Tag

tào tháo

Browsing

Tư Mã Ý (179 – 251), tự Trọng Đạt, là chính trị gia, quân sự gia phục vụ cho thế lực Tào Ngụy dưới thời Tam Quốc. Ông cũng là người đặt nền móng cho Tây Tấn thay thế nhà Ngụy sau này.

Nhận định về nhân vật Tư Mã Ý, nhiều người coi ông là một cao thủ giỏi nhẫn nhịn nhất nhì trong lịch sử Trung Quốc. Thậm chí, hậu thế còn đặt cho Tư Mã Trọng Đạt một mỹ danh là “nhẫn giả chi vương” (ông vua về đức nhẫn).

Không chỉ giỏi giấu mình để chờ thời thế, nhà chính trị họ Tư Mã này còn có thể đem khả năng tùy cơ ứng biến của mình vận dụng tới trình độ xuất thần.

Nghệ thuật ẩn nhẫn của Tư Mã Ý: Chịu nhục, giả bệnh cũng không thành vấn đề!

Là mưu sĩ có tiếng trong tập đoàn chính trị của Tào Tháo năm xưa, Tư Mã Ý vốn nổi danh túc trí, đa mưu, lại rất biết thời thế. Ông cũng là một trong số những nhân vật hiếm hoi được đánh giá là nhìn thấu tâm can, hiểu được gan ruột của Gia Cát Lượng.

Dù được cho là không thực sự tài giỏi như đối thủ Khổng Minh , nhưng Tư Mã Trọng Đạt vẫn là một trong những quân sư sở hữu thành tựu đáng nể thời bấy giờ.

Ông từng đẩy lùi 5 lần Bắc Phạt của quân Thục, trở thành trọng thần phò tá đắc lực cho 4 đời quân vương của Tào Ngụy, lại là người đặt nền móng cho nhà Tấn sau này… Hết thảy những thành tựu mà Tư Mã Ý lập được trong cuộc đời đều bắt nguồn từ hai chữ – ẩn nhẫn.

Tào - Tôn - Lưu bán mạng 1 đời không có được thiên hạ, Tư Mã Ý dựa vào 2 chữ nên nghiệp lớn - Ảnh 1.

Luận về tài năng, Tư Mã Ý có thể không bằng được Khổng Minh, nhưng ông lại được coi là bậc thầy về Đại Nhẫn. (Ảnh minh họa).

Công nguyên năm 239, Quách Minh Đế Tào Duệ bệnh nặng, đem người con trai 8 tuổi Tào Phương phó thác lại cho Tư Mã Ý cùng Tào Sảng.

Sau khi Tào Duệ qua đời, Tào Phương trở thành người kế thừa ngai vị. Đại tướng quân Tào Sảng và Tư Mã Ý cùng nhau phụ tá tân đế.

Theo nội dung di chiếu phân phó về thứ tự của hai người phụ chính, Tào Sảng xếp trước, Tư Mã Ý xếp sau.

Vào thời điểm Tào Phương mới kế vị, dưới sự đồng tâm hiệp lực của hai nhân vật này, triều đình Tào Ngụy cũng có một giai đoạn yên bình.

Nhưng thời kỳ hợp tác hòa bình nhanh chóng qua đi, cục diện chính trị của nhà Ngụy bắt đầu nổi lên sóng gió liên quan tới hai vị đại thần phụ chính này.

Xét về tuổi tác mà nói, Tư Mã Ý hơn Tào Sảng nhiều tuổi. Nói tới lý lịch, vị đại thần họ Tư Mã này còn được xếp vào hàng lão thần.

Bất luận về phương diện nào, Tư Mã Ý đều “ăn đứt” Tào Sảng cả về tài năng và đức hạnh. Đây là sự thật mà tất cả mọi người đều công nhận.

Nhưng điều đáng nói nằm ở chỗ, Tào Sảng từ sớm đã đem lòng không phục, bắt đầu kết bè kéo cánh, tìm cách đối nghịch với Tư Mã Ý trên mọi mặt, thậm chí còn nhiều lần cố tình “hớt tay trên” không ít quyền lợi của vị lão thần kia.

