Category

Tin Tức Khỏe

Category

Trên đời này có những người lúc nào cũng quảng giao, gặp ai cũng có thể liến thoắng đủ thứ chuyện trên đời và cũng có những người chỉ việc mở miệng ra nói câu chào cũng đủ khiến họ cảm thấy căng thẳng. Những người như vậy, chúng ta thường gọi vui là #team_sợ_người hay #team_antisocial.

Những thành viên của hội này thường cảm thấy lo lắng khi ở giữa đám đông, khi phải phát biểu một điều gì đó hay đơn giản chỉ là mở miệng hỏi mượn ai cái gì. Bộ tranh dưới đây chính là 8 biểu hiện mà những người hay xấu hổ, kém giao tiếp chắc chắn sẽ tìm thấy mình trong đó!

Nếu chỉ riêng việc phải điểm danh ở lớp cũng làm bạn cảm thấy căng thẳng, phải chuẩn bị tinh thần hít thở thật sâu thì chúc mừng, bạn gia nhập hội hướng nội này được rồi

Team sống khép kín chắc chắn sẽ tìm thấy mình trong bộ tranh đơn giản này! - Ảnh 1.

Một việc làm đơn giản như mượn cái bút, cục tẩy cũng làm bạn ngại ngùng, không dám mở miệng vì sợ làm phiền người ta

Team sống khép kín chắc chắn sẽ tìm thấy mình trong bộ tranh đơn giản này! - Ảnh 2.

Vì giao tiếp kém nên gần như bạn không bao giờ góp mặt trong bất kì cuộc hội họp nào, điều này khiến bạn bị gán mác chảnh dù bạn không hề vậy

Team sống khép kín chắc chắn sẽ tìm thấy mình trong bộ tranh đơn giản này! - Ảnh 3.

Những người yêu quý bạn, muốn làm điều gì đó cho bạn cũng khó khăn vì bạn cứ ngần ngại, không thể tiếp nhận

Team sống khép kín chắc chắn sẽ tìm thấy mình trong bộ tranh đơn giản này! - Ảnh 4.

Nhà có khách – Cơn ác mộng đáng sợ nhất cuộc đời bạn đây rồi!

Team sống khép kín chắc chắn sẽ tìm thấy mình trong bộ tranh đơn giản này! - Ảnh 5.

Bạn lúc nào cũng chỉ thui thủi một mình, chính vì vậy, việc phải tìm ai đó để ghép nhóm mỗi khi làm bài tập nhóm theo yêu cầu của thầy cô quả là thử thách lớn lao

Team sống khép kín chắc chắn sẽ tìm thấy mình trong bộ tranh đơn giản này! - Ảnh 6.

Bạn sợ nhất việc lời nói của bạn sẽ bị người khác xem nhẹ, bỏ qua, chính vì vậy, bạn cứ lần lữa không dám góp lời cùng mọi người

Team sống khép kín chắc chắn sẽ tìm thấy mình trong bộ tranh đơn giản này! - Ảnh 7.

Một câu hỏi thăm, một lời quan tâm với người khác chẳng có gì, nhưng với một người sống khép kín như bạn lại nặng ngàn cân và cần nhiều dũng khí để nói ra

Team sống khép kín chắc chắn sẽ tìm thấy mình trong bộ tranh đơn giản này! - Ảnh 8.



Theo Y.J


HELINO

Thế gian này luôn không công bằng, người giàu luôn hưởng quyền lợi cao hơn, còn người nghèo luôn không có chỗ đứng. Có người sinh ra đã sống trong sự giàu có mà bạn cả đời phấn đấu cũng không có được, còn tôi tôi không có gì cả nên ngoài cố gắng, tôi không còn lựa chọn nào khác.

Tôi xuất thân tầm thường, cha mẹ đều là nông dân, từ rất sớm tôi đã nhận thức được rằng, ngoài tự bản thân mình phải cố gắng, tôi không còn chỗ dựa nào khác.

Mới ra trường bước vào chốn công sở được gần một năm, tôi không lúc nào ngừng cố gắng, người khác cho rằng chỉ cần làm 5 phần là được rồi, riêng tôi cần nỗ lực làm tròn 10 phần.

Trong phòng làm việc, nếu có một chỗ nào còn sáng đèn thì chắc chắn đó là chỗ của tôi. Về đêm, chỉ còn nghe thấy tiếng ngáy của cậu bạn cùng phòng thì tôi vẫn đang ngồi lật từng trang sách. Mỗi sáng sớm, khi cả thành phố còn chìm trong giấc ngủ tôi đã phải thức dậy chỉ vì sợ lỡ mất chuyến xe buýt đầu tiên đến chỗ làm.

Kỳ thực, đôi lúc tôi cũng chán chường, cũng oán trách: Tại sao cha mẹ người ta nào là “phú nhị đại” hay “quan nhị đại”, còn cha mẹ tôi lại là nông dân? Tôi không hy vọng cha mẹ mình thật giàu có nhưng dù sao cũng muốn họ đảm bảo được cho tôi sau này không cần lo lắng quá nhiều về tài chính.

Thế nhưng, tôi đã sớm từ bỏ những suy nghĩ như vậy khi tôi lớn lên và hiểu biết hơn, tôi hiểu được rằng: Có những thứ sinh ra chúng ta đã không thể tự lựa chọn, một khi ông trời đã ban cho bạn thì sẽ không bao giờ quan tâm bạn có muốn hay không, cũng giống như bạn chơi bài vậy, bất kể bài của bạn có thế nào cũng đều là của bạn, bạn không có đường lui và cũng không thể thương lượng. 

Tôi có một câu hỏi: Tại sao lúc nào tôi cũng phải cố gắng, phải cố gắng hết sức để leo lên tầng lớp trên của xã hội? - Ảnh 1.

Không còn cách nào khác, vì đây là hiện thực, và đây cũng là sự giác ngộ khiến tôi biết được hoàn cảnh của mình, chỗ dựa duy nhất của tôi chính là bản thân mình, dù có chông gai tôi cũng chỉ có một con đường đó là tiến về phía trước.

Hồi học đại học, tôi càng thấm thía và tin vào sự không công bằng của xã hội này, có những quyền lợi thật sự đòi hỏi bạn phải đủ mạnh mới được hưởng, có những nhóm chỉ khi bạn đạt được đẳng cấp nhất định mới được gia nhập. Khi bạn không đủ mạnh, bạn dễ dàng bị coi thường, lời nói bị xem nhẹ.

Đó là khi tôi mới vào học năm nhất đại học, vì cố hòa hợp với mọi người, tôi cố gắng tỏ ra hòa đồng: cùng mọi người đi ăn, đi tiệm net, đi chơi… Mặc dù thời gian đó rất mệt mỏi, nhưng vì không muốn mọi người nói tôi “không hòa đồng” và cũng không để mình bị mọi người cô lập, tôi cố gắng chịu đựng, cho dù tôi không thích sống như vậy chút nào. Tôi chỉ trong lòng thể hiện sự kháng nghị còn lại không dám tỏ ra có bất cứ thái độ gì vì tôi sợ cô đơn, sợ bị mọi người cô lập.

Một ngày cuối tuần, cậu bạn phòng bên cạnh rủ cả phòng tôi đi nhậu, khi đó tôi mới nhập học, trong túi chả có mấy tiền, muốn từ chối nhưng sợ làm mọi người mất vui nên đành đi. Hôm đó, mọi người chơi rất vui, uống rất nhiều bia rượu, tất nhiên cũng tốn rất nhiều tiền. Lần đó, tôi phải tiêu mất số tiền tương đương một tuần chi phí sinh hoạt và ăn uống của mình, nói thật là rất đau lòng.

Không phải là vì tôi xót tiền, mà bởi số tiền đó là do mẹ tôi phải vất vả làm việc cả ngày lẫn đêm mới kiếm được, bị tôi vung tay hoang phí trong chớp mắt.

Sau nhiều lần đắn đo, cuối cùng tôi cũng nói với các bạn của mình, về sau nếu không phải dịp gì quan trọng như sinh nhật, họp lớp… thì tôi sẽ không đi, và cũng nói thật với họ về hoàn cảnh gia đình của mình.  

Và cũng sau lần ấy, tôi hiểu rõ rằng, một số người và tôi thực sự có một khoảng cách rất lớn, họ có thể sẵn sàng chi tiền mua những bộ quần áo và giầy dép trị giá cả triệu đồng mà không cần đắn đo suy nghĩ, giống như tôi mua một chiếc kẹo năm nghìn là chuyện nhỏ vậy. Tổ tiên của họ đã tích lũy được nhiều tài sản và tiền tài để tương lai họ không cần phải lo lắng về tài chính, để họ có thể tiêu xài thoải mái, nhưng tôi thì không có tiền và cũng không có tư cách làm thế.

Trong cuộc chạy đua này, rõ ràng là tôi đã thua họ ngay ở vạch xuất phát, vì thế tôi càng cần phải nỗ lực bắt kịp họ.

Tôi có một câu hỏi: Tại sao lúc nào tôi cũng phải cố gắng, phải cố gắng hết sức để leo lên tầng lớp trên của xã hội? - Ảnh 2.

Kỳ thực, tôi rất ngại liên lạc với mẹ, bởi mỗi lần nói chuyện điện thoại với mẹ xong là tôi cảm thấy xấu hổ và tự trách mình vô cùng. Mẹ tôi đã 50 tuổi rồi, cái tuổi đáng lẽ không cần phải lo lắng chuyện cơm áo gạo tiền, mà cần tận hưởng niềm vui con cháu, thế nhưng bà vẫn vì tôi, vì sinh kế của gia đình mà phải chạy nam chạy bắc.

Mẹ tôi là một người bình thường nhưng là một người phụ nữ vĩ đại, mặc dù bà ít được đi học nhưng bà rất nghiệm khắc với tôi, bà dạy tôi gặp ai cũng phải chào hỏi, thật thà, không được nói lung tung, không được cầm đồ của người khác, và luôn biết ơn những người đối xử tốt với mình…

Từ lúc bố tôi bị tai nạn xong, mọi việc trong nhà đều do mẹ tôi cáng đáng, bà làm đủ thứ việc, từ bê vác, rồi lau dọn rửa bát thuê… cũng vì thế mà cứ đến khi trở trời bà lại bị đau lưng. Nhưng lần nào tôi hỏi, bà cũng bảo mình rất khỏe, con chịu khó ăn uống vào. Mỗi lần như vậy, tôi đều rất đau lòng.

Tôi có thể chờ đợi nhưng cha mẹ tôi thì đã già, họ không đợi được lâu nữa, vì thế tôi không lúc nào ngừng suy nghĩ, nghĩ cách nhanh chóng vươn lên để giúp cha mẹ mình có cuộc sống tốt đẹp hơn.

Tôi muốn mua bất cứ cuốn sách nào tôi thích mà không cần phải đắn đo, không phải để tiết kiệm được vài đồng mà chen chúc trên xe buýt đông người. Tôi muốn đi những nơi mình muốn đến, xem những phong cảnh đẹp nhất với người tôi yêu nhất… Dù vậy, tôi cũng biết được rằng, hiện tại điều duy nhất tôi cần là chăm chỉ và cố gắng, khát vọng nhưng không ảo tưởng, tiến lên nhưng đừng lầm lỡ.

Tôi có một câu hỏi: Tại sao lúc nào tôi cũng phải cố gắng, phải cố gắng hết sức để leo lên tầng lớp trên của xã hội? - Ảnh 3.

Trời tối, trên đường phố lúc tôi trở về sau khi làm thêm giờ, tôi luôn thấy cả ngàn chiếc xe máy cùng hàng trăm ngàn chiếc xe BMW, Mercedes… cùng hướng đến đích, không có sự tự ti, không có sự phân biệt giàu nghèo. Tôi, cuối cùng cũng sẽ đi về hướng đích bằng sự nỗ lực của bản thân, tôi cũng sẽ có được những thứ mà bây giờ tôi ngưỡng mộ, cho dù kết quả không được như thế này thì đó cũng là con đường vững chắc nhất mà tôi từng đi.

Tôi sẽ đi đến tận cùng nơi tôi cần đến, không lùi bước, bởi thế giới này không có chỗ cho kẻ yếu.

Nguyện những người có ước mơ sẽ trở nên kiên cường, nguyện những người kiên cường sẽ luôn cố gắng, và tràn đầy hy vọng. Mong thời gian sẽ không phụ lòng những người luôn cố gắng như tôi và bạn.



Hằng Phương


Theo Trí Thức Trẻ

Kính gửi mẹ thân yêu của con!

Đây là lần đầu tiên con viết thư cho mẹ, và có lẽ cũng là lần cuối cùng rồi.

Có một vài lời, con thật lòng không biết phải làm thế nào để nói trực tiếp với mẹ, nên chỉ có thể dùng cách “ngu ngốc” thế này để nói hết những lời muốn nói.

Mẹ, con xin lỗi! Con mắc bệnh máu trắng rồi.

Người ta thường nói: “Càng nỗ lực càng hạnh phúc.” Con cũng từng nghĩ như vậy, chỉ cần con học xong đại học, tốt nghiệp nghiên cứu sinh, con sẽ có thể nhanh chóng giúp mẹ thoát khổ, để gia đình mình được hạnh phúc.

Thế nhưng thực tế đã chứng minh, mọi nỗ lực của con chỉ mang đến cho nhà chúng ta khó khăn và tuyệt vọng.

Gia đình ta từ trước đến nay đều nghèo khó. Mà bây giờ vì con, gánh nặng của cả nhà lại tăng thêm.

Khi cháu trai 4 tuổi hỏi ông nội: “Tại sao nhà chúng ta lại đổ nát như vậy?” Tuy mọi người đều biết lý do nhưng lại không có ai biết trả lời thế nào.

Mẹ, con xin lỗi, con mắc bệnh rồi!: Bức tâm thư của một du học sinh mắc bệnh ung thư máu khiến hàng triệu người trẻ bừng tỉnh - Ảnh 1.

Trong 3 năm nay, nếu không phải vì có sự kiên trì, giúp đỡ và an ủi từ mọi người, con đã sớm phải sang thế giới bên kia rồi. Đến tận hôm nay, con cảm thấy bản thân đã nợ nhà mình và mẹ rất nhiều.

Lúc con mới bắt đầu bệnh, anh cả nói nhất định phải cứu được con. Vì con, anh đã không hề do dự mà lấy ra hết tiền tiết kiệm để trả tiền viện phí.

Vì con, anh đã phải mang trên mình một khoản nợ lớn.

Lại vì cứu con, mà hiến tủy của mình. Thậm chí vì sợ chị dâu phản đối mà đề nghị ly hôn.

Chị dâu thứ hai của con đau lòng đến độ không dám nhìn, cũng không dám nghe tiếng rên đầy đau đớn của con.

Ngay cả đứa cháu gái 7 tuổi của con cũng khóc lóc bảo không dám ăn vặt nữa mà để dành tiền cho con khám bệnh.

Anh chị vì sợ không thể chăm sóc con chu đáo nên đã xin nghỉ việc, chuyên tâm ở bệnh viện để trông nom con.

Tình nghĩa sâu nặng thế này, con làm sao để trả hết đây!

Hết hóa trị đến cấy ghép, con đã bị nhiễm trùng và biến chứng sang bệnh khác. Trong 3 năm nay, mặc dù mọi người đều luôn cẩn thận chăm sóc và kiếm tiền chữa trị cho con. Nhưng mọi nỗ lực chỉ như người đang đứng trên tảng băng mỏng, con vẫn đứng ngay bờ vực giữa sự sống và cái chết.

Bệnh của con, không chỉ khiến gia đình thêm khốn khó, nợ nần chồng chất. Mà còn khiến mọi người ngày càng mệt mỏi và tuyệt vọng. Cả thể chất và tinh tần đều kiệt quệ.

Đặc biệt là trong 6 tháng qua, đã có mấy lần bệnh chuyển biến xấu, khiến con phải vào phòng cấp cứu. Mỗi lần như vậy con đều cảm thấy rất mệt mỏi. Mệt đến nỗi khiến con không còn kiên trì nổi nữa, chỉ muốn được giải thoát cho xong! Nhớ cái lần con hôn mê ấy, lúc đó con thật sự cảm thấy rất thoải mái, cảm giác thoải mái nhất mà con chưa từng có từ trước đến nay. Nhưng đột nhiên lúc đó ý thức con lại tự nhắc nhở rằng, sự thoải mái này có thể sẽ đổi lấy nỗi đau mãi mãi từ mọi người.

Thật ra, con có thể bình tĩnh chấp nhận tất cả sự đau đớn do cơn bệnh này gây ra, kể cả cái chết. Nhưng con lại không dám đối mặt với hình ảnh mẹ và chị ôm đầu òa khóc sau khi thấy con bệnh nặng. Ánh mắt vô hồn đó của mọi người, còn khiến con đau lòng, khó chịu hơn gấp trăm ngàn lần là lấy dao cắt vào trái tim con.

Con bệnh đã được 3 năm, mà mẹ lúc nào cũng luôn ở bên chăm sóc chu đáo. Tất cả những cay đắng, đau khổ mà mẹ phải gánh chịu đã vượt quá giới hạn người bình thường có thể chịu đựng được rồi.

Mỗi ngày đều phải đi bộ từ căn phòng trọ tồi tàn đến bệnh viện ít nhất là 6 lần nhưng mẹ lại không hề than mệt mỏi, vẫn luôn đúng giờ đến thăm, lau dọn, khử trùng sạch sẽ phòng bệnh.

Ngày xưa khi con đi học, mẹ đưa con đến trường. Bây giờ, con ở bệnh viện, mẹ đợi con về nhà. Ngay cả khi ông sắp mất, mẹ và mọi người cũng không thể trở về tiễn đưa…

Bởi vì con quá yếu, nên mỗi ngày mẹ đều phải giúp con lau người và rửa chân. Những lúc như vậy, mẹ thường nhìn cơ thể gầy gò của con, đôi mắt đột nhiên đỏ lên rồi âm thầm lặng lẽ rơi nước mắt trong lòng, nhẹ nhàng lau mình cho con một cách cẩn thận. Con thật sự không dám tưởng tượng, người mẹ luôn ra vẻ lạc quan và mạnh mẽ trước mặt con lúc này, sẽ có bộ dạng đau buồn và tuyệt vọng đến cỡ nào khi không có con ở bên.

Khi con bệnh nặng đến nỗi không còn cách nào để cứu trị được nữa, mẹ lặng lẽ nắm bàn tay con khẽ run rẩy, khóc không thành tiếng, nhưng vẫn cố nhịn không nói những lời đại loại như muốn đưa con về nhà, mà chỉ uyển chuyển hỏi con có muốn về nhà gặp ai hay không.

Con biết, mẹ đã cố hết sức rồi. Nhưng dù mẹ có sức cùng lực kiệt cũng không thể đổi cho con một đời khỏe mạnh. Mẹ cố gắng cả đời, nhưng đổi lại chỉ là màn đêm tăm tối và sự tuyệt vọng.

