Ăn quá nhiều đường không chỉ ảnh hưởng tới răng mà còn hại gan . Gan biến đường fructose thành chất béo. Vì thế, cơ thể nạp quá nhiều đường tinh luyện và siro ngô fructose dẫn đến tích tụ mỡ có thể gây bệnh cho gan.
Một số nghiên cứu chỉ ra rằng đường có hại cho gan không khác gì rượu, ngay cả khi bạn không bị thừa cân. Vậy là thêm một lí do nữa để bạn cắt giảm các thực phẩm nhiều đường trong khẩu phần ăn hằng ngày như kẹo, soda, bánh ngọt…
2. Thực phẩm chức năng thảo dược
Mặc dù trên nhãn của các sản phẩm này có ghi chữ “tự nhiên” nhưng thực phẩm chức năng thảo dược không thật sự “hoàn hảo”.
Ví dụ, loại thảo dược có tên là kava kava điều trị các triệu chứng mãn kinh hoặc giúp con người thư giãn lại được phát hiện là làm gan hoạt động không đúng cách. Điều này dẫn tới viêm gan và suy gan.
Một số quốc gia đã cấm hoặc hạn chế các loại thảo dược, nhưng nó vẫn còn có mặt trên thị trường Mỹ. Bạn nên hỏi ý kiến bác sĩ trước khi sử dụng bất kỳ loại thảo dược nào.
3. Bổ sung quá liều vitamin A
Cơ thể cần vitamin A và bạn có thể nạp bằng một chế độ ăn gồm các loại rau quả, đặc biệt những loại có màu đỏ, vàng, cam. Nhưng nếu bạn uống bổ sung vitamin A liều cao, gan sẽ gặp vấn đề. Vì thế, trước khi uống, bạn nên tham khảo ý kiến của bác sĩ vì có thể cơ thể không cần bổ sung.
4. Nước ngọt có ga
Nghiên cứu chỉ ra rằng những người uống nhiều nước ngọt có ga dễ mắc bệnh gan nhiễm mỡ không do rượu (NAFLD), mặc dù chưa chứng minh các loại đồ uống này là nguyên nhân.
Nhưng nếu bạn đang uống nhiều nước ngọt và muốn giảm, đây là động lực rất tốt để bạn từ bỏ thức uống có hại này.
5. Paracetamol
Khi bị đau lưng, đau đầu hoặc cảm lạnh, bạn uống thuốc giảm đau. Hãy chắc chắn bạn uống đúng liều. Nếu bạn tự tiện uống quá nhiều acetaminophen hay acetaminophen, gan sẽ bị tổn thương. Hãy hỏi ý kiến bác sĩ để biết tổng liều có thể uống được trong một ngày và tuân thủ hướng dẫn đó.
6. Chất béo chuyển hóa (trans fat)
Đây là chất béo chuyển hóa “do con người tạo ra” có trong các thực phẩm đóng gói và nướng. Một chế độ dinh dưỡng nhiều chất béo chuyển hóa này khiến bạn dễ tăng cân và không tốt cho gan.
Hãy kiểm tra thành phần sản phẩm trước khi sử dụng. Thậm chí, dù trên bao bì ghi chất béo chuyển hóa là 0 gr, bạn cũng nên cân nhắc vì sản phẩm đó có thể chứa một lượng nhỏ.
7. Rượu
Chắc chắn ai cũng biết uống quá nhiều rượu không tốt cho gan. Nhưng bạn có thể không nhận ra rằng “uống quá nhiều” là bao nhiêu khi bạn là một người nghiện rượu và hay uống rượu. Chưa kể, một ly rượu bình thường còn lớn hơn so với 1 ly rượu theo tiêu chuẩn.
Mỗi ngày, nam giới không nên uống quá 2 đơn vị cồn, nữ không uống quá 1 đơn vị và không uống quá 5 ngày/tuần.
Một đơn vị cồn theo cách tính của Tổ chức Y tế Thế giới bằng 10 g cồn nguyên chất, tương đương với 3/4 chai bia 330 ml (5%), một ly rượu vang 100 ml (13,5%), một cốc bia hơi 330 ml, hoặc một chén rượu mạnh 30 ml (40%).
– Bán những đồ điện tử cũ mà bạn không dùng đến. Ví dụ: Điện thoại di động, MP3, máy tính…Bạn phải bảo đảm đó là những đồ vẫn còn dùng được, và danh bạ điện thoại hay danh sách bài hát trong MP3 đã được xóa đi, nếu không người mua sẽ bị nhẫm lẫn với những cuộc gọi kì lạ đấy.
– Mua đi bán lại.Ví dụ bạn bỏ ra 50.000 đồng mua 10 gói kẹo, sau đó mang đến cổng trường bán lại với giá 10.000 đồng/ gói.Nếu mỗi ngày bạn có thể bán được 20 gói vậy là bạn đã kiếm được 100.000 rồi.
– Làm marketing. Bởi vì bạn đang làm marketing, điều đó đồng nghĩa là bạn phải gặp gỡ và thuyết phục mọi người đến cửa hàng để mua sản phẩm hoặc dịch vụ. Hãy mỉm cười và nhớ rằng nụ cười, thái độ niềm nở chính là một lợi thế bẩm sinh.
– Bán đồ ngay tại nhà. Những món đồ dùng hoặc đồ chơi cũ bạn không dùng nữa, đừng vứt đi! Hãy bán chúng! Đồ bỏ đi của một người có thể là kho báu cho người khác!
– Bắt đầu công việc kinh doanh của riêng bạn. Nếu bạn biết làm đồ handmade, hãy làm nó sau đó đặt lên một cái kệ trong công viên hoặc phân phát tờ rơi ở trường. Hãy nhớ rằng một số trường không khuyến khích việc này. Đảm bảo phải được sự cho phép của nhà trường. Dưới đây là một số ý tưởng kinh doanh đơn giản để bạn tham khảo:
• Làm những món đồ chơi cho thú cưng. Hiện nay có rất nhiều người yêu mèo cưng, chó cưng, vẹt đuôi dài và cá cảnh. Tại sao không thiết kế một số đồ chơi yêu thích cho thú cưng và bán chúng?
• Làm một đĩa thức ăn. Đĩa thức ăn có trái cây và các loại thực phẩm khác, sau đó cắm một ít nến bên cạnh. Woa! Vừa ngon vừa đẹp mắt. Đặc biệt bạn có thể bán chúng nữa đấy.
• Tận dụng những ngày lễ. Tại sao bạn không thử làm những tấm thiệp xinh xinh? Tại sao bạn không bán đồ trang trí cây thông Noel cho Giáng sinh? Ngày lễ là cơ hội vàng để bạn trổ tài kinh doanh đó.
• Làm một cuốn album kỷ niệm cho người khác. Tạo một album kỷ niệm rất có lợi nhuận vì lý do đơn giản là mọi người muốn lưu giữ những kỷ niệm về một nơi nào đó của họ và trân quý nó.
Thứ hai: Kiếm tiền nhờ tài lẻ
– Gia sư: Học phí 50.000/giờ hoặc thậm chí cao hơn nữa. Nếu bạn thực sự giỏi toán hoặc tiếng Anh, thì đây là một cách kiếm tiền rất hiệu quả. Cố gắng dạy học sinh của mình nhiều cách giải bài. Nếu việc dạy học của bạn không hiệu quả và bạn vẫn thu tiền học phí, thì sau này bạn sẽ không kiếm được người học nữa đâu.
– Kiếm tiền bằng âm nhạc: Mọi người thích nghe nhạc và thích trực tiếp chơi nhạc. Nếu bạn biết chơi một số loại nhạc cụ và không sử dụng nó để kiếm tiền, bạn thực sự bỏ lỡ một cơ hội tốt rồi đấy. Hãy thử những cách đơn giản sau đây để biến kỹ năng của bạn thành tiền:
• Dạy cho trẻ em những nhạc cụ bạn thành thạo. Nếu bạn chơi giỏi một nhạc cụ nào đó (guitar, trống, piano, vv), hãy quảng cáo cho dịch vụ giảng dạy của bạn, tính phí 500.000-1.000.000 mỗi tuần.
• Nếu bạn có thể hát trên đường phố, hãy đến một nơi công cộng nào đó, đội mũ lên, và tự tạo dựng hình ảnh của bạn. Nghe có vẻ giống trong phim, nhưng nếu bạn chơi hay, mọi người sẽ cho bạn một số tiền. Họ chỉ cho bạn tiền lẻ thôi, nhưng nếu bạn kiên trì, bạn sẽ được nhiều hơn thế. Nhớ hỏi trước nếu nơi này được phép hát, nếu không bạn sẽ gặp rắc rối.
– Vẽ tranh hoạt hình: Một số người thích vẽ mình thành nhân vật hoạt hình, nếu bạn có tài vẽ tranh, bạn có thể kiếm được 100.000 đồng trongkhoảng thời gian cực ngắn. Vẽ tranh hoạt hình rất dễ học và là cách tốt để kiếm tiền. Tìm một phần mềm vẽ phim hoạt hình đơn giản và bắt đầu học nhé.
– Thiết kế một trang web: Tạo một trang web chủ đề nóng và thiết kế câu lạc bộ người hâm mộ với các sự kiện, động vật, thực phẩm… Mỗi tài khoản sẽ mất một khoản phí nhất định. Nếu mọi người biết đến trang web và truy cập nó, vậy là bạn đã thành công rồi đấy. Hầu hết các chủ đề trang web phổ biến đều rất cạnh tranh, nhưng nếu bạn có thể nghĩ ra một chủ đề độc và lạ, thì cơ hội của bạn sẽ đến!
– Quảng cáo tài năng của bạn bằng Youtube và thậm chí cả các trang phát sóng trực tiếp. Nếu bạn đã nổi tiếng rồi, bạn sẽ làm cho một đối tác và được trả tiền. Nếu video của bạn được phát tán giống như bị vi-rút, bạn có thể kiếm được bội tiền mỗi tháng.
• Viết một trang web hướng dẫn chơi game. Trò chơi phổ biến nhất hiện nay là gì? Nếu bạn có những hiểu biết độc đáo về một trò chơi nào đó và viết ra hướng dẫn chơi, bạn sẽ nhận được một nhóm người theo dõi.
• Hướng dãn giải quyết các vấn đề thường gặp. Bạn có biết một cách luộc trứng rất hay không? Bạn có phương pháp hẹn hò 100% thành công không? Tạo video có liên quan, sau đó đợi video nhấp và lượng người xem tăng dần, vậy là có tiền rồi.
– Hướng dẫn người khác cách sử dụng sản phẩm điện tử: Bạn là một bậc thầy máy tính, bạn mơ ước được tháo rời tất cả các phụ kiện điện tử. Nếu bạn là một người như vậy, bạn nên xem xét đến việc giúp đỡ người khác kiếm thêm tiền.
Tại sao không thiết kế một trang web để quảng bá các kỹ năng chuyên nghiệp của bạn? Tất nhiên, bạn còn trẻ, có thể chỉ nhận được một số tiền ít ỏi, nhưng khách hàng của bạn sẽ đưa ra cho bạn những nhận xét, đánh giá và cả tri thức hữu ích. Biết đâu được, việc kinh doanh của bạn có khi đang phất đấy!.
– Thực hiện một chương trình gì đó trong khu phố: Ai nói rằng người lớn mới có khả năng thực hiện? Bạn có thể làm một chương trình tài năng, một vở hài kịch, hoặc bất cứ điều gì khác và thu tiền vé. Nếu bạn chỉ có một mình, hãy thuyết phục thêm người làm cùng bạn. Nếu có người tham gia, bạn nên chia sẻ thu nhập với người đó.
– Thiết kế quảng cáo: Nếu bạn rất giỏi thiết kế, bạn có thể nhận thiết kế quảng cáo . Bạn có thể đặt giá và kiếm phí dịch vụ bằng cách đăng lên các trang web.
Thứ ba: Kiếm tiền tại nhà
– Làm việc nhà: Bố mẹ cho bạn một số tiền nhỏ tiêu vặt. Số tiền lẻ càng nhiều bạn càng nhanh chóng giàu có. Nên nhớ, khoản tiền này tăng lên rất nhanh ngay cả khi bạn chỉ nhận được 50.000 đồng/tuần.
– Thử kiếm tiền trong cốp xe, túi quần và dưới ghế sofa. Bạn không bao giờ biết những gì bạn có thể tìm thấy! Đừng bỏ sót bất cứ chỗ nào.
– Yêu cầu cha mẹ cho bạn thêm tiền tiêu vặt. Nếu bạn không có tiền bỏ túi, hãy hỏi, nhưng đừng làm phiền họ. Thuyết phục cha mẹ của bạn rằng bạn xứng đáng có thêm tiền tiêu vặt bằng cách làm tốt và siêng năng với công việc nhà của bạn.
Thứ tư: Kiếm tiền từ những dịch vụ nhỏ
– Bảo mẫu: Bạn có thể giúp chăm sóc em bé, nhưng nó phụ thuộc vào tuổi của bạn. Sau khi ai đó thuê bạn, bạn có thể nhờ họ giới thiệu bạn với một gia đình khác.
– Dịch vụ chăm sóc thú cưng: Nếu ai đó đang đi nghỉ mát và không thể chăm sóc thú cưng của họ, thì dịch vụ chăm sóc thú cưng là một lựa chọn tuyệt vời. Tại sao bạn không thử mở dịch vụ này nhỉ?.
– Giao báo: Liên hệ với các nhà phân phối báo địa phương để tìm việc giao báo. Ưu điểm là công việc đơn giản, lại rèn cho bạn thói quen dậy sớm, đúng giờ mỗi ngày.
Em trai vừa hoàn thành kỳ thi đại học nói với tôi, nó rất mong được quay về lúc còn đang học cấp ba.
“Thực ra, mấy năm cấp ba em không thực sự cố gắng học. Nếu em cố gắng, nghiêm túc với việc học ngay từ ban đầu thì chắc cũng không đến nỗi bỏ nhiều bài như thế.”
Tôi biết, giờ nó không hài lòng với kết quả thi đại học của mình, cũng không hài lòng với 3 năm cấp ba của nó.
Vốn dĩ nó có thể làm tốt hơn. Nhưng có lẽ là do lười, do ham chơi, do quá tự tin vào bản thân nên trong thời gian học cấp ba, đặc biệt là lớp 12, nó chỉ ra vẻ chăm chỉ học tập để đối phó với mọi người, chứ không thực sự học nghiêm túc, chẳng được mấy chữ vào đầu. Đến lúc đi thi không làm được bài, nó mới bắt đầu hối tiếc.
Tôi nói với nó, bây giờ có hối hận cũng chẳng có tác dụng gì, không đỗ được trường cao thì vào trường thấp. Việc quan trọng trước mắt là tập trung vào mấy năm đại học sắp tới, đừng để đến lúc tốt nghiệp lại hối tiếc đã lãng phí mấy năm đại học.
02
Rất nhiều người trong chúng ta cũng vậy, mãi đến lúc muộn rồi mới biết trân trọng quãng thời gian mình đã bỏ phí.
Còn nhớ năm ngoái tôi từng tham gia một buổi diễn thuyết, diễn giả đã nói thế này:
“Nếu bạn không cố gắng, chút tài năng hiện có làm sao thỏa mãn được mong muốn của bạn?
Nếu bạn không nỗ lực, làm sao đuổi kịp tốc độ già đi của cha mẹ?
Nếu bạn không phấn đấu, thì bạn có gì để bắt đầu những chuyến đi ngắm nhìn thế giới rộng lớn?
Khi một người già đi, điều đau khổ nhất không phải là họ chưa làm được gì, mà là họ vốn có thể làm được.
Trong trái tim mỗi người đều có một đại dương, nếu bản thân mình không tự căng buồm, thì còn đợi ai giúp ra khơi? Trên đời này chỉ có nỗ lực mới đổi được thành công, không có loại huy hoàng nào cứ chờ là tự đến.”
Ông còn kể về tuổi trẻ của mình,về những tháng năm cắp sách đến trường, theo đuổi tri thức. Ông nhắn nhủ đến con cái của ông, đến chúng tôi, nhưng người trẻ, hãy cố gắng hết sức có thể, đừng để khi thời gian đã trôi đi mất, bên cạnh chỉ còn lại những hối tiếc muộn màng.
Có lẽ phải bước qua những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời, con người ta mới hiểu hết được ý nghĩa của sự phấn đấu, mới có thể tha thiết truyền tải lại cho lớp trẻ thông điệp quý báu: Phải cố gắng!
03
Theo một cuộc điều tra, có đến 92% người tham gia hối hận thời trẻ không cố gắng hết mình để rồi hiện tại chẳng có gì.
Họ hối hận không phải vì giờ chẳng có gì trong tay, mà là vì không đã không cố gắng hết sức.
Không đủ khả năng, không đủ thực lực nên không thể hiện thực hóa nguyện vọng không có gì đáng hối hận. Điều đáng hối hận là rõ ràng bản thân có năng lực, nhưng lại vì không đủ cố gắng, bỏ lỡ cơ hội.
Trên đời này không có thuốc hối hận, đừng để đến khi nhận ra thì đã quá muộn màng.
