Tag

làm việc

Browsing

Hai ngày trước tôi đã tham dự một bữa tiệc tối, khi nói về cách quản lý công ty, một giám đốc công ty Internet đã kể một câu chuyện.

Ông nói: “Tháng trước tôi đã đưa ra một quyết định vô cùng khó khăn, là sa thải một nhân viên, lý do tại sao tôi cảm thấy rằng đưa ra quyết định này khó khăn bởi vì điều kiện kinh tế của nhân viên này không tốt lắm, sa thải anh ta có nghĩa là thu nhập của gia đình anh ta sẽ bị gián đoạn một thời gian. 

Tuy nhiên, tôi bắt buộc phải sa thải anh ta, những người làm việc qua loa cần phải thanh lý, nếu không cả đội không cách nào gánh được.

Về vấn đề này, hiện tại, với tư cách là một doanh nhân, tôi thể hiện sự nhận thức và giải thích đầy đủ của mình. Tôi thà cấp dưới không có ai, cũng không cần loại người chỉ làm qua loa đại khái như thế, có câu “thà ít mà tốt” chính là đạo lý này.”

Trong thời đại này, nhiều lúc, không phải những người cùng độ tuổi vứt bỏ bạn, mà chính bạn đã từ bỏ cơ hội trưởng thành.

1. Những người làm việc qua loa, cuối cùng sẽ bị “thanh lý”

Tại bàn ăn, giám đốc của một công ty bất động sản nói về tình hình thị trường hiện nay, cá lớn nuốt cá bé, cá bé nuốt tôm, xu hướng của các doanh nghiệp đều như vậy, xáo trộn là điều không thể tránh khỏi.

Công ty làm ăn qua loa sẽ phá sản, các nhân viên làm việc qua loa sẽ bị xử lý, và sau này sẽ càng ngày càng khó khăn để trộn lẫn.

Không ít độc giả đã rất ngạc nhiên khi biết rằng tôi 9x, hôm qua, một số độc giả còn gửi tin nhắn cho tôi: “Tôi thực sự không ngờ rằng bạn lại là dân 9x, quá ưu tú”.

Tôi không cho rằng tôi ưu tú đến mức nào, đây là sự thật, điều duy nhất làm tôi tự hào là tôi làm mọi việc với thái độ rất nghiêm túc.

Xin lỗi, công ty chúng tôi buộc phải sa thải bạn: Bài học dành cho những kẻ tự kiêu tự đại, làm việc qua loa, đối phó với sếp - Ảnh 1.

Lúc trước khi tôi còn làm thuê cho người khác, mấy năm liền tôi không đi làm trễ, không về sớm, không nghỉ phép, không bao giờ trốn làm thêm giờ, và đôi khi tôi còn chủ động làm thêm giờ.

Tôi nghiêm túc xử lý công việc, nếu có thể làm 90 điểm, tôi sẽ không hài lòng khi đạt 70 điểm, đây là điểm mà tôi cảm thấy kiêu ngạo nhất.

Có lẽ chính vì điều này, tốc độ phát triển của tôi sẽ nhanh hơn, và mỗi năm sẽ có những bước đột phá khác nhau.

Tôi cảm thấy may mắn khi sớm nhận ra đạo lý này: “Miễn cưỡng làm việc, thực ra không phải lừa bịp ai khác, mà là lừa chính bản thân bạn, chẳng khác nào bạn đang tự sát”.

Tôi thường nói chuyện với nhân viên của mình rằng bản chất của công việc và đi học ở trường không giống nhau.

Bạn thường làm việc qua loa và đối phó, vậy chắc chắn năng lực của bạn sẽ không đi đến đâu, cũng giống như lên lớp mà bạn không tập trung nghe giảng, về nhà không ôn và làm bài, cuối cùng thành tích học tập cũng sẽ không ra gì.

Ai có những hành động nhỏ trong phòng thi, ai lo lắng do dự, giao viên coi thi liếc qua sẽ thấy ngay, chỉ là giáo viên có muốn bắt bạn hay không mà thôi. Trong môi trường nghề nghiệp cũng vậy, làm việc chăm chỉ và làm qua quýt đều không giống nhau, vốn không thể dung hòa được, chỉ là công ty không muốn “xử lý” bạn mà thôi.

“Đừng làm việc qua loa đối phó nữa, cẩn thận đừng để cuối cùng bản thân trở thành một mớ hỗn độn”.

Xin lỗi, công ty chúng tôi buộc phải sa thải bạn: Bài học dành cho những kẻ tự kiêu tự đại, làm việc qua loa, đối phó với sếp - Ảnh 2.

2. Chăm chỉ làm việc, là con đường phát triển đáng tin cậy nhất

Có hai vấn đề rất thực tế:

– Bạn có thể làm qua loa đại khái đến lúc nào? 

– Bản chất con người bạn vốn có sự qua loa nào không?

20 năm trước, bạn làm việc trong một nhà máy, bước vào một công ty lớn thực sự bạn có thể làm qua loa cả đời, cho đến khi nghỉ hưu.

Nhưng thời đại không giống nhau, bây giờ bạn vào một công ty, đừng nói là làm việc qua loa, cho dù không làm qua loa cũng có khả năng sẽ bị những người ưu tú hơn, nỗ lực hơn thay thế bạn.

Đây cũng là một lý do tại sao người đi làm thời nay cảm thấy mệt mỏi, áp lực lớn và không an toàn, tốc độ phát triển của thời đại càng nhanh, và những người ở thời đại đó chỉ có thể không bị loại nếu họ cố gắng theo kịp tốc độ và nhịp điệu.

Trong hoàn cảnh như vậy, nếu bạn không làm tốt công việc, bạn nghĩ mớ hỗn độn đó sẽ duy trì được trong bao lâu?

Áp lực tồn tại của doanh nghiệp hiện tại lớn hơn nhiều so với nhân viên, công ty không nuôi người nhàn hạ, nếu gà không đẻ trứng được chắc chắn sẽ bị giết.

Xin lỗi, công ty chúng tôi buộc phải sa thải bạn: Bài học dành cho những kẻ tự kiêu tự đại, làm việc qua loa, đối phó với sếp - Ảnh 3.

Do đó, nếu bạn không sinh ta trong một gia đình giàu có, thì bạn không có tư cách để qua loa.