Con biết, mẹ không cam lòng, nhưng cũng không thể làm được gì nữa.

Mẹ, con xin lỗi, con mắc bệnh rồi!: Bức tâm thư của một du học sinh mắc bệnh ung thư máu khiến hàng triệu người trẻ bừng tỉnh - Ảnh 2.

Mẹ đã từng nói với con, chỉ cần người còn sống, mọi thứ khác đều không quan trọng, chỉ cần chúng ta nỗ lực, muốn cuộc sống sau này thế nào đều được…

Mỗi lần nhớ đến mấy lời này, con đều rất tự hào. Mặc dù mẹ không được đi học, nhưng hiểu biết lại cao hơn nhiều so với nhiều người.

Mẹ vừa gầy vừa nhỏ con, sức lực lại yếu, vậy mà lại sống cuộc đời cao thượng, mạnh mẽ đến thế.

Mẹ dịu dàng, lương thiện, dù nhiều lần bị cuộc sống cơm áo gạo tiền này chà đạp đến cỡ nào đi nữa, vẫn không hề than trách hay mất đi hi vọng…

Người mẹ như vậy, khiến con không cách nào từ bỏ bản thân mình được.

Mẹ, mẹ có thể hứa với con một điều không?

Vì cái nhà này, vì con và cả chính mình, mẹ nhớ phải tự chăm sóc mình thật tốt. Còn về con, mọi người chỉ cần cố gắng đến đây là được rồi. Con sẽ không kề hối tiếc hay oán trách điều gì, mẹ cũng không cần phải tự trách đâu. Cuộc sống vốn có những cơ hội riêng của nó, vận mệnh cũng vậy, cũng có quỹ đạo khác biệt nhau. Nếu có một ngày nào đó, có một việc mà mẹ không thể làm được, con hi vọng mẹ có thể hiểu, đó chỉ là quy luật tự nhiên.

Con hi vọng mẹ có thể kìm nén nước mắt mà mỉm cười nhìn mọi thứ dần trôi thành quá khứ. Bởi vì con chỉ đổi một cách khác, để ở bên cạnh mẹ mà thôi.

Cám ơn mọi người đã luôn ở bên cạnh con.

Yêu mẹ nhiều,

Đứa con trai nhỏ bất hiếu!



Thiên Tuyết


Theo Trí Thức Trẻ

Giải vô địch quốc gia được coi là quyến rũ nhất thế giới này đã có thời điểm chứng kiến 12 đại diện trong các trận chung kết cúp châu Âu từ năm 1983 đến 1998, với những vũ điệu đầy đam mê của Diego Maradona, Franco Baresi, Zidane hay Ronaldo “béo”. Thế nhưng quy luật của cuộc sống thật nghiệt ngã, đỉnh cao sẽ đến thoái trào. Bản đồ quyền lực của bóng đá châu Âu đã thay đổi. Bóng đá Italia rơi vào những năm thoái trào, trở nên kém hấp dẫn hơn trong tốp 5 các giải đấu hàng đầu Châu Âu và nhiều ngôi sao lớn không còn mặn mà đầu quân, mà tìm đến những bến đỗ khác ở Châu Âu.

Ngay từ mùa giải Serie A 2009-2010 và 200-2011, nhiều thay đổi lớn về mặt tổ chức và cơ cấu hoạt động được tiến hành. BTC của Serie A (Lega A) sẽ chính thức đi vào hoạt động sau khi tách ra khỏi Serie B. Bản quyền truyền hình được phân chia công bằng cho tất cả các CLB.

Theo báo cáo Calcio năm 2016 – 2017 của Liên đoàn Bóng đá Italia (FIGC), tổng giá trị bản quyền hình ảnh bóng đá của các giải Châu Âu là 11,4 tỷ Euro, trong đó Serie A là 1,1486 tỷ Euro, xếp thứ 3 trong tốp 5 giải vô địch hàng đầu Châu Âu sau La Liga và Ngoại Hạng Anh.

Ở mùa giải 2017, giải bóng đá số 1 của đất nước hình chiếc ủng đã đón nhận một cú hích mới khi giá trị bản quyền hình ảnh đã tăng lên đáng kể. Serie A đã đồng ý một thỏa thuận bản quyền truyền hình quốc tế mới. Liên danh IMG và RAI International đã thắng thầu 420 triệu USD cho mỗi một trong ba mùa giải kế tiếp. Thỏa thuận này sẽ bắt đầu từ mùa giải 2018/19 cho đến hết mùa giải 2020/21.

Con số mà MP & Silva bỏ ra cho 3 mùa giải trước đó là 220 triệu USD cho mỗi mùa. Nhìn qua con số chúng ta cũng có thể thấy đã có sự thay đổi rất lớn về giá trị bản quyền truyền hình.

Từ tháng 8 năm 2017, Infront Sports & Media cũng đã tái bỏ thầu mua bản quyền truyền hình ở nội đia Italia của Serie A, Coppa Italia và Supercoppa Italiana trong 3 mùa giải tiếp theo bắt đầu từ 2018/19.

Năm ngoái, Bundesliga cũng thỏa thuận bán bản quyền với mức 1,16 tỷ Euro mỗi mùa, La Liga là 1,6 tỷ Euro trong khi Premier League lên tới 1,95 tỷ Euro mỗi năm. Trong khi đó, mức giá mà Seria A được đề xuất từ tập đoàn truyền thông MediaPro của Tây Ban Nha cho 3 mùa giải kế tiếp là 1,5 tỷ Euro mỗi năm.

gia tri ban quyen truyen hinh cua serie a tang cao sau thuong vu chuyen nhuong cua ronaldo tin suc khoe

Vị thần Cristiano Ronaldo và niềm hy vọng phục hưng Serie A.

Và bản hợp đồng bom tấn Cristiano Ronaldo của Bà đầm già thành Turin hứa hẹn mang lại những hiệu ứng “khủng” trong giấc mơ phục hưng Serie A. Ngay sau thông báo về Ronaldo, giá cổ phiếu của Juventus ở thị trường chứng khoán Châu Âu đã tăng 40%, mức cao nhất trong 1 năm qua. Không chỉ vụ chuyển nhượng CR7 nâng cao vị thế của Juventus , mà thực tế là các câu lạc bộ của Italia có tiềm năng thu hút các siêu sao lớn thực sự đến đầu quân.

Kèm theo đó là những miếng bánh lớn xuất hiện. Lượng khán giả xem truyền hình sẽ tăng lên, và các mạng lưới truyền hình phải cạnh tranh gắt gao phí bản quyền và tất nhiên nguồn thu của Serie A sẽ tăng. Và còn gì nữa? Là tính toàn cầu, là đẳng cấp và uy tín của cả một nền bóng đá. Juventus tin rằng người hâm mộ sẽ đổ về Italia để xem tiền đạo này thi đấu, luôn quan tâm theo sát tiềm năng thành công của anh với Bianconeri. Serie A đang thực sự cần một vị cứu tinh, một hiện tượng chấn động thế giới và dường như, Juventus đã làm việc mà cả đất nước Italia mong chờ trong nhiều năm qua.

Chắc chắn, giá trị hình ảnh và nguồn tiền bản quyền sẽ tăng chóng mặt khi Serie A ngày càng được nâng tầm toàn cầu hơn. Sẽ ngày càng nhiều nhà tài trợ đổ về đầu tư vào các đội bóng Serie A, thêm nguồn tiền dồi dào để mua sắm đội hình và cũng thu hút những huấn luyện viên hàng đầu thế giới.

Chắc chắn từ mùa giải 2018-2019, cuộc đấu El Clasico kinh điển giữa Real Madrid và Barcelona sẽ bớt đi tính hấp dẫn bởi thế giới không còn được xem cuộc đối đầu giữa Ronaldo-Messi. Ngược lại, những cuộc thư hùng Serie A, như Derby d’Italia giữa Juventus và Inter có sẽ hút khán giả trên toàn cầu.

Người hâm mộ Juventus và bóng đá Italia có lẽ đã có thể bắt đầu tin vào một tương lai. “Serie A sẽ lại ngập trong ánh hào quang!”



A.D


Theo Nhịp Sống Kinh Tế

Katherine đã được cảnh báo rằng nên đến trường sớm trước 1 giờ bởi chỗ đỗ xe trong khuôn viên trường rất hạn chế. Và ngày đầu tiên đi học cô gái trẻ đã không thể tìm thấy chỗ để đỗ xe vì đến muộn. “Tôi sẽ không bao giờ lãng phí thời gian vì chuyện này”, Katherine suy nghĩ.

“Tôi đã lái xe lòng vòng 45 phút để hy vọng rằng ai đó lấy xe và để lại một chỗ trống cho tôi nhưng vô vọng. Lúc đó tôi đã cảm thấy, ngôi trường đó không có chỗ dành cho tôi”, Katherine kể lại câu chuyện ngày đầu tiên đến trường đại học của mình trong một buổi phỏng vấn với Business Insider.

Thời điểm đó, cô đang thực tập tại Touchstone Pictures ở Burbank. Công ty đã mời cô làm việc chính thức với thời gian từ thứ 2 đến thứ 6. Kể từ hôm đó, Katherine đã quyết định làm việc theo giờ hành chính mỗi ngày.

Có thể, việc này sẽ không phù hợp với những người khác, nhưng với Katherine đó là một quyết định đúng. “Đối với tôi, đó là một quyết định sáng suốt. Ngay từ khi còn nhỏ, tôi đã luôn muốn làm việc. Tôi chỉ muốn tạo ra các sản phẩm và kiếm tiền”, cô nói.

Bà chủ đế chế thời trang trị giá 28 triệu USD bỏ đại học ngay ngày đầu, từng bước xây dựng sự nghiệp: Tôi không muốn lãng phí chút thời gian nào cả - Ảnh 1.

Sau khi làm việc cho Touchstone, Katherine đã làm việc cho công ty tổ chức sự kiện đặc biệt Brent Bolthouse. Kinh nghiệm ở đó đã giúp cô tìm được công việc tiếp theo ở tạp chí Elle. Cô làm việc ở Elle trong vài tháng trước khi hợp tác cùng một đồng nghiệp cho ra mắt blog Who What Wear với mục tiêu trở thành một trang chuyên về thời trang. Sau đó, họ đã thành lập Clique Brands Inc. năm 2012 và phát triển mạnh mẽ thành một đế chế truyền thông.

Năm 2016, Katherine đã đạt được thỏa thuận với Target cho ra dòng quần áo Who What Wear, bắt đầu lấn sân thị trường bán lẻ. Hiện nay, công ty Clique Brands Inc. của Katherine đã có vốn huy động 28 triệu USD. Lượng khách hàng trực tuyến của Clique Brands trên các trang blog và mạng xã hội lên tới 25 triệu người.

“Tôi luôn nói với những người đang tìm kiếm mục đích của cuộc sống rằng: Hãy tìm điều bạn thích làm, sau đó tìm cách để khiến người ta trả tiền cho nó. Tôi nghĩ rằng, mỗi sáng thức dậy và làm công việc bạn yêu thích đã là một thành công”, Katherine chia sẻ.



Theo Minh An


Theo Nhịp sống kinh tế/Business Insider

Căn bệnh nguy hiểm nhưng nhiều người coi thường

Bà Phạm Thị Thoan – 57 tuổi, trú tại Thái Thuỵ, Thái Bình đến tái khám tại Bệnh viện K trung ương sau khi đã cắt 2/3 dạ dày.

Bà Thoan kể, bà bị ung thư biểu mô tuyến dạ dày giai đoạn 2. Trước đó, bà Thoan bị đau dạ dày mãn tính hơn 20 năm nay và mỗi lần đến đợt đau bà lại uống thuốc hoặc nghỉ ngơi chứ không chữa triệt để.

Giáo sư đầu ngành tiêu hoá chỉ ra 6 thói quen bóp chết dạ dày: Rất nhiều người Việt mắc, đặc biệt dân văn phòng - Ảnh 1.

Viêm dạ dày mãn tính hành hạ nhiều người

Tháng 3 vừa qua, bà Thoan thấy đau thượng vị, chán ăn. Biết là căn bệnh viêm dạ dày quen thuộc nên bà chủ quan không đi khám ở bệnh viện mà mua thuốc nam và uống mật ong về uống. Khi đau quá bà mới đến bệnh viện, bác sĩ khám và nội soi kết quả là ung thư biểu mô dạ dày phần hang vị và bác sĩ có chỉ định cắt 2/3 dạ dày.

Sau cắt dạ dày, bà Thoan truyền được 3 đợt hoá chất sau đó sức khoẻ yếu nên bà về nhà nghỉ ngơi và lần này bà lên bệnh viện khám để thực hiện tiếp phác đồ điều trị khác.

Không giống bà Thoan, trường hợp anh Trần Văn Hà 32 tuổi, trú Vĩnh Phúc, Ba Đình, Hà Nội bị viêm loét dạ dày mà không biết. Anh Hà trước đó không biết mình bị viêm dạ dày chỉ đến khi đau bụng, đi ngoài phân đen anh đi kiểm tra sức khoẻ bác sĩ cho biết anh bị xuất huyết dạ dày kèm theo vết loét trong hang vị dạ dày.

Anh Hà kể thời gian 2 năm nay anh ăn uống thất thường kèm theo áp lực công việc. Trước đây bụng dạ anh rất tốt nhưng gần đây anh thấy hay lâm lẩm đau bụng, khó chịu dẫn đến mất ngủ, sụt cân.

Anh đi khám thì là viêm dạ dày do vi khuẩn Helicobacter pylori (vi khuẩn Hp). Cảm giác của anh Hà lúc nào cũng đau no cũng đau, đói cũng đau.

Theo GS Nguyễn Khánh Trạch, Chủ tịch Hội Nội khoa Việt Nam, viêm dạ dày là bệnh lý phổ biến, chiếm khoảng 31% – 65% các trường hợp nội soi đường tiêu hóa trên, trong đó tỷ lệ nhiễm HP chiếm 63- 94,8%.

GS Trạch cho biết, đây là căn bệnh nhiều người mắc nhưng chưa được quan tâm đúng mức, nhiều người đến viện khi đã xuất hiện nhiều biến chứng nguy hiểm bệnh nhân mới đi khám, một số trường hợp thì khám hay bỏ dở trong quá trình điều trị khiến bệnh không khỏi hẳn cứ lai rai thành mãn tính.

GS Trạch nhấn mạnh, viêm dạ dày nếu không được chữa trị kịp thời và khắc phục nguyên nhân triệt để, bệnh sẽ thường xuyên tái phát và gây ra những biến chứng khó lường như loét hang vị dạ dày, hẹp môn vị, chảy máu dạ dày… và nguy hiểm nhất chính là ung thư dạ dày .

Các triệu chứng của bệnh viêm hang vị dạ dày thường là điển hình cho các bệnh lý khác ở dạ dày. Người bệnh có thể cảm thấy đau tức, đau âm ỉ ở vùng thượng vị.

Cơn đau tăng dần nếu bệnh nhân ăn uống thất thường, khi quá no hoặc quá đói, đặc biệt đau dữ dội hơn khi người bị viêm hang vị dạ dày sử dụng các các chất gây kích thích niêm mạc dạ dày như bia rượu, trà, cà phê, đồ ăn chua, cay, nóng.

Giáo sư đầu ngành tiêu hoá chỉ ra 6 thói quen bóp chết dạ dày: Rất nhiều người Việt mắc, đặc biệt dân văn phòng - Ảnh 2.

6 thói quen ăn uống dễ gây đau dạ dày

6 thói quen xấu gây triệu chứng tiền ung thư dạ dày

Nói đến viêm dạ dày, GS Đào Văn Long – Nguyên trưởng khoa Tiêu hoá, Bệnh viện Bạch Mai cho biết, nguyên nhân gây bệnh viêm loét dạ dày – hành tá tràng thì rất nhiều, nhưng có thể tổng kết lại trong một số nguyên nhân chính như sau:

Thứ nhất: Ăn quá nhiều chất kích thích, thức ăn quá chua, quá cay, quá nóng thói quen này khá phổ biến đặc biệt là giới trẻ.

Thứ hai: Ăn nhiều chất béo các loại thực phẩm chiên, rán, nướng thiếu đốt dạ dày rất nhanh.

Thứ ba: Chế độ ăn thiếu dinh dưỡng kéo dài

Thứ tư: Uống nhiều rượu, nghiện thuốc lá. Nói tới bia rượu, Việt Nam là một trong những quốc gia có tỷ lệ tiêu thụ bia rượu cao vào top đầu thế giới. Rượu bia không chỉ gây bệnh cho gan mà cũng “bóp chết” dạ dày của mỗi người.

Thứ năm: Ăn vội vàng, nhai không kỹ là thói quen của mỗi người và theo GS Long thói quen này nên sửa dần để không khiến dạ dày vất vả.

Thứ sáu: Rối loạn giờ giấc ăn uống thường xuyên: ăn không đúng bữa, không đúng giờ, ăn quá khuya, lúc ăn thì quá no, lúc thì nhịn đói quá lâu. Đây là thói quen khó bỏ trong cuộc sống công nghiệp hiện nay.

Ngoài ra, Giáo sư Long cho biết nguyên nhân nữa gây viêm loét dạ dày mãn tính đó là do vi khuẩn Helicobacter Pylori (HP), đây là nguyên nhân hàng đầu gây ra viêm dạ dày và các biến chứng loét dạ dày tá tràng, ung thư dạ dày.

Tuy nhiên, Giáo sư Long cũng lưu ý không phải cứ mang vi khuẩn HP là phải điều trị. Ước tính 70% dân số mang vỉ khuẩn HP nhưng không phải tất cả đều cần điều trị; chỉ khi nào có các triệu chứng đau bụng, ợ hơi… mới cần đi khám, bác sĩ tư vấn điều trị.

Vi khuẩn này lây qua đường miệng – miệng, nghĩa là có trẻ bị nhiễm khi ăn uống, sinh hoạt cùng với người nhiễm HP. Ngoài ra, vi khuẩn theo đường môi trường do vệ sinh ăn uống kém, ô nhiễm môi trường, nguồn nước nhiễm bẩn.



Theo Tiểu Nhã


Trí Thức Trẻ

Trước khi có thông tin giữ chức vụ phụ trách Chủ tịch, Tổng giám đốc tập đoàn Viễn thông Quân đội, Thiếu tướng Lê Đăng Dũng đã được cộng đồng mạng biết đến với cái tên đáng yêu “Ông chú Viettel”. Nguồn gốc của ‘nick name’ này xuất phát từ những clip hát nhạc trẻ được lan truyền rộng rãi trên mạng của Thiếu tướng Lê Đăng Dũng, đặc biệt là khi Thiếu tướng ‘cover’ những bài hit của ca sĩ Sơn Tùng M-TP. 

Nắng ấm xa dần. Nguồn: Youtube.

Em của ngày hôm qua. Nguồn: Youtube.

Chúng ta không thuộc về nhau. Nguồn: Youtube.

Lạc trôi. Nguồn: Youtube.

Nơi này có anh. Nguồn: Youtube.

