ chỉ có 18 người đến nay đã có hơn 10.000 nhân viên, chúng tôi càng ngày càng ung dung tự tại. Văn hóa tập thể của chúng tôi là gì? Chúng tôi đều là người bình thường, hợp sức lại để làm những điều phi thường.

Chúng tôi không cần người tài trí kiệt xuất, Alibaba cũng không chào đón người tài trí kiệt xuất. Nếu anh cho rằng anh tài trí hơn người, mời anh hãy rời khỏi đội ngũ chúng tôi, bởi vì tôi tin rằng nếu có ai nói “Tôi là người tài năng”, thì chắc chắn đây không phải là người tài năng. Một người có tài năng thực sự sẽ đặt mình ở vị trí rất thấp, gia nhập đội ngũ với tâm thái bình thường, như vậy mới làm nên sự nghiệp.”

Khi trả lời phỏng vấn trên chương trình “Đối thoại”, Jack Ma đã ca ngợi đội ngũ của mình hết lời: “Bản thân tôi nghĩ đội ngũ của mình rất giỏi. Rất khó để ai đó có thể phá tan đội ngũ của chúng tôi, bạn có thể hạ gục Jack Ma, có thể hạ gục một đội ngũ nhưng để dập tắt ý tưởng của chúng tôi là rất khó”.

Người dẫn chương trình: “Thực ra, bên cạnh ông đều là những người có chung lý tưởng. Tôi biết năm 1997 khi ông từ Hàng Châu đến Bắc Kinh đem theo 7 người. Sau này năm 1999 khi từ Bắc Kinh trở về Hàng Châu, 7 người này không những không thiếu đi một ai mà còn phát triển lên 17 người. Rốt cục điều gì đã giữ chân những người này lại, mà còn thu hút thêm nhiều người khác nữa?”

Jack Ma: Làm người cần học tập Sa Hòa Thượng, làm lãnh đạo cần giống Đường Tăng, làm việc cần giống Tôn Ngộ Không, sống phải như Trư Bát Giới - Ảnh 1.

Jack Ma: “7 người này cho đến nay vẫn chưa rời khỏi Alibaba. Tôi nghĩ rằng quan hệ giữa chúng tôi là sự tin tưởng, bù đắp cho nhau. 7 người này rất ít khi tiếp xúc với truyền thông. Ngoại trừ duy nhất chỉ có Tôn Đồng Vũ, Tổng giám đốc của Taobao, những người khác điều rất kín tiếng. Tôi nghĩ rằng chúng tôi vừa vặn bổ sung lẫn nhau, tôi nói có nhiều một chút thì họ làm nhiều hơn một chút. Cứ như vậy chúng tôi đã hợp tác với nhau khá nhiều năm rồi”.

Người dẫn chương trình: “Có một số người đoán rằng có thể Jack Ma đã trả mức lương hậu hĩnh để níu chân những người này lại?”

Jack Ma: “Không thể nói là mức lương cao, làm sao có thể là mức lương cao được? Lúc đó tôi cho rằng có một sự việc khá cảm động, sau khi quyết định rời Bắc Kinh chúng tôi đã làm một chuyến đến Vạn Lý Trường Thành. Tình cảnh lúc đó cho đến hiện tại tôi vẫn thường nằm mơ thấy. Thời tiết lúc đó rất lạnh, sau khi leo lên Trường Thành thì có một người trong số chúng tôi đã khóc tu tu và nói: “Chúng ta sao vậy? Đã rất thành công ở Hàng Châu rồi, đến Bắc Kinh cũng thành công tại sao lại bỏ dở.” Sau đó 8 người chúng tôi đã đưa ra lời thề, chúng tôi không tin rằng khi trở về Hàng Châu lại không thể xây dựng một công ty lớn mạnh.

Vì vậy ở Trường Thành chúng tôi đã nói quyết tâm xây dựng một công ty tốt nhất thế giới do người Trung Quốc sáng lập, trong giai đoạn khó khăn nhất chúng tôi đều nhớ lại giây phút đó. Mỗi năm, tôi đều cùng 17 người này ăn với nhau một bữa, nhưng có lúc cũng không thể gặp nhau. Tất nhiên chúng tôi tranh luận cũng khá nhiều, phạm sai lầm cũng không ít, tuy nhiên chúng tôi tin tưởng lẫn nhau.

Một đội ngũ dù giỏi đến đâu cũng mãi mãi không thể hợp tác cùng nhau, thiên hạ không có bữa tiệc nào là không tàn, có người nhập cuộc cũng sẽ có người rời bỏ. Một doanh nghiệp muốn phát triển cần không ngừng đổi mới. Jack Ma có cách nhìn như vậy đối với sự ra đi của một ai đó trong đội ngũ của mình.

Người dẫn chương trình: “Năm đó không có tình trạng rời bỏ một đội ngũ như vậy, ngày nay thì sao? Hãy xem số liệu mà chúng tôi ghi trên tấm bảng này, một sự thật là 40% nhân viên kỳ cựu đã rời bỏ công ty cũ”.

Jack Ma: “Sự thực là có thể xảy ra việc ấy. Không rời bỏ công ty mới là điều kỳ lạ. Tôi từng nói rằng mùa đông năm ngoái chúng tôi đã phạm một sai lầm hết sức trầm trọng. Khi có tiền chúng tôi cũng giống như những người khác, cũng mời quản lý cấp cao, cũng mời người nước ngoài, mời cả Phó Giám đốc điều hành của top 500 doanh nghiệp hàng đầu thế giới đến làm việc.

Jack Ma: Làm người cần học tập Sa Hòa Thượng, làm lãnh đạo cần giống Đường Tăng, làm việc cần giống Tôn Ngộ Không, sống phải như Trư Bát Giới - Ảnh 2.

Chúng tôi mời cả một đống người, bao gồm cả luật sư, tất cả đều là những người giỏi, nhưng khi làm đều sai cả. Chúng tôi không biết ai sai, nhưng nói tóm lại là chúng tôi đã phạm phải sai lầm. Trong thời khắc then chốt cần đưa ra quyết định, nếu không họ sẽ rời bỏ công ty. Đây là danh sách 100 người đầu tiên, cũng là sự đau khổ lớn nhất. Giống như động cơ của máy bay Boeing 747 lắp trên máy cày, không những không thể khiến máy cày có thể bay được mà còn làm máy cày vỡ tan. Nếu lúc đó không đưa ra quyết định này, có lẽ công ty đến nay chắc cũng sẽ không còn. Vì vậy chúng tôi mời đến rất nhiều quản lý cấp cao, 100 người đầu tiên mời đến đều là những người tài. Tuy nhiên đến ngày nay ở lại công ty cũng chỉ còn 30-40%. Thời điểm khó khăn nhất, năm 2002 và năm 2003 bắt đầu xây dựng đội ngũ bán hàng, sức ảnh hưởng của đội ngũ bán hàng của chúng tôi là khá lớn”.

Người dẫn chương trình: “Ông cho rằng nguyên nhân họ rời khỏi công ty là gì?”

Jack Ma: “Tôi nghĩ rằng có nhiều lý do: Thứ nhất, văn hóa doanh nghiệp của chúng tôi rất mạnh; Thứ hai, chúng tôi không giỏi như mọi người vẫn nghĩ. Bởi vì công ty cũng chỉ mới thành lập được 5 năm, đặc biệt là sau năm 2004 chúng tôi đặc biệt lo lắng về thế hệ trẻ gia nhập đội ngũ công ty chúng tôi, những con người tràn trề chủ nghĩa lý tưởng. Bạn có thể nói rất tốt, làm việc rất cẩn thận. Ngoài ra còn lý do khác nữa, tôi nghĩ rằng năng lực lãnh đạo của đội ngũ quản lý của chúng tôi có vấn đề rất lớn. Có thể họ giao tiếp với tôi rất tốt, nhưng khi trao đổi với các giám đốc trực tiếp, giám đốc điều hành thì lại có vấn đề.

Vấn đề này xuất phát từ tuổi đời còn trẻ của công ty. Hay nói cách khác trên đường chạy, trong đội ngũ chắc chắn sẽ có người rớt lại. Nếu bạn có thể kể với tôi một công ty nào đó hoạt động trong 5 năm, số lượng nhân viên lên tới 2,000 người, độ tuổi bình quân chỉ 26 tuổi, trải qua giai đoạn khởi sắc và suy thoái của Internet vẫn có thể vực dậy, phát triển trên 200 quốc gia, có hơn 7 triệu người dùng, mà không có một ai xin nghỉ việc, có đánh chết tôi cũng không tin. Công ty chúng tôi có một chiến thuật gọi là 271, trong số đó 20% là nhân viên xuất sắc, 7% là nhân viên bình thường và 10% là số nhân viên rời công ty mỗi năm”.

Người dẫn chương trình: “Ông nói như vậy, liệu trong lòng của nhân viên của ông họ sẽ khen ngợi ông nhiều hơn hay phê bình ông nhiều hơn?”.

Jack Ma: “Tôi không hy vọng chạy theo những lời khen ngợi của nhân viên đối với mình, tôi cũng không hy vọng nhân viên sẽ yêu quý, tôi chỉ hy vọng họ sẽ tôn trọng mình. Và khi nhắc về tôi họ sẽ tôn trọng và nói rằng chúng tôi có một CEO như vậy, chứ không phải nói tôi yêu ông ấy, như thế cũng không nghĩa lý gì”.

* Bài viết trích nội dung sách “Quản Trị Kinh Doanh Kiểu Jack Ma” của tác giả Triệu Vỹ.



Mộc Dương


Theo Nhịp Sống Kinh Tế

Những con số này đến từ nhà kinh tế học Max Roser, đại học Oxford – người sáng lập trang web dữ liệu và thống kê có tên là OurWorldData.org.

Trong một bài đăng trên blog cá nhân, tỷ phú Bill Gates chia sẻ: “Một trong những trang web yêu thích của tôi là OurWorldInData.org, thuộc quản lý của đại học Oxford. Nó sử dụng những bản thống kê trên tất cả lĩnh vực từ sức khỏe, tăng trưởng dân số đến chiến tranh, môi trường và năng lượng, để cung cấp cho bạn cái nhìn sâu sắc về một thế giới đang thay đổi điều kiện sống một cách đáng kể. Tôi đã đề nghị người sáng lập website này – nhà kinh tế học của đại học Oxford Max Roser chia sẻ ba con số từ trang web mà mọi tất cả chúng ta nên biết”.

Roser cho rằng ghi nhớ một vài số liệu thống kê sẽ giúp bạn có thể định hình một cách chính xác hơn về thế giới mà chúng ta đang sống.

“Đối với một số chi tiết, nó chỉ có ý nghĩa khi bạn cần. Tuy nhiên, đối với những phát triển mang quy mô toàn cầu, điều quan trọng là phải biết một số thống kê cơ bản mô tả điều kiện sống hiện tại và hướng thay đổi mà chúng ta đã thấy trong vài thập kỷ qua “, Roser cho biết.

“Biết được những con số liên quan đến những thay đổi toàn cầu sẽ giúp bạn nắm bắt được tin tức hàng ngày và cho phép bạn hiểu được thông tin mới mà bạn học được. Đó chính là cơ sở cho những cuộc tranh luận để chúng ta có thể thảo luận những hướng đi tốt nhất cho xã hội trong tương lai”.

Đây là những gì Gates và Roser cho rằng bạn cần phải biết:

1. Số lượng trẻ em tử vong hàng năm đã giảm hơn một nửa kể từ năm 1960

Mỗi năm, có tới 5,6 triệu trẻ em dưới 5 tuổi phải từ giã cõi đời. Theo số liệu của Liên Hợp Quốc, có đến 15.500 ca tử vong mỗi ngày, tương đương 11 ca tử vong trẻ em mỗi phút. Trong những năm 1950 và 1960, con số này lên tới 20 triệu trẻ em.

 Để hiểu rõ hơn về thế giới chúng ta, tỷ phú Bill Gates cho rằng bạn cần phải biết 3 con số này - Ảnh 1.

“Thế giới của chúng ta đã tốt hơn nhiều so với trước đây, song thực sự vẫn đang còn khủng khiếp. Khi ai đó nói chúng ta có thể ngồi nghỉ và thư giãn vì thế giới đang ở một nơi tốt hơn, thì tôi vẫn biết rằng có tới 11 đứa trẻ vẫn chết mỗi phút. Vì thế chúng ta không thể chấp nhận điều đó. Khi tôi cảm thấy bất lực với sự thực đáng buồn này, tôi đã nhớ rằng chúng ta đã giảm được số trẻ em tử vong hàng năm từ 20 triệu xuống còn 5,6 triệu trong 50 năm qua”, Roser viết.

2. Số trẻ em trung bình sinh ra trên một phụ nữ đang giảm mỗi năm

Trong 50 năm qua, tỷ lệ sinh toàn cầu (số con cái trung bình của mỗi phụ nữ trên thế giới), đã giảm từ 5 xuống dưới 2,5. Điều đó có nghĩa là tốc độ tăng dân số đã tăng từ 2% một năm xuống còn hơn 1% mỗi năm.

 Để hiểu rõ hơn về thế giới chúng ta, tỷ phú Bill Gates cho rằng bạn cần phải biết 3 con số này - Ảnh 2.

Chính việc sử dụng các biện pháp tránh thai, tiếp cận giáo dục cũng như có được các công việc có chất lượng cao hơn đã ảnh hưởng đến tỷ suất sinh cũng như tỷ lệ trẻ em tử vong.

Roser cho biết: “Những cải thiện về điều kiện cho phụ nữ và sức khỏe của trẻ em đã làm giảm tốc độ sinh sản nhanh chóng trên toàn thế giới. Số liệu thống kê về tăng trưởng dân số là một gợi ý cho tôi biết rằng sự tăng trưởng dân số một cách nhanh chóng sẽ đi đến hồi kết trong thế kỷ này thôi”.

Tại sao điều đó lại quan trọng? Trong một bài đăng trên blog năm 2012, Gates nói rằng một vấn đề đặt ra đó là những nơi dân số đang phát triển nhanh nhất chính là nơi họ ít có khả năng đối phó với nó, vì vậy họ không có khả năng để nuôi dưỡng con cái, giáo dục, cung cấp việc làm cũng như vấn đề bảo vệ môi trường.

3. Hơn 100.000 người một ngày đã thoát khỏi tình trạng nghèo cùng cực trong những thập kỷ gần đây

Từ năm 1990 đến năm 2015, mỗi ngày có khoảng 137.000 người đã có thể gạt bỏ cụm từ “nghèo đói cùng cực” khỏi cuộc sống, Roser nói.

Theo WB, một người được coi là sống trong “nghèo đói cùng cực” nếu họ sống với số tiền tương đương dưới 1,90 USD mỗi ngày.

 Để hiểu rõ hơn về thế giới chúng ta, tỷ phú Bill Gates cho rằng bạn cần phải biết 3 con số này - Ảnh 3.

Ngày nay, 706 triệu người trên thế giới sống trong tình trạng nghèo cùng cực. Trong khi đó, vào năm 1990, có 1,86 tỷ người. Điều đó có nghĩa là con số này đã giảm từ 1/3 xuống còn 1/10 trên tổng dân số thế giới.

Biết được những con số thống kê này sẽ như một động lực giúp chúng ta cảm thấy lạc quan hơn. Roser nói: “Các số liệu thống kê về sự thay đổi toàn cầu trong những năm qua cho chúng ta biết rằng chúng ta có thể làm việc cho một thế giới tốt đẹp hơn. Số lượng tử vong trẻ em đang giảm. Những thách thức của sự tăng trưởng dân số nhanh chóng sẽ không tiếp tục vô thời hạn. Cũng như số người trong tình trạng nghèo cùng cực đang nhỏ lại. Những thành công trong quá khứ sẽ là điều khích lệ để chúng ta làm việc để tiến bộ hơn”.

Gates cũng ủng hộ việc giữ quan điểm lạc quan về thế giới.

Tỷ phú cho biết: “Tôi không cố tình đánh giá thấp những vấn đề hiện nay vẫn chưa được hoàn tất. Là một người lạc quan không có nghĩa là bạn bỏ qua bi kịch và bất công. Ngược lại, điều đó có nghĩa là bạn được truyền cảm hứng để tìm kiếm những người tiến bộ trong những “mặt trận” đó và giúp lan tỏa tiến triển tốt đẹp này.

Ở một mức độ nào đó, những tin tức tồi tệ có thể là một điều tốt. Bởi vì nếu bạn muốn cải thiện thế giới, bạn cần một điều gì đó để mình cảm thấy điên rồ và tức giận. Tuy nhiên, nó phải được cân bằng bởi những khía cạnh tích cực. Bởi vì khi bạn thấy những điều tốt đẹp xảy ra, bạn có thể truyền năng lượng của mình để thúc đẩy nhiều tiến bộ hơn nữa”.



Theo Anh Thơ


Nhịp sống kinh tế

– 01 –

Tôi từng nói rằng, năm 30 tuổi bạn đứng ở vị trí nào thì sẽ do cách bạn nhìn nhận và vận dụng thời gian ở năm 20 tuổi quyết định.

Thế nhưng đến năm 30 tuổi mà bạn vẫn còn đứng trong cửa hàng tiện lợi nhận lương ăn theo thời gian thì tôi có thể chắc chắn một điều rằng: khi 20, bạn không hề nghĩ rằng 10 năm sau bạn lại đứng ở đây.

Đương nhiên nếu từ nhỏ bạn đã quyết tâm lập chí trở thành một nhân viên thời vụ làm tại cửa hàng tiện ích thì lại là chuyện khác.

Chỉ là, cùng ở tuổi 30, có người làm ông chủ, đứng trước hàng chục, thậm chí hàng trăm công nhân để phát biểu, có người lại làm lãnh đạo cấp cao của một công ty nước ngoài, lại có người đang đứng ở ban công của một căn biệt thự, đang dự tính kế hoạch nghỉ hưu để đi du lịch vòng quanh thế giới.

Có thể bạn không tin hoặc không hiểu nhưng thực ra thời gian không phải là thứ cố định hoặc có thể đo lường được.

Khi bạn không nhận thức được về độ dài của thời gian là do nhận thức của suy nghĩ và sự tuần hoàn của thần kinh quyết định thì bạn sẽ cho rằng thời gian ở mọi người đều là những nguồn tài nguyên giống y hệt nhau.

Nhìn từ góc độ vật lý và toán học thì không sai: mỗi người đề có 24 giờ đồng hồ.

Nhưng nếu nhìn từ góc độ ý thức của mỗi người thì khả năng tích trữ và độ dài của thời gian ở mỗi người là hoàn toàn khác nhau.

Tương tự như vậy, đối với những người ” não đơn giản”, chỉ thích cày đêm, ăn fast-food mà nói, thời gian đối với bọn họ là thứ luôn bị đứt đoạn và không hề sắp xếp theo thứ tự nào cả. Một ngày 24 giờ có thể chỉ là cảm giác của vài giờ đồng hồ đối với họ. Một khi không có thứ gì kích thích những bộ não đang tê liệt ấy thì 24 tiếng cũng chỉ là trải qua một ngày mà khô cằn như một năm thôi.

Dó đó, thời gian chính là một cốc nước, còn ý thức của bạn là miếng bọt biển. Nếu miếng bọt biển vừa cứng, vừa rách lại vừa khô thì thời gian mà bạn “hấp thụ” được đã ít lại càng thêm ít.