Bấy giờ, Tư Mã Ý hiểu rõ ông vẫn chưa đủ lực để cùng Tào Sảng công khai đối kháng. Vị đại thần lão luyện này liền giả bộ mắc bệnh, lấy việc mình già cả lú lẫn làm cái cớ xin từ chức, thậm chí còn “diễn” tới mức ai cũng đều tin là thật.

“Nhẫn giả chi vương” Tư Mã Ý sẵn sàng giả bệnh để tạm thời từ chức, lấy đó làm bàn đạp nhằm mục đích thâu tóm quyền lực lớn hơn về sau này. (Ảnh minh họa).Tào - Tôn - Lưu bán mạng 1 đời không có được thiên hạ, Tư Mã Ý dựa vào 2 chữ nên nghiệp lớn - Ảnh 2.

“Nhẫn giả chi vương” Tư Mã Ý sẵn sàng giả bệnh để tạm thời từ chức, lấy đó làm bàn đạp nhằm mục đích thâu tóm quyền lực lớn hơn về sau này. (Ảnh minh họa).

Cuộc báo thù ngoạn mục sau 10 năm nhịn nhục của “nhẫn giả chi vương”

Tới năm 249, Hoàng đế đi bái tế Tiên đế, Tào Sảng dẫn theo các thân tín cùng đại quân ngàn người đi theo hộ tống.

Tư Mã Ý biết cơ hội đã đến, liền tranh thủ thời cơ hành động. Khi đội quân của Tào Sảng vừa ra khỏi Lạc Dương, ông đã dẫn theo binh mã làm nên một cuộc chính biến, khống chế kinh thành, diệt tộc Tào Sảng. Sự kiện này chính là chính biến lăng Cao Bình nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc.

Trong cuộc chính biến năm ấy, Tư Mã Ý tóm gọn Tào Sảng cùng những kẻ cầm đầu trong bè phái của tên này. Trước mặt Hoàng đế, ông thẳng thắn vạch ra những tội đại nghịch bất đạo của kẻ địch.

Tào - Tôn - Lưu bán mạng 1 đời không có được thiên hạ, Tư Mã Ý dựa vào 2 chữ nên nghiệp lớn - Ảnh 3.

Cuộc chính biến ở lăng Cao Bình thành công đúng như dự tính chính là thành quả sau 10 năm ẩn nhẫn nhịn nhục của Tư Mã Ý. (Ảnh minh họa).

Cổ nhân có câu “quân tử báo thù 10 năm chưa muộn”, Tư Mã Ý chính là người đã bỏ ra 10 năm nhẫn nhục “nằm gai nếm mật” để chờ ngày một mẻ tóm gọn tất cả kẻ địch, quả xứng danh là cao thủ ẩn nhẫn.

Một vết nứt nhỏ có thể làm đắm cả một con thuyền lớn. Thiết nghĩ năm xưa, nếu Tư Mã Ý không nhẫn nhịn, liều chết lấy trứng chọi đá để đấu với Tào Sảng, không chừng ông mới chính là kẻ phải lên đoạn đầu đài.

Sau cuộc chính biến ngoạn mục năm 249, Tư Mã Ý đã thanh toán gọn bè lũ Tào Sảng, nắm trọn chính quyền Tào Ngụy. Kể từ đó trở đi, chức danh Hoàng đế của Ngụy quốc chỉ còn là danh nghĩa.

Vị trí quyền lực nhất triều đình này cũng được ông tiếp tục chuyển giao thành công cho hai người con trai là Tư Mã Sư và Tư Mã Chiêu.

Sự ẩn nhẫn của Tư Mã Ý không chỉ đổi lại quyền lực trên vạn người cho dòng họ Tư Mã, mà còn trở thành nền tảng vững chắc để cháu ruột ông là Tư Mã Viêm soán ngôi nhà Ngụy, thành lập nhà Tấn, thống nhất Trung Hoa và đặt dấu chấm hết cho thời kỳ Tam Quốc.

Bài học rút ra từ chữ “nhẫn” của gia tộc Tư Mã

Tào - Tôn - Lưu bán mạng 1 đời không có được thiên hạ, Tư Mã Ý dựa vào 2 chữ nên nghiệp lớn - Ảnh 4.