Những người có tiền nhưng làm qua loa, đó gọi là tính tự do, theo đuổi những năm tháng an nhiên, không có tiền mà làm qua loa, chỉ có thể được gọi là mớ hỗn độn và đợi cho đến chết.

Thế giới luôn tồn tại những tiêu chuẩn khác nhau, đừng phàn nàn, phàn nàn tới chết cũng không thể thay đổi bất cứ điều gì, những gì bạn có thể làm là làm việc chăm chỉ, đây là con đường phát triển đáng tin cậy nhất và nhanh nhất.

Nếu bạn không thích công việc hiện tại và sếp của bạn, vậy bạn có thể nghỉ việc, còn nếu bạn không có cách nào nghỉ việc vậy thì bạn nên làm việc chăm chỉ, đừng có chiếu lệ, đừng làm bừa, công việc không phải làm vì người khác, mà vì bản thân bạn.

Một nhân viên ưu tú, trong công việc không nên chỉ nhận tiền lương, mà nên thu hoạch những thứ khác, chẳng hạn như nhân phẩm, kinh nghiệm, năng lực quản lý…

Mặc dù cuộc sống không thể quay lại quá khứ, nhưng bạn có thể quyết định tương lai, làm việc chăm chỉ, không làm qua loa, bạn không đủ khả năng làm bừa đâu!



Thảo Hiền


Theo Trí Thức Trẻ

Trong cuộc sống, mỗi người có một quan điểm nên sẽ có những cách lựa chọn công việc khác nhau. Thực tế cho thấy, nhiều bạn trẻ sau khi ra trường làm trái ngành, trái nghề hay phải bỏ công việc mình thích để tìm một công việc ổn định và mang lại thu nhập cao hơn. Chính thực trạng trên mà sau một vài năm đi làm, nhiều bạn sẽ đưa ra những lời khuyên cho đàn em như: “Tuổi trẻ nên làm việc vì tiền chứ đừng theo đuổi đam mê một cách mù quáng”. 

Nhiều tháng trước, trên mạng xã hội chia sẻ câu chuyện cô sinh viên năm 3 chuyên ngành An toàn thông tin, trường Học viện Kỹ thuật mật mã đặt câu hỏi với nhà tuyển dụng rằng: “Em phải học tập và làm việc như thế nào để các nhà tuyển dụng ở đây nhận em vào làm với mức lương khởi điểm 2.000 đô la/ tháng?” 

Câu hỏi đã trở thành tâm điểm bàn tán xôn xao dư luận. Ngày hôm đó, một trong những nhà tuyển dụng đã trả lời: “Tôi tin rằng sau 10-15 năm nữa, ít nhất một nửa các bạn ngồi đây có mức lương như vậy. Nếu bạn giỏi hơn những người khác thì có thể bạn chỉ cần 5 năm thôi. Bạn nên kiên nhẫn một chút”. Kiên nhẫn – đó chính là lời khuyên mà nhà tuyển dụng dành cho cô gái. 

Ngày nay, nhiều bạn trẻ quá nôn nóng nghĩ đến chuyện mình sẽ kiếm được bao nhiêu tiền khi đi làm mà chưa nghĩ đến mình sẽ làm việc như thế nào để khẳng định bản thân trong mội trường mới. Các bạn lấy tiền làm mục tiêu để hướng đến chứ không phải là những kĩ năng mà công việc mang lại.

Tuy nhiên, bên cạnh đó cũng không ít các bạn trẻ đam mê với nghề, mong muốn được làm việc đúng sở thích, dù mức lương chưa cao với suy nghĩ: “Hãy theo đuổi đam mê, thành công sẽ theo đuổi bạn”. Những tranh luận về ý kiến trái chiều chưa bao giờ kết thúc, câu hỏi ấy vẫn bỏ ngỏ vì suy cho cùng mỗi người một hoàn cảnh sống, suy nghĩ khác nhau. 

Trả lời thật đi, bạn đi làm vì điều gì? Vì tiền hay vì đam mê? - Ảnh 1.

Giữa niềm đam mê và tiền, đó là ranh giới mỏng manh mà bất kì một ai cũng đều phải lựa chọn. Nhưng nếu chúng ta còn trẻ vậy tại sao chúng ta không thử sức theo đuổi đam mê mà không lo sợ bất cứ điều gì? Nếu phải lựa chọn các bạn trẻ mới ra trường nên lựa chọn theo đam mê vì nếu có đam mê sẽ có lòng nhiệt huyết, hăng hái, sáng tạo để làm công việc một cách tốt nhất. 

Còn nếu các bạn đặt mục tiêu kiếm tiền lên trên hết mà phải làm công việc mình không thích thì cơ hội thành công sẽ rất ít. Có thể trước mắt kiếm được nhiều tiền nhưng không có cơ hội phát triển năng lực bản thân.

“Nếu bạn được làm công việc mình thích thì cả đời này bạn sẽ không phải làm việc”. Chẳng phải ngẫu nhiên mà câu nói đó được rất nhiều người xem như quan điểm sống. Khi làm việc bạn thích, bạn sẽ làm việc có trách nhiệm chứ không phải làm cẩu thả, hời hợt chỉ mong đến ngày nhận lương. 

Thế hệ trẻ trong thời hiện đại mới phải là những người dám nghĩ, dám làm, dám theo đuổi niềm đam mê của bản thân để khẳng định mình chứ không phải bỏ rơi đam mê, làm công việc nhàm chán vì tiền.

Tất nhiên nếu không thể nuôi được bản thân mình khi đã đến tuổi trưởng thành là một điều hèn kém, vậy sao chúng ta không nghĩ đến chuyện hãy làm việc một cách đam mê để kiếm tiền với bất kì công việc nào. 

Tiền hết có thể tìm cách để kiếm lại nhưng một khi đam mê đã tắt thì chẳng thể nào lấy lại niềm đam mê. Dù trong hoàn cảnh nào, mỗi bạn trẻ cần có một suy nghĩ, thái độ sống và làm việc tích cực. Khi còn trẻ, chúng ta có thể chưa có nhiều tiền, có thể vấp ngã nhưng tuyệt đối chúng ta không thể không có đam mê.

*Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả, được trích từ YBOX.VN |Youth Confession.