Tại Đại nhạc hội Viettel 2017 diễn ra tại phố đi bộ Nguyễn Huệ, Thành phố Hồ Chí Minh, ông Lê Đăng Dũng cũng khiến nhiều người bất ngờ khi song ca cùng ca sĩ Sơn Tùng M-TP. Dường như Thiếu tướng cũng là một Sky “cứng”. Cả hai đã cùng biểu diễn ca khúc “Em của ngày hôm qua” đã làm nên tên tuổi của nam ca sĩ quâ Thái Bình.

Ngoài ra, Thiếu tướng Lê Đăng Dũng cũng đã có nhiều lần có cơ hội song ca với ca sĩ trẻ khác, với Soobin Hoàng Sơn trong bài hát “Vài lần đón đưa”, với Issac trong bài hát “Anh sẽ về sớm thôi”…

Vài lần đón đưa. Nguồn: Youtube.

Anh sẽ về sớm thôi. Nguồn Youtube.



PV (Tổng hợp)


Theo Trí Thức Trẻ

Vào năm cuối của đại học, tôi quyết định rằng mình không thể trở về nhà trong tình trạng thất nghiệp mà không có kế hoạch nào sau khi tốt nghiệp cả. Vì vậy, tôi đã tham gia thêm một khóa thực tập và nhiều hoạt động ngoại khóa khác để mở rộng mối quan hệ và dễ dàng tìm kiếm việc làm.

Trong khoảng thời gian đó, tôi cũng tranh thủ hoàn thiện và chỉnh sửa hồ sơ xin việc của mình một cách kĩ càng nhất.

Và cuối cùng, tôi cũng nhận được những thành quả tốt nhờ nỗ lực của chính mình, bản CV ấy đã mang lại cho tôi nhiều cơ hội quý giá khi tôi lần lượt nhận được lời mời phỏng vấn tại Google, BuzzFeed, Oscar và khoảng hai chục công ty khởi nghiệp hàng đầu khác.

Ngoài ra, tôi cũng được gọi đi phỏng vấn cho các công việc toàn thời gian tại một chiến dịch lớn liên quan tới chính trị hay một công ty có tiếng thuộc chính phủ và thậm chí là một tổ chức có trị giá hàng tỷ đô la.

Nhờ có bản CV này, tôi đã lọt vào vòng phỏng vấn của Google, BuzzFeed và 20 công ty khởi nghiệp hàng đầu khác - Ảnh 1.

Một bản CV không cần thiết phải quá cầu kì và nên gồm những thông tin sau: nơi học tập, kinh nghiệm làm việc, một vài thông tin bổ sung và cuối cùng, hãy lưu nó vào một tệp văn bản. Tuy nhiên, sau nhiều năm làm việc, tôi đã tìm thấy một phương pháp khác để có thể xử lí tốt bản CV có tính chất quan trọng này.

1. Hãy coi bản CV ấy như một bản phác thảo những điều bạn mong muốn có trong một cuộc phỏng vấn tuyển dụng việc làm. Bạn muốn những nhà tuyển dụng hỏi điều gì? Làm cách nào để gây ấn tượng với họ? Bạn muốn họ chú ý hay ít quan tâm vào những vấn đề nào? Và giả sử rằng chỉ có duy nhất trong tay bản CV ấy mà không có một nguồn thông tin nào khác về bạn thì liệu những nhà tuyển dụng có bị thuyết phục và bạn được lọt vào vòng tiếp theo hay không?

2. Bạn cần để ý là phải luôn thể hiện mục đích một cách rõ ràng. Nếu viết quá nhiều từ, dài dòng, bạn sẽ khiến mọi thứ trở nên lộn xộn và gây khó hiểu cho người đọc. Và đương nhiên, việc bạn bị từ chối là điều dễ hiểu. Nếu bạn không thể diễn tả mạch lạc những điều mình muốn thể hiện trong CV thì việc gây ấn tượng cũng sẽ trở nên vô nghĩa. 

Hãy loại bỏ những chi tiết thừa càng nhiều càng tốt, ví dụ như những khoảng thời gian bạn làm công việc không phù hợp hoặc không tương ứng với yêu cầu của công việc mới hay những từ ngữ chỉ dùng trong văn nói. Sau khi viết xong mỗi dòng, hãy tự hỏi: Liệu viết như vậy có giúp mình được nhìn nhận một cách tích cực hơn không?

3. Bạn cần chú ý tới hai từ: “Ngắn gọn”. Tất cả nên được trình bày vừa vặn trên một trang giấy. Đối với mỗi phần, bạn chỉ nên đưa ra nhiều nhất 3 hoặc 4 ý chính, với mỗi ý chính ấy thì chỉ cần không quá 3 dẫn chứng cụ thể (2 thường đã là nhiều rồi vì thêm dẫn chứng nữa chưa chắc đã tốt hơn). Mỗi dẫn chứng nên viết trong 1 dòng – điều này buộc bạn phải tập trung vào ý cơ bản mà bạn muốn thể hiện.

4. Trước tiên, hãy nhấn mạnh vào các kết quả đạt được, sau đó mới nhắc đến các kỹ năng. Ví dụ, tôi đã viết “Tăng trưởng lượng người theo dõi Facebook lên 40% và lượng người tiếp cận là 60%” thay vì “Nhận chạy quảng cáo tài khoản Facebook và Twitter”. Khi cần thiết, hãy đưa ra các con số cụ thể. 

Nếu muốn nhấn mạnh vào các kỹ năng hoặc phương thức làm việc của mình, bạn vẫn nên nhắc đến trước những tác động của cách làm ấy, chẳng hạn như: “Tăng lượng truy cập trang web và chuyển đổi KPI bằng chiến lược SEO ” thay vì “Sử dụng chiến lược SEO để tăng lượng truy cập trang web”. Các công ty sẽ thuê những người có thể mang lại cho họ kết quả hơn là những kĩ năng mà chưa chắc đã tạo nên thành công.

5. Thêm các hoạt động ngoại khóa nếu có thể, kể cả đó là một lớp học kĩ năng mềm hay một blog cá nhân mà bạn được rất nhiều người dùng mạng xã hội theo dõi. 

Nhờ có bản CV này, tôi đã lọt vào vòng phỏng vấn của Google, BuzzFeed và 20 công ty khởi nghiệp hàng đầu khác - Ảnh 2.

Chân dung của Katie Simon, hiện là founder của “More money for me”, tác giả bài viết.

6. Hãy đưa cho nhà tuyển dụng thêm nhiều nguồn thông tin khác về bạn. Bạn không thể gói gọn mọi thứ về bản thân mình chỉ trên một tờ giấy. Khi viết hồ sơ, tôi đã ghi thêm các liên kết dẫn đến các trang portfolios online, trang web cá nhân, trang Github của tôi, hồ sơ LinkedIn, tài khoản Twitter, Instagram và blog ảnh. Tuy nhiên, hãy đảm bảo rằng những thông tin bổ sung đó phải phù hợp với ngành nghề cụ thể mà bạn đang muốn được xét tuyển.

7. Xem xét và loại bỏ những kinh nghiệm làm việc lâu đời nhất. Nếu bạn đã từng làm việc cho hơn 3 công ty, hãy xem xét việc bỏ đi một hoặc hai công ty đầu tiên trên bản hồ sơ của mình. Trên thực tế, số công ty mà tôi từng làm việc phải nhiều hơn đến 2 lần số lượng mà tôi liệt kê trong hồ sơ của mình, nhưng tôi chỉ chọn viết ra những công ty mà tôi cảm thấy gắn bó và hiểu nhất. 

Ngay cả khi bạn không có nhiều kinh nghiệm chuyên môn, bạn vẫn có thể cân nhắc loại trừ những điểm ít ấn tượng hơn. Hãy nhớ rằng đây là một bản phác thảo cho cuộc phỏng vấn trong mơ của bạn. Liệu bạn muốn dành thời gian để nói về việc giao pizza của mình hay dành gấp đôi thời gian ấy để nói về việc làm nghiên cứu trong phòng thí nghiệm vào mùa hè năm ngoái?

8. Yếu tố độc lạ cũng không kém phần quan trọng. Anh trai tôi đã nhận được bằng Thạc sĩ về “Ghế và chỗ ngồi”. Nó là kết quả của quá trình học hỏi, nghiên cứu, bộc lộ được sự sáng tạo cũng như sự cần cù và nó đã giúp anh ấy trở thành một ứng viên nổi bật. 

Bạn cũng có thể đang quản lí một kênh YouTube chuyên về việc nướng bánh, hoặc đã từng giành chiến thắng trong các cuộc thi lướt sóng, kể cả khi nó không có liên quan đặc biệt gì đến công việc, bạn vẫn nên cân nhắc bổ sung thêm thông tin “không liên quan” ấy vì nó có thể là minh chứng cho những khía cạnh tích cực của bản thân bạn như tinh thần khởi nghiệp, trí tưởng tượng hoặc khả năng chịu đựng áp lực.

9. Sự linh hoạt là yếu tố cuối cùng giúp bạn có một bộ hồ sơ sao cho phù hợp với từng nhà tuyển dụng. Việc chỉnh sửa để phù hợp sẽ khiến bạn mất kha khá thời gian. Tuy nhiên, việc rút ngắn thời gian là không khó nếu bạn có sẵn trong tay một loạt những thông tin quan trọng và chỉ cần lọc ra rồi đưa vào bản hồ sơ khi cần thiết. 

Thực tế, tôi chỉ dùng một nửa số dẫn chứng mình đã liệt kê ra ban đầu để đưa vào hồ sơ. Bằng cách này, tôi luôn có sẵn những thông tin cá nhân cần thiết bất kể khi tôi muốn xin vào một vị trí đòi hỏi cao về kĩ thuật hay một công việc nặng về viết lách. Cách này còn đặc biệt hữu ích khi bạn đang nộp đơn xin việc cho nhiều lĩnh vực hoặc cho nhiều vị trí khác nhau.



Công Hoàng


Theo Trí Thức Trẻ

Bạn đã từng nghe về cách mà người ta trở thành tỉ phú bằng tài năng của họ. Cách mà họ sống trong ước mơ và phát huy những thế mạnh để tạo ra một đế chế trị giá hàng triệu USD. Làm thế nào để họ đi du lịch thế giới, khám phá cuộc sống và tận hưởng một cuộc sống tự do? Bạn khao khát có cuộc sống như vậy, và đôi khi tự hỏi: “Chính xác thì người ta đang làm gì, mà bạn không biết?”. Câu hỏi không có lời giải đáp và đôi khi còn khiến bạn cảm thấy ức chế…

Nhưng đó là bạn chưa biết sự thật rằng: Có hàng triệu người ngoài kia cũng đang mệt mỏi và bế tắc khi không được sống trong giấc mơ của họ. Rất nhiều người thành công từng nói rằng, làm những gì bạn yêu thích thì bạn sẽ kiếm được thật nhiều tiền. Nhưng hãy cẩn thận, đôi khi, người ta tin vào điều này mà không biết rằng điều đó giết chết nhận thức và cơ hội để làm những việc vốn là thế mạnh chứ không là niềm yêu thích của bạn.

Vậy, hãy biết cách để biến tài năng của bạn thành một công cụ kiếm tiền hữu hiệu. Và dưới đây là 6 bước để bạn làm được điều đó:

    1. Xác định thế mạnh của bạn

    Hãy tự hỏi mình “Tôi thực sự giỏi về điều gì? Tôi thích làm gì?…”. Bạn cũng cần lắng nghe những gì mà người khác nhận xét về tài năng của bạn. Những nhận xét như thế có thể sẽ giúp bạn nhận ra tài năng của mình, lĩnh vực mà bạn thực sự nổi trội.

    2. Tìm kiếm cơ hội phù hợp

    Cơ hội không tự tìm đến bạn. Bạn không thể nghĩ rằng: “Mình cảm thấy mình hợp với công việc này, mình sẽ làm nó”. Bạn phải nhìn ra bên ngoài và xác định các lĩnh vực sinh lợi sẽ tiếp tục phát triển trong những thập kỷ tới. Sau đó, tìm một mối liên hệ giữa công việc và thế mạnh của bạn ở lĩnh vực đó và phát triển nó.

    3. Liên kết tài năng và cơ hội

    Vì sao nhiều người thông minh nhưng mãi chưa giàu? Đây là 6 bước cần làm để biến tài năng của bạn thành cỗ máy kiếm tiền - Ảnh 1.

    Sự thật là không ai quan tâm đến bằng cấp của bạn. Người ta chỉ trả tiền cho những nhà cung cấp dịch vụ có thể giải quyết vấn đề và đáp ứng nhu cầu của họ. Đúng là bạn có tài năng nhưng bạn phải biết nắm bắt cơ hội. Bạn nên cập nhật những cơ hội trong lĩnh vực sở trường của bạn. Và khi bạn phát hiện ra một cơ hội, hãy thu thập thật nhiều thông tin về nó. Bạn sẽ phải chờ đợi, trong nhiều tháng hoặc thậm chí là nhiều năm.

    4. Củng cố thế mạnh của bạn

      Để phát triển thế mạnh của bạn thành sức mạnh, bạn phải tập trung và thu hẹp chuyên môn của mình. Ví dụ, nếu tài năng của bạn là diễn thuyết trước đám đông, điều tồi tệ nhất là bạn cố gắng nói về tất cả mọi thứ. Thay vì vậy, chỉ dành khoảng 80% thời gian của bạn tập trung vào phân đoạn thuyết trình phù hợp với tài năng của bạn và phù hợp nhất với nhu cầu của thị trường. Bạn phải thông minh!

      5. Tập trung làm việc để tạo ra những giá trị có lợi

      Vì sao nhiều người thông minh nhưng mãi chưa giàu? Đây là 6 bước cần làm để biến tài năng của bạn thành cỗ máy kiếm tiền - Ảnh 2.

      Giá trị mà bạn tạo ra tỉ lệ thuận với thu nhập của bạn. Để có thể tạo ra giá trị lớn giúp tăng thu nhập, bạn cần ưu tiên và tập trung sức mạnh vào các nhiệm vụ quan trọng. Để đạt được điều này, bạn cần đảm bảo môi trường làm việc của bạn không bị phân tâm. Lên lịch cho các nhiệm vụ như trả lời cuộc gọi điện thoại, đọc email và gửi tin nhắn văn bản.

      Học cách nói “KHÔNG” với những kẻ giết thời gian. Quan trọng nhất, hãy sử dụng thời gian tối ưu để phát triển bản thân và tạo ra các sản phẩm có giá trị. Bạn càng làm việc trong sự tập trung cao độ, bạn càng nhận được nhiều giá trị hơn.

      6. Không bao giờ bỏ cuộc

      Sẽ có một thời điểm, bạn không thoải mái khi áp dụng các chiến lược này. Cũng giống như những gì xảy ra khi một con tôm hùm làm vỡ vỏ của nó. Nó sẽ dễ bị tổn thương nhưng sẽ không chịu bò ra khỏi cái vỏ vốn êm đẹp của nó, và nó không thể phát triển. Cũng như vậy, bạn sẽ cảm thấy khó chịu khi bạn bước ra khỏi vỏ của bạn.

      Một khi bạn có một quyết tâm cao và kiên trì để thực hiện các bước này, bạn sẽ ngạc nhiên trước sự tiến bộ của bạn và giá trị mà bạn tạo ra. Hãy nhớ rằng: Đô la của bạn đang nằm trong túi của hàng triệu người ngoài kia, họ đang chờ đợi để trả tiền cho tài năng của bạn.



      Theo Hoài Thu


      Nhịp sống kinh tế/Addicted Success

“Ai rồi cũng sẽ rơi vào cảnh nghèo nàn, nhưng cuộc sống của bạn sẽ không vì vậy mà trở nên tẻ nhạt, hãy chấp nhận nó”

Khái niệm “nghèo” của người trẻ thời đại ngày nay không còn là khái niệm nghèo mà ăn không đủ no, quần áo không đủ mặc trong truyền thống nữa. Nhiều người cho rằng nếu tiền trong thẻ ngân hàng chỉ còn 6 con số thì họ chính là người nghèo, nhưng làm ơn bởi cái khái niệm “cuộc sống khốn khó” của các bạn trẻ bây giờ vẫn còn sướng hơn cha mẹ chúng ta thời trẻ hàng trăm lần.

Ngày xưa, chỉ cần không gọi taxi mà chăm chỉ ngồi xe bus, bớt mua một hai bộ quần áo, ít đi ăn hàng quán bên ngoài, tiết kiệm chút tiền là có thể giải quyết được vấn đề “nghèo”. Còn nghèo trong mắt giới trẻ ngày nay chính là không đủ tiền để duy trì mức sinh hoạt cơ bản. Chúng ta luôn miệng nói không tiết kiệm được tiền, vẫn chưa đủ tiền để mua nhà, hay phải nơm nớp lo lắng những lúc ốm đau bệnh tật, nhưng khi có được chút tiền thì lại lập tức mang đi mua trả góp cho chiếc xe mà mình “khá thích”, đi du lịch thì phải ở khách sạn 4, 5 sao, quần áo mặc cũng phải là đồ hiệu…

Vì sao chúng ta lại “nghèo” như vậy?

“Nghèo” dường như đang dần trở thành một cái “mác”, nói cho cùng thì chúng ta nghèo không phải vì chúng ta không kiếm được tiền mà là vì chúng ta càng ngày càng biết cách tiêu tiền. Nhà xã hội học nổi tiếng người Mỹ Daniel Bell trong cuốn sách “The cultural contradictions of capitalism” (tạm dịch: “Mâu thuẫn trong văn hóa chủ nghĩa tư bản”) của mình từng nhắc đến tầm quan trọng của việc “tiêu tiền” trong xã hội đương đại: “Văn hóa của chủ nghĩa hậu hiện đại sẽ không còn liên quan tới việc làm sao để đạt được thành tựu nữa, mà thay vào đó nó sẽ liên quan tới việc làm sao để tiêu tiền, làm sao để hưởng thụ”.

Kiếm 6 triệu tiêu hết 5 triệu: Người trẻ bây giờ nghèo vì không biết kiếm tiền hay vì ngày càng biết tiêu vì lợi ích cá nhân? - Ảnh 1.

Tháng 11 năm 2017, báo cáo điều tra của Mckinsey về người tiêu dùng của Trung Quốc Double-clicking on Chinese Consumer có đề cập đến rằng từ nay đến năm 2030, nhóm thế hệ 9X, nhóm chiếm 16% dân số Trung Quốc sẽ đóng góp hơn 20% vào tổng lượng tiêu dùng của nước này, cao hơn bất kì nhóm người thuộc thế hệ ngoài 9X. 

Hơn nữa, nhóm người này dường như không có ý niệm về tiết kiệm tiền (nói đúng hơn là không thể tiết kiệm tiền), số tiền mà họ kiếm được đều được tiêu vào quần áo, mỹ phẩm hay những cuộc du lịch nói đi là đi, họ vô cùng coi trọng ngoại hình, cũng rất quan tâm đến các hoạt động chăm sóc vóc dáng. Theo thống kê, có đến 35% số người thuộc thế hệ 9X đồng ý chi trả những khoản phí đắt đỏ để chăm chút cho vóc dáng của mình.