Điều đáng tiếc nhất trong cuộc đời này, chính là mãi đến khi tuổi đã xế chiều, mới nhận ra mình đã qua loa lãng phí quãng thời gian tươi đẹp nhất cuộc đời như thế nào. Để rồi, khi có con có cái, cứ mãi tha thiết dặn dò chúng đừng giẫm lên vết xe đổ của mình.
Mà các con cũng giống như chính mình năm đó, người kể chân thành, người nghe có lệ. Cha mẹ chỉ đành giương mắt nhìn con mình lặp lại sai lầm của chính mình năm xưa. Đến khi con lớn lên, sinh con đẻ cái, lại kể chúng nghe, lại dặn dò. Cứ thế, cứ thế, thành một vòng tuần hoàn không hồi kết.
Các bạn còn trẻ, hãy cố gắng nữa lên, đừng để hối tiếc có cơ hội gõ cửa cuộc đời bạn!
Teamwork là một phần của bất kỳ công việc nào. Google đã tiến hành một nghiên cứu suốt 5 năm để tìm ra bí quyết tối đa hóa hiệu quả của teamwork, được gọi là Project Aristotle. Nghiên cứu đã chỉ ra rằng không có công thức hoàn hảo dành cho một đội nhóm thành công. Nó không đơn giản chỉ là tập hợp những người giỏi nhất vào một chỗ mà quan trọng là những thành viên trong đội nhóm đó phải kết hợp được những tính năng tuyệt vời nhất của mỗi cá nhân vào phục vụ mục đích chung của nhóm.
Dưới đây là 5 đặc điểm của các đội nhóm tuyệt vời mà Google đã tổng kết được:
1. Tâm lý thoải mái, an toàn
Đứng đầu trong danh sách và cũng là yếu tố khó đạt được nhất chính là sự an toàn. Đó là khi đội nhóm đó xây dựng được một môi trường cởi mở không phán xét, các thành viên có thể chia sẻ suy nghĩ cũng như quan điểm của mình một cách thoải mái. Tất cả họ sẽ cảm thấy mình có giá trị và có trách nhiệm hơn với bức tranh lớn của cả nhóm.
Google cũng nhận thấy, các nhóm có môi trường an toàn về tâm lý không chỉ giữ chân được nhiều nhân viên hơn mà còn thành công hơn trên thương trường.
2. Tính phụ thuộc
Mỗi thành viên trong một nhóm đều có một vai trò khác nhau, nhưng không vì thế mà họ làm việc độc lập hoàn toàn. Tất cả các công việc của cá nhân đều phải liên quan đến nhóm một cách rõ ràng, và họ không chỉ hiểu được công việc của mình mà còn phải biết những thành viên khác đang làm gì. Có như thế, quy trình làm việc nhóm mới suôn sẻ, trôi chảy.
3. Sự rõ ràng, có hệ thống
Tất cả các mục tiêu của nhóm phải được truyền đạt một cách rõ ràng thông qua các buổi họp, để thành viên trong nhóm nắm bắt được tình hình một cách kịp thời. Những cuộc họp đó cũng nên có khung chương trình cụ thể và một người điều hành để không phí thời gian vào những vấn đề ngoài lề. Đội nhóm nào nắm được mục tiêu cuối cùng chính là nhóm sẽ đạt được hiệu suất công việc cao hơn.
4. Sự cảm kích, lòng biết ơn
Đừng ngại bày tỏ lòng biết ơn và sự ngợi ca với những thành viên trong đội nhóm của bạn. Bằng cách phản hồi tích cực về sự đóng góp của họ, bạn đang gián tiếp thúc đẩy ý thức trách nhiệm với công việc chung của họ.
5. Sự tương tác thường xuyên
Càng ở các tổ chức lớn thì tầm nhìn về bức tranh lớn lại càng bị hạn chế. Việc thảo luận và nhắc nhở đội nhóm về tầm nhìn xa rộng hơn và những đóng góp đội nhóm có thể ảnh hưởng đến mục tiêu lớn sẽ giúp các thành viên cảm nhận được tầm quan trọng của công việc của họ.
Chỉ cần dùng vài phút để tổng kết sơ lược, các thành viên trong nhóm sẽ cảm thấy trách nhiệm hơn, đồng thời tăng thêm sự hài lòng của họ đối với tổ chức.
5 yếu tố này nghe có vẻ mơ hồ nhưng Google đã phải chi hàng triệu đô la để nghiên cứu. Cần phải khẳng định lại, không có công thức hoàn hảo nào để tăng hiệu suất làm việc nhóm cũng như nâng cao chất lượng công việc. Nhưng rèn luyện 5 yếu tố này chắc chắn sẽ góp phần không nhỏ vào việc hình thành đội nhóm trong mơ của bạn.
Khi nuôi dạy con, vừa mới giải quyết được việc này thì việc kia đã xuất hiện, bố mẹ cũng không ngừng trưởng thành cùng con.
Đôi khi chỉ vì một việc nhỏ nào đó của bé mà vấn đề bị thổi phồng lên quá mức, đến nỗi thay đổi cả hướng đi của cuộc đời trẻ. Chính vì vậy, có một sự thật mà tôi muốn các bà mẹ có con gái lưu tâm chú ý như sau: Nguyên nhân của tất cả các hành động ngỗ ngược, không đúng mực của trẻ con là do sự can thiệp thái quá của người lớn.
Có một số bà mẹ ưu tiên làm điều mình thích nên bỏ mặc việc nuôi dạy con cái. Nhưng so sánh với những bà mẹ như vậy, thì những bà mẹ can thiệp thái quá vào cuộc sống của trẻ còn tệ hơn. Mẹ cứ nghĩ là vì con, cố gắng nỗ lực hết mình trong việc nuôi dạy con cái, thế nhưng con không muốn đến trường, không muốn làm việc, rồi có khi có những hành vi trái với đạo đức, v.v.
Nguyên nhân đầu tiên đã được các nghiên cứu chỉ ra đó là sự bảo hộ và can thiệp quá mức của bố mẹ.
Có khi nào bạn tự nói: “Con lạnh đúng không?” rồi ép con mặc thêm áo vào không? Có khi nào vấn đề của con mà bố mẹ lại giải quyết thay hay không? Có khi nào cuộc đời của con mà bố mẹ lại quyết định hay không? Có khi nào bố mẹ ủy thác giấc mơ của mình vào con cái hay không? Có khi nào bố mẹ bắt con phải làm những điều mình đã không thể thực hiện hay không?
Có khi nào để con không bị thất bại, bố mẹ đã bí mật chuẩn bị sẵn hết hay không? Có bao giờ bố mẹ nghĩ việc mình không cho con nếm trải thất bại đồng nghĩa với việc chuẩn bị sẵn cho con một cuộc đời nhàm chán, nửa vời hay không?
Việc bất hạnh nhất đối với cuộc đời con trẻ là không để con được tự lập. Đến một lúc nào đó, trẻ sẽ rời xa sự bảo bọc của bố mẹ để bắt đầu cuộc đời bằng chính đôi chân của mình. Để làm được điều đó thì trẻ phải tự quyết định con đường đi của mình. Nếu vấp phải trở ngại, tự mình phải vượt qua.
Thỉnh thoảng con cái cũng có những lựa chọn mà bố mẹ không tài nào hiểu được, có những quyết định mà bố mẹ nhìn vào đoán chắc sẽ thất bại. Tuy nhiên, đến một độ tuổi nào đó, tất cả các quyết định của con cái, phải do bản thân chúng tự thực hiện và tự chịu trách nhiệm.
Khi ra mệnh lệnh đối với con hay la mắng con, hãy tự hỏi lại mình: “Đây là vì con? Hay vì là mình?”.
Lúc mắng con vì bé mãi không thể tự chủ trong việc đi vệ sinh, hãy tự hỏi: bạn muốn bé có thể tự đi vệ sinh là “Vì con”, hay là vì nếu bé có thể thực hiện được thì bạn sẽ nhàn hơn? Hét lên với con: “Làm nhanh lên” là “Vì con”, hay vì bạn đang vội? Việc dùng phần thưởng hay lời đe dọa để bắt con nghe theo lời mình là “Vì con” hay làm vậy để trẻ nhanh nghe lời?
Trong việc nuôi dạy trẻ không có điều gì là chính xác tuyệt đối. Không có đứa trẻ nào giống đứa trẻ nào, và do vậy cũng có vô vàn những phương pháp nuôi dạy khác nhau. Nhưng có một điều chắc chắn rằng: chỉ cần một bánh xe của cả quá trình không ăn khớp thì chuyện nuôi dạy con sẽ trở nên vất vả hơn rất nhiều. Nếu ưu tiên lý do “Vì mình” thì mẹ sẽ cảm thấy khó chịu với tất cả những việc, bé thực hiện.
Chỉ khi nào là “Vì con” thì lúc đó mẹ mới phát hiện nhiều bất ngờ thú vị trong việc nuôi dạy con cái, mẹ sẽ cảm động khi con có từng sự trưởng thành nhỏ. Chính vì thế, những lúc cảm thấy khó khăn, mệt mỏi, hãy dừng lại, hít thở sâu rồi tự hỏi mình: “Đây là vì con? Hay vì là bản thân mình?”. Nếu “vì con”, việc nuôi dạy con sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Thủ quân Croatia Luka Modric. (Nguồn: Getty Images)
Ngôi nhà của anh nép sau các hốc núi của dãy Velebit – nơi mà người hàng xóm gần nhất cũng cách xa cả vài km. Cây cối bây giờ đã mọc lên từ những đống đổ nát, nơi mà Modric đã trải qua một phần tuổi thơ của mình, bên cạnh những tấm biển cảnh báo “Mìn – nguy hiểm.”
Ông nội của anh – cũng mang tên Luka, sinh sống trong một ngôi nhà nằm bên cạnh con đường núi, thuộc thôn Modrici.
Modric, sinh năm 1985, đã có một phần tuổi thơ trong ngôi nhà này và sau đó tại làng Zaton Obrovacki gần đó cho đến khi xung đột Nam Tư nổ ra năm 1990.
Ông nội Modric bị sát hại, ngôi nhà bị đốt cháy và gia đình anh buộc phải trốn chạy đến thị trấn ven biển Zadar, cách nơi anh sinh ra khoảng 40km.
Ông Josip Bajlo – một trong những huấn luyện viên đội 1 của NK Zadar, thời câu lạc bộ này còn chơi ở giải hạng nhất Croatia chia sẻ những ấn tượng đầu tiên về Modric: “Tôi nghe nói về một cậu bé hiếu động, liên tục chơi bóng đá trong hành lang của khu tị nạn, thậm chí đi ngủ với trái bóng.”
Vài ngay sau khi Bajlo nhìn thấy Modric chơi bóng, ông đã đăng ký cho anh gia nhập học viện của câu lạc bộ. Và anh đã ngay lập tức trở nên nổi bật.
Tại NK Zadar, Modric dần chứng tỏ được tên tuổi, tạo dựng những bước đầu tiên để trở thành một ngôi sao sáng, một thủ lĩnh trong các cầu thủ bóng đá cùng thế hệ. Và anh cũng là một tấm gương sáng về tinh thần vượt khó để đến với trái bóng.
Xung đột Nam Tư năm đó khiến Zadar và các khu vực lân cận phải gánh chịu những vụ tấn công và thiệt hại nặng nề. Modric cùng các đồng đội đã phải tập luyện trong những điều kiện hết sức ngặt nghèo, nguy hiểm.
Không ít lần những đợt pháo kích bất chợt khi họ đang tập buộc phải họ phải bỏ trái bóng tìm đến nơi trú ẩn. Và nhiều người tin rằng những năm tháng khó khăn như vậy đã góp phần rèn luyện sức mạnh tinh thần và bản lĩnh của thủ quân Croatia.
Modric chuyển đến Dinamo Zagreb năm 2000, sau đó thi đấu tại Ngoại hạng Anh dưới màu áo của Tottenham Hotspur kể từ năm 2008. Anh gia nhập đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha Real Madrid vào năm 2012.
Tháng 10/2017, Modric lần thứ 3 xuất hiện trong đội hình tiêu biểu FIFPro của FIFA. Đây là lựa chọn được thực hiện bởi hàng nghìn cầu thủ chuyên nghiệp trên toàn thế giới. Trước đó năm 2015, anh trở thành cầu thủ Croatia đầu tiên được vinh dự có mặt trong FIFPro.
Nhưng sự nổi tiếng của anh tại Croatia và những hình ảnh về một người đàn ông mẫu mực trong gia đình đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng sau những lời khai của anh hồi năm ngoái, trong phiên tòa xét xử vụ tham nhũng nhiều triệu euro của cựu lãnh đạo Dinamo Zagreb Zdravko Mamic.
Lời khai của Modric giúp Mamic chống lại những cáo buộc tham nhũng đã khiến người hâm mộ – vốn coi phiên toà này là cơ hội để làm sạch môn thể thao vua tại Croatia – tức giận.
Tháng 3 vừa qua, các công tố viên đã khẳng định Modric đưa ra bằng chứng giả, một hành vi phạm tội có thể phải chịu mức hình phạt lên đến 3 năm tù giam. Tuy nhiên, bản cáo trạng vẫn chưa được toà án phê chuẩn, do đó, Modric vẫn tiếp tục được thi đấu.
Sự tức giận của người hâm mộ bóng đá Croatia liên qua đến vụ tham nhũng kể trên đã được xoa dịu đáng kể sau màn trình diễn xuất sắc mà Modric và các đồng đội thể hiện ở vòng loại.
Luka và đồng đội đang thăng hoa trên đất Nga. (Nguồn: AFP/Getty Images)
Nhưng không ít chuyên gia, và ngay cả huấn luyện viên Zlatko Dalic đã lo ngại rằng vụ kiện có thể ảnh hưởng đến phong độ thi đấu của Modric tại ngày hội bóng đá tại Nga.
Modric đã đáp trả lại những mối bận tâm đó bằng phong độ tuyệt vời trong những trận đấu vừa qua trên đất Nga.
Đội trưởng của Croatia vẫn đang cùng các đồng đội tiến những bước dài và người hâm mộ có quyền hy vọng một kết quả tốt trong trận đấu với đội chủ nhà Nga ở vòng tứ kết và bóng đá Croatia đang có cơ hội tái lập lại thành tích đạt huy chương đồng mà “thế hệ vàng” của những Davor Suker, Zvonimir Boban… có được tại France 98./.
1. Phải biết quý trọng con người bạn hơn hết mọi sự. Trở thành ông chủ đất hay sở hữu một hai ngôi nhà thì chưa có gì đáng nói. Một người có tiền cũng chỉ như một anh hề. Việc phát triển tài sản phải đi đôi với phát triển cá tính. Khi đã giàu có, bạn phải biết dùng một phần tiền của để phát triển bản thân.
Bạn hãy đi du lịch, hãy đọc những tác phẩm văn chương, hãy giao du với những nhân vật trọng yếu, hãy dành nhiều thời gian để học hỏi, để tư duy, để suy nghĩ,… Chớ để của cải và tiền bạc chi phối và sai khiến con người bạn.
3. Bạn không phải là một món đồ trong thế giới vật chất. Bạn là một tinh thần trong thế giới tinh thần. Mỗi công việc kinh doanh đều nảy sinh từ khối óc và khối óc là trụ sở của tinh thần. Tư tưởng ở trên hết mọi sự. Con người là tư tưởng hoá thân. Tất cả phát minh đều bắt đầu từ những ý tưởng thuần tuý.
Chúng ta đều là những tinh thần chứa đựng trong cái xác phàm. Tất cả chúng ta đều là những mảnh vụn của một khối tư tưởng lớn. Nhờ khoa học, chúng ta được biết điều đó. Trong chúng ta luôn có gốc rễ của một nguồn lực sáng tạo. Bạn nên biết quý trọng con người mình. Bạn là một phần của tạo hoá.
4. Phải phát triển con người bạn đến tột độ. Phải đặt việc phát triển cá tính bạn lên trên hết. Con người bạn tràn trề khả năng. Lúc thiếu thời, không ai biết rõ bản tính của mình. Bạn phải phát triển nó, không nên phí thời giờ làm một công việc dễ dàng. Làm việc theo cách hủ bại là kẻ thù nguy hiểm nhất với chính bạn bơi nó cản trở và kìm hãm sự phát triển con người bạn.
Khối óc không phát triển là một sự phí phạm. Phí phạm đó còn nguy hại hơn mọi sự phí phạm khác. Bạn phải biết dẹp bỏ mọi chướng ngại vật trên đường tiến. Trong mắt bạn, không có gì quan trọng bằng cá tính của chính mình.
5. Khoảnh khắc quý nhất trong cuộc đời bạn là những thời giờ nhàn rỗi. Tương lai tuỳ thuộc cách sử dụng thời giờ nhàn rỗi hơn là những gì bạn làm trong giờ làm việc. Đó cũng là một cách thử nghiệm xem bạn có thật sự quyết tâm xây dựng một tương lai xán lạn cho mình hay không?
Một quy tắc ý nghĩa là: dùng một nửa thời giờ nhàn rỗi để giải trí, để nghỉ ngơi, còn một nửa để phát triển cá tính của mình. Bạn có thể cải thiện bản thân, có thể tập luyện những kỹ năng để thăng tiến nếu biết sử dụng khôn ngoan khoảng thời gian rảnh rỗi vào buổi tối và trong những ngày nghỉ.