Hay nói cách khác, tỷ lệ mà ý thức của bạn có thể duy trì được sự tỉnh táo và đại não của bạn có thể vận hành một cách bình thường càng cao thì khả năng bạn hấp thụ và vận dụng được thời gian sẽ càng nhiều.

Ngược lại, nếu bạn thường xuyên thức khuya, uống rượu, hút thuốc, ăn đồ ăn nhanh, thậm chí hút ma túy thì ý thức của bạn sẽ luôn ở trong trạng thái rối loạn và chết máy. Đương nhiên, như vậy thì thời gian mà bạn “hấp thụ” được sẽ càng ít.

Tương tự, nếu miếng bọt biển của bạn vừa xốp lại vừa có sự đàn hồi thì thời gian mà bạn “hấp thụ” được sẽ gần như là toàn bộ số thời gian trong cốc nước đó, chứ không hề giữ lại nhiều trong cốc đâu.

Vấn đề tôi đề cập phía trên chỉ là nói về lượng và độ dài của thời gian.

Bí mật biến vạn vật thành cỗ máy in tiền của người thành đạt: Thời gian là vốn liếng, tôi nhất định vận dụng tốt nguồn tài nguyên này - Ảnh 1.

– 02 – 

Hãy tin tôi! Những nhân vật tay trắng lập nghiệp mà thành công ở ngoài kia, có thể cách thức biểu đạt và ngôn ngữ của họ không giống nhau, nhưng họ đều lĩnh ngộ ngộ được một sự thật sâu sắc, đó là bí mật biến vạn vật trở thành máy ATM.

Thế nhưng, đây không phải là bí mật duy nhất.

Một bí mật khác nữa của thời gian, đào sâu hơn một lớp nữa, đó chính là hiệu ứng biến chất của thời gian.

Tôi thường hỏi người trẻ những câu hỏi giống nhau như thế này:

“Lát nữa cậu định làm gì?

“3 tháng sau làm gì? Năm sau thì sao? Có kế hoạch gì không?”

Hay

“Mục tiêu cuộc đời cậu là gì?”

Rất ít các bạn trẻ có thể trả lời một cách rõ ràng, đa phần những bạn khác đều không biết trả lời, không biết hoặc chưa từng nghĩ đến.

Nhất là khi họ bị hỏi câu thứ ba, họ thường ngây ra một hồi lâu rồi mới trả lời là “chưa từng nghĩ đến” hoăc là “nghĩ xa xôi, cảm thấy nhạt nhẽo quá!”

Cuối cùng, tôi thường mời họ miêu tả lại hình dạng của thời gian mà họ thường nghĩ hay tưởng tượng ra.

Những bạn có kế hoạch tích cực trong cuộc sống của mình thường miêu tả thời gian giống như những giọt nước, giống như ánh sáng hoặc giống như những hạt cát.

Còn những người không có mục tiêu thì thường nói họ không nhìn ra thời gian có hình dạng gì, nó rất mơ hồ và hỗn độn.

Hoặc là họ còn quá trẻ, hoặc là bọn họ chưa bao giờ dùng sinh mệnh của mình đi cảm nhận mùi vị của thời gian một cách thật sự, họ chưa từng mở rộng con mắt trong tâm hồn mình đi gặp “thời gian” mà mình nhận thức, xem nó có hình dạng gì.

Bí mật biến vạn vật thành cỗ máy in tiền của người thành đạt: Thời gian là vốn liếng, tôi nhất định vận dụng tốt nguồn tài nguyên này - Ảnh 2.

– 03 –

Thật lòng mà nói, ngay cả tôi đến tận năm 35 tuổi, khi mà tôi đang ở thời kỳ xuống dốc nhất, tôi mới gặp qua hình dạng của thời gian

Lúc đó, tôi làm ăn thất bại, bị mấy “người anh em tốt” quỵt nợ đến hàng tỷ đồng, tôi đã không nhìn thấy cái gọi là “thời gian”, trong lòng tôi vô cùng hỗn loạn, ý thức trở nên đui mù. Sau vài tháng âu sầu, khi tôi bắt đầu sự nghiệp, tôi đã tự nói với mình rằng: dù giờ đây trước mắt chẳng có gì nhưng ít nhất tôi vẫn còn trẻ, thời gian sẽ là vốn liếng, tôi nhất định sẽ vận dụng thật tốt nguồn tài nguyên này.

Lúc này, tôi bắt đầu coi thời gian như những viên gạch, bởi vì tôi biết, khi tôi muốn xây dựng lại cơ cấu thu nhập một cách có hệ thống thì tôi không chỉ cần một khoảng thời gian dài tương đối mà tôi còn cần phải có kế hoạch chuẩn xác trong việc vận dụng thời gian.

Thế là tôi bắt đầu từ con số không, tìm cách tích lũy vốn liếng, tìm kiếm công xưởng, đường đi nước bước, tự mình thiết kế sản phẩm và lên chiến lược bán hàng. Tôi coi thời gian giống như những viên gạch vậy, từ từ xếp chúng chồng lên nhau tạo thành căn phòng. Rồi nỗ lực trong một vài năm tiếp theo, biến căn phòng đó thành một tòa nhà cao tầng.

Sau này tôi phát hiện ra một sự thật kinh người rằng, tôi cứ nghĩ nhưng năm tháng mà tôi  xếp thời gian như xếp những viên gạch kia chỉ đơn thuần là sự sắp xếp mang tính vật lý mà thôi. Nào ngờ, một khi sự sắp xếp đó mang tính kế hoạch thì lại tạo ra hiệu ứng biến chất, bao gồm hiệu ứng liên tục và hiệu ứng khuếch trương.

Những hiệu ứng đó thật thần kỳ và sâu sắc, tôi không thể nào chỉ dùng bài viết này để giải thích rõ ràng được.

Nhưng bí mật mà tôi muốn chia sẻ cho mọi người là: đừng bao giờ chỉ coi thời gian là một viên gạch chết, bởi vì khi chúng được xếp chồng lên nhau sẽ tạo ra một sự biến hóa thần kỳ, khiến người khác không ngờ tới.

Vài năm sau tôi không còn coi thời gian là những viên gạch nữa mà coi chúng là những quân lego có sinh mệnh.

Đây chính là học thuyết lego của riêng tôi.

Cho đến tận hôm nay, chỉ cần tôi vận dụng thời gian một cách có kế hoạch thì trong mắt tôi thời gian vẫn luôn giống như những quân lego. Ví dụ, nếu tôi dự định nắm rõ về kinh tế hocj trong vòng ba tháng thì tôi sẽ yêu cầu bản thân mình lấy ra hai quân lego( 2h đồng hồ) trong vòng 24 tiếng đồng hồ mỗi ngày để đọc sách, tìm tài liệu chứng minh liên quan hoặc đi nghe giảng và ghi chép lại.

Cứ như vậy, mỗi ngày tôi xếp lên hai quân lego, không những có thế duy trì tính liên tục mà còn có thể xếp chúng một cách chặt khít, tạo thành một tầng lầu hay một hệ thống bất kỳ.

Hoặc nếu tôi muốn giảm cân, tôi sẽ lên kế hoạch luyện tập hàng ngày, để nhịp tim có thể đập trên 120 nhịp, tôi cần vận động khoảng 1h. Và 1h này cũng chính là một quân lego trong kế hoạch luyện tập của tôi.

Nhưng bạn nên biết rằng, nếu bạn chỉ vận động vào một ngày nào đó, sau đó lại lười biếng nghỉ cả mấy tháng trời thì quân lego đơn độc tồn tại kia sẽ không tạo ra hiệu ứng tích lũy, hiệu ứng liên tục và hiệu ứng lặp lại lợi ích, càng không thể cải thiện khả năng nhận thức và nâng cao tác dụng khiến tâm trạng trở nên tốt hơn, lạc quan hơn, thoáng đãng hơn được. 

Chỉ cần 3 ngày hoặc 1 tuần trôi qua là lượng mỡ lại tích tụ nhiều hơn, mạch máu trở nên dễ vỡ và bị nhiễm trùng. Có thể thấy rằng quân lego đơn độc đó chỉ là một giấc mơ bọt nước, vừa giống như sương mờ lại vừa giống như lửa điện mà thôi.

Rất nhiều người trẻ, cả ngày chỉ nghĩ đến việc được hưởng thụ những điều may mắn của nhữnng đứa nhóc, như kiểu: “Giờ thì đang xếp hàng để ăn mỳ, lát nữa sẽ đi đâu đây?” ” Đi hát karaoke hay xem phim?” ” Đều ok.” ” Ngày mai làm gì?” “Không biết, ngủ dậy rồi tính, chắc bố mẹ sẽ cho tiền tiêu vặt, có tiền thì có thể đi shopping, đi uống trà đàm đạo.”

Rõ ràng, qua một thời gian thôi là những người trẻ đó sẽ biến thành bọt xà phòng hoặc những mảnh đá vỡ.

Không sai! Những mảnh đá vỡ cũng có trọng lượng và ký ức sâu sắc, nhưng chúng không thể xếp chồng lên nhau được, càng không có hiệu ứng liên tục và lặp lại lợi ích, thời gian trôi đi thì vẫn chỉ là những mảnh đá vỡ, không xếp lên cao được, càng không thể đứng vững, và cũng chẳng thể nào tổ hợp được thành một ngôi nhà hay một cây cầu.

Thời gian chính là điểm mấu chốt của vận mệnh.

Bí mật biến vạn vật thành cỗ máy in tiền của người thành đạt: Thời gian là vốn liếng, tôi nhất định vận dụng tốt nguồn tài nguyên này - Ảnh 3.

Bất kỳ người nào đạt được thành tựu hay mục tiêu trong tương lai thì toàn bộ kiến thức, kỹ năng về tài chính cũng như sự nghiệp của họ đều cần phải từ từ, chậm rãi thai nghén trong cái vòng thời gian này. Không được vội vàng và không được đứt đoạn.

Giờ thì bạn đã hiểu vì sao người giàu vẫn cứ giàu, còn kẻ nghèo vẫn mãi nghèo rồi đấy.

Chúc bạn sớm nhận thức được sức mạnh của thời gian và vận dụng nó thật hiệu quả để cuộc đời sớm gặt được thành tựu.



Thu Hằng


Theo Trí Thức Trẻ

Có rất nhiều thói quen tốt được nhắc đi nhắc lại mỗi lần nhưng ở đây, tôi muốn nói đến những thói quen có tính khái quát hơn để bạn tự định hướng cuộc sống:

Quyết tâm theo đuổi mục đích

Trong nghiên cứu của Tạp chí Tâm lý học lâm sàng, khoảng 54% những người thể hiện quyết tâm thay đổi cuộc sống không kéo dài quyết tâm đó được quá 6 tháng. Và trung bình chúng ta thực hiện điều đó tới 10 lần mà chẳng đạt được thành công.

Biết mình cần làm gì không phải là vấn đề . Vấn đề thực sự là phải quyết tâm thực hiện nó! Nhiều người trong số chúng ta không biết cách để duy trì những thói quen tốt để thay đổi chất lượng cuộc sống. Bí quyết nằm ở: Sự kiên định, Nhất quán và Kiên trì.

Để tạo ra được những thói quen tốt buộc bạn phải có được mục tiêu và sự kiên trì một cách nhất quán, đủ để chúng trở nên quen thuộc đến không thể thiếu. Đây cũng là kỹ năng khó nhất mà William James – triết gia, nhà tâm lý học nổi tiếng nước Mỹ từng chia sẻ.

Dành những giờ đầu tiên của một ngày cho những việc làm đem lại giá trị cao

Bản chất con người giống nhau, chính thói quen khác nhau làm nên sự khác biệt: Hãy thay đổi cuộc sống của bạn bắt đầu từ chính những thói quen - Ảnh 1.

Đừng bắt tay vào làm việc khi bạn chưa biết hôm nay mình cần làm được gì. Hãy lên kế hoạch và ngay lập tức bắt tay vào làm việc, bạn sẽ cảm thấy một dòng chảy nhiệt huyết đang tuôn trào. Và bởi thế, hãy đảm bảo việc đầu tiên bạn bắt tay vào làm là công việc đem lại giá trị cao nhất trong ngày đó.

Những công việc lặt vặt như kiểm tra thông báo hay trả lời email thực sự sẽ khiến bạn bị xao nhãng và mất tập trung vào điều quan trọng nhất. Nghiên cứu khoa học đã chỉ ra, một người mất trung bình 23 phút để tập trung trở lại sau một sự gián đoạn nhỏ. Vì thế, hãy dồn hết tâm sức cho những công việc quan trọng vào đầu ngày và để dành những công việc nhỏ hơn vào cuối ngày, đồng thời nghỉ xả hơi sau ngày dài căng thẳng.

Tập trung cho một việc duy nhất

Thời đại công nghệ đem đến rất nhiều sự quấy nhiễu, khiến bạn mất tập trung. Nếu bạn thực sự phải hoàn thành một công việc quan trọng nào đó, hãy cho nó một hạn mức về thời gian cụ thể và đẩy bản thân vào áp lực hoàn thành, để tâm trí không “dạo chơi” ở những mẩu quảng cáo hay những đoạn phim ngắn lướt qua trên mạng xã hội.

Bạn có thể thử kỹ thuật Pomodoro để cải thiện khả năng tập trung giải quyết vấn đề một cách gọn gàng. Kỹ thuật này khuyên bạn nên tập trung cao độ vào 1 việc trong khoảng 30 phút, nghỉ 5 phút rồi lại quay lại công việc hoặc bắt đầu công việc mới. Và nên nhớ, chỉ cho đôi tay, đôi mắt nghỉ ngơi thôi chứ không phải là tranh thủ lướt web, lên MXH tán gẫu đâu nhé.

Học – Học nữa – Học mãi

Một trong những cách tốt nhất để nâng cao khả năng, từ đó thay đổi cuộc sống là tích lũy kiến thức. Bạn có thể vẫn còn đi học hay đã ra trường, bạn có thể học ở thư viện hay quán cà phê… miễn là bạn thực sự quan tâm đến những gì mình đang trau dồi và tận dụng tối đa thời gian để học tập.

Những người biết dành thời gian và sự kiên trì để tự trau dồi kiến thức chính là những người được giáo dục thực sự trên thế giới này. Hãy nhìn vào những doanh nhân, học giả nổi tiếng hay nhân vật lịch sử nào đó, bạn sẽ nhận thấy dù họ có qua các trường lớp đào tạo chính quy hay không thì họ vẫn là những sản phẩm thành công của việc tự học liên tục.

Học tập suốt đời là cách giải đáp mọi câu hỏi trong cuộc sống. Bạn không cần phải biết hết mọi thứ, hãy tìm lấy thứ khiến bạn hứng thú và bắt đầu tìm hiểu. Tìm các blog, trang web hay khóa học trực tuyến để mở rộng chân trời kiến thức của bạn, bạn sẽ thấy cuộc sống ý nghĩa hơn rất nhiều.

Sử dụng tư duy đường vòng để giải quyết vấn đề

Bản chất con người giống nhau, chính thói quen khác nhau làm nên sự khác biệt: Hãy thay đổi cuộc sống của bạn bắt đầu từ chính những thói quen - Ảnh 2.

Điều này có nghĩa là, hãy đặt vấn đề ở một góc độ khác để đưa ra cách giải quyết ổn thỏa nhất. Với cách nhìn nhận này, mỗi việc đều có nhiều cách giải quyết mà bạn không thể tưởng tượng được hết. Chúng là cách nghĩ phá vỡ những quy tắc ngầm hiểu, giải thoát bạn khỏi những điều nhàm chán và dậm chân tại chỗ.

Hãy phá vỡ tư duy thẳng đứng mà tìm hiểu vấn đề ở nhiều góc độ khác nhau, tin tưởng vào những kết quả độc đáo sẽ xảy đến…

Dành 5 phút mỗi ngày để thực hành chánh niệm

Chánh niệm là khi một người tập trung toàn bộ cảm xúc, cảm giác và suy nghĩ của mình vào một sự vật, sự việc và không có bất cứ phán xét gì tại một thời điểm nhất định trong hiện tại. Chánh niệm không phải là thiền định, cũng không cần phải làm vào mỗi sáng sớm. Mỗi ngày, bạn đều có thể thực hành chánh niệm bất cứ lúc nào và chỉ cần 5 phút vỏn vẹn để thấy những thay đổi trong tâm trí.

Chánh niệm giúp bạn bình tâm hơn, quên đi quá khứ và ngừng lo lắng về tương lai. Nó sẽ giúp bạn mở ra những nguồn thông tin phong phú mà chúng ta đã bỏ lỡ – thứ có thể giúp bạn thoát khỏi những vòng xoáy xô bồ và lựa chọn được những quyết định đúng đắn hơn.

Đọc sách mỗi ngày

Nếu bạn chưa biết thì đọc sách là các để não bộ hoạt động tích cực hơn, là bài tập thể dục cho tâm trí. Con người mới chỉ phát minh ra việc đọc vào khoảng vài ngàn năm trước đây. Và với phát minh này, chúng ta sắp xếp lại chính tổ chức bộ não của chúng ta, từ đó mở rộng cách để tư duy và tiến hóa trí tuệ giống loài. Não bộ có một khả năng liên kết phi thường mà đọc là nhân tố để kết nối các cấu trúc và khiến não hoạt động hiệu quả nhất. Không giống các phương tiện truyền thông hiện đại, đọc cho chúng ta thời gian để suy nghĩ , xử lý và tưởng tượng câu chuyện từ chính những kinh nghiệm sống mỗi ngày.

Đọc cũng cần có sự kiên nhẫn, siêng năng và quyết tâm cao độ. Nhưng có được thói quen này, chúng ta không những có được một nguồn kiến thức vô tận mà còn sống được khỏe mạnh, lâu dài hơn.

Tìm hiểu nhiều hơn về thế giới

Bản chất con người giống nhau, chính thói quen khác nhau làm nên sự khác biệt: Hãy thay đổi cuộc sống của bạn bắt đầu từ chính những thói quen - Ảnh 3.

Mỗi một công việc, một miền đất, một nền văn hóa… đều có những điểm riêng khác biệt mà bạn không thể nào biết hết. Dù bạn có học hành giỏi giang đến đâu thì tất cả cũng chỉ như “ếch ngồi đáy giếng” mà thôi, miệng giếng của bạn có thể to rộng nhưng bầu trời thì là vô tận.

Bởi thế, nếu có cơ hội, đừng ngại tìm hiểu các nền văn hóa, ngôn ngữ hay những ý tưởng mới. Hãy cởi mở với các cuộc thảo luận, không ngại chia sẻ quan điểm của bạn. Bạn sẽ học được rất nhiều điều đặc biệt.

Nghỉ ngơi để khôi phục tinh thần

Bản chất con người giống nhau, chính thói quen khác nhau làm nên sự khác biệt: Hãy thay đổi cuộc sống của bạn bắt đầu từ chính những thói quen - Ảnh 4.

Khi bạn đã học quá nhiều, đã làm quá chăm chỉ, điều còn lại duy nhất đôi khi chỉ là một ngày nghỉ ngơi. Né tránh những thông báo, những lời nhắc nhở để tắt điện thoại, tắt email không phải là xấu, nếu bạn thực sự cần một khoảng thời gian trống rỗng.