PV


Theo Trí Thức Trẻ/Youth Confessions

Chuyện kể rằng, có một con cá sấu già đang ung dung thả mình trôi theo dòng nước, sát bờ sông thì một con cá sấu trẻ hơn bơi lại gần nó và nói: “Tôi nghe nói, ông là tay thợ săn khét tiếng nhất trong vùng. Ông có thể chỉ cho tôi cách săn mồi được không?”.

Bị tiếng của con cá sấu nhỏ đánh thức, con cá sấu già mở mắt, liếc nhìn kẻ vừa gọi nó dậy. Thế nhưng, con cá sấu già chẳng nói một lời mà chỉ im lặng rồi… ngủ tiếp. Tức giận và cảm thấy bị xem thường, con cá sấu trẻ đùng đùng bỏ đi săn, để lại làn nước sủi bọt đục ngầu sau đuôi. Nó nghĩ thầm: “Được lắm, tôi sẽ cho ông thấy”.

Vài tiếng sau, nó quay trở lại và thấy con sấu già vẫn đang say giấc. Thế là, nó bắt đầu khoe khoang về chuyến đi săn thành công của mình: “Hôm nay tôi đã bắt được 2 con cá béo nich này. Thế ông đã bắt được gì rồi? Không có gì sao? Tưởng gì, hoá ra ông cũng có đâu có khét tiếng cho lắm nhỉ?”.

Mắt nhắm mắt mở, con sấu già lần nữa nhìn kẻ đang vênh mặt lên, không nói một lời. Nó khép mắt và tiếp tục thả mình trên dòng nước, đám cá lòng tong thản nhiên đớp tảo dưới bụng nó. Giận dữ vì không nhận được bất cứ lời đáp nào, con sấu trẻ lại bơi đi săn tìm thứ khác.

Sau vài tiếng, nó quay lại, miệng đã ngậm một con cò nhỏ. Nó tiến lại gần con cá sấu già, chắc mẩm bấy nhiêu là đủ để chứng minh ai mới là tay thợ săn thực thụ. Con cá sấu già thì vẫn đang ở nguyên chỗ cũ.

Tuy nhiên, lần này thì khác. Có một con linh dương lớn đang cúi đầu uống nước rất gần chỗ của con sấu già. Nhanh như cắt, con sấu già phóng khỏi mặt nước, mở to miệng ngoạm chặt lấy cổ con linh dương, giật mạnh nó xuống làn nước đục ngầu và nhanh chóng kết liễu đời con vật xấu số.

Sững sờ, con cò ở miệng rớt xuống. Tròn mắt nhìn lão thợ săn cự phách thưởng thức bữa ăn hơn 200 kg của mình, giọng nó mới run run: “Ông… làm ơn… làm ơn chỉ cho tôi biết ông làm cách nào được như thế vậy?”.

Nuốt một miếng thịt linh dương khổng lồ, con sấu già cuối cùng cũng mở miệng đáp gọn lỏn: “Ta không làm gì cả”.

Chuyện 2 con cá sấu và bài học thấm thía cho những kẻ cứ mải lao mình vào làm việc, cho rằng bận rộn mới đem lại thành quả mà không hề biết đôi khi những người chẳng làm gì mới thành công rực rỡ - Ảnh 1.

Làm những điều thực sự cần thiết hay làm việc chăm chỉ và cật lực

Khi mới khởi nghiệp với JotForm, tôi cũng giống như con cá sấu trẻ: Tin rằng bản thân lúc nào cũng phải làm việc chăm chỉ mới có kết quả. Lúc ấy, nếu ai đó bảo rằng tôi sẽ đạt được kết quả tốt hơn nếu dành nhiều thời gian hơn để nghỉ ngơi chắc tôi sẽ trợn tròn mắt rồi lại tiếp tục với lịch làm việc 16h/ngày của mình. Đã một thời tôi cho rằng: Để thành công, bản thân phải liên tục làm việc, xây dựng và phát triển sản phẩm kế tiếp, bất chấp “sản phẩm” đó là gì đi nữa.

Dường như tất cả chúng ta đều bị ám ảnh ít nhiều với việc phải lao động cật lực, luôn tay luôn chân mới có thể chạm vào thành công. Thế nhưng, bận rộn và thành công lại là 2 khái niệm hoàn toàn khác nhau. Còn tôi nghĩ rằng, nếu chúng ta biết ưu tiên cho việc “không làm gì cả”, chúng ta hoàn toàn có thể bắt được nhiều con linh dương to lớn hơn chỉ vài con cá trê như trong câu chuyện trên.

Song, quả thực, điều này nói thì dễ hơn làm. Dù là CEO của các tập đoàn lớn hay nhân viên văn phòng bình thường đều đang hối hả trong guồng quay của sự bận rộn. Mà cũng chẳng biết kể từ khi nào, những người xung quanh chúng ta nhìn nhận giá trị của một cá nhân dựa trên sự bận rộn thay vì chất lượng công việc của họ. Bằng cách này hay cách khác, hai chữ “bận rộn” đã trở thành tính từ được gắn liền với những người thành công và có địa vị trong xã hội.

Thế nhưng, không sớm thì muộn, tất cả chúng ta đều sẽ phải tự hỏi bản thân rằng: Sứ mệnh của chúng ta là gì? Là trở thành người bận rộn nhất, hay là trở thành người mang đến nhiều đóng góp nhất cho xã hội? Và, điều thú vị hơn cả là khi quan sát những bộ óc lỗi lạc nhất trên thế giới, chúng ta dễ dàng nhận thấy ở họ một điểm chung: Tất cả đều thường xuyên dành thời gian để… không làm gì cả.

Chuyện 2 con cá sấu và bài học thấm thía cho những kẻ cứ mải lao mình vào làm việc, cho rằng bận rộn mới đem lại thành quả mà không hề biết đôi khi những người chẳng làm gì mới thành công rực rỡ - Ảnh 2.

Sức mạnh của không làm gì

Việc dành ra một khoảng thời gian để nghỉ xả hơi và không làm gì cả có thể khá khó khăn. Nhất là khi bạn liên tục bị “bỏ bom” với hàng loạt các cuộc họp, thông báo hay một danh sách công việc dài dằng dặc. Trên thực tế, nhiều nhà sáng lập của các doanh nghiệp lớn đã bắt đầu đưa thời gian nghỉ ngơi vào lịch làm việc hằng năm của mình thường xuyên hơn.