Trước mắt thì có lẽ không có việc gì đơn giản hơn việc tiêu tiền cả. Công việc bận rộn cùng với việc bị vây quanh bởi cái gọi là chủ nghĩa tiêu dùng hiện nay đã góp phần khiến cuộc sống trở nên bí bức, ngột ngạt, càng bận rộn thì lại càng muốn tiêu tiền để “giải sầu”, trà sữa, thú cưng, hàng xách tay, du lịch, club… Mua sắm giờ đây dường như đã trở thành một hành vi xã hội cơ bản của người trẻ hiện nay.

Chúng ta ai mà chưa từng nghèo qua?

Có lẽ ngoài tổ tiên nguyên thủy của chúng ta ra thì dù là thời đại nào, dù là ai đi chăng nữa thì cũng đều đã và đang phải gồng mình với guồng quay của cuộc sống.

Khi chúng ta còn trẻ thì nghèo là chuyện bình thường. Còn nhớ khoảng thời gian khi tôi còn du học ở Anh, vì để tiết kiệm chút tiền mà chỉ dám ăn đồ ăn đóng hộp trong siêu thị, không bao giờ nghĩ đến chuyện ngồi taxi, đi làm thêm ở quán ăn thì sẽ mang thức ăn còn thừa lại ở đó về nhà ăn.

Kiếm 6 triệu tiêu hết 5 triệu: Người trẻ bây giờ nghèo vì không biết kiếm tiền hay vì ngày càng biết tiêu vì lợi ích cá nhân? - Ảnh 2.

Tôi cũng từng gặp một họa sĩ trẻ tuổi người Châu Âu, cậu ta có thể duy trì cuộc sống qua ngày là nhờ lòng hảo tâm của cư dân mạng đối với tác phẩm của mình và nhờ trợ cấp từ chính phủ. Cứ bán được tác phẩm này lại phải tiếp tục tích góp để đầu tư cho tác phẩm sau. “Chúng ta nghèo quá!”, tôi vẫn còn nhớ câu nói đó của cậu ta, thế nhưng giọng nói đó không hề có ý gì là trách móc hay phảng phất chút tham vọng đổi đời, dẫu sao thì giàu có cũng không phải mục tiêu suốt đời của cậu ta.

Trong thời đại cách mạng công nghệ bùng nổ như hiện nay, ngày càng có nhiều cách để tiêu tiền, vậy tại sao con đường khẳng định giá trị bản thân không vì vậy mà trở nên phong phú đa dạng hơn? Nếu như thời đại công nghệ thông tin khiến chúng ta ngụp lặn, theo đuổi cái thứ gọi là “giấc mộng giàu sang” thì thiết nghĩ trước khi cái giấc mơ đó thành sự thật thì chúng ta ai cũng sẽ phải “nghèo” một lần trong đời.

Định nghĩa “nghèo” phụ thuộc vào cách hiểu của mỗi người, đặc biệt đối với giới trẻ hiện nay, không khó để bắt gặp những câu nói như: “còn trẻ là phải hưởng thụ”, “tiết kiệm làm gì, hết tiền lại kiếm tiếp”, “chúng ta chỉ có một tuổi trẻ, sống là phải hưởng thụ”… Đúng! Những suy nghĩ như vậy không sai, bạn hoàn toàn có thể sử dụng tuổi trẻ của mình theo cách mình muốn nhưng cũng cần phải nghĩ đến “trách nhiệm” mà bạn phải gánh vác trong tương lai. 

Chúng ta còn trẻ nhưng chúng ta đồng thời cũng là người lớn, và người lớn thì cần phải biết chịu trách nhiệm với bản thân và những người thân xung quanh mình. Tiêu tiền không hề sai nhưng hãy tiêu đúng cách, hãy “hoang đúng cách”. Đừng để thế hệ trẻ là thế hệ nghèo vì hoang phí mà hãy là một thế hệ “nghèo” nhưng nghèo vì tiêu tiền đúng chỗ, đúng mực.



Như Quỳnh


Theo Trí Thức Trẻ

Điểm danh những món đồ mất giá trị ngay cả khi bạn vừa mới trả tiền - Ảnh 1.

Có một sự thật rằng những chiếc xe dù còn mới cứng cũng sẽ mất khoảng 11% giá trị khi bạn lái chúng ra khỏi cửa hàng. Một năm sau đó giá trị của chiếc xe hơi sẽ giảm 25% và sau 5 năm nó giảm xuống 63%. Các công ty bảo hiểm xe hơi thậm chí còn tạo ra một bảo hiểm với tên gọi là “bảo hiểm khoảng cách” để bảo vệ người sử dụng khỏi thực tế là giá trị xe hơi sẽ bị giảm đi nhanh chóng.

Điểm danh những món đồ mất giá trị ngay cả khi bạn vừa mới trả tiền - Ảnh 2.

Giá trị kim cương phần lớn dựa vào kết quả của chiến dịch marketing ồ ạt và thành công của De Beers vào năm 1983, tuy nhiên giá trị này là được tạo ra và không ổn định. Trong khi vàng và bạc thường là vật lưu giữ giá trị thì trang sức mỹ nghệ đắt tiền hầu như không đáng giá với số tiền bạn trả tại cửa hàng

Điểm danh những món đồ mất giá trị ngay cả khi bạn vừa mới trả tiền - Ảnh 3.

Bạn có bao giờ thử giao dịch trò chơi điện tử đã qua sử dụng không? Sau đó, bạn có thể nhận thấy giá trị của nó đã sụt giảm nhanh chóng so với mức giá ban đầu mà bạn mua về. Kể từ khi các nhà sản xuất liên tục ra mắt các trò chơi mới và các phiên bản mới của trò chơi hiện tại liên tục được cập nhật thì hầu như không có trò chơi nào trong số đó có giá trị nhiều.

Điểm danh những món đồ mất giá trị ngay cả khi bạn vừa mới trả tiền - Ảnh 4.

Với tốc độ phát triển công nghệ hiện nay, điện thoại di động không thể giữ nguyên giá trị chúng trong một thời gian dài. Một nghiên cứu cho thấy rằng một số thương hiệu điện thoại nhất định mất tới 72% giá trị ban đầu chỉ trong 1 năm. Ngay cả Iphone đắt tiền cũng có giá trị ít hơn rất nhiều so với thời điểm ban đầu bạn mở hộp.

Điểm danh những món đồ mất giá trị ngay cả khi bạn vừa mới trả tiền - Ảnh 5.

Hãy xem xét điều này: bạn có thể mua một chiếc ghế mới toanh với giá 3.000 USD và gặp khó khăn khi bán nó với mức giá chỉ bằng một nửa số tiền đó vào ngày hôm sau. Điều này xảy ra vì đồ nội thất không giữ giá trị của nó, đặc biệt là những đồ dùng mà bạn đã và đang sử dụng trong một thời gian dài.

Điểm danh những món đồ mất giá trị ngay cả khi bạn vừa mới trả tiền - Ảnh 6.

Dù chỉ mặc váy cưới 1 lần, bạn sẽ không thể nào bán lại nó với mức giá bằng với số tiền mà bạn đã bỏ ra.

Điểm danh những món đồ mất giá trị ngay cả khi bạn vừa mới trả tiền - Ảnh 7.

Sách bị khấu hao về giá trị ới tốc độ cực nhanh và một khi bạn đã mua 1 quyển sách bạn sẽ không thể nào bán lại với chính mức giá ban đầu mà bạn đã mua. Bạn nên tích kiệm bằng cách mượn sách từ thư viện.

Điểm danh những món đồ mất giá trị ngay cả khi bạn vừa mới trả tiền - Ảnh 8.

Giống như xe hơi, tàu thuyền không có khả năng giữ giá trị của họ, đặc biệt là khi bạn mua từ một thương hiệu mới.

Điểm danh những món đồ mất giá trị ngay cả khi bạn vừa mới trả tiền - Ảnh 9.

Đĩa CD, DVD, blu-ray … khá nhiều loại phương tiện truyền thông không có khả năng giữ giá trị ban đầu khi bạn mua về. Công nghệ hiện đại phát triển nhanh chóng do đó điều này sẽ là “không khôn ngoan” nếu như bạn mua những phương tiện này.

Điểm danh những món đồ mất giá trị ngay cả khi bạn vừa mới trả tiền - Ảnh 10.

Quần áo một khi bạn đã mua về nó sẽ mất giá trị ngay cả khi chưa được sử dụng.

Điểm danh những món đồ mất giá trị ngay cả khi bạn vừa mới trả tiền - Ảnh 11.

Thực phẩm và hàng tiêu dùng không giữ giá trị của chúng sau khi bạn bỏ tiền ra mua. Dầu gội, dầu xả, kem chống nhăn… tất cả đều mất giá ở mức báo động, đặc biệt khi nó sắp gần đến ngày hết hạn và cần phải vứt bỏ.

Điểm danh những món đồ mất giá trị ngay cả khi bạn vừa mới trả tiền - Ảnh 12.

Chi tiêu hàng trăm thậm chí hàng nghìn USD cho một túi xách thiết kế, ngay cả những thương hiệu nổi tiếng cũng giảm giá theo thời gian. Mua túi bạn thích nhưng không mong giữ giá trị ban đầu của nó.

Điểm danh những món đồ mất giá trị ngay cả khi bạn vừa mới trả tiền - Ảnh 13.

Người lớn luôn loại bỏ đồ chơi và các món đồ khác của trẻ em, đó là một phần lí do giá trị của loại hàng hóa này không giữ được ngay cả khi bạn không mở hộp. Có những thứ không nên mua đồ cũ như ghế xe hơi.



Theo Ngọc Anh


Nhịp sống kinh tế

Hàng không và EDM, chúng ta có thuộc về nhau?

Thu hút giới trẻ sử dụng hàng không là chiến lược của nhiều thương hiệu trên thế giới ngày nay bởi đây là lớp thế hệ có nhu cầu di chuyển với tần suất liên tục. Để tiếp cận nhóm khách hàng này, nhiều hãng hàng không lớn đã phải chuyển mình bằng cách tạo ra một thế hệ hãng hàng không mới.

Như Air France, trong năm 2017, tuyên bố ra mắt thương hiệu Joon giá rẻ với mục tiêu phục vụ khách hàng trẻ, sinh sau năm 1980. Đặc biệt hơn, tiếp viên của Joon được yêu cầu ăn mặc theo đúng phong cách thời trang của giới trẻ trong mỗi chuyến bay. British Airway cũng không ngoại lệ và sớm có sự chuyển mình trước Air France.

Jetstar – Hãng hàng không giárẻ đầu tiên của Việt Nam với sứ mệnh tạo ra cuộc cách mạng về người dùng hàng không với lời hứa từ những ngày đầu: “Giá rẻ hàng ngày. Mọi người cùng bay” và góp phần lớn trong việc giải quyết nhu cầu đi lại bằng phương tiện hàng không cho người Việt Nam. Vậy con đường nào để Jetstar thu hút khách hàng trẻ?

“Với nhóm khách hàng trẻ, Jetstar không chỉ định vị thương hiệu của mình là giá rẻ mà còn muốn trở thành người bạn đồng hành cùng họ trải nghiệm những cảm xúc, những khoảnh khắc thăng hoa trong cuộc sống. Điều đó cũng giống như xúc cảm của các bạn trẻ khi đặt chân đến những miền đất mới khám phá ẩm thực, văn hóa sau một chuyến bay với Jetstar”, đại diện hãng hàng không Jetstar chia sẻ. Hành trình khám phá, trải nghiệm cũng như âm nhạc luôn tạo ra niềm vui, cảm xúc và lưu đọng mãi trong tâm trí mỗi người và Jetstar chọn con đường âm nhạc EDM để kết kết nới với thế hệ trẻ.

Ravolution Music Festival- Thương hiệu phong cách sống trẻ của Jetstar - Ảnh 1.

Jetstar mang đến cảm xúc khác biệt, đưa giới trẻ “bay xa” cùng âm nhạc đỉnh cao.

Bắt đầu từ năm 2016, sau 4 lần tổ chức, Ravolution Music Festival by Jetstar đến nay đã trở thành lễ hội âm nhạc EDM có quy mô lớn nhất tại Việt Nam. Giữa một không gian mở rộng lớn, tựa như một phi trường: Sân vân động, phố đi bộ dài hàng cây số,… quy tụ hàng chục nghìn người trẻ, Jetstar đã đưa các bạn trẻ, các khách hàng của mình cất cánh trên chuyến bay vào không gian màu sắc của Ravolution Music Festival by Jetstar.

Jetstar hiểu mình đã chọn đúng con đường và vinh dự được là người bạn đồng hành của giới trẻ Việt Nam trong việc tận hưởng không gian âm nhạc đỉnh cao của Thế giới ngay trên quê hương mình”.

Ravolution Music Festival- Thương hiệu phong cách sống trẻ của Jetstar - Ảnh 2.

Hiện tượng chưa bao giờ xuất hiện tại phố đi bộ Nguyễn Huệ – Hàng nghìn bạn trẻ Raver cùng hòa chung một khung cảnh kì diệu.

Thông qua Ravolution Music Fesstival by Jetstar, cơ hội của giới trẻ Việt Nam tiếp cận với các ngôi sao tầm cỡ thế giới, những bữa tiệc âm nhạc EDM đỉnh cao không phải còn quá xa vời. Thông điệp Jetstar muốn nhắn gửi với các bạn trẻ việc di chuyển bằng máy bay cùng với Jetstar cũng hoàn toàn dễ dàng. Cảm hứng từ âm nhạc, cảm hứng sau mỗi chuyến đi sẽ giúp các bạn trẻ có thêm nhiều năng lượng để sáng tạo, làm việc.

“Hiện nay, âm nhạc điện tử – EDM sôi động và thời thượng đã trở thành công cụ ưu tiên của nhiều nhãn hàng lớn trên thế giới để thực hiện các chiến dịch Marketing tiếp cận với khách hàng của mình, đặc biệt là khách hàng trẻ. Để có được kết quả tốt nhất, các nhãn hàng phải có tầm nhìn dài hạn, có đầu tư và kiên định với chiến lược của mình. Vậy nên không nhiều nhãn hàng có được tầm nhìn và chiến lược đủ dài để phát huy được hiệu quả Marketing tối đa mà EDM mang lại, nhưng Hãng hàng không giá rẻ Jetstar đã làm rất tốt điều đó”, đại diện Hiệphội Marketing Việt Nam bình luận.

Ravolution Music Festival- Thương hiệu phong cách sống trẻ của Jetstar - Ảnh 3.

Marketing thông qua EDM vẫn đang thu hút lượng lớn các bạn trẻ và cùng chung tay xây dựng thị trường vững mạnh.

“Chúng tôi không chỉ dừng lại ở đầu điểm khởi hành: khách hàng được di chuyển bằng máy bay với chi phí thấp mà muốn đi đến cuối hành trình của mỗi khách hàng là sự trải nghiệm”, đại diện hãng hàng không Jetstar kết luận. Với chiến lược tiếp cận với giới trẻ, Jetstar đã và đang tổ chức lễ hội âm nhạc EDM đẳng cấp quốc tế ngay tại Việt Nam.

Các bữa tiệc âm nhạc EDM được giới trẻ Việt Nam săn đón để rồi bùng nổ tựa như khi “săn” được vé giá rẻ của Jetstar để bắt đầu cho một hành trình mới. Vì thế, bất cứ hành trình nào, Jetstar vẫn sẽ luôn đồng hành và cùng lưu giữ những khoảnh khắc đáng nhớ cùng khách hàng của mình, như trên chính chuyến bay của Hãng vậy. Hãy cùng chờ đón hành trình tiếp theo của Ravolution Music Festival by Jetstar nhé.



Ánh Dương


Theo Nhịp Sống Kinh Tế

– 01 –

Thực ra mỗi người trong số chúng ta ai ai cũng đều đang nỗ lực tìm kiếm một miếng đất cắm dùi riêng trong cuộc sống chật hẹp này, ai ai cũng ôm trong mình một hy vọng nhỏ bé là khi ngẩng đầu lên dù bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy rõ hơn ánh nắng mặt trời, có thể lưu lại vết tích của mình trên thành phố này nhiều hơn một chút, chứng minh bản thân đã từng xuất hiện qua đây.

Tôi có một cậu bạn vừa mới tốt nghiệp, cầm hồ sơ chạy  mấy công ty xin việc, từ công ty nhỏ đến lớn đều bị từ chối.

Có một công ty, mặc dù cậu ấy đã phỏng vấn đến vòng cuối cùng, nhưng chủ khảo sau khi xem hồ sơ xin việc của cậu ấy liền nói: “Rất tiếc, bảng điểm của cậu không đẹp, thành tích không xuất sắc, chúng tôi không thể nhận cậu vào làm”. 

Cậu ấy cảm thấy dường như không gian để thở chật lại thêm một chút.

Cậu ấy gọi tôi ra quán cà phê tâm sự: “Mình cảm thấy mình đã nỗ lực hết sức rồi, vì sao vẫn đối xử bất công với mình như vậy? Lẽ nào bảng điểm có thể phản ánh tất cả năng lực của một người sao?”

Tôi chỉ có thể vỗ vai, an ủi cậu ấy.

Mặc dù bạn tôi đỗ vào đại học với số điểm cao nhất nhì khoa, nhưng vì điều kiện kinh tế khó khăn, cha cậu ấy mất khả năng lao động chính, mẹ cậu ấy ngày ngày đi chợ cũng chỉ lo đủ cho ba miệng ăn, dưới cậu ấy còn một em gái nhỏ đang học cấp 2.

Gánh nặng kinh tế tất cả đè nặng lên đôi vai của cậu ấy. Vừa muốn theo đuổi ước mơ, vừa muốn duy trì trang trải cuộc sống, kiếm thêm ít tiền để gửi về cho gia đình, cậu ấy phải nai lưng ra kiếm tiền. Một ngày chỉ ngủ chưa đầy 5 tiếng, thời gian học chả đủ, không phải học lại chứng chỉ, ra trường đúng hạn đã là quá xuất sắc.

Thế nhưng, trong một xã hội không công bằng như hiện nay, mỗi năm đều có hàng trăm, hàng triệu sinh viên ra trường, bảng điểm đẹp trở thành bộ mặt xinh để trình diện với xã hội. Nhưng đối với những người như bạn của tôi, nó lại trở thành một cục đá cản đường, ngăn bước chân của cậu ấy trên con đường sự nghiệp.

 Khi cầm bản hồ sơ đi xin việc, họ chỉ chăm chăm nhìn vào kết quả mà bạn gặt hái được. Cho dù bạn có trả giá bằng bao nhiêu mồ hôi, nước mắt, có bao nhiêu kinh nghiệm, kiến thức thực tế nhiều như thế nào đi chăng nữa, bảng điểm không đẹp giống như một vết nhơ xóa thế nào cũng không sạch trên con đường thành công.