Tư Mã Ý dù học được chữ nhẫn, nhưng lại dùng đức tính này làm bàn đạp để thôn tính quyền lực. (Ảnh minh họa)

Vương triều của gia tộc Tư Mã trị vì được 154 năm, sau đó diệt vong trong tay nhà Lưu Tống. Dù vậy, câu chuyện về sự ẩn nhẫn của Tư Mã Ý, người đặt nền móng cho nhà Tấn, vẫn không ngừng được lưu truyền như một bài học nhắc nhở cho hậu thế.

Trong cuộc sống hay trong công việc, chúng ta sẽ không tránh khỏi gặp nhiều chuyện bất công bằng. Khi những chuyện này xảy đến, điều bạn cần làm không phải là tức giận, đòi hỏi, mà cần nhẫn nại.

Tất nhiên, sự nhẫn nhịn của chúng ta cũng chỉ có mức độ. Nếu việc bạn nhẫn nhịn bị người khác coi là chuyện đương nhiên, thì chữ “nhẫn” ấy sẽ chẳng hề đổi lại được một lời cảm ơn, mà thậm chí còn đem đến cho bạn thêm nhiều uất ức.

Nhẫn nhịn, không đồng nghĩa với việc chấp nhận thua thiệt. Sự ẩn nhẫn thường đi liền với sự kiên trì và tinh thần nghị lực. Biết nhẫn để chờ thời cơ là cách giữ gìn công sức và sự tu dưỡng mà mình đã bỏ ra.

Nhưng đối với những người không biết nói lời cảm ơn, coi sự nhẫn nhịn của người khác làm chuyện đương nhiên, ta nên vận dụng tư tưởng của Nho gia để tránh xa họ, không cần thiết phải nhọc sức tranh đoạt như Tư Mã Ý.

Nếu Tư Mã Ý năm xưa một lòng ẩn nhẫn, không tranh với đời, con cháu ông tuy không thể xưng đế, nhưng nhiều đời vẫn sẽ là danh gia vọng tộc, cũng không tới nỗi bị Lưu Tống đuổi cùng giết tận.

Nhìn lại sự hưng vong của vương triều nhà Tư Mã, có thể thấy rõ một đạo lý muôn đời không đổi: Núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn, bạn biết nhẫn nhịn, ắt sẽ có những cao thủ còn có lòng ẩn nhẫn cao hơn bạn.

Sự nhẫn nhịn, suy cho cùng là một đức tính để tu dưỡng, là yếu tố để hướng tới những giá trị bền vững, chứ không phải là một là một công cụ để tranh đoạt lợi ích trước mắt.



Theo Trần Quỳnh


Trí Thức Trẻ

Năm 208 CN, Tào Tháo dẫn quân xuôi nam, tiến đánh Kinh Châu. Lưu Bị thua trận bỏ thành chạy trốn.

Trong trận Trường Bản năm ấy, Tào Tháo sai Tào Thuần dẫn năm ngàn binh sĩ tinh nhuệ đi truy kích Lưu Bị, khiến ông phải bỏ lại vợ con, dẫn theo Trương Phi, Gia Cát Lượng và mấy chục kỵ binh hoảng hốt tháo chạy.

Đội quân từng gây nên nỗi ám ảnh trong cuộc đời của Lưu Bị năm xưa chính là “Hổ Báo Kỵ” dưới trướng Tào Tháo.

Hé lộ bí mật về đội quân tinh nhuệ tập hợp toàn cao thủ

Tiểu thuyết Tam Quốc diễn nghĩa gần như không hề nhắc tới nhóm binh sĩ tinh nhuệ mang tên Hổ Báo Kỵ. Nhưng nhiều sử liệu vẫn lưu lại không ít thông tin, trong đó tiêu biểu là “Tam Quốc chí” và “Ngụy thư”.

Sở dĩ đội quân ấy có tên là Hổ Báo Kỵ, bởi nhóm binh lính này sở hữu sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, khi tác chiến dũng mãnh chẳng khác nào hổ báo.

“Ngụy thư” ghi lại, đội quân này “đều là những người kiêu duệ trong thiên hạ, hoặc từ trăm người mới chọn được một”. Từ đó có thể thấy, Hổ Báo Kỵ là đội quân tập hợp toàn các cao thủ.