Hoặc đôi khi, cuộc sống khiến bạn mệt mỏi đến mức muốn buông tay. Lúc đó, bạn có thể thay đổi môi trường, phong cách, thói quen… để vượt ra khỏi những điều bình thường. Dậy sớm 15 phút để đi bộ vài vòng hay ngồi thiền hoàn toàn là một việc nên làm khi bạn cảm thấy quá nặng nề trong đầu óc.

Nghỉ ngơi không hoàn toàn là thư giãn tại một bãi biển đầy nắng. Đó là cách nói cho việc bạn nên tìm sự tươi mới, thậm chí ngớ ngẩn nhưng có thể mang lại năng lượng mới cho cuộc sống.



Theo Hoài Thu


Trí thức trẻ

Dù biết rằng, những báo cáo, công trình mà bạn bỏ tâm huyết hàng tuần, hàng tháng rốt cục cũng chẳng đi đến đâu, nhưng bạn vẫn luôn có một cám dỗ để thực hiện nhiều nghiên cứu hơn nữa, chỉ để biện minh rằng bạn không để thời gian trôi qua một cách vô nghĩa. Đây là một lí do hoàn toàn thiếu logic.

Thời báo New York giải thích hiện tượng này trong một bài báo gần đây về nghệ thuật “chiến lược buông bỏ”, một thuật ngữ được mượn từ tác giả và doanh nhân Seth Godin. Stephanie Lee giải thích lý do tại sao chúng ta thường không muốn ngừng lại việc theo đuổi một mục tiêu lâu năm, ngay cả khi mục tiêu đó đã được chứng minh là không thể đạt được. Lee cũng giải thích tại sao biết từ bỏ sẽ làm cho chúng ta hạnh phúc hơn, và sẽ tạo cơ hội cho chúng ta theo đuổi tham vọng khác, thực tế hơn.

Đọc bài báo Times, tôi nghĩ lại lời khuyên của Jon Acuff trong cuốn sách “Kết thúc” năm 2017 của ông ấy: “Chọn điều gì để theo đuổi”. Acuff đã thay đổi tư duy của độc giả để họ hiểu rằng không có cách nào họ có thể đạt được mọi thứ họ muốn: Bạn không thể vừa là bậc cha mẹ tuyệt vời, là một nhân viên xuất sắc, vừa chăm sóc gia đình chu đáo, nấu bữa tối bổ dưỡng hàng đêm và vừa tham gia tình nguyện trong cộng đồng.

Thay vào đó, Acuff chia sẻ với độc giả để chọn ra những gì họ muốn “theo đuổi” và muốn đạt được điều đó. Logic ở đây là, bạn càng tiết kiệm thời gian và năng lượng, bạn càng đạt được ít tiến bộ hơn đối với từng mục tiêu riêng lẻ. Chọn một mục tiêu và giành cho nó mọi tâm huyết và bạn sẽ có một bước tiến gần hơn tới thành công.

Những người thành công hiểu rõ 1 điều mà số đông ít biết: Để đạt được mục tiêu lớn cần phải có chiến lược từ bỏ - Ảnh 1.

Bạn dường như không thể trở thành một chuyên gia trong một lĩnh vực mà không từ bỏ những thứ khác

Các nhà tâm lý học cũng đã nêu ra những lợi ích, và đôi khi là sự cần thiết khi từ bỏ một mục tiêu để tập trung vào một mục tiêu khác. Trong bài báo của tờ Times, Lee trích dẫn một nghiên cứu năm 2007 được công bố trên tạp chí Personality and Social Psychology Bulletin, phát hiện ra rằng khi người ta từ bỏ những mục tiêu không thực tế, họ sẽ hạnh phúc và khỏe mạnh hơn.

Trong khi đó, Anders Ericsson, một giáo sư tâm lý học tại Đại học bang Florida trước đó nói rằng ông ấy không biết của bất cứ ai trở thành một chuyên gia tầm cỡ thế giới với hơn một kỹ năng. Nếu bạn dành cuộc sống của bạn để làm chủ một lĩnh vực, các cơ hội khác sẽ biến mất – đó có thể là một điều tốt hay một điều xấu, tùy thuộc vào mức độ mà bạn muốn làm chủ lĩnh vực đó.

Gabriele Oettingen, giáo sư tại Đại học New York và Đại học Hamburg và là tác giả của cuốn “Cân nhắc lại việc suy nghĩ tích cực”, đã phát triển một phương pháp gọi là WOOP để giúp mọi người đạt được mục tiêu của họ. WOOP là viết tắt của mong muốn, kết quả, trở ngại, kế hoạch. Oettingen trước đó đã nói rằng, phương pháp WOOP thường đòi hỏi bạn phải từ bỏ khỏi một mục tiêu nếu nó xung đột với một mục tiêu khác, hoặc nếu nó có vẻ không khả thi.

Đôi khi quá trình này sẽ gây khó khăn. Nhưng về lâu dài, điều này tạo cho bạn một không gian riêng, sự chuyên tâm để làm thực hiện một điều gì đó khả thi, có ảnh hưởng và giá trị hơn.



Theo Minh An


Trí thức trẻ/Business Insider

Cách đây 6 thập kỷ có lẻ, lịch sử đánh dấu ngày 4/10/1957 là ngày mở đầu kỷ nguyên chinh phục vũ trụ của nhân loại nhân sự kiện người Liên Xô phóng thành công vệ tinh nhân tạo đầu tiên trên thế giới mang tên Sputnik 1 ra ngoài quỹ đạo Trái Đất.

Ra đời vào đúng giai đoạn đỉnh điểm của cuộc Chiến tranh Lạnh (1946 – 1989), việc Sputnik 1 nặng gần 100kg “sải cánh” ngoài không gian vũ trụ rộng lớn đã khiến phương Tây và người Mỹ sửng sốt.

Sau “phát súng khai hỏa” của Liên Xô trong lĩnh vực chinh phục không gian, người Mỹ sốt sắng! Lẽ dĩ nhiên… Bắt đầu từ đây, thay vì tập trung toàn lực cho các dự án phát triển vũ khí hủy diệt (vũ khí nguyên tử), Mỹ và NASA bắt đầu cuộc đua vào không gian với Liên Xô.

Trong khi Liên Xô bí mật theo đuổi Chương trình Vostok (chế tạo tàu vũ trụ đưa người đầu tiên bay vào quỹ đạo Trái Đất tầm thấp và trở về an toàn), thì Mỹ cũng chẳng kém cạnh với Dự án Mercury tiêu tốn khoản chi phí khổng lồ là 1,5 tỷ USD thời đó.

4 năm sau ngày Liên Xô khiến Mỹ bước chân vào cuộc đua chinh phục vũ trụ, Moskva lại khiến Washington choáng váng khi công bố sự kiện phi hành gia Yuri Gagarin thực hiện thành công chuyến bay dài 108 phút lần đầu tiên ra vũ trụ trên con tàu Vostok 1 (Phương Đông 1) vào ngày 12/4/1961.

Thỏa mãn ước mơ ngàn đời của nhân loại là thoát khỏi lực hút của Trái Đất để bay ra ngoài vũ trụ rộng lớn, chuyến bay lịch sử ra ngoài không gian của phi hành gia người Liên Xô Yuri Gagarin không chỉ khiến Mỹ ghen tỵ mà còn khiến cả thế giới ước thèm.

Chỉ gói gọn trong 4 năm mà Liên Xô thực hiện được 2 “cú hích” vĩ đại trong hành trình khai phá vũ trụ (phóng vệ tinh Sputnik 1 và đưa người bay ra ngoài không gian rồi trở về an toàn).

Ánh hào quang tuyệt vời mà Liên Xô mang lại hiển nhiên khiến người Mỹ lo lắng, còn cả thể giới thì nể phục.

Thế nhưng….

Đằng sau hào quang xứng tầm vũ trụ ấy, là cả một bí mật về sự hy sinh của những phi hành gia mà thế giới mãi về sau mới có cơ hội biết đến bởi sự che giấu tài tình của giới lãnh đạo Liên Xô.

Ước muốn tạo dựng hình ảnh hoàn hảo về một quốc gia tiên phong cho hành trình khai phá vũ trụ trong mắt quốc tế đã khiến giới lãnh đạo Liên Xô xếp những tập hồ sơ về cái chết của những phi hành gia vào dạng “bí mật quốc gia”.

Đó là lý do, về sau, nhiều người gọi họ – những người hùng vũ trụ Liên Xô thầm lặng hy sinh vì tổ quốc là…

Nước mắt phi hành gia vô danh: Sự thật về hồ sơ bí mật quốc gia Liên Xô che giấu nhiều năm - Ảnh 1.

Họ có mặt và có tên, nhưng sự hy sinh to lớn của họ cho sự nghiệp chinh phục vũ trụ của đất nước buộc phải chìm trong bí mật vì một hình ảnh tốt đẹp mà giới lãnh đạo muốn gìn giữ.

Người ta từng nói rằng, Yuri Gagarin không phải là phi hành gia Liên Xô đầu tiên bay vào không gian! Nói vậy, không phải để phủ nhận tài năng và những đóng góp tuyệt vời mà “huyền thoại vũ trụ” này cống hiến cho Liên Xô nói riêng và hành trình chinh phục không gian của nhân loại nói chung.

Nói vậy là vì, để có được một “Yuri Gagarin” đi vào lịch sử thì bên cạnh những cống hiến dũng cảm của bản thân chàng phi hành gia trẻ tuổi ấy (ngày anh lập nên kỳ tích, anh mới chỉ 27 tuổi), còn có những cống hiến âm thầm của rất nhiều đồng đội của anh trước thời khắc ngày 12/4/1961 huy hoàng đó.

Phần 1: Biệt đội phi hành gia đầu tiên trong lịch sử Liên Xô

Trong thập niên 50, 60 của thế kỷ trước, để tập hợp những tài năng vũ trụ tham gia vào các chương trình đưa người ra không gian, Liên Xô đã tuyển chọn được biệt đội phi hành gia 20 người đầu tiên trong lịch sử nước này từ 3.000 ứng viên trên toàn quốc, tất nhiên trong đó có Yuri Gagarin (Ảnh: người ngồi hàng dưới, thứ  4 từ trái sang).

Nước mắt phi hành gia vô danh: Sự thật về hồ sơ bí mật quốc gia Liên Xô che giấu nhiều năm - Ảnh 2.Đội 20 phi hành gia đầu tiên trong lịch sử Liên Xô. Nguồn: RIA Novosti

Họ gồm: Ivan Anikeyev, Pavel Belyayev, Valentin Bondarenko, Valery Bykovsky, Valentin Filatyev, Yuri Gagarin, Viktor Gorbatko, Anatoli Kartashov, Yevgeny Khrunov, Valdimir Komarov, Alexei Leonov, Grigori Nelyubov, Andrian Nikolayev, Pavel Popovich, Mars Rafikov, Georgi Shonin, Gherman Titov, Valentin Varlamov, Boris Volynov và Dmitri Zaikin.

Trong số 20 phi hành gia đầu tiên – những tài năng vũ trụ được chọn lựa kỹ càng đầu tiên của Liên Xô, có những người đã trở thành những anh hùng hy sinh trong thầm lặng trước khi các anh thực sự bay ra ngoài không gian. Cái chết của họ phần nào giúp cho cuộc viễn chinh vào vũ trụ của Yuri Gagarin thành công ngày sau.

Nhiều năm sau cái chết của họ, người Liên Xô vẫn còn nhớ mãi tấn bi kịch của hai người hùng vũ trụ thuộc biệt đội 20 phi hành gia đầu tiên, đó là Valentin Bondarenko và Vladimir Komarov.

Ngọn lửa oan nghiệt thiêu cháy giấc mơ của phi hành gia trẻ tuổi

Ngày anh mất, Valentin Bondarenko mới chỉ bước sang tuổi 24!….

Thửa nhỏ, Valentin Bondarenko ấp ủ giấc mơ trở thành phi công vũ trụ. Những tháng năm xa người cha quả cảm đang chiến đấu ngoài Mặt trận phía Tây cộng với ý chí được tôi rèn ngay từ bé đã giúp Valentin Bondarenko nhanh chóng chạm đến giấc mơ của đời mình.

Năm 23 tuổi, anh được tuyển chọn vào đội 20 tài năng vũ trụ đầu tiên của đất nước, tham gia huấn luyện và sẵn sàng thực hiện các sứ mệnh bay vào không gian.

Năm 24 tuổi, giấc mơ anh sắp chạm tay vào bỗng vụt tắt vào cái ngày anh tham dự buổi huấn luyện thứ 10 trong buồng áp suất thấp.

Vì một chút sơ suất, miếng bông tẩm cồn rơi vào vật nóng khiến cho buồng áp suất vốn có nhiều vận dụng dễ cháy và nguồn oxy tinh khiết dồi dào nhanh chóng trở thành lò lửa nóng rẫy.

Chỉ một chút nữa thôi, lịch sử đã có thể gọi tên anh là người hùng Liên Xô bay vào vũ trụ đầu tiên trong lịch sử nhân loại, vậy mà, ngọn lửa oan nghiệt đó đã thiêu cháy tất cả.

Khoảnh khắc anh được các bác sĩ đưa ra khỏi buồng áp suất với mức độ bỏng cấp độ 3, anh vẫn không một lời oán than!

Ngày 23/3/1961, anh trút hơi thở cuối cùng sau gần 10 giờ đồng hồ tận tình cứu chữa từ các bác sĩ. Anh ra đi, bí mật và để lại người vợ trẻ và đứa con thơ chưa nhớ rõ mặt cha…

Sau cái chết của chàng phi hành gia trẻ tuối đó, Liên Xô tiếc nuối một tài năng vũ trụ thực thụ, nhưng vì đứng trước một phương Tây luôn có những đôi mắt dòm ngó tìm điểm yếu, giới lãnh đạo buộc phải giấu kín chuyện của anh.

Tròn 20 ngày sau, đồng đội cùng đội 20 của Valentin Bondarenko là Yuri Gagarin hoàn thành giấc mơ còn dang dở cho anh. Có lẽ, chỉ những người trực tiếp tham gia đội 20 và những tháng ngày huấn luyện vất vả mới có thể thấu hiểu mỗi sự hy sinh là to lớn và đáng trân trọng nhường nào. (Đọc chi tiết, tại đây ).

Vladimir Komarov – “Người hoán đổi số phận” cho Yuri Gagarin

Vladimir Komarov là bạn chí cốt và cũng là đồng đội của Yuri Gagarin trong đội 20 người. Nguồn tin mật về sau của Ủy ban An ninh Quốc gia (KGB) tiết lộ, khi đồng ý tham gia nhiệm vụ bay trên con tàu vũ trụ Soyuz 1, Vladimir Komarov ý thức được đó là sứ mệnh tự sát nhưng anh vẫn dũng cảm chấp nhận. Bởi, nếu từ chối nhiệm vụ bay này, phi hành gia thay thế anh chính là Yuri Gagarin!

Nước mắt phi hành gia vô danh: Sự thật về hồ sơ bí mật quốc gia Liên Xô che giấu nhiều năm - Ảnh 3.

Vladimir Komarov và người bạn chí cốt Yuri Gagarin. Ảnh: Gizmodo

Vào đầu thập niên 1960, sau khi hay tin tình báo về chương trình đưa người lên Mặt Trăng – Apollo program của Mỹ bắt đầu triển khai, Liên Xô (lúc nào đang trên đà không muốn để thua Mỹ trong bất cứ phát kiến vũ trụ nào) liền đưa ra một kế hoạch mạo hiểm chưa từng có trong lịch sử: Trao đổi phi hành gia trên hai con tàu vũ trụ ngoài không gian.

Theo kế hoạch, hai con tàu vũ trụ Soyuz 1 và Soyuz 2 sẽ lên đường thực hiện sứ mệnh có 1-0-2 này, trong đó, Soyuz 1 là tàu vũ trụ một người lái, còn Soyuz 2 được thiết kế không gian cho 3 người bay.

Bất chấp mọi ngăn cản của đội kỹ thuật tham gia chế tạo tàu Soyuz (rằng con tàu này chưa sẵn sàng cho nhiệm vụ bay có người lái), giới lãnh đạo Liên Xô vẫn yêu cầu các phi hành gia trong đội 20 sẵn sàng tiếp ứng nhiệm vụ.

Cuối cùng, ngày 23/4/1967 đã đến, ngày Vladimir Komarov bất chấp mọi nguy hiểm tính mạng để lên đường thực hiện sứ mệnh cảm tử ngoài không gian.

Đau buồn thay, những lỗi kỹ thuật nêu trong bản báo cáo dày 10 trang từng bị giới lãnh đạo Liên Xô vứt vào sọt rác giờ đã trở thành hiện thực chỉ ít phút sau khi con tàu Soyuz 1 tiến vào vùng quỹ đạo Trái Đất tầm thấp.

Hàng loạt sự cố kỹ thuật trên con tàu xảy ra liên tiếp, từ hệ thống ăng-ten đến hệ thống năng lượng và điều hướng con tàu đều gặp trục trặc. Mọi thứ đen tối đến mức khi bật dù để thoát khỏi con tàu đang lao vô định về Trái Đất, Vladimir Komarov cũng không thể làm được – tất cả là vì lỗi kỹ thuật!

Kết cục, Vladimir Komarov chết cháy trước cả khi Soyuz 1 lao như một khối sắt vô dụng xuống mặt đất với vận tốc 140km/giờ. Phần thi thể còn lại mà đồng đội tìm thấy của anh chỉ còn được tính bằng cm! 

Phần 2: Thảm kịch chết chóc nhất trong ngành tên lửa Liên Xô

Lại một lần nữa, vì những quyết định nôn nóng của giới lãnh đạo Liên Xô trong cuộc chạy đua vào không gian với Mỹ thời Chiến tranh Lạnh mà lịch sử hàng không nước này phải chứng kiến những tấn bi kịch thảm khốc.

Để những con tàu vũ trụ sải cánh trong không gian, tất yếu cần hệ thống tên lửa đẩy. Và một lần nữa, người Liên Xô lại tiên phong trong lĩnh vực này.

Ngay trước khi Thế chiến II nổ ra, Liên Xô đã khởi xướng chương trình phát triển tên lửa liên lục địa đầu tiên trên thế giới.

Nhờ có tài năng tuyệt vời của Sergey Korolev, kỹ sư thiết kế tên lửa hàng đầu của Liên Xô, mà R-7 Semyorka, thế hệ tên lửa liên lục địa đầu tiên trên thế giới của Liên Xô ra đời năm 1957.

Hai tháng sau khi ra đời, R-7 Semyorka “nâng cánh” cho vệ tinh nhân tạo đầu tiên trên thế giới của Liên Xô là Sputnik 1 bay thẳng vào quỹ đạo Trái Đất.

Nước mắt phi hành gia vô danh: Sự thật về hồ sơ bí mật quốc gia Liên Xô che giấu nhiều năm - Ảnh 4.

Sputnik 1 – Vệ tinh nhân tạo đầu tiên trên thế giới của Liên Xô.

Với mong muốn phát triển hệ thống tên lửa liên lục địa mạnh hơn nữa để đáp ứng các sứ mệnh bay ra ngoài không gian của Liên Xô, giới lãnh đạo lệnh cho Nguyên soái Mitrofan Nedelin – Tư lệnh các lực lượng tên lửa chiến lược Liên Xô, chỉ đạo chế tạo thế hệ tên lửa mới mang tên R-16.