6. Bạn nên dùng một nửa thời giờ nhàn rỗi để học hỏi, hoàn thiện con người bạn, còn một nửa để giải trí và tham gia đời sống xã hội. Cùng lúc, bạn phải phát triển những khả năng tinh thần và xã hội. Sau này, địa vị xã hội của bạn sẽ tuỳ thuộc phần lớn vào cách sử dụng thời gian rảnh rỗi ấy. Những gì bạn thực hiện trong lúc hoàn toàn làm chủ sẽ chứng minh giá trị con người bạn.
Nếu dùng thời gian tự do này để chơi bời, hoặc để ăn không ngồi rồi thì bạn sẽ chìm đắm vào đám đông xoàng xĩnh. Bạn phải có một “thú vui” riêng, làm một công việc nào đó, điều đó sẽ bắt buộc khối óc bạn phải hoạt động.
7. Bạn nên có thói quen tự đánh giá mình. Bạn có tài trong lĩnh vực nào? Bạn đã thất bại trong những việc gì? Học vấn bạn ra sao? Và quan trọng hơn: cách bạn thi thố trên “sân vận động” thế nào? Cách bạn đối xử với bạn bè ra sao? Bạn thích làm công việc gì? Bạn có “thú vui riêng” nào? Bạn điều khiển cuộc đời hay thả nó trôi theo dòng nước? Những cố gắng của bạn nhằm mục đích gì? Bạn có biết những tật xấu, khí chất và tính tình bạn không? Bạn có thể nổi tiếng trong lĩnh vực nào?
8. Bạn phải biết tận dụng tất cả những lợi thế của mình. Những lợi thế ấy có thể là: hoàn cảnh, nguồn gốc, thân thế, gia cảnh, cá tính, những hiểu biết chuyên môn, tính khí, tinh thần đắc lực, bề giao du,… Mọi người đều có đối thủ nhưng bất kể chuyện gì bạn cũng nên cố gắng làm tốt hơn người khác, nhất là trong công việc kinh doanh. Bạn phải hơn người khác ít ra ở một điểm nào đó.
Trong kinh doanh, bạn phải trội hơn đối phương ở một vài khía cạnh. Muốn được vậy, bạn phải luôn luôn tự hỏi: “Có cách nào để cải thiện công việc kinh doanh của tôi không?” Bạn phải biết dùng tất cả vốn liếng: tiền bạc, hàng hoá, tài sản, bạn bè, khả năng, tri thức và kinh nghiệm.
9. Bạn phải biết tập trung vào một điểm chính. Cuộc đời sẽ tiêu tan nếu bạn mãi chạy theo một nghề thích hợp nhưng hão huyền. Bạn phải luôn luôn đi tìm tất cả những gì có thể giúp bản thân thể hiện hết khả năng. Nếu không quan tâm đến công việc, bạn sẽ thất bại và khốn đốn. Có thể ví bạn như một quân cờ. Bạn phải biết tìm chỗ nào thích ứng để đặt mình vào đó. Phải nghiên cứu tính cách cũng như con người của bạn rồi chọn lựa kỹ lưỡng công việc thích hợp.
10. Dù làm việc gì, cũng phải cố gắng làm hơn điều mà người ta mong chờ ở bạn. Đó là bước đầu để tiến đến một sự nghiệp lớn. Đó là một cách hay nhất làm cho người ta chú ý, để mau thăng tiến, để tỏ ra bạn đủ sức làm công việc được giao phó. Bạn phải biết làm tốt hơn nhiệm vụ mà người khác giao phó.
Không nên thu nhỏ nhiệm vụ được giao mà ngược lại phải mở rộng ra, phát triển nó. Phải làm việc như một người tự do, có nhiều cao vọng, đừng làm việc như một kẻ nô lệ. Phải biết “cho” nhiều hơn “nhận”.
Bạn sẽ dễ dàng cảm thấy bị choáng ngợp và vượt quá sức chịu đựng khi phải giải quyết khéo léo giữa vấn đề sự nghiệp và nhu cầu công việc, thời gian dành cho gia đình, các mối quan hệ hay nhiều nghĩa vụ khác.
Nếu như bạn cảm thấy mình đang liên tục không có thời gian để hoàn thành những dự định cá nhân hoặc chuyên nghiệp, bạn hoàn toàn có thể xoay chuyển bằng cách thay đổi một thứ trong ngày: thói quen buổi sáng của bạn.
Có một lý do khiến những người thành công có xu hướng là những người dậy sớm – giống như Tim Cook hay Oprah. Bởi lẽ những giờ sáng sớm yên tĩnh là một thời điểm quan trọng và quý báu để tập trung thiết lập thói quen bắt đầu một ngày của bạn, trước khi phần còn lại của thế giới thức tỉnh và có khả năng “hất” bạn ra khỏi guồng quay này. Nếu thói quen buổi sáng của bạn không được thiết kế để tối đa hóa năng suất, thì nghĩa là bạn đang bỏ lỡ cơ hội để tăng hiệu suất trong cả cuộc sống và công việc kinh doanh.
Dưới đây là lời khuyên từ nhà giải phẫu thần kinh nổi tiếng Mark McLaughlin về rèn luyện thói quen buổi sáng để có một sống thành công:
Là một nhà giải phẫu thần kinh bận rộn, một huấn luyện viên đấu vật, tác giả, diễn giả và người cha, thói quen buổi sáng chính là bí quyết để tôi thành công. Nó chỉ bao gồm ba bước đơn giản và có thể tạo ra hiệu suất cho thời gian còn lại trong ngày của tôi.
1. Thiền định
Tôi thức dậy lúc 5 giờ sáng mỗi ngày và việc đầu tiên làm là thiền định trong 10 phút, chưa từng bỏ sót một ngày nào. Đây là một hướng tự chăm sóc bản thân và “không có cửa thương lượng” khi bắt đầu một ngày mới của tôi.
Tôi may mắn được học thiền siêu việt – bao gồm việc đọc thầm một câu thần chú lặp đi lặp lại – từ các thầy giáo John Hanlon và Dean Sluyter, tác giả của nhiều cuốn sách nổi tiếng và Audio về thiền định tại trường Pingry vào năm 1980. Tuy nhiên, qua nhiều năm, phương pháp thiền định của tôi đã thay đổi thành thiền định tự nhiên – không sử dụng câu thần chú nữa. Nó tập trung hơn vào sự yên tĩnh.
Thiền – hay rèn luyện trí óc – có nhiều tác dụng hữu ích cho những người tập luyện như giúp giảm mức độ căng thẳng và tránh kiệt sức, cải thiện sức khỏe tâm thần và hạnh phúc, tăng cường mức độ sáng tạo, nâng cao năng lực đồng cảm, cải thiện giấc ngủ và nhiều hơn nữa.
Hãy thử ít nhất 10 phút thiền để bắt đầu một ngày của bạn và khám phá những điều bất ngờ nó có thể mang lại cho cuộc sống của bạn.
2. Sắp đặt
Tôi tạo một hệ thống tệp cá nhân được gắn nhãn cho mỗi ngày trong tháng và mỗi ngày sẽ có một tác vụ trong tệp đó. Khi một tác vụ nào đó tự động hiện lên trong ngày của tôi và nó không khẩn cấp, tôi sẽ lướt nó đi và không nghĩ về nó nữa cho đến ngày nó được chỉ định trong hệ thống. Ví dụ, tôi có thể thức dậy vào một buổi sáng, kiểm tra tập tin của tôi, và thấy rằng nhiệm vụ ngày hôm nay là viết một lời cảm ơn đến một người bạn. Tôi sẽ đánh dấu điều này vào một danh sách để thực hiện trong hôm nay và tiếp tục một ngày của tôi.
Tạo một hệ thống “nộp đơn” hàng ngày tương tự cho chính bạn để loại bỏ sự căng thẳng của tất cả các “việc cần làm” nhỏ có thể dễ dàng chồng chất và dễ dàng áp đảo bạn.
3. Lập kế hoạch
Bắt đầu một ngày của bạn mà không có một kế hoạch nào được thiết lập giống như bạn chạy một cuộc đua mà không có ý tưởng về các tuyến đường đi hoặc điểm đến vậy. Có thể bạn vẫn đi được đến đích, nhưng cuối cùng bạn vẫn sẽ bị stress, kiệt sức, và chắc chắn tụt lại phía sau tất cả những người khác.
Vì vậy hãy lập một kế hoạch trước và đưa ra một danh sách mọi thứ cần làm vào ngày hôm đó trước khi bạn bỏ lỡ chúng.
Lập kế hoạch ngày của bạn trước khi bắt đầu mỗi buổi sáng sẽ giúp bạn tập trung vào các mục tiêu của bạn và cho bạn một bức ảnh tốt hơn, toàn diện hơn để thực sự đạt được chúng dễ dàng hơn.
Cuối cùng, hãy thử các thói quen buổi sáng khác nhau cho đến khi tìm được một lộ trình phù hợp để nó thực sự làm việc cho bạn. Đừng tự làm khó mình bằng những thói quen phức tạp, hãy xây dựng một lộ trình mà cần phải được tiếp thu một cách có ý thức và phù hợp với nhu cầu của bạn để giúp bạn có một ngày hiệu quả hơn và chạm đến ngưỡng thành công dễ dàng hơn.
Dù ngày nắng hay ngày mưa, hễ không ốm đau thì ông Thơm lại cùng chú vẹt nhỏ xíu của mình đồng hành trên những con đường quen thuộc ở quận 5 để đi thu gom rác, đôi khi là hỏi thăm anh em bạn bè đồng nghiệp, kiêm luôn công việc sơ cấp cứu cho người gặp nạn trên đường hay sửa xe cho những ai cần giúp đỡ.
Ông cụ gần 70 tuổi, chú vẹt và chiếc xe cứu thương di động dễ thương ở Sài Gòn.
Chiếc xe cứu thương, cứu hỏa phiên bản “mini di động” siêu đáng yêu ở Sài Gòn
Ngót nghét cũng gần 10 năm kể từ ngày ông Tống Văn Thơm (68 tuổi) chế ra chiếc xe cứu thương di động từ chiếc xe gắn máy đi làm hằng ngày của mình, thế nhưng ngày ngày vẫn có rất nhiều người ngạc nhiên lẫn tò mò khi nhìn thấy chiếc xe đặc biệt của ông cùng chú vẹt.
Người dân thích thú với chiếc xe cứu thương của ông Thơm.
Ông Thơm kể: “Hồi đó tôi bị tai nạn giao thông nhưng không ai đến cứu giúp, tôi phải tự mình ngồi dậy sơ cứu vết thương cho mình. Lúc đó tôi mới nghĩ đến chuyện làm 1 chiếc xe cứu thương để lỡ đi trên đường mà gặp ai đó bị tai nạn thì mình có thể ngay lập tức giúp họ sơ cứu, chủ yếu là giúp cầm máu và đỡ đau rồi đưa tới bệnh viện”.
Và thế là ông Thơm tận dụng luôn chiếc xe đi làm hằng ngày của mình để chế tạo thành chiếc xe cứu thương di động. “Xe cứu thương người ta 4 bánh, còn xe của tui 2 bánh, ai nhìn cũng mắc cười, mà tất cả những vật dụng trên xe đều được tôi tận dụng từ đồ phế thải – ông cười hà hà chỉ vào từng món đồ:
– Cái thùng gỗ đựng bông băng thuốc đỏ này là cái hộp bánh trung thu tôi sửa lại nè!
– Cái đèn ò ý e này cũng lấy từ bãi rác rồi tôi nối dây điện lại.
– Mấy cái tượng này tôi cũng đi lượm luôn!
Toàn bộ thiết bị trên xe đều được tái chế từ đồ phế thải.
Không những vậy chiếc xe của ông Thơm còn được trang bị thêm đồ nghề sửa xe để sửa cho những ai cần giúp. Hai bên chiếc xe còn trang bị thêm 2 bình cứu hoả để phòng khi gặp đám cháy nhỏ thì ông cũng có thể phụ giúp người dân. “Hai bình cứu hoả này là do bên công an người ta tặng tôi đó” – ông cười giải thích.
Hai bình cứu hoả được công an tặng cho ông Thơm.
Cũng nhờ trước đây từng có thời gian làm việc trong quân y nên ông Thơm có một ít vốn liếng về sơ cứu, tuy nhiên ông vẫn luôn đem theo bên mình một cuốn sổ về các cách sơ cứu cơ bản, để trong trường hợp cần thiết có thể mở ra tra cứu ngay.
Cuốn sách sơ cứu mà ông Thơm luôn đem theo mình.
Gần 10 năm những trường hợp được ông Thơm giúp đỡ nhiều không kể hết, nhưng ông vẫn nhớ cái lần giúp đỡ 1 người đàn ông trung niên bị té xe trên đường.
“Lúc sơ cứu xong tôi nói với người đàn ông đó là chân cẳng ông như vầy giờ không chạy xe được đâu, giờ ông đi gởi xe rồi tui chở ông đến bệnh viện. Lúc chở tới bệnh viện thì mới biết người đàn ông này chính là bác sĩ của bệnh viện Nguyễn Tri Phương, vị bác sĩ mới nói là sau này anh có cần thuốc men gì thì cứ tới bệnh viện nói tên tôi thì tôi sẽ hỗ trợ” – ông Thơm hào hứng kể về những cái duyên nối sự tử tế với nhau.
Sống như những ngày tuổi trẻ tươi đẹp
Ông Thơm cười bảo : “Lúc mới làm cái xe này bà nhà tôi bả nhằng dữ lắm! Vì công việc đã nhiều rồi còn đi lo chuyện bao đồng. Nhưng tôi nói với vợ tôi là: Giờ bà chọn đi, một là tôi cờ bạc rượu chè, hai là tôi đi làm việc cho cộng đồng, bà chọn cái nào. Rồi cái bả hông thèm nói nữa”.
Ban đầu gia đình không ủng hộ việc ông đi làm việc cộng đồng.
Bén duyên với công việc thu gom rác thải từ sau giải phóng, mấy mươi năm qua ông Thơm từng bước phát triển nghiệp đoàn giúp nhiều anh em có công ăn việc làm ổn định, đồng thời góp phần trong công tác bảo vệ môi trường của thành phố. Thế nhưng ông vẫn luôn canh cánh về công việc, vì theo ông chúng ta chỉ mới giải quyết phần ngọn, còn gốc của vấn đề rác thải vẫn chưa được xử lý triệt để.
Ông Thơm dù đã lớn tuổi nhưng vẫn nhiệt huyết với công việc.
Dù tuổi đã cao, không còn trực tiếp làm việc như trước nhưng hằng ngày ông Thơm vẫn chạy xe từ nhà ở quận 12 lên quận 5 để trông coi công tác thu dọn rác thải ở trong quận. Thời gian này các con của ông đều đã thành đạt, nên gánh nặng gia đình không còn như trước, ông Thơm có nhiều thời gian để tận hưởng cuộc sống theo cách của mình.
Ông luôn tâm huyết với công việc bảo vệ môi trường.
Ở cái tuổi gần 70 nhưng sức khoẻ của ông Thơm gần như chẳng yếu đi chút nào, ông bảo: “Nhờ đi nhiều, gặp nhiều người, cười nói miết nên trẻ lâu, chứ thử ở nhà chừng 2 tuần không làm gì là sức khoẻ xuống ngay”. Thật đúng như vậy, những công việc “bao đồng” hằng ngày mà ông Thơm làm không chỉ giúp cho những người xung quanh còn giúp ông có thêm niềm vui và nhiệt huyết như cái thời xuân xanh.
Ở cái tuổi gần 70 nhưng tinh thần và sức khoẻ của ông vẫn rất trẻ trung, chú vẹt Đức này là người bạn luôn đồng hành cùng ông trên những hành trình đi quanh thành phố.
Và không quên kể đến anh bạn vẹt nhỏ nhắn ngày ngày theo chân ông Thơm đi qua những ngã đường Sài Gòn, chú vẹt vừa là người bạn đồng hành vừa đem đến niềm vui cho ông mỗi khi nghỉ chân bên đường. Chẳng biết hành trình đáng yêu này sẽ được duy trì đến khi nào, nhưng chắc chắn là ngày nào ông Thơm còn khoẻ thì người Sài Gòn vẫn sẽ còn nhìn thấy ông già, con vẹt và chiếc xe cứu thương di động.
Thơm – không còn là cái tên mà người ta gọi ông, mà đó còn là những nghĩa cử thơm thảo mà người đàn ông này đang âm thầm cống hiến cho thành phố.
Con đường từ Hà Nội về Hưng Yên dài 30 km nhưng người ta biết cách làm ngắn nó lại. Một tấm bản đồ được vẽ thô kệch bằng vài đường kẻ kèm những mũi tên lên xuống. Vài tấm biển chỉ đường được ông Nhan hí hoạ đầy hóm hỉnh. Chỗ này 3km, chỗ kia 7km, ông cắm cúi “hoạch định” cung đường ngắn nhất cho chúng tôi về lại Hà Nội. Khoảng cách lúc này giảm xuống chỉ còn 20 km.
“15 phút từ con đường đê nắng rát đỉnh đầu rẽ xuống bến đò Dương. Các cháu ngồi chờ 15 phút để sang bên kia sông, lại mất thêm khoảng 30 phút chạy xe nhắm thẳng hướng Bệnh viện Bạch Mai. Chả mấy chốc cái xóm chạy thận 121 Lê Thanh Nghị hiện ra ngay trước mắt kia rồi”.