Họ gọi khoảng thời gian này là Think Week (Tuần lễ suy nghĩ). Khoảng thời gian này thường kéo dài 1 tuần, là thời gian để đọc sách, suy nghĩ, tự vấn và thoát ly khỏi cuộc sống bí bách chốn công sở

Mặc dù Steve Jobs, Mark Zuckerberg hay Tim Ferriss cũng có áp dụng bí quyết này nhưng chính tỷ phú Bill Gates mới là người khiến cho khái niệm Think Week được trở nên phổ biến. Suốt những năm điều hành Microsoft, Gates luôn dành thời gian cho Think Week 2 lần mỗi năm. Không công việc, không nghỉ mát, chỉ đơn thuần đọc sách và suy nghĩ mà thôi.

Thậm chí, ông còn quyết tâm thực hiện Think Week đến mức cả gia đình, bạn bè và nhân viên cũng không được phép can thiệp vào khoảng thời gian này. Ngày hôm nay, khi chia sẻ về những thành công của Microsoft, Gates cho biết phần lớn chúng đều đến từ những ý tưởng độc đáo loé lên trong thời gian ông không làm gì cả.

Hãy không làm gì cả

Dĩ nhiên, bạn không nhất thiết thực hiện Think Week một cách cứng nhắc như Bill Gates. Như tôi chẳng hạn: Hằng năm, tôi đều rời khỏi công ty ít nhất 1 tuần để về quê giúp bố mẹ thu hoạch ô liu.

Tất cả mọi suy nghĩ như làm cách nào để startup tăng trưởng hay tỷ lệ chuyển đổi của khách hàng là bao nhiêu đều sẽ đồng loạt tan biến khi bạn hái ô liu. Đó vừa là một phương pháp thiền, vừa là cách để tịnh tâm. Bằng một cách thần kỳ nào đó mà những ý tưởng tốt nhất của tôi cũng thường xuất hiện trong khoảng thời gian không làm gì cả này.

Còn nếu bạn không thể dành nổi một tuần trong năm cách ly khỏi công việc, bạn có thể thử phương pháp khác. Đó là: Tránh xa khỏi công nghệ. Vào thứ bảy hay chủ nhật hằng tuần, hãy cách ly bản thân khỏi mọi loại hình công nghệ. Hãy tắt điện thoại, tắt laptop và giấu nó đi. Hết sức hạn chế xem TV hay Netflix.

Hãy để cho não của bạn có không gian suy nghĩ bằng cách bước ra ngoài guồng quay bận rộn mỗi ngày. Bằng cách này, những ý tưởng mới sẽ lóe lên và bạn cũng sẽ có thêm thời gian để xử lý hay cải tiến những ý tưởng cũ. Bạn sẽ nhận ra những kết quả đến từ phương pháp này rất giống với những gì mà con cá sấu già đã thực hiện trong câu chuyện kể trên. Đôi khi, điều tốt hơn cả đơn giản là nhắm mắt lại để “ung dung thả mình trôi theo dòng nước”. Hãy kiên nhẫn chờ đợi, rồi “con linh dương” của bạn cũng sẽ xuất hiện mà thôi.



Mộc Dương


Theo Nhịp Sống Kinh Tế/Medium

Rất nhiều nhà lãnh đạo tiết lộ rằng, dù công ty của họ có 1.000 nhân viên hay chỉ 10 người, tất cả họ đều cảm thấy không có đủ thời gian trong ngày để làm việc theo cách họ muốn.

Một nghiên cứu mới của đại học Harvard được gọi là “Lịch trình của nhà lãnh đạo” được đầu tư 12 năm trên mọi khía cạnh để xác nhận điều mà chúng ta đã đề cập: CEO có nhiều nguồn lực nhưng không đủ thời gian. Nếu bạn điều hành một tổ chức, bạn sẽ nhận thấy điều đó. Bạn đang làm việc ban đêm và cuối tuần và dồn hết tâm trí để làm việc, nhưng luôn luôn cảm thấy có nhiều việc phải làm, đúng không? Vâng, những nhà nghiên cứu Harvard đã đưa ra câu trả lời chính là những cuộc họp .

Hầu hết các giám đốc điều hành trong nghiên cứu đều dành 72% thời gian cho các cuộc họp. Ngay cả các chuyên gia Harvard cũng không tin rằng nhiều cuộc họp hơn thì việc kinh doanh tiến triển tốt hơn. Chỉ năm ngoái, các nhà nghiên cứu của trường Kinh doanh Harvard đã khảo sát 182 nhà quản lý cấp cao về giá trị của cuộc họp và 65% trong số đó cho biết các cuộc họp khiến họ không hoàn thành công việc của mình, 71% cho biết cuộc họp không hiệu quả hoặc kém hiệu quả.

Nói cách khác, các cuộc họp lấy đi của họ thời gian. Bạn đã từng:

– Lãng phí 20 phút trước khi cuộc họp bắt đầu mà không thực hiện bất kỳ công việc gì.

– Dành 10 phút đầu tiên đi lấy cà phê, tìm vị trí và tán gẫu.

– Dành một nửa thời gian trong cuộc họp kiểm tra đồng hồ bởi vì bạn có một cuộc họp khác ngay sau đó.

– Băn khoăn về tất cả mọi thứ bạn không hoàn thành trong khi bạn đang ở trong một cuộc họp mà thực sự thì bạn không cần phải tham gia.

Nghiên cứu của ĐH Harvard tiết lộ 1 điều cần thay đổi để giúp các CEO làm việc hiệu quả hơn gấp nhiều lần - Ảnh 1.

Lời khuyên về việc thay đổi cuộc họp thường giống nhau: Có chương trình làm việc, đảm bảo mọi người đã chuẩn bị khi tham gia, làm cho cuộc họp ngắn hơn. Nhưng với những điều đó, giám đốc điều hành vẫn sẽ không thay đổi các cuộc họp quá nhiều. Có một ý tưởng tốt hơn: Dừng họp. Thay vì tất cả mọi người cùng ngồi trong một phòng họp mát lạnh, càu nhàu về việc họ sẽ phải làm việc bao lâu sau thời gian lãng phí này, thì hãy tiết kiệm thời gian của bạn bằng các “cuộc họp ngầm”.