Vì nôn nóng trước một nước Mỹ có thừa tiềm năng vượt mặt Liên Xô mà chính phủ Liên Xô liên tiếp gây áp lực về thời gian cho Nguyên soái Mitrofan Nedelin. Điều tất yếu, tổng công trình sư Mikhail Yangel (chỉ đạo trực tiếp việc chế tạo R-16) và đội kỹ thuật của ông cũng bị hối thúc liên tục.

Kết cục, khi mọi sự chưa thể chín muồi thì trái đắng phải nhận là điều khó tránh khỏi. Ngày 24/10/1960, R-16 được đưa ra bãi Tyuratam phóng thử nghiệm. Tuy nhiên, R-16 chưa kịp phóng thì gặp phải sự cố khủng khiếp: Do lỗi kỹ thuật, động cơ tầng 2 của tên lửa phát hỏa.

Nước mắt phi hành gia vô danh: Sự thật về hồ sơ bí mật quốc gia Liên Xô che giấu nhiều năm - Ảnh 5.

Hình ảnh một quả cầu lửa khổng lồ đường kính 120m bao trùm cả quả R-16 dài 30,4m.

 Ngọn lửa nhanh chóng lan xuống thùng nguyên liệu tầng 1 khiến cho R-16 bỗng chốc trở thành cột lửa khổng lồ. Hơn 200 người tham dự buổi phóng gặp nguy hiểm.

Những người quan sát R-16 phóng thử ở khu vực gần bãi phóng bị lửa thiêu cháy ngay lập tức. Số khác chết vì ngạt khí độc từ thùng nhiên liệu gây ra. Nhiều người khác bị thương và bị bỏng nặng. Trong số đó có Nguyên soái Mitrofan Nedelin.

Vì không muốn xuất hiện với hình ảnh “xấu” trong mắt phương Tây, lãnh đạo Liên Xô thời đó là Nikita Khrushchev hạ lệnh giấu nhẹm sự việc và coi đó là bí mật quốc gia hàng đầu.

Khi cuộc Chiến tranh Lạnh dần đi vào hồi kết, công chúng mới biết sự thật về thảm họa tên lửa kinh hoàng này, và gọi nó là Nedelin Catastrophe (tấn bi kịch mang tên Nguyên soái Mitrofan Nedelin).

Nước mắt phi hành gia vô danh: Sự thật về hồ sơ bí mật quốc gia Liên Xô che giấu nhiều năm - Ảnh 6.

Sự hy sinh âm thầm của họ phần nào giúp cho các sứ mệnh bay vào vũ trụ về sau an toàn hơn. Ảnh minh họa.

Có thể nói, trước và sau khi người Liên Xô đạt được những dấu mốc quan trọng trong hành trình khai phá vũ trụ, rất nhiều tấn bi kịch thảm khốc đã xảy ra. Vì lý do giữ gìn hình ảnh cho đất nước mà giới lãnh đạo Liên Xô quyết định đưa sự việc vào dạng tuyệt mật.

Sự hy sinh của họ về sau mới được công nhận và được đông đảo công chúng biết đến. Bởi vậy mới nói, trên chặng đường đi tìm ánh hào quang, phía sau nó vẫn có những mất mát, đau thương!

Bài viết sử dụng các nguồn: Sputniknews, Historyextra 



Theo Trang Ly


HELINO

Một buối sáng nóng bức tại Kazan, Nga, khoảng hai tuần trước, một nhà báo người Anh đã quyết định đương đầu với cái nóng và đi chạy. Căn hộ anh ở trong thời gian diễn ra World Cup nhìn ra sân vận động , vì thế anh quyết định chạy vài vòng.

Khi đã chạy đến vòng thứ 2, anh chỉ còn có thể đi bộ với mặt đỏ bừng và áo phông đẫm mồ hôi. Hai nhân viên an ninh nhìn anh với ánh mắt ngờ vực. Họ trao đổi ngắn trước khi chặn anh lại.

Lo lắng rằng mình có thể bị hỏi giấy tờ tuỳ thân trong khi lại không nói được nhiều tiếng Nga, phóng viên người Anh sẵn sàng giải thích anh đã quên hộ chiếu ở nhà và sẵn lòng quay lại lấy.

Thế nhưng trước khi anh kịp nói gì, một trong hai viên cảnh sát đã nói một câu ngắn vào chiếc điện thoại của anh ta và giơ về phía nhà báo người Anh. Một giọng nói điện tử phát ra, bằng tiếng Anh, “bạn có cần sự trợ giúp y tế không?”

Đây là anh hùng giấu mặt giúp World Cup 2018 thành công hơn nhưng lại ít được nhắc đến - Ảnh 1.

Google Translate hiện có khoảng 500 triệu người dùng và thực hiện dịch thuộc khoảng 143 tỷ từ mỗi ngày.

World Cup 2018 chính là một World Cup của công nghệ khi FIFA và nước chủ nhà đã áp dụng rất nhiều công nghệ mới, trong đó đáng chú ý nhất là công nghệ hỗ trợ trọng tài qua video V.A.R. Tuy nhiên, ở bên ngoài sân vận động, người ta còn nhìn thấy một xu hướng công nghệ rõ nét hơn và ảnh hưởng đến nhiều người hơn.

Hình ảnh điểm nhấn của kì World Cup này là người hâm mộ từ khắp nơi trên thế giới, chủ nhà và khách tới thăm cùng cầm những chiếc điện thoại để giao tiếp được với nhau bằng thứ ngôn ngữ họ chưa từng học, chưa nói đến chuyện đã từng dùng. Đây là kì World Cup của Google Translate.

Ở Nga, trong tháng vừa qua, người hâm mộ đã dùng ứng dụng dịch thuật cho mọi thứ: hỏi đường, trò chuyện với lái xe taxi, cắt tóc, check-in khách sạn, kết bạn và thậm chí là tán tỉnh người khác. Tính năng camera của ứng dụng với khả năng quét và dịch các đoạn văn bản cũng giúp người hâm mộ “giải mã” được các kí tự trông chẳng khác gì mật thư.

“Nó thực sự rất có ích,” Rodrigo Ferrreira, một người hâm mộ người Brazil chia sẻ. Anh đã ở Nga cùng người anh của mình tên Arthur trong gần hai tuần. “Nó đáp ứng được mọi thứ. Chúng tôi cũng cố gắng nói bằng tiếng Anh nhưng nó có ích ở các quán bar, nhà hàng hay khi nói chuyện với phụ nữ.”

Đây là anh hùng giấu mặt giúp World Cup 2018 thành công hơn nhưng lại ít được nhắc đến - Ảnh 2.

Một phụ nữ người Colombia và một người Nga vượt qua rào cản ngôn ngữ ở Samara, Nga.

Điều này không quá ngạc nhiên với Jalie Cattiau, giám đốc sản phẩm Google Translate. “Brazil là thị trường lớn nhất của chúng tôi, nhưng Nga cũng xếp ở thứ hạng khá cao,” bà chia sẻ.

Google đã kì vọng ứng dụng Google Translate sẽ được sử dụng nhiều tại World Cup – tương tự những gì đã xảy ra tại 2016 Olympics Rio de Janeiro – thế nhưng sự tăng trưởng là thực sự ấn tượng: số lượng yêu cầu dịch thuật trên điện thoại đã tăng lên gấp đôi bình thường, bà Cattiau tiết lộ.

Mauricio và Eduardo Contró, hai anh em người Mexico, đến Nga để xem trận bán kết và chung kết World Cup, nhận thấy người Nga dùng điện thoại để giao tiếp với khách nước ngoài rất nhiều.

“Chúng tôi cần sạc pin điện thoại, vì thế chúng tôi và một quán cafe và hỏi nguồn điện,” Maurico, 27 tuổi, kể lại. “Trước khi kịp nói xong, họ đã lấy điện thoại ra, mở Google Translate và nhờ chúng tôi nói vào đó.”

“Không nhiều người có thể nói Tiếng Nga và điều này có thể khiến bạn lo lắng,” Hedi Salem, 31 tuổi, một người hâm mộ người Pháp đến từ Marseille nói. “Ở các thành phố nhỏ, ít người lại nói được tiếng Anh.

Chúng tôi đã học một chút tiếng Nga. Chúng tôi thử chỉ trỏ hoặc mô tả trước nhưng Google Translate khiến mọi thứ dễ dàng hơn. Thật tuyệt vời khi thấy mọi người có thể trò chuyện mà không biết ngôn ngữ của đối phương.”

Thực tế, trong một tháng trở lại đây, mọi thứ như thể đang mang đến một cái nhìn vào tương lai: một thế giới mà ở đó ngôn ngữ không còn là điều kiện tiên quyết để mọi người hiểu nhau.

Đây là anh hùng giấu mặt giúp World Cup 2018 thành công hơn nhưng lại ít được nhắc đến - Ảnh 3.

Google Translate được sử dụng tại một khách sạng ở St. Petersburg.

“Đối với những dân du lịch trẻ, tháng ngày của những cuốn sổ tay câu nói in sẵn đã qua,” Joss Moorkens, trợ lý giáo sư tại Trường Ứng dụng Ngôn ngữ và Đa văn hoá, Đại học thành phố Dublin chia sẻ. “Điều này rất ấn tượng: Khi mọi người đã quen với các công cụ dịch thuật trên di động, họ sẽ sẵn lòng tương tác với khách hơn dù không biết ngôn ngữ chung.”

Đó cũng chính là tầm nhìn Google dành cho ứng dụng của mình. Bà Cattiau chia sẻ “tham vọng và tầm nhìn là phá vỡ các rào cản ngôn ngữ của mọi người theo nhiều cách khác nhau,” và trong nhiều hoản cảnh, không chỉ là du lịch. 95% người dùng Google Translate nằm bên ngoài nước Mỹ và thường rất lớn ở các quốc gia đa ngôn ngữ như Ấn Độ hay Indonesia.

Bà Cattiau nói thêm về mục tiêu khiến chất lượng dịch thuật tiệm cận được chất lượng do con người thực hiện. Đội ngũ của cô không chỉ khiến ứng dụng này chính xác nhất có thể mà còn muốn cải thiện sự dễ sử dụng, “Chúng tôi muốn người dùng có thể trò chuyện tự nhiên và trơn tru nhất có thể,” bà chia sẻ.



Theo Lê Nam Khánh


Saostar

Nhắc đến người chồng của mình, bà Lê Hoàng Diệp Thảo lại rơi nước mắt, bà nói “Tôi phải cứu chồng tôi, cứu Trung Nguyên”.

Bà Lê Hoàng Diệp Thảo: Trung Nguyên là nhà, tôi phải trở về! - Ảnh 3.

Mở đầu câu chuyện, bà Lê Hoàng Diệp Thảo nhớ về khoảng thời gian 25 năm qua, khi bà và chồng là ông Đặng Lê Nguyên Vũ cùng sáng lập nên công ty, xây dựng từng bước, trải qua nhiều khó khăn để Trung Nguyên hiện nay là một tập toàn lớn. 

1533955744 29 trung nguyen la nha toi phai tro ve tin suc khoe
1533955744 646 trung nguyen la nha toi phai tro ve tin suc khoe

LÊ HOÀNG DIỆP THẢO: Tôi bắt đầu từ Trung Nguyên, đây là thương hiệu rất đặc biệt của Việt Nam, với hiện tại, điều tôi quan tâm nhất là làm sao để cứu được thương hiệu này. 25 năm, tôi nắm giữ vị trí là phó tổng giám đốc thường trực của công ty, xây dựng từ một công ty rất nhỏ thành tập đoàn. Và để hiểu giá trị, tầm nhìn chiến lược tiếp theo cho Trung Nguyên, ngoài 2 người sáng lập là anh Vũ và tôi thì chưa thể có ai đảm đương được vị trí đó. 

Bà Lê Hoàng Diệp Thảo: Trung Nguyên là nhà, tôi phải trở về! - Ảnh 5.

Mới đây, tôi bất ngờ nhận được thông tin từ phía nhân viên là có người khác đảm nhiệm vị trí của mình. Đã có sự lo lắng của các nhân viên, khi người này đã ra vào nhiều lần, ngồi ngay chính phòng làm việc của tôi trong nhiều năm. Và nay, ban hành quyết định bổ nhiệm phó tổng giám đốc thường trực mới thì nhân viên hoảng hốt. Vị trí này ở công ty khác thì không sao, nhưng ở Trung Nguyên thì khác, bởi vị trí này trong nhiều năm qua chỉ có tôi.

Trong 5 năm qua, khi anh Vũ ở trên núi và tôi cũng bị âm mưu đẩy mình ra khỏi công ty, còn họ – nhóm người toan tính chiếm đoạt công ty, càng ngày càng chứng tỏ đã nắm giữ hết toàn bộ tập đoàn.

Đã có những chiến lược sai lầm của Trung Nguyên thời gian qua. Đầu tiên họ chuyển đổi sang thương hiệu không đúng, mà tôi đã cảnh báo, là đi lệch chiến lược ban đầu. Thậm chí gần đây đưa ra kế hoạch kinh doanh với lợi nhuận bằng 0 là không tưởng!

Trong khi các sản phẩm Trung Nguyên, G7 thì rất được ưa chuộng nhưng giờ lại chuyển sang bao bì khác, màu sắc, cách thức, thậm chí người ta nhìn vào không biết đó là cà phê. Với cách làm thương hiệu như vậy là quá sai.

Bà Lê Hoàng Diệp Thảo: Trung Nguyên là nhà, tôi phải trở về! - Ảnh 6.

Câu chuyện hơn 5 năm qua, với những chuyện xảy ra thì cũng dài. Bằng sự cố tình tâng bốc anh Vũ, làm anh ảo tưởng, không đúng quy luật thị trường và thực tế, nhất là chiến lược xuyên suốt hơn 20 năm qua của Trung Nguyên. Những năm gần đây, việc thay đổi cách điều hành, hoạt động khiến tôi thật sự không yên tâm, cảm thấy lo lắng rằng tập đoàn đang có dấu hiệu mất kiểm soát.

Tôi nhận thấy những sự việc như vậy xảy ra liên tục. Vì nguyên tắc, các sự việc phải được làm tốt hơn trong 20 năm qua nhưng gần đây thì đi xuống, sự mất kiểm soát ở hầu hết các quán cà phê, thậm chí nhiều nơi phải đóng cửa.

Bà Lê Hoàng Diệp Thảo: Trung Nguyên là nhà, tôi phải trở về! - Ảnh 7.

Sau đợt anh thiền 49 ngày trên núi thì ảnh không còn là ảnh.

Với một doanh nhân, đặc biệt là người điều hành tập đoàn lớn như vậy, việc đầu tiên nhận thấy là các hoạt động xã hội rất nhiều, phải xuất hiện trước công chúng và xã hội nhiều. Nhưng tất cả bạn bè thắc mắc mấy năm qua không gặp ai. Vài cuộc làm việc với nhóm lãnh đạo các doanh nghiệp khác cũng có trục trặc. Sai lệch từ chuyện họ bơm anh Vũ lên và tưởng rằng như thế là đúng.

Biểu hiện sự không bình thường về tinh thần của anh Vũ tương đối rõ, nhưng sau quá trình 49 ngày mới rơi vào tình trạng đó. Tôi nghĩ cần phải cứu anh. 

Lúc còn ở bên cạnh anh, tôi thường nói với anh là trong phạm vi anh em đồng sự, cần phải có những người tâm phúc. Đó là những người biết nói không khi ông chủ của mình sai, biết đâu là giới hạn của pháp lý, đạo lý. Minh tuệ là điều cần thiết.

Không ngờ rằng hôm nay tôi đã phải nhắc lại điều này, không với anh mà là những người xung quanh anh, đang hưởng những lợi ích từ Trung Nguyên. Hãy dừng những hành động sai trái lại.

img_0959

King Coffee được tung ra từ tháng 10-2016, khi ở Mỹ. Sau đó, đến Trung Quốc, Hàn Quốc rồi mới đến Việt Nam. Và hiện nay, chúng tôi cần rất nhiều thời gian và sự ủng hộ để xây dựng được một thương hiệu vươn ra toàn cầu.

Bà Lê Hoàng Diệp Thảo: Trung Nguyên là nhà, tôi phải trở về! - Ảnh 12.
Bà Lê Hoàng Diệp Thảo: Trung Nguyên là nhà, tôi phải trở về! - Ảnh 13.

Tôi sẽ nỗ lực hết sức để cứu anh Vũ, gia đình và thương hiệu Trung Nguyên. Vừa qua toà án sơ thẩm đã xử yêu cầu khôi phục lại chức vụ Phó tổng giám đốc thường trực cho tôi.

Và hiện Trung Nguyên đang kháng cáo lên cấp phúc thẩm. Tôi phải trở về công ty, nắm giữ vị trí phó tổng giám đốc thường trực và khi đó không ai cản trở được việc cứu anh Vũ và công ty.

THÁI PHƯƠNG – TRẦN NHÃ THỤY

Hải Lê – Mỹ Uyên

Tấn Nguyên

Nguồn: Người Lao động 


Không bằng cấp chỉ là chuyện vặt, bạn hoàn toàn có thể trở thành CEO nếu sở hữu 3 yếu tố dưới đây. Ảnh: HBR

Theo khảo sát năm 2015 của website tìm việc trực tuyến CareerBuilder, tính riêng ở Mỹ, đã có 32% trong số 2.300 nhà tuyển dụng và quản lý nguồn nhân lực được khảo sát đang tiến hành nâng cao yêu cầu học vấn đối với các ứng viên. Khảo sát cũng cho biết, có 37% vị trí trước kia chỉ yêu cầu bằng tốt nghiệp phổ thông, nay đã đòi hỏi bằng đại học. Và, có tới 27% vị trí trước kia chỉ yêu cầu bằng cử nhân, nay đã đổi thành bằng thạc sĩ.

Tuy nhiên, dù yêu cầu từ nhà tuyển dụng là thế, song những người trải qua đào tạo đại học chưa chắc đã sở hữu khả năng làm việc tương xứng với trình độ được ghi trên tấm bằng. Việc lựa chọn sai lầm ứng viên vẫn thường xuyên diễn ra, nhất là khi nhà tuyển dụng chọn cho mình hướng đi “an toàn” – đoán định năng lực dựa trên bằng cấp – để rồi bỏ sót nhân tài.

Để hạn chế tối đa những sai sót nói trên, một dự án kéo dài 10 năm mang tên Gen CEOđã được thực hiện. Elena L. Botelho và Kim R. Powell – 2 nhà nghiên cứu đằng sau dự án – đã thu thập dữ liệu từ hơn 17.000 quản lý cấp cao từ công ty nghiên cứu ghSMART; sau đó, cùng với các giáo sư thuộc trường Đại học Chicago và Đại học Columbia, nhóm nghiên cứu tiếp tục lọc ra 2.600 CEO để tìm ra đặc điểm của những người có khuynh hướng sẽ trở thành CEO cũng như phương pháp của họ.

Sau khi hoàn tất, các nhà nghiên cứu cho biết, việc sở hữu tấm bằng tốt nghiệp từ các trường đại học danh giá chưa hẳn đã là tấm vé thông hành tuyệt đối cho vị trí CEO. Đặc biệt, trong số các CEO được nghiên cứu, có đến 8% chưa từng học đại học.