Điểm đến luôn nằm trong tiềm thức của ông Nhan chính là xóm chạy thận Lê Thanh Nghị (quận Hai Bà Trưng, Hà Nội), nơi mà vợ ông – bà Tảo đã phải gắn bó hơn 11 năm qua.
Bà Tảo bị thận, mà nặng đến độ phải lên bàn mổ 3, 4 lần. Rồi một quả thận bị cắt mất, quả còn lại cũng “ọp ẹp” cần lọc máu sống qua ngày. Lần đầu tiên đặt chân tới xóm chạy thận, bà Tảo thấy cuộc đời mình sao mà tăm tối thế.
Bà Phan Thị Tảo quê ở Khoái Châu, Hưng Yên. Năm 17 tuổi, cô thôn nữ nổi tiếng khắp vùng nhờ đẹp người lại đẹp nết. Chị Tảo được nhiều đám mai mối nhưng chưa ưng ai. Chị Tảo bận lắm, thời đó cứ hoài mải việc ở hợp tác xã nông nghiệp rồi còn tham gia đội văn nghệ thôn nữa chứ. Dù là người con gái thuỳ mị nết nạ của Hưng Yên, nhưng chị Tảo đóng liền chị còn xinh hơn mấy chị gái gốc Bắc Ninh. Nhiều anh trong làng “say” chị vì chị hát hay, múa đẹp.
Một lần có anh bộ đội xuất ngũ về làng. Tên anh rất hay, tựa Hữu Nhan. Không chỉ giỏi thơ ca, anh Nhan còn khéo ăn nói. Nhưng ngặt nỗi anh Nhan gầy gò, da dẻ xanh xao, lại bị sốt rét, chưa kể mẹ chị Tảo không đồng ý vì chê anh… xấu. Trong làng khi ấy 2 – 3 người đến hỏi cưới chị Tảo. Họ giàu hơn anh Nhan, đẹp trai hơn anh Nhan nhưng chả hiểu sao chị Tảo vẫn cứ một mực thương nhớ người lính nghèo, ắt cũng vì những vần thơ và tâm hồn chiến sĩ của anh.
Gia đình không ngăn được chị, mẹ chị lại càng không! Chị Tảo thưa lỡ “chết mê chết mệt” anh bộ đội mất rồi. Chị chép miệng: “Lấy người xấu sau này người ta chiều mình!”. Hai bên gia đình đồng ý, anh chị chọn ngày về chung một nhà. Cứ nghĩ mọi chuyện sẽ êm ấm với một kết cục quá đỗi viên mãn, nhưng chuyện tình chị Tảo và anh Nhan kịch tính như một thước phim truyền hình dài tập vậy đó.
Ngày chị Tảo đồng ý cưới thì người lính phải lên đường đi Tam Điệp, Ninh Bình học nghề lái máy xúc. Tính từ thời điểm đó, 2 anh chị quyết định… yêu xa. Anh Nhan ở Ninh Bình vừa học nghề vừa lo lắng cồn cào vì vợ chưa cưới ở nhà lỡ bị người khác săn đón thì biết làm sao. Thế là đều đặn, anh Nhan gửi trọn tình cảm vào từng lá thư tình. Thư anh gửi chị Tảo xếp được một xấp đong đầy tình thương. Dịp Tết năm 1978, anh tranh thủ về thăm nhà được vài ngày thì sang xin phép gia đình chị được “cưới liền tay”.
Những tưởng anh Nhan học lái máy xúc rồi về Hưng Yên công tác, nhưng ông trời vẫn thích đánh đố 2 anh chị. Cưới xong, anh về Ninh Bình dạy lái máy xúc, để lại người vợ trẻ với bà nội, mẹ và em chồng. Hơn 7 tháng sau vợ chồng chị mới được gặp lại nhau nhưng cũng chỉ được một thời gian ngắn.
Thương vợ thương con, anh Nhan cố gắng làm lụng mong cất được căn nhà gọn gàng, cuộc sống không quá đủ đầy nhưng được cái hạnh phúc giản đơn. Hai vợ chồng cứ thế tiếp tục sống cảnh một người một nơi, dù nhớ dù thương nhưng chị Tảo thời đó mạnh mẽ lắm, chị chấp nhận hết với hy vọng cuộc đời mai sau sẽ khác.
“Mình nhà nghèo, bản thân không được hoành tráng như người ta nhưng bà ấy yêu mình chân thật. Nhờ cái duyên cái số, tình yêu kéo dài từ thời đấy cho tới ngày nay. Kể cả những lúc gần nhau hay xa nhau, thật tình mà nói, trong lòng bác thầm cảm ơn bà ấy nhiều. Có những năm chỉ đủ tiền mua kẹo cho con, không có tiền mua gì cho vợ nhưng bà chẳng than trách, vẫn cứ một mực nhận hết nhiệm vụ về mình”.
Năm 1993, anh Nhan về Đông Anh (Hà Nội) mua chiếc máy xúc cũ để làm ăn. Mẹ con chị Tảo từ Hưng Yên bồng bế nhau lên Thủ đô cùng đoàn tụ. Gia đình hạnh phúc ấm êm chưa được bao lâu, thì đến một ngày chị Tảo gặp phải chuyện động trời.
Ngày ấy, chị đi làm cỏ thấy đau tức vùng bụng liền đi thăm khám. Bác sĩ buông câu gọn lỏn khiến chị như ngã từ trên cây. Chị Tảo phát hiện sỏi thận. Suốt 10 năm sau đó, nhà nghèo không có tiền chạy chữa, chị sắc thuốc Nam uống nhưng vẫn cứ hoài đau đớn.
“Vợ chồng đoàn tụ được một thời gian thì bà lâm bệnh nặng lắm, đi khám người ta bảo suy thận độ 2. Nhà không có tiền nên chỉ biết chữa bằng thuốc lá, tiếp cận y tế khó hơn thời bây giờ. Mà kể cả có tiền cũng bí… Đến lúc nặng hẳn, độ 4 rồi phải chạy thận ngay”.
Đến thời điểm không thể chịu đựng được nữa, chị Tảo ra Bệnh viện Việt Đức điều trị. Lúc đó, chị đã bị suy thận độ 2. Chừng 3 năm sau, căn bệnh phát triển theo chiều hướng tiêu cực, lên tới mức suy thận độ 4 mặc cho bao nhiêu thuốc men đi chăng nữa. Năm 2006, chị Tảo chia tay chồng con thuê căn phòng trọ ở xóm chạy thận co tiện việc điều trị. Mấy bố con anh Nhan dắt díu nhau về quê Hưng Yên trông nom nhà cửa cho vợ yên tâm chữa bệnh.
“Từ đó bà cứ ở trên xóm thận, còn bác ở quê nhà. Hoàn cảnh éo le, khi mình về, vợ lại đi, như ông ngâu bà ngâu không được ở với nhau. Để cùng ăn một bữa cơm gia đình khó khăn làm sao. Nếu không lạc quan thì phải chấp nhận số phận, như vậy là tự làm hỏng mình! Nếu vươn lên, biết cách vượt qua nó thì mình sẽ chiến thắng”.
Cuộc hôn nhân của hai người, chung quy lại cho tới tận bây giờ âu mà sao lắm gian truân, xa cách. Ngày ấy anh Nhan một lòng kiên quyết làm việc để dựng xây tương lai, giờ đây đến lượt chị Tảo một mình ở nơi đất khách quê người.
Căn phòng trọ vỏn vẹn 10m2 của bà Tảo là trung tâm của xóm thận. Bà đã chuyển đến phòng thứ 4 trong vòng 11 năm chạy thận. Bà Tảo rất mạnh mẽ và chấp nhận hiện thực trước mắt mình. Mặc dù ốm đau, đi lại khó khăn nhưng bà luôn cố gắng hết sức, không muốn phiền đến chồng con.
“Bác biết chứ, người ốm có cố mấy đi chăng nữa cũng không được bao nhiêu, mình phải động viên. Cơ bản nhất để người ta khoẻ được thì khâu tinh thần quan trọng lắm”. Biết vợ sẵn “máu” văn nghệ trong người nên dịp nào quê nhà tổ chức biểu diễn văn nghệ, ông Nhan lại đón vợ về hát. Tính ra mỗi lần như thế, bà khoẻ được một tuần. “Thế nên, mình phải thực sự chiều người ốm. Cái ăn không bằng khâu động viên đâu”.
Những lần xóm thận có sinh viên tình nguyện tới giao lưu, bà Tảo với chức sắc là “cây văn nghệ” của xóm nhiệt tình góp vui vài bài quan họ Bắc Ninh. Dù sức khoẻ kém, dù không hát hay được như trước nhưng nếu có cơ hội, bà vẫn thích thể hiện!
Mỗi tuần, bà Tảo chạy thận 3 buổi. 10h sáng bà lóc cóc trên con xe qua viện, đến 2- 3h chiều lại đạp về nhà trọ. Bữa nào mệt quá thì 10h30 mới đi, nhất là mấy hôm trời nắng nóng người cứ lả đi nhiều chẳng hiểu lý do. Tối về nếu còn sức, bà theo chân mấy chị em trong xóm đi bán nước kiếm thêm đồng ra đồng vào. Đến năm 2016, bà Tảo bị hỏng một quả thận và buộc phải cắt bỏ. Sức khỏe yếu dần, việc bán nước dừng lại, những chiếc cốc nhựa bà Tảo vẫn chất đầy trong phòng. Còn chứng thoái hóa cột sống lưng gây đau nhức nữa, nên thành thử nhiều khi không có việc gì, bà chỉ muốn nằm trong phòng nghỉ ngơi. Những lúc như thế, bà lại thấy nhớ chồng, nhớ con, nhớ quê hương da diết.
“Lần này là lần mổ thứ 3 rồi. Thật là tuyệt vời, bà vượt qua được tất cả. Dù không đủ tiền ở phòng tự nguyện, đành phải nghỉ chung cùng 40 – 50 người nhưng năng lực sống của bà Tảo rất cao. Thiếu thốn về vật chất nhưng đủ đầy tinh thần, mọi chuyện đều trở nên bé nhỏ”.
Hoàn cảnh gia đình không cho phép ông Nhan sát cánh bên vợ lúc ốm đau, căn nhà ở quê với mấy đứa cháu chẳng ai lo cho. Những lúc nhớ nhau, hai ông bà lại gọi điện thủ thỉ tâm tình, mỗi ngày 5 – 6 cuộc là chuyện bình thường. Chọn những hôm sức khỏe tốt, bà Tảo bắt xe buýt về Hưng Yên thăm chồng con, hoặc ông Nhan lại tự đi xe lên Hà Nội ở với vợ được một ngày rồi lại về.
Những hôm về quê, bà Tảo chỉ mong được gần gũi con cháu. Chẳng bao giờ bà đi quá được 2 ngày vì lịch chạy thận cứ xen kẽ trong thời gian biểu. Nếu bà ở cháu ngoại 1 tối thì thôi cháu nội, nếu không thì phải chia ra, nửa buổi chiều ở với cháu nội, nửa sau chơi với cháu ngoại. Tự nhiên thấy thiếu thời gian lắm.
Khi vợ ốm đau, dù là nửa đêm ông Nhan cũng phi xe máy từ Hưng Yên lên Hà Nội. Đó là một ngày đầu mùa đông còn in hằn rõ rệt trong suy nghĩ của ông. Hà Nội lạnh, sương lãng đãng, ông Nhan từ xa thấy vợ mình tay xách ấm nước, bước đi tập tễnh, lúc đó cảm xúc khó tả lắm, vừa thương vừa cảm phục người vợ kiên cường.
Sau gần 12 năm chạy thận, nhìn vợ vẫn khoẻ mạnh, ông Nhan thầm cảm ơn bà. Vì những người chạy thận có xuất phát điểm cùng bà đều đã ra đi hết rồi. Thậm chí người già cùng thôn xóm cũng vì yếu đau, bệnh tật mà chẳng thể qua nỗi. Nhưng thật cảm ơn, vì bà Tảo vẫn được sống cho đến tận bây giờ.
“Bác chỉ mong bà ở nhà 2 ngày thôi cho nhà của ấm cúng vui vẻ nhưng cũng không được nữa, vì cách một ngày chạy thận một ngày, không thể bỏ được. Ngày xưa vợ chồng lấy nhau cứ hay tranh hơn tranh kém nên sinh ra cãi vã, đến cái tuổi như các bác rồi, cái tuổi rất cần có nhau.
Khi trẻ người ta cần có nhau và khi già cũng thế, cả 2 cái này 2 bác đều không có, nghĩ lại thời gian mình cãi nhau sao vô nghĩa đến thế. Kể cả người ung thư, người bệnh nan y, người ta đi chữa rồi cũng về thôi. Nhưng chạy thận thì vĩnh viễn gắn liền với bệnh viện. Nếu không chạy được nữa cũng chẳng thể về nhà…”.
Quãng thời gian yêu xa, ông Nhan gửi hết tâm tình vào những trang thơ tình mà theo bà Tảo, đó chính là động lực giúp bà tiếp tục chiến đấu với bệnh tật cho tới bây giờ. Bà bị thận tính cả những năm điều trị ở nhà là 14 năm, nhưng chính tình cảm gửi gắm qua những vần thơ của chồng đã cho bà nhiều hơn một cuộc sống.
“2 vợ chồng luôn luôn động viên nhau vượt lên, chính vì lẽ đó, bác luôn luôn tìm cách làm thơ cho bà ấy vui, giúp vợ vượt lên tất cả”.
Ngày bà Tảo chuẩn bị bước vào phòng mổ cắt bỏ một quả thận, trong căn phòng trọ 10m2 của vợ, ông Nhan biên bài thơ “Thương lắm mình ơi!”. Không chỉ là món quà động lực gửi đến vợ, ông còn thân tặng các bệnh nhân khác trong phòng 503 Khoa Thận tiết niệu – Bệnh viện Bạch Mai. Trước ngày lên bàn mổ, tối hôm trước bà Tảo tổ chức một buổi hát văn nghệ. Bà thủ thỉ: “Chị em à, chết nó có số. Ngày mai tôi lên bàn mổ nhưng hôm nay cứ phải vui cho đã!”.
Rồi bà cất giọng hát, phía dưới mọi người đều bật khóc vì thương.
Mùa xuân 2015, thương vợ phải ở lại Hà Nội không được về quê đoàn tụ cùng gia đình, ông Nhan rơi nước mắt. Đúng cái ngày 27 Tết, ngoài vườn đào đã nở 1, 2 bông; khắp dọc đường, từng cặp vợ chồng lai nhau đi sắm Tết, ông Nhan nghĩ tới cũng chạnh lòng. Ông vội viết bài “Nhớ em” trong vài chục phút để ngay sáng hôm sau đi xe lên Hà Nội tặng vợ.
Hài hước nhất trong “bộ sưu tập” thơ tặng vợ của ông Nhan phải kể đến bài thơ “Chị Tảo đi mô tô”. Chuyện là một lần tự ái vì “anh” Nhan lỡ đả kích: “Hôm nay bố nói với các con, sau này lấy vợ lấy chồng, phải biết lựa chọn, có đẹp bằng tiên mà không biết đi xe máy thì cũng dẹp luôn!”.
“Chị” Tảo khi ấy bực mình, đáp trả: “Chết cũng được, mai đi tập xe!!!”.
Thế là “chị” Tảo vớ lấy con xe máy cà tàng chạy ù lên sân vận động tập. Lượn được 2 vòng quanh sân, chị nghĩ mình tài nên bèn đưa xe ra đường bê tông lao vù vù. Đến chợ, không làm chủ được tốc độ, chị Tảo lượn xe kéo nguyên một dây cả rau cả bí cả cà đổ ra đường. Làng trên xóm dưới từ đó thấy bóng dáng chị Tảo tập xe đều một phen khiếp vía. Nhưng mà ở cái tuổi 53 vẫn đầy nghị lực đòi tập xe máy bằng được quả không ai sánh bằng với chị.
“Bác hài lòng vì có một người vợ như bà Tảo. Có những người không chịu được cảnh vợ mình nằm viện mà hắt hủi, bỏ đi, bác sẽ không như thế. Cuộc sống hiện tại của bác đều có dấu ấn, hình bóng của bà ấy. Cuộc sống tiếp theo của bà ấy có vẻ không được nhiều, nhưng phải được tôn trọng một cách xứng đáng.
Ai cũng chỉ có một cuộc sống thôi thế nên đến khi già, thậm chí chết, cái để lại là cái quan trọng nhất, và có lẽ các bác bây giờ sống vì những điều đẹp đẽ như thế”.
Đến nay gần cả cuộc đời, nhiều người nhìn vào thấy bà Tảo khổ. Nào là những tháng ngày tự mình chạy qua chạy lại giữa viện và nhà trọ, nào là những hôm nhập viện đột xuất mỗi khi căn bệnh dở chứng. Nhưng lạ một điều, bản thân bà không thấy mình khổ!