1. Thực hiện các “Cuộc họp nhanh”

Mọi người trong nhóm đều nhận được một tin nhắn: “Cuộc họp nhanh trong bãi đậu xe 10 phút nữa”. Không có thời gian chuẩn bị và không có thời gian chờ đợi. Mọi người xuất hiện, những gì cần phải nói được nói, và toàn bộ cuộc họp được thực hiện trong 10 phút.

2. Họp ở nơi công cộng

Gặp gỡ tại một quán cà phê? Nghiên cứu về “hiệu ứng quán cà phê” đã chỉ ra rằng một mức độ vừa phải của tiếng ồn xung quanh (như tiếng rít của máy pha cà phê espresso) cải thiện hiệu suất sáng tạo. Tin tôi đi, không ai quan tâm đến việc bạn làm, mọi người đều bận việc của họ. Thêm vào đó, caffeine là một chất xúc tác tuyệt vời!

3. Cấm PowerPoint

Trong thực tế thì nên cấm tất cả các công nghệ. Không điện thoại, máy chiếu, bất kỳ thứ gì không liên quan. Chỉ nói, nghe và ghi chép. Không ai chú ý đến trang trình bày của bạn. Họ đang chạy đua với thời gian.

4. Cử một thư kí đáng tin tưởng tham gia họp

Có bao nhiêu cuộc họp thực sự đòi hỏi sự hiện diện của CEO? Thực ra là không nhiều. Thay vào đó, hãy cử người mà bạn có thể tin tưởng để tham gia ghi chép, theo dõi cuộc họp – không phải bởi những gì đã kể trên mà về những hiệu quả của chúng. Bạn có thể theo dõi trực tiếp cuộc họp sau đó thông qua người này.



Theo Minh An


Thời đại/Inc

Chuyện kể về một thanh niên có tên Mark Mills. Anh luôn thắc mắc vì sao chỉ có hãng Royal Mail được phép có hòm thư. Anh hy vọng có thể tìm được công việc kinh doanh ở đây. Và anh gọi điện đến hãng để hỏi. Họ cười và nói: “Hàng trăm người đã gọi điện đến và hỏi chúng tôi, theo luật, nó là độc quyền của chúng tôi.”

Nhưng điều đó lại khơi gợi sự tò mò của Mark. Anh đăng ký học luật vào buổi tối. Anh dành thời gian nghiên cứu luật. Và anh phát hiện là hãng Royal Mail chỉ được phép độc quyền trong cung cấp khóa cho hòm thư. Và thực tế là bất kỳ ai cũng có thể cung cấp hòm thư.

Mark nhanh chóng đặt hàng loạt hòm thư ở các trạm xăng trên cả nước. Hãng Royal Mail cung cấp khóa. Sau đó, anh bán phần dành cho quảng cáo trên hòm thư cho một công ty dầu lửa đa quốc gia và cuối cùng bán doanh nghiệp.

Điều khác biệt ở Mark là anh dám hành động và không từ bỏ như hàng trăm người khác. Chính nỗ lực và động lực này đã làm nên những doanh nhân thành công.

Bài kiểm tra triệu phú trong năm giây

Một diễn viên điện ảnh Hollywood nổi tiếng đã dùng bài kiểm tra này để xem liệu những diễn viên có tham vọng có thể trở nên nổi tiếng hay không. Ông chỉ hỏi họ một câu đơn giản:

Bạn muốn trở thành diễn viên hay bạn phải trở thành diễn viên?

Sau đó, ông đếm thời gian họ trả lời. Nếu họ dừng khoảng một giây, ông nói họ sẽ không trở thành diễn viên.

Bạn có thể tự hỏi mình câu hỏi tương tự:

(a) Tôi có muốn trở thành người thành công? Tôi có thích việc sẽ không phải trả lời ông chủ, được thoải mái sáng tạo, có chiếc ô tô đẹp và những ngày nghỉ tuyệt vời?

Hay:

(b) Tôi phải thành công, bằng bất cứ giá nào?

Bạn có thể thành công nếu bạn chọn phương án (a), còn mức độ do dự khi bạn trả lời câu hỏi thể hiện mức độ thành công của bạn.

“Hai tuần trước, tôi rời khỏi công ty lớn mà tôi đã làm 14 năm – một vị trí cao, mức lương hậu hĩnh – với kế hoạch bắt đầu một điều gì đó hoàn toàn khác biệt từ con số không sau khi nghỉ. Tôi luôn muốn được tự do làm việc và nhận ra mình không thể chịu được sự cạnh tranh, không thể thích ứng như yêu cầu và không bị người khác sai khiến, vì vậy tôi đã quyết tâm hành động”. Bạn có thể thấy hình mẫu khá phổ biến trong khởi nghiệp nhau trên.

Làm sáng tỏ ước mơ của bạn

Khi những người leo núi ra khỏi lều vào buổi sáng, họ nhìn cái gì trước tiên? Họ nhìn lên đỉnh núi. Nếu họ chỉ nghĩ đến cuộc hành trình chậm chạp dài đằng đẵng trước mắt mỗi ngày thì chắc hẳn họ sẽ không bao giờ ra khỏi lều. Họ tiếp tục đi vì họ mơ về đỉnh cao.

Điều này cũng tương tự trong kinh doanh. Nếu bạn tập trung vào đỉnh cao, những núi đá bạn phải vượt qua trên con đường chỉ là một chút khó khăn. Nếu bạn đánh mất tầm nhìn về đỉnh cao, bạn chỉ thấy con đường đi khó nhọc chậm chạp từng ngày.

Tất cả chúng ta đều có những giấc mơ thú vị khi còn nhỏ: trở thành một tay đua xe, triệu phú, bác sỹ giải phẫu. Và chúng ta đã để những giấc mơ đó tuột khỏi tay trên đường đi.



Thảo Nguyên


Theo Trí Thức Trẻ/Tổng hợp

– 1 –

Khi tôi vừa tốt nghiệp được hơn hai tháng, thật lòng mà nói đó là khoảng thời gian vô cùng tồi tệ, hầu như cuộc sống toàn chọn lúc bạn không kịp phòng bị nhất, ném cho bạn những cú sốc không ngờ, làm đảo lộn hoàn toàn cuộc sống của bạn và phải mất rất lâu để “tiêu hóa” chúng.

Mặc kệ bạn có “nuốt trôi” cú sốc của cuộc sống này hay không, cho dù thế nào đi nữa bạn cũng phải hoàn toàn đón nhận nó.