Làm CEO đã khó, làm CEO mà “không bằng cấp” lại càng khó hơn. Vậy, làm thế nào mà 8% trong số các CEO được nghiên cứu có thể ngồi lên vị trí hiện tại? Câu trả lời nằm ở 3 yếu tố sau:

1. Trở thành “dân trong nghề”

Theo nghiên cứu, những CEO không bằng cấp đã bù đắp cho sự thiếu thốn của mình bằng việc tích lũy nhiều kiến thức cụ thể về ngành nghề hoặc thông tin chi tiết về các doanh nghiệp có liên hệ trực tiếp đến lĩnh vực mà công ty của họ đang hoạt động – điều vốn chỉ những “dân trong nghề” lâu năm mới sở hữu được.

Được biết, 89% trong số các CEO không bằng cấp chỉ làm việc ở một lĩnh vực cho tới khi giữ vị trí CEO. Ngoài ra, họ cũng sở hữu thời gian làm việc trong một ngành nghề nhiều hơn 40% những đồng nghiệp có bằng đại học.

Theo nghiên cứu, thời gian mà họ phải đảm nhiệm một vị trí nào đó cũng thường dài hơn 25% so với người tốt nghiệp cử nhân. Và, nếu tính trung bình, thời gian để họ có thể ngồi lên chiếc ghế CEO cũng dài hơn 15%. Tuy nhiên, số vị trí mà họ phải kinh qua trước khi trở thành CEO lại ít hơn tới 13%.

Thực tế, chủ doanh nghiệp cảm thấy an tâm hơn khi tuyển dụng nhân sự cho vị trí CEO là những dân trong nghề. Nói không ngoa, kiến thức và các mối quan hệ được tích luỹ từ chính thực tế kinh doanh còn khiến họ có phần nổi trội hơn những đồng nghiệp được đào tạo qua trường lớp. Đáng chú ý, các CEO không bằng cấp có xác suất trở thành người sáng lập doanh nghiệp cao gấp đôi những người có bằng.

Bob, một doanh nhân được Gen CEO nghiên cứu, là minh chứng rõ nét cho những điều kể trên. Năm 1970, anh bắt đầu sự nghiệp với vị trí sĩ quan giải mã trong quân đội. Sau khi xuất ngũ, Bob làm việc cho một công ty cung cấp hệ thống báo động rồi tiếp tục đầu quân cho một công ty khác. Suốt quá trình làm việc, anh đã đảm nhận nhiều vị trí tại 2 công ty và có cơ hội được hoạt động chung với 4 CEO khác nhau.

Đặc biệt, thành tích của Bob thể hiện rõ nhất qua việc anh vực dậy một công ty đang trên đà thua lỗ rồi bán nó với giá gần 50 triệu USD. Với kiến thức và các mối quan hệ của một dân trong nghề lâu năm, anh đã thực hiện một cuộc cải tổ toàn bộ kéo dài suốt 9 năm ở công ty đang lao dốc đó. Kết quả là, doanh nghiệp dưới quyền điều hành của Bob đã thâu tóm được 24 công ty, giảm 88% nợ xấu và có doanh thu tăng gấp đôi. Thế nên, dù chẳng có một tấm bằng lận lưng, song chẳng ai tỏ ý hoài nghi năng lực của Bob mà ngược lại còn rất tin tưởng anh.

2. Để kết quả kinh doanh vượt ngoài mong đợi lên tiếng thay

Theo nghiên cứu, lý do những người không bằng cấp được đề bạt làm CEO đến từ việc họ thường xuyên là các cá nhân mang lại kết quả kinh doanh vượt ngoài mong đợi. Mark – một trong những CEO được nghiên cứu – cho biết anh đã quá quen với việc bị đánh giá thấp để rồi khiến cho ai nấy đều phải ngạc nhiên với kết quả kinh doanh của mình.

Lúc Mark khởi nghiệp với nghề tài xế xe tải, anh có thể chở tới 3 chuyến xe/ngày thay vì 1 chuyến/ngày như những người khác. Ông chủ của một công ty đối thủ vô tình biết điều này. “Đối với ông ấy, đây là chuyện chưa từng có tiền lệ. Thế nên, ông ấy đã đề nghị tôi đến làm việc cho mình”, Mark nhớ lại.

Và, khi làm nhân viên bán hàng, một lần nữa, Mark lại khiến cho tất cả phải “mắt tròn mắt dẹt”. Khi đó, sếp của Mark đặt mục tiêu nâng doanh số bán hàng của mỗi tổ lên 5% – 10%. Tuy nhiên, riêng với anh, người sếp đã đưa ra thử thách là 30% và hứa rằng tất cả doanh thu kể từ mức 10% trở lên đều sẽ trở thành tiền thưởng. Kết quả là, doanh số bán hàng của Mark và cả đội tăng lên tới 60%. Không những vậy, anh còn giúp mở rộng quy mô của công ty, từ một thành phố lên tới 13 tiểu bang khác nhau. Với sự tập trung cao độ và khả năng mang đến kết quả ngoài sự tưởng tượng, Mark, từ một tài xế xe tải, đã ngồi lên vị trí CEO của một doanh nghiệp trị giá 50 triệu USD trong vòng chưa đầy 20 năm.

Vậy, có thể thấy, thành công của Mark đơn giản bắt nguồn từ chính kết quả kinh doanh thực tế của anh. Mark là một người “thực sự được việc” chứ không chỉ “có lẽ sẽ được việc”. Kết quả mà anh mang lại cho doanh nghiệp mới là thứ giúp anh được chú ý, chứ không phải một tấm bằng “bảo chứng”.

Cũng theo Gen CEO, hơn một nửa (56%) số lãnh đạo không bằng cấp được nghiên cứu xuất thân từ bán hàng và marketing. Vì, đây là 2 mảng dễ được người khác chú ý hơn cả, khi chúng thể hiện rõ năng lực của nhân viên thông qua những con số biết nói.

3. Trở thành nam châm hút nhân tài

Theo nghiên cứu, các CEO không bằng cấp thường là những người chủ động hơn trong việc thu hút nhân tài cũng như trông cậy vào đội ngũ của mình nhiều hơn. Họ là những người khiêm nhường, cởi mở trong giao tiếp và sẵn sàng tiếp thu ý kiến từ tất cả mọi người, bất kể địa vị của họ. Một ví dụ điển hình đến từ cuộc nghiên cứu là Brian – CEO của một công ty giải pháp nguồn nhân lực trị giá 350 triệu USD.

Thành công của Brian nằm ở chỗ anh rất biết cách chiêu mộ nhân tài và tìm kiếm những ý tưởng lớn. Đơn cử như lần một nữ trợ lý hành chính được anh tuyển dụng không lâu đã giúp cho công ty của Brian chốt được hợp đồng lớn nhất trong lịch sử ngành nhân sự.

Trước đó, khi Brian làm ở một công ty khác, anh có thói quen xin khách hàng của mình kể tên những người giỏi nhất trong ngành mà họ biết. Mặc dù, một số cái tên được nhắc đến nằm ở đẳng cấp hoàn toàn khác với Brian cũng như có khả năng kiếm tiền nhiều hơn anh, Brian vẫn có thể thuyết phục họ cùng về một đội với mình.

Việc trở thành một nam châm hút nhân tài giúp ích rất nhiều cho con đường sự nghiệp về lâu về dài của các CEO. Trái lại, những CEO sở hữu tính cách chủ đạo là “độc lập” lại có xác suất điều hành kém hiệu quả cao gấp đôi.

Lời kết: Dù những CEO được nghiên cứu có thể ngồi lên vị trí lãnh đạo mà không phải trải qua giáo dục đại học, các nhà nghiên cứu tin rằng con đường sự nghiệp của họ mang lại nhiều bài học giá trị cho tất cả những người đang và muốn trở thành lãnh đạo, bất luận trình độ học vấn. Nếu bạn thực sự có am hiểu sâu sắc về lĩnh vực hoạt động của mình, biết thu hút và giữ chân người tài, cũng như biết hướng sự tập trung vào duy chỉ kết quả kinh doanh, thì con đường trở thành lãnh đạo của bạn chắc chắn sẽ luôn luôn rộng mở.



Theo Lê Duy


DNSG

Hầu hết chúng ta đều có thói quen uống một ít nước sau khi vừa kết thúc một bữa ăn với suy nghĩ rằng nước giúp toàn bộ thức ăn trôi xuống và làm sạch khoang miệng.

Mặc dù các chuyên gia dinh dưỡng luôn khuyên mọi người nên uống đủ nước, khi cơ thể cần là uống. Nhưng có một số thời điểm nhất định, chúng ta tránh tiêu thụ nước. Và một trong những thời điểm đó chính là ngay sau khi chúng ta vừa ăn xong.

Ngay lúc này, trong đầu nhiều người sẽ xuất hiện câu hỏi: Tại sao lại như thế?

Các chuyên gia dinh dưỡng cho rằng chúng ta nên tránh việc uống nước trước, trong và sau khi ăn. Mọi người nên đợi ít nhất khoảng 30 phút sau khi ăn rồi mới uống nước.

Bởi vì cơ thể mất khoảng 2 tiếng để tiêu hóa thức ăn. Thức ăn đi qua thực quản rồi đến dạ dày, sau đó đến đại tràng trước khi được loại bỏ ra khỏi cơ thể.

1. Đầy hơi

Để tiêu hóa thức ăn, cơ thể cần có một tỷ lệ chất lỏng – rắn nhất định. Sự cân bằng này sẽ bị ảnh hưởng khi bạn uống nước ngay lập tức khi vừa kết thúc một bữa ăn vì thói quen này có thể làm giảm thời gian và quá trình tiêu hóa thức ăn.

Điều này làm bạn cảm thấy đói nhanh hơn bình thường, dẫn đến việc tiêu thụ nhiều calorie hơn, làm tăng nguy cơ bị đầy hơi.

Vì vậy, các chuyên gia đề nghị bạn nên chờ khoảng 30 phút sau khi ăn rồi mới uống nước. Trong khoảng thời gian này, cơ thể sẽ chuyển sang giai đoạn tiêu hóa tiếp theo, việc uống nước sẽ không làm xáo trộn quá trình tiêu hóa.

 Uống nước ngay khi vừa ăn xong hay đợi 30 phút sau: Nhiều người đang có thói quen sai lầm - Ảnh 1.

2. Ợ chua và ợ nóng

Uống nước ngay sau khi ăn cũng sẽ làm loãng dịch tiêu hóa và các enzyme cực kỳ quan trọng trong quá trình tiêu hóa đồng thời làm giảm quá trình bài tiết của những enzyme đó, dẫn tới tình trạng gia tăng lượng acid dạ dày. Và đây là nguyên nhân gây ra hiện tượng ợ nóng và ợ chua.

Hơn nữa, sau khi ăn no mà bạn uống quá nhiều nước sẽ làm dạ dày căng đầy tạo cảm giác rất nặng nề, tức bụng, mệt mỏi và khó chịu.

3. Cơ thể hấp thu ít chất dinh dưỡng hơn

Trong khi tiêu hóa thức ăn, cơ thể sẽ hấp thụ một số chất dinh dưỡng thiết yếu. Tuy nhiên, uống nước ngay sau mỗi bữa ăn sẽ khiến cơ thể hấp thụ các chất dinh dưỡng này ít hơn.

Thói quen uống nước sau khi vừa ăn xong không chỉ ảnh hưởng tới tiêu hóa mà còn làm giảm chất lượng của thực phẩm mà chúng ta vừa ăn xong.

4. Nguy cơ béo phì

Một hậu quả về lâu về dài nữa mà không thể không nói đến là uống nước ngay sau khi ăn cũng làm tăng nguy cơ béo phì. Xét ở một khía cạnh, nước làm giảm quá trình tiêu hóa, dẫn đến rất nhiều thức ăn chưa được tiêu hóa còn sót lại trong hệ thống ruột.

Glucose trong thực phẩm không tiêu hóa hết sẽ được lưu trữ và được chuyển hóa thành chất béo tích tụ trong cơ thể. Do đó, glucose trong thực phẩm không tiêu hóa hết cũng có thể làm tăng lượng đường trong máu, từ đó dần dẫn tới bệnh tiểu đường.

Ngoài 2 bệnh trên, thói quen uống nước ngay sau khi ăn cũng làm tăng nồng độ acid uric, cholesterol xấu LDL và triglycerid.

 Uống nước ngay khi vừa ăn xong hay đợi 30 phút sau: Nhiều người đang có thói quen sai lầm - Ảnh 2.

Những lưu ý khi uống nước liên quan đến bữa ăn

– Để có một hệ tiêu hóa khỏe mạnh, bạn nên tránh uống quá nhiều nước vào trước, trong hoặc ngay sau bữa ăn.

– Thời điểm lý tưởng nhất để uống nước là 30 phút trước và sau khi ăn. Thói quen này sẽ giúp hệ thống tiêu hóa của bạn hoạt động hiệu quả hơn.

– Nếu khát, bạn chỉ nên uống 1 ngụm nước nhỏ trong bữa ăn, điều này sẽ giúp bôi trơn đường tiêu hóa và làm mềm thức ăn nên thức ăn sẽ được tiêu hóa dễ dàng.

                                                                                                                                  * Theo Boldsky

Uống nước mỗi ngày.



Theo Hoàng Hương


Trí Thức Trẻ

Trong đoạn clip được đăng tải trên trang Pear Video, ông Vương Hiệu Minh, 57 tuổi đang cõng người vợ 53 tuổi của mình chầm chậm trèo xuống từng bậc thang tại khu danh thắng núi Hoàng Sơn – di sản thế giới được UNESCO công nhận. 

Khi được hỏi chuyện, ông Vương cho biết vợ mình bị mắc chứng bệnh rối loạn dây thần kinh vận động, khiến các tế bào thần kinh vận động dần thoái hóa, gây ra những khó khăn trong các hoạt động bình thường như nói, đi bộ, hít thở, và nuốt. Hai ông bà không có con cái, từ ngày bà mắc bệnh đều do 1 tay ông chăm lo từ những chuyện nhỏ nhất. 

Ông Vương và vợ vốn có niềm yêu thích đặc biệt với du lịch, bởi vậy dù vợ không thể tự đi đứng di chuyển, ông vẫn quyết không từ bỏ giấc mơ của cả 2. Ông đã dùng đai cõng vợ đi tới nhiều nơi ở Trung Quốc, thậm chí cả những vùng xa xôi như Tây Tạng cũng không thể làm khó được đôi vợ chồng già.

Người đàn ông cõng vợ đi du lịch khắp Trung Quốc: Tôi không ngại mệt, chỉ sợ phải sống 1 cuộc đời nuối tiếc - Ảnh 1.

Cõng vợ đi muôn nơi, không ngại mệt nhọc, chỉ sợ nuối tiếc

“Thế giới này rộng lớn đến thế, tôi muốn đưa vợ đi xem để bà ấy có 1 cuộc đời thật ý nghĩa. Tôi không ngại mệt, tôi chỉ sợ phải sống 1 cuộc đời nuối tiếc”, ông Vương chia sẻ.

Lúc mồ hôi đã lấm tấm đầy trán, ông đặt vợ xuống nghỉ ngơi, tình cảm chỉnh tóc, lau mồ hôi cho bà rồi nói: “Tôi biết rằng căn bệnh này sẽ ngày càng tồi tệ hơn, thế nhưng tôi sẽ tiếp tục cõng bà ấy đi ngắm nhìn thế giới này cho đến khi cả 2 trở về với cát bụi.”

Người đàn ông cõng vợ đi du lịch khắp Trung Quốc: Tôi không ngại mệt, chỉ sợ phải sống 1 cuộc đời nuối tiếc - Ảnh 2.

Khi đã thấm mệt, ông đặt vợ xuống nghỉ ngơi

Khi được hỏi về điểm đến tiếp theo, ông Vương cho biết mình vẫn chưa có dự định cụ thể và cũng không quá vội vàng đi liên tục mà còn tùy thuộc vào tình hình sức khỏe của vợ.

(Theo Nextshark)



Theo Mây


Helino

Hiện nay, con người ốm đau bệnh tật càng ngày càng trẻ hóa. Nhưng có một cụ bà năm nay đã 132 tuổi, cụ vẫn có thể nấu cơm, tản bộ, nói chuyện, tất cả đều không gặp bất cứ một trở ngại nào. Vậy cụ có bí quyết gì để sống trường thọ?

Bí quyết sống khỏe của cụ bà 132 tuổi: 4 điểm chính mà ai trong cuộc sống hiện đại cũng phải học - Ảnh 1.

Cụ bà tên là A Li Mễ Hãn, sinh ngày 25/6/1886, đến từ Tân Cương, Trung Quốc, năm nay cụ đã 132 tuổi, cụ được coi là người sống lâu nhất ở Trung Quốc. Do vậy, cụ nhận được sự quan tâm đặc biệt chính quyền địa phương và nhà nước.

Bí quyết sống khỏe của cụ bà 132 tuổi: 4 điểm chính mà ai trong cuộc sống hiện đại cũng phải học - Ảnh 2.

Gia đình hiện nay của cụ A Li Mễ Hãn có 6 thế hệ, con cháu cụ tổng cộng có 56 người, cụ rất thích ca hát, cụ thích tắm nắng, thích trẻ con, đặc biệt cụ rất thích đến thăm người thân, bạn bè và nói chuyện vui đùa cùng mọi người xung quanh, tình trạng cơ thể và tinh thần hiện tại của cụ đều rất tốt.

Bí quyết sống khỏe của cụ bà 132 tuổi: 4 điểm chính mà ai trong cuộc sống hiện đại cũng phải học - Ảnh 3.

Sau khi các phương tiện truyền thông đưa tin về cụ bà A Li Mễ Hãn, có rất nhiều người từ các địa phương khác nhau đến thăm cụ, muốn cảm nhận được điều kiện sống của của cụ bà A Li Mễ Hãn và muốn học hỏi bí quyết sống trường thọ của cụ. Vậy tại sao cụ lại có thể sống khỏe mạnh như vậy?

Bí quyết sống khỏe của cụ bà 132 tuổi: 4 điểm chính mà ai trong cuộc sống hiện đại cũng phải học - Ảnh 4.

Bí mật trường thọ của cụ chính là nằm ở 4 điểm sau:

Thứ nhất: Tinh thần luôn lạc quan

Cụ A Li Mễ Hãn với phương châm “Sống không giận, không hờn, không oán trách”. Bởi tinh thần là thứ quyết định con người có sống thọ hay không, tính cách của cụ A Li Mễ Hãn rất tốt, có chuyện gì buồn cụ đều không để trong lòng, mà luôn chia sẻ với người thân. Bất cứ khi nào cụ đều cười nói vui vẻ với tinh thần vô cùng lạc quan.

Bí quyết sống khỏe của cụ bà 132 tuổi: 4 điểm chính mà ai trong cuộc sống hiện đại cũng phải học - Ảnh 5.

Thứ hai: Nuôi dưỡng chế độ sinh hoạt theo quy luật

Cụ cho rằng cuộc sống phải có quy luật, và tạo thói quen tốt. Do vậy, mỗi ngày cụ đều kiên trì dậy sớm, tập luyện thể dục nhẹ nhàng để vận động cơ bắp. Cụ ăn cơm và đi ngủ đúng giờ giấc, đặc biệt khi rảnh cụ rất thích đi tản bộ xung quanh khu vực cụ sống.