“Cuộc sống tiếp theo của bà ấy có vẻ không được nhiều, nhưng phải được tôn trọng một cách xứng đáng. Ai cũng chỉ có một cuộc sống thôi thế nên đến khi già, thậm chí chết, cái để lại là cái quan trọng nhất, và có lẽ các bác bây giờ sống vì những điều đẹp đẽ như thế”
Đã 11 năm rồi, 11 năm chạy thận liên miên chưa biết đích đến, 11 năm sống xa quê hương, 11 năm vợ chồng mỗi người một nơi may sao có dịp gặp lại như Ngưu Lang Chức Nữ đoàn tụ ngày thất tịch. Chung quy lại, bà Tảo đã quen, và hàng ngày bà vẫn sống nhờ những vần thơ của chồng. Với bà, vài trang A4 gần như nhàu nát vì đọc mỗi tối như một kho báu vô giá, một liều thuốc kiên cường suốt bao năm qua.
“Biết chẳng sống được bao nhiêu/ Gắng công vun đắp những điều yêu thương
Xa quê cả chục năm trường/ Bần hàn xóm thận gió sương chẳng nề
Ai đi chữa bệnh cũng về/ Mình em cứ mãi xa quê mịt mờ
Thương em anh đợi anh chờ/ Đêm đêm thao thức làm thơ tặng mình
Như câu hát cây trúc xinh/ Nhớ em anh đứng một mình bờ ao
Nhớ em nhìn lên thăm thẳm trời cao/ Mà cháy bỏng khát khao một điều
Tiền vàng nhiều đến bao nhiêu/ Không bằng được sống sớm chiều bên nhau”
Theo ông Đặng Tất Thắng, Tổng giám đốc Hãng Hàng không Bamboo Airways, Bamboo Airways được định vị là hãng hàng không “hybrid”, lai ghép giữa hai loại hình hàng không truyền thống và hàng không giá rẻ.
Để quản trị công ty với 800 con người, ông chủ Miti dựa trên 4 nguồn lực chính là sức khỏe, tình cảm, trí tuệ và tinh thần. Các lãnh đạo Việt luôn đòi hỏi nhân viên phải có những ý tưởng hay ho nhưng nhiều người không hiểu sự sáng tạo của con người lệ thuộc rất nhiều vào tình cảm, cảm xúc của chính người đó…
Một trong những nguyên lý chính của lý thuyết triển vọng là mọi người không đánh giá mọi thứ trong điều kiện tuyệt đối. Họ đánh giá chúng dựa theo một tiêu chuẩn so sánh, hay là “điểm tham chiếu”.
Một trong vài câu hỏi sáo rỗng nhất mà vẫn được sử dụng trong mọi cuộc thi nhan sắc là so sánh tầm quan trọng giữa vẻ đẹp hình thức và vẻ đẹp tâm hồn. Lựa chọn câu trả lời không phải điều cần bận tâm, bởi thí sinh quá rõ phải nói gì cho đúng với trông đợi của khán giả lẫn ban giám khảo. Thế nhưng, câu hỏi ứng xử này vẫn được đặt ra, bởi suy cho cùng, sự sáo rỗng đến từ nỗi nghi ngờ chưa bao giờ chấm dứt, từ thế hệ này sang thế hệ khác: Phải chăng vẻ đẹp ngoại hình chỉ là một thứ phù du? Phải chăng cái nết có khả năng “đánh chết” cái đẹp? Phải chăng ta có thể xem nhẹ lớp vỏ bề ngoài và tập trung cho những giá trị bên trong để đạt được hạnh phúc?
Trong thời đại của mạng xã hội, các nghi ngờ trên dường như không còn là nghi ngờ nữa. Điều kiện đầu tiên để ta chú ý đến một ai đó chính là yếu tố ngoại hình. Thông tin tiếp nhận mỗi ngày dần cài đặt trong ta nhận thức chắc chắn: Đẹp là thành công. Đẹp là hạnh phúc. Đẹp là chìa khóa vàng mở ra mọi cánh cửa. Vậy lẽ gì ta không giữ chắc chiếc chìa khóa ấy khi ta đã có, hoặc tìm cách có được chiếc chìa khóa khi nó đang ngoài tầm tay?
Đầu năm 2018, anh chàng người Anh tên Gwilym Pugh gây xôn xao dư luận khi quyết định “để râu” theo lời khuyên của thợ hớt tóc. Từ một người thừa cân, làm công việc văn phòng nhàm chán, Pugh bỗng trở nên quyến rũ lạ thường. Hình ảnh của anh tràn khắp mạng xã hội. Tất nhiên, râu ria chỉ là chi tiết “câu view”. Sự thật là anh chàng đã giảm cân, đổi kiểu râu và tóc, ăn mặc thời trang đúng điệu. Kết quả, Pugh đã trở thành người mẫu đại diện cho thương hiệu của David Beckham!
Câu chuyện về Pugh có thể gây ngạc nhiên với thế hệ 6x trở về trước, còn với những ai tự xem mình là netizen thì không. Chưa có thời đại nào mà vẻ đẹp ngoại hình lại có tác động mạnh mẽ như ngày hôm nay. Hôm qua đang còn vô danh, nhờ ngoại hình xinh đẹp được mời tham gia một MV ca nhạc, chụp bộ ảnh lookbook, thậm chí chỉ là bị chụp lén khi đang ngủ gật trên xe bus, thì hôm nay chủ nhân nhan sắc đã trở thành ngôi sao mới trên mạng xã hội.
Trong truyện cổ tích hiện đại, phép thần thông được đồng nhất với tay nghề phẫu thuật của bác sĩ thẩm mỹ. Các show truyền hình khai thác sự đổi đời thần kỳ người thật việc thật nhờ vào phẫu thuật thẩm mỹ biến cú (before) thành tiên (after) luôn thu hút đông đảo người xem. Tin tức nóng sốt về chàng ca sĩ khù khờ một sớm mai bỗng thành nam thần hay cô diễn viên nhí thoắt chốc trở thành biểu tượng gợi cảm có thể trở thành tin nguội ngày mai, nhưng âm vọng của nó đã kịp bám lại trong tâm thức chúng ta: Phải đẹp! Phải đẹp! Phải đẹp! Còn nếu trời không cho ta đẹp, thì bác sĩ thẩm mỹ (ta trả cho ông ấy một khoản tiền to) sẽ làm được điều đó!
Vậy đẹp để làm gì?
Quá dễ trả lời câu hỏi trên: Đẹp thì dễ dàng thu hút lượt like. Đẹp sẽ đông người ưa thích. Đẹp mới được các nhãn hàng tìm tới… Các mạng xã hội đã đẩy “đẹp” lên nấc thang mới: Từ một yếu tố để được chiếu cố hay thể tất (hãy tha thứ cho nàng vì nàng đẹp), giờ đây nó vươn lên thành một loại quyền lực (tôi đẹp, tôi có quyền). Tiếng nói của người đẹp có sức nặng không kém người giỏi. Đẹp thì có quyền tham gia vào nhiều lĩnh vực, ngay cả ở những nơi chủ nhân nhan sắc không có chuyên môn.
Xã hội hôm nay đã chấp nhận thực tế rất nhiều cô gái chàng trai tạo dựng cả gia tài chỉ nhờ đẹp. Ở góc nhìn rộng hơn, ai cũng thấy không riêng khu vực biểu diễn hay dịch vụ, đẹp trở thành một ưu thế trên các đường đua. Chẳng phải các thông tin tuyển dụng bao giờ cũng kèm theo điều khoản “ưu tiên ngoại hình” hay sao?
Ở chiều ngược lại, dù chuẩn mực đạo đức xã hội không bàn đến vấn đề đẹp xấu ngoại hình, nhưng thông tin, thái độ và phản ứng của xã hội trên mạng đang từng ngày từng giờ ngầm gửi đến các thành viên thông điệp “Đừng nên xấu!”. Những câu chuyện thành công chớp nhoáng hay tìm được tình yêu hạnh phúc nhờ vào vẻ đẹp ngoại hình vừa là động lực mời gọi, nhưng cũng là áp lực nặng nề với các bạn trẻ nhan sắc khiêm tốn. Trong hầu hết sinh hoạt cộng đồng, nếu các “thiên nga” được chào đón bao nhiêu thì những “chú vịt xấu xí” thường gặp bất lợi bấy nhiêu. Nỗi lo âu về ngoại hình đang dần dần vượt qua những bận tâm về học hành, công việc.
Càng tiếp xúc và ngắm nhìn những hình ảnh lung linh trên Facebook hay Instagram, một cách vô thức, ta càng ham muốn lao vào cuộc đua kỳ quặc: Đẹp không chỉ ở ngoài đời thật, đẹp online cũng quan trọng không kém, thậm chí còn quan trọng hơn. Một số người thay vì chăm chút bản thân, lại dành nhiều thời gian cho các điện thoại đắt tiền, phần mềm chỉnh sửa, nhằm tạo ra các ảnh ảo trên mạng. Nhan sắc trở thành tấm danh thiếp đắt giá hơn mọi chức danh. “Thông minh phải chứng minh, đẹp khỏi cần” không hẳn là câu đùa cửa miệng. Bên trong nó ngầm chứa một kiểu chân lý mới, thực tế, đơn giản, hiệu quả và được người trẻ tin dùng.
Những người bị coi là xấu xí dằn vặt về nhan sắc thì dễ hiểu, nhưng giờ đây, nỗi ám ảnh ngoại hình tác động đến cả những người diện mạo bình thường, thậm chí được xem là đã xinh đẹp. Ta không bao giờ vừa lòng về bản thân. Khái niệm hạnh phúc gắn liền với cái đẹp bề ngoài. Giàu có hoặc thành công trong công việc dường như vẫn chưa thể mang đến cảm giác thỏa mãn. Dưới tác động của thế giới mạng, có một thứ khoái cảm trong việc trở nên đẹp và đẹp hơn, từ đó duy trì sự ngưỡng mộ từ người khác. Không ít người trong chúng ta hứng thú với việc tạo ra một bản thân “ảo” lung linh trên mạng, với sự giúp đỡ của công nghệ, và như chàng Narcissus say mê hình bóng hư ảo của chính mình trong lòng suối, ta ngày càng chìm đắm vào nó, chăm chút cho nó, và tin rằng đó mới thật là mình.
Nếu trước đây, vẻ đẹp ngoại hình là một khái niệm mở, nhiều kiểu đẹp được chấp nhận và tôn vinh thì ngày nay tiêu chuẩn về đẹp đang dần bị thu hẹp. Đẹp không còn là nét độc đáo riêng biệt, đẹp phải là phiên bản gần nhất với tiêu chuẩn chung. Có những người vốn sở hữu đường nét quyến rũ hiếm có, nhưng lại phá bỏ để chạy theo thị hiếu trào lưu: Họ đổi gương mặt bầu bĩnh tự nhiên thành V-line kiểu ngôi sao Hàn Quốc. Họ sửa chiếc mũi nhỏ xinh duyên dáng thành chiếc mũi cao nhọn như người mẫu trên các poster. Họ đổi làn da ngăm nâu đầy sức sống thành trắng “không tì vết” như các hot girl kêu gọi. Cuối cùng, giống như bức ảnh gây từng choáng váng từ cuộc thi hoa hậu ở Hàn Quốc hai năm trước, hầu hết những người đẹp trên mạng giờ đây đều trông giống hệt nhau, cả nam lẫn nữ.
Một gương mặt xinh đẹp hài hòa, một thân hình cân đối gợi cảm luôn là khát vọng lớn của con người ở mọi thời. Người Hy Lạp cổ đại diễn tả nỗi khát khao này bằng câu chuyện thần thoại, với lý do cuộc chiến thành Troy bắt nguồn từ việc các nữ thần tranh nhau quả táo “dành cho người đẹp nhất”. Người Ả Rập nói đơn giản: “Đẹp là sức mạnh”. Văn hóa phương Đông ngợi ca những mỹ nhân đẹp nhất là “nghiêng nước nghiêng thành”, người đẹp có thể khiến cả một quốc gia suy vong.
Nhìn chung, luôn có một tiêu chuẩn, hình mẫu chung về “người đẹp” trong mỗi thời kỳ lịch sử, bị chi phối bởi các yếu tố kinh tế và xã hội. Một cô gái được gọi là đẹp ở thời cổ đại chắc chắn rất khác với cô gái ở thế kỷ 21. Vẻ đẹp phồn thực trong tranh Phục Hưng rất khác với các tiêu chuẩn cao gầy mảnh khảnh trong các poster quảng cáo ngày nay. Những tiêu chuẩn “đẹp” khác nhau bởi chúng được xác định trong các khung cảnh văn hóa, xã hội, nghệ thuật, tâm lý, sinh học, địa lý… khác nhau.
Ngoài ra, khái niệm đẹp xấu còn thay đổi tùy theo góc nhìn và mục đích của người quan sát. Chẳng hạn, bề ngoài của một người nếu nhìn dưới con mắt phổ thông sẽ rất khác khi được nhìn bởi một họa sĩ, và chắc chắn rất ít tương đồng với mắt một huấn luyện viên thể thao. Tất nhiên, dưới con mắt người yêu lại là chuyện khác nữa. Thị Nở là đẹp nhất đối với Chí Phèo. Hay không chàng trai nào sánh bằng Romeo trong đôi mắt lụy tình của Juliet. Một cô gái châu Á da nâu, mắt xếch, răng hô bị xem là “khó coi” ở nơi đây nhưng chỉ cần thay đổi địa bàn đã được đánh giá “đẹp lạ”. Như vậy, bàn về ngoại hình của ai đó hay chính bản thân, ta cần phải xét đến yếu tố “trong lĩnh vực nào”, “trong bối cảnh nào” và “so với cái gì”.
Câu hỏi ta thường băn khoăn “mình có xấu không?” là câu hỏi thừa. Bởi vốn dĩ không có ai xấu xí cả. Những người bị số đông cho là xấu xí, kỳ thực họ chỉ thiếu may mắn khi nằm ngoài tiêu chuẩn của thời đại hay môi trường sống. Tương tự, những chàng trai cô gái được xem như nam thần hay tuyệt sắc của hôm nay rất có thể bị xem là kỳ quái chỉ trong vòng vài thập niên tới. Tiêu chuẩn đẹp – xấu thay đổi rất nhanh, thậm chí có thể đổi chỗ cho nhau. Lịch sử về chuẩn đẹp của nhân loại đã hơn một lần chứng minh điều ấy.
Trong một cuộc sống vận hành ngày càng nhanh, những áp lực ngày càng tăng và những thay đổi diễn ra chóng vánh, tồn tại trong thế giới ấy như thế nào, đó là lựa chọn của ta. Dĩ nhiên, ta không thể đi ngược dòng chảy. Ta không thể mang câu nói của ông bà ngày xưa “tốt gỗ hơn tốt nước sơn” để kháng cự trào lưu. Bề ngoài giờ đây quan trọng không kém nội dung, dù là con người hay sản phẩm. Trong lĩnh vực hàng hóa, các nhà sản xuất phải làm ưng mắt khách hàng trước, rồi mới có cơ hội chứng tỏ chất lượng. Bản thân mỗi chúng ta cũng vậy. Nếu không có ngoại hình phù hợp với nơi ta bước vào, ta hãy chuẩn bị tinh thần ta sẽ bị nơi ấy từ khước.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa vẻ đẹp ngoại hình đóng vai trò tối thượng. Ý niệm về vẻ đẹp vẫn nên là một phép cân bằng giữa nội dung và hình thức. Ngoại hình rất quan trọng, dù vậy, nó cũng chỉ là một trong rất nhiều yếu tố tạo nên con người ta. Nó không phải là tất cả, và không thể thay thế hay lấp đầy những yếu tố khác, như học vấn, tri thức, tài năng, lòng nhân ái, óc hài hước… Thời gian sống và tài lực của mỗi người là có hạn. Nếu ta dồn hết tâm sức cho vẻ ngoài, dĩ nhiên các yếu tố khác sẽ đi xuống trong một biểu đồ bù trừ.
Và còn một điều nữa ta đừng quên, đó là so với các giá trị khác, vẻ đẹp bề ngoài luôn là giá trị phai tàn trước nhất, bởi thời gian. Cái đẹp thường mặc định phải đi cùng tuổi trẻ. Đến một lúc nào đó, tuổi trẻ qua mất, nhan sắc rời đi, điều khiến ta sống dễ chịu và dễ dàng hơn là các giá trị khác, sức khỏe hay những mối liên hệ tình thân chẳng hạn.
Đã bao giờ ta nhìn cơ thể mình trong gương, nghĩ về nó như một tạo vật thiêng liêng?
Thiêng liêng, bởi ngay cả khi có vài chi tiết bất toàn, thì cơ thể ta vẫn là kết quả của những tính toán chi li trong mã gene, cho ra cấu trúc phù hợp nhất với sự tồn tại.
Dù nghe có vẻ ngược thời, nhưng phẫu thuật thẩm mỹ nên là giải pháp cuối cùng, chứ không phải là giải pháp tối thượng. Cho đến thời điểm hiện nay, y học vẫn khẳng định: Cơ thể tự nhiên của con người vẫn là phiên bản lý tưởng nhất. Mọi sự chỉnh sửa cấu trúc ấy đều để lại hậu quả, cả thể chất và tinh thần. Đó là lý do ở nhiều nước, phẫu thuật thẩm mỹ thường chỉ dành cho các trường hợp tai nạn cần hồi phục diện mạo. Còn để phẫu thuật chỉnh sửa làm đẹp, bệnh nhân phải trải qua quá trình chuẩn bị khá lâu. Họ sẽ được tư vấn một số kiến thức y sinh, những tác động lên sức khỏe nếu phẫu thuật diễn ra, họ được chuẩn bị tâm lý để tiếp nhận chính mình trong một diện mạo mới, ký các giấy tờ pháp lý liên quan… Tiến trình chuẩn bị ấy đôi khi kéo dài cả năm, đủ cho một vài “trái tim xốc nổi” suy nghĩ lại việc bước lên bàn mổ. Ở các nước châu Á nói chung và Việt Nam nói riêng, phẫu thuật thẩm mỹ dễ dàng hơn rất nhiều, chi phí cũng rẻ. Sâu xa hơn, ý thức cá nhân còn yếu trước những trào lưu quá mạnh chính là cơ hội để các bệnh viện thẩm mỹ ăn nên làm ra, với các khách hàng ngày càng đông hơn và tuổi đời ngày càng trẻ hơn.