Đội quân đặc biệt của Tào Tháo từng khiến đối thủ như Lưu Bị, Mã Siêu khiếp đảm - Ảnh 1.

Hổ Báo Kỵ là đội quân tuyển chọn toàn các cao thủ. (Ảnh minh họa).

Những danh tướng mạnh nhất dưới trướng Tào Ngụy đều bước ra từ “lò đào tạo” nghiêm ngặt của Hổ Báo Kỵ.

Trong đó có 8 vị tướng nổi tiếng được mệnh danh là “Bát Hổ Kỵ” từng được nhắc tới trong “Tam Quốc chí”, bao gồm Hạ Hầu Uyên, Hạ Hầu Đôn, Hạ Hầu Thượng, Tào Nhân, Tào Hồng, Tào Thuần, Tào Chân, Tào Tu.

Đây là minh chứng khẳng định Hổ Báo Kỵ sở hữu đội hình chiến đấu cực mạnh, thậm chí là nhóm quân đứng đầu Tam Quốc thời bấy giờ.

Đáng chú ý hơn, người nắm giữ vai trò thống lĩnh đội quân đặc chủng này từ trước đến nay đều xuất thân từ gia tộc họ Tào.

Không chỉ mang trong mình dòng máu Tào gia, những người đảm nhiệm chức này còn cần phải sở hữu năng lực vượt trội, cùng với đó là sự tín nhiệm và tin tưởng tuyệt đối từ quân chủ.

Chỉ truyền lại quyền thống lĩnh Hổ Báo Kỵ cho người có thực lực trong gia tộc, chỉ riêng điều này đã cho thấy đây là đội quân chủ đạo của tập đoàn chính trị Tào Ngụy.

Nỗi ám ảnh của các thế lực đối địch với Tào Ngụy

Mặc dù những trận chiến có sự tham gia của Hổ Báo Kỵ được ghi lại không nhiều, nhưng đội quân này vẫn lưu danh sử sách với 4 chiến tích nổi bật dưới đây.

Chiến tích đầu tiên của đội quân này được sử liệu ghi lại xảy ra vào năm Kiến An thứ 9, trong trận chiến tại Nam Bì cùng Viên Đàm. Khi đó, Tào Thuần đã “thống lĩnh Hổ Báo Kỵ bao vây Nam bì”, “tấn công chớp nhoáng, khiến Đàm bại trận. Binh sĩ dưới quyền chém đầu Đàm”.

Năm Kiến An thứ 12, Tào Tháo tiến lên phía bắc để chinh phạt các bộ tộc Ô Hoàn. Bấy giờ, Tào Thuần dẫn Hổ Báo Kỵ ra chiến trường, lấy thủ cấp của thiền vu Ô Hoàn là Thạp Đốn ngay tại trận.

Năm Kiến An thứ 13, quân Tào tiến đánh Kinh Châu. Đội quân khiến Lưu Bị phải bỏ lại vợ mình trong trận Trường Bản để tháo chạy cũng chính là Hổ Báo Kỵ”.

Tới năm Kiến An thứ 16, trong trận đánh với Mã Siêu, Tào Tháo áp dụng chiến thuật “trước dùng khinh kỵ binh, chiến đấu hồi lâu thì cho Hổ Báo Kỵ ra đánh giáp công để đại phá”, đánh bại quân đoàn “Tây Lương thiết kỵ” tinh nhuệ của vị tướng họ Mã.

Đối mặt với những trận chiến gian khó, chiến đấu với những đối thủ tiếng tăm, thành tích của Hổ Báo Kỵ như vậy phải nói là rất đỗi huy hoàng.

Đội quân đặc biệt của Tào Tháo từng khiến đối thủ như Lưu Bị, Mã Siêu khiếp đảm - Ảnh 2.

Đội quân Hổ Báo Kỵ của Tào Tháo từng ghi được nhiều chiến công oanh liệt, thậm chí đã lấy mạng nhiều nhân vật khét tiếng thời bấy giờ. (Tranh minh họa).

Từ những chiến tích của đội quân này, có thể thấy Tào Tháo tận dụng Hổ Báo Kỵ một cách rất thông minh. Vị quân chủ này thường tung ra nhóm binh sĩ tinh nhuệ nhất của mình ở vào thời điểm mấu chốt nhất.