Bí quyết sống khỏe của cụ bà 132 tuổi: 4 điểm chính mà ai trong cuộc sống hiện đại cũng phải học - Ảnh 6.

Thứ ba: Ăn uống thanh đạm , ăn ít thịt nhiều rau

Chế độ ăn uống của cụ A Li Mễ Hãn vô cùng thanh đạm, cụ rất ít ăn các thực phẩm chứa nhiều muối, đường. Cụ thích ăn các loại rau theo mùa, thích uống nước lấy ra ở cái giếng trong sân nhỏ của gia đình và đặc biệt cụ thích uống nước lạnh quanh năm, cụ ăn rất ít thịt, chủ yếu là ăn chay .

Bí quyết sống khỏe của cụ bà 132 tuổi: 4 điểm chính mà ai trong cuộc sống hiện đại cũng phải học - Ảnh 7.

Thứ 4: Môi trường sống lành mạnh

Mặc dù sức khỏe là do thói quen và chế độ ăn uống giúp cơ thể khỏe mạnh sống lâu. Tuy nhiên môi trường sống cũng rất quan trọng đối với sức khỏe. Nơi cụ A Li Mễ Hãn ở, có nhiều cây xanh, ít ô nhiễm, có nguồn nước sạch. Đây cũng chính là một trong những điều kiện cần thiết giúp cụ A Li Mễ Hãn sống trường thọ.

Bí quyết sống khỏe của cụ bà 132 tuổi: 4 điểm chính mà ai trong cuộc sống hiện đại cũng phải học - Ảnh 8.

(Nguồn: Sina)



Theo Hà Vũ


HELINO

1. Không so sánh con mình với “con nhà người ta”

Nếu bố mẹ liên tục lấy “con nhà người ta” là hình mẫu chuẩn cho con nhà mình thì con trẻ sẽ dần dần bị mất tự tin. Từ đó, con ngại thể hiện tiềm năng trước mặt bố mẹ, thậm chí là che giấu vì sợ bị bố mẹ tiếp tục đem ra so sánh, chê không bằng “con nhà người ta”.

Nhận thức được năng lực rất quan trọng; nếu không được người lớn nhìn nhận đúng năng lực của mình, trẻ sẽ cảm thấy mình thực sự kém cỏi, vô dụng, kèm theo đó có thể ôm hận, tức tối, có thể đi gây gổ với con nhà người ta để đòi lại “công bằng” cho mình.

2. Không nên tặng thưởng những món đồ nặng về vật chất cho con

Không nên dùng vật chất để thưởng cho con vì trẻ chỉ thích chơi đồ chơi sau 2, 3 ngày được mua cho, còn sau đó sẽ vứt qua một bên. Cô có nhớ, có một người mẹ từng kể rằng con chị ấy không thích tắm. Vì thế, để dỗ cho con tắm, chị ấy đã treo giải thưởng là đồ chơi.

Nhưng cô Mỹ Linh không cho rằng đó là một cách hay. Nếu có con gái, cô muốn nói với con rằng: “Khi con tắm sạch sẽ, con sẽ được trang điểm cho mẹ”. Còn nếu là bé trai: “Khi con tắm sạch sẽ, con sẽ được trang điểm cho bố”. Con sẽ rất thích làm như vậy, phần thưởng cho con sẽ trở nên thú vị hơn, là cách kết nối bố mẹ và con cái với nhau.

3. Không nên khắt khe thời gian biểu của con

Không hiếm các bậc phụ huynh thiết lập thời gian biểu cho con mỗi ngày và bắt buộc học xong thì con mới được đi chơi. Còn theo quan điểm của cô Mỹ Linh, khi học con cũng có thể chơi, khi chơi, con cũng có thể học.

Có một hôm trời mưa, cô kể lại rằng mẹ con cô không làm gì cả, chỉ chơi với nhau thôi. Trong công viên nước, mẹ và con thả lá xuống, xem lá của ai trôi nhanh hơn. Sau đó, mẹ hỏi con có biết vì sao trời mưa không, đã bao giờ con thắc mắc như vậy chưa… Cô cảm nhận được con  mình thấy hứng thú khi đi tìm câu trả lời. Cách này khiến con muốn học và học rất nhanh.  

Bí quyết giáo dục 10 không của bà mẹ có 3 con đỗ đại học Stanford: Không cấm yêu đương trung học, không học thêm quá nhiều! - Ảnh 1.

4. Không để con tham gia quá nhiều lớp học ngoại khóa

Nếu bố mẹ chỉ đánh giá cao điểm số của các buổi học ngoại khoá, bạn sẽ khiến con trẻ suy nghĩ học chỉ vì điểm số. Nhiều năm học thêm như vậy có ích lợi gì? Thay vào đó hãy dành thời gian đi chơi cùng gia đình, như vậy tốt hơn cho trẻ.

5. Không nên thay con quyết định

Không chỉ người lớn mà cả trẻ nhỏ, biết lựa chọn là một điều rất quan trọng. Cô Mỹ Linh đã chú ý đến điều này ngay từ khi các con còn nhỏ, ví dụ khi đi mua kem, cô cũng để các con tự chọn vị mình thích. Lúc học trung học, con trai lớn nói muốn đi du học Mỹ; ngôi trường mà con trai cô chọn lọt tọp 7, mỗi học sinh vào trường sẽ được nhận một con ngựa. Mỗi ngày, con của cô đều phải chăm sóc cho con ngựa ấy rồi mới đi ăn sáng. Thông điệp mà nhà trường muốn gửi đến là dạy cho học sinh bài học về tinh thần trách nhiệm.

6. Không nên phản đối chuyện yêu đương thời trung học  

Tình yêu giúp chúng ta hiểu cảm giác được yêu và dạy chúng ta cách yêu thương mọi người cho nên cô khuyến khích các con trai mình có bạn gái và phải có trách nhiệm với những gì mình làm, đồng thời cha mẹ nên sớm dạy cho con trẻ hiểu về kiến thức giới tính.

7. Không nên đánh mắng con

Đánh con một roi rồi bắt con hứa lần sau con sẽ không như thế nữa, chắc chắn con sẽ không thể nhanh chóng hiểu được con đã làm sai điều gì và lỗi lần ấy có ảnh hưởng như thế nào. Tốt hơn hết, bố mẹ nên dành thời gian để giảng giải sai lầm cho con.

Bí quyết giáo dục 10 không của bà mẹ có 3 con đỗ đại học Stanford: Không cấm yêu đương trung học, không học thêm quá nhiều! - Ảnh 2.

8. Không nên nói dối con  

Cha mẹ nên tuân thủ lời hứa với con cái , nếu không trẻ sẽ nghĩ cha mẹ là kẻ nói dối. Nếu con trẻ không còn tin vào lời hứa thì cuộc sống sau này của con sẽ rất cô đơn.

9. Không nên vì công việc bỏ rơi con

Thời gian mà phụ huynh dành ra để bên cạnh các con, dù có ngắn ngủi thế nào, 2 phút hay 5 phút thì đối với bọn trẻ, đó chính là thiên đường không gì có thể sánh bằng.

10. Không nên để con chờ đợi khi con đặt câu hỏi

Các bố mẹ nên sẵn lòng trả lời mọi câu hỏi của con, nếu gặp câu hỏi không biết đáp án, hãy cùng con tìm ra câu trả lời. Một lần khi đang nấu ăn thì con của cô Mỹ Linh đến hỏi tại sao bầu trời lại có màu xanh. Vì lúc đó không trả lời được, cô liền vặn nhỏ bếp và nói: “Câu hỏi của con thú vị nhé! Lát nữa mẹ con mình cùng tìm câu trả lời nhé!”



PV (Tổng hợp)


Theo Trí Thức Trẻ

Chúng ta ngăn cách với nhau bởi một tấm kính thủy tinh trong suốt. Nhiều việc mà ta cho rằng mình nhìn thấy rõ, có đôi khi chỉ là ảo ảnh mà thôi.

Có những chuyện, nóng hay lạnh chỉ có người trong cuộc mới biết. Đắng cay ngọt bùi trên đời này, chỉ có người từng nếm trải mới thực sự hiểu được.

2 việc người có trí tuệ tuyệt đối tránh, làm tốt bạn sẽ bớt được ấm ức ưu phiền! - Ảnh 1.

Không phán xét người khác cũng là một kiểu tu dưỡng

Trong cuốn “Lý thuyết về các tình cảm luân lý”, tác giả Adam Smith từng viết:

“Sự cảm thông không bắt nguồn từ việc nhìn thấy cảm xúc của người khác, mà phải nhìn vào tình huống gây ra cảm xúc ấy của họ”.

Tương tự như “cộng hưởng cảm xúc”, nhiều lần chúng ta vẫn thường đánh giá đối phương thông qua những “sự kiện” liên quan tới họ mà không nhìn vào sự thật về người đó.

Tù nhân nam – cai ngục nữ và những phi vụ quan hệ tình dục nhức nhối sau cánh cửa nhà tù

Không thể phủ nhận được rằng, mỗi người chúng ta dù ít dù nhiều đều từng mang trong mình chút cảm giác tự cao, tự đặt mình đứng trên đỉnh cao về đạo đức để chỉ điểm cho cuộc sống của người khác.

Thế nhưng thời đại đang không ngừng đổi thay, con người cũng liên tục thay đổi. Cuộc sống của mỗi người chẳng ai giống ai. Vì thế, bạn không nên đem kinh nghiệm cuộc đời của mình để áp đặt vào cuộc đời của họ.

Không dễ dàng buông lời đánh giá, phán xét người khác chính là một kiểu tu dưỡng. 

Bởi lẽ, nếu bạn không biết toàn bộ cuộc sống của họ, không thấu hiểu tất cả con người họ, bạn làm sao chỉ có thể dựa vào một vài cảnh tượng vụn vặt, một vài lời nói ngắn ngủi để đưa ra nhận định được đây?

Sống trong xã hội này, điều cần thiết nhất giữa người với người chính là học cách tôn trọng lẫn nhau. Việc không dễ dàng đánh giá, phán xét người khác chính là một kiểu tôn trọng.

Ngay cả khi ta biết được quan điểm của ta với một người nào đó không giống nhau, điều ta cần làm vẫn là tôn trọng họ, không ép họ tiếp nhận quan điểm của mình.

2 việc người có trí tuệ tuyệt đối tránh, làm tốt bạn sẽ bớt được ấm ức ưu phiền! - Ảnh 2.

Nhà chính trị nổi tiếng Trung Quốc Lương Khải Siêu từng có một nguyên tắc “bất di bất dịch”. Đó là bất luận trong công việc hay đời sống gia đình, ông luôn đề cao hai chữ “tôn trọng”.

Khi đối đãi với con cái, ông luôn biến mình thành một người bạn, cùng con nghĩ cách giải quyết mọi vấn đề chứ tuyệt nhiên không nhúng tay vào cuộc sống của chúng.

Không sống trong sự đánh giá của người khác là một loại trí tuệ

Cuốn “Trang Tử” từng lưu lại một câu chuyện thế này:

“Xưa kia, có một con đại bàng muốn vượt vạn dặm để bay ra biển. Nghe được câu chuyện này, ve và chim ngói châm biếm nói rằng: 

Chúng ta gắng sức mà bay, gặp phải cây du, cây tùng thì nghỉ chân. Có lúc bay không lên nổi thì đậu xuống mặt đất là được. Cần gì phải bay 9 vạn dặm tới biển làm chi?’.”

Đối với cuộc sống này, mỗi người chúng ta có cách thấu hiểu khác nhau, theo đuổi những mục tiêu không giống nhau.

Thước đo của bạn không phải là thước đo của người khác, cái nhìn của người khác cũng không phải là cái nhìn của bạn. Cho nên, chớ để sự xét đoán từ thiên hạ ảnh hưởng tới cuộc sống của chúng ta.

2 việc người có trí tuệ tuyệt đối tránh, làm tốt bạn sẽ bớt được ấm ức ưu phiền! - Ảnh 3.

Không sống trong sự đánh giá của người khác chính là một loại trí tuệ.

Chỉ cần không liên quan tới nguyên tắc đúng – sai, người khác nói điều gì, ta chỉ nên lắng nghe một chút là tốt rồi. Chúng ta chẳng thể làm hài lòng cả thế giới, vậy cần gì phải vì người khác mà khiến bản thân mình phải tự chịu ấm ức?

Bạn chẳng cần phải khiến mình chết chìm trong miệng lưỡi thiên hạ. Bởi chúng ta sinh ra không phải để sống cho người khác nhìn, cũng không cần quan tâm tới ánh mắt và sự kỳ vọng của những người xa lạ, càng không cần đem họ ra so đo, ngại ngùng.

Sau tất cả, sống vui vẻ mới là điều quan trọng hơn hết thảy.

Những người ngoài kia vĩnh viễn chỉ là khán giả đứng xem cuộc sống của chúng ta, còn ta mới là người cầm lái cho chính cuộc đời mình.

Vì thế, việc ta bị bủa vây bởi miệng lưỡi thiên hạ là trạng thái hết sức bình thường. Nếu đời sống đã không cách nào tách khỏi dư luận, vây hãy cố gắng coi đó làm gió thoảng bên tai, để bản thân ta không bị chúng hủy hoại.

Đừng quên rằng, bạn chính là bạn, là độc nhất vô nhị trên thế giới này. Bạn không cần phải đặt mình lên bàn cân cùng người khác, càng không cần phải hùa theo những người ngoài kia.

2 việc người có trí tuệ tuyệt đối tránh, làm tốt bạn sẽ bớt được ấm ức ưu phiền! - Ảnh 4.

Có một câu nói rất hay thế này: “Nếu bạn không mù thì đừng quen tôi qua miệng của người khác”. Trong cuộc sống, sẽ có không ít người từ bỏ mối quan hệ với chúng ta vì những tin đồn tạo ra bởi thứ gọi là “miệng thiên hạ”.

Nhưng việc của chúng ta không phải là buồn phiền vì điều ấy, mà thay vào đó càng phải nỗ lực sống cho thật tốt, nỗ lực khiến chính mình trở nên ưu tú.

Có như vậy, ta mới đủ tư cách để có được những mối quan hệ chân chính và bền vững, ta mới có đủ bản lĩnh để bỏ qua miệng đời, đủ sức mạnh để đạp lên dư luận mà sống.

Không dễ dàng buông lời phán xét người khác là một loại tu dưỡng, không sống trong lời đánh giá của người khác lại là một kiểu tu hành.

Người trưởng thành sẽ không dựa vào bề ngoài để đánh giá đối phương, càng không để mình “chết chìm” trong miệng lưỡi thiên hạ.



Theo Trần Quỳnh


Trí Thức Trẻ

Trong thời đại mỗi người nghe thấy “đại đạo lý” thì hốt hoảng chạy trốn, hoặc cảm thấy quá viển vông, xa vời, thì tôi vẫn ngoan cố cho rằng, những lời có suy nghĩ, có chất lượng, có phân tích sắc bén… vẫn có thể giúp đỡ chúng ta hình thành giá trị quan.

Sống không có nguyên tắc, không định hướng sẽ khiến cuộc đời bạn trở nên tầm thường. Vì vậy, tôi hi vọng 10 điều dưới đây, nghe qua có vẻ rất vô lý, nhưng ngẫm sâu hơn, ta thấy chúng không phải không có giá trị. 

01. 

Lúc trước đây, tôi thường nghe có người nói: “Nếu anh nói chỗ không đúng của ai, anh nói trước mặt được rồi, đừng tùy tiện phê bình sau lưng người ta, như thế không tốt.”

Tôi tin là thật, nhiều năm cũng luôn cảm thấy bản thân là người chính trực, vì vậy mà cảm thấy tự hào. Nhưng dần dần, tôi phát hiện làm vậy không có tác dụng gì, ngược lại khiến tôi không có bạn bè nào.

Hiện thực là: Thực ra bạn nói chỗ không tốt của ai đó trước mặt, người ta nhất định sẽ không vui vẻ. Vì vậy, tổn thương người khác nhất định phải ở sau lưng.

02.

Nếu như bạn không có tiền, vậy thì tuyệt đối đừng cho người khác mượn tiền, bởi vì rất ít người có thể cảm nhận được thực ra bạn cũng vô cùng khó khăn, thậm chí còn khó bảo đảm bản thân. Đa số người mượn tiền, thấp hèn lúc mượn tiền, “cầu ông xin bà” nhưng mà sau khi mượn được tiền, quá hạn không trả, ngược lại là bạn phải bắt đầu cầu xin người đó.

Nếu như bạn có tiền, bạn có thể bố thí nhưng đừng tùy tiện cho mượn. Tùy tiện cho vay tiền sẽ khiến bạn mất đi bạn bè. 

10 đạo lý nghe qua rất ngang trái nhưng đọc và ngẫm, bạn sẽ được nhiều hơn mất! - Ảnh 1.

03.

Nghe câu chuyện chăm chỉ miệt mài của 100 người vẫn không bằng nợ 100 triệu. Đối với người bình thường mà nói, thúc giục luôn có tác dụng hơn cổ vũ, áp lực tốt hơn động lực.

04.

Người bình thường, thất bại bên cạnh bạn thường tẩy não bạn, nói với bạn phải làm người cho tốt, phải học cách làm người. Nhưng, làm người theo cách nào? Làm đến quá trình nào mới làm tốt được? Chẳng ai biết, tôi cảm thấy bớt nói làm người, nhắc đến chính sự nhiều hơn đi.

Ghi nhớ, thành công là tạo ra, chứ không phải có được. Vương Trung Thông vừa sinh ra đã có hàng chục tỷ, đó là có được, không được gọi là thành công.

05.

Vợ tôi ra ngoài vào một ngày kia, đột nhiên nhớ ra mình chưa trang điểm liền vô cùng luống cuống, oán trách, nói không trang điểm sẽ xấu lắm, không còn mặt mũi gặp ai.

Nhưng tôi thấy thực ra khác biệt cũng không phải rất lớn. Hơn nữa, bạn trang điểm hay không, thực ra không có ai để ý. Cho dù là để ý đi nữa thì thế nào? Bạn thường bị chi phối và có xu hướng trầm trọng hóa, quan trọng hóa thái độ của người khác đối với bạn. Vô hình, bạn đưa mình trở thành trung tâm của vũ trụ, trong khi thực tế không phải vậy. 

06. 

Tôi gặp không ít bạn trẻ có thói quen trì hoãn. Ví dụ, đêm trước nghĩ một kế hoạch cho ngày cuối tuần, cảm thấy ngày mai có thể hoàn thành, nhưng ngày mai bạn lại đi tụ tập bạn bè, ăn cơm, đi chơi, xem phim… Tới trưa, bạn ngủ kéo sang buổi chiều. Đến buổi tối, chuẩn bị làm việc, nhưng lại lướt facebook, chuyện phiếm với bạn bè…

Đến 12 giờ đêm, lúc này bạn bắt đầu hối hận. Tại sao hôm nay không làm chuyện gì cả, thật sự lãng phí thời gian. Thế là quyết định buông bỏ điện thoại, bắt đầu làm việc thật tốt. Nhưng lúc này, bạn phát hiện mình đã bắt đầu buồn ngủ rồi, đầu đã không nghe sai khiến nữa… có sức lực cũng vô dụng.