Vài tháng tiếp theo, cuộc sống sau khi tốt nghiệp lại ném cho tôi cú sốc thứ ba, không luống cuống như với cú sốc đầu tiên, cũng không phản ứng gay gắt như với cú sốc thứ hai, lần này tôi đối mặt cú sốc thứ ba với biểu hiện rất bình tĩnh.

Không kể chuyện này với bất kì ai, tôi tiếp tục bình thản nói cười với bạn bè trên mạng xã hội, vả lại tối hôm đó trở về nhà còn ăn nhiều hơn một bát cơm, cho phép mình thư giãn một giờ đồng hồ, xem hết một tập phim, dỗ dành bản thân thật vui vẻ.

Nhưng thành thật mà nói, những cú sốc đó giống như một chiếc gậy đập vào người, cho dù nội tâm có cứng cỏi hơn nữa, nhưng thật sự vẫn rất đau. Mỗi lần tôi bị gậy đánh lên người như vậy, dù đau đớn thế nào, vẫn phải cắn răng, không dám bật thành tiếng.

Gửi những người đang “chết” ở tuổi trẻ của mình: Có sợ hãi, kêu ca hay tỏ vẻ bình thản thì cuộc sống vẫn làm khó bạn thôi - Ảnh 1.

– 2 –

Thật ra, đôi khi đối mặt với cuộc đời của mình, tôi cũng không biết phải làm thế nào, không biết con đường sau này nên đi thế nào.

Lớn chừng này rồi, tôi giỏi nhất cũng chỉ có khóc. Gặp khó khăn, tôi tìm một góc không người để khóc đã đời trước, chửi rủa cuộc sống thật lớn tiếng, chờ sau khi bản thân đã trút hết tất cả cảm xúc tiêu cực mới suy nghĩ làm thế nào để giải quyết vấn đề. Đây là nguyên tắc không tốt không xấu mà nhiều năm nay tôi ít khi dùng đến nhưng luôn duy trì lâu nhất.

Tối hôm đó sau khi tôi khóc đã đời, những ấm ức, buồn phiền đều đã được trút đi ít nhiều, tôi bắt đầu tích cực tìm kiếm cách giải quyết, nỗ lực để bản thân bám víu vào một thứ gì đó có thể giúp tôi đứng vững.

Nhưng còn đáng buồn hơn khi gặp phải khó khăn, đó là khi bạn nhìn từ đầu đến cuối danh sách liên lạc, bạn sẽ nhận ra không những không tìm thấy một người có thể để bạn dựa dẫm một chút, dành cho bạn cảm giác an toàn một chút, mà ngay cả một người để nói chuyện phiếm cũng không thấy đâu.

Buồn nhất không phải là bạn không có bạn bè, mà là bạn có rất nhiều bạn bè, nhưng lại không một ai có thể khiến bạn gạt bỏ phòng bị để nói hết những lời trong lòng, sau này, bạn sẽ dần dần hiểu ra, trên thế giới này, người mà bạn thật sự có thể dựa vào chỉ có bản thân. Không ai có thể cứu bạn, ngoại trừ chính bạn.

“Làm thế nào để tiếp tục sống mà như không hề bị tổn thương trong khi bạn luôn buồn bã chán nản, thậm chí cảm thấy không gắng gượng tiếp được nữa? Làm thế nào để nghĩ cách vượt qua tất cả những khó khăn bạn đang vấp phải?” Khoảng thời gian khó trải qua này, ngoại trừ bạn thì không còn ai có thể giúp bạn trải qua hết được.

Bạn chỉ có thể lao đầu về phía trước, cho dù sứt đầu mẻ trán, cho dù trong lòng thừa nhận và sợ hãi 100 lần, cảm thấy vì sao cuộc sống lại làm khó bản thân đến thế, nhưng đến lần thứ 101 vẫn phải động viên chính mình lấy lại tinh thần, nhất định phải phấn chấn lên.

Khi bạn cảm thấy cuộc sống là một mớ hỗn độn, như thể căn bản không nhìn thấy hy vọng, không biết tương lai về đâu, như thể không được sống một cuộc đời mà mình mong muốn, cho dù phiền muộn hơn nữa, muốn vứt bỏ hết tất cả đi nữa, bạn cũng phải thuyết phục bản thân mình nhẫn nại một chút, kiên nhẫn một chút, không ngừng “tẩy não” bản thân, bảo với chính mình phải nghĩ cách để giải quyết những vấn đề này.

Cũng đến bây giờ thì tôi mới hiểu, cuộc sống này không phải mình muốn là được, phiền phức cứ nối nhau không ngừng xuất hiện.

Lúc trước bất kể gặp phải chuyện lớn lao gì, nếu như không giải quyết được thì tôi sẽ cảm thấy rất khó chịu, cả ngày không ngừng suy nghĩ đến rồi bứt rứt. Khi đó chị tôi còn cười nói với tôi rằng: “Vướng bận trong lòng vài chuyện sẽ không chết ai đâu”. “Không được, em thích cảm giác trong lòng nhẹ nhàng thoải mái”, tôi đã trả lời như vậy.

Bây giờ mới hiểu, trong lòng vướng bận vài chuyện, mới là căn bệnh mà trong thế giới của người trưởng thành ai cũng mắc phải, căn bệnh này tên là “áp lực”, những ngày tháng vô tư không cần phải đắn đo suy nghĩ đã một đi không trở lại.

Gửi những người đang “chết” ở tuổi trẻ của mình: Có sợ hãi, kêu ca hay tỏ vẻ bình thản thì cuộc sống vẫn làm khó bạn thôi - Ảnh 2.

– 3 –

Ban đầu tôi từng nghi ngờ chính mình, liệu có phải bởi vì năng lực của bản thân có vấn đề, có phải bản thân quá kém cỏi hay bản thân không thích hợp lăn lộn ngoài xã hội? Nhưng trong lòng tôi vẫn rất ngưỡng mộ, rất muốn trở thành một cô gái giỏi giang và độc lập trong công việc, tôi cảm thấy đó là một trải nghiệm mới mẻ.

Tôi đã hỏi rất nhiều bạn bè xung quanh, có người vừa tốt nghiệp không bao lâu, người đã làm việc được một năm, còn có người đi làm nhiều năm, công việc ngày càng thuận lợi, gia đình cũng rất mỹ mãn, tôi hỏi họ rằng: “Khi anh, chị vừa tốt nghiệp trông như thế nào, có cảm thấy cuộc sống là một mớ hỗn độn, rất khó trải qua, rất không quen, rất không thích ứng, hoặc là rất muốn trốn tránh không?”