Không có gì sai khi ta tìm kiếm một diện mạo đẹp xinh, một cơ thể quyến rũ theo những hình ảnh trong đầu ta đã cài đặt. Nhưng có một điều chúng ta thường quên, đó là mục đích cho vẻ đẹp ấy. Gần như tất cả chúng ta đều muốn mình đẹp, mà ai không rõ “đẹp để làm gì?” Giống như tham gia một cuộc đua mà không rõ đích đến, ta có thể chạy được một quãng nào đó, vui trong khoảnh khắc, nhưng mãi không biết mình lao về đâu.
Xinh đẹp có thể là một giấc mơ, nhưng làm thế nào để xinh đẹp thì lại cần óc thực tế và sự tỉnh táo.
Xác định mục tiêu cụ thể sẽ giúp ta tính toán được cái giá phải trả và lựa chọn phương án phù hợp: Nếu hoạt động trong lĩnh vực biểu diễn như ca sĩ, diễn viên hay người mẫu, dĩ nhiên ta sẵn sàng trả giá cao, thậm chí hy sinh sức khỏe để trở nên xinh đẹp nhất có thể, gần với tiêu chuẩn mà đám đông ưa chuộng. Nếu ta làm trong lĩnh vực dịch vụ, như du lịch khách sạn hay kinh doanh thương mại, yêu cầu sẽ giảm xuống đôi phần. Ta chỉ cần có ngoại hình dễ nhìn – sạch sẽ, sáng sủa và mang đến thiện cảm. Mà những điều này thì trang phục và phong thái được rèn luyện có thể bổ trợ rất nhiều. Còn nếu ta không thuộc các các ngành nghề đòi hỏi ngoại hình, không có bất kỳ nhu cầu thực tế nào khác, vì sao phải tốn thời gian công sức hơn mức cần thiết? Tất nhiên, sở thích cá nhân hay hoàn cảnh cuộc sống sẽ ảnh hưởng đến các thang bậc này.
Chúng ta luôn khao khát được nhận diện, được nhớ ghi. Ta mong muốn là một, là riêng, là duy nhất. Vẻ ngoài của ta là nét đặc trưng trước tiên của ta, thể hiện tính duy nhất ấy. Trừ một số ít trường hợp, hầu hết các khiếm khuyết (nếu gọi thế) so với tiêu chuẩn chung đều có thể cải thiện theo những cách tự nhiên. Đó chính là trường hợp của Gwilym Pugh, người trở thành phiên bản đẹp nhất của bản thân, mà trước đó chính anh ấy cũng không hay biết.
Một chế độ dinh dưỡng hợp lý, tập thể dục đều đặn, xây dựng lối sống lành mạnh, tinh thần lạc quan tích cực… sẽ mang đến cho ta một sức hút đặc biệt. Khi vẻ đẹp tinh thần tác động đến thể chất, tính riêng nhất của ta càng mạnh hơn và hấp dẫn hơn. Suy cho cùng, những avatar chỉ hữu dụng trên mạng. Trong cuộc đời thật, vẻ đẹp của ta là tổng thể của hình thức, kiến thức, trải nghiệm, nhân cách, sự tự tin, thái độ của ta đối với tha nhân… Nói ngắn gọn, những giá trị căn bản làm nên một con người cũng chính là thứ làm nên vẻ đẹp của ta, tùy vào trữ lượng ta tích tụ.
Hãy nhớ lại cảm giác khi ngắm nhìn một bông hoa trong buổi sáng xuân. Vì sao bông hoa nhỏ bé lại khiến ta thư thái, dễ chịu và yêu đời đến vậy? Chắc chắn không chỉ bởi vẻ mềm mại hay sắc màu tinh tế của những cánh hoa, mà còn là hương thơm dịu nhẹ, sự phản chiếu của ánh sáng, sự hòa hợp với khung cảnh xung quanh, và cả nhựa sống mà ta cảm nhận được trong bông hoa đang hé nở. Tất cả điều đó đều tự nhiên, chân thật, tự tại.
Và ta biết, mình nên chọn trở thành gì, một avatar hay một bông hoa.
Đây chính là 10 thói quen mà những người làm việc để đạt được những mục tiêu như tự do tài chính hay nghỉ hưu sớm đã thiết lập và luôn duy trì:
1. Tự động hóa tài chính
Triệu phú tự thân Chris Reining vượt ngưỡng 1 triệu USD ở tuổi 35 và về hưu ở tuổi 37. Ông thành công chủ yếu nhờ vào một thói quen đơn giản: Ông tự động hóa tài chính của mình.
Việc tự động hóa tài chính như lập một tài khoản tự động không chỉ giúp bạn trở nên giàu có mà còn giúp bạn tiết kiệm thời gian và năng lượng tinh thần. Ông chia sẻ: “Tôi đã tự động hóa tiền bạc của mình từ nhiều năm trước, và lợi ích nhận được là tôi không phải đưa ra quyết định về việc tôi nên để tiền của mình ở đâu, tôi nên đầu tư bao nhiêu, tôi có thể chi tiêu cái gì, tôi có đủ tiền tiết kiệm chưa…”.
2. Tập trung vào kiếm tiền
Triệu phú tự thân Grant Cardone, người đã ngập trong nợ nần trước khi đạt đến bảy con số, cho hay: “Bạn sẽ không thể làm giàu mà không có nhiều dòng thu nhập khác nhau. Điều đó bắt đầu bằng thu nhập bạn hiện có. Hãy tăng nguồn thu nhập đó và bắt đầu tìm thêm cả những nguồn thu nhập khác nữa.”
Phát triển nhiều dòng thu nhập có thể là một bên bắt đầu hối hả, tất bật hơn, tạo ra nguồn thu nhập thụ động hoặc một bên lại chọn một công việc trả mức lương cao.
3. Kết giao với những người thành công
Cộng đồng hay nhóm mà bạn tham gia vào có ý nghĩa quan trọng. Trên thực tế, nó có thể ảnh hưởng tới giá trị thực của bạn. Steve Siebold, triệu phú tự thân và tác giả cuốn sách “How rich people think” nói: “Trong hầu hết các trường hợp, giá trị thực của bạn phản ánh trình độ của những người bạn thân nhất của bạn. … Chúng ta sẽ trở nên giống người mà chúng ta kết giao và đó là lý do tại sao những người chiến thắng luôn bị thu hút bởi những người chiến thắng.”
4. Nghĩ lớn hơn
Keith Cameron Smith, tác giả của “Top 10 sự khác biệt giữa các triệu phú và tầng lớp trung lưu” chia sẻ: “Triệu phú là những người sáng tạo. Họ luôn dành thời gian suy nghĩ về những ý tưởng mới.”
Trong khi mọi người còn nói về xe hơi và phim ảnh, những triệu phú đã sở hữu các công ty xe hơi và sản xuất phim. Họ hiểu rằng “những ý tưởng là tài sản quý giá nhất trên thế giới”, Smith nói.
5. Đầu tư
“Đầu tư tiền bạc là cách giúp bạn trở nên siêu giàu. Lý do tiết kiệm tiền duy nhất là để một ngày nào đó bạn đem số tiền đó đi đầu tư,” Cardone nói. Trên thực tế, số tiền bạn tiết kiệm và đầu tư có thể quan trọng hơn cả mức lương của bạn.
Chuyên gia tài chính cá nhân Ramit Sethi viết trong cuốn “I will teach you to be rich”: “Trung bình, các triệu phú đầu tư 20% thu nhập của gia đình họ mỗi năm. Sự giàu có của họ không được đánh giá bằng số tiền họ kiếm được mỗi năm, mà bằng việc họ đã tiết kiệm và đầu tư như thế nào theo thời gian. “
6. Lập kế hoạch
“So với những người không có một lịch trình thực sự nào, những người duy trì cả lịch công tác và danh sách công việc phải làm có 289% khả năng trở thành triệu phú,” Bell vết. Ông cũng thấy rằng những người thành công luôn “có cái nhìn sáng suốt và sự hiểu biết sâu sắc” về mọi việc.
Tỷ phú tự thân Bill Gates và Richard Branson là những người luôn viết ghi chú. Branson nói: “Bạn ghi chú theo cách nào không quan trong, quan trọng là bạn có làm điều đó. Khi cảm hứng trào dâng, bạn phải nắm bắt nó.”
7. Thức dậy sớm hơn
Những người giàu nhất, thành công nhất có xu hướng bắt đầu một ngày vào lúc bình minh, hoặc thậm chí là sớm hơn.
Trong một nghiên cứu kéo dài 5 năm về 177 triệu phú tự thân, tác giả Thomas C. Corley phát hiện ra rằng gần 50 phần trăm trong số họ thức dậy sớm hơn ít nhất ba giờ trước khi ngày làm việc của họ bắt đầu.
Đây là một chiến lược có thể giúp bạn đối phó với những tình huống gây gián đoạn khó tránh khỏi như một cuộc họp diễn ra quá lâu. Áp dụng chiến lược này, dù rơi vào những tình hống như vậy, bạn vẫn có thời gian để hoàn thành mọi việc bạn đã đặt ra.
Corley viết trong cuốn sách “Change your habits, change your life” của mình : ” Thức dậy lúc 5 giờ sáng để giải quyết ba điều hàng đầu bạn muốn hoàn thành trong ngày cho phép bạn lấy lại quyền kiểm soát cuộc sống của mình. Nó mang lại cho bạn cảm giác tự tin rằng bạn thực sự điều khiển cuộc sống của chính bạn.”
8. Đặt ra những mục tiêu kiếm tiền cụ thể
Triệu phú tự thân T. Harv Eker viết trong cuốn sách “Secrets of the Millionaire Mind” của ông: “Lý do hàng đầu khiến hầu hết mọi người không đạt được những điều họ muốn là họ không biết họ muốn cái gì.” Nếu bạn muốn làm giàu, bạn phải có một mục tiêu rõ ràng, kế hoạch cụ thể và đặt ra những thời hạn nghiêm khắc.
Và khi bạn đang đặt mục tiêu, đừng ngại nghĩ lớn. Người giàu thường đặt ra những kỳ vọng cao và sẵn sàng đối mặt với bất cừ thách thức nào. Siebold nói: “Không ai có thể trở nên giàu có, đồng thời nuôi dưỡng và biến ước mơ của họ thành sự thực mà không ôm ấp những hy vọng, hoài bão lớn.”
9. Ưu tiên trả hết nợ
Kevin O’Leary, một nhà đầu tư trên “Shark Tank” của đài ABC chia sẻ rằng khi bạn còn trẻ, bạn có thể kiếm tiền dễ dàng hơn. Vì vậy, hãy kiếm tiền ngay bây giờ và trả hết các khoản vay của bạn để tới khoảng 45 tuổi, bạn sẽ không còn nợ nần, thâm chí không còn khoản thế chấp nào nữa.
Triệu phú tự thân – tác giả David Bach đồng ý với quan điểm này. Ông chia sẻ với CNBC Make It: “Tôi có thể nói với bạn, tôi là cố vấn tài chính tại Morgan Stanley, các khách hàng của tôi nghỉ hưu vào lúc 50 tuổi và điều bí mật ở đây là: Họ đã sớm trả hết các khoản thế chấp của họ.”
10. Hãy tập thoải mái với những điều khiến mình khó chịu, bực bội
Nếu bạn muốn kiếm được nhiều tiền hơn hoặc vượt lên trong cuộc sống, bạn phải sẵn sàng bước ra ngoài vùng thoải mái của bản thân.
Điều này bao gồm cả việc thương lượng về tiền lương của bạn. Đó là một trong những cách đơn giản nhất để tăng thu nhập tiềm năng của bạn. Những người yêu cầu mức lương cao hơn thì thường sẽ đạt được đúng mức lương mong muốn nhưng hầu hết mọi người đều không thử làm như vậy.
Việc thương lượng có thể là một cách kinh doanh khôn ngoan, nhưng việc không được nhận được số tiền xứng đáng với những gì bạn bỏ ra chính là sự khác biệt giữa một cuộc sống trung bình và một cuộc sống giàu có.
Sau tất cả, đúng như triệu phú tự thân Grant Sabatier đã nói, “Điều đầu tiên sẽ quyết định tiềm năng thu nhập trong tương lai của bạn và giúp bạn có 1 triệu USD nhanh nhất là số tiền bạn đang kiếm được ngày hôm nay.” Vì vậy đừng ngại ngần mà hãy biết thương lương về mức lương của bạn nếu cảm thấy nó không xứng với công sức bạn bỏ ra.
Vào đầu thế kỷ 20, công ty Ford của Mỹ ở vào giai đoạn phát triển hoàng kim. Tất cả các nhà máy, công xưởng của Ford đều phải hoạt động hết công suất mỗi ngày, hầu như không có lúc nào ngơi nghỉ.
Đơn đặt hàng của khách đã nhanh chóng lấp đầy văn phòng bán hàng của công ty. Mỗi một loạt xe mới ra lò, đã có rất nhiều người chờ đợi để mua ngay lập tức.
Đọt nhiên, có một hôm, một chiếc mô tơ trong nhà máy gặp sự cố khiến cả công xưởng không thể vận hành, việc sản xuất vì thế mà bị ngưng trệ.
Công ty đã điều đến một nhóm thợ để sửa chữa, lại mời cả chuyên gia đến kiểm tra nhưng không biết vấn đề nằm ở đâu chứ chưa nói đến việc sửa chữa.
Lãnh đạo công ty Ford bấy giờ vô cùng sốt ruột. Đừng nói dừng hoạt động một ngày, mà ngay cả một phút cũng gây ra tổn thất kinh tế vô cùng lớn.
Bên trong nhà máy sản xuất của Ford đầu thế kỷ 20.
Khi đó, có người kiến nghị nên mời nhà vật lý học nổi tiếng đồng thời là chuyên gia hàng đầu về mô tơ thời điểm đó – Charles Proteus Steinmetz đến giúp. Mọi người nghe có lý, liền lập tức cử người đi mời ông.
Steinmetz đầu tiên yêu cầu mọi người trải một cái chiếu cạnh mô tô, ông tập trung tinh thần chỉ để nghe suốt 3 ngày.
Sau đó, ông lại yêu cầu mọi người mang ra một chiếc ghế, ông leo lên rồi lại leo xuống mất nhiều giờ liền, cuối cùng mới lấy phấn khoanh tròn một vị trí trên mô tơ và viết: “Cuộn dây cảm điện ở chỗ này cần quấn thêm 16 vòng.”
Mọi người làm theo, và điều khiến ai cũng kinh ngạc là sự cố lập tức được tháo gỡ, công tác sản xuất tiếp tục được khôi phục.
Giám đốc công ty Ford khi đó đã hỏi Steinmetz rằng ông lấy bao nhiêu tiền công, Steinmetz nói: “Không nhiều, chỉ cần 10.000 USD.”
Câu trả lời của Steinmetz khiến vị giám đốc kinh ngạc, một đường vẽ mà đáng giá những 10.000 USD?
Cần phải nói thêm rằng khi đó, câu khẩu hiệu nổi tiếng của Ford là “lương 5 USD” – đó đã là mức đãi ngộ rất cao và không biết đã thu hút được bao nhiêu kỹ sư cũng như công nhân lành nghề đến với công ty này vào thời điểm đó.
Vậy mà một nét vẽ của Steinmetz lại đáng giá 10.000 USD, mức thù lao đó bằng tổng thu nhập hơn 100 năm của một người bình thường lúc ấy.
Steinmetz nhìn mọi người nghi hoặc, ông liền xoay người viết hóa đơn chi tiết: Một nét vẽ – 1 USD; Biết phải vẽ ở đâu: 9.999 USD.
Chân dung ông Charles Proteus Steinmetz.
Giám đốc công ty Ford sau khi xem hóa đơn xong, không những trả tiền mà còn đề nghị Steinmetz về làm cùng mình với khoản thù lao lớn.
Rất nhiều người kể câu chuyện đến đây là hết, kể cả trong sách giáo khoa của các em học sinh cấp 3 ở Trung Quốc và cuối cùng là rút ra một khẩu hiệu vô cùng xác đáng – trí tuệ chính là tài sản.
Và đi cùng với khẩu hiệu trên là làm thế nào để có được tri thứ, sau đó thông qua tri thức đề có được sự giàu có, còn về việc áp dụng các biện pháp gì thì hầu như không ai quan tâm.
Trên thực tế, câu chuyện này vẫn còn một phần ở phía sau:
Steinmetz vốn là một nhân viên kỹ thuật người Đức. Vì kinh tế Đức gặp khó khăn nên sau khi thất nghiệp, ông đã sang Mỹ.