Thực ra, cả đời của rất nhiều người đều lãng phí cả ngày như thế, đều đi về hướng vô dụng không có tài cán gì như thế.

07. 

Bạn muốn tự do, điều này rất bình thường, ai không muốn tự do chứ? Nhưng, cái gì là tự do?

Ví dụ, trời tối rồi, bạn đóng cửa lại, xác nhận cửa là khóa kĩ, bạn tha hồ bung tỏa, làm mọi điều bạn thích, từ nhảy múa cho tới xem tivi, hát karaoke, tắm táp… Bạn cho rằng đây là tự do của bạn. 

Nhưng, nếu là một người khác không phải bạn cũng có hành động tương tự, là khóa cửa cẩn thận, thì bạn lại cho rằng có lẽ do họ hoang mang và mất đi khống chế. 

Định biên giới cho bản thân, để được tự do; định biên giới cho người khác, đó là quy chụp. 

10 đạo lý nghe qua rất ngang trái nhưng đọc và ngẫm, bạn sẽ được nhiều hơn mất! - Ảnh 2.

08. 

Đọc sách rất quan trọng, nhưng những người cả ngày quẹt thẻ đọc sách, tôi quan sát mấy năm, thực ra cũng không tiến bộ gì. Đọc sách nhất định phải có tác dụng, nếu không cần đọc sách làm gì?

Nếu như bạn là thợ mộc, bạn học nhiều kiến thức hay, học nhiều kiến thức đồ dùng trong nhà, bắt đầu từ đọc sách liên quan… Thứ bạn cần nhất là độ sâu và độ dày, chứ không phải độ rộng. Nếu như bạn đã đọc một đống sách mà không thành việc gì, kết cục của bạn chính là ông lão rút thuốc lá dụ trẻ con.

09. 

Có phải thường nghe người khác nói: “Một ngôi nhà không quét làm sao quét cả thế giới”, bạn sẽ cảm thấy rất có đạo lý không? Nhưng sự thực là quét nhà với quét thế giới đây là hai hạng mục hoàn toàn không liên quan.

Giống như có những người cũng nói không lưu loát nhưng người ta là ca sĩ, có những người bảng cửu chương cũng không thuộc nhưng người ta là nhà số học. Ở đời, tuyệt đối không thể đánh giá người khác và sự việc chỉ qua vẻ bề ngoài hoặc một khía cạnh nhỏ. 

10. 

Tôn trọng người khác, để người khác cảm thấy vui vẻ trước, để người khác được lợi ích trước, đây không phải thái độ đúng mực gì, đây là nguyên tắc cơ bản của thành công.

Lấy so sánh, bạn mở nhà hàng, muốn thông qua nó kiếm một khoản tiền lớn, cách nghĩ này rất tốt nhưng bạn phải khiến khách hàng cảm thấy ngon và lợi ích thực tế, hưởng thụ bầu không khí. Hoàn thành cho người khác trước, tích lũy khen ngợi thì bạn mới có thể kiếm khoản tiền lớn. Dùng mánh lới giở thủ đoạn có thể nhất thời được lợi, nhưng cuối cùng chẳng thành việc gì cả.

Từ góc độ xa rộng mà nói niềm vui của người khác nhất định phải trước niềm vui của bạn. Trong quan hệ người và người, trong quan hệ lợi ích, lo lắng trước mọi người và vui vẻ sau mọi người.

Làm một người trẻ, chúng ta thử nghiệm, tiếp cận, quan sát từ nhiều góc độ, như vậy mới có thể mở rộng tấm lòng, thu nạp tri thức, phát triển thế giới quan, nhân sinh quan. 



An Sinh


Theo Trí Thức Trẻ

Hình như chúng ta đều đang hiểu sai về cụm từ “thay đổi bản thân”!

Mỗi ngày, nhiều người trong số chúng ta luôn tự vấn rằng ta đã thay đổi bản thân rất nhiều. Và ta cứ luyên thuyên với những người khác rằng họ cũng nên làm điều tương tự đi. Nhưng liệu điều đó là cần thiết không? Để trả lời được những câu hỏi đó, chúng ta cần xác định rõ: thế nào gọi là thay đổi bản thân?

Không phải cứ lật vài trang từ điển hay gõ vài keyword trên mạng là có thể hiểu tất tần tật về việc thay đổi bản thân. Thực chất, chúng ta chẳng thể nào tìm được một định nghĩa sát nhất để trả lời cho câu hỏi này.

Vì mỗi chúng ta là những cá thể độc nhất với những đặc điểm, suy nghĩ khác nhau và cũng đồng thời có những cách nhìn nhận khác nhau, việc định nghĩa về sự thay đổi sẽ phụ thuộc vào mỗi chúng ta – những cá thể riêng biệt của tạo hóa.

Sự thay đổi bản thân luôn liên quan mật thiết với bản chất của mỗi cá thể khi quyết định rằng bản thân cần phải thay đổi. Khi chúng ta quyết định rẽ hướng bản thân vào một cung đường mới, điều này sẽ tạo cho ta những suy nghĩ về việc ta sẽ cảm thấy thế nào sau khi mình “lột xác”.

Nói đơn giản hơn, sự thay đổi bản thân thường là việc chúng ta muốn thay đổi chính mình để hướng tới một điều gì đó. Nếu thành công, chúng ta sẽ cảm thấy thoải mái cho đến khi chúng ta nhận ra rằng bản thân lại phải tiếp tục thay đổi vì một việc gì đó mới mẻ hơn, “xu hướng” hơn. Hay nếu thất bại, bạn sẽ cảm thấy như bản thân đang mất dần hy vọng cùng vô số những điều tiêu cực khác về sự vô dụng của chính mình.  

Tôi phải thay đổi bản thân: Bạn nung nấu lột xác thành người khác nhưng ngu ngơ không hiểu rõ chính mình - Ảnh 1.

Cốt lõi của sự thay đổi là gì vậy?

Nếu chỉ xem cuộc sống chỉ đơn thuần là một chuỗi dài của những hành động, những quyết định, thì việc thay đổi bản thân cốt yếu nằm ở chỗ chúng ta muốn tối ưu hóa những hành động và quyết định đó ra sao.

Chúng ta thường lầm tưởng rằng, thay đổi bản thân là quá trình “lột xác” thành một con người mới, bằng cách đào thải tất cả những điều cũ. Thế nhưng, sự thật lại khá phũ phàng khi bản chất thực sự của việc thay đổi sẽ thông qua những thay đổi nhỏ nhặt trong từ hành động và quyết định. Từ đó, ta đặt mình lên một giai đoạn phát triển mới, một cấp bậc cao hơn và hoàn thiện hơn.

Để làm được điều này, ta nên bớt đòi hỏi rằng những thay đổi đó sẽ bào mòn con người cũ của mình. Thay vào đó, hãy nghĩ liệu những thay đổi đó sẽ cải thiện bản thân ta ra sao? Nếu đó là những quyết định đúng đắn, hãy tiếp tục cố gắng duy trì chúng. Nhưng nếu đến một mức độ nào đó, ta không còn cảm thấy sự đúng đắn đó nữa, thì đó cũng là lúc ta cần phải dừng lại.  

Tôi phải thay đổi bản thân: Bạn nung nấu lột xác thành người khác nhưng ngu ngơ không hiểu rõ chính mình - Ảnh 2.

Đừng thay đổi bản thân làm chi, lo mà thay đổi từng hành động nhỏ đi!

Như đã đề cập ở trên, thay đổi chính là việc phát triển bản thân bằng cách thay đổi các hành động và các quyết định. Chúng ta thường hay gán ghép những hành động của mình với một cái tôi cá nhân to bự và luôn cho rằng chính những hành động đó, những việc làm đó, những thói quen đó là một phần bản chất của mình.

Nhưng buồn ghê, không phải vậy đâu! Chính chúng ta mới là người chọn lấy những hành động, những quyết định ấy. Bởi vậy, khi muốn “thay đổi bản thân”, cái ta cần chính là thay đổi những hành động, những quyết định của mình.

Và sự thay đổi cũng chẳng hề khó nhọc như ta vẫn tưởng. Hãy dừng lại việc đặt cái tôi vào những hành động. Đừng quên rằng, ta cần phát triển chính mình là vì bản thân mình, chứ chẳng phải vì những ánh nhìn hay những suy nghĩ của ai đó.

Nguồn: Markmanson



Mike


Theo Trí Thức Trẻ

Vẫn là câu chuyện những ngôi nhà một tầng mái ngói thường bị nhiều người coi là nhà cấp 4 và không quá tiện nghi. Thực ra đó chỉ là câu chuyện thói quen phân định từ xưa, còn thực tế, hiện tại có rất nhiều ngôi nhà xây 1 tầng, mái ngói đẹp, độc đáo, hiện đại để đủ khiến người ta mơ ước.

Như ngôi nhà mang tên HP. House ở Di Linh, Lâm Đồng này chẳng hạn. Chỉ duy nhất một tầng, mái ngói nhưng chắc chắn, đứng trước căn nhà này, nhiều người phải cất lời khen “đẹp như resort” và ước ao có một không gian sống đẹp thế này.

 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 1.
 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 2.

HP. House vốn là tâm huyết của một người đàn ông yêu vợ, thương con muốn tạo ra một tổ ấm an yên cho gia đình nhỏ của mình. Khi ý tưởng đó gặp được kiến trúc sư trẻ Đậu Phi Bách, họ đã cùng bàn bạc, thảo luận và tạo ra điều kỳ diệu.

Ngôi nhà cấp 4 này có diện tích khoảng 220m² trong khuôn viên rộng 21m x 40m nên sự thoáng đãng là điều không cần phải bàn tính. Để mang đến một không gian sống khác biệt, chàng KTS trẻ đã quyết định dùng kiểu mái dốc cách điệu từ mái ngói truyền thống cho ngôi nhà thay vì mái Thái như nhiều ngôi nhà khác trong khu vực.

 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 3.

Ngôi nhà là hai khối đan vào nhau, khối trước dành cho khu vực tiếp khách, khối sau gồm bếp và hai gác lửng với 4 phòng ngủ cho gia đình. Với thiết kế 2 khối nhà, các hàng hiên nhà đều mở ra sân và một khoảng sân vườn ngay giữa, ngôi nhà thực sự được kết nối uyển chuyển. Đồng thời thiết kế này cũng giúp các thành viên có không gian xanh, góc vườn thư giãn ngay trong nhà.

 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 4.

Các không gian trong nhà phần nhiều đều là những loại vật liệu thô mộc. Điều này thể hiện rất rõ trong phòng khách, ở đây ta sẽ bắt gặp những bức tường gạch mộc, những khoảng tường gạch xây chéo để tạo ra hàng ngàn lỗ thở thú vị. Khoảng tường này càng đặc biệt hơn khi vào thời điểm nắng lên, những tia sáng cứ men theo những lỗ hổng trốn vào nhà chơi.

 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 5.

Phòng khách thực sự thoáng đãng khi có thể kết nối với 2 khoảng sân vườn. Bộ cửa cánh xoay với những lam thoáng càng giúp không gian này tăng tính kết nối.

 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 6.

Phòng khách đơn giản mà vẫn có sự hiện đại với bộ sofa màu xanh biển đậm.

 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 7.
nha-dep (20)
 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 8.
nha-dep (19)

Khu vườn ngay giữa 2 khối nhà đóng vai trò kết nối và mang đến sự thư thái, giúp lưu thông không khí.

 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 9.

Khối nhà thứ hai là khu bếp và phòng ngủ cho các thành viên. Các khu vực này đều được thiết kế tường kính lớn và cửa sổ để kết nối với khu vực vườn trung tâm.

 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 10.

Khu bếp với tường kính lớn cho phép các thành viên dễ dàng quan sát từ ngoài vườn.

 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 11.
 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 12.

Bếp rộng rãi và riêng tư để thoải mái nấu nướng mà không sợ ám mùi.

Theo các KTS, các phòng ngủ đều nhỏ, chỉ dành để ngủ. Trong đó phòng ngủ master được bố trí ở lầu dưới cùng một phòng ngủ phụ. Hai phòng ngủ cho 2 người con trai được bố trí trên gác lửng. Các phòng đều đơn giản, nhẹ nhàng và tĩnh lặng đúng tiêu chí nghỉ ngơi.

 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 13.
 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 14.

Phòng ngủ đơn giản và thoáng đãng.

 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 15.
 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 16.

Khu vệ sinh rộng rãi, tiện nghi và thư giãn.

 Ngôi nhà mái ngói cấp 4 đẹp như resort khiến nhiều người ước mơ ở Lâm Đồng - Ảnh 17.

Ngắm ngôi nhà cấp 4 này, hẳn nhiều người sẽ phải trầm trồ, thích thú cả về thiết kế lẫn công năng. Vừa hiện đại, vừa thư giãn chẳng khác resort cao cấp thế này, đây hẳn là ngôi nhà mơ ước của rất nhiều người.

Thông tin nhà:

Địa điểm: Lâm Đồng

Đơn vị thiết kế: 3Atelier

KTS chính: Đậu Phi Bách

Hình ảnh: Quang Dam



Theo Eyes


Trí thức trẻ

Từng làm việc tại hơn 70 quốc gia với những doanh nghiệp lớn như Citigroup, World Bank, Paolo Gallo hiện là cố vấn cấp cao cho Chủ tịch của Diễn đàn Kinh tế Thế giới. Ông cũng là cây bút cộng tác với những trang tin nổi tiếng như Forbes, Havard Business Review tại Ý… về các chủ đề liên quan đến phát triển cá nhân và văn hóa tổ chức.

Trước khi đạt đến thành công như hiện tại, Paolo Gallo đã từng trải qua giai đoạn khủng hoảng, đánh mất cả sự nghiệp và đời sống riêng. Khi đó, ba câu hỏi của cha ông đã trở thành “chiếc la bàn” định hướng cho ông đi tiếp. Trong bài viết chia sẻ trên trang tin của Diễn đàn Kinh tế Thế giới, Paolo Gallo chia sẻ ba câu hỏi đã thay đổi cuộc đời này.

Ba câu hỏi lớn trong đời

Cha tôi đã tuyên bố với hai chị em sinh đôi chúng tôi rằng ông ấy chắc chắn sẽ có mặt vào ngày đầu tiên chúng tôi đến trường. Khi ấy, cha đang làm việc tại Sao Paulo, Brazil và chỉ trở về Milan (Ý) hai lần mỗi năm, vào tháng 8 và Giáng Sinh.

Vào buổi sáng quan trọng ấy, chúng tôi thức dậy và cha không có ở nhà. Chúng tôi đã bị hụt hẫng. Tuy nhiên, sự thất vọng đã không ngăn được cơn hào hứng trong ngày đầu đi học của hai chị em. Vậy là ngày đầu tiên trôi qua. Khi bước ra khỏi lớp sau tiếng chuông kết thúc tiết học cuối cùng, hai chị em thấy cha đã đứng đợi ở cổng trường.

Tôi nhớ mình đã phấn khích tột độ khi nhìn thấy ông. Hai chị em đã lao đến và nhảy vào vòng tay của ông. Trên đường về nhà, chúng tôi “bỏ bom” ông với hàng loạt câu chuyện về: những điều đã làm ở trường, tên của những người bạn cùng lớp, về giáo viên và tấm bảng đen với đầy phấn viết đủ màu…

Câu chuyện vẫn tiếp tục rôm rả đến khi cả nhà dùng xong bữa trưa. Ăn trưa xong, cha gọi tôi lại và nhìn vào mắt tôi, rồi ông nói: “Paolo, bắt đầu từ ngày mai, đừng nói về những điều con đã làm, mà hãy tự hỏi con đã học được điều gì, con đã giúp được ai khác không và con có đang yêu thích việc đang làm không. Ngoài ba điều ấy ra, những thứ còn lại đều không quan trọng con ạ”.

Ông đặt tay lên vai, nhìn vào mắt tôi lần nữa như thể tôi là một người lớn. Vài giờ đồng hồ sau, ông bắt máy bay trở về lại Brazil. Ông đã giữ lời hứa. Ba ngày bay để có 6 giờ ở cạnh chúng tôi.

3 câu hỏi giúp bạn định hướng cuộc đời - Ảnh 1.

Paolo Gallo hiện giữ nhiệm vụ Giám đốc Phát triển Nguồn nhân lực tại Diễn đàn Kinh tế Thế giới

Những lời cha nói vào ngày 1/10/1969 đã ảnh hưởng lớn đến cuộc đời tôi. Đây là cách tôi đưa những câu hỏi ấy vào cuộc sống sự nghiệp của mình

Câu hỏi 1: Tôi có đang học điều gì mới không?

200 năm trước, tuổi thọ của con người vào mức 40 tuổi. Từ đó, mỗi năm số tuổi trung bình của con người lại tăng lên 2 năm. Đến năm 2060, vòng đời của con người sẽ có thể chạm mốc 100 tuổi. Tuổi thọ kéo dài sẽ tác động thế nào đến cuộc sống của mỗi người và xã hội?

Lựa chọn của tôi là chuyển từ một cuộc đời được mặc định ngầm với 3 giai đoạn “tốt nghiệp, làm việc, nghỉ hưu” sang một cuộc đời không ngừng học hỏi. Bạn có thực sự tin rằng những kỹ năng và kiến thức hiện có sẽ đủ để bạn làm việc chuyên môn đến cuối đời không? Phần lớn, chúng ta đều muốn học hỏi không ngừng. Nhưng đó vẫn chỉ là ý muốn. Làm sao để chúng ta thực sự học hỏi suốt cuộc đời? Đây là những điều gợi ý cho bạn.

Hãy tò mò

Nếu nghĩ đến Leonardo da Vinci, từ nào sẽ bật ra trong đầu bạn? Họa sĩ? Nhà khoa học? Nhà phát minh? Kiến trúc sư? Từ nào cũng đúng cả. Ông là một đại diện tiêu biểu của con người thời Phục hưng. Ông tham gia vào tất cả các ngành học có thể, và tránh để một chuyên môn duy nhất giới hạn khả năng suy nghĩ và tìm hiểu thế giới phức tạp xung quanh chúng ta. Hãy tò mò là chìa khóa đầu tiên để con người tiếp tục tiến lên.

Lần cuối cùng bạn làm một điều gì đó lần đầu tiên là khi nào?

Học hỏi không chỉ diễn ra trong trường đại học, trung học hay trong các khóa học chuyên môn của công ty. Những điều chúng ta làm trong thời gian rảnh cũng mang đến phát triển nhiều kỹ năng cần thiết cho bản thân.

Ví dụ: bạn đang hướng dẫn cho một đội bóng nghiệp dư? Đó là cơ hội để bạn học cách quản lý nhóm. Bạn đang dạy thêm cho sinh viên? Đó là cơ hội để học cách khuyến khích người khác. Bạn đang kinh doanh một sản phẩm nào đó, có thể chỉ đơn giản là vài món hàng trên mạng hoặc nhận làm thêm ngoài giờ? Bạn đang có cơ hội tiếp thu thêm tâm lý của khách hàng. Bạn hướng dẫn khách tham gia bảo tàng hoặc giới thiệu cảnh quan thành phố? Đây là cơ hội tốt để bạn thực hành kỹ năng thu hút sự chú ý của đám đông…

Nói cách khác, những công việc ngoài giờ vẫn có thể phát triển những kỹ năng nền tảng để phát triển sự nghiệp.