Vì sao như vậy, bảng điểm có giá trị quan trọng như vậy sao ?

Học lực quan trọng hay năng lực quan trọng - Người trẻ ơi, đừng tự tiêm cho mình một liều thuốc gây tê liệt! - Ảnh 1.

– 02 –

Hiệu trưởng trong phim Ba chàng ngốc (bản Ấn Độ) từng đứng trước mặt học sinh, sinh viên của ông ấy phát biểu:

 ” Đỗ Quyên chưa từng một lần tự xây tổ, chúng đều đẻ trứng trong tổ của những con chim khác. Khi chuẩn bị sinh, chúng sẽ đem những quá trứng của con chim khác trong tổ đẩy ra ngoài, sinh mệnh của loài Đỗ Quyên bắt đầu từ việc mưu sát những sinh vật khác, đó chính là quy luật của tự nhiên. Các em cũng giống như chim Đỗ Quyên, cuộc sống là một trường đua, nếu các em không chạy nhanh, thì sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác giẫm đạp .”

Tôi không đồng ý với quan điểm của ông ấy, nhưng không có nghĩa câu nói đó không có đạo lý.

Cho dù lúc đầu chúng ta cùng đứng trên một vạch xuất phát, nhưng tương lai cũng sẽ có những điểm dừng chân khác nhau. Có những người vượt trước, lại có những kẻ tụt hậu lại phía sau, mà bảng điểm của chúng ta ở một thời điểm nào đó sẽ phản ánh đẳng cấp, vị thế mà chúng ta sẽ đứng.

Một người anh khóa trên của tôi sau khi tốt nghiệp vài năm, trong một lần họp giao lưu trường đã nói chuyện với tôi. Anh ấy bảo, lúc đầu khi anh ấy vừa mới tốt nghiệp, đi xin việc, bởi vì bảng điểm thành tích không đẹp, nên liên tục bị từ chối. Sau đó anh ấy đã cùng vài người bạn hùn vốn mở một công ty dịch vụ mạng, bắt đầu xây dựng sự nghiệp riêng cho bản thân mình, sau một thời gian công ty dần dần đi vào quỹ đạo.

Tôi hỏi anh ấy: “Anh cảm thấy suy nghĩ học lực quan trọng hơn năng lực có công bằng không?”

Anh ấy trả lời: “Trên thực tế, cách nhìn về bảng điểm cao hơn năng lực không hẳn được coi là thành kiến của xã hội đối với các bạn sinh viên mới ra trường.”

Khi mới bước vào xã hôi, bạn sẽ luôn nghĩ rằng xã hội này cực kì lạnh lùng, tàn khốc, thực ra không hẳn vậy, có nhiều lúc chúng ta gặp phải trắc trở, không phải bởi vì xã hội có cái nhìn khắt khe với bạn, mà là bởi bạn không đủ ưu tú.

Bạn có năng lực không được chọn là lỗi của bạn, bạn có đủ năng lực để vươn lên dẫn đầu hay không, là do bạn, nhiều lúc không phải bạn không ưu tú, mà mà bởi vì bạn vẫn chưa đủ ưu tú đến mức để người khác xem trọng mình.

Trong xã hội hiện nay với tình trạng bão hòa, thừa thầy thiếu thợ, khắp nơi đầy rẫy người tài với học lực cao, đồng nghĩa với đó tiêu chuẩn chọn người các các công ty dần dần rở nên khắt khe và khó chịu hơn trước rất nhiều.

Điều này không thể trách bất kì ai, bởi vì quy luật thị trường, thắng làm vua thua làm giặc.

Bởi giả sử nếu có nhiều hạt giống ở trước mắt tôi, tôi chỉ muốn lựa chọn hạt giống có đủ điều kiện, sức sống mãnh liệt nhất để trồng. Bởi sau khi trồng xuống, nó sẽ bắt đầu sinh trưởng phát triển, cành lá xum xuê, có thể thu hoạch được nhiều thành quả.

Học lực quan trọng hay năng lực quan trọng - Người trẻ ơi, đừng tự tiêm cho mình một liều thuốc gây tê liệt! - Ảnh 2.

– 03 –

Mỗi lần chúng ta tự than phiền rằng xã hội không công bằng, đằng sau nhất định có gì mờ ám. Tất cả những lí do đó đều chỉ là những ngụy biện cho việc bạn không muốn thừa nhận năng lực kém của bản thân, không chịu nỗ lực để tiến xa hơn.

Chúng ta dùng sự lười biếng và thất bại của mình đan thành lớp vở bọc, đỗ lỗi do xã hội thiếu tính công bằng nên bản thân mới rơi vào tình trạng thê thảm như vậy, tự tiêm cho mình liều thuốc tê liệt chính mình.

Thế nhưng trong thế giới của những người trưởng thành, quy tắc và quy định, giống như một lưỡi kiếm sắc nhọn, bất kì lúc nào cũng có thể chọc thủng lớp vỏ trang bị của những ảo vọng, những lầm tưởng của bản thân chúng ta về giá trị của chính bản thân mình.

Đã từng vấp ngã và không muốn đứng dậy của chúng ta ngày xưa có khi nào tự hỏi bản thân mình, có phải lúc đó chúng ta chưa đủ nỗ lực.

Đã từng có khả năng để bước lên một đỉnh cao mới, nhưng chỉ vì một chút sai sót nhỏ để vụt mất thành công, lúc đó chúng ta có từng tự hỏi bản thân, là do không may mắn hay do bản thân mình chuẩn bị chưa chuẩn bị đầy đủ.

Có những người không chịu thừa nhận bản thân không đủ năng lực, nhưng lại tự lừa gạt chính mình, đổ lỗi cho những bất công của cuộc sống.

Nhưng cũng có những người, mặc dù rơi xuống vực thẳm của đáy xã hội, nhưng ý chí chiến đấu chưa bao giờ lụi tắt, luôn luôn mạnh mẽ mới, luôn luôn nhiệt huyết, và trái ngọt thành công mà họ nếm được chính là câu trả lời mĩ mãn nhất cho ý chí mạnh mẽ đó.

Cuộc đời chúng ta ai cũng vậy đều có những giai đoạn nhất định của chính mình, có rất nhiều đoạn tối, điểm đen, nhưng cho dù có tối tăm, có gian khổ đi bao nhiêu chăng nữa, bạn nhất định phải cắn chặt răng, từng bước từng bước vượt qua nó.

Bởi có những con đường, bạn chỉ có thể tự đi một mình, cũng chỉ có thể đi một mình. Đôi khi ngoảnh mặt lại bên cạnh bạn chỉ là cái bóng của bạn chứ chẳng còn ai khác.

Vậy nên, hãy nhớ, không cần nhất thiết phải có một bảng điểm đẹp, cũng không cần phải học quá giỏi, chỉ cần bạn có đủ năng lực, đủ tài hoa, đủ khả năng chứng minh giá trị của bạn trong mắt người khác, bạn nhất định sẽ tìm được chỗ đứng cho riêng mình.



Thu Minh


Theo Trí Thức Trẻ

Dù mới qua Mỹ học được 4 năm, nhưng chính Đỗ Đăng Khoa, một cậu du học sinh 19 tuổi, cũng không ngờ đến có ngày mình nhận được email của Elon Musk, vị CEO nổi tiếng mời về làm việc tại SpaceX với vị trí “kỹ sư phần mềm cấp cao” (software engineer – senior level).

Với vị trí này, SpaceX sẽ bảo trợ Khoa được nhập Quốc tịch Mỹ và làm việc tại trụ sở của SpaceX tại Hawthorne, California với mức lương “6 chữ số”. Ngoài ra, mức lương này còn chưa bao gồm những quyền lợi khác như bảo hiểm, tiền thưởng, chứng khoán 60.000 USD/năm, xe Tesla, nhà ở…

Đăng Khoa nhận được lời mời chính thức vào làm việc ở SpaceX từ ngày 12/4/2018, nhưng đến mãi tháng 8 vừa rồi, cậu mới gật đầu đồng ý. Lý do mà Khoa đưa ra là bởi cậu muốn tiếp tục chọn con đường học tập và bản thân đủ khả năng vừa học vừa làm dù gia đình ở Việt Nam sau khi biết tin đã hối thúc cậu nghỉ học để đi làm. 

Khi nhận được thư mời của Elon Musk, cùng lúc ấy, Khoa cũng nhận được thư chấp nhận vào chương trình cao học tại trường đại học UC Berkeley. Sau đó, Khoa tiếp tục nhận được thư mời của trường đại học Stanford. Tuy nhiên, cậu “để dành” Stanford để học tiến sĩ và chọn học thạc sĩ UC Berkeley.

Chắc hẳn, nhiều người rất ngạc nhiên khi mới chỉ 19, 20 tuổi mà Đăng Khoa đã chuẩn bị hành trang cho mình để học thạc sĩ. Nhưng với một người “tính toán” như cậu du học sinh Việt này thì mọi điều không thể với người khác nhưng luôn luôn là có thể với bản thân mình.

Đi học cả đông lẫn hè, Khoa đã rút ngắn quãng đường đại học từ 4 năm xuống còn 2 năm mà điểm số vẫn cao. Cậu chia sẻ, từ khi sang Mỹ, cậu đã tập thói quen lập thời gian biểu cho bản thân và đặc biệt hơn, thời gian ngủ mỗi ngày chỉ vỏn vẹn từ 2 đến 4 tiếng mà thôi. Dù biết là ngủ ít sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe nhưng Khoa luôn quan niệm phải có nỗ lực thì mới có thành công.

Du học sinh Việt 19 tuổi được đích thân Elon Musk viết thư mời về làm việc ở SpaceX: Rút ngắn ĐH còn 2 năm, ngày chỉ ngủ từ 2 - 4 tiếng, một năm đọc 80 đầu sách - Ảnh 1.

Khoa bắt đầu đi du học từ năm 2014 khi Khoa đang học chuyên Toán tại trường THPT Nguyễn Khuyến, Đà Nẵng. Khoa đi du học là hoàn toàn do ý muốn của cậu, không phải do gia đình thúc ép hay định hướng; hơn nữa, cũng chính cậu là người tự tìm học bổng cho 2 năm lớp 11, 12 của mình tại trường Boca Prep International School ở Florida, tự đọc rồi tự mày mò, từ ‘apply’ vào trường, I-20, tới visa.

Sau khi tốt nghiệp bằng tú tài quốc tế (International Baccalaureate) với số điểm cao nhất trường, Khoa nộp đơn vào nhiều trường đại học như: University of Michigan, UCLA, UC Berkeley, trong đó Đại học University of Miami trao học bổng 96.000 USD, trung bình mỗi năm được 24.000 USD. Nhưng, cuối cùng, lựa chọn vẫn ở Khoa, cậu chọn UCLA.

Năm 2016, Khoa chuyển qua California để học đại học và trong vòng 2 năm, cậu đã hoàn thành xong chương trình. Với những môn cơ bản, cậu học trường đại học cộng đồng Mt. San Antonio College ở gần đó để đỡ tốn tiền. Đối với một chàng trai mà đến thời gian đi chơi cũng “được” lên thời gian biểu thì chắc hẳn những thành quả này của Khoa chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả.

Khi kết thúc chương trình học ở UCLA, Khoa được ngay các trường UCLA, UC San Diego, UC Berkeley, Cal Poly Pomona, Cal State Long Beach, San Jose State University, Harvey Mudd College, Stanford University là những trường đại học hàng đầu chuyên về toán, khoa học, và kỹ thuật, mời học chương trình cao học. 

Du học sinh Việt 19 tuổi được đích thân Elon Musk viết thư mời về làm việc ở SpaceX: Rút ngắn ĐH còn 2 năm, ngày chỉ ngủ từ 2 - 4 tiếng, một năm đọc 80 đầu sách - Ảnh 2.

Nhà không thuộc diện khó khăn nhưng không muốn phụ thuộc vào gia đình nên Khoa cố gắng song hành cả hai việc đi học và đi làm. Khoa lên trang mạng MindSumo của Đại học Stanford  tìm các dự án để làm thêm. Năm 2017, cậu kiếm được kha khá tiền để trang trải cuộc sống và đủ cho các cuộc “ăn chơi”. 

Những dự án có giá 200 – 300 USD thì cậu làm cả trăm cái rồi, có cả những dự án hơn 1.000 USD. Riêng những dự án mất nhiều thời gian đầu tư như 11.000 USD của ngân hàng Wells Fargo, hay lớn nhất là 50.000USD của SpaceX, Khoa cũng giành được. Làm xong dự án của SpaceX trong gần 1 năm, và điều vui nhất của cậu là 2 tháng sau đó, Elon Musk đã chủ động liên lạc mời cậu về làm việc.

Về thói quen đọc sách của mình, Khoa chia sẻ, trước khi đi ngủ lúc nào cũng đọc ít nhất 30 phút đến 1 tiếng, duy trì rồi thành thói quen. Khi ở Việt Nam, cậu chưa hề có thói quen này nhưng sang đến Mỹ, được tự lập, cậu đã tập cho mình năm đầu tiên đọc 30 cuốn, đến năm thứ hai thì được 50 cuốn và hiện tại thì 80 cuốn một năm. Cậu đọc sách không chỉ phục vụ cho việc tìm hiểu cũng như tiếp thu kiến thức của mình mà còn đọc sách để học nấu ăn, học sách để hiểu tâm lý con gái, hiểu chuyện yêu đương…

Song hành tin vui này, còn có một tin vui khác đối với Đăng Khoa. Đầu năm 2019, Khoa và cô bạn gái của mình sẽ về chung một nhà. Khoa quen bạn gái của mình khi học ở Mt. San Antonio College. Thảo năm nay 23 tuổi, đang học tại UC Berkeley. Dù vấp phải nghi ngại của những người xung quanh nhưng Khoa cho rằng bình thường, không chênh lệch nhiều, cách suy nghĩ của hai đứa giống nhau, học trình độ cũng ngang nhau.

Du học sinh Việt 19 tuổi được đích thân Elon Musk viết thư mời về làm việc ở SpaceX: Rút ngắn ĐH còn 2 năm, ngày chỉ ngủ từ 2 - 4 tiếng, một năm đọc 80 đầu sách - Ảnh 3.

Một chàng trai 19 tuổi chấp nhận việc vừa học Thạc sĩ vừa đi làm lại nắm cả trách nhiệm làm trụ cột cho gia đình, tất nhiên chẳng có chuyện gì dễ dàng cả. Nhưng Đăng Khoa luôn tin rằng: “Hôm nay mình làm điều không ai làm để ngày mai, mình có những điều không ai có.”



PV (Tổng hợp)


Theo Trí Thức Trẻ

“Đọc sách giống như đổ xăng xe ô tô vậy, đổ đầy xăng rồi bạn cần phải biết đi đâu. Đổ quá nhiều xăng sẽ trở thành xe chở xăng. Tôi thấy có nhiều người đọc quá nhiều sách. Có hai loại người sẽ không bao giờ thành công: Một là người không đọc sách, hai là người đọc sách quá nhiều. Vì vậy hôm nay chúng ta chủ yếu là nói vui một chút, tôi đến để nói với các bạn rằng đừng nên đọc sách quá nhiều.

Mọi người đều cho rằng tôi không thích lắm những quyển sách hay. Lúc còn nhỏ tôi nhớ bố mẹ tôi có nói Hồng Lâu Mộng hay như thế nào, người không đọc Hồng Lâu Mộng là người không có văn hóa. Tôi lướt qua vài trang đầu rồi gập lại không đọc nữa, dù sao tôi cũng không đọc lại. Tôi nhớ hồi học cao trung có một quyển sách tên là Vây Thành, mọi người đều nói quyển sách này rất hay, tôi không thể nào đọc hết được. Có thể điều này có liên quan đến tôi, tôi thường có kỳ vọng quá lớn. Người khác nếu nói quyển sách hay, tôi đọc cũng không thấy hay lắm, tôi cũng không ghét quyển sách nào.”

Jack Ma cũng nói: “Tôi không nói dối với các bạn, thật ra tôi rất ít đọc sách. Thư viện mời tôi đến nhưng tôi từ chối, tôi nói tôi rất ít khi đọc sách. Thành công hay không không liên quan gì đến đọc sách, thế nhưng bạn thành công rồi thì đọc sách rất quan trọng. Tôi thấy nhiều người thành công nhưng lại không liên quan gì đến đọc sách cả, thế nhưng người đã thành công nếu không đọc sách sẽ trượt dốc, không những thế còn trượt dốc thê thảm. Tôi đã thấy nhiều ví dụ như vậy. Tôi nghĩ rằng đọc sách nên biết cách đọc, tôi không tính là người biết cách đọc sách, nhưng tôi sẽ cố gắng trở thành người biết cách đọc sách.

Jack Ma chỉ ra 2 kiểu người không bao giờ thành công: Một là chẳng bao giờ đọc sách, hai là người đọc sách quá nhiều! - Ảnh 1.

Ở công ty tôi gặp rất nhiều người rất biết đọc sách, họ đều là những người có chỉ số thông minh rất cao, thế nhưng chỉ số cảm xúc lại rất thấp. Thành công có liên quan đến chỉ số cảm xúc hay không? Tôi coi mỗi con người là một quyển sách, mỗi khi gặp ai đó, cho dù là người như thế nào tôi đều rất ngưỡng mộ anh ta. Tôi thường nói, anh chàng này khá thú vị, có cả những ý tưởng như vậy cơ à. Trong khi phần lớn sách tôi chỉ lướt qua mấy trang đầu, nội dung phía sau về cơ bản có thể đoán ra được, vì vậy đa phần tôi đều vứt đi. Dĩ nhiên, sách của Kim Dung thì tôi không bao giờ đoán ra được kết cục, tôi cho rằng khá thú vị”.

“Bản thân tôi cảm thấy rằng ít nhất 24,000 nhân viên của công ty là 24,000 quyển sách, đa dạng và phong phú. Những trải nghiệm và sự việc mà mỗi con người trong số họ đã trải qua, mỗi cách xử lý vấn đề đều nằm ngoài dự đoán của tôi. Với các bạn trẻ ngồi đây, mặc dù đọc sách rất quan trọng, nhưng nhìn người và cách sống lại quan trọng hơn. Tôi nhớ khi Taobao và eBay cạnh tranh rất khốc liệt, có một người bạn cho tôi mượn một quyển sách và nói: “Jack Ma à, quyển sách này nên xem, anh xem xong quyển sách này sẽ đánh bại được eBay”. eBay năm đó xuất bản quyển sách Thị trường hoàn hảo trong đó trình bày làm thế nào mà eBay đánh bại được Yahoo. Tôi liền vứt quyển sách đó vào trong thùng rác, tôi hy vọng có ngày eBay sẽ nhìn thấy chúng tôi làm thế nào để đánh bại họ. Nếu bạn xem xong quyển sách này, bạn sẽ làm theo lộ trình đã được trình bày trong quyển sách, bạn cũng sẽ quá hiểu rõ họ, cũng như quá hiểu chiến lược của họ, càng xem bạn sẽ càng rơi vào tình trạng nguy hiểm”.