Bởi không có người thân thích, không thể tìm được một chỗ đứng trong xã hội nên ông phải bôn ba khắp nơi cho đến khi được chủ một xưởng sản xuất nhỏ để mắt đến, thuê ông làm nhân viên kỹ thuật chuyên về mô tơ.
Steinmetz vô cùng biết ơn ông chủ này, ông chuyên tâm làm việc và nghiên cứu về mô tơ, không lâu sau đó thì nắm được các kỹ thuật cốt lõi trong việc sản xuất mô tơ, giúp công xưởng nhận thêm không ít đơn đặt hàng.
Sau khi biết đến Steinmetz, giám đốc công ty Ford không những trả đủ 10.000 USD tiền công mà còn đánh giá ông rất cao, đồng thời muốn mời ông về làm việc cùng với mức đãi ngộ hậu hĩnh.
Thế nhưng Steinmetz đã từ chối với lý do ông không thể rời bỏ nhà máy nhỏ mình đã làm, bởi ông chủ ở đó đã giúp đỡ ông trong lúc khó khăn nhất. Bây giờ nếu Steinmetz rời đi, nhà máy sẽ gặp không ít khó khăn.
Giám đốc công ty Ford dù rất lấy làm tiếc nhưng ông không giấu nổi sự cảm kích.
Vào thời điểm đó, Ford là công ty lớn giàu tiềm lực, mọi người đều coi việc được vào công ty làm việc làm niềm vinh hạnh, vậy mà Steinmetz lại từ chối cơ hội này…
Về sau, Ford quyết định mua lại nhà máy nơi Steinmetz làm việc.
Các thành viên trong hội đồng quản trị công ty đều cảm thấy khó hiểu, tại sao một nhà máy nhỏ bé như vậy có thể lọt vào tầm mắt của ngài giám đốc?
Giải đáp thắc mắc này, ngài Ford đã nói: “Vì ở công ty đó có một Steinmetz biết cảm ơn và sống có trách nhiệm.”
Lời bình
Ngày nay, không ít người chỉ tập trung ánh mắt của mình vào một chữ “tài sản”, họ đều nghĩ cách làm thế nào để bán tri thức, làm thế nào để biến tri thức thành tài sản.
Còn về định nghĩa thế nào là cảm ơn, thế nào là trách nhiệm, những cụm từ này chỉ là thứ yếu.
Trong thời đại này, nhiều người trong chúng ta có lẽ vẫn chưa tỉnh ngộ. Chúng ta tuyên truyền đi thông điệp “tri thức chính là tài sản” mà quên đi những điều quan trọng hơn, nhưng cũng chẳng mấy ai tự phản tỉnh xem bản thân mình đã mất đi thứ gì!
Jorge Paulo Lemann, người giàu nhất Brazil và giàu thứ 29 trên thế giới, được biết đến chủ yếu vì kỹ năng đầu tư. Công ty 3G Capital của ông sở hữu hoặc đầu tư vào những tập đoàn bia lớn nhất thế giới, như Burger King, Tim Hortons, Kraft và Heinz.
Ngoài khối tài sản 27,5 tỷ USD, Lemann sống một cuộc sống giàu có, đầy đủ và rất bất thường. Ông tốt nghiệp Harvard, bắt đầu sự nghiệp với nghề báo, sau đó trở thành một nhà vô địch quần vợt chơi ở giải Wimbledon (Anh). Thời gian rảnh, ông theo đuổi bộ môn lướt sóng và spearfishing (bắt cá bằng thương).
Jorge Paulo Lemann. (Nguồn: Getty Images)
Từ Harvard đến lướt sóng
Tỷ phú 78 tuổi này sinh ra ở Rio de Janeiro với cha người Thụy Sĩ và mẹ người Brazil. Ông được nhận vào Harvard nhưng lại không hề thích học.
“Năm đầu tiên ở Harvard thật khủng khiếp. Tôi mới 17 tuổi và tôi rất nhớ bãi biển và mặt trời. Boston quá lạnh”, Lemann chia sẻ trong một sự kiện năm 2011.
Ông tiết lộ rằng ông học được nhiều về cách chấp nhận rủi ro khi lướt con sóng cao 9m trên bãi biển Copacabana hơn là học ở ngôi trường danh tiếng này. Ban giám hiệu thậm chí còn đề nghị ông tạm nghỉ một năm vì “chưa trưởng thành”. Mặc dù vậy, ông vẫn cố gắng học vì áp lực từ gia đình.
Năm 20 tuổi, Lemann tốt nghiệp sớm ngành kinh tế nhờ học “mẹo”. Ông hỏi giáo viên, sinh viên khóa trước và đọc đề thi cũ để chọn những môn phù hợp nhất với khả năng. Tuy nhiên, ông cũng hối tiếc vì không tận dụng khoảng thời gian này. “Tôi có thể học được nhiều hơn thế” nếu cố gắng hơn, vị doanh nhân nói.
Từ báo chí đến quần vợt
Sau Harvard, Lemann làm phóng viên tại tờ báo lâu đời thứ 3 ở Brazil, Jornal do Brasil, nhưng sớm nhận ra ông không phù hợp với lĩnh vực này. Sau đó, ông được đào tạo tại ngân hàng Credit Suisse ở Thụy Sĩ.
Cũng trong khoảng thời gian này, ông tìm thấy đam mê quần vợt và quyết định tham gia thi đấu chuyên nghiệp. Lemann là nhà vô địch quần vợt quốc gia của Brazil 5 lần. Ông từng đại diện cho Brazil và Thụy Sĩ (ông có quốc tịch kép) trong giải đấu quốc tế Davis Cup và cũng chơi trong Wimbledon. Ông chỉ từ bỏ quần vợt này khi nhận ra lọt vào top 10 thế giới là một việc rất khó.
Jorge Paulo Lemann giành Cúp Natu Nobilis của Brazil năm 1979. (Nguồn: Gazeta Esportiva)
Sự nghiệp đầu tư
Năm 1971, ở tuổi 32, Lemann mua một công ty môi giới chứng khoán nhỏ có tên Banco de Investimentos Garantía SA với giá 800.000 USD. Ông muốn biến công ty thành Goldman Sachs của Brazil bằng cách áp dụng mô hình hợp doanh. Ông xây dựng Garantía thành một tên tuổi lớn và bán cho Credit Suisse First Boston với giá 675 triệu USD vào năm 1998.
Ông gặp các cộng sự hiện tại, Carlos Alberto Sicupira và Marcel Herrmann Telles, ở Garantía. Được gọi là “3 chàng lính ngự lâm”, các nhà đầu tư sau đó mua chuỗi cửa hàng bán lẻ Lojas Americanas SA vào năm 1982 với giá 24 triệu USD. Đây là vụ thâu tóm đầu tiên của Brazil. Sicupira và Telles giờ cũng là tỷ phú.
Năm 1989, Lemann mua lại công ty bia Cia Cervejaria Brahma với giá 50 triệu USD. “Tôi nhìn vào khu vực Mỹ Latinh và ai là người giàu nhất Venezuela? Một nhà sản xuất bia. Người giàu nhất Colombia? Một nhà sản xuất bia. Người giàu nhất Argentina? Một nhà sản xuất bia”, ông tiết lộ lý do.
Mỗi năm, Lemann buộc ban lãnh đạo của Brahma phải lên kế hoạch ngân sách từ số không và đưa ra lý do tại sao công ty cần nhiều hơn. Việc tập trung vào dòng tiền cũng giải thích tại sao vị tỷ phú không gặp vấn đề về nợ sau khi tiếp quản Anheuser-Busch trong năm 2008.
Năm 1993, ông và cộng sự thành lập công ty mua bán GP Investimentos và bắt đầu sự nghiệp M&A (sáp nhập và mua lại). GP sau đó trở thành công ty cổ phần tư nhân lớn nhất niêm yết ở Mỹ Latinh.
Ông và nhóm cộng sự nhanh chóng mua thêm những tên tuổi lớn trong ngành để tạo nên đế chế bia. Brahma biến thành AmBev sau khi sáp nhập với một hãng bia khác của Brazil. Sau đó, AmBev mua lại thương hiệu bia lớn nhất Argentina – Quilmes. Năm 2004, công ty sáp nhập với InterBrew của Bỉ với giá 11 tỷ USD, đổi tên thành InBev. Lemann và cộng sự thành lập 3G Capital trong cùng năm.
InBev tiếp tục sáp nhập cùng thương hiệu Anheuser-Busch của Mỹ vào năm 2008, thành AB InBev trong thỏa thuận 52 tỷ USD. Đến năm 2016, AB InBev bỏ 100 tỷ USD để hợp nhất với đối thủ SABMiller của Anh, thành công ty mới có tên Newbelco. “Đế chế” mới sở hữu hơn 200 thương hiệu bia, kiểm soát 1/3 thị phần và chiếm hơn nửa lợi nhuận thị trường toàn cầu.
Vùng có màu là nơi AB InBev/SABMiller hoặc cả 2 kiểm soát thị trường. (Nguồn: AB InBev)
Tham vọng của Lemann được phản ánh trong phương châm của 3G Capital: “Dream big” (Mơ lớn). Với sự giúp đỡ của huyền thoại đầu tư Warren Buffett vào năm 2013, 3G giành quyền kiểm soát thương hiệu ketchup nổi tiếng H.J. Heinz của Mỹ với thỏa thuận 28 tỷ USD chỉ sau 6 tuần đàm phán. Lemann tiếp tục sáp nhập hãng với công ty chế biến thực phẩm Kraft Foods của Mỹ để thành lập Kraft Heinz vào năm 2015.
3G cũng “bắt tay” Buffett để biến Burger King (chuỗi nhà hàng đồ ăn nhanh của Mỹ) và Tim Hortons (chuỗi quán cà phê và nhà hàng Canada) thành “gã khổng lồ” Restaurant Brands International vào năm 2014.
Nhiều ngày nay, lượng người hỏi mua quạt điều tại các cửa hàng, siêu thị điện máy tăng đột biến. Cụ thể, trao đổi với PV, bạn Hải Yến (nhân viên phụ trách bán quạt điều hòa tại một siêu thị thuộc Bắc Từ Liêm) cho biết: “Trong những ngày nắng nóng, lượng khách hỏi mua quạt điều hòa tăng gấp đôi, gấp ba so với ngày bình thường. Riêng sản phẩm giá khoảng 2,9 triệu của một hãng liên doanh cứ hàng về là hết ngay trong ngày”.
Theo chị Yến, giá quạt điều hòa rất đa dạng, trung bình từ 2,6 triệu đồng đến 7 triệu đồng, tùy thuộc vào nhãn hiệu, dung tích bình nước cũng như các tiện ích đi kèm.
Riêng về sản phẩm có giá 2,9 triệu nêu trên, theo Hải Yến, mỗi ngày tiêu thụ được trung bình khoảng 3 chiếc trong 1 tuần nay, chưa kể các mẫu máy khác.
Nhân viên siêu thị tất bật giới thiệu hàng cho khách. Ảnh: Lâm Anh
Vừa nghe giới thiệu qua tác dụng của chiếc quạt điều hòa giá 2,9 triệu, vừa tận hưởng luồng gió mát lành, lại có riêng điều khiển từ xa, bạn Nhung (sinh viên, trọ tại Mễ Trì, Mỹ Đình, Hà Nội ) quyết định mua ngay.
Lý giải cho quyết định của mình, Nhung cho biết: “Em đi ở trọ có một mình, tài chính lại hạn chế, mua điều hòa nhiệt độ cũng phí, nên em quyết mua quạt điều hòa. Ít ra cũng thổi mát hơn quạt thường một chút, giúp chống chọi cái nắng nóng của phòng trọ”.
Cũng có mặt tại thời điểm các bên mua bán, giao dịch, chị Trà (Mỹ Đình, Hà Nội) chỉ vào chiếc quạt điều hòa Thái giá hơn 3 triệu đồng cũng đang được nhân viên đưa ra giới thiệu, nói: “Năm trước nhà tôi cũng mua cái quạt điều hòa y như thế này. Nhưng giờ hiện đang bỏ xó vì nó không có nhiều tác dụng”.
Trước đó, khi thời điểm chiếc quạt điều hòa giá rẻ bằng ½, thậm chí 1/3 so với chiếc điều hòa nhiệt độ thông thường ra đời, lại giới thiệu có thể giúp giảm nhiệt độ lên tới 15 độ, nó đã tạo nên một cơn sốt, vì giải quyết được yếu tố cơ bản nhất, đó chính là giá tiền.
Tuy nhiên, sau một thời gian dài sử dụng, chiếc quạt điều hòa nhận về không ít phản ứng tiêu cực, mình chứng nó không quá “thần thánh” như quảng cáo.
Trên khắp các diễn đàn, bên cạnh một số lời khen như cũng có làm mát, tiết kiệm điện, không phải nạp ga, giá mềm…., chiếc quạt này bị chê “thậm tệ” và “bị” người dùng “rủ nhau” kêu gọi người khác không nên mua.
Đơn cử, anh Hải (một người dùng mạng) chia sẻ: “Nghe người bán quảng cáo là máy giảm được từ 10 đến 15 độ C nhưng mình mua về dùng chẳng thấy mát thêm chút nào, không khác quạt thường là mấy, đã vậy lại còn phải đổ nước vào quạt thường xuyên, mất công lắm”.
“Mới đây mình mua một chiếc quạt điều hòa nhỏ để phòng ngủ, phòng mình rộng khoảng 10m2. Có một vấn đề xảy ra là khi buổi trưa nhiệt độ cao nhất, ngồi trước máy vẫn mát nhưng người cứ nhớp nhớp, còn không khí quanh phòng rất nóng và ngộp so với ngoài hành lang, cuối cùng mình đã sang lại cho bạn khác sau 10 ngày sử dụng. Vì vậy mình khuyên chân thành là bạn nào có ý định mua máy nên mua loại cỡ trung hoặc lớn và để ở phòng khách hoặc không gian mở thì sẽ tận dụng được đúng ưu điểm của máy”, chị Lan (Đống Đa, Hà Nội) chia sẻ.
Còn anh Trung (Vĩnh Phúc) cho biết: “Nó hơn quạt thông thường là không bị phả hơi nóng, và hạ được 2 – 3 độ so với ban đầu (là nhiệt độ cho người ngồi trước quạt chứ không phải nhiệt độ phòng). Nước thì có thể để được qua 1 đêm, nhưng muốn mát hơn dùng đá thì đá tan rất nhanh, tốn tiền đá. Buổi tối ngủ còn tạm được chứ trưa thì không thể chịu nổi đợt nắng 40 độ này”.
“Nhãn mác ghi là giúp làm lạnh từ lên tới 15 độ. Đọc ở các diễn đàn các bạn sẽ thấy đây là con số vô cùng phi thực tế. Quạt hạ được 4-5 độ là tốt lắm rồi chứ đừng nói 15 độ. Thông số này quá “ảo” sản phẩm PR hơi “thần thánh”, bạn Hoàng Hà (sinh viên) cho biết.
Về phần bạn Nhung, người vừa quyết định mua chiếc quạt điều hòa giá 2,9 triệu nêu trên, cũng đồng ý rằng: “Do em ở một mình, phòng lại nhỏ, cũng không biết chuyển đi thuê phòng khác khi nào nên mới quyết định mua. Còn anh chị nào có gia đình nhỏ, có em bé thì tốt nhất cố gắng mua một chiếc máy điều hòa là tốt nhất”.
Làm thế nào để giữ mãi được vẻ trẻ trung, xinh đẹp chính là câu hỏi lớn nhất trong lòng của cánh chị em phụ nữ. Đối với một bộ phận chị em thì sợ già, sợ xấu đi chính là nỗi sợ thường trực mà tìm mãi vẫn chưa thấy “thuốc giải”. Gần đây, một bí quyết chia sẻ làm đẹp của một sao Mỹ đã làm dậy sóng cộng đồng mạng.
Nữ diễn viên Dana Delany, người từng rất nổi tiếng với series phim dài tập “Những bà nội trợ kiểu Mỹ”, đã bước vào độ tuổi U60 nhưng vẻ ngoài của bà chỉ giống như một người ở ngưỡng 30 tuổi. Trong một talk show của MC Steve Harvey vào năm 2015, ngôi sao đã tiết lộ phương pháp níu giữ tuổi xuân của bà khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên tột độ.
“Tôi không kết hôn, tôi cũng chẳng có con, ngày ngày đi tập yoga và uống rất nhiều rượu vang”, Dana Delany chia sẻ.
Đối với ngôi sao, sống trẻ – sống khỏe để giữ được vẻ đẹp đối với phụ nữ là một điều hoàn toàn không khó. Bà cũng chia sẻ rằng nhờ có những bí quyết sống của mình mà bà không hề sợ dấu hiệu của thời gian in hằn lên làn da của mình, bà không hề sợ nám, tàn nhang hay nếp nhăn.
Nhiều người đặt niềm tin ở bí quyết của Dana bởi sau những trải nghiệm của bản thân và những người xung quanh, họ cũng cho rằng hôn nhân thực sự khiến người phụ nữ phải vác thêm một gánh nặng lên vai, không có thời gian để chăm sóc cho bản thân mà phải dành toàn bộ để lo cho gia đình. Hơn nữa, rượu vang tốt cho tim mạch và yoga là liệu pháp vô cùng hữu ích để thư giãn cơ thể và tinh thần.