Họ đều trả lời như nhau: Khoảng thời gian khi vừa chuyển từ trường ra ngoài xã hội rất đau đớn.

Bạn của tôi nói rằng lúc đó cậu ấy cũng rất lo lắng khi phải đứng trước áp lực từ công việc và cuộc sống. “Những lúc cảm thấy quá nhiều thứ dồn nén, tớ sẽ đi đón tàu điện ngầm vào giờ cao điểm, rồi ngồi ở đó, quan sát đủ loại người, đủ loại trai xinh gái đẹp, đủ loại bè bạn mà tớ thường thấy tên trong danh sách bạn bè đều đang vội vã đón tàu điện ngầm, họ làm vậy vì điều gì?

Thật sự nhìn thấy cảnh tượng đó thì cậu sẽ hiểu, những người dù xấu xí hơn mình hay xinh đẹp hơn mình đều đang vội vàng đón tàu điện ngầm, còn tớ thì vẫn ở đây oán trời trách đất, có phải là tớ đang bị ngốc không? Lo âu, phiền muộn ai mà chẳng có, kiên cường bước tiếp mới là người chiến thắng.”

Chị Hạ đã làm việc được một năm nói: Lúc chị ấy mới vào làm không có nhiều tiền cho lắm, đúng lúc cần phải mua bộ đồng phục cho ngày đi làm đầu tiên của cuộc đời, khi đó chị ấy gửi tin nhắn cho cha mình nói rằng có thể cho chị ấy mượn một khoản hay không, chờ khi nào có lương chị sẽ trả, cha của chị không hề chần chừ chuyển tiền ngay vào thẻ cho chị, còn chị Hạ bởi vì chuyện này mà một mình trốn vào nhà vệ sinh khóc thút thít, khi đó chị ấy cũng cảm thấy bản thân thật vô dụng, đã đi làm rồi mà còn xòe tay xin tiền người nhà, cho nên đã hứa với lòng sẽ kiếm thật nhiều tiền.

Còn chị Yến đã đi làm nhiều năm, cuộc sống và công việc cũng dần đi vào quỹ đạo nói: Năm đầu tiên tốt nghiệp, chị ấy cũng trải qua những ngày tháng như vậy, cũng cảm thấy rất đau đớn, thi thoảng còn tìm chỗ khóc, phải mất một khoảng thời gian để làm quen.

Một chị khác lại nói đùa với tôi: “Đừng sợ hãi, cũng đừng nhụt chí, em cảm thấy hiện giờ rất khó khăn, sau này có những lúc còn khó khăn hơn nữa, vả lại sau khi em vượt qua hết những điều này rồi, quay đầu nhìn lại sẽ nhận thấy chẳng qua chỉ như vậy, đều là những chuyện nhỏ nhặt.”

Bao gồm cả những người xung quanh mà bạn cảm thấy họ rất thành đạt, rất tỏa sáng, khi cẩn thận tìm hiểu quá khứ của họ, bạn sẽ thấy rằng, tuổi ngoài 20 của chúng ta đều như nhau, không phải bản thân bạn tệ hại. Vả lại tuổi trẻ của tôi không ra gì đi nữa, cũng không ngăn cản được tôi muốn trở thành hình mẫu bản thân mình yêu thích.

Gửi những người đang “chết” ở tuổi trẻ của mình: Có sợ hãi, kêu ca hay tỏ vẻ bình thản thì cuộc sống vẫn làm khó bạn thôi - Ảnh 3.

– 4 –

Nhưng cuối cùng, có một câu chuyện rất nhỏ đã tiếp thêm động lực cho tôi.

Các em học sinh ở trường cũ lại viết bài về tôi đăng lên trang web của trường. Thật ra tôi vốn không biết chuyện này, nhưng hôm qua thầy giáo đột nhiên chia sẻ một liên kết trong nhóm trò chuyện, đồng thời gắn thẻ tôi vào, còn khuyến khích các em học sinh nên học tập tôi.

Thành thật mà nói, nhìn tôi trong mắt của các em, khen ngợi tôi ưu tú thế nào, tôi đọc mà cảm thấy hổ thẹn, cũng rất chột dạ, nhưng sau khi đọc hết bài, tâm trạng của tôi bắt đầu trở nên tốt hơn.

Không phải vì được người khác khen ngợi, cũng không phải vì tôi được nhắc đến, mà là khi nhìn chính mình dưới góc độ của các em học sinh, dường như tôi cũng không tệ đến như vậy, trong mắt người khác tôi cũng được ngưỡng mộ, cuộc sống của tôi cũng xem như đáng để một số người phải ao ước, cuộc đời cũng không quá bạc bẽo với tôi.

Thật ra cuộc sống đối xử với mỗi người đều rất công bằng, sau lưng những người có vẻ ngoài hào nhoáng cũng có những tháng ngày khó trải qua của riêng họ, đừng cảm thấy bản thân mình tệ hại, đừng so sánh với người khác, hãy nhìn vào những gì mình có và tích cực làm việc để có được thứ mình muốn.

Các bạn có phiền muộn thì tôi cũng có, những việc các bạn trải qua có thể tôi cũng đã, đang và sắp trải qua, vậy thì hãy cổ vũ lẫn nhau để cùng tiến bộ.

Xin hãy ghi nhớ, nhất định đừng để bản thân “chết” ở tuổi trẻ của chính mình!



Tu An


Theo Trí Thức Trẻ

1. Phải biết quý trọng con người bạn hơn hết mọi sự. Trở thành ông chủ đất hay sở hữu một hai ngôi nhà thì chưa có gì đáng nói. Một người có tiền cũng chỉ như một anh hề. Việc phát triển tài sản phải đi đôi với phát triển cá tính. Khi đã giàu có, bạn phải biết dùng một phần tiền của để phát triển bản thân.

 Bạn hãy đi du lịch, hãy đọc những tác phẩm văn chương, hãy giao du với những nhân vật trọng yếu, hãy dành nhiều thời gian để học hỏi, để tư duy, để suy nghĩ,… Chớ để của cải và tiền bạc chi phối và sai khiến con người bạn.