“Đọc sách là một cách giải trí, đọc xong sẽ cảm thấy cũng thú vị, hoặc là cười ha ha mà cũng có thể khóc sướt mướt. Tuy nhiên nếu bắt tôi học thuộc một đoạn hoặc kể lại một đoạn thì quả thực không thể làm được. Não tôi khá nhỏ, nên tôi hiểu được phương pháp vận dụng hợp lý não nhỏ, đó chính là hãy quên thật nhanh những thứ vừa đọc. Đọc sách giống như máy tính vậy, máy tính không phải cứ cài đặt nhiều phần mềm là sẽ chạy nhanh. Phần mềm cài càng nhiều, máy tính sẽ chạy càng chậm. Não tôi nhỏ, Thẩm Quốc Quân chạy được một vòng, tôi đã chạy được bốn vòng rưỡi rồi, chỉ có thể so tốc độ với người khác”.

“Ngoài ra, đọc sách đúng là đọc gì bổ nấy. Có người nói, Jack Ma ông đưa tôi mấy quyển sách, xem là ông đang đọc sách gì, tôi sẽ đọc hết số sách đó. Tôi nói, thứ nhất, tôi đúng là không thích đọc sách; thứ hai, sách tôi thích không có nghĩa là bạn sẽ thích, tôi lại thích đọc sách tiểu nhân đó.

Jack Ma chỉ ra 2 kiểu người không bao giờ thành công: Một là chẳng bao giờ đọc sách, hai là người đọc sách quá nhiều! - Ảnh 2.

Có người nói: Jack Ma, sao ông thích xem tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung vậy. Tôi đúng là thích xem tiểu thuyết do Kim Dung viết, thích xem, không có gì là đúng hay sai cả. Vì vậy, đọc sách cần tìm những loại sách mà bạn thích đọc. Hàng xóm của tôi Lão Thẩm rất chăm chỉ, ngày nào cũng đọc những quyển sách uyên thâm, tôi cũng xem được vài trang đã hoa hết cả mắt. Mỗi người nên lựa chọn cho mình những quyển sách mà mình cảm thấy có hứng thú. Khi mới khởi nghiệp tôi thường lựa chọn những việc khiến mình vui vẻ, chọn những việc dễ dàng nhất để làm, những việc mà người khác yêu thích để làm, những việc quan trọng nhất, khó làm nhất tôi để dành cho người khác. Tôi nói thật, đó chính là bí quyết khởi nghiệp.

Cuộc sống đã quá mệt mỏi, làm việc cho một ông chủ cũng đủ mệt rồi, không làm việc cho ông chủ nào thì vừa thích làm những việc đem lại niềm vui cho mình, vừa chọn đọc những quyển sách Lão Thẩm hàng xóm hay xem, bạn sẽ còn mệt mỏi hơn. Cuộc đời con người vốn ngắn ngủi, đọc sách là để đem lại niềm vui chứ không phải để đem lại áp lực cho bạn, đọc sách cũng không phải là để so bì xem ai đọc nhiều hơn, không nên như thế. Nhân viên công ty tôi hay các bạn trẻ cũng vậy, họ chăm chỉ đọc sách, tôi rất khâm phục họ, họ giống như cuốn từ điển sống vậy. Tôi hỏi anh ta cuộc biến pháp của Vương An Thạch xảy ra vào năm nào? Năm 1069. Mấy nhân mấy chỉ cần tra mạng là ra.

Tôi dù sao cũng lớn tuổi rồi, đến cái tuổi này, sách đọc cũng không nhiều nữa rồi, vì vậy lời khuyên của tôi đối với mọi người là không đọc sách cũng tốt. Thích đọc sách cũng rất tốt, đừng bao giờ nghĩ nếu không đọc nhiều sách sẽ khó chịu hay cảm thấy mất mặt cả. Con người có thể ít đọc sách nhưng làm nhiều việc. Có người làm rất nhiều, tất nhiên thời gian là có hạn, coi cuộc đời của mình như một bộ sách, lật qua lật lại là quên ngay được”.

* Bài viết trích nội dung sách “Quản Trị Kinh Doanh Kiểu Jack Ma” của tác giả Triệu Vỹ.



Mộc Dương


Theo Nhịp Sống Kinh Tế

01

Vào khoảng 10 giờ tối qua, một người bạn đã gửi cho tôi một bức ảnh: Trên xe bus đông đúc, các hành khách xung quanh đều có bộ dạng mệt mỏi, ai nấy cũng đều cuối đầu chơi điện thoại. Chỉ có một thanh niên đặc biệt nổi bật trong đám đông. Một tay của anh ta đang nắm tay vịn, tay còn lại thì cầm một quyển sách và đôi mắt thì chuyên chú nhìn vào nó. Xung quanh ồn ào như vậy, nhưng hình như lại không ảnh hưởng gì được đến việc đọc sách của anh ta.

Người bạn tôi nói rằng, anh thanh niên ấy rất đẹp trai, nhưng dáng vẻ anh ta đang tập trung đọc sách lại càng đẹp trai hơn.

Sau khi xem xong bức ảnh, trong lòng tôi lại rối bời bởi rất nhiều cảm xúc khác nhau: vừa giận vừa tiếc, vừa vui vừa buồn…

Tại sao vậy?

Có rất nhiều người đều nói không có thời gian để đọc sách. Thế nhưng cũng có những người tận dụng cả thời gian ngồi xe để mà đọc sách.

Đa số bọn họ đều thường nói một câu: “Thực ra tôi rất muốn đọc sách, nhưng bởi vì quá bận, nên không có thời gian để đọc.” Lý do của họ thường là như vậy.

“Công việc của tôi bận chết được, thỉnh thoảng còn phải tăng ca ban đêm, ngay cả thời gian nghỉ ngơi còn không đủ, lấy đâu ra thời gian để đọc sách.”

“Gần đây tôi vừa phải tham gia khóa huấn luyện vừa phải làm tổng kết. Tôi phải chuẩn bị rất nhiều số liệu và tài liệu, làm gì còn sức lực để mà đọc sách.”

“Sau khi tôi tan làm, còn phải về nhà nấu cơm cho con, không phải tôi không muốn đọc sách, mà vì thực sự không có thời gian rảnh.”

Nhưng điều kỳ lạ là những người nhìn như rất bận này, dù có bận rộn cỡ nào đi nữa cũng có thời gian lướt facebook, nhắn tin trò chuyện, đăng status… Trên thực tế, những người muốn đọc sách dù có bận đến đâu cũng đều có thể tìm thấy thời gian để đọc sách. Ngược lại, những người không thích đọc sách, dù có thời gian rảnh đi nữa cũng không muốn cầm quyển sách lên chứ đừng nói gì đến việc đọc nó.

Đừng viện cớ nữa, bạn không đọc sách không phải vì bạn bận, mà chỉ đơn giản là vì bạn không thích đọc sách mà thôi - Ảnh 1.

02

Những người bạn của tôi thường hay nhờ hoặc hỏi tôi chỉ giúp tên vài quyển sách hay. Mỗi lần như vậy, họ đều rất biết ơn tôi. Nhưng qua một thời gian dài sau đó, khi tôi hỏi họ cảm thấy quyển sách đó thế nào, bọn họ đều ngập ngừng trả lời rằng, gần đây bởi vì quá bận mà không có thời gian rảnh để đọc, để lần sau xem xong họ sẽ nói với tôi sau.

Nhưng cái gọi là “lần sau” đó là lúc nào đây? Chỉ biết nó thuộc về tương lai, còn về thời gian cụ thể thế nào, ngay cả họ cũng chẳng biết chứ đừng nói đến tôi.

Có vài người đọc sách chỉ vì nhất thời cảm thấy hứng thú. Bọn họ bởi vì nguyên nhân nào đó mà muốn đọc sách, chứ không phải vì nhận ra tầm quan trọng của việc đọc sách. Cho nên khi những thứ mới mẻ đó đã qua, khi đã đạt được kết quả mình muốn, bọn họ sẽ lập tức quên sạch những gì đã đọc được.

Vì vậy sau này, cứ mỗi khi có người đến tìm tôi nhờ giới thiệu cho họ sách hay, tôi đều sẽ hỏi họ trước: “Bạn có thời gian để xem không?”

Và câu trả lời tôi nhận được lúc nào cũng là không chắc lắm, thậm chí sau khi họ đã suy nghĩ rất lâu, mới phát hiện ra một vấn đề đó là họ không có thời gian rảnh để đọc.

Vì vậy, bạn thấy đấy, chỉ có khi bạn thực sự yêu thích việc đọc sách mới có thể cảm thấy khi đọc sách rất vui vẻ, đồng thời cũng cố tìm ra cách để có thời gian được đọc sách. Nhưng nếu như bạn không thích nó, bạn sẽ chỉ luôn tìm lý do để tránh né mà thôi.

“Nếu thực sự muốn, bạn sẽ tìm cách, còn nếu không muốn, bạn sẽ chỉ tìm lý do.”

Đừng viện cớ nữa, bạn không đọc sách không phải vì bạn bận, mà chỉ đơn giản là vì bạn không thích đọc sách mà thôi - Ảnh 2.

03

Từ trước đến nay, tôi cũng đã từng đọc qua rất nhiều quyển sách. Cũng may tôi là một người rất thích đọc sách, nên dù có đọc nhiều sách cũng không ngán. Dù có bận đến đâu đi nữa, tôi cũng đều bảo đảm mỗi ngày dành ra thời gian hai tiếng đồng hồ để bản thân đọc sách.

Đương nhiên, tôi cũng không phải là người rất rảnh rỗi, tôi cũng có công việc và cuộc sống của riêng mình. Có lẽ bạn rất thắc mắc, tại sao đôi lúc tôi bận đến nỗi ngay cả thời gian ăn cơm, nghỉ ngơi cũng không có, lấy đâu ra thời gian để đọc sách?

Thông thường, tôi sẽ sử dụng từng phút từng giây rảnh rỗi để đọc sách. Ví dụ sáng 5 giờ thức dậy, dậy sớm một chút để dành một tiếng ra đọc sách. Hoặc là trên đường đi làm hoặc tan ca, khi đi xe công cộng, trước khi ngủ… Nói tóm lại, chỉ cần tôi muốn thì lúc nào cũng có thể kiếm ra thời gian để đọc sách.

Rất nhiều người thường nói không có thời gian đọc sách, nhưng thời gian thực ra chính là thứ công bằng nhất, nó không phân biệt giàu nghèo, mỗi người đều chỉ có đúng 24 tiếng trong một ngày, không nhiều hơn cũng không ít hơn. Thông thường, bạn sẽ dành nhiều thời gian cho những việc mà bạn thấy là quan trọng, đáng để bạn làm. Còn những việc bạn thấy là ít quan trọng hơn, bạn đều chỉ dành chút ít thời gian. 

Vậy đối với bạn, đọc sách có ý nghĩa lớn cỡ nào?

Tôi thích đọc sách, không phải vì để lấy kiến thức trong đó ra khoe khoang, mà vì khi đọc sách, tôi có thể cảm thấy vui, thấy hài lòng, thỏa mãn. Sách vừa giống như người thầy, vừa giống như người bạn, luôn âm thầm hướng dẫn tôi đi đúng hướng. Sách cũng là nơi giúp tôi chữa lành những vết thương tâm hồn, ở đó tôi có thể tìm thấy những chân trời mới của riêng mình.

Đừng viện cớ nữa, bạn không đọc sách không phải vì bạn bận, mà chỉ đơn giản là vì bạn không thích đọc sách mà thôi - Ảnh 3.

04

Đọc sách có tác dụng gì? Đa số tất cả những người không thích đọc sách đều hỏi như vậy.

Đọc sách có lẽ không thể trực tiếp đưa bạn tài phú và địa vị, cũng không thể lập tức đưa bạn lợi ích nào đó, nhưng nó có thể giúp bạn trở nên lạc quan và tích cực hơn, có thể khiến bạn trở nên kiên cường hơn, mở mang kiến thức và tầm nhìn của bạn.

Cũng có người đã từng trả lời vấn đề này như vậy. Riêng bản thân tôi, tôi không nói ra được rốt cuộc đọc sách có lợi ích gì, chỉ là cảm thấy mỗi lần đọc sách đều giống như được ăn đồ ngon, tâm trạng thoải mái như đang ngồi dạo chơi trong vườn hoa, ngắm nhìn cảnh vật tươi đẹp rực rỡ xung quanh vậy. Nên dù có gặp chuyện khó khăn gì đi nữa, chỉ cần được đọc sách, tâm trạng tôi sẽ chuyển biến trở nên tốt hơn, không còn nặng nề hay phiền não.

Có rất nhiều người cho rằng đọc sách chỉ là việc của thời học sinh, không có liên quan gì đến người trưởng thành cả. Thế nhưng bạn đã quên rồi sao? Mỗi người đều sống đến già, sự học cũng theo ta đến già. Đọc sách không chỉ có thể giúp ta nâng cao khả năng giao tiếp, mà còn giúp chúng ta không ngừng nâng cao kiến thức và tầm nhìn, giúp chúng ta hoàn thiện bản thân, càng ngày càng trở nên lý trí, thông minh và trưởng thành hơn.

Cũng có người cảm thấy, họ đã bỏ lỡ thời gian tốt nhất để đọc sách, Nhưng thực ra bất cứ việc gì khiến chúng ta trở nên tốt đẹp hơn, chỉ cần bạn bắt đầu đều không tính là muộn. Chúng ta đọc sách không phải vì muốn cho qua thời gian vô vị, cũng không phải vì để tranh đấu thắng thua với người khác. Chúng ta đọc sách chỉ đơn giản vì trong sách có thứ có thể khiến ta càng trở nên hoàn thiện hơn. Chỉ cần mỗi ngày bạn đều bền chí, kiên trì đọc sách không gián đoạn, đây chính là một việc ý nghĩa rồi.

Đọc sách là việc mà mỗi người đều nên kiên trì trong cuộc đời mình. Bạn nhận ra lợi ích của việc đọc sách càng sớm, tương lai cuộc sống sau này của bạn càng tốt đẹp hơn.

Đừng lại nói không có thời gian đọc sách nữa, nếu bạn có thể hi sinh một chút thời gian nói chuyện phiếm, lướt facebook, coi phim truyền hình dài tập, hoặc ít nhất dậy sớm một tý, ngủ muộn một chút… có thể bạn đã tìm ra thời gian để đọc sách. Tôi cũng tin rằng cuộc sống của bạn có thể trở nên đầy màu sắc và thú vị hơn rất nhiều.



Thiên Tuyết


Theo Trí Thức Trẻ

Quốc gia nơi phụ nữ có sự nghiệp thăng tiến hơn cả đàn ông

Tại một câu lạc bộ hài kịch trong một quán bar ở giữa thủ đô Ulaanbaatar, đa phần khán giả đến xem là phái nữ. Những nhóm nhỏ những phụ nữ công sở trí thức túm tụm lại với nhau, cùng nhau nhâm nhi những chai bia lạnh và thưởng thức màn tấu hài của một anh chàng trên sân khấu.

“Phụ nữ thật đẹp”, anh chàng thốt lên, gật đầu và hướng ánh mắt tới những quý ông ngồi ở hàng ghế đầu. “Họ rất hợp để làm bạn bè tâm giao, nhưng họ cũng rất điên rồ nữa”. Một vài khán giả nam không giấu nổi tiếng cười gượng gạo, trong khi cả khán phòng hầu như đều im bặt.

Mandkhai Jambaldorj, một nhà báo 31 tuổi đi cùng với hai người bạn của mình, chia sẻ rằng: “Ở đây, bất cứ quán bar, quán rượu hay câu lạc bộ nào, cũng đều như thế này cả. Khách hàng là nữ luôn chiếm số đông”.

Chuyện ngược đời về phụ nữ Mông Cổ: Càng đẹp, càng thông minh thì lại càng dễ ế - Ảnh 1.

Tại một câu lạc bộ hài kịch trong một quán bar ở giữa thủ đô Ulaanbaatar, đa phần khán giả đến xem là phái nữ.

Nhiều năm trở lại đây, nhiều gia đình đã đầu tư vào chất lượng giáo dục cho con gái của mình, thông qua việc xin học cho con vào những trường chất lượng cao hay các trường Đại học ở thành phố lớn. Họ tin rằng chỉ có như vậy thì con gái họ mới có thể tự chăm lo được cho bản thân sau này.

Có người thì thậm chí lại cho rằng phụ nữ nên tự trang bị thêm các kĩ năng khác, bởi vì công việc chăn nuôi gia súc vốn dĩ chỉ dành cho nam giới – họ thường chọn cách ở nhà để trông coi công việc gia đình này.

Chính xu hướng này đã dẫn đến sự phân biệt giới tính tương đối “nghịch lý” – phụ nữ ngày càng hơn đàn ông về trình độ học thức. Họ ít gặp phải tình trạng thất nghiệp hơn, và đồng thời tuổi thọ cũng cao hơn đàn ông – trung bình phải lên tới gần 10 năm.

Nhưng cũng chính vì quá vượt trội về địa vị xã hội so với đàn ông, những người phụ nữ Mông Cổ với lối sống hiện đại, quyết định bám trụ ở thành phố để tìm việc sau khi tốt nghiệp, lại cực kỳ vất vả để tìm được một nửa của đời mình. Theo số liệu thu thập từ Cục Thống kê Mông Cổ, tỉ lệ kết hôn ở Ulaanbaatar đã giảm rõ rệt, chỉ còn 8,9 phần nghìn trong năm 2016, thấp hơn gần 3 lần so với con số 22,9 phần nghìn vào năm 2007.

Chuyện ngược đời về phụ nữ Mông Cổ: Càng đẹp, càng thông minh thì lại càng dễ ế - Ảnh 2.

Theo số liệu thu thập từ Cục Thống kê Mông Cổ, tỉ lệ kết hôn ở Ulaanbaatar đã giảm rõ rệt, chỉ còn 8,9 phần nghìn trong năm 2016, thấp hơn gần 3 lần so với con số 22,9 phần nghìn vào năm 2007.

Nữ giới sống ở các đô thị đều than phiền rằng họ thiếu sự lựa chọn. Theo một cách lý giải nào đó, họ không hoàn toàn vô lý. Là nơi có mật độ dân cư chiếm hơn một nửa dân số 3 triệu dân của cả nước, thủ đô Ulaanbaatar có số lượng nữ giới vượt hơn 60 nghìn người so với nam giới.

Tình trạng này diễn ra phổ biến tại các trường đại học cũng như chốn công sở. Chính điều này cũng dẫn tới một thực trạng rằng đàn ông ở Mông Cổ cũng có nhiều sự lựa chọn hơn: hơn 40% nam giới trên độ tuổi 15 đều đã kết hôn, trong khi còn số này đối với nữ giới chỉ là 32%.

Ở Mông Cổ, phụ nữ phải đối mặt đồng thời cùng lúc 2 sức ép lớn, vừa phải kiếm cho mình một công việc ổn định, đồng thời phải kết hôn trước năm 29 tuổi. Đối với những cô gái đã qua mốc thời điểm này, họ buộc phải có sự thay đổi về suy nghĩ.