Bên cạnh đó, sử liệu còn lưu lại một chi tiết khác chứng minh tầm quan trọng của Hổ Báo Kỵ. Sau khi Tào Thuần mất, Tào Tháo đã đích thân làm thống lĩnh của đội quân này cho đến lúc qua đời.

Việc này khẳng định, Tào Tháo rất mực coi trọng vai trò của Hổ Báo Kỵ nên mới đưa ra quyết định trực tiếp chỉ đạo đội quân tinh nhuệ nhất của mình.



Theo Trần Quỳnh


Thời đại

Nhắc tới nhân vật Tào Tháo, nhiều người sẽ không tiếc lời khen ngợi, thậm chí ví ông như một bậc kiêu hùng vào cuối thời nhà Hán và suốt thời kỳ Tam Quốc.

Vị quân chủ họ Tào không chỉ sở hữu mưu lược hơn người, lại yêu mến hiền tài, tán dương là “một đời minh quân” cũng không hề thái quá.

Thế nhưng giữa thời buổi hùng tài vô số lúc bấy giờ, người khét tiếng như Tào Tháo cũng không khỏi kiêng dè trước hai nhân vật đáng gờm dưới đây.

Thiếu niên anh tài từng khiến Tào Tháo không thể “kê cao gối mà ngủ”

Vì 2 nhân vật này, Tào Tháo ăn không ngon ngủ không yên, làm đủ trò nhục nhã để chạy trốn - Ảnh 1.

Thiếu niên 17 tuổi Chu Bất Nghi là một anh tài từng khiến Tào Tháo vừa ái mộ, lại vừa dè chừng. (Tranh minh họa).

Chu Bất Nghi tự là Nguyên Trực, người Linh Lăng (thuộc Hồ Nam sau này), xuất thân là cháu của Biệt giá Lưu Tiên dưới trướng Lưu Biểu.

Sinh trưởng trong một gia đình danh giá, thiếu niên họ Chu từ sớm đã bộc lộ tài trí hơn người. Sau này, ông được người cậu Lưu Tiên gửi gắm cho danh sĩ Lưu Ba – bậc kỳ tài mà ngay tới Gia Cát Lượng còn phải thú nhận “tự thẹn không bằng”.

Nhờ tài năng cùng xuất thân của mình, danh tiếng của Chu Bất Nghi đã nhanh chóng tới tai vị quân chủ họ Tào.

Tương truyền rằng, Tào Tháo còn đánh giá thiếu niên họ Chu thông minh chẳng kém người con thần đồng của mình là Tào Xung.

Vì vậy, ông không ngại tạo điều kiện cho Chu Bất Nghi cùng Tào Xung trở thành bằng hữu. Mối quan hệ tốt giữa hai người càng khiến Tào Tháo quý mến Bất Nghi.

Cũng xuất phát từ lòng ái mộ thiếu niên họ Chu, vị quân chủ họ Tào từng muốn gả con gái của mình cho Bất Nghi. Mục đích của hành động này thực chất xuất phát từ nỗi lo sợ trong tâm can ông.

Tào Tháo nghĩ rằng, người tài năng như Chu Bất Nghi không dễ lôi kéo, nếu bị kẻ khác thu phục thì quả là mối nguy.

Nhưng bất kể vì mục đích gì, việc Tào Tháo phải dùng tới hôn nhân để kết thân với người này đã cho thấy tài năng đáng nể của Bất Nghi.

Đối với mối hôn sự ấy, người khác có lẽ đã sớm cúi đầu tạ ơn, nhưng không ngờ Chu Bất Nghi lại thẳng thắn cự tuyệt.

Vì 2 nhân vật này, Tào Tháo ăn không ngon ngủ không yên, làm đủ trò nhục nhã để chạy trốn - Ảnh 2.

Việc Chu Bất Nghi từ chối hôn sự với con gái mình chưa phải là lý do khiến Tào Tháo muốn hạ sát nhân tài. Mà động cơ thực sự để trừ khử thiếu niên họ Chu đến từ một sự việc khác. (Ảnh minh họa).

Dù vậy, lúc đó Tào Tháo vẫn chưa nổi dã tâm đối với anh tài này. Động cơ trừ khử Chu Bất Nghi bắt nguồn từ một sự kiện bất ngờ xảy ra vào năm 208 – Tào Xung qua đời vào năm 14 tuổi.