3. Bạn không phải là một món đồ trong thế giới vật chất. Bạn là một tinh thần trong thế giới tinh thần. Mỗi công việc kinh doanh đều nảy sinh từ khối óc và khối óc là trụ sở của tinh thần. Tư tưởng ở trên hết mọi sự. Con người là tư tưởng hoá thân. Tất cả phát minh đều bắt đầu từ những ý tưởng thuần tuý. 

Chúng ta đều là những tinh thần chứa đựng trong cái xác phàm. Tất cả chúng ta đều là những mảnh vụn của một khối tư tưởng lớn. Nhờ khoa học, chúng ta được biết điều đó. Trong chúng ta luôn có gốc rễ của một nguồn lực sáng tạo. Bạn nên biết quý trọng con người mình. Bạn là một phần của tạo hoá.

4. Phải phát triển con người bạn đến tột độ. Phải đặt việc phát triển cá tính bạn lên trên hết. Con người bạn tràn trề khả năng. Lúc thiếu thời, không ai biết rõ bản tính của mình. Bạn phải phát triển nó, không nên phí thời giờ làm một công việc dễ dàng. Làm việc theo cách hủ bại là kẻ thù nguy hiểm nhất với chính bạn bơi nó cản trở và kìm hãm sự phát triển con người bạn. 

Khối óc không phát triển là một sự phí phạm. Phí phạm đó còn nguy hại hơn mọi sự phí phạm khác. Bạn phải biết dẹp bỏ mọi chướng ngại vật trên đường tiến. Trong mắt bạn, không có gì quan trọng bằng cá tính của chính mình.

5. Khoảnh khắc quý nhất trong cuộc đời bạn là những thời giờ nhàn rỗi. Tương lai tuỳ thuộc cách sử dụng thời giờ nhàn rỗi hơn là những gì bạn làm trong giờ làm việc. Đó cũng là một cách thử nghiệm xem bạn có thật sự quyết tâm xây dựng một tương lai xán lạn cho mình hay không? 

Một quy tắc ý nghĩa là: dùng một nửa thời giờ nhàn rỗi để giải trí, để nghỉ ngơi, còn một nửa để phát triển cá tính của mình. Bạn có thể cải thiện bản thân, có thể tập luyện những kỹ năng để thăng tiến nếu biết sử dụng khôn ngoan khoảng thời gian rảnh rỗi vào buổi tối và trong những ngày nghỉ.

10 lời khuyên giúp bản thân tốt hơn nhưng hiếm người nói với bạn - Ảnh 1.

6. Bạn nên dùng một nửa thời giờ nhàn rỗi để học hỏi, hoàn thiện con người bạn, còn một nửa để giải trí và tham gia đời sống xã hội. Cùng lúc, bạn phải phát triển những khả năng tinh thần và xã hội. Sau này, địa vị xã hội của bạn sẽ tuỳ thuộc phần lớn vào cách sử dụng thời gian rảnh rỗi ấy. Những gì bạn thực hiện trong lúc hoàn toàn làm chủ sẽ chứng minh giá trị con người bạn. 

Nếu dùng thời gian tự do này để chơi bời, hoặc để ăn không ngồi rồi thì bạn sẽ chìm đắm vào đám đông xoàng xĩnh. Bạn phải có một “thú vui” riêng, làm một công việc nào đó, điều đó sẽ bắt buộc khối óc bạn phải hoạt động.

7. Bạn nên có thói quen tự đánh giá mình. Bạn có tài trong lĩnh vực nào? Bạn đã thất bại trong những việc gì? Học vấn bạn ra sao? Và quan trọng hơn: cách bạn thi thố trên “sân vận động” thế nào? Cách bạn đối xử với bạn bè ra sao? Bạn thích làm công việc gì? Bạn có “thú vui riêng” nào? Bạn điều khiển cuộc đời hay thả nó trôi theo dòng nước? Những cố gắng của bạn nhằm mục đích gì? Bạn có biết những tật xấu, khí chất và tính tình bạn không? Bạn có thể nổi tiếng trong lĩnh vực nào?

8. Bạn phải biết tận dụng tất cả những lợi thế của mình. Những lợi thế ấy có thể là: hoàn cảnh, nguồn gốc, thân thế, gia cảnh, cá tính, những hiểu biết chuyên môn, tính khí, tinh thần đắc lực, bề giao du,… Mọi người đều có đối thủ nhưng bất kể chuyện gì bạn cũng nên cố gắng làm tốt hơn người khác, nhất là trong công việc kinh doanh. Bạn phải hơn người khác ít ra ở một điểm nào đó. 

Trong kinh doanh, bạn phải trội hơn đối phương ở một vài khía cạnh. Muốn được vậy, bạn phải luôn luôn tự hỏi: “Có cách nào để cải thiện công việc kinh doanh của tôi không?” Bạn phải biết dùng tất cả vốn liếng: tiền bạc, hàng hoá, tài sản, bạn bè, khả năng, tri thức và kinh nghiệm.

9. Bạn phải biết tập trung vào một điểm chính. Cuộc đời sẽ tiêu tan nếu bạn mãi chạy theo một nghề thích hợp nhưng hão huyền. Bạn phải luôn luôn đi tìm tất cả những gì có thể giúp bản thân thể hiện hết khả năng. Nếu không quan tâm đến công việc, bạn sẽ thất bại và khốn đốn. Có thể ví bạn như một quân cờ. Bạn phải biết tìm chỗ nào thích ứng để đặt mình vào đó. Phải nghiên cứu tính cách cũng như con người của bạn rồi chọn lựa kỹ lưỡng công việc thích hợp.

10. Dù làm việc gì, cũng phải cố gắng làm hơn điều mà người ta mong chờ ở bạn. Đó là bước đầu để tiến đến một sự nghiệp lớn. Đó là một cách hay nhất làm cho người ta chú ý, để mau thăng tiến, để tỏ ra bạn đủ sức làm công việc được giao phó. Bạn phải biết làm tốt hơn nhiệm vụ mà người khác giao phó. 

Không nên thu nhỏ nhiệm vụ được giao mà ngược lại phải mở rộng ra, phát triển nó. Phải làm việc như một người tự do, có nhiều cao vọng, đừng làm việc như một kẻ nô lệ. Phải biết “cho” nhiều hơn “nhận”.



Thảo Nguyên


Theo Trí Thức Trẻ