Chuyện ngược đời về phụ nữ Mông Cổ: Càng đẹp, càng thông minh thì lại càng dễ ế - Ảnh 3.

Hơn 40% nam giới trên độ tuổi 15 đều đã kết hôn, trong khi còn số này đối với nữ giới chỉ là 32%.

Zola, 39 tuổi, từng là một chuyên gia kinh tế, đang cố gắng tìm kiếm cho mình một người bạn đời lâu dài kể từ khi cô trở về nước sau khi kết thúc khóa học thạc sĩ tại nước ngoài. Cô đã từng tham dự nhiều buổi hẹn hò bí mật, nhờ bạn bè mai mối và thậm chí đã có lần tìm đến cả thầy bói nữa. Đến thời điểm này, Zola không còn lựa chọn nào khác ngoài việc sẽ hạ thấp tiêu chuẩn “kén chồng” của mình xuống một chút.

“Với tôi, anh ấy chỉ cần là người biết quan tâm và chấp nhận con người thật của tôi là được. Tôi không cần đến tiền bạc hay quan tâm xem anh ấy có phải là người có học thức cao hay không. Cũng không cần phải là người quá thành công làm gì… Miễn là anh ấy là người tốt tính, biết lắng nghe và quan tâm đến tôi là được. Chỉ vậy thôi”.

Lý do dẫn tới hiện tượng kỳ lạ này

Câu chuyện không chỉ dừng lại ở những con số. Nó còn nằm ở sự bất cân xứng giữa thái độ của người trong cuộc lẫn nguyện vọng của họ về người bạn đời tương lai. Alimaa Altangerel, một cây bút nổi tiếng chuyên viết về các vấn đề xã hội, nhận xét rằng: “Từ nhỏ những bé gái đều được người lớn dạy rằng phải có sự nghiệp thật thành công, và một khi thành công đến được với họ thì xung quanh lại không có bất cứ người đàn ông nào có cùng trình độ nữa. Vừa muốn kết hôn mà lại phải tìm được người cùng trình độ với mình là một sức ép rất lớn”.

Manduhai Tsogtbal, 32 tuổi, hiện đang điều hành 1 công ty chuyên cung cấp dịch vụ dịch thuật online, chia sẻ cô bắt đầu khởi nghiệp từ khi còn là sinh viên. Sau khi tốt nghiệp MBA ở Mỹ, cô đã mua lại một nhà hàng Thái – nơi ngày trước cô từng làm phục vụ bàn, trước khi chuyển đổi quy mô thành 1 một quán sushi đắt khách.

Chuyện ngược đời về phụ nữ Mông Cổ: Càng đẹp, càng thông minh thì lại càng dễ ế - Ảnh 4.

Câu chuyện không chỉ dừng lại ở những con số. Nó còn nằm ở sự bất cân xứng giữa thái độ của người trong cuộc lẫn nguyện vọng của họ về người bạn đời tương lai.

Với Manduhai, cô có thể biết khi nào cánh đàn ông sẽ “nhăn mặt” mỗi khi cô đề xuất ý tưởng mới: “Tôi có thể cảm nhận được điều ấy. Bạn bè và người thân đều khuyên tôi nên nói ít lại, giả vờ tỏ ra mình là người ngốc nghếch một chút và thay vì đối đáp thì hãy đặt nhiều câu hỏi hơn”.

Theo một cuộc khảo sát của Ngân hàng Thế giới vào tháng Ba vừa qua, đàn ông Mông Cổ ở độ tuổi trên dưới 20 đều mô tả phái nữ Mông Cổ là những người sống tham vọng. Đáng buồn thay, đây hoàn toàn không phải là một điều tích cực.

Một vài người còn băn khoăn không biết vì sao phụ nữ lại tích cực nâng cao trình độ học vấn đến vậy, dù chính họ biết rằng điều đó sẽ làm gia tăng nguy cơ “ế chồng” trong tương lai. Chính sự khác biệt về suy nghĩ này càng nói lên một sự thật rằng Mông Cổ từ lâu đã không còn quan tâm tới giá trị mà đàn ông có thể mang lại.

Bằng chứng là từ những năm 90, khi chính phủ Mông Cổ quyết định chuyển đổi nền kinh tế bao cấp thành nền kinh tế tư nhân, hàng ngàn đàn ông Mông Cổ bị mất việc làm. Cộng với việc các tổ chức phi chính phủ và các tổ chức nhân đạo thường quan tâm nhiều hơn tới sức khỏe và tình trạng của phụ nữ, đàn ông Mông Cổ càng ngày càng phải tự mình đối mặt nhiều hơn với những vấn đề về xã hội, như chứng nghiện rượu và nạn thất nghiệp tràn lan.

Chuyện ngược đời về phụ nữ Mông Cổ: Càng đẹp, càng thông minh thì lại càng dễ ế - Ảnh 5.

“Phụ nữ Mông Cổ càng ngày càng đánh giá thấp đàn ông nước này, bởi vì trình độ của họ đã bị tụt lại khá xa. Chẳng cô gái nào lại muốn cưới một người chồng vừa thất học, vừa thất nghiệp lại còn thô lỗ cả.

Ở chiều ngược lại, chính những người đàn ông Mông Cổ lại tỏ ra mặc cảm với bản thân, họ luôn cho rằng phụ nữ chỉ tìm đến những anh chàng giàu có và có trình độ học vấn cao mà thôi”, dẫn lời ông Boldbaatar Tumur, chủ tịch “Hiệp hội vì đàn ông” ở tỉnh Govisümber.

Kể cả chuyện hẹn hò giờ đây cũng bị nhìn nhận một cách hết sức khắt khe. Giới trẻ Mông Cổ thường chỉ chọn cách tìm hiểu nhau qua các ứng dụng mạng xã hội như Facebook hoặc Instagram thay vì gặp gỡ nhau trực tiếp ngoài quán bar hay nhà hàng, nhằm tránh sự dòm ngó của mọi người xung quanh.

Chuyện ngược đời về phụ nữ Mông Cổ: Càng đẹp, càng thông minh thì lại càng dễ ế - Ảnh 6.

Cổ ở độ tuổi trên dưới 20 đều mô tả phái nữ Mông Cổ là những người sống tham vọng. Đáng buồn thay, đây hoàn toàn không phải là một điều tích cực.

“Để tán tỉnh, hãy chọn Instagram, còn nếu chỉ để trò chuyện thông thường thì bạn cứ dùng Facebook mà thôi”, Tsogtbal nói. Nhiều nơi ở thủ đô Ulaanbaatar đều tổ chức những ngày hẹn hò siêu tốc dành cho các cặp đôi, nhưng đa phần mọi người vẫn còn cảm thấy e dè không muốn tham dự.

Anna Battulga, 25 tuổi, sinh viên ngành nhân sự mới tốt nghiệp đại học, việc hẹn hò đối với cô hoàn toàn khác xa so với thời mà cha mẹ cô từng làm quen với nhau, khi mà chế độ cộng sản vẫn còn ngự trị tại Mông Cổ.

Mẹ cô là một nhân viên bán hàng trong khi bố cô là một viên cảnh sát, và hoàn cảnh 2 người gặp nhau cũng khá đặc biệt: Mỗi lần bố Anna tới thăm người yêu, ông đều giả vờ là đang thanh tra cửa hàng để khiến ông chủ cửa hàng phải sợ hãi. Dần dần hai người bắt đầu hẹn hò riêng với nhau thông qua những tối đi xem phim, và mọi thứ cứ thế tiếp diễn trước khi kết thúc bằng một đám cưới truyền thống tuyệt đẹp theo kiểu Mông Cổ.

Nhưng với Battulga, cô lại chỉ thích ngồi lướt Facebook, Instagram hoặc Tinder. Số người sử dụng những ứng dụng này đang tăng dần lên theo từng năm. Nếu thử hỏi Battulga cách để nói câu “Trên đường đời kiểu gì bạn cũng sẽ gặp được người mà mình thương yêu” trong tiếng Mông Cổ là gì, bạn sẽ nhận được một câu trả lời hết sức thẳng thừng rằng: “Điều đó chẳng bao giờ xảy ra đâu”.

Nguồn: Guardian



Theo Spiderum


Helino

Trên thực tế, mỗi chúng ta đều cần một khoản tiền nhất định để duy trì các nhu cầu sinh hoạt thiết yếu của bản thân. Với số tiền kiếm được, có người sẽ vui vẻ vì có một cuộc sống đầy đủ, ấm no về vật chất; cũng sẽ có người buồn phiền vì một cuộc sống thiếu thốn đủ điều. Áp lực mang tên “cơm áo gạo tiền” ngày một lớn, khiến nhiều người dần tin rằng, có tiền là có hạnh phúc. Không ít người tự tin nói, đam mê của họ là tiền. Có người yêu nhiếp ảnh, nhưng rồi cuối cùng họ lại đi làm một công việc văn phòng, bởi nó sẽ đem lại một nguồn thu nhập ổn định. Có người thích hội họa, nhưng rồi họ lựa chọn trở thành người kinh doanh, đơn giản, bởi họ cần tiền.

Nhưng liệu, mỗi sáng thức dậy, mỗi ngày trên đường tới cơ quan, mỗi lần bắt tay vào công việc, liệu họ có vui vẻ không, khi công việc mà họ đang phải làm mỗi ngày không thể mang lại cho họ sự hứng khởi? Vì sao những ông trùm kinh tế lớn thường đưa ra những lời khuyên, kể những câu chuyện về đam mê? Lựa chọn công việc mà mình yêu thích – có nên chăng?

4 lí do dưới đây sẽ giúp bạn có được câu trả lời:

1. Công việc chiếm tới 1/3 thậm chí 1/2 thời gian mỗi ngày của chúng ta 

Hầu hết các công việc, bạn sẽ phải đi làm từ thứ 2 tới thứ 6 (nhiều nơi làm cả thứ 7), làm từ khoảng 8 giờ sáng tới 5 giờ chiều. Nghỉ trưa 1 tiếng, thường sẽ là 8 tiếng làm việc mỗi ngày.

Với một công việc không yêu thích, liệu bạn sẽ chịu được những áp lực từ công việc ấy trong khoảng bao lâu? Vì vậy, thay vì làm một công việc bản thân không hứng thú để rồi thường xuyên nhảy việc, chọn một công việc mình yêu thích và gắn bó với nó chẳng phải tốt hơn sao?

 Lương cao, vị trí tốt nhưng công việc lại chẳng phải đam mê của bạn: Chọn con tim hay là nghe theo lý trí? - Ảnh 1.

2. Đam mê công việc sẽ trở thành nguồn động lực để đi làm mỗi ngày

Rõ ràng, việc thức dậy mỗi sáng, sửa soạn và đi một quãng đường dài để tới cơ quan làm việc là một việc không hề dễ dàng với nhiều người. Nhưng nếu đó là một công việc bạn cực kì yêu thích, việc rời giường mỗi sáng sẽ không còn là vấn đề nữa.

Khi bạn làm việc với niềm hứng khởi, thời gian sẽ trôi nhanh hơn và ngày dường như ngắn lại. Còn khi bạn cảm thấy mệt mỏi, đếm dứng giây phút tới giờ về thì mỗi sáng mai thức dậy, khi giờ làm việc cận kề, sự chán nản, mất phương hướng sẽ lại ùa về. Cảm giác đó ắt hẳn chẳng mấy dễ chịu và sẽ thật tồi tệ, nếu chuỗi ngày đó cứ lặp đi lặp lại như một vòng xoay không có hồi kết.

3. Khả năng phát triển trong công việc

Đối với một công việc bạn không có hứng thú, hầu hết thái độ bạn dành cho nó sẽ chỉ là hời hợt, là tạm bợ. Đúng giờ đến công ty, đúng giờ về, hoàn thành những việc được giao. Tất cả chỉ có thế.

Trái lại, khi làm một công việc mà bạn đam mê, bạn sẽ dốc toàn lực cho nó. Sẵn sàng làm thêm giờ, có những ý kiến sáng tạo, có những đột phá bất ngờ, chịu được áp lực lớn từ cấp trên, không dễ dàng từ bỏ. Vì thích, bạn sẽ đầu tư nhiều thời gian hơn, nhiều sức lực hơn, nhiều trí tuệ hơn cho công việc. Và với một thái độ tích cực, cố gắng, kiên trì ấy, chắc chắn thành công sẽ đến với bạn.

4. Tận hưởng công việc, tận hưởng cuộc sống

Không thể phủ nhận rằng công việc sẽ chiếm phần lớn thời gian trong cuộc đời mỗi con người. Vậy nên, thay vì gượng ép bản thân làm những công việc không hứng thú một cách máy móc, lựa chọn làm một công việc yêu thích, “mỗi ngày đi làm là một ngày vui”, chẳng phải sẽ giúp bạn tận hưởng được cuộc sống này nhiều hơn hay sao?

“Nếu bạn được làm công việc mình thích thì cả đời này bạn sẽ không phải làm việc”. Chẳng phải ngẫu nhiên mà câu nói đó được rất nhiều người xem như quan điểm sống, trong đó có huyền thoại Steve Jobs. Trong một lễ phát bằng tốt nghiệp ở một trường đại học, cựu tổng giám đốc điều hành của hãng Apple đã gửi tới các bạn trẻ còn đang loay hoay trước những ngã rẽ sự nghiệp: “Các bạn phải tìm ra cái mà mình yêu thích. Cách duy nhất để làm những việc vĩ đại là yêu những gì bạn làm. Nếu bạn chưa tìm được điều đó, hãy tiếp tục tìm kiếm, đừng dừng lại”.

Tất nhiên, mỗi người sẽ có một hoàn cảnh, một suy nghĩ, một lựa chon riêng cho mình. Nhưng nếu bạn còn trẻ, hãy dũng cảm theo đuổi công việc mà bạn yêu thích, cố gắng hết mình vì nó và tin rằng, bạn rồi sẽ nhận lại những phần quà xứng đáng nhất.



Theo Nguyễn Nguyễn


Nhịp sống kinh tế

Nhiều khi tôi vô cùng chán ghét cảm giác lặng ngồi một mình và lại suy nghĩ về đoạn đường đã đi qua. Ví dụ như tôi đang ở đâu? Tôi đã bao nhiêu tuổi? Đang có cuộc sống thế nào? Những người bạn cùng tuổi giờ có cuộc sống ra sao? Dường như chỉ cần lười biếng nằm trên sofa thả hồn suy nghĩ, nghĩ về lí tưởng cuộc đời, đều sẽ làm cho bản thân trở nên lo lắng.

Hai ngày trước, một người bạn cấp ba của tôi gọi điện thoại hỏi về lĩnh vực tôi đã từng làm. Tôi bỗng thấy kỳ lạ, tôi nhớ rõ công việc của cậu ấy hoàn toàn không liên quan đến lĩnh vực này, hỏi qua hỏi lại, mới biết cậu ấy mới nghỉ việc ở doanh nghiệp nhà nước nọ. 

Cậu ấy nói đã do dự rất lâu, tự thấy mình đã 28 tuổi, luôn thấy thấp thỏm không yên, nhìn thấy những người bạn bên cạnh ngày một tốt lên, còn bản thân cứ dậm chân tại chỗ, cảm thấy suốt ruột vô cùng, nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng mới quyết định nghỉ việc ở công ty đã gắn bó đến 6 năm để xin vào một công ty mới thành lập không lâu, lương cao hơn chút đỉnh, nhưng cậu muốn thử, cậu nói tránh để đến 30 tuổi lại hối hận.

Tôi mặc dù rất đồng tình việc mọi người tích cực đi tìm kiếm khả năng tiềm ẩn của bản thân, nhưng thiết nghĩ cậu làm vậy có phải đã quá mạo hiểm rồi không, nhảy đến một lĩnh vực hoàn toàn không biết gì cũng không đáng sợ, nhưng đáng sợ nhất là tự bản thân cũng không biết đây có phải lĩnh vực mình thích hay là sở trường của mình không?

Cậu nói, sự không công bằng lớn nhất của tạo hóa chính là, có những người dù tìm kiếm cả đời cũng không tìm được thứ mình thích, nhưng có những người, mới sinh ra đã ở trước mắt.

Câu nói này đã làm tôi suy nghĩ, cuối cùng tôi nói lại tất cả những kinh nghiệm mà mình có được cho cậu. Mặc dù tôi đã thất bại, có thể những kinh nghiệm này không có tác dụng nhưng tôi tin cậu có thể làm tốt hơn mình rất nhiều.

Thế hệ 9X đầu tiên đã tốt nghiệp 10 năm, giờ họ ra sao: 28 tuổi, tất cả mới chỉ là bắt đầu! - Ảnh 1.

Gần đây, mạng xã hội chia sẻ không ít những bức ảnh về “10 năm sau tốt nghiệp”, “10 năm trở lại trường”. Tôi nhận thấy mặc dù cùng tuổi, nhưng cuộc sống và thu nhập đã có sự khác biệt vô cùng lớn. Đương nhiên điều này còn phụ thuộc vào việc lựa chọn hướng đi của mỗi người sau tốt nghiệp, ở lại thành phố hay về quê, và đây cũng là chủ đề được đưa ra thảo luận ở mỗi cuộc gặp mặt, nhưng có một điểm chung, đó là mỗi chúng ta vẫn đang hướng về một cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.

Không ít lần trò chuyện, chúng tôi thường đùa nhau rằng: thế hệ 9x chúng mình có lẽ là thế hệ sống mệt mỏi nhất. Sự mệt mỏi này không phải cuộc sống quá bi thảm, cũng không phải áp lực từ người khác mang lại, mà ngược lại xuất phát từ bản thân chúng ta, so với thế hệ 7X, 8X, chúng ta suy nghĩ nhiều hơn, tính toán nhiều hơn. Dường như từ những ngày đại học đã phải đối diện và quá quen với từ “lạc lối”, chúng ta không ngừng suy nghĩ, kiếm tìm đáp án để thoát khỏi sự lạc lối của bản thân.

Trước 28 tuổi, bạn bè tôi đã có không ít người thành công, một số từ những năm đầu đại học đã tự kinh doanh, đến lúc tốt nghiệp đã tự có thể mua được nhà, một số khác đi làm không lâu đã đứng ở vị trí cao, độc lập, dư giả về tài chính, một số tự thành lập công ty, đã có vị trí nhất định trong lĩnh vực họ theo đuổi.

Mỗi lần nghĩ đến họ, nếu nói tôi không nôn nóng, lo lắng, không ngưỡng mộ chắc chắn là nói dối, có ai là không muốn thành công, để bố mẹ mình có thể hãnh diện trước họ hàng làng xóm. Nhưng suy nghĩ kỹ lại, dù sao số người thành công cũng là số ít, trong hàng trăm triệu người tốt nghiệp rốt cuộc cũng chỉ có một vài người thành danh.