Ngoài 4 bí quyết trên, ngôi sao này cũng đã nhiều lần tiết lộ cách chăm sóc dưỡng da, chống lão hóa khác của bản thân:
– Sống vui vẻ và giữ cho tinh thần luôn thoải mái là điều mà Dana Denaly rất tự hào về lối sống của mình. Bà gạt hôn nhân và trách nhiệm sinh con sang một bên để không phải bận tâm bất cứ điều gì.
– Duy trì tập luyện trong hàng chục năm qua, Dana đều đặn tập yoga 5 buổi/tuần.
– Thường xuyên ăn cá, nhiều rau, đậu phụ, hạn chế thịt đỏ và ăn ít tinh bột.
– Không quên ăn chocolate đen, đặc biệt là các loại thật đắng, nguyên chất vì chocolate đen là thực phẩm chứa nhiều thành phần chống oxi hóa.
– Không ăn đồ ăn chứa gluten, Dana cũng thay sữa bò bằng sữa dê.
– Do từng ăn kiêng nên cơ thể Dana Delany bị thiếu hụt canxi. Vì vậy, bà luôn giữ thói quen mỗi ngày uống vitamin D để hỗ trợ cơ thể tổng hợp canxi.
1. Sức khoẻ là một diễn tiến không ngừng trong cơ thể, mà bạn không biết rõ hoặc ít, do cách làm việc của những cơ quan trong cơ thể như phổi, dạ dày, lá gan, thận, ruột… Có thể sánh sự sống với một lò lửa, chúng ta cần cho thêm vào lò những than củi, tức là dưỡng khí, cần biết gạt bỏ những tro tàn, tức là những chất độc. Nếu chúng ta biết nhen nhóm và chăm sóc, lò lửa con người có thể tồn tại trên trăm năm. Bộ máy người cần hoạt động hài hoà, không thể ngưng. Ngưng tức là chết.
2. Thân thể bạn là một kho năng lượng giống như một bình điện chứa đựng một sinh lực có giới hạn. Bạn không thể bắt nó phát ra nhiều sinh lực hơn sức chứa. Mỗi ngày vì làm lụng, sinh lực trong người bạn yếu đi. Khi ngủ, bạn mới nạp năng lượng. Nếu bạn tích trữ nhiều sinh lực mà bạn không dùng đến, thân thể cũng sẽ hư. Nếu sinh lực trong người gần cạn mà vẫn tiêu xài, bạn cũng sẽ bị đau yếu, giống như bạn dùng một bình điện đã hết. Bí quyết của sức khoẻ ở nhịp điệu: biết tích nạp sinh lực và biết dùng sinh lực cũng như câu điện vào, phát điện ra ở bình điện vậy.
3. Nếu may mắn sinh ra với một thân thể lành mạnh, không bệnh tật, muốn được hưởng một sức khoẻ lâu bền bạn phải tuân giữ những quy tắc sau đây:
– Ăn vừa phải, nhai thật kỹ.
– Thở mạnh và dài hơi, chỉ thở không khí trong lành.
– Ngủ tám tiếng mỗi ngày, mở cửa sổ cho thoáng khí.
– Không được vừa bước lên cầu thang vừa chạy, tim sẽ mệt.
– Phải bài tiết cặn bã mỗi ngày.
– Tránh dùng những chất kích thích có hại (rượu, thuốc lá,…).
– Mỗi ngày phải dành một thời giờ nhất định để giải trí.
– Nhìn đời với bộ mặt tươi đẹp nhất, tức là phải lạc quan.
4. Mỗi ngày nên đi bộ vài cây số. Giữa hai buổi ăn nên đi bộ một chập. Trừ phi đau yếu, ngày nào chúng ta cũng phải bước chân ra khỏi nhà để hít thở nhiều khí. Cơ thể chúng ta cần phải vận động và hít thở nhiều không khí khoáng đạt.
5. Nếu làm một công việc cần nhiều sáng tạo, bạn phải biết dùng “Phương pháp quả lắc” nghĩa là đi từ sự gắng sức, sự tập trung tư tưởng đến sự bớt căng thẳng, sự ngơi nghỉ. Đó là một phương cách th giãn trí não và thần kinh. Ngoài ra, nó còn tăng sức làm việc của bạn. Có người luôn luôn gò ép sức. Lúc ăn không thư thái, lúc ngủ không yên giấc, căng thẳng mãi như thế không ích lợi gì. Người ta thí nghiệm thấy trong những xưởng mà người thợ ngơi nghỉ nhiều lượt, việc sản xuất gia tăng rất nhanh. Nhưng ăn không ngồi rồi cũng hại như làm việc quá sức.
6. Biết dành thời gian nghỉ ngơi là một cách phòng ngừa sự suy yếu về thể xác cũng như về tinh thần. Làm việc điều hoà thì không có lý do gì để thể xác hoặc trí não bị kiệt quệ. Có hai cách để làm việc ít bị mệt là: thay đổi công việc và để giờ nghỉ ngơi giữa hai buổi làm việc. Luôn luôn chăm chú vào một việc cũng khiến chúng ta mau chóng mệt mỏi. Không một ai có thể gắng sức mãi mãi, phải dành thời gian để ngơi nghỉ. Nếu để ý, bạn sẽ nhận thấy những trò chơi và sự vui đùa cũng là những phương thuốc có thể trị bệnh. Nó giúp thân thể và trí não phục hồi.
7. Bạn nên tin tưởng vào khả năng phục hồi của thân thể chứ không nên quá tin vào những lời tiên đoán nghiêm trọng của thầy thuốc. Trong nhiều trường hợp, thân thể bạn có đủ sức để tự hàn lại những vết thương vì nó đã được cấu tạo để chống chọi lại với bệnh tật. Khi đau ốm, điều quan trọng hơn hết là bạn phải quyết tâm chiến thắng bệnh tật. Khi sức khỏe phục hồi, bạn có thể tăng tuổi thọ thêm ba bốn chục năm nữa Sức mạnh của ý chí có thể ảnh hưởng đến cơ thể và giúp bạn khỏe mạnh hơn.
8. Ham sống yêu đời, yêu thích công việc mình làm, đó cũng là cách để giữ gìn sức khoẻ. Nhiều khi chúng ta tự gán cho mình những chứng bệnh tưởng tượng. Nếu một người quan tâm đến cơ thể của họ một cách thái quá, tự nhiên họ có ảo tưởng rằng họ mắc bệnh. Nhiều người đến gặp bác sĩ chỉ vì họ mắc “bệnh tâm lý”. Ta để ý thấy những người ăn không ngồi rồi thường đau yếu hoặc họ tưởng tượng bị đau yếu. Khi giữ được một khối óc hoạt động và có một ý chí cương quyết muốn sống khoẻ mạnh thì bạn sẽ ít thấy mình đau yếu.
Ngoài chi phí sinh hoạt gia đình hàng tháng, anh cũng dành một khoản tiền nhàn rỗi cho du lịch, giải trí, để tận hưởng cuộc sống “vợ chồng son” như đi nghỉ dưỡng, đổi gió ở Sapa, Nha Trang, Đà Nẵng… hoặc xa hơn nữa là đi nước ngoài như Thái Lan, Mã Lai v.v…. Cuối tuần nào anh cũng tranh thủ dẫn chị đi mua sắm, rồi nhân tiện đi ăn uống, thưởng thức món mới, quán mới…
Năm ngoái, anh chị vui mừng khôn xiết vì chị có tin vui. Khỏi phải nói là anh chăm sóc chị kỹ đến mức nào. Mọi việc lớn nhỏ trong nhà, anh lo hết. Khi chị sinh con, anh vừa giúp vợ chăm con, vừa đầu tắt mặt tối với công việc. Có một điều anh không ngờ là công việc của anh lại gặp khó khăn làm cho thu nhập của gia đình ảnh hưởng theo, chưa kể việc chăm con đã cực, anh còn bị “stress” vì hàng trăm chi phí ‘bủa vây’. Lúc này, anh Toàn mới trách bản thân sao quá chủ quan, đã khônglo xa dành dụm từ trước để có thể xoay sở trong những tình huống này!. Từ khi gia đình có thêm thành viên mới, anh mới nhận ra phía trước chặng đường nuôi con còn dài, sẽ còn nhiều vấn đề tài chính phát sinh. Và nếu có gì bất trắc xảy ra, là người trụ cột trong gia đình, anh phải làm sao để chu toàn tốt nhất cho hai mẹ con.
Với trăn trở tìm cách nào giúp mình chủ động hoạch định tài chính tốt hơn, sau thời gian hỏi thăm bạn bè và tìm hiểu, anh Toàn “nhẹ lòng” khi được biết sản phẩm An Tâm Hưng Thịnh Toàn Diện của Dai-ichi Life Việt Nam chính là giải pháp giúp anh giải toả nỗi lo gánh nặng chi phí khi gia đình có những cột mốc quan trọng.
Ưu điểm đầu tiên mà anh chọn An Tâm Hưng Thịnh Toàn Diện là bởi sản phẩm này giúp anh chủ động ứng phó khi có việc cần.
Khi chỉ có 2 vợ chồng thì sao cũng được nhưng từ khi có thiên thần nhỏ, nỗi lo cho con ngày càng lớn hơn, làm anh thấy mình phải tính đường dài. Sau khi trải qua một thời thong dong “vung tay quá trán”, anh rút ra bài học cho mình là việc gì cũng phải nhìn xa, phải hoạch định tốt mới không bị động. Sản phẩm An Tâm Hưng Thịnh Toàn Diện đã giúp anh có một kế hoạch tích lũy sinh lợi hiệu quả, bảo vệ cả gia đình và linh hoạt ứng biến trước mọi thay đổi trong cuộc sống. Có thể nói, chính nhờ An Tâm Hưng Thịnh Toàn Diện mà anh Toàn giữ được lời hứa với vợ mình và tự tin làm chủ tương lai.
An Tâm Hưng Thịnh Toàn Diện nổi bật với 3 quyền lợi ưu việt:
1. Tích lũy tài chính tối ưu
Bạn được hưởng lãi suất cạnh tranh từ Quỹ Liên kết chung và luôn được đảm bảo không thấp hơn mức lãi suất cam kết trong suốt thời hạn hợp đồng. Ngoài ra, bạn còn được nhận khoản thưởng duy trì hợp đồng bằng 35% tổng lãi tích lũy mỗi 3 năm.
2. Bảo vệ toàn diện
Với mức phí hợp lý, bạn có hai lựa chọn là “Quyền lợi bảo hiểm cơ bản” nếu quan tâm đến tiết kiệm và “Quyền lợi bảo hiểm nâng cao” nếu quan tâm nhiều hơn đến bảo vệ để bạn chủ động trước mọi biến cố của cuộc sống. Quyền lợi bảo hiểm tử vong trong trường hợp do tai nạn hoặc bệnh ung thư sẽ được cộng thêm 20% số tiền bảo hiểm, khách hàng không phải đóng thêm bất kỳ khoản phí nào khác. Riêng quyền lợi tử vong do tai nạn đặc biệt sẽ nhận thêm khoản tương ứng 50% số tiền bảo hiểm.
3. Linh hoạt ứng biến trước thay đổi
Trước những sự kiện quan trọng như kết hôn, sinh con, con học chuyển cấp … , bạn có quyền chủ động gia tăng giá trị bảo vệ lên đến 50% số tiền bảo hiểm mà không cần thẩm định lại sức khỏe. Sản phẩm này còn mang đến nhiều quyền lựa chọn như: linh hoạt đóng phí, tạm ứng và rút tiền mặt từ giá trị tài khoản hợp đồng, thay đổi số tiền bảo hiểm và quyền lợi bảo hiểm…
Để được tư vấn và phục vụ tốt nhất, xin vui lòng gọi vào đường dây nóng (028) 3810 0888, bấm phím 1, hoặc truy cập https://dai-ichi-life.com.vn/ke-hoach-bao-ve/an-tam-hung-thinh-toan-dien/343/2193/
Việc lười vận động của người Việt Nam có nhiều nguyên nhân, có thể do thời gian dành cho gia đình, bạn bè, công việc quá nhiều, chiếm phần lớn quỹ thời gian trong ngày, khiến chúng ta không còn giây phút nào dành cho rèn luyện thân thể, đến phòng tập hay thậm chí là đi bộ, chạy bộ ở công viên.
Ngoài ra, trong thời đại mà ai cũng sở hữu một chiếc smartphone và có thể dễ dàng kết nối với nhau mọi lúc mọi nơi càng khiến việc đặt chiếc điện thoại xuống để nghĩ đến các hoạt động khác là điều dường như “bất khả thi”.
Vậy làm sao để thay đổi được điều này?
Khi không thể (hoặc không muốn) tập bên ngoài, chỉ còn một cách duy nhất là thực hiện điều đó tại nhà, đầu tư các thiết bị có thể giúp chúng ta tập thể dục ngay tại nhà như máy chạy bộ điện, xe đạp tập tại chỗ.
“Các loại máy này khá phổ biến ở những nước phát triển như Mỹ, Anh, Nhật,… và dần dần cũng đã được người Việt Nam biết đến. Đa phần các dòng máy được nhập khẩu, hỗ trợ đầy đủ chức năng tập luyện chuyên nghiệp, phù hợp với mọi lứa tuổi, ai cũng có thể sử dụng. Sở dĩ Kingsport quyết định đầu tư vào lĩnh vực thiết bị chăm sóc sức khỏe là muốn đóng góp một phần nhỏ để thay đổi thói quen sức khỏe của người Việt Nam” – ông Nguyễn Hoàng Phương, giám đốc bán hàng khu vực Miền Bắc của Kingsport chia sẻ.
Ít ai biết được rằng, với suy nghĩ trên, tập đoàn thể thao Kingsport đã mất hơn năm năm để đưa khái niệm “máy chạy bộ tại nhà” đến gần hơn với các gia đình Việt Nam, dần dần thay đổi thói quen vận động, tập thể dục, “ngại” vận động của khá nhiều người Việt.
Dù gặp không ít khó khăn, đặc biệt trong vấn đề giúp người Việt vượt qua suy nghĩ và định kiến về giá và chất lượng sản phẩm, nhưng cùng với thời gian, công ty đã chứng minh được giá trị mà các thiết bị này mang lại cho sức khỏe lớn hơn nhiều lần so với những gì họ bỏ ra.
Dần dần, cụm từ “máy chạy bộ” đã trở nên quen thuộc hơn, được phổ cập đến cả những vùng nông thôn, những nơi theo suy nghĩ thường sẽ rất khó tiếp cận với các sản phẩm hiện đại. Tất cả tạo nên một xu hướng chăm sóc sức khỏe mới khi mà mọi hoạt động đều đòi hỏi tính tiện dụng, nhanh chóng nhất có thể, từ đó, chất lượng cuộc sống của người dân dần được nâng cao hơn.
Chiến lược của tập đoàn này trong ba năm tới là sẽ tiếp tục nâng cao sự hiện diện thương hiệu đến mọi vùng miền trên toàn quốc, tăng mức độ nhận biết cho khách hàng với hệ thống chi nhánh ở các thành phố lớn nhằm khẳng định hơn nữa việc cần thiết của các thiết bị rèn luyện thể thao, chăm sóc sức khỏe trong cuộc sống hằng ngày, từ đó tiếp tục thay đổi mạnh mẽ hơn thói quen “ngại” vận động của người Việt.
Nếu bạn đang có nhu cầu tìm mua máy chạy bộ, hãy đến cửa hàng Kingsport gần nhất để tham khảo trực tiếp, hoặc chỉ cần gọi điện qua tổng đài miễn cước 18006862 – 18006852 để được tư vấn miễn phí & đặt hàng.
Ký túc xác của trường Đại học Arizona được ví von như khách sạn cao cấp với các phòng ngủ sang trọng, đầy đủ tiện nghi.
Tại đây có đầy đủ phòng tập thể thục, phòng sinh hoạt và sân bóng chuyền cát cho sinh viên. Thậm chí trường còn xây dựng cả một khu spa và phòng xông hơi giúp sinh viên giải trí, thư giãn sau những giờ học căng thẳng.
Trên sân thượng tòa nhà ký túc xá còn có bể bơi vô cực với tầm nhìn bao quát quang cảnh toàn thành phố tuyệt đẹp. Được sống ở đây chẳng khác nào đang được đi du lịch ở một khu resort cao cấp!
Đại học Arizona là trường đại học công lập nằm tại Tucson, Arizona. Thành lập năm 1885, UA là đại học đầu tiên của lãnh thổ bang Arizona. Trong năm 2016, trường đã đón nhận 43.625 sinh viên thuộc 19 khoa ngành khác nhau, bao gồm cả hai trường trực thuộc là Đại học Dược (ở Tucson và Phoenix) và Đại học Luật James E. Rogers.
Hiện có khoảng 15 trong số giáo sư của ĐH Arizona là thành viên chính thức của Viện Hàn lâm Khoa học quốc gia Hoa Kỳ. Trường có 504 phòng học ở cả 4 cơ sở, 67.507 sinh viên đại học đang theo học (2014) và hơn 1.000 câu lạc bộ & tổ chức sinh viên.
Vào năm 2016, trường được U.S. News & World Report xếp hạng 1 “Các trường sáng tạo nhất nước Mỹ”.