Cái chết của người con thần đồng vừa khiến Tào Tháo đau lòng, lại vừa làm ông nảy sinh lo sợ.

Người con tài giỏi nay đã mất, Chu Bất Nghi vốn “không thua Tào Xung”, nhưng bậc kỳ tài ấy lại nhất quyết chẳng chịu kết thân với ông. Chính điều này đã định sẵn kết cục của bậc hiền tài họ Chu.

Khi Tào Tháo quyết định lên kế hoạch trừ khử Chu Bất Nghi, Tào Phi biết tin vội ngăn cản phụ vương. Bấy giờ, ông chỉ nói: “Kẻ này vốn không phải người mà con có thể khống chế”.

Cuối cùng, Chu Bất Nghi bị Tào Tháo sai thích khách hạ sát.

Ngẫm lại, ngay cả nhân tài “bất kham” như Tư Mã Ý vẫn được Tào Tháo lưu lại một con đường sống, nhưng Chu Bất Nghi lại chỉ có kết cục bị giết. Nếu bậc kỳ tài như vậy còn sống trên đời, Tào Tháo e rằng ngay cả ngủ cũng không yên.

Danh tướng khiến Tào Tháo làm đủ chuyện nhục nhã để chạy trốn

Vì 2 nhân vật này, Tào Tháo ăn không ngon ngủ không yên, làm đủ trò nhục nhã để chạy trốn - Ảnh 3.

Mã Siêu là một trong số những danh tướng hiếm hoi từng khiến Tào Tháo bại trận một cách nhục nhã. (Ảnh minh họa).

Vị danh tướng khiến Tào Tháo không chỉ thua trận chạy dài mà còn làm ra đủ chuyện nhục nhã chính là Mã Siêu. Luận về mưu lược và võ nghệ, tài năng của Mã Siêu là điều không cần bàn cãi.

Trong trận chiến ở Đồng Quan, vị danh tướng này đã từng chỉ ra nhược điểm của quân Tào là quân lương không đủ, tiếp tế khó khăn, nhiều lần đề nghị cắt đứt đường chuyển lương của địch, chỉ tiếc rằng Hàn Toại không nghe.

Khi nghe được việc này, Tào Tháo từng vì khiếp sợ mà thốt lên rằng: “Thằng ranh họ Mã không chết, ta chết không có đất mà chôn”.

Cũng trong trận đại chiến Đồng Quan, tiểu thuyết Tam Quốc diễn nghĩa từng xây dựng nên chi tiết Tào Tháo phải “cắt râu, cởi áo” để chạy trốn khỏi Mã Siêu.

Theo đó, Tào Tháo bấy giờ có dịp giao chiến cùng danh tướng họ Mã, nhưng lại bị Mã Siêu đánh cho đại bại mà bỏ chạy.

Trong lúc truy tìm Tào Tháo giữa nơi hỗn chiến, Mã Siêu kêu lớn: “Kẻ khoác áo đỏ chính là Tào Tháo”.

Nghe thấy vậy, Tào sợ đến nỗi phải vứt bỏ chiếc trường bào ấy.

Mã Siêu thấy vậy, tiếp tục hét lớn: “Tên râu dài chính là Tào Tháo”.

Để có thể chạy thoát thân, Tào đành vội vàng cắt đi bộ râu của mình.

Mã Siêu lại lập tức nói lớn: “Kẻ râu ngắn chính là Tào Tháo”.

Lúc này, vị quân chủ khét tiếng kia chẳng thể làm ra chiêu nào khác, chỉ đành vội vã bỏ chạy. Nhưng dù như vậy, ông vẫn không thoát khỏi sự truy kích của danh tướng họ Mã. Bấy giờ, nếu không có Tào Hồng kịp thời giải vậy, chỉ e rằng Tào Tháo đã chẳng thể toàn mạng.

Người có thể khiến một bậc quân chủ kiêu hùng như Tào Tháo làm ra đủ loại hành động nhục nhã như vậy chỉ để chạy thoát thân vốn không nhiều, mà Mã Siêu chính là một trong số đó.



Theo Trần Quỳnh


Thời đại