Học từ người khác

Hãy cùng phân tích một điểm đơn giản sau: mọi người bạn gặp trong đời đều biết về một chuyên môn nào đó sâu hơn bạn. Vì vậy, chúng ta có thể học từ tất cả mọi người, và phần lớn những giáo viên giỏi nhất thế giới, đó chính là trẻ em.

Tôi có một bài học rất thú vị với con gái 4 tuổi tên Sadika của mình. Hôm đó tôi đang làm việc thì cô bé đến và ôm hôn tôi. “Không phải bây giờ, con yêu à. Cha đang phải làm việc”, tôi nói với con. Con nhìn tôi có vẻ ngạc nhiên rồi nói: “Cha ơi, đừng bao giờ từ chối một nụ hôn từ người yêu quý mình chứ!”

Tái định nghĩa sự thất bại

Hãy cùng chơi một trò chơi đơn giản sau: cùng nhau định nghĩa lại từ Thất Bại nhé. Tôi đề xuất đó là “Những lần thử nghiệm để học hỏi”. Tôi có một vấn đề nghiêm trọng trong chuyện chấp nhận mặt trái của thành công là thất bại.

Ngược lại, tôi tin rằng một yếu tố chính của thành công là thấy bại, mở ra cơ hội cho mình học hỏi. Trong suốt quá trình chúng ta học từ cuộc sống, chúng ta đã thu thập nhiều thất bại đưa đến thành công.

Chúng ta đều phải học lấy từ sai lầm của mình. Hãy nghĩ về khi chúng ta học cách bước đi, hoặc giúp bọn trẻ có thể bước đi khi chúng đã đứng vững trên mặt đất. Chúng ta, về cơ bản, được tạo ra bằng cách vực mình dậy sau mỗi vấp ngã. Mỗi lần đứng dậy chúng ta lại vững vàng hơn. Như Nelson Mandela từng nói: “Tôi chưa bao giờ thua. Tôi chỉ có thắng hoặc là học tiếp”.

3 câu hỏi giúp bạn định hướng cuộc đời - Ảnh 2.

Câu hỏi thứ hai: Tôi có đang giúp được ai khác không?

Tôi gặp Sabine Choucair, đến từ Lebanon, tại một hội nghị của những CEO, chủ tịch, tổng giám đốc…Trong hội nghị đó, chức vụ của cô là làm hề. Cùng với một nhóm những người tuyệt vời, cô dành vài tuần ở Lesbos, một hòn đảo nhỏ của Hy Lạp, để chào đón những người tị nạn. Tất cả những gì cô muốn làm chỉ đơn giản là trao cho họ một vài khoảnh khắc vui vẻ ngắn ngủi và một chút hơi ấm tình người. Điều này liên quan gì đến thành công, bạn đang nghĩ vậy phải không.

Vậy thì theo bạn, trong ba người này, ai sẽ là người thành công nhất: người trao đi, người nhận lấy và người trao đổi? Người nhận sẽ luôn muốn có điều gì đó từ bạn. Trong khi người trao đổi cũng sẽ cần một phần từ bạn. Chỉ có người cho đi mới trao cho bạn thời gian, năng lượng, kiến thức, phản hồi hoặc lời khuyên của họ. Trong cuộc sống, bạn thuộc về nhóm người nào?

Trong ba nhóm người ấy, người trao đi sẽ chỉ thành công khi hiểu được sự khác nhau giữa hài lòng người khác và giúp đỡ người khác. Kết luận này được nhà tâm lý học Adam Grant đưa ra trong quyển “Give and Take” (tạm dịch: Cho và Nhận).

Phần thưởng lớn nhất với những người trao đi, chính là mối quan hệ. Không ai thành công mà thiếu sự hỗ trợ từ những người khác cả. Bạn hãy nhớ rằng xây dựng mối quan hệ không chỉ đơn thuần là nhấc máy gọi cho ai đó khi bạn cần họ. Bạn phải đầu tư thời gian, năng lượng và cả sự tôn trọng cho mối quan hệ đó. Đây không chỉ là sự giúp đỡ đơn thuần mà gốc rễ là ý thức nuôi dưỡng những mối quan hệ ý nghĩa.

3 câu hỏi giúp bạn định hướng cuộc đời - Ảnh 3.

Câu hỏi thứ ba: Tôi có yêu công việc đang làm không?

Tôi nhận ra ý nghĩa thực sự trong lời khuyên này của cha khi đọc được một câu của Mark Twain, rằng:

“Hai ngày quan trọng nhất cuộc đời bạn chính là ngày bạn ra đời và ngày bạn biết vì sao bạn chào đời.”

Câu hỏi thứ ba đi xa hơn chuyện tìm kiếm điều mình yêu thích. Đó là tìm ra ý nghĩa cuộc đời. Vì sao bạn lại ở đây và làm tất cả những công việc này? Bạn đang đại diện cho điều gì?

Ngày quan trọng thứ hai của đời tôi diễn ra sau ngày tốt nghiệp. Khi đó, tôi chuyển từ một ngân hàng đầu tư sang làm việc cho Ngân hàng Thế giới. Trong 6 tháng đầu tiên ở Ngân hàng Thế giới, tôi đã nghĩ rằng đây là sai lầm lớn nhất đời mình. Tôi đã từ bỏ mọi khoảng thưởng, cổ phiếu riêng lẫn một chiếc xe công vụ “ngon lành”. Ngày rời khỏi Washington, người yêu cũng chia tay khi tôi đang chuẩn bị lên máy bay. Những tháng ngày sau đó vô cùng khốn khổ với tôi.

Cho đến năm 1996, tôi có dịp đến thăm một ngôi làng ở West Cameroon. Người tài xế tên George đã đưa tôi đi tham quan một dự án nông nghiệp. Sau chặng đường băng qua những con đường xấu, phủ đầy bụi, anh ấy đã dừng lại trước một chiếc giếng. Anh kể trước khi chiếc giếng này được xây nên, mẹ của anh đã phải đi bộ 6 km mỗi ngày để xách nước về nhà trong một chiếc xô nhỏ.

Về sau Ngân hàng Thế giới cùng Liên Hiệp Quốc đã xây nên chiếc giếng này, cách làng của anh chỉ vài trăm mét. Vậy là cuộc đời anh thay đổi. George kể rồi cảm ơn tôi, dù tôi chẳng liên quan gì với chiếc giếng ấy. Sau đó, anh đưa tôi về làng và gặp mẹ của anh. Chúng tôi đã có một cuộc gặp đáng nhớ. Mẹ anh là một người phụ nữ có cốt cách vô cùng tinh tế. Tôi nhận ra ngay tại ngôi làng bị bỏ quên đó, tôi đã có ngày quan trọng thứ hai trong đời mình.

Ngày hôm ấy đã đưa tôi về với câu hỏi của cha tôi 48 năm trước. Con có đang yêu thích công việc đang làm, đang giúp đỡ một ai đó và học được thêm điều gì mới không? Cha đã cho tôi ba món quà lớn trong đời. Và giờ tôi tặng lại bạn chiếc la bàn ấy.

Ngay cả khi bạn sẽ quên đi 3 câu hỏi này thì xin hãy chỉ nhớ một điều đơn giản, rằng, đừng bao giờ từ chối một nụ hôn từ người thương mình.



Theo Lâm Nghi


Doanh nhân Sài Gòn/WEF

 – 01 – 

Có một thanh niên như thế này:

Anh ta không phải là người thông minh, thậm chí kết quả thi học kỳ thời tiểu học, trung học, đại học thường không qua nổi.

Tốt nghiệp đại học xong, anh ta bước chân vào một công ty nổi tiếng một cách tài tình. Sau khi vào công ty, mới phát hiện ra đây là một doanh nghiệp đã phá sản, tiền lương phát trễ, giấc mơ nhanh chóng bị sự thật phũ phàng làm đổ vỡ.

4 sinh viên được tuyển vào cùng anh ta nhìn thấy cảnh công ty như vậy thì không ngừng oán thán. Không đến 1 năm, bọn họ đều lần lượt nghỉ việc, cuối cùng, chỉ còn lại một mình anh ta ở lại.

Anh ta cũng đã từng do dự rằng có nên từ chức hay không, nhưng sau này thức tỉnh ra một đạo lý rằng, nghỉ việc thì cũng cần phải có lí do thật đanh thép. Chỉ là cảm thấy không thỏa mãn thì nghỉ việc, vậy thì khi đến công ty khác cũng sẽ xảy ra vấn đề tương tự. Do đó, từ chức không phải là phương pháp giải quyết vấn đề.

Anh ta quyết định: đừng nghĩ tới bất cứ điều gì, hãy cứ dụng tâm làm việc trước đã.

Bởi vì nhiệm vụ của anh ta là nghiên cứu các vật liệu mới tiên tiến. Do đó anh mang luôn nồi chảo vào phòng thí nghiệm, ăn ngủ ở đấy, tâm trí hoàn toàn dành cho công việc nghiên cứu.

Không ngờ rằng điều tưởng chừng không thể đã xảy ra, người đàn ông trên đầu chưa đầy 25 tuổi đã làm được một kỳ tích, hết lần này tới lần khác đạt được nhiều kết quả xuất sắc, trở thành một ngôi sao sáng trong lĩnh vực hóa vô cơ, và mang lại sức sống mới cho nhà máy sắp đóng cửa.

Người đàn ông trẻ này chính là doanh nhân người Nhật Inamori Kazuo, người sau này đã thành lập hai công ty nằm trong danh sách 500 công ty mạnh nhất trên thế giới.

Sau này khi nhớ lại khoảng thời gian đó, anh đã nói: Để đạt được thành công hơn những người bình thường, chúng ta phải đề cao nhân cách của mình, đề cao nhân cách không có nghĩa là cần phải tu hành khổ cực gì. Chỉ cần diễn tốt vai trò mà xã hội đã giao cho bạn, hoặc làm tốt việc mà bạn cần phải làm, tất cả đều phải tận tâm, tận lực. Tất cả những điều đó chính là tu hành nhân cách.

Anh lúc đó thực sự đã xem công việc của mình như một sự tu hành chính quả, kết quả là đã nhanh chóng vượt qua hầu hết các đối thủ cạnh tranh tại nơi làm việc cũng như trên con đường để đi tới thành công, trở thành một người chiến thắng trên mọi phương diện.

Xem công việc như một sự tu hành, cũng coi như bạn đã loại được 90% đối thủ cạnh tranh - Ảnh 1.

– 02 –

Tôi đã quan sát qua, có 3 kiểu người với những thái độ công việc khác nhau

Kiểu thứ nhất là không muốn làm việc nhưng bắt buộc phải làm:

Đối với bọn họ mà nói, công việc và chức vụ là một gánh nặng và phiền não, có thể trốn thì sẽ trốn, nhưng trốn rồi vẫn phải làm một cách đối phó.

Những người như vậy, nếu họ là nhân viên, họ sẽ theo đuổi những công việc “nhiều tiền, thoải mái và khoan dung”, nếu họ là doanh nhân, thứ họ theo đuổi sẽ là “kiếm tiền nhanh”. Họ dễ dàng thất vọng khi đối mặt với thực tế, và họ dễ dàng phàn nàn về công ty và môi trường bên ngoài, hoặc thay đổi nơi làm việc.

Họ luôn lấy lý do “không tìm được công việc họ thích”, không dụng tâm làm việc, không kiên nhẫn và không toàn tâm toàn ý đầu tư vào việc họ đang làm.

Khi nói đến những khó khăn và thất bại, thật dễ dàng để họ tìm một cái cớ để từ bỏ nỗ lực.

Kiểu thứ 2 là đặt vấn đề kiếm tiền lên hàng đầu, công việc xếp thứ 2:

Kiểu người này làm việc rất cần mẫn và chịu khó, nhưng họ thường coi đồng tiền là mục đích, biến công việc trở thành thủ đoạn kiếm tiền. Theo quan sát của tôi, phàm lấy việc để làm thủ đoạn thì thường không được coi trọng.

Vì vậy, những người này không quan tâm nhiều đến công việc và trách nhiệm của họ, họ chỉ muốn hoàn thành mà không có sự hoàn hảo, đôi khi không từ thủ đoạn để kiếm tiền, hy sinh công việc và trách nhiệm, làm hại người khác để được lợi cho mình.

Hai kiểu người này có một điểm chung đó là không tôn trọng công việc và không trung thành với công việc. Đối với họ, công việc không phải là nhu cầu thực sự trong cuộc sống, mà công việc chính là điều mà họ phải làm để kiếm sống, khi có điều kiện thì sẽ vứt bỏ ngay.

Tại thời điểm này, họ đã thua những người coi công việc của họ như là một sự tu hành, thực tế, họ thường gặp khó khăn khi làm một công việc lớn, luôn cảm thấy công việc là áp lực, và họ lúc nào cũng tràn đầy căng thẳng, lo âu.

Kiểu thứ 3 là thực sự xem công việc như một sự tu hành:

Khi tôi viết bài này, câu chuyện đầu tiên tôi nghĩ là một trong những người đồng nghiệp cấp dưới của tôi.

Tôi từng làm Giám đốc điều hành cho một công ty tương đối lớn. Ngay sau khi tôi nhậm chức không lâu thì người quản lý tiếp thị đã đưa ra một kế hoạch tiếp thị.

Cuối tuần làm việc, người quản lý đã đến và hỏi tôi xem kế hoạch tiếp thị đã được phê duyệt chưa. Tôi nói: “Ôi, nhiều việc quá nên tôi chưa nghĩ kỹ việc đó, tôi sẽ xem xét nó vào Chủ nhật và trả lời cậu vào tuần tới”.

Vào sáng Chủ nhật, tôi nghe ở nhà có ai đó đang bấm chuông cửa bên ngoài cửa, khi mở cửa tôi thấy một người đàn ông trẻ đứng bên ngoài, trán lấm thấm mồ hôi. Khi được hỏi, tôi biết rằng anh là nhân viên của bộ phận tiếp thị và kế hoạch tiếp thị đó là do anh chịu trách nhiệm.

Anh ấy ngồi xuống và nói với tôi: “Thưa sếp, tôi nghe giám đốc bộ phận tôi nói rằng kế hoạch của tôi chưa được phê duyệt. Tôi nghĩ rằng có phải lý do chưa thuyết phục, thế là cuối tuần tranh thủ lúc đi chơi tôi đã điều tra nó một lần nữa. Hôm nay tới tìm sếp để bổ sung một chút.

Báo cáo xong, anh ta lại thúc giục: Việc này tốt nhất tuần sau nên quyết định, nếu không sẽ bỏ lỡ thời cơ.

Nghe xong tôi có cảm giác như anh chàng này giống như ông chủ vậy. Nhưng tôi không cảm thấy bị xúc phạm, bởi vì anh ta rất chủ động trong công việc, nên phải tôn trọng anh ta một chút.

Khi anh ta rời đi, tôi nói với anh ta rằng tôi đã đồng ý với kế hoạch này và nói thêm là cậu vất vả rồi. Anh ta trả lời: “Không có gì, đây là công việc của tôi”.

Khẩu khí thật hào sảng, tự hào và tràn đầy nhiệt huyết.

Sau đó tôi biết được rằng người đàn ông trẻ này là một sinh viên mới tốt nghiệp đại học và được tuyển dụng vào công ty. Bởi thấy anh là một tiềm năng, tôi đã chú ý hơn đến kế hoạch anh ta. Sau khi quan sát, thấy rằng anh ta với một số nhân viên mới và cả những nhân viên cũ của công ty làm việc không giống nhau. 

Công việc của những người khác dễ khiến lãnh đạo và cấp dưới gặp khúc mắc, xảy ra sự cố. Còn người đàn ông trẻ này lại làm việc rất tốt, luôn khiến cho mọi người hài lòng, có lúc còn mang đến sự ngạc nhiên. Bạn có thể cảm nhận rằng, cậu ấy thật sự đang dùng chính tâm huyết để làm việc, anh ta luôn tập trung và yêu công việc của mình, xem công việc như một phần cuộc sống của mình vậy.

Vì thái độ công việc tích cực như vậy nên thành quả đạt được luôn đứng đầu trong công ty, hiệu suất thì luôn luôn chuẩn và cao hơn tất cả.

Một năm sau, tôi đã thăng chức cho anh ta thành Giám đốc bộ phận maketing.

Một người xem công việc như một sự tu hành, sẽ trở thành người như thế nào? Tôi nghĩ, họ sẽ trở thành người như ở câu chuyện trên tôi kể.

Xem công việc như một sự tu hành, cũng coi như bạn đã loại được 90% đối thủ cạnh tranh - Ảnh 2.

– 03 –

Trong cuốn lý luận “tâm lý thực tế” đã từng nói: “Tu hành chính là xem công việc và trách nhiệm xã hội biến thành mục đích và ý nghĩa cao nhất của đời người, không xem việc kiếm tiền trở thành mục đích cao nhất, không phải lấy công việc để làm thủ đoạn kiếm tiền”.

Tôi xem đó là trách nhiệm, công việc và là năng lực tạo ra những giá trị xã hội, và đó chính là “sự nghiệp chân chính” . Sự nghiệp chính thống là bản chất, chủ đề và nhu cầu cốt lõi của đời sống nhân loại, cũng là giai đoạn tiên tiến nhất của loài người. Chỉ có sự nghiệp chân chính, chúng ta mới có thể kiểm soát vận mệnh của chính mình, có thể vượt qua những khó khăn và đau đớn, đạt tới sự tĩnh tâm cũng như cảnh giới của hạnh phúc.

Quá trình tu hành là sử dụng công việc để trau dồi tâm trí, kiểm soát những ham muốn, cảm xúc; thực hành và tuân theo các quy tắc, quy định đạo đức, học tập. Từ đó giúp thực hiện công việc một cách sáng tạo, hiệu quả. Luôn tận tụy và kiên trì đến cuối cùng nhằm hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ trong công việc, khiến cho công việc có vẻ tầm thường trở thành không hề tầm thường, đồng thời đạt được nhân cách cũng như cảnh giới nhân sinh ở tầm cao nhất trong công việc.

Một người coi công việc như là một sự tu hành sẽ có những đặc điểm sau:

– Tự xem mình như là đối tượng quan sát và tu luyện. Những người đang bối rối, bị chi phối bởi ham muốn bản năng và tình cảm nên không tự ý thức được, vì vậy những người này cần được lãnh đạo và quản lý bởi những người khác.

– Họ đã hoàn thành việc “lấy nhân cách năng lực công việc” bồi dưỡng thành những phẩm chất ưu tú của đức, dũng và trí, trở thành người có cống hiến cho những giá trị xã hội cao đẹp; Đây mới chính là đặc trưng bản năng của con người.

 – Họ  sẽ tự nhiên nhận lại được những lợi ích vật chất tương xứng và sự tự do như mong muốn.

– Họ tôn trọng công việc, trung thành với nhiệm vụ, thích thú và tận hưởng nó.

– Họ là những người tập trung vào công việc, kích thích tiềm năng và có khả năng truyền cảm hứng.

– Họ là những người “tự bốc cháy” và kết hợp được giữa yếu tố kiến thức và hành động.

Xem công việc như một sự tu hành, cuối cùng không những THÀNH CÔNG mà còn THÀNH NHÂN. 



Triều Anh


Theo Trí Thức Trẻ