Tôi có một người bạn học khác, cũng vừa nghỉ việc năm ngoái, đến nay vẫn chưa có bạn gái. Trước khi nghỉ việc, cậu làm tại phòng thí nghiệm cho một công ty hóa chất, làm được 3 năm, nếu lập bảng những công việc nhàm chán cậu từng làm, chắc chắn công việc này xếp số 1. Nghỉ tết, cậu có gặp tôi, nói, bất kể thế nào, năm nay cậu nhất định phải bỏ việc. 

Thế hệ 9X đầu tiên đã tốt nghiệp 10 năm, giờ họ ra sao: 28 tuổi, tất cả mới chỉ là bắt đầu! - Ảnh 2.

28 tuổi rồi, lương vẫn 8 triệu, tiền tiết kiệm cũng không có một xu, chưa cần biết người khác nghĩ thế nào, thì bản thân đã thấy không bằng lòng với chính mình. Tiếp tục duy trì tình trạng này, bạn gái chắc cũng sẽ không có, giá trị bản thân cũng sẽ mãi trói buộc ở con số 8 triệu, đó là điều mà cậu không hề mong muốn.

Thế nhưng, 28 tuổi, mọi sự bắt đầu ở tuổi này đều cảm thấy đã muộn. Cậu nói, 28 tuổi và 30 tuổi, tuổi nào muộn hơn? Cậu tìm hiểu ngành công nghệ thông tin là ngành có nhiều triển vọng trong tương lai, cũng là ngành có nhiều bấp bênh và tốc độ biến đổi nhanh nhất hiện nay. Cậu muốn thử. 

Vậy là cậu nghỉ việc ở công ty cũ, mượn tiền người nhà và đi học một chương trình học tập trung về công nghệ thông tin, bắt đầu từ con số 0. Lớp học đóng cửa vào 8h tối, cậu lại xách máy tính về kí túc xá học đến 1, 2 giờ sáng. Cậu nói những người học cùng lớp với cậu, nếu không phải mới tốt nghiệp cấp ba thì cũng là sinh viên đại học chưa tốt nghiệp, cậu lớn tuổi nhất, ngồi ở cuối lớp, nhưng cậu không hề cảm thấy xấu hổ, ngược lại, còn có cảm giác quay về những năm cuối cấp trung học, vì thi đỗ đại học mà sống chết ôn thi.

Thực lòng, tôi cảm thấy vui thay cậu ấy. Khi đã 28 tuổi bạn cần phải như thế nào, tôi lúc này cũng chưa tìm được đáp án, nhưng nếu 28 tuổi có thể tìm lại được bản thân ở độ tuổi 18, tôi càng không tìm được một đáp án nào tốt hơn.

Murakami Haruki (tiểu thuyết giam dịch giả văn học người Nhật Bản được biết đến nhiều nhất hiện nay cả trong lẫn ngoài nước Nhật) ở độ tuổi 30, dựa vào tác phẩm đầu tay “Lắng nghe gió hát” và giành được giải nhất, từ đó mới chính thức tiếp tục theo đuổi sự nghiệp cầm bút. Trước đó, quán bar của ông không ít lần đứng trước nguy cơ đóng cửa, mùa đông vì tiết kiệm mà không dám bật lò sưởi, hai vợ chồng ôm chú chó cưng cùng ngủ trên một chiếc giường.

New York sớm hơn California 3 giờ, nhưng điều đó cũng không làm cho cuộc sống ở California bị chậm đi.

Có người 22 tuổi tốt nghiệp, nhưng phải 5 năm sau mới tìm được một công việc tốt.

Có người 25 tuổi đã trở thành CEO, nhưng lại ra đi ở tuổi 50.

Có người đến 50 tuổi mới giữ chức vụ CEO, và họ đã sống đến 90 tuổi.

Có những người bạn đã kết hôn, nhưng cũng có những người vẫn đơn thân.

Obama về hưu ở tuổi 55, Trump 70 tuổi mới bắt đầu giữ chức vụ tổng thống.

Thế hệ 9X đầu tiên đã tốt nghiệp 10 năm, giờ họ ra sao: 28 tuổi, tất cả mới chỉ là bắt đầu! - Ảnh 3.

Trên đời này, vốn dĩ mỗi người đều có múi giờ riêng để phát triển bản thân.

Bên cạnh dường như có những người đang đi ở phía trước bạn, cũng có những người dường như đang ở sau bạn.

Nhưng thực ra là mỗi người ở trong múi giờ của chính mình.

Đừng đố kị, cũng đừng chê cười, chỉ là họ đang đi trong chính múi giờ của mình thôi, bạn cũng vậy!

Cuộc sống chính là chờ đợi cơ hội chính xác để hành động.

Vì vậy, hãy thả lỏng, bạn không sớm, bạn cũng không muộn, chỉ là cuộc sống đang  đặt cho bạn múi giờ thuộc về chính bạn, tất cả đều đúng giờ!

Sự nghiệp của một con người rất dài, mấu chốt là, bạn cần biết hoàn thiện bản thân và không ngừng tự mở rộng con đường phía trước, không nản lòng trong mọi hoàn cảnh. Nếu chỉ tiếp tục so sánh với người khác và sinh ra lo âu, trốn tránh, an phận qua ngày, đó mới là điều tồi tệ nhất.

28 tuổi đã làm được gì, tôi cảm thấy đều không cần thiết phải lo lắng, nếu không phải thiên tai nhân họa, vậy tại sao không dùng khoảng thời gian 10 năm từ 20 đến 30 tuổi để cho phép bản thân được nếm thử sai lầm. Trải qua sai lầm chính là quá trình không ngừng đối mặt với thất bại, giúp chúng ta trưởng thành hơn, cho dù sai lầm có lặp lại, thì hãy xem như bạn vẫn giữ nguyên sự trẻ trung năm đó của mình. Đối với tôi, 30 tuổi, trận chiến của cuộc sống mới thực sự bắt đầu!

Mong cho bạn có một cơ thể khỏe mạnh, một tinh thần khỏe mạnh, tất cả đều là sự sắp đặt tốt nhất!



Vũ Đình


Theo Trí Thức Trẻ

Mụn là vấn đề da liễu phổ biến mà nhiều người phải đối mặt. Vì vậy, không ngạc nhiên khi có nhiều phương pháp trị mụn xuất hiện trên thị trường. Một trong số đó là trị mụn bằng yến mạch.

Yến mạch, một loại ngũ cốc giàu chất xơ và dinh dưỡng, đã được nhiều người coi là một liệu pháp tự nhiên hữu hiệu để làm dịu và điều trị mụn. Tuy nhiên, liệu trị mụn bằng yến mạch có thực sự hiệu quả hay không? Trong bài viết này, chúng ta sẽ khám phá xem liệu trị mụn bằng yến mạch có đáng đầu tư hay không, và có những điều chúng ta cần biết trước khi áp dụng phương pháp này.

Lợi ích “vàng” của yến mạch với làn da

Hàm lượng Vitamin B6 có trong bột yến mạch nguyên cám là thành phần quan trọng ngăn ngừa và trị mụn từ sâu bên trong thông qua con đường ăn uống. Theo đó nam giới chỉ cần 2.4mg và nữ giới chỉ cần 1.9mg B6 mỗi ngày là đã phát huy được công dụng điều trị mụn tuyệt vời.

Để làm được điều này, khi vào cơ thể, Vitamin B6 sẽ thâm nhập vào cấu trúc của các Enzim để nó có thể hoạt động đúng trình tự, phát huy tác dụng đối với làn da và các bộ phận khác trên cơ thể. Cụ thể nhất, B6 buộc Axit folic giảm Homocyteine để ngăn ngừa các phản ứng viêm ở da và hệ tuần hoàn.  Nó còn kích thước cơ thể sử dụng Vitamin B12 để chiến đấu chống lại căng thẳng.

Tương tự như vậy, Vitamin B5 cũng được ứng dụng để chữa lành bất kì các loại nhiễm trùng và vết thương. Nó giúp tăng cường hệ thống miễn dịch bằng cách giúp tạo ra kháng thể. Còn Vitamin B2 hay Riboflavin rất quan trọng cho sức khỏe của da.

Không ảnh hưởng trực tiếp đến mụn nhưng Magie đóng góp vào quá trình sửa chữa sự mất cân bằng của nội tiết tố, chính là nguyên nhân gây mụn phổ biến nhất.

Trong khi Kẽm là điều kiện cần thiết để cơ thể hấp thu Vitamin A – thúc đẩy quá trình tái tạo tế bào, tạo nền tảng vững chắc cho da bằng việc sản sinh Collagen. Kẽm cũng góp phần điều chỉnh lượng Vitamin E trong máu, song song với vai trò bảo vệ da khỏi tia cực tím và cải thiện độ đàn hồi.

+ Dịch Vụ Triệt Lông Vĩnh Viễn An Toàn Tại HCM

Cách trị mụn bằng bột yến mạch

Để bột yến mạch có thể phát huy nhanh hơn khả năng điều trị mụn của mình, bên cạnh việc bổ sung trong bữa ăn hằng ngày, bạn hoàn toàn có thể sử dụng bột yến để đắp mặt nạ.

Sau đây là các loại mặt nạ từ bột yến mạch mà bạn có thể tự làm tại nhà.

1. Rửa mặt trực tiếp với bột yến mạch

Lam dep tu nhien
Rửa mặt trực tiếp với bột yến mạch

Cách này khá đơn giản và dễ dàng áp dụng. Bạn chỉ cần xay thật mịn bột yến mạch rồi nhỏ 1 vài giọt nước ấm vào cho yến mạch đủ ướt và mềm lại, rồi thoa đều lên mặt đã được làm ướt bằng nước ấm.

Sau đó, massage nhẹ nhàng khắp mặt theo chiều từ dưới lên trong khoảng 3-5 phút là đã có thể da được làm sạch sâu. Không chỉ sử dụng cho da mặt, cũng với cách làm tương tự bạn có thể áp dụng cho body để trị trị mụn lưng và viêm lỗ chân lông.

2. Mặt nạ yến mạch, oliu và mật ong

Mat na yen mach
Mặt nạ yến mạch, oliu và mật ong

Lấy một lượng vừa đủ bột yến mạch đã xay thật mịn, rồi lần lượt cho 1 muỗng mật ong, 1 muỗng dầu oliu và trộn thành 1 hỗn hợp sánh mịn. Sau đó hãy rửa mặt sạch và thoa đều hỗn hợp lên mặt để nghỉ ngơi 15 phút rồi rửa mặt với nước ấm để làn da được làm sạch và dưỡng ẩm sâu.

Sự kết hợp của các thành phần dinh dưỡng trong 3 loại dưỡng chất này không chỉ giúp làn da của bạn ngăn chặn mụn hình thành mà còn giúp giữ ẩm, cho làn da khô thêm mịn màng.

+ Tìm Hiểu Công Nghệ Trẻ Hóa Da Laser CO2

3. Mặt nạ bột yến mạch và chanh

Mat na bot yen mach voi chanh
Mặt nạ bột yến mạch và chanh trị mụn hiệu quả

Đây là loại mặt nạ ngăn ngừa mụn phù hợp với loại da dầu. Vitamin có trong yến mạch và chanh sẽ giúp làn da tẩy sạch tế bào chết, giảm sự hoạt động của tuyến nhờn nhưng vẫn giúp da mềm mịn mà không thô ráp.

Để có thể làm mặt nạ, bạn chỉ cần xay mịn một lượng yến mạch vừa đủ rồi trộn chung với từ 2 đến 3 giọt nước cốt chanh, rồi thoa đều hỗn hợp này lên mặt trong 15 phút. Sau đó rửa lại với nước sạch, bạn sẽ cảm nhận được hiệu quả chỉ sau vài lần sử dụng.

>>> Bài viết tham khảo: Cách dưỡng trắng da bằng bột yến mạch và bột cám gạo – Tìm hiểu thành phần và công thức dưỡng trắng da từ yến mạch và cám gạo.

Trên đây là một số công dụng, cùng công thức mặt nạ giúp bạn “tiêu diệt” mụn với bột yến mạch của Miss Tram – Natural Beauty Center, bạn hãy thử thực hiện xem hiệu quả thế nào nhé.

Nguồn bài: http://thammymisstram.vn/tri-mun-bang-yen-mach-co-hieu-qua-khong/

Thế giới người ta chia ra thành Cha giàu – Cha nghèo, mẹ Hổ mẹ Gấu, mẹ Nhật mẹ Hàn… còn trong thế giới tư duy giản đơn của tôi, tất cả phụ huynh trên thế giới đều có thể được chia thành hai nhóm: phụ huynh Boomerang và phụ huynh Mũi Tên, không phải dựa trên điều kiện kinh tế hay học vấn, mà dựa trên bạn muốn con bạn trở thành cái gì.

– Nếu bạn là phụ huynh Boomerang, không có nghĩa là bạn đang nuôi dạy con kiểu Úc, mà là cách giáo dục của bạn đang khiến các con trở thành những cái boomerang như của thổ dân Úc. 

Tức là dù bạn có dành cả tuổi thanh xuân, tiền bạc và của cải, thời gian và tâm huyết để “phóng” con vào đời, thì dù có gắng sức đến mấy, phóng sang Âu hay sang Mỹ, những đứa trẻ vẫn sẽ quay trở lại đúng điểm xuất phát: vòng tay bao bọc của bố mẹ và không mang gì về ngoài những nỗi thất vọng – thậm chí là sụp đổ niềm tin cho các bậc phụ huynh. Điều mà không ít người đã và đang gặp phải.

Một cô bạn của tôi, sau khi “đốt” đôi ba tỷ cho cậu con trai đi học trời Tây, là điển hình cho các phụ huynh Boomerang. Chàng trai 22 tuổi trở về, điều khác biệt duy nhất là chuyển từ ‘rich kid’ thành ‘big kid’ đúng nghĩa. Vẫn thức đêm ngủ ngày, cày ‘game’ cả tuần và không kiên nhẫn làm được việc gì ngoài chờ cơm mẹ nấu rồi gọi xuống ăn. 

Cả năm trời sau khi về nước, “niềm kỳ vọng” to lớn vẫn không hề tính đến chuyện ra khỏi nhà và làm một công việc gì đó để sống. Việc thì chê ít tiền, việc thì chê không xứng tầm, việc thì kêu quá sức… thế nên bạn ấy chỉ làm một việc vừa sức nhất đó là ở nhà: ăn và ngủ. 

Cười không được, khóc không xong, cô bạn tôi không biết phải ứng xử thế nào với cái boomerang mang tên “con nhà mình”, được bao bọc trong quần mấy chục “củ”, áo mấy trăm “chai”, còn giá trị cống hiến đối với xã hội thì đến nay vẫn còn là đáp án sai trong mọi phép tính. 

Chuyện rich kid mặc quần áo chục triệu: Là phụ huynh, nên yêu con vừa đủ, đừng yêu con vô điều kiện! - Ảnh 1.

Yêu con hơn cả yêu mình, thương con hơn cả thương mình… thường vẽ đường chỉ lối cho những đứa con nhanh tiến đến cái thái độ sống vô ơn – bất cần và sống mòn ngay cả khi còn trẻ. Tôi nghĩ câu chuyện trên đây là tất yếu khi mà mặt bằng nhu cầu cuộc sống trung bình chỉ cần 1 đồng, con chưa kêu thiếu, bố mẹ đã cấp sẵn 2 đồng vì sợ con thiếu thốn. 

Và dần dần, đứa con sớm hay muộn cũng nghiễm nhiên đòi hỏi phải có được 3 đồng đơn giản chỉ vì nó là con của bố mẹ nó, chứ chẳng vì lý do gì khác. Khi bé không cần phải ra sức thực học, vì chưa thi bố mẹ đã lót sẵn đầu ra, khi lớn không phải lo thực làm vì bố mẹ đã trải sẵn ghế cho ngồi… và sốt sắng sống thay luôn mảnh đời con trẻ. Thậm chí đóng vai ông bà kiêm luôn bố mẹ của cháu nếu các con đã lớn mà chưa chịu khôn.

– Phụ huynh Mũi tên họ chọn khác. Họ cũng vất vả nuôi dạy con suốt cả thời tuổi trẻ như một cánh cung căng hết mình để bắn mũi tên phóng nhanh về phía trước – về tương lai. Mũi tên bắn ra không bao giờ quay lại được, và bọn trẻ “mũi tên” cũng vậy, hiếm khi nào làm phiền đến cha mẹ, sống tự trọng và trách nhiệm hơn hẳn thế hệ boomerang. 

Đơn giản là vì bố mẹ cung tên luôn chân thành với con, làm cho con nhận thức rõ hoàn cảnh và điều kiện thực tế của gia đình, giúp con xây dựng “hồng tâm” – tầm nhìn về cuộc sống tương lai dựa trên năng lực bản thân, và cổ vũ nhiệt thành cho sự cố gắng của con chứ không phải nài ép. 

Họ tập thành thục cho con kỹ năng nguyên thuỷ nhất của mọi loài động vật: lên kế hoạch và tổ chức cuộc sống, và sẵn sàng cho đời sống độc lập khi trưởng thành. Họ cũng sắt đá vượt qua chính mình, vượt qua tình cảm tự nhiên để chặt đứt mọi cơ hội – mầm mống của sự ỷ lại; không bao giờ lấy đời mình làm phương án dự phòng cho tương lai con trẻ. 

Họ hiểu rõ sự hữu hạn của thời gian, và sự cần thiết sống còn của tinh thần tự lực. Họ rạch ròi giữa tình cảm yêu thương và trách nhiệm giáo dục; để rồi những đứa trẻ “mũi tên” không dễ kiếm tìm được một điểm bấu víu dư thừa, buộc phải sống đời mình sao cho “chất” nhất, nỗ lực nhất, và đáng sống nhất. 

Chuyện rich kid mặc quần áo chục triệu: Là phụ huynh, nên yêu con vừa đủ, đừng yêu con vô điều kiện! - Ảnh 2.

“Yêu thương vừa đủ” bao giờ cũng bền vững hơn hẳn “yêu thương vô điều kiện.”

Có lần tôi hỏi thử bố: “Bố ơi nhà mình có giàu không?”. Bố trả lời: “Bố thì có, nhưng con thì chưa.” 

Tôi lại hỏi cố thêm câu nữa: “Bố có kỳ vọng gì ở con không?”. Bố nói: “Không, bố không có bất kỳ kỳ vọng nào hết, con chỉ cần sống cho tử tế”. 

Tôi tinh nghịch hỏi lại: “Thế nếu con không sống tử tế thì sao?”. 

Bố đáp lại: “Cũng không sao, con sẽ phải tự chịu trách nhiệm với cuộc sống về sự thiếu tử tế của mình. Đời con mà, bố có phải sống thay chịu thay đâu mà lo”. 

Sau câu nói đấy, tự nhiên tôi thấy mình tỉnh ngủ hẳn sau mười mấy năm ngủ quên và mơ màng về sự bao bọc sau này của bố, và tỉnh đến tận bây giờ luôn.

Boomerang hay mũi tên? Hãy dũng cảm lựa chọn vì một tuổi già được nghỉ ngơi.

*Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả.



Hoàng Huy


Theo Trí Thức Trẻ